Chương 42: Sân số 7, khu E
Khinh Tuyền Lưu Hưởng
13/01/2021
Bên trong một cái phòng nào đó ở khách sạn.
Eevee ôm một cái bình nước, sắc mặt nghiêm túc.
Hiện tại nó đã nắm giữ năng lượng hệ Đất (Ground) khá tốt, đã có thể ổn định, có thể liên tục thao túng Tung Cát (Sand Attack), từ đó để Tung Cát một mực bảo trì trạng thái xoay tròn.
Lúc này, hạt cát trong bình không ngừng xoay tròn, ước chừng mấy giây sau, cái bình trực tiếp căng phồng lên, hạt cát xoay đầy bình.
Đối với một bước này, Eevee đã làm rất nhuần nhuyễn, cũng đã có thể đạt tới mức vừa xem ti vi vừa làm.
Chẳng qua khoảng cách tới một bước cuối cùng Counter Shield, tức là mở rộng phạm vi xoay tròn Tung Cát, Eevee vẫn chưa thể nắm giữ hoàn toàn.
"Tốt lắm."
Nhìn thấy Eevee một mạch lưu loát làm căng phồng chai nước, Phương Duyên gật đầu nói: "Cup tiểu Ho-Oh sẽ kéo dài thời gian một tuần, hi vọng trong thời gian này có thể có tiến bộ hơn nữa."
"Vý vy!" Tròng mắt Eevee rực lửa.
Tiền thưởng, đã ở ngay trước mắt.
Nó lập tức sẽ có được điện thoại di động thuộc về mình!
"Làm nóng người kết thúc, chúng ta lên đường nào." Phương Duyên nói.
Hiện tại đã sắp 7h sáng, trận đầu cup tiểu Ho-Oh của Phương Duyên là lúc 9 giờ sáng. Kế tiếp hắn và Eevee cần nhanh chóng đến đấu trường Đông Phương Minh Châu mới được.
Bởi vì mấy ngày qua đều là đấu loại, cho nên rất nhiều sân bãi đồng thời tiến hành đối chiến, Phương Duyên và Eevee được phân tới sân số 7, khu E.
Loại tình huống nhiều sân thi đấu cùng tổ chức sẽ kéo dài đến tận lúc chọn ra 18 cường mới thôi.
Đến lúc đó, mỗi trận đấu sẽ được tiến hành riêng lẻ, bốn phía cũng sẽ ngồi đầy người xem.
Dựa theo lệ cũ hàng năm, tới lúc đến vòng 16 cường, sẽ còn có truyền thông và mấy người nổi tiếng tới xem tranh tài.
"Phù, cuối cùng cũng tới, người đông ghê. . ."
Mặc dù bây giờ còn không có người xem, nhưng tuyển thủ rất nhiều nha, trong nhà thi đấu Đông Phương Minh Châu một mảnh ồn ào, rất là náo nhiệt, làm Phương Duyên bất ngờ muốn ngất.
"Nghe nói không, khu C xuất hiện một Huấn luyện gia rất mạnh, Scyther của hắn tốc độ rất nhanh, mọi chiêu thức đều vô dụng, chỉ dùng liêm đao bổ một cái là giải quyết đối thủ."
Mỗi ngày đấu loại tiến hành từ 8h, Phương Duyên rõ ràng không phải là nhóm đầu tiên tiến hành đối chiến.
"What? ! Không phải là địch nhân quá yếu đó chứ?"
"Không rõ lắm, tóm lại hi vọng là không đụng phải hắn."
"Khu A xuất hiện một con chim nhỏ. . . À không, là Rowlet! Là Pokémon rất hiếm gặp ở nước mình, thật muốn quyết đấu với Huấn Luyện Gia của nó thử."
"Ha ha ha, đối thủ quá gà, căn bản chỉ là tới góp chi đủ số, thắng thật nhẹ nhõm."
Một đường nghe các tuyển thủ đã kết thúc đối chiến nói chuyện, Phương Duyên không chỉ không khẩn trương, ngược lại càng thêm bình tĩnh.
Bởi vì hắn cũng đã nhìn qua mấy trận đối chiến đang tiến hành, phát hiện phần lớn Huấn Luyện Gia đều rất yếu, chỉ sợ là từ khi trứng Pokémon ấp ra còn chưa tiến hành được mấy lần huấn luyện đã đến đây báo danh.
Những người này. . . Cuối cùng cơ bản đều sẽ trở thành bàn đạp để những tuyển thủ chuẩn bị kỹ lưỡng hơn tiến vào vòng sau.
