Chương 158: Cửa ải cuối năm.
Ẩn Vi Giả
24/09/2015
- Phải, đúng như em nghĩ, chuẩn bị sẵn cho anh mấy hộp Duẩn Tiêm trà thượng đẳng, cuối năm anh cần dùng. Anh sẽ làm cho Duẩn Tiêm trà cùng oa oa ngưu trở thành sản phẩm đặc sản của trấn Hắc Sơn, anh muốn dùng hai thứ này mở ra con đường thượng tầng. Chỉ cần cấp trên gật đầu, em hãy chờ ngồi yên vị trí chủ tịch của em đi!
Tô Mộc cười nói.
- Cấp trên mà anh nói, rốt cục lại cao bao nhiêu? Cho dù mặt trên nguyện ý dùng loại trà này, thật sự có thể mở ra thị trường sao? Tô Mộc, anh không biết thị trường thiên biến vạn hóa, dựa vào chính phủ tiến hành can thiệp con đường này, trong khoảng thời gian ngắn có lẽ sẽ hiệu quả, nhưng muốn kéo dài anh cho rằng tin tưởng được sao?
Chu Từ quá mức đầu nhập, thân hình lộ ra vẻ uyển chuyển mềm mại, hai ngọn núi run rẩy lên, mị hoặc động lòng người.
- Yên tâm đi, đừng quên anh học chuyên nghiệp gì, những gì em nói anh đã sớm nghĩ tới. Mấy ngày nữa anh đưa cho em một phần kế hoạch thư, mọi người chỉ cần dựa theo mà tiến hành là được rồi.
Tô Mộc vuốt ve cô cười nói.
- Dạ, tướng công, hết thảy em đều nghe theo an bài của đại lão gia.
Chu Từ cười khanh khách nói.
- Nghe đại lão gia an bài thì phải thôi, em cho rằng đại lão gia không có bổn sự gì sao, đây là dựa vào chiến đấu xác thực mà có được!
Tô Mộc cố ý đẩy người về phía trước.
- Lưu manh!
Chu Từ kiều mỵ đánh hắn, ngay lập tức bộ ngực run rẩy mạnh mẽ, Tô Mộc vừa bị châm lên nhiệt tình, cô như nghĩ tới điều gì, đột nhiên nói ra một câu lập tức làm Tô Mộc sửng sốt.
- Đúng rồi, em nhớ được lúc ở nhà, nghe cha em gọi điện thoại có nói qua một câu, hình như là có quan hệ với Triệu Thụy An, cha nói tạm thời án binh bất động tiếp tục kiểm chứng.
Oanh!
Một câu nói thuận miệng của Chu Từ đối với Tô Mộc mà nói chính là sấm sét giữa trời quang, Chu Tùng Lan là ai? Đường thư ký Đường ban kỷ luật thanh tra huyện, tuyệt đối sẽ không nói chuyện lung tung. Nếu hắn đã nói như vậy, liền ý nghĩa đã có bằng chứng xác thực. Không nghĩ tới, bên ban kỷ luật thanh tra thành phố lại âm thầm điều tra Triệu Thụy An!
Triệu Thụy An, mông của ông không ngờ lại không sạch sẽ sao?
Chẳng lẽ quan trường huyện Hình Đường mới trải qua một trận động đất, ngay sau đó lại đến một lần sao? Tạ Văn bị song quy, ngay sau đó đến lượt chủ tịch huyện bước theo sao? Nếu thật sự là vậy, huyện Hình Đường thật sự lòng người bàng hoàng. Những người sống bám vào hai gốc đại thụ kia, nhất định sẽ sống trong những ngày kinh hoàng không chịu nổi.
Lần này thật sự có vở kịch hay mà nhìn!
- Em xác định không nghe lầm?
Tô Mộc vội hỏi.
- Không có!
Chu Từ quyết đoán gật đầu:
- Tuyệt đối không nghe lầm, nếu không em về nhà hỏi bóng gió giúp anh thử xem?
- Bỏ đi, chuyện này tạm thời em đừng đi quản, anh biết tới là được!
