Chương 116: Bão tố song quy.
Ẩn Vi Giả
21/09/2015
Đỗ Phẩm Thượng cười tủm tỉm đứng bên cạnh xe:
- Lão sư, vị này là tài xế của bố đệ tử, là Anh Tuyền, kỹ thuật giỏi khỏi nói. Làm phiền Anh Tuyền chạy một chuyến đưa lão sư về rồi Anh Tuyền sẽ quay lại.
Bởi vì tình huống nghiêm trọng nên Tô Mộc không khách sáo:
- Được!
Tô Mộc leo lên xe, chào Đỗ Phẩm Thượng rồi đi. Hà Sanh đứng ở bậc thang nhìn chiếc xe khuất xa.
Hà Sanh xoay người lại, cười hỏi:
- Đỗ thiếu gia, chúng ta vào trong uống tiếp?
Đỗ Phẩm Thượng từ chối:
- Lần sau đi, buổi chiều tôi bận học, nếu không đi học bị lão sư biết thì tiêu.
Đỗ Phẩm Thượng chịu nói chuyện với thương nhân như Hà Sanh đã là nể mặt. Nếu không nghĩ tình hôm nay Hà Sanh ăn cơm với Tô Mộc thì Đỗ Phẩm Thượng không thèm chào một tiếng. Đường đường là người thừa kế tập đoàn Cự Nhân, Đỗ Phẩm Thượng phải bày ra phong độ.
Hà Sanh không giận:
- Vậy được rồi, hẹn lần sau.
Hà Sanh cười rời đi.
Tô Mộc ngồi trong xe, híp mắt nhìn phong cảnh bên ngoài. Đầu óc Tô Mộc xoay chuyển nhanh, ngón tay loay hoay di động nhưng không bấm dãy số nào.
Xe lái ra Thành phố Thịnh Kinh thì chuông điện thoại reo lên.
Ring ring ring!!!
Giọng Từ Viêm hưng phấn vang bên tai Tô Mộc:
- Lãnh đạo đến đâu rồi?
Tô Mộc trả lời:
- Ra Thịnh Kinh, đang trên đường cao tốc.
Từ Viêm kích động nói:
- Tốt, lãnh đạo mau về đi, có trò hay để xem.
Tô Mộc trầm giọng hỏi:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Từ Viêm nhỏ giọng nói:
- Lý Nhai và Tiết Phong bị song quy.
Một câu bình thản lọt vào tai Tô Mộc không khác gì sấm đánh. Quan Bảng dự đoán đúng, Lý Nhai thật sự bị song quy. Nhưng sao kèm theo Tiết Phong? Chuyện gì đây? Nếu hai người gặp chuyện không may thì Tạ Văn sẽ làm sao? Lý Nhai và Tiết Phong là thân tín thân thiết của Tạ Văn.
Chớp mắt nhiều suy nghĩ lóe qua đầu óc Tô Mộc, mỗi suy nghĩ dính dáng đến khâu khác, nghĩ từ Tạ Văn đến Triệu Thụy An. Bây giờ vị chủ tịch huyện đại nhân này không gọi cú phone nào cho hắn là có ý gì? Dù không thể nói kỹ nhưng kêu Lâm Song nhắc nhở một tiếng thì có sao?
Chuyện này không nhỏ, là động đất quan trường huyện Hình Đường. Một là thường ủy huyện ủy, một là cục trưởng công an, ai cũng địa vị cao quyền trọng.
Triệu Thụy An có xem Tô Mộc như thân tín của gã không? Hay Tô Mộc chỉ là bậc thang cho Triệu Thụy An lợi dụng, sau khi liên kết với Lý Hưng Hoa rồi trực tiếp vứt bỏ hắn?
Triệu Thụy An ơi là Triệu Thụy An, ta đã cho ngươi cơ hội nhưng ngươi đẩy ta ra, nếu lần này ngươi làm như vậy nữa thì đừng trách ta và ngươi mỗi người một ngã.
Kết quả cuối cùng làm Tô Mộc vô cùng thất vọng, mãi khi xe chạy đến thị trấn Hình Đường mà bên Triệu Thụy An không có cú điện thoại nào gọi đến.
