Quá Trình Theo Đuổi Chàng Ảnh Đế
Chương 12:
Thanh Thu
18/07/2021
“Đại minh tinh, mong anh sẽ ký tên, chờ anh nổi tiếng em sẽ mang nó bán đi lấy tiền.” Cô cười hì hì đưa giấy bút cho anh.
Giang Ngộ nghe vậy, anh nhướng mày, cười như không cười mà nhìn cô.
Anh mặc chiếc áo len, quần tây màu đen, khuôn mặt đẹp trai khiến cho người khác không dám nhìn thẳng, đôi mắt anh rất đặc biệt, tựa như chứa vô số ngôi sao sáng bên trong.
Tim Phương Niên đập thình thịch, mặt cô đỏ lên, vội vàng bưng ly sữa trêи bàn uống một ngụm.
Sữa ngon không em?” Giang Ngộ hỏi.
“Ngon.”
“Vậy để anh nếm thử.”
Anh vừa dứt lời thì lập tức cúi người xuống, một tay đặt lên lưng ghế sofa, tay còn lại ôm lấy eo cô, gương mặt đẹp trai ngay tức khắc phóng đại trước mắt cô.
Dù nhiều năm trôi qua, Phương Niên vẫn còn nhớ cảm giác ngày hôm đó.
Môi anh vừa ấm mà cũng mềm mại , hôn được một lúc, anh bắt đầu đưa lưỡi vào trong khoang miệng cô.
Miệng cô vẫn còn hương vị sữa bò thơm ngọt, mà anh cũng vậy.
Cô mở to mắt, nhìn chằm chằm đôi mắt đang nhắm chặt của anh, lông mi của anh sao lại dài vậy chứ?, trong đầu cô giờ là một khoảng trống rỗng.
Giây phút ấy, Phương Niên tưởng chừng không suy nghĩ gì cả, nhưng dường như lại suy nghĩ rất nhiều.
Đến khi hơi thở cô bắt đầu dồn dập, Giang Ngộ mới buông ra.
Sau đó, anh tỏ vẻ như không có chuyện gì xảy ra, nhặt giấy bút lên ký cho cô.
Một trang, hai trang, ba trang,... Cho đến khi anh ký xong, cô gái nhỏ vừa bị đoạt đi nụ hôn đầu tiên mới lấy hết can đảm hỏi: “Vì sao anh lại hôn em?”
“Muốn anh ký tên thì phải trả giá chứ.”
Ừm... Là vì điều này sao?
Cô có chút thất vọng, nhưng lại cảm thấy không phải như vậy.
Cũng may rất nhanh, Giang Ngộ đưa quyển vở đã được ký tên xong cho cô.
Phương Niên lật xem từng trang một, đến trang cuối cùng, cô bỗng cười phá lên.
Trêи trang cuối là hàng chữ phóng khoáng mạnh mẽ: Ngày 2 tháng 10 năm 2007, Phương Niên chính thức trở thành bạn gái Giang Ngộ.
Trong lòng rõ ràng vui đến độ muôn hoa nở tung nhưng cô lại cố tình nói: “Cái gì đây, anh còn chưa hỏi em có đồng ý hay không đâu.”
“Em không đồng ý?”
Anh bưng ly sữa bò lên, không hề chê bai mà uống một ngụm.
Dáng vẻ ấy như một người chiến thắng, khiến cho người xem nghiến răng kèn kẹt.
“Không hề.”
Kiêu ngạo được ba giây, Phương Niên đã đầu hàng ngay lập tức.
Chỉ có đồ ngốc mới không đồng ý, cô yêu thầm anh bao lâu nay, không phải để chờ đợi giây phút này sao?
Giang Ngộ nghe vậy, anh nhướng mày, cười như không cười mà nhìn cô.
Anh mặc chiếc áo len, quần tây màu đen, khuôn mặt đẹp trai khiến cho người khác không dám nhìn thẳng, đôi mắt anh rất đặc biệt, tựa như chứa vô số ngôi sao sáng bên trong.
Tim Phương Niên đập thình thịch, mặt cô đỏ lên, vội vàng bưng ly sữa trêи bàn uống một ngụm.
Sữa ngon không em?” Giang Ngộ hỏi.
“Ngon.”
“Vậy để anh nếm thử.”
Anh vừa dứt lời thì lập tức cúi người xuống, một tay đặt lên lưng ghế sofa, tay còn lại ôm lấy eo cô, gương mặt đẹp trai ngay tức khắc phóng đại trước mắt cô.
Dù nhiều năm trôi qua, Phương Niên vẫn còn nhớ cảm giác ngày hôm đó.
Môi anh vừa ấm mà cũng mềm mại , hôn được một lúc, anh bắt đầu đưa lưỡi vào trong khoang miệng cô.
Miệng cô vẫn còn hương vị sữa bò thơm ngọt, mà anh cũng vậy.
Cô mở to mắt, nhìn chằm chằm đôi mắt đang nhắm chặt của anh, lông mi của anh sao lại dài vậy chứ?, trong đầu cô giờ là một khoảng trống rỗng.
Giây phút ấy, Phương Niên tưởng chừng không suy nghĩ gì cả, nhưng dường như lại suy nghĩ rất nhiều.
Đến khi hơi thở cô bắt đầu dồn dập, Giang Ngộ mới buông ra.
Sau đó, anh tỏ vẻ như không có chuyện gì xảy ra, nhặt giấy bút lên ký cho cô.
Một trang, hai trang, ba trang,... Cho đến khi anh ký xong, cô gái nhỏ vừa bị đoạt đi nụ hôn đầu tiên mới lấy hết can đảm hỏi: “Vì sao anh lại hôn em?”
“Muốn anh ký tên thì phải trả giá chứ.”
Ừm... Là vì điều này sao?
Cô có chút thất vọng, nhưng lại cảm thấy không phải như vậy.
Cũng may rất nhanh, Giang Ngộ đưa quyển vở đã được ký tên xong cho cô.
Phương Niên lật xem từng trang một, đến trang cuối cùng, cô bỗng cười phá lên.
Trêи trang cuối là hàng chữ phóng khoáng mạnh mẽ: Ngày 2 tháng 10 năm 2007, Phương Niên chính thức trở thành bạn gái Giang Ngộ.
Trong lòng rõ ràng vui đến độ muôn hoa nở tung nhưng cô lại cố tình nói: “Cái gì đây, anh còn chưa hỏi em có đồng ý hay không đâu.”
“Em không đồng ý?”
Anh bưng ly sữa bò lên, không hề chê bai mà uống một ngụm.
Dáng vẻ ấy như một người chiến thắng, khiến cho người xem nghiến răng kèn kẹt.
“Không hề.”
Kiêu ngạo được ba giây, Phương Niên đã đầu hàng ngay lập tức.
Chỉ có đồ ngốc mới không đồng ý, cô yêu thầm anh bao lâu nay, không phải để chờ đợi giây phút này sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.