Tô Mộc ngẫm nghĩ, thật sự phải tìm một cơ hội chạm tay Triệu Thụy An, sau đó vận dụng quan bảng cảm thụ hắn, nói không chuẩn có thể nhìn ra hắn sẽ bị song quy hay không.
Nghĩ tới đây, có vẻ như đã lâu hắn không dùng quan bảng với Chu Từ, cũng không biết độ thân mật với cao gái này đã tăng cao bao nhiêu, nghĩ tới đây hắn liền thử nghiệm, chẳng qua khi nhìn thấy hàng chữ xuất hiện, lập tức làm cho hắn ôm cô hung hăng hôn lên.
Độ thân mật: 100.
Một trăm chính là cực hạn, điều này nói rõ chuyện gì? Nói rõ Chu Từ hoàn toàn không hề có chút phòng bị với hắn! Cô gái như vậy đem toàn tâm toàn ý đặt lên người mình, Tô Mộc làm sao lại không kích động?
Một trận gió táp mưa sa lập tức xuất hiện!
…
Tô Mộc thị sát xong ba đại tập đoàn, ngày hôm sau lại đi tới tiến hành khảo sát Lạc thị kiến trúc cùng thị chính, xác định đoạn đường họ phụ trách không có vấn đề gì, tiến trình hạng mục đều thật thuận lợi, lúc này mới thả lỏng xuống. Cũng đã tới gần ngày nghỉ, làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là ngoại trừ Hồng Phong thủy sản tặng hàng tết, mấy công ty còn lại đều tặng tới.
Mấy xe hàng tết chất đống trong đại viện trấn ủy, nhìn một màn này tất cả mọi người đều hưng phấn. Tô Mộc không chút do dự, vung tay cho Lâm Thần đứng ra phân phát.
Làm cho Tô Mộc có chút ngoài ý muốn chính là những công ty này lưu lại cho mình hàng tết thật nhiều cho mình không nói, đợi sau khi hắn về nhà mới phát hiện họ làm việc càng thêm tinh tế, còn đặc biệt tặng thêm một phần tới nhà hắn, giống như e ngại hắn không nhận được tận tay mình.
Hai mươi chín tháng Chạp, sau khi an bài xong mọi chuyện trong trấn Hắc Sơn, Tô Mộc xuất phát về nhà. Đoạn Bằng vẫn phụ trách lái xe, khoảng cách từ Hắc Sơn về Tô trang trấn Long Tỉnh không xa lắm, bắt đầu đi từ sáng tới hơn mười giờ đã về tới nơi.
- Đoạn Bằng, bác gái đã khôi phục hẳn chưa?
Tô Mộc hỏi, lúc ấy làm phẫu thuật, Tô Mộc đã tới hơn nữa cũng mời giúp đỡ, phẫu thuật cũng làm rất thành công.
- Anh Tô, mẹ tôi khôi phục rất tốt, hiện tại đã có thể đi đường. Mẹ tôi còn nói khi nào anh có thời gian mời anh tới nhà, mẹ tôi muốn tự mình xuống bếp làm cho anh bữa ăn ngon.
Đoạn Bằng cười nói, sau khi thương lượng hắn liền xưng hô Tô Mộc là Anh Tô, như vậy có vẻ thân thiết hơn.
- Vậy sao? Vậy đợi khi nào có rảnh đi trong huyện, nhất định phải qua nếm thử tay nghề của bác gái.
Tô Mộc cười nói.
- Nhất định!
Đoạn Bằng khẽ cười.
Chờ xe chạy tới Tô trang, Tô Mộc vào nhà lấy hai gói thuốc ném cho Đoạn Bằng sau đó cho hắn rời đi, khi nào cần dùng xe sẽ gọi điện thoại thông tri cho hắn.
- Anh, anh đã trở lại!
Tô Khả nhảy nhót chạy ra lớn tiếng hô:
- Cha mẹ, anh của con đã trở lại!
Giống như muốn cho toàn bộ mọi người trong thôn đều nghe được thanh âm của mình, Tô Khả đứng ngoài cửa ôm vai Tô Mộc hô to.