Tô Mộc hỏi:
- Anh Tuyền, trời đã tối rồi, hay Anh Tuyền ở lại một đêm chờ ngày mai lại về?
Anh Tuyền cố chấp nói:
- Mặc kệ tôi đi, tôi có cách trở về.
Tô Mộc nói:
- Vậy được, đi đường cẩn thận. Chờ em lại đến thịnh Kinh sẽ cùng Anh Tuyền uống mấy ly.
- Được!
Tô Mộc nhìn xe khuất xa, trong bóng đêm hắn gọi điện cho Từ Viêm:
- Tôi đã về, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Chú Từ đâu?
Từ Viêm hỏi:
- Tôi đang ở chung với bố. Lãnh đạo ở đâu? Chúng ta đi qua tìm lãnh đạo.
Tô Mộc nói:
- Các người đừng đến đây, báo chỗ ở tôi tự qua được rồi.
- Quán trà lương Nghiệp thành nam.
- Đến ngay.
Tô Mộc cúp máy, đón xe đi. Thị trấn Hình Đường chỉ có bao lớn, rất nhanh Tô Mộc đến nơi. Từ Viêm sớm chờ ở bên ngoài, thấy Tô Mộc đến liền chạy lại.
- Rốt cuộc lãnh đạo đã về!
Tô Mộc nói:
- Đi, có gì vào rồi nói.
Hai người đi vào quán trà, nhìn Từ Tranh Thành vẻ mặt kích động.
Tô Mộc cười nói:
- Chú Từ, có gì mà hưng phấn vậy?
Từ Tranh Thành cười nói:
- Tiểu tử này dám chọc ta? Nào, ngồi xuống nói chuyện. Trở về vội vã chưa ăn cơm phải không? Chú đã kêu món ăn rồi, chúng ta vừa ăn vừa nói.
- Vâng.
Tô Mộc hơi đói nên không từ chối, hắn bưng bát cơm lên ăn. Từ Tranh Thành ngồi bên cạnh đốt thuốc lá nhìn biểu tình Tô Mộc bình tĩnh, gã điều chỉnh suy nghĩ, chậm rãi kể.
Chuyện này nói tỉ mỉ phải đề cập đến Ngưu Đức Trụ. Cái tên xui xẻo vì đụng phải Tô Mộc mà trở thành vật hy sinh cho Cao Chấn Sơn, cục trưởng cục công thương của huyện. Sau khi bị sa thải, Ngưu Đức Trụ lăn lộn trong xã hội, rắc rối đến.
Vợ của Ngưu Đức Trụ, Miêu Thúy Lan không hiền gì, ngày xưa từng làm gái trong hộp đêm. Sau này Miêu Thúy Lan gây ra tội, bất đắc dĩ gả cho Ngưu Đức Trụ. Giờ thấy Ngưu Đức Trụ thất thế, Miêu Thúy Lan thấy chán, dùng kế dụ dỗ Tiết Phong.
Tiết Phong là ai? Cục cục trưởng công an huyện Hình Đường, có thực quyền. Miêu Thúy Lan đi theo Tiết Phong mạnh hơn Ngưu Đức Trụ gấp trăm lần.
Còn Tiết Phong bị quỷ dụ dỗ, ghiền phụ nữ dâm đãng như Miêu Thúy Lan, ai nói gì cũng không nghe, không chịu cắt đứt quan hệ. Ở trong mắt Tiết Phong thì Ngưu Đức Trụ đã thất thế, dù lúc gã chưa thất thế cũng không lọt vào mắt Tiết Phong.
Tiết Phong và Miêu Thúy Lan gian díu với nhau, có giữ kín mấy cũng lộ dấu vết, mang đến hậu quả rất thảm khốc.
Ngưu Đức Trụ về nhà bắt gian tại giường. Tiết Phong không hề chột dạ khi bị phát hiện, còn đánh Ngưu Đức Trụ tả tơi. Chưa xong, Tiết Phong vì nhục nhã Ngưu Đức Trụ nên còng tay gã lại, ép gã nhìn Tiết Phong và Miêu Thúy Lan hành sự.
Miêu Thúy Lan thì không biết liêm sỉ, ngược lại rất tự hào, cuồng nhiệt quấn Tiết Phong ngay trước mặt Ngưu Đức Trụ.
