Quái Vật C

Chương 11: Mùa xuân và thời kì động dục

Bạch Dương Khương Trà

20/07/2022

Thời gian thấm thoát thoi đưa.

Bọn họ đã ở thôn trang nhỏ không một bóng người này được ba tháng, núi Hưng- An Lĩnh thuộc khu vực đông bắc nước ta, cho nên từ tháng chín, tuyết rơi liên tục, đến tháng mười hai, tuyết rơi rất lớn ngổn ngang như lông ngỗng.

Nhiệt độ đột ngột giảm xuống âm 30 độ C. Ngay từ tháng trước, họ đã nhận được thông báo cho nghỉ bốn tháng, phải đợi đến tháng 4 băng tan mới có thể tiếp tục công việc của kiểm lâm viên.

Trời rét đậm, tuyết rơi dày đặc, Mộc Miên và C cả ngày rụt vào phòng đóng cửa không ra, không có nguyên nhân nào khác, chỉ là thật sự quá lạnh, là một người miền Nam, sau khi đến nơi này, cô mới thật sự cảm nhận được cái gì gọi là mùa đông.

Cuộc sống mỗi ngày đều ngủ đến khi mặt trời lên cao ba thước thật sự là quá nhàm chán, Mộc Miên không chịu được nữa quyết định vỗ vỗ cái người vẫn còn đang run rẩy bên cạnh, nhìn ra bên ngoài thấy hiếm khi thời tiết chuyển tốt không có tuyết rơi, cô hưng phấn đề nghị nói: “Chúng ta đi đắp người tuyết đi! “

“Không muốn!” Đây là lần đầu tiên C kiên quyết dứt khoát từ chối yêu cầu của cô.

Nhìn tên quái vật nhỏ còn sợ lạnh hơn mình, Mộc Miên đột nhiên có chút hứng thú, không ngờ sát thủ hình người như hắn lại có nhược điểm là sợ lạnh ha ha ha ha! Điều này không khỏi làm cho người nào đó sinh ra 

hứng thú cực lớn đối với gen của hắn, động vật sợ lạnh còn có vảy là loài gì?

“Em nói này, anh có biết mình mang gen động vật gì không?”

Cô chống đầu, tò mò chớp chớp mắt nói.

C im lặng một hồi, mới hơi chần chờ trả lời: “Hình như chủ yếu là sinh vật bò sát…”

Cái tên này, thế mà còn mang theo nhiều loại gen??? Cô gái kinh ngạc nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn vô tội trước mặt, trong lòng không khỏi cảm thán, lại đột nhiên lại nghĩ đến một chuyện rất trọng yếu, do dự thật lâu mới ngượng ngùng gian nan hỏi: “Thật lâu trước đây, em đã luôn muốn hỏi anh một vấn đề…”

“Ừm?” Nhìn Mộc Miên muốn nói lại thôi, anh không khỏi sinh ra chút tò mò, rốt cuộc là vấn đề gì khiến cô ngượng ngùng thành dáng vẻ như vậy.

“Chẳng là…Anh là nam hay nữ vậy? “

???

Trên đầu hiện lên một đống dấu chấm hỏi, C cũng tự mình nghi hoặc, anh có làm chuyện gì khiến người ta nghi ngờ giới tính sao? Chẳng lẽ giới tính của anh không rõ ràng hả?

“Anh cảm thấy giới tính của anh hẳn là có thể dễ dàng nhìn ra.” Anh trả lời một cách khéo léo.



“Nhưng… nhưng…”

Khuôn mặt cô gái phía trước dần dần đỏ lên, càng thêm xấu hổ, mãi cũng không hỏi ra được, gấp đến độ cái đuôi của chàng trai vẫy tới vẫy lui.

Cuối cùng, trái tim của Mộc Miên cũng dần ổn định, mắt cô nhắm lại, thấy chết không sờn lớn tiếng nói: “Vậy tại sao mặt dưới của anh chỉ có vảy hả? “

……

Bầu không khí xấu hổ trong chốc lát, sau đó bị âm thanh giải thích của chàng trai chậm rãi vang lên cắt đứt.

“Cấu trúc nơi đó của anh có phần khác với đàn ông bình thường.”

Cô gái nhận được đáp án xấu hổ như vậy liền muốn tìm một khe hở để chui vào, a a a a, cô rảnh rỗi đi hỏi thứ này làm gì trời ơi, rõ ràng nhìn qua C chính là một người đàn ông, hơn nữa còn không phải con người bình thường, tất nhiên sẽ không giống với con người rồi.

Mộc Miên xấu hổ đỏ mặt càng nhìn càng đáng yêu, C nhịn không được cười khẽ, sự ấm áp lướt qua trên mặt cũng làm cho mùa đông nặng nề trở nên ôn hoà.

Mùa đông cũng là một mùa tuyệt vời.

……

Chớp mắt, mùa xuân đã tới, anh Hổ sau khi ở cơ sở nhân giống nửa năm cuối cùng cũng được thả về rừng, nó nhìn một vườn các em hổ xinh đẹp, chân run run, sau đó run rẩy gấp gáp chạy về phía rừng rậm tự do.