"Ta xem như đã nhìn ra, kẻ giống ta và Eevee, tiến hành ma quỷ huấn luyện trong hai tháng qua có vẻ vẫn rất ít a." Phương Duyên bất đắc dĩ nhún vai.
Rất nhanh, liền đến phiên Phương Duyên ra sân.
Hắn từ sớm đã tới sân số 7 khu E ngồi đợi, đợi tới lúc trọng tài cầm loa hô lên mã số thí sinh, Phương Duyên liền nhấc chân, đi vào sân thi đấu đã được cách ly với bên ngoài.
Cùng lúc đó, Phương Duyên cũng nhìn thấy đối thủ trận đầu của mình.
Đó là một nữ sinh đeo kính, khuôn mặt tròn trịa rất đáng yêu.
Theo lý thuyết, tại trận đối chiến tiến hành công khai như thế, Phương Duyên hẳn là phải hoặc nhiều hoặc ít sốt sắng một chút mới bình thường. Thế nhưng khi nhìn thấy biểu cảm bối rối kia của đối thủ, hắn làm sao cũng khẩn trương không nổi.
"Quy tắc đối chiến là 1 Vs 1, hiện tại phái ra Pokémon của các ngươi, nghe khẩu lệnh của ta thì bắt đầu đối chiến." Trọng tài nói tóm gọn.
Đây là trận đấu chính thức, ngoại trừ lúc đối chiến ra, thì không thể tùy tiện thả Pokémon ở bên ngoài, cho nên Eevee chỉ có thể thành thành thật thật đợi bên trong PokéBall.
Mặt khác, bởi vì tất cả mọi người là đều là Tân Huấn Luyện Gia, đều ở tiêu chuẩn thấp nhất một con Pokémon, cũng không có thêm quy tắc gì rườm rà, quá trình đơn giản trực tiếp, sau khi trọng tài phát ra khẩu lệnh liền có thể trực tiếp đánh.
"Vậy. . . Xin chỉ giáo nhiều hơn, xin thủ hạ lưu tình."
Nữ sinh 4 mắt đối diện Phương Duyên sau khi lấy ra PokéBall, ấn xuống một cái thả Lotad ra, cũng khẩn trương mở miệng nói.
Lotad là Pokémon màu xanh cỡ nhỏ, có cái mỏ màu vàng miệng cùng chân nhỏ màu xanh dương, trên lưng có một mảnh lá sen, thuộc tính là song hệ Nước và Cỏ (Water và Grass).
"Yên tâm, sẽ không để cho Lotad đau quá lâu."
Phương Duyên đáp một câu, sau đó ném ra PokéBall, thả Eevee ra, ngay sau đó vững vàng tiếp nhận PokéBall văng trở về, động tác nước chảy mây trôi.
Một bên là thông qua cái nút thả ra Pokémon, một bên là anh tuấn ném ra PokéBall để thả Pokémon, độ đẹp trai của Phương Duyên lập tức được kéo lên cả khúc.
Lại thêm một câu hồi đáp không lưu tình kia, hiển nhiên càng giống như là một trùm phản diện.
"Ta. . ." Đối thủ của Phương Duyên không biết nên nói gì cho phải, đợi sau khi trọng tài phát ra khẩu lệnh bắt đầu đối chiến, liền trực tiếp tức giận ra lệnh: "Lotad, dùng Bong Bóng Nước (Bubble)."
"Eevee, dùng Chớp nhoáng (Quick Attack) giải quyết nó."
Sau một giây Phương Duyên dứt lời, Lotadcòn đang phun bong bóng chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên, Eevee phía đối diện liền bỗng nhiên biến mất trong tầm mắt của nó.
Bong Bóng Nước đang rải rác căn bản còn chưa có tìm được mục tiêu, ngược lại đã nổ tung tóe đầy đất. Mà lúc này, Eevee đã vượt qua nửa cái sân lướt tới sau lưng Lotad. . .
"Tốc độ thật nhanh!"
"Không tốt, Lotad. . ."
Thanh âm của nữ sinh 4 mắt chưa dứt, thì Eevee chỉ bằng tốc độ và lực đạo của Chớp Nhoáng đụng bay Lotad, cũng trực tiếp làm nó mất đi năng lực chiến đấu.
Không ngoài suy đoán, đối thủ chỉ là gà con, so với Lưu Nhạc còn kém xa, Eevee căn bản còn không có sử dụng tốc độ nhanh nhất thì đối phương đã gục.