Nam nhân nào nhịn được nỗi nhục nhã này?
Ngưu Đức Trụ không nhịn nổi.
Ngưu Đức Trụ tức giận chạy đi tìm La Vân, vợ của Lý Nhai, Ngưu Đức Trụ hy vọng La Vân nghĩ tình gã từng giúp cô rửa tiền đen sẽ giúp gã dạy dỗ Tiết Phong một bài học.
Ngưu Đức Trụ không ngờ là La Vân trở mặt như bánh tráng, chẳng những xụ mặt với gã, còn chửi gã thúi đầu. La Vân nói Ngưu Đức Trụ tốt nhất sau này đừng tìm đến cô nữa, giữa hai người không liên quan gì nhau.
Ngưu Đức Trụ mất công tác, vợ thì đi theo người ta, cố chủ vứt bỏ. Ngưu Đức Trụ cảm thấy ông trời quá bất công, vì sao đời gã thảm như vậy? Ngưu Đức Trụ tức giận về nhà bóp chết Miêu Thúy Lan, khi định tự sát gã chợt nghĩ không thể để đám khốn kia sống yên.
Ngưu Đức Trụ chủ động chạy đến chỗ Từ Tranh Thành phụ trách hình sự, tự thú, lén giao nhiều tài liệu. Người trong xấp tài liệu toàn là nhân vật quan trọng. Thường ủy huyện ủy, trưởng bộ tổ chức Lý Nhai, cục cục trưởng công an huyện Tiết Phong là đối tượng Ngưu Đức Trụ trả thù, gã nộp nhiều chứng cứ hai người ăn hối lộ trái pháp luật.
Dựa theo những tài liệu này, Từ Tranh Thành nhạy bén bắt giữ cơ hội. Từ Tranh Thành dàn xếp Ngưu Đức Trụ xong báo cáo cho Triệu Thụy An.
Triệu Thụy An là ai? Gã là người đăm đăm muốn trèo cao, mắt xanh lè nhìn chằm chằm vị trí dưới mông của Tạ Văn. Khó khăn lắm bắt được cơ hội, Triệu Thụy An tuyệt đối không bỏ qua. Tiết Phong hay Lý Nhai đều là thân tín trung thành của Tạ Văn.
- Lão sư, vị này là tài xế của bố đệ tử, là Anh Tuyền, kỹ thuật giỏi khỏi nói. Làm phiền Anh Tuyền chạy một chuyến đưa lão sư về rồi Anh Tuyền sẽ quay lại.
Bởi vì tình huống nghiêm trọng nên Tô Mộc không khách sáo:
- Được!
Tô Mộc leo lên xe, chào Đỗ Phẩm Thượng rồi đi. Hà Sanh đứng ở bậc thang nhìn chiếc xe khuất xa.
Hà Sanh xoay người lại, cười hỏi:
- Đỗ thiếu gia, chúng ta vào trong uống tiếp?
Đỗ Phẩm Thượng từ chối:
- Lần sau đi, buổi chiều tôi bận học, nếu không đi học bị lão sư biết thì tiêu.
Đỗ Phẩm Thượng chịu nói chuyện với thương nhân như Hà Sanh đã là nể mặt. Nếu không nghĩ tình hôm nay Hà Sanh ăn cơm với Tô Mộc thì Đỗ Phẩm Thượng không thèm chào một tiếng. Đường đường là người thừa kế tập đoàn Cự Nhân, Đỗ Phẩm Thượng phải bày ra phong độ.
Hà Sanh không giận:
- Vậy được rồi, hẹn lần sau.
Hà Sanh cười rời đi.
Tô Mộc ngồi trong xe, híp mắt nhìn phong cảnh bên ngoài. Đầu óc Tô Mộc xoay chuyển nhanh, ngón tay loay hoay di động nhưng không bấm dãy số nào.
Xe lái ra Thành phố Thịnh Kinh thì chuông điện thoại reo lên.
Ring ring ring!!!
Giọng Từ Viêm hưng phấn vang bên tai Tô Mộc:
- Lãnh đạo đến đâu rồi?
Tô Mộc trả lời:
- Ra Thịnh Kinh, đang trên đường cao tốc.
Từ Viêm kích động nói:
- Tốt, lãnh đạo mau về đi, có trò hay để xem.
Tô Mộc trầm giọng hỏi:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Từ Viêm nhỏ giọng nói:
- Lý Nhai và Tiết Phong bị song quy.
Một câu bình thản lọt vào tai Tô Mộc không khác gì sấm đánh. Quan Bảng dự đoán đúng, Lý Nhai thật sự bị song quy. Nhưng sao kèm theo Tiết Phong? Chuyện gì đây? Nếu hai người gặp chuyện không may thì Tạ Văn sẽ làm sao? Lý Nhai và Tiết Phong là thân tín thân thiết của Tạ Văn.
Chớp mắt nhiều suy nghĩ lóe qua đầu óc Tô Mộc, mỗi suy nghĩ dính dáng đến khâu khác, nghĩ từ Tạ Văn đến Triệu Thụy An. Bây giờ vị chủ tịch huyện đại nhân này không gọi cú phone nào cho hắn là có ý gì? Dù không thể nói kỹ nhưng kêu Lâm Song nhắc nhở một tiếng thì có sao?
Chuyện này không nhỏ, là động đất quan trường huyện Hình Đường. Một là thường ủy huyện ủy, một là cục trưởng công an, ai cũng địa vị cao quyền trọng.
Triệu Thụy An có xem Tô Mộc như thân tín của gã không? Hay Tô Mộc chỉ là bậc thang cho Triệu Thụy An lợi dụng, sau khi liên kết với Lý Hưng Hoa rồi trực tiếp vứt bỏ hắn?
Triệu Thụy An ơi là Triệu Thụy An, ta đã cho ngươi cơ hội nhưng ngươi đẩy ta ra, nếu lần này ngươi làm như vậy nữa thì đừng trách ta và ngươi mỗi người một ngã.
Kết quả cuối cùng làm Tô Mộc vô cùng thất vọng, mãi khi xe chạy đến thị trấn Hình Đường mà bên Triệu Thụy An không có cú điện thoại nào gọi đến.
Tô Mộc hỏi:
- Anh Tuyền, trời đã tối rồi, hay Anh Tuyền ở lại một đêm chờ ngày mai lại về?
Anh Tuyền cố chấp nói:
- Mặc kệ tôi đi, tôi có cách trở về.
Tô Mộc nói:
- Vậy được, đi đường cẩn thận. Chờ em lại đến thịnh Kinh sẽ cùng Anh Tuyền uống mấy ly.
- Được!
Tô Mộc nhìn xe khuất xa, trong bóng đêm hắn gọi điện cho Từ Viêm:
- Tôi đã về, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Chú Từ đâu?
Từ Viêm hỏi:
- Tôi đang ở chung với bố. Lãnh đạo ở đâu? Chúng ta đi qua tìm lãnh đạo.
Tô Mộc nói:
- Các người đừng đến đây, báo chỗ ở tôi tự qua được rồi.
- Quán trà lương Nghiệp thành nam.
- Đến ngay.
Tô Mộc cúp máy, đón xe đi. Thị trấn Hình Đường chỉ có bao lớn, rất nhanh Tô Mộc đến nơi. Từ Viêm sớm chờ ở bên ngoài, thấy Tô Mộc đến liền chạy lại.
- Rốt cuộc lãnh đạo đã về!
Tô Mộc nói:
- Đi, có gì vào rồi nói.
Hai người đi vào quán trà, nhìn Từ Tranh Thành vẻ mặt kích động.
Tô Mộc cười nói:
- Chú Từ, có gì mà hưng phấn vậy?
Từ Tranh Thành cười nói:
- Tiểu tử này dám chọc ta? Nào, ngồi xuống nói chuyện. Trở về vội vã chưa ăn cơm phải không? Chú đã kêu món ăn rồi, chúng ta vừa ăn vừa nói.
- Vâng.
Tô Mộc hơi đói nên không từ chối, hắn bưng bát cơm lên ăn. Từ Tranh Thành ngồi bên cạnh đốt thuốc lá nhìn biểu tình Tô Mộc bình tĩnh, gã điều chỉnh suy nghĩ, chậm rãi kể.
