Chương 630: Biến cố của phiêu mạc tiên tông
Cẩm Hoàng
22/09/2018
“Dạ cô nương đã từng gặp qua Mật Nhược tộc?” Thấy Dạ Dao Quang và Ôn
Đình Trạm phản ứng như vậy, Lăng Canh không nhịn được thăm dò hỏi.
“Quả thực có chút ân oán cá nhân.” Dạ Dao Quang bình thản nói một câu.
“Dạ cô nương nên cẩn thận, Mật Nhược tộc là một trong ba đại gia tộc cường thế nhất ở Lưu Cầu.” Lăng Canh không khỏi nhắc nhở một câu.
“Có nghe nói đến, có người nói tộc trưởng của Mật Nhược tộc năm nay đã hơn hai trăm gần ba trăm tuổi.” Dạ Dao Quang không chút khách sáo nói.
“Hàm Ưu tộc trưởng...” Lăng Canh nhắc đến đây, trong mắt lóe lên tia sợ hãi:
“Quả thật là một nữ nhân đáng sợ, vốn dĩ bà ta là người xếp thứ năm trong giới tu hành, bây giờ lên thứ ba. Toàn bộ Lưu Cầu ngay cả hoàng thất cũng không dám ngỗ ngược với bà ta. Nếu bà ta không phải là người tu hành, cho dù là thế tục, chỉ sợ bà ta muốn tự lập nữ hoàng, khai chiến với vùng Trung Nguyên.”
“Vậy cũng phải để bà ta đứng thứ nhất trong thiên hạ rồi nói.” Dạ Dao Quang cười nhạt:
“Ý định đen tối, một khi bà ta còn lưu luyến quyền thế nhân gian, sớm muộn cũng bị báo ứng.”
“Tộc trưởng Mật Nhược tộc này có bản lĩnh tu luyện gì, tu vi lại vươn lên mạnh mẽ, một bước lên vị trí thứ ba?” Ôn Đình Trạm trầm tư hỏi.
Dạ Dao Quang biết Ôn Đình Trạm cũng chỉ đang thăm dò tin tức về Hàm Ưu, vì vậy cũng nhìn Lăng Canh.
“Ha ha, Ôn công tử không biết chứ, con đường tu luyện gian khổ, người tu luyện càng cao càng muốn tăng thêm sự gian khổ. Hàm Ưu có thể lên hạng không phải vì tu vi tăng cao.” Lăng Canh cười nói:
“Mà là Hư Cốc chân quân xếp hạng nhất đã quy tiên, tông chủ Phiêu Mạc Tiên tông xếp thứ hai không lâu sau cũng ngã xuống...”
“Tông chủ Phiêu Mạc Tiên tông đã chết?” Dạ Dao Quang kinh ngạc không thôi, trong lòng có dự cảm không tốt nhưng vẫn ôm một chút may mắn:
“Là độ kiếp thất bại?”
“Ngay cả Thiên Cơ chân quân cũng chưa đến thời gian độ kiếp, Vân tông chủ thế nào cũng không thể vượt lên trước Thiên Cơ chân quân.” Câu nói tiếp theo của Lăng Canh hoàn toàn dập tắt chút hy vọng trong lòng Dạ Dao Quang.
“Tháng năm chúng tôi mới nhận được tin tức, Vân tông chủ chết trên tay của phu nhân ông ấy.”
“Chết trên tay phu nhân mình?” Dạ Dao Quang không thể tưởng tượng nổi, hoài nghi lỗ tai mình.
Sau khi xảy ra chuyện của phụ thân Vô Âm, Dạ Dao Quang không ít lần lén lút an ủi nàng, cũng vì chuyện này mà Vô Ân cố ý so sánh tông chủ Phiêu Mạc Tiên tông và phụ thân mình. Thì ra phụ thân Vân Phi Ly cũng từng thích một nữ tử phàm tục không thể cưới làm vợ, vì Phiêu Mạc Tiên tông mà phụ thân Vân Phi Ly kịp thời tỉnh ngộ, xóa sạch ký ức của người con gái mà ông ấy thích khiến bà ấy không bao giờ phải chịu đau khổ nữa, hơn nữa phụ thân Vân Phi Ly còn giúp bà ấy tìm một người đáng để giao phó cả đời. Có người nói tận mắt nhìn thấy đối phương cùng nam nhân khác bạc đầu răng long, còn mấy lần cứu vợ chồng họ lúc nguy hiểm, dùng việc đó coi khinh phụ thân mình vĩnh viễn không làm được việc lớn.
