Chương 87: Đoàn đội chiến
Khinh Tuyền Lưu Hưởng
11/02/2022
Trên đỉnh núi.
Sau khi nhìn thấy Phương Duyên, sắc mặt Lâm Tĩnh và Lưu Nhạc liền xấu hổ.
Ở ngay cạnh họ, sắc mặt Trang Hân vô cùng khó coi!
Đám tân Huấn Luyện Gia đợt này, quá kém!
Cho dù là hai đứa có tiềm lực nhất, cũng quá kém!
"Xảy ra chuyện gì?" Phương Duyên mờ mịt.
"Khục."
Đội trưởng Hộ Lâm Viên Vương Đại Hổ vội ho một tiếng, sau khi nhìn thấy Phương Duyên cuối cùng đã đi lên, thì ông ta lấy ra bộ đàm. Ước chừng không đến một phút đồng hồ sau, vị Hộ Lâm Viên một đường hộ tống Phương Duyên cũng lên đỉnh núi.
Mấy người ban đầu đều đã đến đông đủ.
Lúc này, Trang Hân đột nhiên nói:
"Nói thật, mặc dù chỉ là một lần kiểm tra, nhưng biểu hiện của các ngươi khiến ta không quá hài lòng."
Cô ấy đầu tiên là nhìn thoáng qua Lâm Tĩnh, hỏi: "Lúc để Growlithe sử dụng chiêu thức, ngươi có suy nghĩ đến hoàn cảnh xung quanh hay không vậy?"
"Nếu không phải vị Hộ Lâm Viên đi sau ngươi kịp thời cứu viện, thì cho dù ngươi và Growlithe có thể chạy trốn, thì chắc chắn vẫn sẽ dẫn đến một trận hỏa hoạn lớn!"
Lâm Tĩnh cúi đầu.
Trong lúc chiến đấu với Pokémon hoang dã, cô bé và Growlithe xém chút nữa đã dẫn phát một trận hỏa hoạn lớn, lúc ấy may mắn mà có Hộ Lâm Viên đi phía sau xuất hiện khống chế ngọn lửa, nếu không có khi dẫn hỏa thiêu núi thật...
Cái miệng quạ đen của Phương Duyên đã trực tiếp vượt địa lý tác dụng lên người Lâm Tĩnh.
"Còn Munchlax của ngươi nữa, rốt cuộc là huấn luyện như thế nào vậy?"
"Vì sao đã xuất hiện nguy hiểm trước mặt Huấn Luyện Gia, mà nó vẫn còn ngủ?!" Trang Hân trách mắng.
Lưu Nhạc một mặt phẫn hận, hắn cũng bất đắc dĩ nha.
Mình đói bụng cả ngày, tất cả đồ ăn đều cho Munchlax, chính là để Munchlax có thể xuất thêm chút lực, bảo vệ tốt hắn.
Thế nhưng mà, ai biết được lúc nửa đêm khi gặp phải nguy hiểm, Munchlax gọi thế nào cũng không chịu dậy...
Nếu không phải vị Hộ Lâm Viên quả quyết xuất thủ, Lưu Nhạc có khi đã bị Pokémon hoang dã ăn sạch!
"Duy nhất để cho ta có chút vui mừng, chính là Phương Duyên." Cuối cùng Trang Hân nói.
"Ừm, bạn học này quả thật rất ưu tú, kinh nghiệm sinh tồn dã ngoại rất phong phú, hẳn là đã tìm hiểu kiến thức liên quan từ trước, đồng thời tránh né nguy hiểm cũng rất kịp thời, khiến ta bớt lo rất nhiều, ta có lời khen với điều này đấy." Vị Hộ Lâm Viên phụ trách Phương Duyên cho ra khẳng định, làm Phương Duyên có chút xấu hổ.
Quá lời, quá lời...
Không có cách nào... Toàn là Vy thần kéo không đấy.
MVP lần này, nhất định phải cho Eevee.
...
Đợt huấn luyện thực chiến sinh tồn dã ngoại đầu tiên của kế hoạch Siêu Tân Tinh tới đây là chính thức kết thúc.
Lúc bọn Phương Duyên rời đi, bầu không khí có vẻ là lạ.
Chủ yếu là Lâm Tĩnh và Lưu Nhạc, bóng ma trong lòng còn chưa hoàn toàn tiêu tán, nhìn có vẻ rất u sầu.