Chuyện này nói tỉ mỉ phải đề cập đến Ngưu Đức Trụ. Cái tên xui xẻo vì đụng phải Tô Mộc mà trở thành vật hy sinh cho Cao Chấn Sơn, cục trưởng cục công thương của huyện. Sau khi bị sa thải, Ngưu Đức Trụ lăn lộn trong xã hội, rắc rối đến.
Vợ của Ngưu Đức Trụ, Miêu Thúy Lan không hiền gì, ngày xưa từng làm gái trong hộp đêm. Sau này Miêu Thúy Lan gây ra tội, bất đắc dĩ gả cho Ngưu Đức Trụ. Giờ thấy Ngưu Đức Trụ thất thế, Miêu Thúy Lan thấy chán, dùng kế dụ dỗ Tiết Phong.
Tiết Phong là ai? Cục cục trưởng công an huyện Hình Đường, có thực quyền. Miêu Thúy Lan đi theo Tiết Phong mạnh hơn Ngưu Đức Trụ gấp trăm lần.
Còn Tiết Phong bị quỷ dụ dỗ, ghiền phụ nữ dâm đãng như Miêu Thúy Lan, ai nói gì cũng không nghe, không chịu cắt đứt quan hệ. Ở trong mắt Tiết Phong thì Ngưu Đức Trụ đã thất thế, dù lúc gã chưa thất thế cũng không lọt vào mắt Tiết Phong.
Tiết Phong và Miêu Thúy Lan gian díu với nhau, có giữ kín mấy cũng lộ dấu vết, mang đến hậu quả rất thảm khốc.
Ngưu Đức Trụ về nhà bắt gian tại giường. Tiết Phong không hề chột dạ khi bị phát hiện, còn đánh Ngưu Đức Trụ tả tơi. Chưa xong, Tiết Phong vì nhục nhã Ngưu Đức Trụ nên còng tay gã lại, ép gã nhìn Tiết Phong và Miêu Thúy Lan hành sự.
Miêu Thúy Lan thì không biết liêm sỉ, ngược lại rất tự hào, cuồng nhiệt quấn Tiết Phong ngay trước mặt Ngưu Đức Trụ.
Nam nhân nào nhịn được nỗi nhục nhã này?
Ngưu Đức Trụ không nhịn nổi.
Ngưu Đức Trụ tức giận chạy đi tìm La Vân, vợ của Lý Nhai, Ngưu Đức Trụ hy vọng La Vân nghĩ tình gã từng giúp cô rửa tiền đen sẽ giúp gã dạy dỗ Tiết Phong một bài học.
Ngưu Đức Trụ không ngờ là La Vân trở mặt như bánh tráng, chẳng những xụ mặt với gã, còn chửi gã thúi đầu. La Vân nói Ngưu Đức Trụ tốt nhất sau này đừng tìm đến cô nữa, giữa hai người không liên quan gì nhau.
Ngưu Đức Trụ mất công tác, vợ thì đi theo người ta, cố chủ vứt bỏ. Ngưu Đức Trụ cảm thấy ông trời quá bất công, vì sao đời gã thảm như vậy? Ngưu Đức Trụ tức giận về nhà bóp chết Miêu Thúy Lan, khi định tự sát gã chợt nghĩ không thể để đám khốn kia sống yên.
Ngưu Đức Trụ chủ động chạy đến chỗ Từ Tranh Thành phụ trách hình sự, tự thú, lén giao nhiều tài liệu. Người trong xấp tài liệu toàn là nhân vật quan trọng. Thường ủy huyện ủy, trưởng bộ tổ chức Lý Nhai, cục cục trưởng công an huyện Tiết Phong là đối tượng Ngưu Đức Trụ trả thù, gã nộp nhiều chứng cứ hai người ăn hối lộ trái pháp luật.
Dựa theo những tài liệu này, Từ Tranh Thành nhạy bén bắt giữ cơ hội. Từ Tranh Thành dàn xếp Ngưu Đức Trụ xong báo cáo cho Triệu Thụy An.
Triệu Thụy An là ai? Gã là người đăm đăm muốn trèo cao, mắt xanh lè nhìn chằm chằm vị trí dưới mông của Tạ Văn. Khó khăn lắm bắt được cơ hội, Triệu Thụy An tuyệt đối không bỏ qua. Tiết Phong hay Lý Nhai đều là thân tín trung thành của Tạ Văn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.