Chương 128: Cá khô trở mình, ngôi sao mới vinh sủng.
Ẩn Vi Giả
23/09/2015
Lý Kiều phó bí thư huyện ủy, Trần Thái Niên trưởng bộ tổ chức huyện ủy, sau lưng hai người đều có chỗ dựa. Nghĩ đến đây Triệu Thụy An quyết tâm tranh thủ thời gian đi Thành phố Thanh Lâm, báo cáo công tác với phó thị trưởng thường vụ Lý Hưng Hoa, thuận tiện tìm hiểu bối cảnh của Lý Kiều, Trần Thái Niên, nếu được thì thăm dò luôn lai lịch của Nhiếp Việt.
Triệu Thụy An trước mắt tối đen, một lòng một dạ luồn cúi quan trường, không thể tha thứ xuất hiện sai sót.
Nhiếp Việt nói:
- Đúng, đi thôi, chúng ta đi thôi.
Nhiếp Việt chủ động đi đầu, đám người theo sau.
Lý Kiều, Trần Thái Niên mới đến, không rành quan trường huyện Hình Đường. Trong trường hợp này hai người đi theo dòng người, sẽ không nói một câu.
Bầu trời huyện Hình Đường hoàn toàn thay đổi.
Huyện Hình Đường trải qua điều chỉnh, trước mắt có mười một thường ủy huyện ủy là Nhiếp Việt bí thư huyện ủy mới nhậm chức, phó bí thư huyện ủy. Chủ tịch huyện Triệu Thụy An. Phó bí thư Đảng ủy Lý Kiều. Phó bí thư huyện ủy Trương Chấn. Bí thư chính pháp ủy Từ Quốc Phú. Trưởng ban kỷ luật Lâm Trung Hòa. Bộ trưởng bộ tuyên truyền huyện ủy Lương Trung Hòa. Trưởng bộ tổ chức huyện ủy Trần Thái Niên. Phó thị trưởng thường vụ Vương Hải. Trưởng quân ủy huyện Từ Quân Hà, chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Trịnh Tuyết Mai.
Mười một thường ủy huyện ủy tính trước mắt thì Vương Hải, Lương Trung hòa theo Triệu Thụy An. Lý Kiều, Trần Thái Niên mới đến, tạm thời không có biểu hiện gì. Từ Quân Hà luôn giữ trung lập, lúc họp đa phần giữ ý kiến kẻ giữa. Trịnh Tuyết Mai thì khỏi nói, người của Tạ Văn.
Trương Chấn, Từ Quốc Phú trước kia cũng theo phe Tạ Văn. Lâm Trung Hòa vì là trưởng ban kỷ luật nên không đầu vào ai. Hết cách, hậu đài của Lâm Trung Hòa là Chu Tùng Lan, tự thành một phe trong huyện Hình Đường, không ai dám đắc tội gã.
Nhiếp Việt trước kia làm Đảng ủy phó bí thư là tư lệnh rỗng ruột, trong thường ủy huyện ủy không kéo được người nào. Từ đây thấy được ban đầu Tô Mộc về phe Nhiếp Việt rất đáng quý.
Hiện giờ trong nhà ăn huyện, các thường ủy huyện ủy, nhân đại chủ nhiệm, chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị ngồi một bàn. Các chức phó bộ môn ngồi bàn bên cạnh. Tổng cộng sáu bàn, may mắn bàn được đặt trước, không cần lo không có chỗ ngồi.
Tô Mộc cùng Lương Xương Quý ngồi ở bàn gần cửa, bên cạnh toàn là lãnh đạo thứ nhất, thứ hai mỗi hương trấn. Lứa tuổi như Tô Mộc ngồi ở đây rất bắt mắt.
Vì là tiệc hoan nghênh nên rất nhanh không khí náo nhiệt lên. Nhiếp Việt là bí thư huyện ủy, trở thành đối tượng mọi người vây quanh. Thường ủy huyện ủy hay các thủ lĩnh cấp dưới đều kính rượu Nhiếp Việt, nhưng gã chỉ nhấp môi. Trong huyện Hình Đường hiện tại không ai dám chống đối Nhiếp Việt.
Trịnh Tuyết Mai đứng dậy, mỉm cười nói:
- Nhiếp bí thư, xin kính người một ly, cầu chúc Nhiếp bí thư từng bước thăng tiến.
Nhiếp Việt chỉ nhấp môi rồi đặt ly rượu xuống. Trịnh Tuyết Mai ngửa cổ uống cạn ly, cô là nữ nhân nhưng tửu lượng rất mạnh. Vóc dáng Trịnh Tuyết Mai khá xinh, nóng bỏng, mặt lại đẹp, nếu không đã chẳng lọt vào mắt Tạ Văn.
Nhưng cũng vì Tạ Văn báo hại bây giờ Trịnh Tuyết Mai lo âu căng thẳng nhất. Huyện ủy ban chủ nhiệm tuy rằng quản lý nhiều chuyện, chức năng chính thức là quản gia theo sát bí thư huyện ủy. Nếu không được bí thư huyện ủy mới nhậm chức thích thì vị trí này sẽ thuộc về người khác. Mỗi nhà tự hiểu nhà mình, trên trán Trịnh Tuyết Mai đã khắc chữ Tạ.