Trên đường trở về, Trang Hân nhịn không được thở dài, nói: "Lần này sau khi trở về, hiệp hội định căn cứ theo biểu hiện lần này của các ngươi để tiến hành phân tích, tiết kế tiếp, hẳn là tiết lý thuyết dạy ngay trong hiệp hội."
"Một tuần kế tiếp, các ngươi phải điều chỉnh trạng thái cho tốt, dùng sự tích cực để đối mặt thất bại hôm nay, tranh thủ để tình huống hôm nay sẽ không xảy ra nữa."
Tiết lý thuyết...
Lưu Nhạc ngẩng đầu, nói:
"Vậy sau này còn cần tới đây không?"
Hắn tình nguyện học bài, chứ cũng không nguyện ý tới đây chịu khổ.
Trang Hân liếc mắt nhìn hắn, nói: "Không chỉ có tới, mà sẽ còn tiến hành các nhiệm vụ càng nghiêm ngặt hơn. Lần kế tiếp, sẽ không còn là nhiệm vụ sinh tồn đơn giản như vậy."
"Sinh tồn được trong tự nhiên, chỉ là yêu cầu cơ bản nhất của một Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp. Sau khi trở thành Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp, cho dù đối mặt nhiệm vụ gì cũng sẽ không kỳ quái!"
"Để ta ngẫm lại xem, trên ngọn núi kia có Beedrill, có Spearow. Chờ sau này có cơ hội thích hợp, sẽ để các ngươi đi thu thập nọc độc của Beedrill, thu thập lông chim Spearow, như vậy mới có thể rèn luyện có hiệu quả hơn!"
"..." Phương Duyên.
"..." Lâm Tĩnh.
"..." Lưu Nhạc.
Tìm đường chết a!
"Loại nhiệm vụ thế này vẫn là tương đối đơn giản đấy, chỉ có chút khảo nghiệm ấy mà cũng không chịu được, thì làm sao trở thành Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp?"
Trang Hân nhìn sắc mặt sầu khổ của ba người, cười một tiếng nói:
"Có điều các ngươi cứ yên tâm, lúc chấp hành những nhiệm vụ này, các ngươi sẽ lấy đi làm dưới dạng một đội, lực lượng sẽ không còn đơn bạc."
"Đối với một Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp mà nói, hiểu được hợp tác nhóm cũng là một chuyện rata61 quan trọng."
"Hợp tác nhóm?" Phương Duyên hỏi.
"Ừm, lúc Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp chấp hành nhiệm vụ thăm dò bí cảnh, bình thường sẽ tạo thành một nhóm từ 3 đến 5 người. Huấn Luyện Gia độc hành rất ít, cũng chỉ có một vài nhiệm vụ cực kỳ đặc biệt mới có thể đơn độc chấp hành."
"Có một vài bí cảnh cỡ lớn cần thăm dò, vì bảo đảm xác suất sinh tồn, thậm chí có thể xuất động hơn 10 Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp để cùng tiến vào. Đối với Huấn Luyện Gia, có một team tốt chính là tương đương với việc có thêm vài cái mạng!"
"Phải biết chủng loại Pokémon mà một Huấn Luyện Gia thu phục là có hạn, số lượng cũng có hạn. Vào lúc này, nếu như đồng đội của ngươi có thể cung cấp cho ngươi sự trợ giúp từ các phương diện khác, tỉ như trinh sát, tiếp tế, trị liệu, hỏa lực, yểm hộ... thì xác suất ngươi sống sót sẽ tăng thêm rất nhiều."
"Đây cũng là lý do vì sao các cuộc thi đấu ở đại học cũng như giải thi đấu Pokémon quốc tế sẽ có hạng mục đoàn đội chiến."
Trang Hân nói: "Cho nên, lần sau nếu có nhiệm vụ độ khó cao, rất có thể sẽ để ba đứa cùng nhau thi hành. Nếu phối hợp thoả đáng, một nhóm sẽ có thể phát huy ra hiệu quả một cộng một lớn hơn ba! Nhưng mà, nếu phối hợp kém, cũng có khả năng sẽ làm liên lụy đồng đội, tình huống bị đồng đội ngu như heo hại chết, cũng không phải chỉ phát sinh trong game."
Phương Duyên thầm nghĩ đối phương chắc cũng không phải là thần, đồng đội thì chắc cũng không tới mức như heo đâu.
Bất quá... Phương Duyên đột nhiên trầm mặc.
Hắn nhìn thoáng qua bà nội Lâm Tĩnh xém chút nữa đốt núi, cùng với tên Lưu Nhạc để Pokémon ngủ mà không gọi dậy được, thế là có chút sợ.
Nếu có thể, hắn vẫn muốn làm một tên độc hành hiệp.
Eevee có thể kéo một mình hắn, những nếu có thêm hai người, vậy thì không chắc rồi.
Nhưng mà Phương Duyên cũng hiểu lời Trang Hân dạy là có đạo lý, cho dù về sau hắn có thu phục thêm nhiều Pokémon, nhưng nếu muốn làm chu đáo mọi mặt, thì phải cần bao nhiêu con?
Sáu con không nhất định đủ, tối thiểu phải mười mấy con.
Mà tình huống thực tế là tài nguyên ví cảnh có hạn, phần lớn các Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp bồi dưỡng sáu con Pokémon đã là cực hạn.
Với lại các rất nhiều Huấn Luyện Gia chỉ sở trường một hệ, có hạn chế rất lớn, dưới tình huống này mà muốn tạo thành một đội ngũ toàn năng, thì gần như là không thể thực hiện.
"Trừ khi đưa ta một con Mew biết biến hình thì may ra..." Phương Duyên mơ mộng trong lòng.
...
Bình thành, hiệp hội Huấn Luyện Gia.
Sau khi về tới nơi này, ngoại trừ Phương Duyên ra, Lâm Tĩnh và Lưu Nhạc đều về nhà.
Sở dĩ Phương Duyên lưu lại, là vì phần thuởng của hắn còn chưa tới tay.
Trang Hân vốn dĩ có nói, trong đợt huấn luyện này, người có biểu hiện xuất sắc nhất sẽ có thể được khen thưởng thêm.
Bây giờ, cái gọi là khen thưởng này, tự nhiên là rơi vào trong túi Phương Duyên.
Sau khi đi theo Trang Hân vào cao ốc Bình Thành, Phương Duyên được đưa tới tầng lầu trước đó, cũng ở căn phòng trước đó, nhìn thấy phần thưởng của hắn.
"Đây là cái gì?"
Nhìn cái rương trước mặt, Phương Duyên nghi hoặc hỏi Trang Hân.
Sau khi nhìn thấy Phương Duyên, sắc mặt Lâm Tĩnh và Lưu Nhạc liền xấu hổ.
Ở ngay cạnh họ, sắc mặt Trang Hân vô cùng khó coi!
Đám tân Huấn Luyện Gia đợt này, quá kém!
Cho dù là hai đứa có tiềm lực nhất, cũng quá kém!
"Xảy ra chuyện gì?" Phương Duyên mờ mịt.
"Khục."
Đội trưởng Hộ Lâm Viên Vương Đại Hổ vội ho một tiếng, sau khi nhìn thấy Phương Duyên cuối cùng đã đi lên, thì ông ta lấy ra bộ đàm. Ước chừng không đến một phút đồng hồ sau, vị Hộ Lâm Viên một đường hộ tống Phương Duyên cũng lên đỉnh núi.
Mấy người ban đầu đều đã đến đông đủ.
Lúc này, Trang Hân đột nhiên nói:
"Nói thật, mặc dù chỉ là một lần kiểm tra, nhưng biểu hiện của các ngươi khiến ta không quá hài lòng."
Cô ấy đầu tiên là nhìn thoáng qua Lâm Tĩnh, hỏi: "Lúc để Growlithe sử dụng chiêu thức, ngươi có suy nghĩ đến hoàn cảnh xung quanh hay không vậy?"
"Nếu không phải vị Hộ Lâm Viên đi sau ngươi kịp thời cứu viện, thì cho dù ngươi và Growlithe có thể chạy trốn, thì chắc chắn vẫn sẽ dẫn đến một trận hỏa hoạn lớn!"
Lâm Tĩnh cúi đầu.
Trong lúc chiến đấu với Pokémon hoang dã, cô bé và Growlithe xém chút nữa đã dẫn phát một trận hỏa hoạn lớn, lúc ấy may mắn mà có Hộ Lâm Viên đi phía sau xuất hiện khống chế ngọn lửa, nếu không có khi dẫn hỏa thiêu núi thật...
Cái miệng quạ đen của Phương Duyên đã trực tiếp vượt địa lý tác dụng lên người Lâm Tĩnh.
