Chương 6: Về nhà
Vô Hà Bất Hoan
06/02/2023
"Lúc trước không phải mỗi lần đi công tác, trước khi ngủ đều gọi điện cho tôi sao?"
Nhan An An "Nga" một tiếng, sau đó đặc biệt bình tĩnh mà nói: "Lúc trước là lúc trước, lúc trước anh là giáo sư Tư, là lão công của tôi, tôi đương nhiên là quan tâm anh"
Kỳ thật chuyện kia đối với Nhan An An cũng không phải xuất phát từ bản năng, cô chỉ cảm thấy kết hôn, hai người hẳn nên quan tâm nhau một chút, cho nên đều sẽ cố ý nhắc nhở chính mình, khi anh đi công tác sẽ gửi tin nhắn hay gì đó. Nhưng hiện tại là không giống nữa, nếu Tư Hành từ lúc bắt đầu không lừa cô, cô cũng không cần phải trang điểm, phải ôn nhu như vậy.
Cô bất mãn hỏi: "Còn có việc gì không, không có việc gì tôi liền tiếp tục ngủ"
Nói xong, thời điểm trước khi Nhan An An tắt điện thoại, Tư Hành cố ý cường điệu một câu.
"Hiện tại cũng là lão công của em, sẽ không vì bất cứ điều gì mà thay đổi"
Nhan An An lười phải ứng lại anh. Cái gì mà là lão công, cô hiện tại chỉ nghĩ đến việc ly hôn, một năm sau làm Tư Hành tự nguyện đồng ý ly hôn.
Thế nhưng có một nguyên nhân kì lạ nào đó. Ở trong lòng, cô dường như cất giấu điều gì đó, có một tiếng nhỏ nhỏ vang lên nói cho cô, có thể thử một chút, rốt cuộc cùng Tư Hành ở bên nhau có chút vui sướng, ly hôn không phải chuyện đùa.
Nhưng nguyên nhân này bị cô tự động dập tắt.
Lúc phòng vẽ tranh khai trương, người tới báo danh cũng không hiểu, có điều không khí cũng thực sự vui vẻ.
Chủ yếu là bởi vì Tả Nhiên cùng Hàn Triết chạy tới. Còn mang theo vài cô em nóng bỏng đến đây, ở cửa nhảy Street dance, hấp dẫn không ít học sinh vây lại xem. Trước cửa phòng vẽ bày hai lãng hoa, nhìn không giống của ai, không khí bị Tả Nhiên làm ra một bộ dáng náo nhiệt.
Nhan An An liền đem đầu sỏ gây tội là Tả Nhiên đi vào. "Ai ai ai, chị dâu nhỏ, người nhẹ tay chút"
Nhan An An cả giận nói, "Ai là chị dâu nhỏ hả"
Tả Nhiên tiếp tục cợt nhả, "Chính là chị nha, ngoài trừ chị còn có thể là ai nữa"
Nhan An An nghĩ cũng khống muốn cùng hắn cãi cọ, trực tiếp hỏi hắn, "Cậu hôm nay lại đây làm cái gì?" Còn mang theo nhiều người như vậy.
"Em lại đây giúp chị nha, không phải đại ca đi công tác rồi sao, đại ca nói em lại đây giúp chút náo nhiệt một chút. Chị đừng lo lắng, loại việc này, em rất rành"
Tả Nhiên: "Chị dâu cùng em không cần khách khí", gương mặt tươi cười, làm cho Nhan An An tức giận đến không có cách.
Duỗi tay không có đánh gương mặt tươi cười ấy, hơn nữa da mặt Tả Nhiên dày như vậy, một chút biện pháp cô cũng không có.
Nhưng là nhìn đến Đoạn Tuyết cùng lâm Khả còn có Giang Đại ba người ở nơi đó đều có bộ dạng vui vẻ, cô liền cảm ơn Tạ Nhiên một chút.
Không đúng, hẳn là phải cảm ơn Tư Hành mới đúng. Dù sao cũng là Tư Hành nói cậu ta lại đây.
Như vậy, lại làm Nhan An An dao động một chút. Thầm nghĩ hôm nào mời tên đàn ông kia ăn một bữa.
Sau khi kết thúc, Tả Nhiên cố ý tìm nhân viên đên dọn dẹp, tận lực làm tròn trách nhiệm.
Thời điểm Tả nhiên cùng Hàn Triết rời đi, Hàn Triết hỏi hắn.
"Tư Hành khi nào nói cậu lại đây hỗ trợ chúc mừng?" Hàn Triết hoàn toàn không có nghe qua.
Tả Nhiên cười một chút, "Không có nói qua a"
"Vậy cậu kéo tôi lại đây làm cái gì?"
