Chương 16: Cạnh tranh
Hoa Tiểu Lê
10/10/2023
Andrea thấy LinD ở nhà vệ sinh lâu, anh rất lo lắng. Cũng may cô đã trang điểm lại cẩn thận mới ra, nên nhìn cũng không đến nỗi. Nhưng Andrea vẫn nhận ra.
- Em vẫn chưa khỏi ốm hẳn sao? Có phải hơi quá sức không?
- Không, em ổn mà.
- Ừm, em làm rất tốt.
Andrea tặng LinD một bó hồng đỏ rất lớn, cô cảm động nhìn anh.
- Vẫn luôn là anh đồng hành cùng em. Cảm ơn anh, Triết Viễn.
Triết Viễn rất vui vẻ, những dịp quan trọng hoặc đặc biệt, cô gọi tên anh, không phải cái tên Andrea chỉ dùng khi ở chỗ làm hoặc trong công việc. Mỗi lần như vậy, anh cảm giác họ lại gần nhau thêm một chút.
Sau buổi diễn sẽ có một bữa tiệc nhỏ. Trúc Linh thì sợ gặp người không muốn gặp, cô nói muốn về nhà nghỉ ngơi. Andrea sợ cô vất vả, đồng ý đưa cô về.
Đi ra sảnh, Andrea bất ngờ nhận ra người nhà:
- Anh họ!
Trúc Linh tay ôm đoá hoa, cô bất giác nhìn theo. Cô lo lắng nắm chặt hoa trên tay, Minh Tú và Trần Tuân đang tiến lại phía họ.
- Triết Viễn!
- Anh, anh về khi nào vậy? Có ở lại hay lại đi?
- Mới hôm qua, anh còn đang phân vân có nên ở lại hay không, vì mấy năm ở nước ngoài cũng quen rồi. Nhưng giờ anh có thêm lí do để ở lại.
Miệng nói nhưng Minh Tú nhìn Trúc Linh không rời, ánh mắt phức tạp. Trần Tuân cũng hơi bất ngờ, sao Trúc Linh lại đi cùng em họ của Minh Tú.
Anh em họ nhà họ, một người du học, một người làm việc ở nước ngoài, cũng rất lâu không gặp, nhưng mối quan hệ hai nhà vẫn rất thân thiết.
- Cô gái này là?
- À, bạn em, LinD ạ. Đây là anh Tú, anh họ của anh.
- Em...chào anh ạ. Lần đầu gặp mặt!
Minh Tú và Trần Tuân ngỡ ngàng, Trúc Linh thế mà lại phủ nhận mọi quen biết trước kia.
Đúng lúc này, Kim Dạ cũng tìm được Trúc Linh, cô đứng với ba người đàn ông. Do Minh Tú đứng quay lưng lại bên Kim Dạ chưa nhận ra. Cậu bước rất nhanh lại chỗ họ.
- Andrea!
- Berry, không biết cậu cũng ở đây. Lúc cậu ra sân khấu tôi rất ngạc nhiên. Chúc mừng, bạn tôi mãi đỉnh.
Kim Dạ chỉ cười một cái, rồi nhìn gắt gao Minh Tú. Thế quái nào tên khốn này lại lù lù xuất hiện ở đây. Lại nhìn sang Trúc Linh, cô im lặng đứng hơi nép sau Andrea. Cậu nhíu mày nhìn bó hoa đỏ rực trong lòng cô, nhìn rất chướng mắt. Cô...nhận cả đoá hồng, chê một bông hoa của cậu.
Andrea sợ Trúc Linh mệt, bèn gấp gáp:
- Anh à, hôm nào qua chỗ em nhé. Đây cũng là bạn em, xem ra toàn chỗ thân quen cả. Giờ em phải đi rồi.
Mọi người không ai đáp lại, Andrea thấy gió ngoài sảnh hơi lạnh, sợ Trúc Linh mặc váy hở sẽ ốm lại, bèn cởi vest của mình khoác lên vai cô. Hai người sánh vai nhau đi về, Trúc Linh ngồi vào ghế phụ chiếc Audi đen bóng của Andrea. Nhìn họ khác gì một cặp đôi mặn nồng cơ chứ.
Ba người đàn ông ở lại, ai cũng có tâm trạng phức tạp. Kim Dạ thì bỏ đi ngay sau đó, không thèm chào hai người còn lại, lòng bực bội. Trần Tuân thì ái ngại dùm bạn mình, nhìn kiểu chăm sóc của Triết Viễn, xem ra Minh Tú phải cạnh tranh với chính em họ rồi. Có vẻ sẽ khó khăn đây.
