Chương 475: Thở phào nhẹ nhõm
Nữ Kim Cương Bất Hủ
16/03/2020
Tối ngày thứ bảy của đợt huấn luyện thứ hai, thị trấn Alamos, lúc này đang có một vài người đang dùng tốc độ nhanh nhất bay tới thị trấn.
Dralaind, Drastine, thậm chí là cả Drasna đều rời khỏi gia tộc, một đường bay thẳng trong đêm.
Mỗi người cưỡi trên lưng một con pokemon hệ rồng, với tốc độ nhanh đến chóng mạnh, Altaria của Drasna dẫn đầu đi vào bên trong thị trấn.
Darkrai ở trên đỉnh của tòa tháp không gian và thời gian nhìn lên bầu trời cau mày, sau đấy nhạy cảm nhận ra phía xa xa có một đoàn pokemon mạnh mẽ đang tiến đến, vậy nên nó lắc mình biến mất.
Trốn lại bên trong cái bóng của tòa tháp, trở lại bên cạnh Alice và Tonio, nó là bạn của bọn họ.
Dù rằng với thân phận của một thần thú hắc ám, nó vẫn luôn muốn được ở bên cạnh mọi người.
“Ngươi trở về rồi sao, Darkrai” Alice mỉm cười nhìn pokemon thần thần bí bí xuất hiện trước người mình.
Thời gian trước, cô đã từng suy nghĩ rằng Darkrai là một pokemon ác độc, cho đến khi nhận ra sự thật, và biết Darkrai đang bảo vệ thị trấn, bảo vệ cô khỏi trận chiến giữa Dialga và Palkia, cô thật sự rất hối hận.
Darkrai gật gật đầu không nói gì, nó im lặng ở bên cạnh hai người.
Tonio lúc này đang đọc sách, thấy Darkrai liền thân thiện mở miệng hỏi
“Thật hiếm khi thấy ngươi đi ra vào thời điểm này, phát hiện cái gì sao?”
Mọi người đã thật sự thân thiết với nhau qua thời gian dài ở chung, Darkrai cũng không chắc về dự cảm của mình giống như Yveltal.
Vậy nên nó không muốn làm cho Alice và Tonio lo lắng, thay vì giải thích, nó lắc đầu ngồi im.
Alice và Tonio đã quen với cách trả lời này của Darkrai, hai người bật cười sau đấy trở về công việc hằng ngày của mình.
Đêm nay là một đêm không mây, bầu trời thật nhiều ngôi sao đang tỏa sáng, và toàn bộ cấp cao của gia tộc Dra- trong một đêm đã tập trung trong thị trấn.
Hai thành viên tham gia huấn luyện còn ở bên trong được quản lý bởi Draselly, nếu có ai đó hoàn thành đợt huấn luyện đúng thời hạn, vậy thì Draselly sẽ cùng với Laverya mang người đó tiến vào bên trong thị trấn.
Một khu vực đất trống ở bên cạnh tòa tháp, lúc này một người đàn ông đang đứng đợi nhìn thấy một loạt các con rồng đang bay tới.
Sau lưng ông là một cô gái, Draminue, và người đàn ông này chính là Draskiv, hai người là người đã gọi gọi nhóm Drasna tới đây.
Một phần là vì sự kiện Darkrai bị đánh bại, sấm sét nổi lên một cách quái dị bên trên bầu trời thị trấn.
Sự xuất hiện của một tồn tại mạnh hơn Darkrai là điều rất đáng quan tâm, vậy nên bọn họ cần phải kiểm soát trước tình huống này.
Hơn nữa còn một việc khác mà Drasna cần phải tìm hiểu.
“Draskiv, tình huống ở đây thế nào?” Vừa mới đáp xuống đất, Drasna liền nhảy khỏi người Altaria và hỏi.
Dralaind và Drastine khuôn mặt cũng không mấy thả lỏng, bọn họ bay một mạch tới đây không có thời gian nghỉ ngơi.
Cả ba người bọn họ đều nhận thấy sự khác biệt rõ ràng khi Yveltal xuất hiện, tuy nhiên điều khiến cả ba lo lắng lại là một việc khác.
Các pokemon nằm trong lãnh thổ tại cửa ải đầu tiên đều đang trở nên hỗn loạn, bọn nó cảm nhận được sự nguy hiểm đến từ bên ngoài.
Nếu chỉ là một pokemon thần thú bình thường có lẽ sẽ không gây ra sự hỗn loạn đến vậy, dù cho tồn tại thần bí đánh bại được Darkrai cũng không.