"Lotad mất đi năng lực chiến đấu, Phương Duyên số 444 vào vòng trong, kế tiếp, tuyển thủ xin nhớ lưu ý đọc thông tin về trận tiếp theo trên Website chính thức."
Trọng tài tuyên bố xong kết quả, Phương Duyên liền thu hồi Eevee.
. . .
Phương Duyên: Trận đầu đối chiến rất thuận lợi, chị Đỗ Ngải à, chiến thuật chị dạy em, em cảm thấy không quá thích hợp với em nha.
Trong group chat của clb tâm lý Bình Thành Nhất Trung, Phương Duyên sau khi kết thúc đối chiến liền báo cái tin vui cho mọi người.
Trưởng nhóm: Cái gì ? Đỗ Ngải dạy ngươi thứ gì? Sao ta lại không biết?
Phương Duyên: Hôm qua chị Đỗ Ngải nói chuyện riêng với em, rằng tâm lý chiến cũng là một phần của trận đấu, sớm dùng mấy lời rác rưởi đi quấy nhiễu người khác, sẽ để cho đối thủ khó chịu, làm ra phán đoán sai lầm. Em cảm thấy có đạo lý, nên hôm nay liền thử một chút, thế nhưng bởi vì đối thủ thực lực quá yếu, cũng không có kiểm tra ra hiệu quả gì, ngược lại cuối cùng chính mình lại có chút áy náy.
Học tỷ: Em nói những gì?
Phương Duyên đem quá trình đối chiến vừa rồi miêu tả một lần.
Đội phó: Móa, ngươi cũng quá thẳng đi, dùng lời rác rưởi cũng phải lựa người nha, muội tử dễ thương đối diện ngươi đã xin hạ thủ lưu tình, ngươi mặt ngoài cũng khải khách sáo chứ.
Học tỷ: Lời xàm lông của má Đỗ Ngải mà em cũng nghe à. . .
Đỗ Ngải: Gì đấy? Thừa dịp ta đi vắng nói xấu ta à? Phương Duyên, đừng nghe bọn họ, lời rác rưởi tuyệt đối là hữu dụng, tin chị đi, em bây giờ sớm tích lũy kinh nghiệm sẽ không lỗ đâu.
Phương Duyên trầm tư. . .
Sau đó trả lời: Vậy buổi chiều đối chiến em thử lại lần nữa nhé?
Eevee ôm một cái bình nước, sắc mặt nghiêm túc.
Hiện tại nó đã nắm giữ năng lượng hệ Đất (Ground) khá tốt, đã có thể ổn định, có thể liên tục thao túng Tung Cát (Sand Attack), từ đó để Tung Cát một mực bảo trì trạng thái xoay tròn.
Lúc này, hạt cát trong bình không ngừng xoay tròn, ước chừng mấy giây sau, cái bình trực tiếp căng phồng lên, hạt cát xoay đầy bình.
Đối với một bước này, Eevee đã làm rất nhuần nhuyễn, cũng đã có thể đạt tới mức vừa xem ti vi vừa làm.
Chẳng qua khoảng cách tới một bước cuối cùng Counter Shield, tức là mở rộng phạm vi xoay tròn Tung Cát, Eevee vẫn chưa thể nắm giữ hoàn toàn.
"Tốt lắm."
Nhìn thấy Eevee một mạch lưu loát làm căng phồng chai nước, Phương Duyên gật đầu nói: "Cup tiểu Ho-Oh sẽ kéo dài thời gian một tuần, hi vọng trong thời gian này có thể có tiến bộ hơn nữa."
"Vý vy!" Tròng mắt Eevee rực lửa.
Tiền thưởng, đã ở ngay trước mắt.
Nó lập tức sẽ có được điện thoại di động thuộc về mình!
"Làm nóng người kết thúc, chúng ta lên đường nào." Phương Duyên nói.
Hiện tại đã sắp 7h sáng, trận đầu cup tiểu Ho-Oh của Phương Duyên là lúc 9 giờ sáng. Kế tiếp hắn và Eevee cần nhanh chóng đến đấu trường Đông Phương Minh Châu mới được.
Bởi vì mấy ngày qua đều là đấu loại, cho nên rất nhiều sân bãi đồng thời tiến hành đối chiến, Phương Duyên và Eevee được phân tới sân số 7, khu E.
Loại tình huống nhiều sân thi đấu cùng tổ chức sẽ kéo dài đến tận lúc chọn ra 18 cường mới thôi.