"Còn Munchlax của ngươi nữa, rốt cuộc là huấn luyện như thế nào vậy?"
"Vì sao đã xuất hiện nguy hiểm trước mặt Huấn Luyện Gia, mà nó vẫn còn ngủ?!" Trang Hân trách mắng.
Lưu Nhạc một mặt phẫn hận, hắn cũng bất đắc dĩ nha.
Mình đói bụng cả ngày, tất cả đồ ăn đều cho Munchlax, chính là để Munchlax có thể xuất thêm chút lực, bảo vệ tốt hắn.
Thế nhưng mà, ai biết được lúc nửa đêm khi gặp phải nguy hiểm, Munchlax gọi thế nào cũng không chịu dậy...
Nếu không phải vị Hộ Lâm Viên quả quyết xuất thủ, Lưu Nhạc có khi đã bị Pokémon hoang dã ăn sạch!
"Duy nhất để cho ta có chút vui mừng, chính là Phương Duyên." Cuối cùng Trang Hân nói.
"Ừm, bạn học này quả thật rất ưu tú, kinh nghiệm sinh tồn dã ngoại rất phong phú, hẳn là đã tìm hiểu kiến thức liên quan từ trước, đồng thời tránh né nguy hiểm cũng rất kịp thời, khiến ta bớt lo rất nhiều, ta có lời khen với điều này đấy." Vị Hộ Lâm Viên phụ trách Phương Duyên cho ra khẳng định, làm Phương Duyên có chút xấu hổ.
Quá lời, quá lời...
Không có cách nào... Toàn là Vy thần kéo không đấy.
MVP lần này, nhất định phải cho Eevee.
...
Đợt huấn luyện thực chiến sinh tồn dã ngoại đầu tiên của kế hoạch Siêu Tân Tinh tới đây là chính thức kết thúc.
Lúc bọn Phương Duyên rời đi, bầu không khí có vẻ là lạ.
Chủ yếu là Lâm Tĩnh và Lưu Nhạc, bóng ma trong lòng còn chưa hoàn toàn tiêu tán, nhìn có vẻ rất u sầu.
Trên đường trở về, Trang Hân nhịn không được thở dài, nói: "Lần này sau khi trở về, hiệp hội định căn cứ theo biểu hiện lần này của các ngươi để tiến hành phân tích, tiết kế tiếp, hẳn là tiết lý thuyết dạy ngay trong hiệp hội."
"Một tuần kế tiếp, các ngươi phải điều chỉnh trạng thái cho tốt, dùng sự tích cực để đối mặt thất bại hôm nay, tranh thủ để tình huống hôm nay sẽ không xảy ra nữa."
Tiết lý thuyết...
Lưu Nhạc ngẩng đầu, nói:
"Vậy sau này còn cần tới đây không?"
Hắn tình nguyện học bài, chứ cũng không nguyện ý tới đây chịu khổ.
Trang Hân liếc mắt nhìn hắn, nói: "Không chỉ có tới, mà sẽ còn tiến hành các nhiệm vụ càng nghiêm ngặt hơn. Lần kế tiếp, sẽ không còn là nhiệm vụ sinh tồn đơn giản như vậy."
"Sinh tồn được trong tự nhiên, chỉ là yêu cầu cơ bản nhất của một Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp. Sau khi trở thành Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp, cho dù đối mặt nhiệm vụ gì cũng sẽ không kỳ quái!"
"Để ta ngẫm lại xem, trên ngọn núi kia có Beedrill, có Spearow. Chờ sau này có cơ hội thích hợp, sẽ để các ngươi đi thu thập nọc độc của Beedrill, thu thập lông chim Spearow, như vậy mới có thể rèn luyện có hiệu quả hơn!"
"..." Phương Duyên.
"..." Lâm Tĩnh.
"..." Lưu Nhạc.
Tìm đường chết a!
"Loại nhiệm vụ thế này vẫn là tương đối đơn giản đấy, chỉ có chút khảo nghiệm ấy mà cũng không chịu được, thì làm sao trở thành Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp?"
Trang Hân nhìn sắc mặt sầu khổ của ba người, cười một tiếng nói:
"Có điều các ngươi cứ yên tâm, lúc chấp hành những nhiệm vụ này, các ngươi sẽ lấy đi làm dưới dạng một đội, lực lượng sẽ không còn đơn bạc."
"Đối với một Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp mà nói, hiểu được hợp tác nhóm cũng là một chuyện rata61 quan trọng."
