Chương 323: Đại hội, thật khó khăn (3)
Nữ Kim Cương Bất Hủ
28/12/2019
Hai con pokemon một lần nữa định lần nữa đứng dậy chiến đấu, có điều ngay khi Suji hô to mệnh lệnh.
“Magmar, xông lên, dùng Flamethrower”
Đột nhiên Magmar đi được vài bước liền đứng khựng lại, cảm giác khó chịu lan tỏa toàn thân, cơ thể Magmar không còn nghe theo ý thức của Magmar nữa.
Đây cũng không phải là kỹ năng của hệ Psychic tác động, đây là sự tê liệt của trạng thái!
Trạng thái Paralyzed! – Tê liệt
Cũng giống như trạng thái Burn – Bỏng được gây ra bởi hệ lửa pokemon, thì đây là trạng thái được gây ra bởi kỹ năng hệ điện.
Không nhất thiết phải là kỹ năng nào, chỉ cần tiếp xúc với một cường độ điện đủ mạnh đều có thể gây ra hiệu ứng này.
Tất nhiên là trừ một vài hệ nhất định, giống như hệ Ground hoàn toàn cách điện, nó là sao có thể dính trạng thái này được?
“Là tê liệt? Thật tốt, Dragonite, xông lên, dùng Thunder Punch!” Doni mừng rỡ hô to.
Không ngờ ông trời lại giúp đỡ cậu đến vậy, con Dragonite lập tức bật người lên xông tới phía trước vung nắm đấm.
Magmar đã cố gắng làm ra phản kháng, đưa ra hai tay để trụ lại trước người, nhưng cả thân thể còn không thể làm chủ, hành động này không hề gây bất cứ lực phòng ngự nào cả.
Bị đánh bật ra về sau, Magmar thét lên đau đớn, xong rồi con pokemon nham thạch này lại không thể đứng dậy.
“Trạng thái khốn kiếp này!” Suji nhịn không được muốn phun tục.
Tại trận đấu đầu tiên, khi cả hai pokemon chưa có một bên thua cuộc, luật lệ không cho phép Suji được thu hồi lại pokemon của mình.
Lúc này Suji chỉ có thể cầu nguyện cho vận may đến với mình, nhưng rốt cuộc…
Vận may không phải lúc nào cũng đến, đã bị dồn đến mức này rồi, Magmar gần như không còn bất cứ cơ hội nào để chuyển cơ.
“Dragonite, dùng Dragon Pulse” Muốn kết thúc bằng một chiêu Rồng ba động, Doni hành động đủ nhanh.
Không cho bên đối diện chừa lại bất cứ cơ hội nào, Rồng ba động xông tới đánh bật con Magmar lên trời.
Đối diện pokemon cứ như thế mệt mỏi mà ngã xuống, hai mắt xoay tròn, không còn đứng dậy được nữa.
“Magmar..!!!” Suji la lên trong sự lo lắng.
Lúc này Suji cũng không quá quan tâm đến chiến đấu nữa, chỉ lo lắng không biết Magmar tình huống ra sao rồi.
Hai mắt Magmar xoay tròn, trọng tài thấy vậy dứt khoát tuyên bố
“Magmar mất đi năng lực chiến đấu, Dragonite dành được chiến thắng! Mời tuyển thủ Suji gọi ra pokemon thứ hai của mình!”
Suji lại gần đỡ lấy người của Magmar dậy, đối với con pokemon cả người chớp điện, bị giật đau Suji cũng không buông ra.
Đối với Magmar lo lắng hỏi
“Ngươi không sao chứ?”
Magmar hơi một chút tỉnh táo trở lại, nó hiển nhiên đã biết mình thua rồi, nó thật sâu tự trách, đối với lời quan tâm của Suji hơi lắc đầu.
Tuy không có trả lời cái gì, nhưng nắm đấm của Magmar siết thật chặt, đưa lên trên, vỗ vào ngực của Suji như cách cậu hay làm với nó.
Ý nghĩa chỉ có một, đó là…
‘Chiến đấu! Cố gắng lên!’
Là một lời động viên quen thuộc, tại trong thời khắc này lại mang đến lớn lao cỗ vũ, Suji hơi dừng lại một chút, không biết nên đáp trả thế nào.
Cậu hơi cúi đầu xuống, dùng sức gật đầu một cái, đưa tới pokeball thu hồi lại Magmar trở về pokeball.
Trận thi đấu này, Doni thật sự rất mạnh, đại hội cũng thật sự quá khó khăn, đồng bạn thân cận nhất đã mất đi năng lực chiến đấu.
Giống như bản thân chỉ còn lại một mình trơ trọi chống lại toàn bộ thế giới vậy, cả người như bị đè nặng.