Thật là oan gia ngõ hẹp, đến chuyện tình yêu cũng éo le đến thế!
Trên xe, Trúc Linh bất giác nhìn ra cửa, thấy bóng dáng những người mình muốn quên. Số phận sắp đặt thế nào mà nay lại tụ tập hết cùng một chỗ.
***
Minh Tú tìm hiểu được Trúc Linh làm việc tại quán bar của Triết Viễn. Do vừa về nước nên anh khá bận thu xếp công việc. Tận một tuần sau anh mới tới quán bar của em họ.
Vừa hay, hôm nay là 8/3- ngày Quốc tế phụ nữ. Anh chuẩn bị một sợi dây chuyền mới ra mắt của công ty. Làm ở lĩnh vực đá quý nên mắt nhìn của anh cũng rất có thẩm mĩ, sợi dây nhỏ nhưng tinh xảo rất đẹp.
Kim Dạ cũng bận đi diễn, nay cậu cũng có lời mời nhưng cậu đã từ chối, chỉ để tới quán bar nọ.
Tới bàn quen thuộc, Kim Dạ nhìn cái cảnh gì đây. Minh Tú đang ngồi chềnh ềnh chạm ly với Andrea.
- Berry, nhập hội đi!
Kim Dạ mặt lạnh băng ngồi đối diện Minh Tú, Andrea ngồi giữa họ.
- Lần trước chưa giới thiệu mọi người với nhau được. Anh Tú là anh họ tôi, còn đây là Berry, bạn thân em!
Minh Tú cởi mở, chìa tay ra chào:
- Chào cậu, tôi là Minh Tú.
Kim Dạ không bắt tay lại, cầm chai rượu lên rót vào ly của Minh Tú, cậu rót đầy tới mức sắp tràn ly, vừa rót vừa nói:
- Tôi biết, thậm chí biết anh từ rất lâu rồi.
Andrea thấy bạn mình cứ kinh kỉnh cái mặt, bèn giữ cái chai trong tay Kim Dạ lại, rồi đổ một nửa rượu ở ly của Minh Tú sang ly mình:
- Có lẽ chơi với em lâu nên chắc có lần Berry đã được nghe em kể về anh rồi.
Rồi anh hích tay Kim Dạ, nể bạn nên cậu cũng chìa tay ra bắt tay Minh Tú, còn cố tình bóp chặt.
Minh Tú cảm giác có gì không đúng lắm nhưng anh cũng không bận tâm. Mục đích anh tới đây vì chuyện khác.
- Em vẫn chưa khỏi ốm hẳn sao? Có phải hơi quá sức không?
- Không, em ổn mà.
- Ừm, em làm rất tốt.
Andrea tặng LinD một bó hồng đỏ rất lớn, cô cảm động nhìn anh.
- Vẫn luôn là anh đồng hành cùng em. Cảm ơn anh, Triết Viễn.
Triết Viễn rất vui vẻ, những dịp quan trọng hoặc đặc biệt, cô gọi tên anh, không phải cái tên Andrea chỉ dùng khi ở chỗ làm hoặc trong công việc. Mỗi lần như vậy, anh cảm giác họ lại gần nhau thêm một chút.
Sau buổi diễn sẽ có một bữa tiệc nhỏ. Trúc Linh thì sợ gặp người không muốn gặp, cô nói muốn về nhà nghỉ ngơi. Andrea sợ cô vất vả, đồng ý đưa cô về.
Đi ra sảnh, Andrea bất ngờ nhận ra người nhà:
- Anh họ!
Trúc Linh tay ôm đoá hoa, cô bất giác nhìn theo. Cô lo lắng nắm chặt hoa trên tay, Minh Tú và Trần Tuân đang tiến lại phía họ.
- Triết Viễn!
- Anh, anh về khi nào vậy? Có ở lại hay lại đi?
- Mới hôm qua, anh còn đang phân vân có nên ở lại hay không, vì mấy năm ở nước ngoài cũng quen rồi. Nhưng giờ anh có thêm lí do để ở lại.
Miệng nói nhưng Minh Tú nhìn Trúc Linh không rời, ánh mắt phức tạp. Trần Tuân cũng hơi bất ngờ, sao Trúc Linh lại đi cùng em họ của Minh Tú.
Anh em họ nhà họ, một người du học, một người làm việc ở nước ngoài, cũng rất lâu không gặp, nhưng mối quan hệ hai nhà vẫn rất thân thiết.
- Cô gái này là?
- À, bạn em, LinD ạ. Đây là anh Tú, anh họ của anh.
- Em...chào anh ạ. Lần đầu gặp mặt!