Mà trong rừng, Mộc Miên lại kinh ngạc phát hiện, vảy trên người C đột nhiên nổi lên một lớp màng mỏng như “sương mù”? Cô tò mò sờ sờ, phát hiện không khác gì bình thường.

Nhưng ánh mắt C lại ảm đạm, anh mím môi, giải thích: “Hình như anh sắp lột xác rồi.”

Cái gì cơ? Mộc Miên ngoáy ngoáy lỗ tai, dưới ánh mắt vô cùng chắc chắn của người đàn ông, rốt cục xác định được từ “lột xác” này là có ý gì, hình như anh ấy thuộc loài bò sát, lột xác hẳn là… cũng bình thường, phải không?

Trên thực tế, nó không hề bình thường chút nào.

Ví dụ như mấy ngày nay C càng lúc càng nóng nảy, cô cũng không biết làm sao, rõ ràng lúc trước đặc biệt nghe lời, nhưng vào mấy ngày lột xác này, không chỉ trốn tránh cô khắp nơi, mà buổi tối còn bắt đầu phải chia giường ngủ, hơi đến gần một chút thì anh sẽ dùng ngữ khí nghiêm khắc bảo cô buông ra, Mộc Miên đột nhiên cảm thấy rất tủi thân, cô cũng không biết mình đã làm ra chuyện gì khiến anh tức giận cả.



Buổi tối hôm nay, Mộc Miên không cam lòng khi nhìn thấy tên quái vật nhỏ nào đó lại muốn tách ra ngủ, rốt cục nhịn không được kéo anh lại, ấm ức khóc lóc kể lể:

“Em cũng có làm sai cái gì đâu? Tại sao mấy ngày nay anh cứ trốn tránh em thế? “

Người đàn ông không nói gì, chỉ cứng rắn muốn rời đi.

Nhìn dáng vẻ không thể chờ đợi muốn rời đi kia, trái tim Mộc Miên trùng xuống, trực tiếp ôm chặt lấy anh, lại bị thân thể nóng bỏng của anh làm cho choáng váng, nhưng ý thức còn sót lại nói cho cô biết, quả nhiên không thích hợp, bình thường nhiệt độ cơ thể của anh đều rất lạnh lẽo, sao bây giờ lại nóng như vậy, chẳng lẽ bị bệnh rồi?

Cô dùng sức xoay người C lại, lo lắng nhìn đôi mắt kim sắc hơi phiếm hồng dựng đứng kia, sau đó ôm chặt, dùng giọng điệu dịu dàng dỗ dành: “Rốt cuộc anh làm sao vậy, nói cho em biết được không? “

Hô hấp cực nóng cùng nhịp tim đập cực nhanh và cả thân thể đang run rẩy cố gắng khống chế đều cho thấy hiện tại người đàn ông cực kỳ không thoải mái, anh cố gắng muốn đẩy người con gái trong ngực ra, nhưng chỉ tốn công vô ích, Mộc Miên bày ra bộ dạng không trả lời thề không bỏ qua khiến cho anh vốn vì lột xác mà khó chịu càng không thể nhẫn nhịn được nữa.

“Mộc Miên… Buông anh ra được không? “

“Không buông! Trừ khi anh nói cho em biết chuyện gì đã xảy ra với anh!” Cô bướng bỉnh trả lời.

“Anh sợ khi nói ra… Em sẽ sợ anh…”

Người đàn ông muốn nói lại thôi.

“Anh là đồ ngốc hả? Quên những gì em nói rồi sao? Chắc hẳn là do anh không thích em, vậy nên mới không muốn nói với em. “

Mộc Miên vừa tức giận vừa tủi thân quát, qua một lúc lâu, cô mới nghe thấy giọng điệu nghẹn ngào của người đàn ông.

“Anh nói thời điểm lột xác là thời kỳ động dục, em có tin không?”

Thời… Thời kỳ động dục! Cô bất giác nuốt một ngụm nước miếng, cho nên, trên người C có gien bò sát, không chỉ lột xác mà còn có thời kỳ động dục sao?? 

Trong thân thể có một loại tình cảm khó hiểu nào đó đột nhiên phá kén chui ra, làm cho người ta kìm lòng không được, khó có thể chịu đựng nổi… Cô càng thêm dùng sức trèo lên vai tên quái vật nào đó, ánh mắt mê ly nói: “Chỉ cần là C nói, em đều tin. “

“Chỉ là…” Mộc Miên đột nhiên thay đổi, dùng ngữ khí có chút chất vấn nói: “Vậy sao không nói sớm cho em biết? Thế thì anh sẽ không cảm thấy khó chịu. “

Đồng tử của C đột nhiên co rụt lại, trơ mắt nhìn người con gái trước mặt nắm lấy cái đuôi của anh đặt ở nơi dị thường mềm mại ôn nhuận ma sát qua lại, lý trí còn sót lại nháy mắt sụp đổ, cái đuôi linh hoạt nhanh chóng giành lấy quyền chủ động, một giây cuối cùng trước khi mất đi lý trí, anh nghe thấy cô thở dài lẩm bẩm nói: “Tại sao không nói cho em biết sớm? Em có thể giúp anh mà, bởi vì Mộc Miên thích C nhất. “

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quái Vật C

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook