Chương 755: Âm hồn trận
Cẩm Hoàng
18/10/2018
Âm châu ngàn năm cũng là pháp khí tự nhiên do cổ thụ ngàn năm sinh ra,
giống với Dương châu ngàn năm của Ôn Đình Trạm, đặc biệt cây hòe là loại cây cực âm dễ dàng hình thành Âm châu nhất, chính là pháp bảo tốt để tu luyện của ma quỷ. Nó ẩn chứa âm khí, cho dù ngàn vạn quỷ hồn chồng lên
cũng không sánh bằng. Thảo nào con quỷ này có thể thu lại khí âm quỷ,
cho dù cô đi qua phía dưới thôn cũng không phát hiện được. Cũng khó
trách con quỷ này có thể khống chế chính mình có đả thương người hay
không, người sống đi vào đều có thể văng ra ngoài. Thì ra, căn bản nàng
ta tu luyện không cần dương khí của người sống. Trong tay có Âm châu,
đừng nói người tu luyện, cho dù bây giờ cô là Hóa Thần kỳ cũng chưa chắc có thể ứng phó được.
Đối mặt với âm khí mạnh đánh tới, hai cánh tay Dạ Dao Quang vừa lật, la bàn lập tức dựng thẳng trước mặt cô, từng vòng ánh sáng mạ vàng của bát quái đồ bắn ra, cản trở sức mạnh của Âm châu. Hai luồng sức mạnh giằng co, bên kia nữ quỷ mượn sức mạnh của cây hòe, dẫn động âm khí thuần khiết ùn ùn kéo đến như một chiếc lưới màu đen cực lớn từ trên trời bổ xuống người Dạ Dao Quang.
Dạ Dao Quang rạch đầu ngón tay, một giọt máu bay ra, cổ tay lật đầu ngón tay lại, bắn giọt máu vào la bàn. La bàn sáng rực lên, lập tức sáng ngời như ánh trăng trên trời chiếu lên núi, sáng rọi cả cánh rừng. Nhưng ánh sáng này còn chưa kịp tản hết ra thì Dạ Dao Quang lại đổi thủ quyết, nhanh chóng thu vào la bàn, chỉ thấy la bàn dường như biến thành một chiếc gương lơ lửng giữa không trung, ánh sáng xanh biếc như hỏa diễm đốt sạch toàn bộ hắc khí bốn phía.
Cổ tay Dạ Dao Quang giơ lên không trung, bắt Thiên Lân trở lại. Âm khí Âm châu ngưng tụ ngàn năm, không phải Thiên Lân có thể hấp thụ sạch sẽ, hấp thụ nhiều ngược lại đối với Thiên Lân không tốt.
Âm khí tạo thành một vòng xoáy ở giữa la bàn như máy khoan muốn chọc thủng la bàn. Trong không trung vang lên tiếng tia lửa bắn tung tóe.
“Thật không ngờ, ngươi còn trẻ nhưng lại có tu vi như thế!” Nữ quỷ khiếp sợ tu vi và bảo vật trong tay Dạ Dao Quang, nàng ta bay ra từ trong cây hòe, chỉ là một đầu người tóc dài xõa tung, gương mặt tái nhợt chẳng có bao nhiêu xuất sắc, tướng mạo thuộc dạng xấu xí. Lúc này hai mắt nàng ta trống rỗng lộ ra ánh sáng hung ác, hết sức khiếp người.
“Nhìn ngươi cũng không già, có tu vi như thế đúng là khó có được, nhưng ngươi chưa chắc đã là đối thủ của ta. Nếu ngươi muốn cùng ta đấu đến cùng, hai đứa con của ngươi sợ rằng không chịu nổi.” Trong nháy mắt, ở nơi quỷ hồn bay ra, Dạ Dao Quang đã nhìn thấy bên trong cây hòe già có ba quỷ hồn, một nữ nhân, hai đứa trẻ một nam một nữ khoảng ba bốn tuổi.