"Hợp tác nhóm?" Phương Duyên hỏi.
"Ừm, lúc Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp chấp hành nhiệm vụ thăm dò bí cảnh, bình thường sẽ tạo thành một nhóm từ 3 đến 5 người. Huấn Luyện Gia độc hành rất ít, cũng chỉ có một vài nhiệm vụ cực kỳ đặc biệt mới có thể đơn độc chấp hành."
"Có một vài bí cảnh cỡ lớn cần thăm dò, vì bảo đảm xác suất sinh tồn, thậm chí có thể xuất động hơn 10 Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp để cùng tiến vào. Đối với Huấn Luyện Gia, có một team tốt chính là tương đương với việc có thêm vài cái mạng!"
"Phải biết chủng loại Pokémon mà một Huấn Luyện Gia thu phục là có hạn, số lượng cũng có hạn. Vào lúc này, nếu như đồng đội của ngươi có thể cung cấp cho ngươi sự trợ giúp từ các phương diện khác, tỉ như trinh sát, tiếp tế, trị liệu, hỏa lực, yểm hộ... thì xác suất ngươi sống sót sẽ tăng thêm rất nhiều."
"Đây cũng là lý do vì sao các cuộc thi đấu ở đại học cũng như giải thi đấu Pokémon quốc tế sẽ có hạng mục đoàn đội chiến."
Trang Hân nói: "Cho nên, lần sau nếu có nhiệm vụ độ khó cao, rất có thể sẽ để ba đứa cùng nhau thi hành. Nếu phối hợp thoả đáng, một nhóm sẽ có thể phát huy ra hiệu quả một cộng một lớn hơn ba! Nhưng mà, nếu phối hợp kém, cũng có khả năng sẽ làm liên lụy đồng đội, tình huống bị đồng đội ngu như heo hại chết, cũng không phải chỉ phát sinh trong game."
Phương Duyên thầm nghĩ đối phương chắc cũng không phải là thần, đồng đội thì chắc cũng không tới mức như heo đâu.
Bất quá... Phương Duyên đột nhiên trầm mặc.
Hắn nhìn thoáng qua bà nội Lâm Tĩnh xém chút nữa đốt núi, cùng với tên Lưu Nhạc để Pokémon ngủ mà không gọi dậy được, thế là có chút sợ.
Nếu có thể, hắn vẫn muốn làm một tên độc hành hiệp.
Eevee có thể kéo một mình hắn, những nếu có thêm hai người, vậy thì không chắc rồi.
Nhưng mà Phương Duyên cũng hiểu lời Trang Hân dạy là có đạo lý, cho dù về sau hắn có thu phục thêm nhiều Pokémon, nhưng nếu muốn làm chu đáo mọi mặt, thì phải cần bao nhiêu con?
Sáu con không nhất định đủ, tối thiểu phải mười mấy con.
Mà tình huống thực tế là tài nguyên ví cảnh có hạn, phần lớn các Huấn Luyện Gia chuyên nghiệp bồi dưỡng sáu con Pokémon đã là cực hạn.
Với lại các rất nhiều Huấn Luyện Gia chỉ sở trường một hệ, có hạn chế rất lớn, dưới tình huống này mà muốn tạo thành một đội ngũ toàn năng, thì gần như là không thể thực hiện.
"Trừ khi đưa ta một con Mew biết biến hình thì may ra..." Phương Duyên mơ mộng trong lòng.
...
Bình thành, hiệp hội Huấn Luyện Gia.
Sau khi về tới nơi này, ngoại trừ Phương Duyên ra, Lâm Tĩnh và Lưu Nhạc đều về nhà.
Sở dĩ Phương Duyên lưu lại, là vì phần thuởng của hắn còn chưa tới tay.
Trang Hân vốn dĩ có nói, trong đợt huấn luyện này, người có biểu hiện xuất sắc nhất sẽ có thể được khen thưởng thêm.
Bây giờ, cái gọi là khen thưởng này, tự nhiên là rơi vào trong túi Phương Duyên.
Sau khi đi theo Trang Hân vào cao ốc Bình Thành, Phương Duyên được đưa tới tầng lầu trước đó, cũng ở căn phòng trước đó, nhìn thấy phần thưởng của hắn.
"Đây là cái gì?"
Nhìn cái rương trước mặt, Phương Duyên nghi hoặc hỏi Trang Hân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.