Nhưng chỉ một một cái đấm nhẹ của Magmar vào ngực, Suji đưa bàn tay phải lên nắm lấy lòng ngực mình, khóe môi hơi mỉm cười.
“Cái này…” Doni có phần giật mình.
Đáng lý khi thua mất pokemon mạnh nhất của mình, tâm lý của huấn luyện gia nên trở nên bối rối và thất vọng chứ.
Cái nụ cười đáng đánh đòn này là sao? Và đôi mắt tràn đầy ý chí này…
‘Thật đáng sợ… một cái huấn luyện gia’
Doni lúc này cho Suji cái đánh giá này, đây cũng không phải đánh giá thực lực của Suji mạnh mẽ bao nhiêu, chỉ là từ trực giác cho thấy, đây là một cái rất khủng bố huấn luyện gia.
Có thể vực dậy tại trường hợp này, Doni cũng bỏ đi sự vui mừng khi chiến thắng trận đầu, tập trung cho trận đấu tiếp theo.
“Ra sân, Torkoal”
Pokemon thứ hai của Suji là một con rùa nham thạch, một pokemon không có hình thái tiến hóa, sức lực chiến đấu, tốc độ, sự bùng phát, tất cả mọi thứ đều thuộc dạng trung bình.
Cũng chính vì mọi thứ đều nằm ở tầm trung, không có điểm gì nổi trội, muốn nói Torkoal mạnh cũng không đúng, nhưng yếu cũng không được.
Tại thời điểm này, gọi ra một pokemon như Torkoal, điều đó chứng tỏ Suji rất tự tin vào lực khống chế của bản thân.
“Torkoal, xông lên, dùng Smokescreen”
Khởi đầu bằng một chiêu phun khói khiến cho tầm nhìn bị chặn kín lại, Dragonite thấy vậy liền lập tức bay lên.
Doni cho Dragonite đập mạnh hai cánh, dùng thực lực để thổi bay đi lớp khói mù ở dưới mặt đất.
Ngay khi lớp khói bị thổi đi, cả hai huấn luyện gia đều che đi mắt mình tránh bị khỏi thổi trúng, Suji lại chấp nhận lớp khỏi thổi vào bản thân, há miệng ra chấp nhận khó chịu kêu
“Bật lên, Body Slam!” Suji đây là liều mạng để chiến đấu, vì niềm tin mà Magmar đưa đến, Suji càng lúc càng tập trung.
Bất ngờ với mệnh lệnh này, vốn nghĩ một con rùa nặng nề và chậm chạp như Torkoal sẽ đánh một cách cẩn thận và chậm chạp.
Vừa mới thua một trận, Suji đây là cắn thuốc liều gì mà lại đánh một cách táo bạo như vậy?
Suji thật sự mất bình tĩnh sao? Không! Lúc này Suji mới thật sự nghiêm túc nhất, bình tĩnh nhất thi đấu.
Torkoal thoắt một cái đem cả người nặng nề nhảy lên trên người của Dragonite, con rồng lập tức khó chịu muốn vùng vẫy.
Doni muốn nói gì đó “Dragonite.. mau”
Chỉ kịp nhìn thấy Torkoal há miệng ra cắn lấy cổ của Dragonite, thuận theo sức vùng vẫy của Dragonite và sức nặng của bản thân, kéo lộn ngược con rồng xuống.
Đè bẹp cái gọi là Chuẩn thần pokemon ném xuống mặt đất, chiêu Thái sơn áp đảo đập mạnh vào phần bụng của Dragonite, khiến cho con rồng mập đau đớn gào thét.
“Không cần dừng lại, thừa nó bệnh, cắn chết nó, Lava Plume!”
Suji hét thật to, cơ hội đã đến, toàn bộ khu vực xung quanh Torkoal và Dragonite lập tức chìm trong màu đỏ lửa.
Nham thạch bùng nổ là chiêu thức tương đối đặc trưng của của Torkoal, đem bị đè bẹp bên dưới Dragonite thiêu đến cháy bỏng.
Dưới sức công phá như vậy, trước đó đã bị thương, dính trúng Thái sơn áp đảo, rồi liên tục ăn thêm Nham thạch bùng nổ.
Con Dragonite cuối cùng bị đánh bại, với một con Torkoal thể lực còn tương đối tràn đầy, Trọng tài giật mình phát hiện ra thế trận lại cân bằng.
“Ta …. Vẫn chưa thua!”
Suji cười lạnh nhe răng ra tràn đầy khí thế nói, chỉ một câu nói này liền khiến khí thế trên sân đấu đốt cháy lên, giống hệt tính khí của cậu.