“Khẩu khí thật lớn!” Nữ quỷ giống như bị người đạp chân đau, chớp mắt đã xù lông lên.
Dưới tác động của âm khí, năm nhánh cây khô thuộc bốn hướng của cây hòe lớn bắt đầu di chuyển giống như đang sống, trong nháy mắt đã vây quanh Dạ Dao Quang. Trong năm nhánh cây đột nhiên xuất hiện năm quỷ hồn, bọn họ lại mặc quần áo của năm tông màu xanh, trắng, đỏ, đen, vàng.
Âm Hồn trận!
Nữ quỷ lúc còn sống là một nữ nhân biết thuật kỳ môn!
Lợi dụng ngũ hành xử lý cô, nếu không phải cô là người tu luyện ngũ hành, ngũ hành lại tương sinh tương khắc, cô có thể hoàn toàn khắc phục nó. Phàm là cơ thể thiếu một khí trong năm khí ngũ hành, cho dù không bị âm khí gây thương tích, cũng bị vây chết ở chỗ này. Đừng nói là Hóa Thần kỳ, cho dù là Phân Thần kỳ cũng chưa chắc có thể chạy thoát, lại thêm có Âm châu phía trên...
Nhìn chúng nhanh chóng tiến lên, muốn vây cô ở chính giữa năm nhánh cây quỷ, Dạ Dao Quang vội vàng bấm ngón tay tính toán: canh ba giờ Hợi, ngày Đinh Dậu, tháng Kỷ Hợi, năm Tân Hợi. Sát tây, cửa sinh ở tây nam. Âm Hồn trận, phía đông Giáp Ất - Mộc, phía nam Bính Đinh - Hỏa, phía tây Canh Tân - Kim, phía bắc Nhâm Quý - Thủy, trung tâm Mậu Tị - Thổ. Tây nam, Hỏa Kim giao nhau, phía trên có Âm châu trấn giữ.
Ánh mắt Dạ Dao Quang sáng ngời, lúc này đúng lúc cửa sinh ở hướng tây nam, Kim Hỏa tương khắc, là lúc Âm Hồn trận yếu nhất. Đầu ngón tay cô vừa chuyển, lượng khí ngũ hành tuôn ra bằng với hai khí Kim Hỏa. Mắt thấy năm nhánh cây quỷ đan vào nhau như bao tải muốn bao lấy cô, hai tay Dạ Dao Quang đẩy về phía tây nam. Ánh sáng của lửa giống như thiêu đốt không khí, nhanh chóng lướt đi, năm nhánh cây quỷ lập tức bị đốt cháy, lửa lớn rừng rực rất nhanh cháy sạch. Năm con quỷ bị nữ quỷ khống chế lập tức phát ra tiếng rít chói tai.
Điều làm Dạ Dao Quang không nghĩ tới là, vào lúc này nữ quỷ lại thúc giục Âm châu, dùng âm khí dập tắt lửa ngũ hành của Dạ Dao Quang, cứu năm con tiểu quỷ.
Dạ Dao Quang vốn định nhân dịp này làm nữ quỷ bị thương nặng nhưng đã thu tay lại. Cô trơ mắt nhìn nữ quỷ cứu năm con tiểu quỷ mới nói: “Niệm tình ngươi có tình có nghĩa, ta tạm tha cho ngươi. Ngươi cần biết thế gian này không phải nơi ngươi nên lưu lại.”
“Không phải nơi ta nên lưu lại?” Giọng nói nữ quỷ lạnh lùng châm chọc:
“Vậy ngươi luyện hóa ta đi!”
Nói xong, oán khí ngập trời của nữ quỷ xông thẳng đến chân trời, bầu trời nhiễm thành màu đen như mực, người phàm không sao nhìn thấy được. Oán khí như vậy thật sự rất hào hùng khí thế.
