Chương 41: Dạt nhà
Hoa Tiểu Lê
16/10/2023
Kim Dạ nhìn túi popcorn trong thùng rác mà buồn bã, anh dọn hai ly nước còn nguyên ở phòng khách. Một giây tức giận, anh ném bốp cái ly nước lọc
trên tay. Nửa đêm, tiếng thủy tinh vỡ nghe rất vang và rõ.
Trúc Linh ra về không khóc, cô mở cửa xe cho đỡ ngột ngạt, gió lạnh phả vào còn làm cô tỉnh táo vài phần. Biết mình đã lỡ lời, cô cũng có chút thất vọng về bản thân. Nhưng lòng tự tôn cá nhân, cô lại không muốn xin lỗi người kia.
Cô không về nhà, mà tới một quán bar. Cô không tới nơi mình làm việc vì ở đó toàn người quen. Sợ bị để ý, cô còn đội mũ lưỡi trai, ngồi một mình một góc uống rượu.
Andrea lâu nay để né cặp đôi bạn thân mà hay lui tới quán bar này. Anh thường tụ tập với đám bạn con nhà giàu ở thành phố, họ thường chơi bời rất khuya. Có lẽ hình bóng Trúc Linh trong lòng quá lớn nên chỉ vừa đi qua bàn nọ, anh bèn nhíu mày nhìn cô gái đang cầm cả chai whisky mà uống.
- LinD?
Trúc Linh còn chả để ý có người gọi mình, cô vẫn ngửa cổ mà uống nhưng bị Andrea giữ chai lại.
- Hmmm, anh là ai?
Giọng này là say lắm rồi, còn không nhận ra Andrea.
- Sao em lại ở đây, Berry đâu?
- Bỏ ra, đừng có nhắc Kim Dạ với tôi!
- Hai người cãi nhau sao?
Trúc Linh cười khẩy:
- Ai thèm cãi nhau với anh ta chứ...
- Em nên về đi thôi, say thế này không ổn đâu.
- Ổn, rất ổn.
Andrea thở dài, chả nói với bạn một câu, anh liền đỡ cô dậy. Lái xe về chung cư thì Trúc Linh đã say quắc cần câu, đi không vững nữa. Anh chưa bao giờ thấy LinD bê tha như vậy, chỉ đành bế cô vào lòng.
Tới cửa Andrea nhận ra pass đã đổi rồi, nhưng LinD không cài vân tay. Anh cố gắng dí cả 10 ngón vào cửa đều không được. Định gọi Berry tới nhưng lại nghĩ hai người cãi nhau, anh bèn đưa cô về nhà mình.
Dù gia đình có cả biệt thự lớn nhưng Andrea vẫn sống một mình. Đưa Trúc Linh về phòng, anh nhẹ nhàng lấy khăn ấm lau mặt cho cô, đắp chăn xong xuôi mới ra ngoài. Nhìn cô gái ấy như vậy, anh nhói lòng nhiều chút.
Andrea ở phòng ngủ khác. Gần sáng Trúc Linh tỉnh dậy, giật mình nhìn xung quanh lạ hoắc. Cô lật chăn nhìn xuống, may mà quần áo vẫn nguyên vẹn. Đến khi ra phòng khách, cô mới nhận ra đây là nhà Andrea, trước kia cô đã tới một lần nhưng rất lâu rồi. Đã là Andrea thì cô càng yên tâm là đêm qua không có chuyện gì phát sinh cả. Dù còn rất tò mò sao cô lại ở đây nhưng không muốn đánh thức Andrea, cô để lại một mẩu giấy ghi lời cảm ơn rồi nhẹ nhàng ra về.
***
Kim Dạ cả đêm không ngủ, sáng sớm anh tới nhà Trúc Linh thì nhận ra cô không ở nhà, anh còn nghĩ hay cô đi tập thể dục.
Nghĩ Andrea ở gần đây, Kim Dạ bèn lái xe qua đó định rủ bạn đi ăn sáng. Đã lâu hai người không thân như trước, khu nhà Andrea sống có một tiệm ăn sáng rất ngon, cả hai từ thời sinh viên hay cùng nhau ăn ở đó.
Bên này Andrea dậy xem Trúc Linh thế nào, đã thấy phòng trống trơn, chăn ga còn được gấp ngay ngắn, trên giường có mẩu giấy ghi cảm ơn kèm icon mặt cười.
