Quách Tiểu Phong Phá Án

Chương 54: Bạch Nguyệt Quang mất tích (2)

Giang Hộ Xuyên Địch Hoa

06/05/2013

Quách Tiểu Phong sực nhớ ra bây giờ đã là rất muộn rồi, nên quay lại thôi. Nhưng, một dự cảm bất an lại dậy lên rất giống với dự cảm lúc chiều.

- Lý đại nhân, hôm nay cứ tạm đến đây, Quách mỗ còn có việc, xin cáo lui trước.

- Nếu đã như vậy, Quách lão đệ, ta cũng khong giữ cậu lại, đệ muội một thân một mình ta cũng không yên tâm, mau về quán trọ xem thế nào đi.

Lý đại nhân nói.

- Vậy Quách mỗ xin cáo từ.

Quách Tiểu Phong làm lễ xong thì vội vàng rời khỏi nhà Hồng Bảo.

Nguyệt Quang, nàng nhất định không được xảy ra chuyện gì, nàng có mệnh hệ gì, ta biết sống sao đây. Quách Tiểu Phong bây giờ mới nhận ra rằng để Bạch Nguyệt Quang một mình ở trong phòng học là một sai lầm, dự cảm bất an đó càng lúc càng dấy lên dữ dội, Quách Tiểu Phong đi như bay trên đường, cuối cùng cũng tới cửa quán trọ, Quách Tiểu Phong thở nhẹ một hơi, Quách Tiểu Phong, nhất định là ngươi đã quá mẫn cảm, ngươi tưởng ngươi là thần tiên sao, mỗi lần dự cảm đều ứng nghiệm, ngươi vừa bước vào cửa, Nguyệt Quang nhất định sẽ đi ra đón ngươi. Quách Tiểu Phong tự cưỡi giễu bản thân, sao mình lại có thể trở nên mẫn cảm như vậy nhỉ?

- Nhị đệ, đệ về rồi à, sao vậy?

Quách Thiên Hùng trông thấy Quách Tiểu Phong về thì vô cùng phấn chấn, nhưng lại không thấy Bạch Nguyệt Quang.

- Đại ca, Nguyệt Quang không sao chứ, cô ấy đã bình an quay về rồi chứ.

- Ta đang muốn hỏi đẹ muội sao lại không về cùng đệ đó?

QuáchThiên Hùng nghĩ, Bạch Nguyệt Quang chẳng phải sáng nay đã cùng Tiểu Phong ra ngoiaf hay sao? Sao Tiểu Phong lại hỏi vậy? Quách Thiên Hùng tuy không biết là thế nào, nhưng cũng cảm thấy sự tình đã trở nên nghiêm trọng rồi.

- Đại ca, đại ca vừa nói là Nguyệt Quang vẫn chưa về sao?

Quách Tiểu Phong bỗng cảm thấy trời đất điên đảo, hắn trách bản thân không nên để Nguyệt Quang một mình quay về, Hồng Bảo gì gì chứ, chết cũng chết rồi, chẳng có quan hệ gì với ông ta, trên đời này ngày nào cũng có bao nhiêu người chết, hắn có quản cũng chẳng quản hết, tính cách Nguyệt Quang thế nào Quách Tiểu Phong là người rõ nhất, Quách Tiểu Phong bảo cô ấy mau quay về quán trọ, cô ấy sẽ nhất định đi ngay, nếu đúng là có chuyện, bây giờ cũng đã muộn rồi, cô ấy không thể không quay về. Chỉ có một khả năng, Bạch Nguyệt Quang đã xảy ra chuyện. Quách Tiểu Phong cũng biết sự tình rất nghiêm trọng, vội chạy ra ngoài tìm Nguyệt Quang.

- Đại ca, mau lên, mau cho người đi tìm Nguyệt Quang, đệ nghĩ Nguyệt Quang đúng là đã xảy ra chuyện rồi.

Quách Tiểu Phong trước lúc đi vẫn nói lại với Quách Thiên Hùng một tiếng. Cứ vậy đội mưa ra đi, mưu từ chiều đến giờ vẫn không hề ngớt, không những vậy có vẻ dữ dội hơn, cả Bản Nạp ngập chìm trong màn mưa, nhà ở Tây Song Bản Nạp đều xây dựng tương đối cao nên cũng không chịu ảnh hưởng của mưa gió mấy, hai chân Quách Tiểu Phong cũng bước đi nặng nề hơn, nước mưa khiến hắn không sao mở mắt được.

- Nguyệt Quang, nàng ở đâu, nghe thấy ta nói không, Nguyệt Quang, Nguyệt Quang…



Giọng nói của Quách Tiểu Phong gào lên như điên như dại.

- Nửa đêm rồi, ồn ào cái gì thế, có để người ta ngủ không hả.

Một người trung niên truyền ra tiếng trách móc.

- Đại ca, ca ca có trông thấy nương tử của ta Bạch Nguyệt Quang …

Quách Tiểu Phong vẫn chưa nói xong đã bị người đó chặn ngang.

- Không thấy, không thấy, nương tử của cậu cậu phải để mắt tới chứ sao lại đi hỏi tôi, bệnh thần kinh.