Tuy nhiên nói rằng việc này không liên quan gì với sự hỗn loạn của bầy pokemon thì cũng không chắc, dù sao thì thời gian quá trùng hợp
Vậy nên toàn bộ các thành viên cấp cao của gia tộc đều lập tức đi tìm Draskiv, tiện thể hỏi thăm Darkrai chỗ Alice và Tonio luôn.
“Chưa có gì đặc biệt, nhưng Kaitou đã hoàn thành cửa ải sớm hơn dự tính vài ngày” Draskiv lập tức trả lời.
“Đứa nhỏ đó sao? Vượt qua ác mộng của Darkrai?” Dralaind thật sự giật mình.
Việc anh có thể đứng đây tất nhiên cũng phải trải qua nhiều thử thách, trôi qua bên trong Bad Dreams là điều đáng kinh khủng nhất mà Dralaind từng trải qua.
Nên nhớ, yêu cầu vượt qua của hai người Kento là thức tỉnh trước thời hạn, còn yêu cầu của Kaitou là vượt qua đủ chín ngày, không nhất thiết phải thức dậy trước thời hạn.
Điều này đã cho thấy rõ độ nguy hiểm giữa hai thử thách.
Khuôn mặt của Drastine cũng bất ngờ không kém, Drasna thì hơi mỉm cười, bà biết đứa cháu này của mình không phải người tầm thường.
“Còn chuyện của Darkrai?” Drastine hỏi
“Ngày hôm qua, trước khi Kaitou hoàn thành cửa ải của mình một đoạn, bỗng nhiên bầu trời kéo tới mây đen và sấm sét đánh xuống, chúng ta cũng không hiểu rõ chuyện gì đang diễn ra, chỉ là thấy Darkrai đột nhiên bị ném thẳng từ trên trời xuống” Draminue đứng ra giải thích.
“Bị ném xuống?” Dralaind lặp lại lời nói của Draminue, cau mày hỏi “Tình trạng của Darkrai thế nào?”
“Rất thê thảm, cả người bị thương nặng, tuy nhiên Darkrai không có ý định lần nữa chiến đấu với tồn tại phía trên cao” Draskiv giải thích, với một pokemon hệ hắc ám như Darkrai, Draminue có thể nhìn không thấy thể lực của đối phương.
“Và sau đó?” Drasna hỏi
“Không có sau đó, Darkrai sau khi bị đánh bại, dị tượng trên trời cũng lập tức biến mất, tiếp đến là Kaitou thức tỉnh” Draminue trình bày.
Cô liên tục nhắc đến Kaitou trong sự kiện lần này, mặc dù không có dấu vết rõ ràng, nhưng Draminue nghĩ rằng điều này có một ít liên hệ với Kaitou.
Mọi người tiếp tục thảo luận thêm một chặp, Drastine sau đấy mới nói ra tình huống trong gia tộc.
Hiện tại chưa ai biết chuyện gì đã diễn ra, nhưng có một người mà bọn họ tin rằng biết một vài vấn đề.
Đó chính là.. Darkrai!
Tạm thời bọn họ đi tới trung tâm nghỉ ngơi sau chuyến hành trình dài, bây giờ đi làm phiền Alice và Tonio cũng không tốt.
Sáng sớm ngày hôm sau Drasna sẽ tự mình đi tới tòa tháp không gian và thời gian, liên hệ với Alice tại căn phòng âm nhạc, hỏi thăm bạn của cô.
Đồng thời bà cũng muốn gặp mặt lại Kaitou sau một thời gian dài, ban đầu Drasna không tính để cho Kaitou trôi qua trong Bad Dreams đâu, bởi vì nó quá nguy hiểm.
Nhưng suy nghĩ một hồi, bà tin rằng đứa cháu này của mình sẽ vượt qua, cùng lắm thì trong thời gian nhất định, Kaitou sẽ bị cưỡng ép kéo ra khỏi ác mộng, cũng sẽ không chịu tổn thương quá nhiều.
‘Tự mình thức tỉnh khỏi đặc tính Bad Dreams của Darkrai, Kaitou, cháu thật sự rất đáng sợ a’
Drasna nhớ lại khuôn mặt đứa cháu của mình, hơi mỉm cười, ngồi tựa vào giường, thở ra một hơi nhẹ nhõm, nghỉ ngơi.
Cảm giác gánh nặng khi quyết định cho Kaitou thực hiện cửa ải thứ hai này thật sự đã làm bà không ngủ ngon nhiều ngày.
Cuối cùng nghe được tin tức tốt, Drasna nhẹ nhõm hơn phần nào.