Minh Tú và Trần Tuân ngỡ ngàng, Trúc Linh thế mà lại phủ nhận mọi quen biết trước kia.
Đúng lúc này, Kim Dạ cũng tìm được Trúc Linh, cô đứng với ba người đàn ông. Do Minh Tú đứng quay lưng lại bên Kim Dạ chưa nhận ra. Cậu bước rất nhanh lại chỗ họ.
- Andrea!
- Berry, không biết cậu cũng ở đây. Lúc cậu ra sân khấu tôi rất ngạc nhiên. Chúc mừng, bạn tôi mãi đỉnh.
Kim Dạ chỉ cười một cái, rồi nhìn gắt gao Minh Tú. Thế quái nào tên khốn này lại lù lù xuất hiện ở đây. Lại nhìn sang Trúc Linh, cô im lặng đứng hơi nép sau Andrea. Cậu nhíu mày nhìn bó hoa đỏ rực trong lòng cô, nhìn rất chướng mắt. Cô...nhận cả đoá hồng, chê một bông hoa của cậu.
Andrea sợ Trúc Linh mệt, bèn gấp gáp:
- Anh à, hôm nào qua chỗ em nhé. Đây cũng là bạn em, xem ra toàn chỗ thân quen cả. Giờ em phải đi rồi.
Mọi người không ai đáp lại, Andrea thấy gió ngoài sảnh hơi lạnh, sợ Trúc Linh mặc váy hở sẽ ốm lại, bèn cởi vest của mình khoác lên vai cô. Hai người sánh vai nhau đi về, Trúc Linh ngồi vào ghế phụ chiếc Audi đen bóng của Andrea. Nhìn họ khác gì một cặp đôi mặn nồng cơ chứ.
Ba người đàn ông ở lại, ai cũng có tâm trạng phức tạp. Kim Dạ thì bỏ đi ngay sau đó, không thèm chào hai người còn lại, lòng bực bội. Trần Tuân thì ái ngại dùm bạn mình, nhìn kiểu chăm sóc của Triết Viễn, xem ra Minh Tú phải cạnh tranh với chính em họ rồi. Có vẻ sẽ khó khăn đây.
Thật là oan gia ngõ hẹp, đến chuyện tình yêu cũng éo le đến thế!
Trên xe, Trúc Linh bất giác nhìn ra cửa, thấy bóng dáng những người mình muốn quên. Số phận sắp đặt thế nào mà nay lại tụ tập hết cùng một chỗ.
***
Minh Tú tìm hiểu được Trúc Linh làm việc tại quán bar của Triết Viễn. Do vừa về nước nên anh khá bận thu xếp công việc. Tận một tuần sau anh mới tới quán bar của em họ.
Vừa hay, hôm nay là 8/3- ngày Quốc tế phụ nữ. Anh chuẩn bị một sợi dây chuyền mới ra mắt của công ty. Làm ở lĩnh vực đá quý nên mắt nhìn của anh cũng rất có thẩm mĩ, sợi dây nhỏ nhưng tinh xảo rất đẹp.
Kim Dạ cũng bận đi diễn, nay cậu cũng có lời mời nhưng cậu đã từ chối, chỉ để tới quán bar nọ.
Tới bàn quen thuộc, Kim Dạ nhìn cái cảnh gì đây. Minh Tú đang ngồi chềnh ềnh chạm ly với Andrea.
- Berry, nhập hội đi!
Kim Dạ mặt lạnh băng ngồi đối diện Minh Tú, Andrea ngồi giữa họ.
- Lần trước chưa giới thiệu mọi người với nhau được. Anh Tú là anh họ tôi, còn đây là Berry, bạn thân em!
Minh Tú cởi mở, chìa tay ra chào:
- Chào cậu, tôi là Minh Tú.
Kim Dạ không bắt tay lại, cầm chai rượu lên rót vào ly của Minh Tú, cậu rót đầy tới mức sắp tràn ly, vừa rót vừa nói:
- Tôi biết, thậm chí biết anh từ rất lâu rồi.
Andrea thấy bạn mình cứ kinh kỉnh cái mặt, bèn giữ cái chai trong tay Kim Dạ lại, rồi đổ một nửa rượu ở ly của Minh Tú sang ly mình:
- Có lẽ chơi với em lâu nên chắc có lần Berry đã được nghe em kể về anh rồi.
Rồi anh hích tay Kim Dạ, nể bạn nên cậu cũng chìa tay ra bắt tay Minh Tú, còn cố tình bóp chặt.
Minh Tú cảm giác có gì không đúng lắm nhưng anh cũng không bận tâm. Mục đích anh tới đây vì chuyện khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.