Nhìn icon đáng yêu Trúc Linh để lại, Andrea bất giác mỉm cười. Bỗng chuông cửa vang lên, anh vui vẻ ra mở:
- Quên gì à?..... Berry ? Sớm vậy có chuyện gì sao?
Andrea bất ngờ khi LinD vừa đi, Berry đã tới. Còn tưởng bạn tới vì chuyện của cô ấy, thì Kim Dạ đã đáp:
- Có việc gần đây, qua rủ cậu ăn sáng.
Andrea cất mẩu giấy vào túi quần, xem ra Berry không biết LinD đêm qua ở đây, anh bèn thăm dò:
- Cậu và LinD dạo này tốt chứ?
- Vẫn tốt, sao lại hỏi vậy?
- Không có gì, dạo này tôi ít tới quán bar nên không gặp mọi người mấy.
Kim Dạ ngồi phòng khách đợi Andrea thay đồ để đi ăn. Vừa ngồi xuống, anh nhận ra có thứ quen quen. Đây chẳng phải mũ của LinD sao, là mũ lưỡi trai mà cô hay đội khi đi hẹn hò với anh, sao nó lại ở đây?
Vừa hay nhà cô có camera trước cửa, Kim Dạ mở điện thoại ra xem thì vô cùng kinh ngạc. Anh thấy bạn thân mình đang ôm ấp bạn gái mình, mà họ không vào nhà mà lại bỏ đi. Vậy là đêm qua cô ấy ở đây. Lòng Kim Dạ giờ đã bất an không yên.
Đợi Andrea vừa đi ra, Kim Dạ đã hỏi thẳng:
- Linh đã ở đây?
Andrea hơi bất ngờ, lại nhìn chiếc mũ bên cạnh, nhàn nhạt trả lời:
- Ừm, cô ấy say xỉn bị tôi bắt gặp nên đưa về. Thế nên tôi mới hỏi hai người ổn không? Tôi hỏi thì cô ấy không nói...
Andrea còn chưa kịp giải thích thêm cho Berry không hiểu lầm thì người kia đã cầm mũ bỏ đi. Anh chỉ biết lắc đầu thở dài. Ai dính vào con đũy tình yêu cũng có lúc chật vật thôi.
Anh gọi cho LinD để báo cô là Berry đang tới tìm cô, rằng bạn trai cô biết đêm qua cô không ở nhà, nhưng cô lại tắt máy.
Trúc Linh ra về không khóc, cô mở cửa xe cho đỡ ngột ngạt, gió lạnh phả vào còn làm cô tỉnh táo vài phần. Biết mình đã lỡ lời, cô cũng có chút thất vọng về bản thân. Nhưng lòng tự tôn cá nhân, cô lại không muốn xin lỗi người kia.
Cô không về nhà, mà tới một quán bar. Cô không tới nơi mình làm việc vì ở đó toàn người quen. Sợ bị để ý, cô còn đội mũ lưỡi trai, ngồi một mình một góc uống rượu.
Andrea lâu nay để né cặp đôi bạn thân mà hay lui tới quán bar này. Anh thường tụ tập với đám bạn con nhà giàu ở thành phố, họ thường chơi bời rất khuya. Có lẽ hình bóng Trúc Linh trong lòng quá lớn nên chỉ vừa đi qua bàn nọ, anh bèn nhíu mày nhìn cô gái đang cầm cả chai whisky mà uống.
- LinD?
Trúc Linh còn chả để ý có người gọi mình, cô vẫn ngửa cổ mà uống nhưng bị Andrea giữ chai lại.
- Hmmm, anh là ai?
Giọng này là say lắm rồi, còn không nhận ra Andrea.
- Sao em lại ở đây, Berry đâu?
- Bỏ ra, đừng có nhắc Kim Dạ với tôi!
- Hai người cãi nhau sao?
Trúc Linh cười khẩy:
- Ai thèm cãi nhau với anh ta chứ...
- Em nên về đi thôi, say thế này không ổn đâu.
- Ổn, rất ổn.
Andrea thở dài, chả nói với bạn một câu, anh liền đỡ cô dậy. Lái xe về chung cư thì Trúc Linh đã say quắc cần câu, đi không vững nữa. Anh chưa bao giờ thấy LinD bê tha như vậy, chỉ đành bế cô vào lòng.