"Giúp đại ca theo đuổi chị dâu nha, không phải lúc trước đại ca giúp chị dâu tìm phòng vẽ sao, lúc trước tôi vừa thấy các cô ấy phát tờ rơi"
Tả Nhiên tranh công nói: "Thế nào? Tôi có phải không thực tốt bụng. Đừng ghen, anh về sau có yêu thích phụ nữ nào, tôi cũng sẽ giúp anh như vậy"
Hàn Triết: "..."
Hay là dọn cục đá ngáng đường cũng được.
Dù sao Tả nhiên thường xuyên làm loại chuyện này, mỗi lần đều làm Tư Hành bối rối.
Ngày Tư Hành về nước, liền gửi một tin nhắn cho Nhan An An.
Cô lúc ấy, đang vội vàng ở phòng vẽ giới thiệu cho mọi người. Chờ cho mọi người đi hết, cô mới trả lời lại một câu.
“Nga, đã biết” Kèm theo nhãn dán có vẻ lạnh lùng.
Buổi tối Nhan An An về đến nhà, Dì Phương liền nói Tư Hành đã trở lại. Cô vừa mở cửa phòng ngủ ra, vẫn không thấy bóng người.
Nghĩ thầm, chẳng lẽ là lại đi ra ngoài?
Cái ý nghĩ vừa hiện lên trong trong đầu, liền nghe thấy tiếng bên thư phòng cách vách truyền đến. Chắc hẳn đang ở trong thư phòng làm việc.
Cô đi đến tủ quần áo, tính lấy áo ngủ đi đến phòng tắm để tắm rửa, lúc trước có vài món tây trang bị anh mang đi, nay lần nữa đã quay trở về vị trí cũ.
Quả thực biến thái!
Lại nhìn quần áo của mình lộn xộn, trên giường, trên mặt đất, trong ngăn tủ, đều có quần áo vứt lung tung, tương đối làm mắt thị giác người nhìn.
Cô xùy một tiếng, tiện tay lấy một cái váy sau đó đi đến phòng tắm.
Tắm rửa xong, bôi sữa dưỡng thể cho cơ thể, tiếp theo sấy khô tóc, liền đến 9 giờ. Nhan An An ngủ cũng không ngủ được, rối rắm một hồi vẫn là không ngủ được.
Cô cùng Tư Hành dạo này cơ hội gặp mặt hình như ít đi.
Vì thế cô liền chờ nha, chờ nha…
Nhan An An "Nga" một tiếng, sau đó đặc biệt bình tĩnh mà nói: "Lúc trước là lúc trước, lúc trước anh là giáo sư Tư, là lão công của tôi, tôi đương nhiên là quan tâm anh"
Kỳ thật chuyện kia đối với Nhan An An cũng không phải xuất phát từ bản năng, cô chỉ cảm thấy kết hôn, hai người hẳn nên quan tâm nhau một chút, cho nên đều sẽ cố ý nhắc nhở chính mình, khi anh đi công tác sẽ gửi tin nhắn hay gì đó. Nhưng hiện tại là không giống nữa, nếu Tư Hành từ lúc bắt đầu không lừa cô, cô cũng không cần phải trang điểm, phải ôn nhu như vậy.
Cô bất mãn hỏi: "Còn có việc gì không, không có việc gì tôi liền tiếp tục ngủ"
Nói xong, thời điểm trước khi Nhan An An tắt điện thoại, Tư Hành cố ý cường điệu một câu.
"Hiện tại cũng là lão công của em, sẽ không vì bất cứ điều gì mà thay đổi"
Nhan An An lười phải ứng lại anh. Cái gì mà là lão công, cô hiện tại chỉ nghĩ đến việc ly hôn, một năm sau làm Tư Hành tự nguyện đồng ý ly hôn.
Thế nhưng có một nguyên nhân kì lạ nào đó. Ở trong lòng, cô dường như cất giấu điều gì đó, có một tiếng nhỏ nhỏ vang lên nói cho cô, có thể thử một chút, rốt cuộc cùng Tư Hành ở bên nhau có chút vui sướng, ly hôn không phải chuyện đùa.
Nhưng nguyên nhân này bị cô tự động dập tắt.
Lúc phòng vẽ tranh khai trương, người tới báo danh cũng không hiểu, có điều không khí cũng thực sự vui vẻ.
Chủ yếu là bởi vì Tả Nhiên cùng Hàn Triết chạy tới. Còn mang theo vài cô em nóng bỏng đến đây, ở cửa nhảy Street dance, hấp dẫn không ít học sinh vây lại xem. Trước cửa phòng vẽ bày hai lãng hoa, nhìn không giống của ai, không khí bị Tả Nhiên làm ra một bộ dáng náo nhiệt.