Đến lúc đó, mỗi trận đấu sẽ được tiến hành riêng lẻ, bốn phía cũng sẽ ngồi đầy người xem.
Dựa theo lệ cũ hàng năm, tới lúc đến vòng 16 cường, sẽ còn có truyền thông và mấy người nổi tiếng tới xem tranh tài.
"Phù, cuối cùng cũng tới, người đông ghê. . ."
Mặc dù bây giờ còn không có người xem, nhưng tuyển thủ rất nhiều nha, trong nhà thi đấu Đông Phương Minh Châu một mảnh ồn ào, rất là náo nhiệt, làm Phương Duyên bất ngờ muốn ngất.
"Nghe nói không, khu C xuất hiện một Huấn luyện gia rất mạnh, Scyther của hắn tốc độ rất nhanh, mọi chiêu thức đều vô dụng, chỉ dùng liêm đao bổ một cái là giải quyết đối thủ."
Mỗi ngày đấu loại tiến hành từ 8h, Phương Duyên rõ ràng không phải là nhóm đầu tiên tiến hành đối chiến.
"What? ! Không phải là địch nhân quá yếu đó chứ?"
"Không rõ lắm, tóm lại hi vọng là không đụng phải hắn."
"Khu A xuất hiện một con chim nhỏ. . . À không, là Rowlet! Là Pokémon rất hiếm gặp ở nước mình, thật muốn quyết đấu với Huấn Luyện Gia của nó thử."
"Ha ha ha, đối thủ quá gà, căn bản chỉ là tới góp chi đủ số, thắng thật nhẹ nhõm."
Một đường nghe các tuyển thủ đã kết thúc đối chiến nói chuyện, Phương Duyên không chỉ không khẩn trương, ngược lại càng thêm bình tĩnh.
Bởi vì hắn cũng đã nhìn qua mấy trận đối chiến đang tiến hành, phát hiện phần lớn Huấn Luyện Gia đều rất yếu, chỉ sợ là từ khi trứng Pokémon ấp ra còn chưa tiến hành được mấy lần huấn luyện đã đến đây báo danh.
Những người này. . . Cuối cùng cơ bản đều sẽ trở thành bàn đạp để những tuyển thủ chuẩn bị kỹ lưỡng hơn tiến vào vòng sau.
"Ta xem như đã nhìn ra, kẻ giống ta và Eevee, tiến hành ma quỷ huấn luyện trong hai tháng qua có vẻ vẫn rất ít a." Phương Duyên bất đắc dĩ nhún vai.
Rất nhanh, liền đến phiên Phương Duyên ra sân.
Hắn từ sớm đã tới sân số 7 khu E ngồi đợi, đợi tới lúc trọng tài cầm loa hô lên mã số thí sinh, Phương Duyên liền nhấc chân, đi vào sân thi đấu đã được cách ly với bên ngoài.
Cùng lúc đó, Phương Duyên cũng nhìn thấy đối thủ trận đầu của mình.
Đó là một nữ sinh đeo kính, khuôn mặt tròn trịa rất đáng yêu.
Theo lý thuyết, tại trận đối chiến tiến hành công khai như thế, Phương Duyên hẳn là phải hoặc nhiều hoặc ít sốt sắng một chút mới bình thường. Thế nhưng khi nhìn thấy biểu cảm bối rối kia của đối thủ, hắn làm sao cũng khẩn trương không nổi.
"Quy tắc đối chiến là 1 Vs 1, hiện tại phái ra Pokémon của các ngươi, nghe khẩu lệnh của ta thì bắt đầu đối chiến." Trọng tài nói tóm gọn.
Đây là trận đấu chính thức, ngoại trừ lúc đối chiến ra, thì không thể tùy tiện thả Pokémon ở bên ngoài, cho nên Eevee chỉ có thể thành thành thật thật đợi bên trong PokéBall.
Mặt khác, bởi vì tất cả mọi người là đều là Tân Huấn Luyện Gia, đều ở tiêu chuẩn thấp nhất một con Pokémon, cũng không có thêm quy tắc gì rườm rà, quá trình đơn giản trực tiếp, sau khi trọng tài phát ra khẩu lệnh liền có thể trực tiếp đánh.
"Vậy. . . Xin chỉ giáo nhiều hơn, xin thủ hạ lưu tình."
Nữ sinh 4 mắt đối diện Phương Duyên sau khi lấy ra PokéBall, ấn xuống một cái thả Lotad ra, cũng khẩn trương mở miệng nói.