“… Hah…. Ta cũng chưa thua” Doni cảm giác cả người ớn lạnh, nhưng vẫn hưng phấn đáp một tiếng!
“Magmar, xông lên, dùng Flamethrower”
Đột nhiên Magmar đi được vài bước liền đứng khựng lại, cảm giác khó chịu lan tỏa toàn thân, cơ thể Magmar không còn nghe theo ý thức của Magmar nữa.
Đây cũng không phải là kỹ năng của hệ Psychic tác động, đây là sự tê liệt của trạng thái!
Trạng thái Paralyzed! – Tê liệt
Cũng giống như trạng thái Burn – Bỏng được gây ra bởi hệ lửa pokemon, thì đây là trạng thái được gây ra bởi kỹ năng hệ điện.
Không nhất thiết phải là kỹ năng nào, chỉ cần tiếp xúc với một cường độ điện đủ mạnh đều có thể gây ra hiệu ứng này.
Tất nhiên là trừ một vài hệ nhất định, giống như hệ Ground hoàn toàn cách điện, nó là sao có thể dính trạng thái này được?
“Là tê liệt? Thật tốt, Dragonite, xông lên, dùng Thunder Punch!” Doni mừng rỡ hô to.
Không ngờ ông trời lại giúp đỡ cậu đến vậy, con Dragonite lập tức bật người lên xông tới phía trước vung nắm đấm.
Magmar đã cố gắng làm ra phản kháng, đưa ra hai tay để trụ lại trước người, nhưng cả thân thể còn không thể làm chủ, hành động này không hề gây bất cứ lực phòng ngự nào cả.
Bị đánh bật ra về sau, Magmar thét lên đau đớn, xong rồi con pokemon nham thạch này lại không thể đứng dậy.
“Trạng thái khốn kiếp này!” Suji nhịn không được muốn phun tục.
Tại trận đấu đầu tiên, khi cả hai pokemon chưa có một bên thua cuộc, luật lệ không cho phép Suji được thu hồi lại pokemon của mình.
Lúc này Suji chỉ có thể cầu nguyện cho vận may đến với mình, nhưng rốt cuộc…
Vận may không phải lúc nào cũng đến, đã bị dồn đến mức này rồi, Magmar gần như không còn bất cứ cơ hội nào để chuyển cơ.
“Dragonite, dùng Dragon Pulse” Muốn kết thúc bằng một chiêu Rồng ba động, Doni hành động đủ nhanh.
Không cho bên đối diện chừa lại bất cứ cơ hội nào, Rồng ba động xông tới đánh bật con Magmar lên trời.
Đối diện pokemon cứ như thế mệt mỏi mà ngã xuống, hai mắt xoay tròn, không còn đứng dậy được nữa.
“Magmar..!!!” Suji la lên trong sự lo lắng.
Lúc này Suji cũng không quá quan tâm đến chiến đấu nữa, chỉ lo lắng không biết Magmar tình huống ra sao rồi.
Hai mắt Magmar xoay tròn, trọng tài thấy vậy dứt khoát tuyên bố
“Magmar mất đi năng lực chiến đấu, Dragonite dành được chiến thắng! Mời tuyển thủ Suji gọi ra pokemon thứ hai của mình!”
Suji lại gần đỡ lấy người của Magmar dậy, đối với con pokemon cả người chớp điện, bị giật đau Suji cũng không buông ra.
Đối với Magmar lo lắng hỏi
“Ngươi không sao chứ?”
Magmar hơi một chút tỉnh táo trở lại, nó hiển nhiên đã biết mình thua rồi, nó thật sâu tự trách, đối với lời quan tâm của Suji hơi lắc đầu.
Tuy không có trả lời cái gì, nhưng nắm đấm của Magmar siết thật chặt, đưa lên trên, vỗ vào ngực của Suji như cách cậu hay làm với nó.
Ý nghĩa chỉ có một, đó là…
‘Chiến đấu! Cố gắng lên!’
Là một lời động viên quen thuộc, tại trong thời khắc này lại mang đến lớn lao cỗ vũ, Suji hơi dừng lại một chút, không biết nên đáp trả thế nào.
Cậu hơi cúi đầu xuống, dùng sức gật đầu một cái, đưa tới pokeball thu hồi lại Magmar trở về pokeball.
Trận thi đấu này, Doni thật sự rất mạnh, đại hội cũng thật sự quá khó khăn, đồng bạn thân cận nhất đã mất đi năng lực chiến đấu.
Giống như bản thân chỉ còn lại một mình trơ trọi chống lại toàn bộ thế giới vậy, cả người như bị đè nặng.