Nhan An An liền đem đầu sỏ gây tội là Tả Nhiên đi vào. "Ai ai ai, chị dâu nhỏ, người nhẹ tay chút"
Nhan An An cả giận nói, "Ai là chị dâu nhỏ hả"
Tả Nhiên tiếp tục cợt nhả, "Chính là chị nha, ngoài trừ chị còn có thể là ai nữa"
Nhan An An nghĩ cũng khống muốn cùng hắn cãi cọ, trực tiếp hỏi hắn, "Cậu hôm nay lại đây làm cái gì?" Còn mang theo nhiều người như vậy.
"Em lại đây giúp chị nha, không phải đại ca đi công tác rồi sao, đại ca nói em lại đây giúp chút náo nhiệt một chút. Chị đừng lo lắng, loại việc này, em rất rành"
Tả Nhiên: "Chị dâu cùng em không cần khách khí", gương mặt tươi cười, làm cho Nhan An An tức giận đến không có cách.
Duỗi tay không có đánh gương mặt tươi cười ấy, hơn nữa da mặt Tả Nhiên dày như vậy, một chút biện pháp cô cũng không có.
Nhưng là nhìn đến Đoạn Tuyết cùng lâm Khả còn có Giang Đại ba người ở nơi đó đều có bộ dạng vui vẻ, cô liền cảm ơn Tạ Nhiên một chút.
Không đúng, hẳn là phải cảm ơn Tư Hành mới đúng. Dù sao cũng là Tư Hành nói cậu ta lại đây.
Như vậy, lại làm Nhan An An dao động một chút. Thầm nghĩ hôm nào mời tên đàn ông kia ăn một bữa.
Sau khi kết thúc, Tả Nhiên cố ý tìm nhân viên đên dọn dẹp, tận lực làm tròn trách nhiệm.
Thời điểm Tả nhiên cùng Hàn Triết rời đi, Hàn Triết hỏi hắn.
"Tư Hành khi nào nói cậu lại đây hỗ trợ chúc mừng?" Hàn Triết hoàn toàn không có nghe qua.
Tả Nhiên cười một chút, "Không có nói qua a"
"Vậy cậu kéo tôi lại đây làm cái gì?"
"Giúp đại ca theo đuổi chị dâu nha, không phải lúc trước đại ca giúp chị dâu tìm phòng vẽ sao, lúc trước tôi vừa thấy các cô ấy phát tờ rơi"
Tả Nhiên tranh công nói: "Thế nào? Tôi có phải không thực tốt bụng. Đừng ghen, anh về sau có yêu thích phụ nữ nào, tôi cũng sẽ giúp anh như vậy"
Hàn Triết: "..."
Hay là dọn cục đá ngáng đường cũng được.
Dù sao Tả nhiên thường xuyên làm loại chuyện này, mỗi lần đều làm Tư Hành bối rối.
Ngày Tư Hành về nước, liền gửi một tin nhắn cho Nhan An An.
Cô lúc ấy, đang vội vàng ở phòng vẽ giới thiệu cho mọi người. Chờ cho mọi người đi hết, cô mới trả lời lại một câu.
“Nga, đã biết” Kèm theo nhãn dán có vẻ lạnh lùng.
Buổi tối Nhan An An về đến nhà, Dì Phương liền nói Tư Hành đã trở lại. Cô vừa mở cửa phòng ngủ ra, vẫn không thấy bóng người.
Nghĩ thầm, chẳng lẽ là lại đi ra ngoài?
Cái ý nghĩ vừa hiện lên trong trong đầu, liền nghe thấy tiếng bên thư phòng cách vách truyền đến. Chắc hẳn đang ở trong thư phòng làm việc.
Cô đi đến tủ quần áo, tính lấy áo ngủ đi đến phòng tắm để tắm rửa, lúc trước có vài món tây trang bị anh mang đi, nay lần nữa đã quay trở về vị trí cũ.
Quả thực biến thái!
Lại nhìn quần áo của mình lộn xộn, trên giường, trên mặt đất, trong ngăn tủ, đều có quần áo vứt lung tung, tương đối làm mắt thị giác người nhìn.
Cô xùy một tiếng, tiện tay lấy một cái váy sau đó đi đến phòng tắm.
Tắm rửa xong, bôi sữa dưỡng thể cho cơ thể, tiếp theo sấy khô tóc, liền đến 9 giờ. Nhan An An ngủ cũng không ngủ được, rối rắm một hồi vẫn là không ngủ được.
Cô cùng Tư Hành dạo này cơ hội gặp mặt hình như ít đi.
Vì thế cô liền chờ nha, chờ nha…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.