Vấn đề còn lại là chuyện kỳ lạ diễn ra tại Alamos thị trấn nữa mà thôi.
Dralaind, Drastine, thậm chí là cả Drasna đều rời khỏi gia tộc, một đường bay thẳng trong đêm.
Mỗi người cưỡi trên lưng một con pokemon hệ rồng, với tốc độ nhanh đến chóng mạnh, Altaria của Drasna dẫn đầu đi vào bên trong thị trấn.
Darkrai ở trên đỉnh của tòa tháp không gian và thời gian nhìn lên bầu trời cau mày, sau đấy nhạy cảm nhận ra phía xa xa có một đoàn pokemon mạnh mẽ đang tiến đến, vậy nên nó lắc mình biến mất.
Trốn lại bên trong cái bóng của tòa tháp, trở lại bên cạnh Alice và Tonio, nó là bạn của bọn họ.
Dù rằng với thân phận của một thần thú hắc ám, nó vẫn luôn muốn được ở bên cạnh mọi người.
“Ngươi trở về rồi sao, Darkrai” Alice mỉm cười nhìn pokemon thần thần bí bí xuất hiện trước người mình.
Thời gian trước, cô đã từng suy nghĩ rằng Darkrai là một pokemon ác độc, cho đến khi nhận ra sự thật, và biết Darkrai đang bảo vệ thị trấn, bảo vệ cô khỏi trận chiến giữa Dialga và Palkia, cô thật sự rất hối hận.
Darkrai gật gật đầu không nói gì, nó im lặng ở bên cạnh hai người.
Tonio lúc này đang đọc sách, thấy Darkrai liền thân thiện mở miệng hỏi
“Thật hiếm khi thấy ngươi đi ra vào thời điểm này, phát hiện cái gì sao?”
Mọi người đã thật sự thân thiết với nhau qua thời gian dài ở chung, Darkrai cũng không chắc về dự cảm của mình giống như Yveltal.
Vậy nên nó không muốn làm cho Alice và Tonio lo lắng, thay vì giải thích, nó lắc đầu ngồi im.
Alice và Tonio đã quen với cách trả lời này của Darkrai, hai người bật cười sau đấy trở về công việc hằng ngày của mình.
Đêm nay là một đêm không mây, bầu trời thật nhiều ngôi sao đang tỏa sáng, và toàn bộ cấp cao của gia tộc Dra- trong một đêm đã tập trung trong thị trấn.
Hai thành viên tham gia huấn luyện còn ở bên trong được quản lý bởi Draselly, nếu có ai đó hoàn thành đợt huấn luyện đúng thời hạn, vậy thì Draselly sẽ cùng với Laverya mang người đó tiến vào bên trong thị trấn.
Một khu vực đất trống ở bên cạnh tòa tháp, lúc này một người đàn ông đang đứng đợi nhìn thấy một loạt các con rồng đang bay tới.
Sau lưng ông là một cô gái, Draminue, và người đàn ông này chính là Draskiv, hai người là người đã gọi gọi nhóm Drasna tới đây.
Một phần là vì sự kiện Darkrai bị đánh bại, sấm sét nổi lên một cách quái dị bên trên bầu trời thị trấn.
Sự xuất hiện của một tồn tại mạnh hơn Darkrai là điều rất đáng quan tâm, vậy nên bọn họ cần phải kiểm soát trước tình huống này.
Hơn nữa còn một việc khác mà Drasna cần phải tìm hiểu.
“Draskiv, tình huống ở đây thế nào?” Vừa mới đáp xuống đất, Drasna liền nhảy khỏi người Altaria và hỏi.
Dralaind và Drastine khuôn mặt cũng không mấy thả lỏng, bọn họ bay một mạch tới đây không có thời gian nghỉ ngơi.
Cả ba người bọn họ đều nhận thấy sự khác biệt rõ ràng khi Yveltal xuất hiện, tuy nhiên điều khiến cả ba lo lắng lại là một việc khác.
Các pokemon nằm trong lãnh thổ tại cửa ải đầu tiên đều đang trở nên hỗn loạn, bọn nó cảm nhận được sự nguy hiểm đến từ bên ngoài.
Nếu chỉ là một pokemon thần thú bình thường có lẽ sẽ không gây ra sự hỗn loạn đến vậy, dù cho tồn tại thần bí đánh bại được Darkrai cũng không.