Trong quá trình Tạ Văn tham ô nhận hối lộ Trịnh Tuyết Mai giữ thân trong sạch. Nhưng vua nào triều thần nấy, Nhiếp Việt lên chức, Trịnh Tuyết Mai sẽ sống khó thở. Càng đừng nói lúc Tạ Văn còn chức bí thư huyện ủy, từ tận đáy lòng Trịnh Tuyết Mai gai mắt Nhiếp Việt, đôi khi phớt lờ gã, bây giờ cô rơi vào cảnh khó khăn.
Mọi người đều thấy biểu hiện của Nhiếp Việt và Trịnh Tuyết Mai. Đặc biệt Triệu Thụy An, mắt gã xoay tròn, trong bụng suy tính điều gì.
Tô Mộc cũng thấy đám người âm thầm tranh đấu. Chờ người nên kính đều đã kính rượu, buổi tiệc sắp kết thúc, Tô Mộc đứng lên cùng Lương Xương Quý đi qua.
Tô Mộc cười nói:
- Nhiếp bí thư, ly rượu này tôi kính người.
Nét mặt nghiêm khắc dịu lại, Nhiếp Việt cười sung sướng:
- Tô Mộc, cạn, tôi uống ly rượu này với cậu.
Nhiếp Việt uống hết rượu trong ly.
Cảnh tượng này hấp dẫn ánh mắt mọi người. Có thể lăn lộn trong chốn quan trường ai nấy đều là cáo già, nhìn cảnh này khỏi suy đoán nhiều liền hiểu ngay.
Không ngờ tiểu tử Tô Mộc gặp vận may từ trên trời rơi xuống, lọt vào mắt xanh của Nhiếp Việt. Không được, chờ tàn tiệc phải tìm cách chắp nối với Tô Mộc. Hiện tại Trấn Hắc Sơn đang tiến hành hạng mục cải tạo gì đó, nếu có thể thì hỗ trợ thông qua chính sách giúp Tô Mộc.
Triệu Thụy An thấy cảnh này lòng run lên, hối hận thắt ruột. Ban đầu mối quan hệ giữa Triệu Thụy An và Tô Mộc khác với những thuộc hạ khác, hai người không có vấn đề đứng theo phe gì. Nói chính xác hơn Tô Mộc là quý nhân của Triệu Thụy An, nếu không có hắn dẫn tiến thì gã làm sao quen được Lý Hưng Hoa
Triệu Thụy An rất hối hận vì sao lúc trước gã ra quyết định vứt bỏ Tô Mộc? Không thì bây giờ Tô Mộc đã là nước cờ mạnh trong tay gã, làm gì có phần Nhiếp Việt? Nếu hai người này hợp tác thì . . .
Không được, tuyệt đối không thể để việc này xảy ra.
Triệu Thụy An kiên định niềm tin, nếu không có cách nào chiêu lãm Tô Mộc về phe mình thì phải chèn ép hắn. Nhưng suy nghĩ này mới nổi lên, Triệu Thụy An chưa kịp nghĩ sâu xa thì cảnh tiếp theo làm gã hóa đá.
Tô Mộc cười nói:
- Lý bí thư, ly rượu thứ hai xin kính người.
Giống như Nhiếp Việt, từ lúc Lý Kiều ngồi xuống uống rượu thì chỉ nhấp môi, giờ gã cười tủm tỉm bưng ly lên uống cạn giống như Nhiếp Việt.
Toàn trường hóa đá, nỗi lòng xao động.
Lý Kiều là ai? Là Đảng ủy phó bí thư huyện Hình Đường mới nhậm chức, quản lý kiến thiết ý thức hình thái Đảng ủy, nhà cầm quyền thứ ba huyện Hình Đường, địa vị cao quyền trọng. Hơn nữa mọi người đoán có thể được điều xuống huyện Hình Đường thì bối cảnh của Lý Kiều không đơn giản. Người như vậy, không cho ai mặt mũi nào, nhưng sảng khoái uống cạn rượu Tô Mộc kính, nói trong đó không có mờ ám thì ai tin?
Mí mắt Nhiếp Việt co giật, khi gã thấy Tô Mộc biểu hiện ra giật mình thì nỗi lo lắng tan biến. Lý Kiều làm như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ mới rồi Nhiếp Việt cho Tô Mộc mặt mũi, đoán ra hắn là người của Nhiếp Việt, nên muốn bày tỏ ý thân thiện với gã? Hay muốn thông qua thủ đoạn này ly gián quan hệ Nhiếp Việt và Tô Mộc?
Lòng Triệu Thụy An thít chặt, gã không biết nên nói cái gì. Nếu có thuốc hối hận thì Triệu Thụy An sẽ uống ngay tại chỗ, dù có phải liều mạng với Tạ Văn thì lúc trước gã quyết không chủ động từ bỏ Tô Mộc.
Tô Mộc là đương sự cũng rất hoang mang thầm nghĩ:
- Lý Kiều muốn làm cái gì?
Tô Mộc không cho rằng hắn có mặt mũi lớn đến nỗi khiến Lý Kiều nhìn với cặp mắt khác. Không nghĩ ra thì tạm thời quên đi, chờ sau này sẽ có lúc hiểu rõ.
Lý Kiều cười nói:
- Tô trưởng trấn, Trấn Hắc Sơn phát triển toàn dựa vào con dê đầu đàn như Tô trưởng trấn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.