Chương 609: Đánh cược!
Nữ Kim Cương Bất Hủ
05/08/2020
Không còn quá nhiều thời gian để suy nghĩ, nếu cứ tiếp tục như vậy mọi thứ sẽ chấm hết, Katiou dứt từ bên trong balo lấy ra một món đồ quen thuộc.
Phần thưởng đạt được tại Kalos, cũng là thứ mà Yveltal do dự khi lần đầu tiên gặp mặt Kaitou
Lông vũ của Ho-Oh
Cũng không biết hình bóng của Ho-Oh có thể làm lại được Primal Groudon hay không, tuy nói Ho-Oh là siêu thần thú, nhưng chiếc lông vũ này chỉ gọi đến một phần sức mạnh của đối phương mà thôi.
“Đấy là…?” Shiratori vội vàng muốn đem Kaitou bỏ trốn, nhưng tốc độ của bọn cô không thể nào nhanh kịp bằng chiêu thức của Groudon.
Yveltal vừa định giang rộng đôi cánh ra cản lại sức công phá đến chỗ Kaitou, đột nhiên một tiếng chim hót chấn định lại khu vực này.
Một con chim lửa ở trên bầu trời bay xuống, ở khoảng không mây đen rộng lớn, một mảnh thiên khung bừng sáng như thiên thần hạ phàm.
Nhưng mà, điều đấy cũng là thứ mà Kaitou lo sợ nhất, quả nhiên….
“Hình bóng của Ho-Oh cũng không thể triệt tiêu hoàn toàn đặc tính của Primal Groudon và Primal Kyogre!”
Chỉ có một khoảng không nơi mà Ho-Oh xuất hiện là bừng sáng, mây giông vẫn kéo tới, nhiệt độ vẫn tăng lên, núi lửa đỏ rực phun trào.
Tình cảnh xấu nhất mà Kaitou có thể tưởng tượng ra, coi như Gold Lucario có sử dụng thiên phú Siêu thần thú cũng chưa chắc đã bằng được Ho-Oh.
Trừ khi ở trong hình thái sức mạnh nguyên bản của Lucario may ra có sức chiến với Primal Groudon một trận.
“Là Ho-Oh!!” Wallace thân là điều phối viên, anh cực kỳ dễ bị hấp dẫn bởi cái đẹp, và con Ho-Oh này quả nhiên là vô cùng xinh đẹp.
“Đó chỉ là một cái ảo ảnh!” Steven Stone ngược lại nhận ra được hình dáng đấy không phải là chân thật.
“Nhưng mà, vẫn có thể hi vọng đi?” Steven Doge nghi hoặc hỏi
“Không biết, nếu chỉ là một mình Groudon thì không sao…” Steven Stone nhíu mày nói, anh cũng không dám chắc lắm.
Đồng dạng là hệ lửa thần thú, Ho-Oh toàn lực nổi giận mang tới sức cộng hưởng của lửa, nó tới đây là để thủ hộ đứa nhỏ cầm lấy chiếc Lông vũ của mình.
Mảng lớn ánh sáng tập trung ở trên bầu trời, Scared Fire hoành không xuất thế, bất chấp thời tiết thế nào, cứ như vậy đánh ngược lại Primal Groudon.
Nhìn cảnh hai đại thần thú hệ lửa đánh nhau giữa cơn mưa giông, điều này đúng là cực kỳ đặc sắc.
Bất quá nhờ lấy Ho-Oh xuất hiện mà tràng cảnh không còn trở nên quá gấp rút nữa, Kaitou lúc này ho ra một ngụm máu, đưa tay lau khóe miệng
“Kaitou? Không sao chứ?... Chúng ta rời đi thôi..?” Shiratori lo lắng hỏi, cô không muốn Kaitou phải liều mạng như vậy.
“Xin lỗi, làm cậu phải lo lắng rồi, bất quá… chúng ta có thể trốn đi đâu được cơ chứ?” Kaitou cười khổ nói.
Nếu ở đây có một cường giả có thể hô mưa gọi gió, chắn hết mọi nguy cơ, Kaitou tuyệt đối sẽ không liều mạng như vậy.
Coi như cậu có thể bỏ chạy, nhưng quê hương của Shiratori sẽ bị tàn phá, mọi người sẽ bị nhấn chìm trong tuyệt vọng.
Thân mang hệ thống, Kaitou chưa bao giờ mang lên mình quá lớn áp lực, có điều cậu vẫn là con người, nếu như có thể, cậu vẫn muốn góp sức bảo vệ nơi này.