Nhưng chỉ một một cái đấm nhẹ của Magmar vào ngực, Suji đưa bàn tay phải lên nắm lấy lòng ngực mình, khóe môi hơi mỉm cười.
“Cái này…” Doni có phần giật mình.
Đáng lý khi thua mất pokemon mạnh nhất của mình, tâm lý của huấn luyện gia nên trở nên bối rối và thất vọng chứ.
Cái nụ cười đáng đánh đòn này là sao? Và đôi mắt tràn đầy ý chí này…
‘Thật đáng sợ… một cái huấn luyện gia’
Doni lúc này cho Suji cái đánh giá này, đây cũng không phải đánh giá thực lực của Suji mạnh mẽ bao nhiêu, chỉ là từ trực giác cho thấy, đây là một cái rất khủng bố huấn luyện gia.
Có thể vực dậy tại trường hợp này, Doni cũng bỏ đi sự vui mừng khi chiến thắng trận đầu, tập trung cho trận đấu tiếp theo.
“Ra sân, Torkoal”
Pokemon thứ hai của Suji là một con rùa nham thạch, một pokemon không có hình thái tiến hóa, sức lực chiến đấu, tốc độ, sự bùng phát, tất cả mọi thứ đều thuộc dạng trung bình.
Cũng chính vì mọi thứ đều nằm ở tầm trung, không có điểm gì nổi trội, muốn nói Torkoal mạnh cũng không đúng, nhưng yếu cũng không được.
Tại thời điểm này, gọi ra một pokemon như Torkoal, điều đó chứng tỏ Suji rất tự tin vào lực khống chế của bản thân.
“Torkoal, xông lên, dùng Smokescreen”
Khởi đầu bằng một chiêu phun khói khiến cho tầm nhìn bị chặn kín lại, Dragonite thấy vậy liền lập tức bay lên.
Doni cho Dragonite đập mạnh hai cánh, dùng thực lực để thổi bay đi lớp khói mù ở dưới mặt đất.
Ngay khi lớp khói bị thổi đi, cả hai huấn luyện gia đều che đi mắt mình tránh bị khỏi thổi trúng, Suji lại chấp nhận lớp khỏi thổi vào bản thân, há miệng ra chấp nhận khó chịu kêu
“Bật lên, Body Slam!” Suji đây là liều mạng để chiến đấu, vì niềm tin mà Magmar đưa đến, Suji càng lúc càng tập trung.
Bất ngờ với mệnh lệnh này, vốn nghĩ một con rùa nặng nề và chậm chạp như Torkoal sẽ đánh một cách cẩn thận và chậm chạp.
Vừa mới thua một trận, Suji đây là cắn thuốc liều gì mà lại đánh một cách táo bạo như vậy?
Suji thật sự mất bình tĩnh sao? Không! Lúc này Suji mới thật sự nghiêm túc nhất, bình tĩnh nhất thi đấu.
Torkoal thoắt một cái đem cả người nặng nề nhảy lên trên người của Dragonite, con rồng lập tức khó chịu muốn vùng vẫy.
Doni muốn nói gì đó “Dragonite.. mau”
Chỉ kịp nhìn thấy Torkoal há miệng ra cắn lấy cổ của Dragonite, thuận theo sức vùng vẫy của Dragonite và sức nặng của bản thân, kéo lộn ngược con rồng xuống.
Đè bẹp cái gọi là Chuẩn thần pokemon ném xuống mặt đất, chiêu Thái sơn áp đảo đập mạnh vào phần bụng của Dragonite, khiến cho con rồng mập đau đớn gào thét.
“Không cần dừng lại, thừa nó bệnh, cắn chết nó, Lava Plume!”
Suji hét thật to, cơ hội đã đến, toàn bộ khu vực xung quanh Torkoal và Dragonite lập tức chìm trong màu đỏ lửa.
Nham thạch bùng nổ là chiêu thức tương đối đặc trưng của của Torkoal, đem bị đè bẹp bên dưới Dragonite thiêu đến cháy bỏng.
Dưới sức công phá như vậy, trước đó đã bị thương, dính trúng Thái sơn áp đảo, rồi liên tục ăn thêm Nham thạch bùng nổ.
Con Dragonite cuối cùng bị đánh bại, với một con Torkoal thể lực còn tương đối tràn đầy, Trọng tài giật mình phát hiện ra thế trận lại cân bằng.
“Ta …. Vẫn chưa thua!”
Suji cười lạnh nhe răng ra tràn đầy khí thế nói, chỉ một câu nói này liền khiến khí thế trên sân đấu đốt cháy lên, giống hệt tính khí của cậu.
“… Hah…. Ta cũng chưa thua” Doni cảm giác cả người ớn lạnh, nhưng vẫn hưng phấn đáp một tiếng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.