Tất nhiên cũng phải kéo khoảng cách xa một chút, có người nói phụ thân Vân Phi Ly cả đời chỉ cưới một người vợ. Mặc dù vợ chồng họ không có tình yêu nồng nhiệt nhưng lại tôn trọng lẫn nhau, hơn một trăm năm chỉ sinh bốn người con trai cùng ba người con gái, nhỏ tuổi nhất chính là Vân Phi Ly.
Tình cảm bình thường như vậy, Dạ Dao Quang dù thế nào cũng không tưởng tượng được mẫu thân Vân Phi Ly lại giết Vân tông chủ.
“Haiz...” Lăng Canh buồn rầu thở dài:
“Chuyện này nói ra cũng là số mệnh, vợ chồng Vân tông chủ là điển hình cho tông môn chúng ta, hai người luôn luôn tôn trọng nhau như khách. Cửu tông thập môn cũng chỉ có một mình Vân tông chủ có thể nhìn thấu chữ “sắc”. Ông ấy có thể trong một trăm năm tu luyện đến Độ Kiếp kỳ cũng là nằm trong dự liệu. Phiêu Mạc Tiên tông cũng chính vì sự tự ràng buộc của Vân tông chủ mới đạt được sự hùng mạnh chưa từng có. Chúng ta vốn dĩ đều cho rằng Vân tông chủ nhất định sẽ thăng thiên nhưng lại không nghĩ đến năm trước Vân tông chủ đã sớm bị tâm ma khống chế vì tu luyện không thận trọng, rơi vào ma đạo thành nửa ma. Cũng không biết bọn họ nghe từ đâu nói đá Nữ Oa có thể lọc sạch khí ngũ hành của Độ Kiếp kỳ. Đây cũng nguyên do vì sao Phiêu Mạc Tiên tông nhất định muốn đá Nữ Oa dưới địa cung, vốn dĩ đã Nữ Oa đã được mang về, tâm ma trong cơ thể Vân tông chủ không những không được lọc sạch, ngược lại còn thoát khỏi sự khống chế của Vân tông chủ, đánh chết thiếu tông chủ Phiêu Mạc Tiên tông và đại trưởng lão Vân Lạp ngay tại chỗ, liên tiếp giết chết hai đứa con trai. Vốn dĩ thất công tử cũng khó mà thoát chết nhưng lại được Vân phu nhân chặn trước mặt. Cũng không biết tại sao nhìn thấy Vân phu nhân, Vân tông chủ lại phút chốc tỉnh táo lại, cầu xin Vân phu nhân xuống tay để Phiêu Mạc Tiên tông về chính đạo, để không có nhiều người vô tội bị ông ấy sát hại. Vân phu nhân cuối cùng cũng vì đại nghĩa mà không quản người nhà...”
Lăng Canh nói đến cuối có chút thương cảm, cũng có sự kính phục sâu đậm.
Trong lòng Dạ Dao Quang có sự rung động sâu sắc, cô không sao có thể tưởng tượng được một nữ nhân tận mắt nhìn thấy trượng phu mình yêu sâu đậm giết chết ba người con trai của mình, lại cầu xin mình giết chết ông ấy sẽ tuyệt vọng thế nào. Nhân gian này còn có chuyện gì tàn nhẫn hơn sao?
“Lăng chưởng môn, ông có biết rốt cuộc vì sao Vân tông chủ lại đột nhiên thành ma hay không?” Dạ Dao Quang khẩn trương hỏi, ánh mắt có chút mờ mịt nhìn về phía Ôn Đình Trạm, tay cô khẽ run rẩy.
Cô sợ, sợ là do đá Nữ Oa. Ôn Đình Trạm từng nói địa cung chỉ có một viên đá Nữ Oa, nếu Vân Phi Ly mang về là giả, vậy thì viên đá thật là viên Vân Phi Ly dùng để cứu cô khi cô rơi xuống nham thạch nóng chảy. Nếu thật sự là vậy, còn có phụ thân Vân Phi Ly, vậy thì đầu sỏ gây nên bi kịch lớn nhất cho Phiêu Mạc Tiên tông chính là cô!
Ôn Đình Trạm đưa tay nắm lấy tay cô, yên lặng không nói gì.
Lăng Canh cũng cảm thấy bầu không khí có chút bất thường nhưng tham gia vào hành trình xuống địa cung đều là người của cửu tông, các môn phái khác đều không phái người đi nên ông không biết được tình hình bên trong.
“Chuyện này không rõ lắm, có điều ta đoán chắc hẳn là do phương pháp bí mật kia, trước giờ ta chưa từng nghe nói đá Nữ Oa có thể lọc sạch ma tính trong cơ thể người tu luyện. Trăm nghìn năm nay có bao nhiêu người tu luyện Đại Thừa kỳ hay Độ Kiếp kỳ chết vì tẩu hỏa nhập ma rồi? Nếu đá Nữ Oa có hiệu quả kỳ diệu như vậy, có ai không biết thượng cổ còn sót lại một viên? Không biết địa cung sớm đã bị bao nhiêu người xông vào rồi.” Lăng Canh nói ra suy nghĩ của mình.
Thế nhưng cô lại không vì vậy mà cảm thấy nhẹ nhõm. Cô sẽ không để tâm chuyện vụn vặt nhưng cũng sẽ không đùn đẩy trách nhiệm, nguyên nhân Vân tông chủ tẩu hỏa nhập ma nhất định cô phải tra rõ, bằng không sẽ trở thành vết cắt sâu trong lòng cô.
“Lăng chưởng môn, chúng ta đã đi đường mấy ngày, trước tiên hãy đi nghỉ một lát. Nếu Lăng chưởng môn còn có việc, có thể để sau hẵng nói hay không?” Ôn Đình Trạm thấy bộ dạng Dạ Dao Quang mất hồn mất vía, trong lòng rất lo lắng.
“Được, được. Tin tức chỗ ta vẫn chưa truyền đến, trước hết ta dẫn Dạ cô nương cùng Ôn công tư đi nghỉ ngơi.” Lăng Canh cũng thấy Dạ Dao Quang dường như có chút mệt mỏi, vậy nên liền vội vàng sai bảo Lăng Độ.
Đợi đến khi đưa bọn họ đến phòng, tiễn Lăng Độ đi, Ôn Đình Trạm mới đóng cửa phòng ngồi xuống bên cạnh Dạ Dao Quang: “Dao Dao, chuyện này còn chưa có kết luận, nàng đừng suy nghĩ nhiều. Ta truyền tin hỏi Mạch đại ca, ngay cả Lăng chưởng môn cũng biết nhiều chuyện như vậy, chắc chắn Mạch đại ca sẽ hiểu rõ chuyện này hơn.”
“Quả thực có chút ân oán cá nhân.” Dạ Dao Quang bình thản nói một câu.
“Dạ cô nương nên cẩn thận, Mật Nhược tộc là một trong ba đại gia tộc cường thế nhất ở Lưu Cầu.” Lăng Canh không khỏi nhắc nhở một câu.
“Có nghe nói đến, có người nói tộc trưởng của Mật Nhược tộc năm nay đã hơn hai trăm gần ba trăm tuổi.” Dạ Dao Quang không chút khách sáo nói.
“Hàm Ưu tộc trưởng...” Lăng Canh nhắc đến đây, trong mắt lóe lên tia sợ hãi:
“Quả thật là một nữ nhân đáng sợ, vốn dĩ bà ta là người xếp thứ năm trong giới tu hành, bây giờ lên thứ ba. Toàn bộ Lưu Cầu ngay cả hoàng thất cũng không dám ngỗ ngược với bà ta. Nếu bà ta không phải là người tu hành, cho dù là thế tục, chỉ sợ bà ta muốn tự lập nữ hoàng, khai chiến với vùng Trung Nguyên.”
“Vậy cũng phải để bà ta đứng thứ nhất trong thiên hạ rồi nói.” Dạ Dao Quang cười nhạt:
“Ý định đen tối, một khi bà ta còn lưu luyến quyền thế nhân gian, sớm muộn cũng bị báo ứng.”
“Tộc trưởng Mật Nhược tộc này có bản lĩnh tu luyện gì, tu vi lại vươn lên mạnh mẽ, một bước lên vị trí thứ ba?” Ôn Đình Trạm trầm tư hỏi.
Dạ Dao Quang biết Ôn Đình Trạm cũng chỉ đang thăm dò tin tức về Hàm Ưu, vì vậy cũng nhìn Lăng Canh.
“Ha ha, Ôn công tử không biết chứ, con đường tu luyện gian khổ, người tu luyện càng cao càng muốn tăng thêm sự gian khổ. Hàm Ưu có thể lên hạng không phải vì tu vi tăng cao.” Lăng Canh cười nói:
“Mà là Hư Cốc chân quân xếp hạng nhất đã quy tiên, tông chủ Phiêu Mạc Tiên tông xếp thứ hai không lâu sau cũng ngã xuống...”
“Tông chủ Phiêu Mạc Tiên tông đã chết?” Dạ Dao Quang kinh ngạc không thôi, trong lòng có dự cảm không tốt nhưng vẫn ôm một chút may mắn:
“Là độ kiếp thất bại?”
“Ngay cả Thiên Cơ chân quân cũng chưa đến thời gian độ kiếp, Vân tông chủ thế nào cũng không thể vượt lên trước Thiên Cơ chân quân.” Câu nói tiếp theo của Lăng Canh hoàn toàn dập tắt chút hy vọng trong lòng Dạ Dao Quang.
“Tháng năm chúng tôi mới nhận được tin tức, Vân tông chủ chết trên tay của phu nhân ông ấy.”
“Chết trên tay phu nhân mình?” Dạ Dao Quang không thể tưởng tượng nổi, hoài nghi lỗ tai mình.
Sau khi xảy ra chuyện của phụ thân Vô Âm, Dạ Dao Quang không ít lần lén lút an ủi nàng, cũng vì chuyện này mà Vô Ân cố ý so sánh tông chủ Phiêu Mạc Tiên tông và phụ thân mình. Thì ra phụ thân Vân Phi Ly cũng từng thích một nữ tử phàm tục không thể cưới làm vợ, vì Phiêu Mạc Tiên tông mà phụ thân Vân Phi Ly kịp thời tỉnh ngộ, xóa sạch ký ức của người con gái mà ông ấy thích khiến bà ấy không bao giờ phải chịu đau khổ nữa, hơn nữa phụ thân Vân Phi Ly còn giúp bà ấy tìm một người đáng để giao phó cả đời. Có người nói tận mắt nhìn thấy đối phương cùng nam nhân khác bạc đầu răng long, còn mấy lần cứu vợ chồng họ lúc nguy hiểm, dùng việc đó coi khinh phụ thân mình vĩnh viễn không làm được việc lớn.
Tất nhiên cũng phải kéo khoảng cách xa một chút, có người nói phụ thân Vân Phi Ly cả đời chỉ cưới một người vợ. Mặc dù vợ chồng họ không có tình yêu nồng nhiệt nhưng lại tôn trọng lẫn nhau, hơn một trăm năm chỉ sinh bốn người con trai cùng ba người con gái, nhỏ tuổi nhất chính là Vân Phi Ly.
Tình cảm bình thường như vậy, Dạ Dao Quang dù thế nào cũng không tưởng tượng được mẫu thân Vân Phi Ly lại giết Vân tông chủ.
“Haiz...” Lăng Canh buồn rầu thở dài:
“Chuyện này nói ra cũng là số mệnh, vợ chồng Vân tông chủ là điển hình cho tông môn chúng ta, hai người luôn luôn tôn trọng nhau như khách. Cửu tông thập môn cũng chỉ có một mình Vân tông chủ có thể nhìn thấu chữ “sắc”. Ông ấy có thể trong một trăm năm tu luyện đến Độ Kiếp kỳ cũng là nằm trong dự liệu. Phiêu Mạc Tiên tông cũng chính vì sự tự ràng buộc của Vân tông chủ mới đạt được sự hùng mạnh chưa từng có. Chúng ta vốn dĩ đều cho rằng Vân tông chủ nhất định sẽ thăng thiên nhưng lại không nghĩ đến năm trước Vân tông chủ đã sớm bị tâm ma khống chế vì tu luyện không thận trọng, rơi vào ma đạo thành nửa ma. Cũng không biết bọn họ nghe từ đâu nói đá Nữ Oa có thể lọc sạch khí ngũ hành của Độ Kiếp kỳ. Đây cũng nguyên do vì sao Phiêu Mạc Tiên tông nhất định muốn đá Nữ Oa dưới địa cung, vốn dĩ đã Nữ Oa đã được mang về, tâm ma trong cơ thể Vân tông chủ không những không được lọc sạch, ngược lại còn thoát khỏi sự khống chế của Vân tông chủ, đánh chết thiếu tông chủ Phiêu Mạc Tiên tông và đại trưởng lão Vân Lạp ngay tại chỗ, liên tiếp giết chết hai đứa con trai. Vốn dĩ thất công tử cũng khó mà thoát chết nhưng lại được Vân phu nhân chặn trước mặt. Cũng không biết tại sao nhìn thấy Vân phu nhân, Vân tông chủ lại phút chốc tỉnh táo lại, cầu xin Vân phu nhân xuống tay để Phiêu Mạc Tiên tông về chính đạo, để không có nhiều người vô tội bị ông ấy sát hại. Vân phu nhân cuối cùng cũng vì đại nghĩa mà không quản người nhà...”
Lăng Canh nói đến cuối có chút thương cảm, cũng có sự kính phục sâu đậm.
Trong lòng Dạ Dao Quang có sự rung động sâu sắc, cô không sao có thể tưởng tượng được một nữ nhân tận mắt nhìn thấy trượng phu mình yêu sâu đậm giết chết ba người con trai của mình, lại cầu xin mình giết chết ông ấy sẽ tuyệt vọng thế nào. Nhân gian này còn có chuyện gì tàn nhẫn hơn sao?
“Lăng chưởng môn, ông có biết rốt cuộc vì sao Vân tông chủ lại đột nhiên thành ma hay không?” Dạ Dao Quang khẩn trương hỏi, ánh mắt có chút mờ mịt nhìn về phía Ôn Đình Trạm, tay cô khẽ run rẩy.
Cô sợ, sợ là do đá Nữ Oa. Ôn Đình Trạm từng nói địa cung chỉ có một viên đá Nữ Oa, nếu Vân Phi Ly mang về là giả, vậy thì viên đá thật là viên Vân Phi Ly dùng để cứu cô khi cô rơi xuống nham thạch nóng chảy. Nếu thật sự là vậy, còn có phụ thân Vân Phi Ly, vậy thì đầu sỏ gây nên bi kịch lớn nhất cho Phiêu Mạc Tiên tông chính là cô!
Ôn Đình Trạm đưa tay nắm lấy tay cô, yên lặng không nói gì.
Lăng Canh cũng cảm thấy bầu không khí có chút bất thường nhưng tham gia vào hành trình xuống địa cung đều là người của cửu tông, các môn phái khác đều không phái người đi nên ông không biết được tình hình bên trong.
“Chuyện này không rõ lắm, có điều ta đoán chắc hẳn là do phương pháp bí mật kia, trước giờ ta chưa từng nghe nói đá Nữ Oa có thể lọc sạch ma tính trong cơ thể người tu luyện. Trăm nghìn năm nay có bao nhiêu người tu luyện Đại Thừa kỳ hay Độ Kiếp kỳ chết vì tẩu hỏa nhập ma rồi? Nếu đá Nữ Oa có hiệu quả kỳ diệu như vậy, có ai không biết thượng cổ còn sót lại một viên? Không biết địa cung sớm đã bị bao nhiêu người xông vào rồi.” Lăng Canh nói ra suy nghĩ của mình.
Thế nhưng cô lại không vì vậy mà cảm thấy nhẹ nhõm. Cô sẽ không để tâm chuyện vụn vặt nhưng cũng sẽ không đùn đẩy trách nhiệm, nguyên nhân Vân tông chủ tẩu hỏa nhập ma nhất định cô phải tra rõ, bằng không sẽ trở thành vết cắt sâu trong lòng cô.
“Lăng chưởng môn, chúng ta đã đi đường mấy ngày, trước tiên hãy đi nghỉ một lát. Nếu Lăng chưởng môn còn có việc, có thể để sau hẵng nói hay không?” Ôn Đình Trạm thấy bộ dạng Dạ Dao Quang mất hồn mất vía, trong lòng rất lo lắng.
“Được, được. Tin tức chỗ ta vẫn chưa truyền đến, trước hết ta dẫn Dạ cô nương cùng Ôn công tư đi nghỉ ngơi.” Lăng Canh cũng thấy Dạ Dao Quang dường như có chút mệt mỏi, vậy nên liền vội vàng sai bảo Lăng Độ.
Đợi đến khi đưa bọn họ đến phòng, tiễn Lăng Độ đi, Ôn Đình Trạm mới đóng cửa phòng ngồi xuống bên cạnh Dạ Dao Quang: “Dao Dao, chuyện này còn chưa có kết luận, nàng đừng suy nghĩ nhiều. Ta truyền tin hỏi Mạch đại ca, ngay cả Lăng chưởng môn cũng biết nhiều chuyện như vậy, chắc chắn Mạch đại ca sẽ hiểu rõ chuyện này hơn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.