Lẫn trốn không làm gì được, lẫn trốn chỉ để cho thảm họa trở nên điên cuồng hơn, đến lúc đó Primal Groudon gặp phải Primal Kyogre, những địa khu khác cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nơi này đã không còn là lịch sử cổ đại xa xưa, bọn cậu không hi vọng cho thảm họa diễn ra.
“Lous… xin lỗi, không sao chứ?” Kaitou nhìn Shiratori một chút, sau đấy nhìn ngược lại đằng sau.
Lúc này Lous ôm lấy phần bụng, nặng nề nằm gục xuống bên cạnh Kaitou, nó cảm giác tuổi thọ mình như rút ngắn nhiều năm.
Con mẹ chứ quá đáng sợ, nó vừa chiến đấu với thứ quái vật kinh hoàng có sức công phá hủy thiên diệt địa.
“Khụ khụ… ta nói không sao ngươi tin không?” Lous khuôn mặt mệt mỏi ho ra thêm vài lần, sau đấy đưa tay chống lên vai của Kaitou đứng dậy lần nữa nói
“Đúng vậy a…” Kaitou bật cười thở dài, nụ cười làm cho bụng cậu càng thêm đau
“Ngươi gọi tới?” Lous nhìn thấy Ho-Oh trên bầu trời đang giằng co với Primal Groudon, hình ảnh quen thuộc này Lous đã nhìn thấy vài lần.
“Ừm, nhưng sẽ không kéo dài lâu đâu!” Kaitou gật đầu, xong rồi lại lắc đầu.
Hiện tại Ho-Oh hình bóng chỉ có thể khống chế cục diện ở trong tình trạng cân bằng, nó cũng không thể làm được gì Primal Groudon lúc này.
Chưa kể tới thời gian Ho-Oh tồn tại là có hạn, không bao lâu nữa thì con chim lửa của sự sống này liền sẽ biến mất.
Đến lúc đó mọi thứ sẽ quay lại vạch xuất phát, không… thậm chí còn tồi tệ hơn nhiều.
Mọi người cũng không còn nhiều thể lực đến vậy, bây giờ Kaitou chỉ muốn Team Magmar mau mau xuất hiện, để xem bọn chúng có thể làm được gì để khống chế Primal Groudon nào.
Sức hủy diệt của cái thần thú này hẳn là vượt qua dự đoán của mọi người đi?
“Kaitou!” Yveltal lúc này đột nhiên truyền lời, nó không nói thẳng ra, mà là ở trong đầu của Kaitou nói
Ánh mắt của Yveltal nhìn về phía Shiratori, cô gái đó chắc chắn sẽ cản lại quyết định của Kaitou.
Tuy nhiên, tình huống hiện tại, Yveltal nhận ra được sự hệ trọng của mối nguy lần này, Zygarde lão đại có xuất hiện tại đây cũng chưa chắc ăn được con quái vật này.
‘Có chuyện gì sao?’ Kaitou cũng thấy được Yveltal không muốn nói cho Shiratori nghe thấy, liền truyền âm tới trả lời
‘Viên đá đó, chúng ta có thể thử một lần kéo Groudon rời đi, ngươi có dám đánh liều một lần không?’ Yveltal hít một hơi sâu, coi như là đem toàn bộ cuộc đời của mình ra cá cược vào lần này
‘Viên đá… ý người là Meteorite? Ngươi có chắc là mình khống chế được bản thân?’ Kaitou giao tiếp với Yveltal hỏi
‘Không, tuy nhiên, chúng ta còn có cái gì có thể đánh cược được nữa? Nơi này… không còn gì ngoài sự tàn phá, con người đã hoàn toàn chọc giận con quái vật phía trước’ Yveltal lắc đầu đáp.
‘Thật vậy, dù có muốn chờ đợi viện trợ sợ rằng cũng không còn kịp’ Kaitou thở dài, đứng dậy, từ nãy đến giờ Lous hẵn là cũng nghe được hai người nói chuyện.
Bỏ trốn lúc này, đúng là không thể.
Lous thở dài một hơi, Kaitou mặc dù luôn nói rằng mình không muốn đâm đầu vào nguy hiểm, nhưng tên ngốc này vẫn luôn cố gắng một cách ngu ngốc.
Nếu đây là thời gian đầu, có lẽ Lous sẽ bất chất tất cả, lẫn cả sự hủy diệt để cản lại Kaitou.
Nhưng mà, lần này nó quyết định tin tưởng Kaitou!
“Lous?” Shiratori nghi hoặc nhìn thấy cái Gallade của Kaitou đi tới bên cạnh mình.