Nói xong người đó liền đóng cửa mạnh một tiếng.

Nói phải lắm, nương tử của tôi mà tôi lại không biết, Quách Tiểu Phong, ngươi thật vô dụng, ngay đến nương tử của mình mà ngươi cũng không bảo vệ nổi.

- Nguyệt Quang tỷ, nghe thấy muội không.

Tiếng của Mạnh Kiều ở một nơi không xa vọng lại.

- Mạnh Kiều, cám ơn muội.

Quách Tiểu Phong bỗng cảm thấy trong lòng có một cảm giác ấm áp.

- Đệ muội, muội có ở đây không?

Quách Thiên Hùng từ nơi xa truyền lại.

- Nguyệt Quang tỷ, tỷ ở đâu, nhị ca của đệ đang lo chết đó, nghe thấy tiếng của đệ không?

Quách Thiên Lễ cũng cùng mọi người đi tìm. Tiếng gọi của mấy người Quách Tiểu Phong như làm khuấy động cả Bản Nạp này, tiếng gọi của họ còn át cả tiếng mưa, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Nguyệt Quang đâu, mọi người cũng đã thấm mệt, liền họp nhau lại, theo như người của Quách gia phân tích, có hai khả năng: Thứ nhất, Bạch Nguyệt Quang có thể bị kẻ nào đó đánh hôn mê bất tỉnh, nên không nghe thấy tiếng gọi của bọn họ. Thứ hai, Bạch Nguyệt Quang rất có thể đã không còn ở trong thành, cho nên cũng không nghe thấy tiếng gọi của mọi người.



- Không được, tôi vẫn không yên tâm, toi phải đi tìm tiếp đây.

- Thiên Qúy , ta biết đệ đang rất sốt ruột, nhưng đệ cũng phải nghĩ tới sức khỏe của bản thân chứ.

Quách Thiên Hùng khuyên nhủ, Quách Tiểu Phong quay đầu lại, mắt đã đầy nước mắt.

- Đại ca, tìm không thấy cũng phải tìm, đều là do đệ không tốt, đệ là kẻ thối tha, đệ là đồ súc sinh, đại ca đánh chết đệ đi, đánh đệ đi…

Quách Tiểu Phong thương tâm khóc như một đứa trẻ . Thấy vậy Mạnh Kiều nháy mắt cho Quách Thiên Lễ, Quách Thiên Lễ cũng ngầm hiểu ý, vội đi tới sau lưng Quách Tiểu Phong, đưa tay ra đánh vào huyệt của Quách Tiểu Phong.

- Ta, ta không muốn ngủ, ta không muốn…

Quách Tiểu Phong yếu ớt nói rồi ngất đi.

- Thiên Lễ, làm tốt lắm, mọi người cũng đi ngủ đi. Cứ để nhị đệ nghỉ ngơi một đêm.

Đêm đó Mạnh Kiều trông nom Quách Tiểu Phong, nghĩ về sự an hùng của Quách Tiểu Phong, về sự quan tâm và che chở của Quách Tiểu Phong dành cho mình, Mạnh Kiều lại nhớ tới ca ca mình.

- Ca ca, nếu ca ca trên trời có linh thiêng, nhất đinh, nhất định phải bảo đảm Quách đại ca tìm thấy Nguyệt Quang tỷ, người ta nói ở hiền gặp lành, Nguyệt Quang tỷ tốt như vậy, ông trời không thể làm hại tỷ ấy.

- Không được, không được, Nguyệt Quang…

Quách Tiểu Phong từ trong mơ giật mình tỉnh giấc, hắn mơ thấy Nguyệt Quang bị kẻ xấu giết. Cũng may đó chỉ là nằm mơ. Quách Tiểu Phong thầm nghĩ.

- Quách đại ca, yên tâm đi, tỷ tỷ không thể xảy ra chuyện đâu.

Mạnh Kiều cũng đang nói mê. Quách Tiểu Phong trông thấy Mạnh Kiều đang ngủ say, lòng thấy cảm kích:

- Mạnh Kiều, cám ơn muội, ta nhất định sẽ tìm Nguyệt Quang về, ta hứa với muội.

Quách Tiểu Phong bèn tỉnh dậy, thay y phục. Nếu Nguyệt Quang bị đánh bất tỉnh, vậy có gọi cũng vô ích, nếu Nguyệt Quang đã ở ngoài thành, từ chiều qua đến giờ cũng chưa được bao lâu, cho nên bọn họ nhất định chưa thể đi xa được, nếu đã là như vậy, dứt khoát phải ra ngoài thành tìm mới được. Nghĩ vậy, Quách Tiểu Phong lập tức ra ngoài.

Quách Tiểu Phong rốt cuộc có thể tìm thấy Bạch Nguyệt Quang? Lúc này Bạch Nguyệt Quang đang làm gì? Cô có thể thoát khỏi nanh vuốt của ông chủ Trương hay không? Ông chủ Trương rốt cuộc là ai? Và hắn có âm mưu gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quách Tiểu Phong Phá Án

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook