Chương 1008
Cẩm Hoàng
30/06/2020
"Đa tạ ngươi, Dạ cô nương. Nguyệt Cửu Tương ngữ khí tràn ngập cảm kích,
nàng thành quỷ, nhưng vẫn có thể cảm giác được một cỗ khí ấm áp, có cái
gì dường như bù lấp vào tâm đang trống rỗng của nàng.
Dạ Dao Quang cười, không tiếp tục nói nữa mà đi tắm rửa rồi trở về vẽ một tấm ức linh phù.Sau đó dùng lá bùa đem Âm châu phong ấn. Xong hết thảy, đêm cũng đã khuya, Dạ Dao Quang mới mệt mỏi đi ngủ.
Ngày hôm sau cũng là khi mặt trời lên cao mới tỉnh lại, thế nhưng giờ Thìn đã qua mà Ôn Đình Trạm vẫn còn ở phủ: “Chàng hôm nay lại không đi vào triều?”
“Ta trúng độc a, tĩnh dưỡng mấy ngày, bệ hạ sẽ không trách tội.” Ôn Đình Trạm lấy lý do theo lý thường nói.
“Chàng như thế, bệ hạ có phải hay không có tâm khác?” Dạ Dao Quang có chút lo lắng.
Dù sao Ôn Đình Trạm trúng độc cùng bị ám sát chính là Nhiếp gia gây nên, bởi vì Nhiếp lão gia tử qua đời, bệ hạ không có nghiêm trị Nhiếp gia. Mà Ôn Đình Trạm giờ phút này lần nữa không đi vào triều, Hưng Hoa đế chẳng lẽ không ngộ nhận vì Ôn Đình Trạm trong lòng bất mãn, cố ý mượn cớ không tới sao?
“Ta chính là muốn để bệ hạ đa tâm.” Ôn Đình Trạm ngồi ở bên cạnh Dạ Dao Quang giải thích nói, “Lúc này đây Nhiếp gia vốn có chút bí quá hoá liều, nếu không có sự việc Nhiếp gia hiến hồi hồn đan lúc trước, ta cũng không dám nhấc bọn họlên.Tuy là nuôi dưỡng sát thủ ở bên ngoài bệ hạ khẳng định sẽ không bỏ qua, nhưng việc này cũng không có quy định thành văn, bệ hạ là ngầm đồng ý. Cho nên tội này từ lớn có thể hóa nhỏ, tùy xem bệ hạ tâm ý. Có thể bệ hạ không phải là hôn quân, nhưng chưa hẳn không có nghĩa là bệ hạ sẽ không nghi ngờ. Ta lúc này nếu dường như không có việc gì đi vào triều, ngược lại sẽ càng làm bệ hạnghi ngờ nặng thêm. Ta mấy ngày không lên triều, bệ hạ tự nhiên sẽ phái thái y đến điều tra, đến lúc đó chứng minh độc trong cơ thể ta khó giải, bệ hạ mới tin tưởng. Nếu ta muốn giá họa Nhiếp gia, cũng sẽ không thể dùng loại độcnày cho chính mình.”
“Những người như chàng, một câu nói đều có thể biến thành vô số đường cong!” Dạ Dao Quang không phải người giỏi tâm kế, vì thế nhíu mày nói, “Cho nên chàng là cố ý trúng loại độc này, không, chàng là cố ý bắt thái y lầm nhận chàng trúng loại độc này.”
Ôn Đình Trạm muốn làm bộ trúng độc kỳ thực cũng không khó, loại độc khó giải cũng có rất nhiều nhưng cố tình chọn loại độc này khẳng định có dụng ý.
“Tất nhiên.” Ôn Đình Trạm gật đầu, “Bất quá đều không phải vì để mê hoặc bệ hạ, mà để Nhiếp gia muốn biện luận không thể biện luận.”
“Độc Nghìn chén say này cùng Nhiếp gia có quan hệ?” Dạ Dao Quang cũng phải nghi hoặc.
“Đúng thế, vợ cả của Nhiếp Gia Tố là bị loại độc này hại chết.” Ôn Đình Trạm ánh mắt sâu thẳm có vụt lóe, “Đại thái thái hiện tại của Nhiếp gia, chính là kế thất của chi tử Nhiếp Gia Tố, Nhiếp Bình Tộ.”
“Kế thất?” Dạ Dao Quang nhíu mày, “Muội nhớ Quan đại thái thái rõ ràng nói với muội Nhiếp đại thái thái chính là chính thất a.”
Quan đại thái thái lúc trước có mối quan hệ rộng rãi với các phu nhân của quan lại trong triều, hơn nữa còn là mối quan hệ thân thiết. Trí nhờ của bà cũng không tệ, phu nhân Nhiếp Gia Tố chính là chính thất không sai.
“Gia tộc Nhiếp gia, Quan đại thái thái làm sao có thể biết rõ?” Ôn Đình Trạm nắm tay Dạ Dao Quang nói, “Nhiếp Bình Tộ là một người si tình. Thời điểm hắn còn niên thiếu, một người bà con xa gửi lên biểu muội nuôi nhờ trong phủ bọn họ, hơn nữa vì nàng suýt nữa cùng trong nhà trở mặt, thậm chí từng mang biểu muội này bỏ trốn. Trên đường, hai người từng lập hôn thư, chỉ là chưa có đại lễ. Biểu muôi Nhiếp Bình Tộ còn sinh hạ cho hắn một nữ nhi.”
Chẳng qua, cuối cùng mối tình đẹp của Nhiếp Bình Tộ nhanh chóng kết thuc, hiện thực tàn khốc nhanh chóng kéo tới, người Nhiếp gia một lần nữa tìm tới cửa. Nhiếp Bình Tộ lấy ra một số tiền bạc trong nhà, để lại cho mẫu tử nàng, sau đó liền về Nhiếp gia, tiếp tục làm đại thiếu gia.Khi đó Nhiếp trung thư lệnh vừa mới ngồi lên chức trung thư lệnh không lâu, có thể nói như mặt trời ban trưa, muốn che lấp chuyện này dễ như trở bàn tay. Tùy tiện bịa đặt lý do truyền ra ngoài là đã đưa Nhiếp bình tộ đi học xa. Trải qua đạo lí đối nhân xử thế lần đó, Nhiếp Bình Tộ biến hóa rất lớn, liền ngay cả quan hệ thông gia với Nhiếp gia cũng tin tưởng không một chút nghi ngờ.
Nhưng Nhiếp đại thiếu gia làm sao biết được, Nhiếp gia vì che giấu gièm pha, đã hạ độc với biểu muội của hắn, liền ngay cả ấu tử vô tội cũng không buông tha.Hai mẹ con vào ngày ấy ăn phải độc dược, thượng thổ hạ tả, độc dược vì thế loại bỏ được hơn phân nửa, cuối cùng lại gặp gỡ một người hảo tâm có chút năng lực đại phu, nhưng người này không thể cứu được cả hai mẹ con, chỉ cứu về được tiểu cô nương.
“Cô nương này...” Dạ Dao Quang nhìn Ôn Đình Trạm, “Ở trong tay chàng sao?”
Bằng không Ôn Đình Trạm làm sao có thể biết rõ chuyện này, làm sao có thể biết mẹ con bọn họ trúng độc Nghìn chén say? Do đó biết được, Nhiếp gia có loại độc này, chỉ là bây giờ tiết lộ ra, người Nhiếp gia sẽ nhanh chóng đem đi tiêu hủy, nên chỉ cần đem sự tình con trưởng của Nhiếp Gia Tố vén ra, vậy thật sự là hết đường chối cãi.
“Cũng không phải trong tay ta, bất quá là ta ngẫu nhiên gặp gỡ.” Ôn Đình Trạm hơi chút mơ hồ nói.
Dạ Dao Quang nhanh chóng bắt được khẩu khí hơi lảng tránh của hắn, híp mắt nhìn kỹ: “Bộ dáng này của chàng, sao làm muội cảm thấy như chàng làm gì có lỗi với muội, thẳng thắn được khoan hồng!”
“Ta nói, Dao Dao cũng đừng tức giận.” Ôn Đình Trạm đưa ra điều kiện.
“Vậy phải xem đầu cuối thế nào.” Dạ Dao Quang cũng không phải ba phải sao cũng được.
Ôn Đình Trạm cười khổ: “Chuyện này phải nói từ Hà Định Viễn...”
Dạ Dao Quang cười, không tiếp tục nói nữa mà đi tắm rửa rồi trở về vẽ một tấm ức linh phù.Sau đó dùng lá bùa đem Âm châu phong ấn. Xong hết thảy, đêm cũng đã khuya, Dạ Dao Quang mới mệt mỏi đi ngủ.
Ngày hôm sau cũng là khi mặt trời lên cao mới tỉnh lại, thế nhưng giờ Thìn đã qua mà Ôn Đình Trạm vẫn còn ở phủ: “Chàng hôm nay lại không đi vào triều?”
“Ta trúng độc a, tĩnh dưỡng mấy ngày, bệ hạ sẽ không trách tội.” Ôn Đình Trạm lấy lý do theo lý thường nói.
“Chàng như thế, bệ hạ có phải hay không có tâm khác?” Dạ Dao Quang có chút lo lắng.
Dù sao Ôn Đình Trạm trúng độc cùng bị ám sát chính là Nhiếp gia gây nên, bởi vì Nhiếp lão gia tử qua đời, bệ hạ không có nghiêm trị Nhiếp gia. Mà Ôn Đình Trạm giờ phút này lần nữa không đi vào triều, Hưng Hoa đế chẳng lẽ không ngộ nhận vì Ôn Đình Trạm trong lòng bất mãn, cố ý mượn cớ không tới sao?
“Ta chính là muốn để bệ hạ đa tâm.” Ôn Đình Trạm ngồi ở bên cạnh Dạ Dao Quang giải thích nói, “Lúc này đây Nhiếp gia vốn có chút bí quá hoá liều, nếu không có sự việc Nhiếp gia hiến hồi hồn đan lúc trước, ta cũng không dám nhấc bọn họlên.Tuy là nuôi dưỡng sát thủ ở bên ngoài bệ hạ khẳng định sẽ không bỏ qua, nhưng việc này cũng không có quy định thành văn, bệ hạ là ngầm đồng ý. Cho nên tội này từ lớn có thể hóa nhỏ, tùy xem bệ hạ tâm ý. Có thể bệ hạ không phải là hôn quân, nhưng chưa hẳn không có nghĩa là bệ hạ sẽ không nghi ngờ. Ta lúc này nếu dường như không có việc gì đi vào triều, ngược lại sẽ càng làm bệ hạnghi ngờ nặng thêm. Ta mấy ngày không lên triều, bệ hạ tự nhiên sẽ phái thái y đến điều tra, đến lúc đó chứng minh độc trong cơ thể ta khó giải, bệ hạ mới tin tưởng. Nếu ta muốn giá họa Nhiếp gia, cũng sẽ không thể dùng loại độcnày cho chính mình.”
“Những người như chàng, một câu nói đều có thể biến thành vô số đường cong!” Dạ Dao Quang không phải người giỏi tâm kế, vì thế nhíu mày nói, “Cho nên chàng là cố ý trúng loại độc này, không, chàng là cố ý bắt thái y lầm nhận chàng trúng loại độc này.”
Ôn Đình Trạm muốn làm bộ trúng độc kỳ thực cũng không khó, loại độc khó giải cũng có rất nhiều nhưng cố tình chọn loại độc này khẳng định có dụng ý.
“Tất nhiên.” Ôn Đình Trạm gật đầu, “Bất quá đều không phải vì để mê hoặc bệ hạ, mà để Nhiếp gia muốn biện luận không thể biện luận.”
“Độc Nghìn chén say này cùng Nhiếp gia có quan hệ?” Dạ Dao Quang cũng phải nghi hoặc.
“Đúng thế, vợ cả của Nhiếp Gia Tố là bị loại độc này hại chết.” Ôn Đình Trạm ánh mắt sâu thẳm có vụt lóe, “Đại thái thái hiện tại của Nhiếp gia, chính là kế thất của chi tử Nhiếp Gia Tố, Nhiếp Bình Tộ.”