“Ngươi chịu đựng bao nhiêu oan khuất, có thể nói với ta.” Dạ Dao Quang nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ không may, nữ quỷ có oán khí lớn như vậy, Dạ Dao Quang là lần đầu gặp phải. Có thể hình thành oán khí như vậy, tất nhiên là từng chịu hãm hại không bình thường.
Phải giải quyết nữ quỷ như vậy, thật sự chỉ có thể luyện hóa nó, chỉ sợ không có khă năng độ hóa. Đây tuyệt đối không giống mấy sự việc đã trải qua trong quá khứ. Hoặc là tự gạt bỏ oán khí, hoặc giống như nữ quỷ nói, bị cô cường thế luyện hóa.
“Món nợ của ta, tự ta sẽ đòi lại.” Nữ quỷ thu oán khí vào trong cây hòe.
“Ta gặp được ngươi thì không thể làm như không gặp.” Trong lòng Dạ Dao Quang thở dài một hơi, yêu ma quỷ quái là thiên chức tu luyện của bọn họ.
“Nếu ông trời đã an bài như vậy, giữa ta và ngươi tất nhiên sẽ có một kết thúc. Ngươi có thể chọn, ta thay ngươi giải quyết tâm nguyện, ngươi tự mình hóa giải oán khí, trên lưng ngươi đeo mạng người, đến lúc đó hồn bay phách tán, vẫn còn cơ duyên khác do trời định đoạt. Nhưng hai đứa bé của ngươi, còn có năm dã quỷ không dính mạng người này, ta có thể đưa họ vào luân hồi. Một con đường khác, chính là ta và ngươi tái chiến, ta luyện hóa ngươi.”
“Vậy chúng ta tái chiến đi!” Nữ quỷ hầu như không chút nào do dự, thân người cũng bay ra ngoài cây hòe già, đầu nối liền với thân thể. Là một cô gái vóc người xinh xắn lanh lợi, tuy sắc mặt nàng tái nhợt nhưng cũng chỉ hai mươi tuổi, chết rất sớm.
Nàng ta nuốt Âm châu ngay trước mặt Dạ Dao Quang, sau đó âm khí nổi lên bao quanh bốn phía thân thể. Từng luồng âm khí giống như một con hắc xà sống quấn quanh ẩn núp đợi chờ cơ hội, lúc nào cũng có thể một kích lấy mạng người ta.
Áo bào Dạ Dao Quang trắng thuần, tóc dài dùng trâm ngọc kéo lên lay động trong gió lạnh, sắc mặt cô nặng nề, bày thế sẵn sàng đón địch.
Đối mặt với âm khí mạnh đánh tới, hai cánh tay Dạ Dao Quang vừa lật, la bàn lập tức dựng thẳng trước mặt cô, từng vòng ánh sáng mạ vàng của bát quái đồ bắn ra, cản trở sức mạnh của Âm châu. Hai luồng sức mạnh giằng co, bên kia nữ quỷ mượn sức mạnh của cây hòe, dẫn động âm khí thuần khiết ùn ùn kéo đến như một chiếc lưới màu đen cực lớn từ trên trời bổ xuống người Dạ Dao Quang.
Dạ Dao Quang rạch đầu ngón tay, một giọt máu bay ra, cổ tay lật đầu ngón tay lại, bắn giọt máu vào la bàn. La bàn sáng rực lên, lập tức sáng ngời như ánh trăng trên trời chiếu lên núi, sáng rọi cả cánh rừng. Nhưng ánh sáng này còn chưa kịp tản hết ra thì Dạ Dao Quang lại đổi thủ quyết, nhanh chóng thu vào la bàn, chỉ thấy la bàn dường như biến thành một chiếc gương lơ lửng giữa không trung, ánh sáng xanh biếc như hỏa diễm đốt sạch toàn bộ hắc khí bốn phía.