Chớp mắt một cái, cô và Milotic của mình liền bị dịch chuyển tới một nơi xa, trước khi đi, cô liền nghe được lời truyền đến từ Kaitou
Chỉ đơn giản hai chữ… ‘Xin lỗi!’
Phần thưởng đạt được tại Kalos, cũng là thứ mà Yveltal do dự khi lần đầu tiên gặp mặt Kaitou
Lông vũ của Ho-Oh
Cũng không biết hình bóng của Ho-Oh có thể làm lại được Primal Groudon hay không, tuy nói Ho-Oh là siêu thần thú, nhưng chiếc lông vũ này chỉ gọi đến một phần sức mạnh của đối phương mà thôi.
“Đấy là…?” Shiratori vội vàng muốn đem Kaitou bỏ trốn, nhưng tốc độ của bọn cô không thể nào nhanh kịp bằng chiêu thức của Groudon.
Yveltal vừa định giang rộng đôi cánh ra cản lại sức công phá đến chỗ Kaitou, đột nhiên một tiếng chim hót chấn định lại khu vực này.
Một con chim lửa ở trên bầu trời bay xuống, ở khoảng không mây đen rộng lớn, một mảnh thiên khung bừng sáng như thiên thần hạ phàm.
Nhưng mà, điều đấy cũng là thứ mà Kaitou lo sợ nhất, quả nhiên….
“Hình bóng của Ho-Oh cũng không thể triệt tiêu hoàn toàn đặc tính của Primal Groudon và Primal Kyogre!”
Chỉ có một khoảng không nơi mà Ho-Oh xuất hiện là bừng sáng, mây giông vẫn kéo tới, nhiệt độ vẫn tăng lên, núi lửa đỏ rực phun trào.
Tình cảnh xấu nhất mà Kaitou có thể tưởng tượng ra, coi như Gold Lucario có sử dụng thiên phú Siêu thần thú cũng chưa chắc đã bằng được Ho-Oh.
Trừ khi ở trong hình thái sức mạnh nguyên bản của Lucario may ra có sức chiến với Primal Groudon một trận.
“Là Ho-Oh!!” Wallace thân là điều phối viên, anh cực kỳ dễ bị hấp dẫn bởi cái đẹp, và con Ho-Oh này quả nhiên là vô cùng xinh đẹp.
“Đó chỉ là một cái ảo ảnh!” Steven Stone ngược lại nhận ra được hình dáng đấy không phải là chân thật.
“Nhưng mà, vẫn có thể hi vọng đi?” Steven Doge nghi hoặc hỏi
“Không biết, nếu chỉ là một mình Groudon thì không sao…” Steven Stone nhíu mày nói, anh cũng không dám chắc lắm.
Đồng dạng là hệ lửa thần thú, Ho-Oh toàn lực nổi giận mang tới sức cộng hưởng của lửa, nó tới đây là để thủ hộ đứa nhỏ cầm lấy chiếc Lông vũ của mình.
Mảng lớn ánh sáng tập trung ở trên bầu trời, Scared Fire hoành không xuất thế, bất chấp thời tiết thế nào, cứ như vậy đánh ngược lại Primal Groudon.
Nhìn cảnh hai đại thần thú hệ lửa đánh nhau giữa cơn mưa giông, điều này đúng là cực kỳ đặc sắc.
Bất quá nhờ lấy Ho-Oh xuất hiện mà tràng cảnh không còn trở nên quá gấp rút nữa, Kaitou lúc này ho ra một ngụm máu, đưa tay lau khóe miệng
“Kaitou? Không sao chứ?... Chúng ta rời đi thôi..?” Shiratori lo lắng hỏi, cô không muốn Kaitou phải liều mạng như vậy.
“Xin lỗi, làm cậu phải lo lắng rồi, bất quá… chúng ta có thể trốn đi đâu được cơ chứ?” Kaitou cười khổ nói.
Nếu ở đây có một cường giả có thể hô mưa gọi gió, chắn hết mọi nguy cơ, Kaitou tuyệt đối sẽ không liều mạng như vậy.
Coi như cậu có thể bỏ chạy, nhưng quê hương của Shiratori sẽ bị tàn phá, mọi người sẽ bị nhấn chìm trong tuyệt vọng.
Thân mang hệ thống, Kaitou chưa bao giờ mang lên mình quá lớn áp lực, có điều cậu vẫn là con người, nếu như có thể, cậu vẫn muốn góp sức bảo vệ nơi này.
Lẫn trốn không làm gì được, lẫn trốn chỉ để cho thảm họa trở nên điên cuồng hơn, đến lúc đó Primal Groudon gặp phải Primal Kyogre, những địa khu khác cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nơi này đã không còn là lịch sử cổ đại xa xưa, bọn cậu không hi vọng cho thảm họa diễn ra.
“Lous… xin lỗi, không sao chứ?” Kaitou nhìn Shiratori một chút, sau đấy nhìn ngược lại đằng sau.
Lúc này Lous ôm lấy phần bụng, nặng nề nằm gục xuống bên cạnh Kaitou, nó cảm giác tuổi thọ mình như rút ngắn nhiều năm.
Con mẹ chứ quá đáng sợ, nó vừa chiến đấu với thứ quái vật kinh hoàng có sức công phá hủy thiên diệt địa.
“Khụ khụ… ta nói không sao ngươi tin không?” Lous khuôn mặt mệt mỏi ho ra thêm vài lần, sau đấy đưa tay chống lên vai của Kaitou đứng dậy lần nữa nói
“Đúng vậy a…” Kaitou bật cười thở dài, nụ cười làm cho bụng cậu càng thêm đau
“Ngươi gọi tới?” Lous nhìn thấy Ho-Oh trên bầu trời đang giằng co với Primal Groudon, hình ảnh quen thuộc này Lous đã nhìn thấy vài lần.
“Ừm, nhưng sẽ không kéo dài lâu đâu!” Kaitou gật đầu, xong rồi lại lắc đầu.
Hiện tại Ho-Oh hình bóng chỉ có thể khống chế cục diện ở trong tình trạng cân bằng, nó cũng không thể làm được gì Primal Groudon lúc này.
Chưa kể tới thời gian Ho-Oh tồn tại là có hạn, không bao lâu nữa thì con chim lửa của sự sống này liền sẽ biến mất.
Đến lúc đó mọi thứ sẽ quay lại vạch xuất phát, không… thậm chí còn tồi tệ hơn nhiều.
Mọi người cũng không còn nhiều thể lực đến vậy, bây giờ Kaitou chỉ muốn Team Magmar mau mau xuất hiện, để xem bọn chúng có thể làm được gì để khống chế Primal Groudon nào.
Sức hủy diệt của cái thần thú này hẳn là vượt qua dự đoán của mọi người đi?
“Kaitou!” Yveltal lúc này đột nhiên truyền lời, nó không nói thẳng ra, mà là ở trong đầu của Kaitou nói
Ánh mắt của Yveltal nhìn về phía Shiratori, cô gái đó chắc chắn sẽ cản lại quyết định của Kaitou.
Tuy nhiên, tình huống hiện tại, Yveltal nhận ra được sự hệ trọng của mối nguy lần này, Zygarde lão đại có xuất hiện tại đây cũng chưa chắc ăn được con quái vật này.
‘Có chuyện gì sao?’ Kaitou cũng thấy được Yveltal không muốn nói cho Shiratori nghe thấy, liền truyền âm tới trả lời
‘Viên đá đó, chúng ta có thể thử một lần kéo Groudon rời đi, ngươi có dám đánh liều một lần không?’ Yveltal hít một hơi sâu, coi như là đem toàn bộ cuộc đời của mình ra cá cược vào lần này
‘Viên đá… ý người là Meteorite? Ngươi có chắc là mình khống chế được bản thân?’ Kaitou giao tiếp với Yveltal hỏi
‘Không, tuy nhiên, chúng ta còn có cái gì có thể đánh cược được nữa? Nơi này… không còn gì ngoài sự tàn phá, con người đã hoàn toàn chọc giận con quái vật phía trước’ Yveltal lắc đầu đáp.
‘Thật vậy, dù có muốn chờ đợi viện trợ sợ rằng cũng không còn kịp’ Kaitou thở dài, đứng dậy, từ nãy đến giờ Lous hẵn là cũng nghe được hai người nói chuyện.
Bỏ trốn lúc này, đúng là không thể.
Lous thở dài một hơi, Kaitou mặc dù luôn nói rằng mình không muốn đâm đầu vào nguy hiểm, nhưng tên ngốc này vẫn luôn cố gắng một cách ngu ngốc.
Nếu đây là thời gian đầu, có lẽ Lous sẽ bất chất tất cả, lẫn cả sự hủy diệt để cản lại Kaitou.
Nhưng mà, lần này nó quyết định tin tưởng Kaitou!
“Lous?” Shiratori nghi hoặc nhìn thấy cái Gallade của Kaitou đi tới bên cạnh mình.
Chớp mắt một cái, cô và Milotic của mình liền bị dịch chuyển tới một nơi xa, trước khi đi, cô liền nghe được lời truyền đến từ Kaitou
Chỉ đơn giản hai chữ… ‘Xin lỗi!’
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.