“Kế thất?” Dạ Dao Quang nhíu mày, “Muội nhớ Quan đại thái thái rõ ràng nói với muội Nhiếp đại thái thái chính là chính thất a.”
Quan đại thái thái lúc trước có mối quan hệ rộng rãi với các phu nhân của quan lại trong triều, hơn nữa còn là mối quan hệ thân thiết. Trí nhờ của bà cũng không tệ, phu nhân Nhiếp Gia Tố chính là chính thất không sai.
“Gia tộc Nhiếp gia, Quan đại thái thái làm sao có thể biết rõ?” Ôn Đình Trạm nắm tay Dạ Dao Quang nói, “Nhiếp Bình Tộ là một người si tình. Thời điểm hắn còn niên thiếu, một người bà con xa gửi lên biểu muội nuôi nhờ trong phủ bọn họ, hơn nữa vì nàng suýt nữa cùng trong nhà trở mặt, thậm chí từng mang biểu muội này bỏ trốn. Trên đường, hai người từng lập hôn thư, chỉ là chưa có đại lễ. Biểu muôi Nhiếp Bình Tộ còn sinh hạ cho hắn một nữ nhi.”
Chẳng qua, cuối cùng mối tình đẹp của Nhiếp Bình Tộ nhanh chóng kết thuc, hiện thực tàn khốc nhanh chóng kéo tới, người Nhiếp gia một lần nữa tìm tới cửa. Nhiếp Bình Tộ lấy ra một số tiền bạc trong nhà, để lại cho mẫu tử nàng, sau đó liền về Nhiếp gia, tiếp tục làm đại thiếu gia.Khi đó Nhiếp trung thư lệnh vừa mới ngồi lên chức trung thư lệnh không lâu, có thể nói như mặt trời ban trưa, muốn che lấp chuyện này dễ như trở bàn tay. Tùy tiện bịa đặt lý do truyền ra ngoài là đã đưa Nhiếp bình tộ đi học xa. Trải qua đạo lí đối nhân xử thế lần đó, Nhiếp Bình Tộ biến hóa rất lớn, liền ngay cả quan hệ thông gia với Nhiếp gia cũng tin tưởng không một chút nghi ngờ.
Nhưng Nhiếp đại thiếu gia làm sao biết được, Nhiếp gia vì che giấu gièm pha, đã hạ độc với biểu muội của hắn, liền ngay cả ấu tử vô tội cũng không buông tha.Hai mẹ con vào ngày ấy ăn phải độc dược, thượng thổ hạ tả, độc dược vì thế loại bỏ được hơn phân nửa, cuối cùng lại gặp gỡ một người hảo tâm có chút năng lực đại phu, nhưng người này không thể cứu được cả hai mẹ con, chỉ cứu về được tiểu cô nương.
“Cô nương này...” Dạ Dao Quang nhìn Ôn Đình Trạm, “Ở trong tay chàng sao?”
Bằng không Ôn Đình Trạm làm sao có thể biết rõ chuyện này, làm sao có thể biết mẹ con bọn họ trúng độc Nghìn chén say? Do đó biết được, Nhiếp gia có loại độc này, chỉ là bây giờ tiết lộ ra, người Nhiếp gia sẽ nhanh chóng đem đi tiêu hủy, nên chỉ cần đem sự tình con trưởng của Nhiếp Gia Tố vén ra, vậy thật sự là hết đường chối cãi.
“Cũng không phải trong tay ta, bất quá là ta ngẫu nhiên gặp gỡ.” Ôn Đình Trạm hơi chút mơ hồ nói.
Dạ Dao Quang nhanh chóng bắt được khẩu khí hơi lảng tránh của hắn, híp mắt nhìn kỹ: “Bộ dáng này của chàng, sao làm muội cảm thấy như chàng làm gì có lỗi với muội, thẳng thắn được khoan hồng!”
“Ta nói, Dao Dao cũng đừng tức giận.” Ôn Đình Trạm đưa ra điều kiện.
“Vậy phải xem đầu cuối thế nào.” Dạ Dao Quang cũng không phải ba phải sao cũng được.
Ôn Đình Trạm cười khổ: “Chuyện này phải nói từ Hà Định Viễn...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.