Cổ tay Dạ Dao Quang giơ lên không trung, bắt Thiên Lân trở lại. Âm khí Âm châu ngưng tụ ngàn năm, không phải Thiên Lân có thể hấp thụ sạch sẽ, hấp thụ nhiều ngược lại đối với Thiên Lân không tốt.
Âm khí tạo thành một vòng xoáy ở giữa la bàn như máy khoan muốn chọc thủng la bàn. Trong không trung vang lên tiếng tia lửa bắn tung tóe.
“Thật không ngờ, ngươi còn trẻ nhưng lại có tu vi như thế!” Nữ quỷ khiếp sợ tu vi và bảo vật trong tay Dạ Dao Quang, nàng ta bay ra từ trong cây hòe, chỉ là một đầu người tóc dài xõa tung, gương mặt tái nhợt chẳng có bao nhiêu xuất sắc, tướng mạo thuộc dạng xấu xí. Lúc này hai mắt nàng ta trống rỗng lộ ra ánh sáng hung ác, hết sức khiếp người.
“Nhìn ngươi cũng không già, có tu vi như thế đúng là khó có được, nhưng ngươi chưa chắc đã là đối thủ của ta. Nếu ngươi muốn cùng ta đấu đến cùng, hai đứa con của ngươi sợ rằng không chịu nổi.” Trong nháy mắt, ở nơi quỷ hồn bay ra, Dạ Dao Quang đã nhìn thấy bên trong cây hòe già có ba quỷ hồn, một nữ nhân, hai đứa trẻ một nam một nữ khoảng ba bốn tuổi.
“Khẩu khí thật lớn!” Nữ quỷ giống như bị người đạp chân đau, chớp mắt đã xù lông lên.
Dưới tác động của âm khí, năm nhánh cây khô thuộc bốn hướng của cây hòe lớn bắt đầu di chuyển giống như đang sống, trong nháy mắt đã vây quanh Dạ Dao Quang. Trong năm nhánh cây đột nhiên xuất hiện năm quỷ hồn, bọn họ lại mặc quần áo của năm tông màu xanh, trắng, đỏ, đen, vàng.
Âm Hồn trận!
Nữ quỷ lúc còn sống là một nữ nhân biết thuật kỳ môn!
Lợi dụng ngũ hành xử lý cô, nếu không phải cô là người tu luyện ngũ hành, ngũ hành lại tương sinh tương khắc, cô có thể hoàn toàn khắc phục nó. Phàm là cơ thể thiếu một khí trong năm khí ngũ hành, cho dù không bị âm khí gây thương tích, cũng bị vây chết ở chỗ này. Đừng nói là Hóa Thần kỳ, cho dù là Phân Thần kỳ cũng chưa chắc có thể chạy thoát, lại thêm có Âm châu phía trên...
Nhìn chúng nhanh chóng tiến lên, muốn vây cô ở chính giữa năm nhánh cây quỷ, Dạ Dao Quang vội vàng bấm ngón tay tính toán: canh ba giờ Hợi, ngày Đinh Dậu, tháng Kỷ Hợi, năm Tân Hợi. Sát tây, cửa sinh ở tây nam. Âm Hồn trận, phía đông Giáp Ất - Mộc, phía nam Bính Đinh - Hỏa, phía tây Canh Tân - Kim, phía bắc Nhâm Quý - Thủy, trung tâm Mậu Tị - Thổ. Tây nam, Hỏa Kim giao nhau, phía trên có Âm châu trấn giữ.
Ánh mắt Dạ Dao Quang sáng ngời, lúc này đúng lúc cửa sinh ở hướng tây nam, Kim Hỏa tương khắc, là lúc Âm Hồn trận yếu nhất. Đầu ngón tay cô vừa chuyển, lượng khí ngũ hành tuôn ra bằng với hai khí Kim Hỏa. Mắt thấy năm nhánh cây quỷ đan vào nhau như bao tải muốn bao lấy cô, hai tay Dạ Dao Quang đẩy về phía tây nam. Ánh sáng của lửa giống như thiêu đốt không khí, nhanh chóng lướt đi, năm nhánh cây quỷ lập tức bị đốt cháy, lửa lớn rừng rực rất nhanh cháy sạch. Năm con quỷ bị nữ quỷ khống chế lập tức phát ra tiếng rít chói tai.
Điều làm Dạ Dao Quang không nghĩ tới là, vào lúc này nữ quỷ lại thúc giục Âm châu, dùng âm khí dập tắt lửa ngũ hành của Dạ Dao Quang, cứu năm con tiểu quỷ.
Dạ Dao Quang vốn định nhân dịp này làm nữ quỷ bị thương nặng nhưng đã thu tay lại. Cô trơ mắt nhìn nữ quỷ cứu năm con tiểu quỷ mới nói: “Niệm tình ngươi có tình có nghĩa, ta tạm tha cho ngươi. Ngươi cần biết thế gian này không phải nơi ngươi nên lưu lại.”
“Không phải nơi ta nên lưu lại?” Giọng nói nữ quỷ lạnh lùng châm chọc:
“Vậy ngươi luyện hóa ta đi!”
Nói xong, oán khí ngập trời của nữ quỷ xông thẳng đến chân trời, bầu trời nhiễm thành màu đen như mực, người phàm không sao nhìn thấy được. Oán khí như vậy thật sự rất hào hùng khí thế.
“Ngươi chịu đựng bao nhiêu oan khuất, có thể nói với ta.” Dạ Dao Quang nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ không may, nữ quỷ có oán khí lớn như vậy, Dạ Dao Quang là lần đầu gặp phải. Có thể hình thành oán khí như vậy, tất nhiên là từng chịu hãm hại không bình thường.
Phải giải quyết nữ quỷ như vậy, thật sự chỉ có thể luyện hóa nó, chỉ sợ không có khă năng độ hóa. Đây tuyệt đối không giống mấy sự việc đã trải qua trong quá khứ. Hoặc là tự gạt bỏ oán khí, hoặc giống như nữ quỷ nói, bị cô cường thế luyện hóa.
“Món nợ của ta, tự ta sẽ đòi lại.” Nữ quỷ thu oán khí vào trong cây hòe.
“Ta gặp được ngươi thì không thể làm như không gặp.” Trong lòng Dạ Dao Quang thở dài một hơi, yêu ma quỷ quái là thiên chức tu luyện của bọn họ.
“Nếu ông trời đã an bài như vậy, giữa ta và ngươi tất nhiên sẽ có một kết thúc. Ngươi có thể chọn, ta thay ngươi giải quyết tâm nguyện, ngươi tự mình hóa giải oán khí, trên lưng ngươi đeo mạng người, đến lúc đó hồn bay phách tán, vẫn còn cơ duyên khác do trời định đoạt. Nhưng hai đứa bé của ngươi, còn có năm dã quỷ không dính mạng người này, ta có thể đưa họ vào luân hồi. Một con đường khác, chính là ta và ngươi tái chiến, ta luyện hóa ngươi.”
“Vậy chúng ta tái chiến đi!” Nữ quỷ hầu như không chút nào do dự, thân người cũng bay ra ngoài cây hòe già, đầu nối liền với thân thể. Là một cô gái vóc người xinh xắn lanh lợi, tuy sắc mặt nàng tái nhợt nhưng cũng chỉ hai mươi tuổi, chết rất sớm.
Nàng ta nuốt Âm châu ngay trước mặt Dạ Dao Quang, sau đó âm khí nổi lên bao quanh bốn phía thân thể. Từng luồng âm khí giống như một con hắc xà sống quấn quanh ẩn núp đợi chờ cơ hội, lúc nào cũng có thể một kích lấy mạng người ta.
Áo bào Dạ Dao Quang trắng thuần, tóc dài dùng trâm ngọc kéo lên lay động trong gió lạnh, sắc mặt cô nặng nề, bày thế sẵn sàng đón địch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.