Lotad là Pokémon màu xanh cỡ nhỏ, có cái mỏ màu vàng miệng cùng chân nhỏ màu xanh dương, trên lưng có một mảnh lá sen, thuộc tính là song hệ Nước và Cỏ (Water và Grass).
"Yên tâm, sẽ không để cho Lotad đau quá lâu."
Phương Duyên đáp một câu, sau đó ném ra PokéBall, thả Eevee ra, ngay sau đó vững vàng tiếp nhận PokéBall văng trở về, động tác nước chảy mây trôi.
Một bên là thông qua cái nút thả ra Pokémon, một bên là anh tuấn ném ra PokéBall để thả Pokémon, độ đẹp trai của Phương Duyên lập tức được kéo lên cả khúc.
Lại thêm một câu hồi đáp không lưu tình kia, hiển nhiên càng giống như là một trùm phản diện.
"Ta. . ." Đối thủ của Phương Duyên không biết nên nói gì cho phải, đợi sau khi trọng tài phát ra khẩu lệnh bắt đầu đối chiến, liền trực tiếp tức giận ra lệnh: "Lotad, dùng Bong Bóng Nước (Bubble)."
"Eevee, dùng Chớp nhoáng (Quick Attack) giải quyết nó."
Sau một giây Phương Duyên dứt lời, Lotadcòn đang phun bong bóng chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên, Eevee phía đối diện liền bỗng nhiên biến mất trong tầm mắt của nó.
Bong Bóng Nước đang rải rác căn bản còn chưa có tìm được mục tiêu, ngược lại đã nổ tung tóe đầy đất. Mà lúc này, Eevee đã vượt qua nửa cái sân lướt tới sau lưng Lotad. . .
"Tốc độ thật nhanh!"
"Không tốt, Lotad. . ."
Thanh âm của nữ sinh 4 mắt chưa dứt, thì Eevee chỉ bằng tốc độ và lực đạo của Chớp Nhoáng đụng bay Lotad, cũng trực tiếp làm nó mất đi năng lực chiến đấu.
Không ngoài suy đoán, đối thủ chỉ là gà con, so với Lưu Nhạc còn kém xa, Eevee căn bản còn không có sử dụng tốc độ nhanh nhất thì đối phương đã gục.
"Lotad mất đi năng lực chiến đấu, Phương Duyên số 444 vào vòng trong, kế tiếp, tuyển thủ xin nhớ lưu ý đọc thông tin về trận tiếp theo trên Website chính thức."
Trọng tài tuyên bố xong kết quả, Phương Duyên liền thu hồi Eevee.
. . .
Phương Duyên: Trận đầu đối chiến rất thuận lợi, chị Đỗ Ngải à, chiến thuật chị dạy em, em cảm thấy không quá thích hợp với em nha.
Trong group chat của clb tâm lý Bình Thành Nhất Trung, Phương Duyên sau khi kết thúc đối chiến liền báo cái tin vui cho mọi người.
Trưởng nhóm: Cái gì ? Đỗ Ngải dạy ngươi thứ gì? Sao ta lại không biết?
Phương Duyên: Hôm qua chị Đỗ Ngải nói chuyện riêng với em, rằng tâm lý chiến cũng là một phần của trận đấu, sớm dùng mấy lời rác rưởi đi quấy nhiễu người khác, sẽ để cho đối thủ khó chịu, làm ra phán đoán sai lầm. Em cảm thấy có đạo lý, nên hôm nay liền thử một chút, thế nhưng bởi vì đối thủ thực lực quá yếu, cũng không có kiểm tra ra hiệu quả gì, ngược lại cuối cùng chính mình lại có chút áy náy.
Học tỷ: Em nói những gì?
Phương Duyên đem quá trình đối chiến vừa rồi miêu tả một lần.
Đội phó: Móa, ngươi cũng quá thẳng đi, dùng lời rác rưởi cũng phải lựa người nha, muội tử dễ thương đối diện ngươi đã xin hạ thủ lưu tình, ngươi mặt ngoài cũng khải khách sáo chứ.
Học tỷ: Lời xàm lông của má Đỗ Ngải mà em cũng nghe à. . .
Đỗ Ngải: Gì đấy? Thừa dịp ta đi vắng nói xấu ta à? Phương Duyên, đừng nghe bọn họ, lời rác rưởi tuyệt đối là hữu dụng, tin chị đi, em bây giờ sớm tích lũy kinh nghiệm sẽ không lỗ đâu.
Phương Duyên trầm tư. . .
Sau đó trả lời: Vậy buổi chiều đối chiến em thử lại lần nữa nhé?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.