Tuy nhiên nói rằng việc này không liên quan gì với sự hỗn loạn của bầy pokemon thì cũng không chắc, dù sao thì thời gian quá trùng hợp
Vậy nên toàn bộ các thành viên cấp cao của gia tộc đều lập tức đi tìm Draskiv, tiện thể hỏi thăm Darkrai chỗ Alice và Tonio luôn.
“Chưa có gì đặc biệt, nhưng Kaitou đã hoàn thành cửa ải sớm hơn dự tính vài ngày” Draskiv lập tức trả lời.
“Đứa nhỏ đó sao? Vượt qua ác mộng của Darkrai?” Dralaind thật sự giật mình.
Việc anh có thể đứng đây tất nhiên cũng phải trải qua nhiều thử thách, trôi qua bên trong Bad Dreams là điều đáng kinh khủng nhất mà Dralaind từng trải qua.
Nên nhớ, yêu cầu vượt qua của hai người Kento là thức tỉnh trước thời hạn, còn yêu cầu của Kaitou là vượt qua đủ chín ngày, không nhất thiết phải thức dậy trước thời hạn.
Điều này đã cho thấy rõ độ nguy hiểm giữa hai thử thách.
Khuôn mặt của Drastine cũng bất ngờ không kém, Drasna thì hơi mỉm cười, bà biết đứa cháu này của mình không phải người tầm thường.
“Còn chuyện của Darkrai?” Drastine hỏi
“Ngày hôm qua, trước khi Kaitou hoàn thành cửa ải của mình một đoạn, bỗng nhiên bầu trời kéo tới mây đen và sấm sét đánh xuống, chúng ta cũng không hiểu rõ chuyện gì đang diễn ra, chỉ là thấy Darkrai đột nhiên bị ném thẳng từ trên trời xuống” Draminue đứng ra giải thích.
“Bị ném xuống?” Dralaind lặp lại lời nói của Draminue, cau mày hỏi “Tình trạng của Darkrai thế nào?”
“Rất thê thảm, cả người bị thương nặng, tuy nhiên Darkrai không có ý định lần nữa chiến đấu với tồn tại phía trên cao” Draskiv giải thích, với một pokemon hệ hắc ám như Darkrai, Draminue có thể nhìn không thấy thể lực của đối phương.
“Và sau đó?” Drasna hỏi
“Không có sau đó, Darkrai sau khi bị đánh bại, dị tượng trên trời cũng lập tức biến mất, tiếp đến là Kaitou thức tỉnh” Draminue trình bày.
Cô liên tục nhắc đến Kaitou trong sự kiện lần này, mặc dù không có dấu vết rõ ràng, nhưng Draminue nghĩ rằng điều này có một ít liên hệ với Kaitou.
Mọi người tiếp tục thảo luận thêm một chặp, Drastine sau đấy mới nói ra tình huống trong gia tộc.
Hiện tại chưa ai biết chuyện gì đã diễn ra, nhưng có một người mà bọn họ tin rằng biết một vài vấn đề.
Đó chính là.. Darkrai!
Tạm thời bọn họ đi tới trung tâm nghỉ ngơi sau chuyến hành trình dài, bây giờ đi làm phiền Alice và Tonio cũng không tốt.
Sáng sớm ngày hôm sau Drasna sẽ tự mình đi tới tòa tháp không gian và thời gian, liên hệ với Alice tại căn phòng âm nhạc, hỏi thăm bạn của cô.
Đồng thời bà cũng muốn gặp mặt lại Kaitou sau một thời gian dài, ban đầu Drasna không tính để cho Kaitou trôi qua trong Bad Dreams đâu, bởi vì nó quá nguy hiểm.
Nhưng suy nghĩ một hồi, bà tin rằng đứa cháu này của mình sẽ vượt qua, cùng lắm thì trong thời gian nhất định, Kaitou sẽ bị cưỡng ép kéo ra khỏi ác mộng, cũng sẽ không chịu tổn thương quá nhiều.
‘Tự mình thức tỉnh khỏi đặc tính Bad Dreams của Darkrai, Kaitou, cháu thật sự rất đáng sợ a’
Drasna nhớ lại khuôn mặt đứa cháu của mình, hơi mỉm cười, ngồi tựa vào giường, thở ra một hơi nhẹ nhõm, nghỉ ngơi.
Cảm giác gánh nặng khi quyết định cho Kaitou thực hiện cửa ải thứ hai này thật sự đã làm bà không ngủ ngon nhiều ngày.
Cuối cùng nghe được tin tức tốt, Drasna nhẹ nhõm hơn phần nào.
Vấn đề còn lại là chuyện kỳ lạ diễn ra tại Alamos thị trấn nữa mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.