Tới cửa Andrea nhận ra pass đã đổi rồi, nhưng LinD không cài vân tay. Anh cố gắng dí cả 10 ngón vào cửa đều không được. Định gọi Berry tới nhưng lại nghĩ hai người cãi nhau, anh bèn đưa cô về nhà mình.
Dù gia đình có cả biệt thự lớn nhưng Andrea vẫn sống một mình. Đưa Trúc Linh về phòng, anh nhẹ nhàng lấy khăn ấm lau mặt cho cô, đắp chăn xong xuôi mới ra ngoài. Nhìn cô gái ấy như vậy, anh nhói lòng nhiều chút.
Andrea ở phòng ngủ khác. Gần sáng Trúc Linh tỉnh dậy, giật mình nhìn xung quanh lạ hoắc. Cô lật chăn nhìn xuống, may mà quần áo vẫn nguyên vẹn. Đến khi ra phòng khách, cô mới nhận ra đây là nhà Andrea, trước kia cô đã tới một lần nhưng rất lâu rồi. Đã là Andrea thì cô càng yên tâm là đêm qua không có chuyện gì phát sinh cả. Dù còn rất tò mò sao cô lại ở đây nhưng không muốn đánh thức Andrea, cô để lại một mẩu giấy ghi lời cảm ơn rồi nhẹ nhàng ra về.
***
Kim Dạ cả đêm không ngủ, sáng sớm anh tới nhà Trúc Linh thì nhận ra cô không ở nhà, anh còn nghĩ hay cô đi tập thể dục.
Nghĩ Andrea ở gần đây, Kim Dạ bèn lái xe qua đó định rủ bạn đi ăn sáng. Đã lâu hai người không thân như trước, khu nhà Andrea sống có một tiệm ăn sáng rất ngon, cả hai từ thời sinh viên hay cùng nhau ăn ở đó.
Bên này Andrea dậy xem Trúc Linh thế nào, đã thấy phòng trống trơn, chăn ga còn được gấp ngay ngắn, trên giường có mẩu giấy ghi cảm ơn kèm icon mặt cười.
Nhìn icon đáng yêu Trúc Linh để lại, Andrea bất giác mỉm cười. Bỗng chuông cửa vang lên, anh vui vẻ ra mở:
- Quên gì à?..... Berry ? Sớm vậy có chuyện gì sao?
Andrea bất ngờ khi LinD vừa đi, Berry đã tới. Còn tưởng bạn tới vì chuyện của cô ấy, thì Kim Dạ đã đáp:
- Có việc gần đây, qua rủ cậu ăn sáng.
Andrea cất mẩu giấy vào túi quần, xem ra Berry không biết LinD đêm qua ở đây, anh bèn thăm dò:
- Cậu và LinD dạo này tốt chứ?
- Vẫn tốt, sao lại hỏi vậy?
- Không có gì, dạo này tôi ít tới quán bar nên không gặp mọi người mấy.
Kim Dạ ngồi phòng khách đợi Andrea thay đồ để đi ăn. Vừa ngồi xuống, anh nhận ra có thứ quen quen. Đây chẳng phải mũ của LinD sao, là mũ lưỡi trai mà cô hay đội khi đi hẹn hò với anh, sao nó lại ở đây?
Vừa hay nhà cô có camera trước cửa, Kim Dạ mở điện thoại ra xem thì vô cùng kinh ngạc. Anh thấy bạn thân mình đang ôm ấp bạn gái mình, mà họ không vào nhà mà lại bỏ đi. Vậy là đêm qua cô ấy ở đây. Lòng Kim Dạ giờ đã bất an không yên.
Đợi Andrea vừa đi ra, Kim Dạ đã hỏi thẳng:
- Linh đã ở đây?
Andrea hơi bất ngờ, lại nhìn chiếc mũ bên cạnh, nhàn nhạt trả lời:
- Ừm, cô ấy say xỉn bị tôi bắt gặp nên đưa về. Thế nên tôi mới hỏi hai người ổn không? Tôi hỏi thì cô ấy không nói...
Andrea còn chưa kịp giải thích thêm cho Berry không hiểu lầm thì người kia đã cầm mũ bỏ đi. Anh chỉ biết lắc đầu thở dài. Ai dính vào con đũy tình yêu cũng có lúc chật vật thôi.
Anh gọi cho LinD để báo cô là Berry đang tới tìm cô, rằng bạn trai cô biết đêm qua cô không ở nhà, nhưng cô lại tắt máy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.