Tô Lão Thực cùng Diệp Thúy Lan đi nhanh ra ngoài, nhìn thấy Tô Mộc trên mặt liền lộ nụ cười hạnh phúc. Hai lão nhân vất vả mệt nhọc cả đời, tận mắt nhìn thấy con trai có tiền đồ không còn gì tốt hơn. Nói lời khó nghe một chút, Tô Lão Thực cho rằng muốn hắn chết ngay bây giờ hắn cũng cảm thấy thật đáng giá.
- Con trai, nhanh vào nhà, mấy ngày trước có người tặng hàng tết thật sự nhiều lắm, đều chồng chất trong phòng, con nói phải làm sao đây? Nhiều lắm không chỗ sắp xếp, hơn nữa mẹ còn phải tự làm chủ tặng ra ngoài một ít.
Diệp Thúy Lan kéo tay con trai đi vào trong sân, vừa đi vừa nói.
Nhóm hàng tết này Tô Mộc cũng nghe nói, lúc ấy nhóm người Hà Sanh cũng có nói qua. Tô Mộc cũng không cự tuyệt, chỉ là hàng tết mà thôi, nếu hắn từ chối thì có vẻ không nể mặt.
Ở trên quan trường muốn làm thế nào đều được, nhưng đừng làm chuyện khác người. Làm như vậy nhiều khi cũng không mang tới kết quả mà mình muốn, hơn nữa rất có thể biến thành con chim đầu đàn bị xử lý. Tổn hại quy tắc quan trường, người như vậy sớm muộn cũng sẽ bị quan trường đánh ngã.
Đây cũng là sự thật trực quan nhất trong quan trường!
Tô Mộc cười nói.
- Cấp trên mà anh nói, rốt cục lại cao bao nhiêu? Cho dù mặt trên nguyện ý dùng loại trà này, thật sự có thể mở ra thị trường sao? Tô Mộc, anh không biết thị trường thiên biến vạn hóa, dựa vào chính phủ tiến hành can thiệp con đường này, trong khoảng thời gian ngắn có lẽ sẽ hiệu quả, nhưng muốn kéo dài anh cho rằng tin tưởng được sao?
Chu Từ quá mức đầu nhập, thân hình lộ ra vẻ uyển chuyển mềm mại, hai ngọn núi run rẩy lên, mị hoặc động lòng người.
- Yên tâm đi, đừng quên anh học chuyên nghiệp gì, những gì em nói anh đã sớm nghĩ tới. Mấy ngày nữa anh đưa cho em một phần kế hoạch thư, mọi người chỉ cần dựa theo mà tiến hành là được rồi.
Tô Mộc vuốt ve cô cười nói.
- Dạ, tướng công, hết thảy em đều nghe theo an bài của đại lão gia.
Chu Từ cười khanh khách nói.
- Nghe đại lão gia an bài thì phải thôi, em cho rằng đại lão gia không có bổn sự gì sao, đây là dựa vào chiến đấu xác thực mà có được!
Tô Mộc cố ý đẩy người về phía trước.
- Lưu manh!
Chu Từ kiều mỵ đánh hắn, ngay lập tức bộ ngực run rẩy mạnh mẽ, Tô Mộc vừa bị châm lên nhiệt tình, cô như nghĩ tới điều gì, đột nhiên nói ra một câu lập tức làm Tô Mộc sửng sốt.
- Đúng rồi, em nhớ được lúc ở nhà, nghe cha em gọi điện thoại có nói qua một câu, hình như là có quan hệ với Triệu Thụy An, cha nói tạm thời án binh bất động tiếp tục kiểm chứng.
Oanh!
Một câu nói thuận miệng của Chu Từ đối với Tô Mộc mà nói chính là sấm sét giữa trời quang, Chu Tùng Lan là ai? Đường thư ký Đường ban kỷ luật thanh tra huyện, tuyệt đối sẽ không nói chuyện lung tung. Nếu hắn đã nói như vậy, liền ý nghĩa đã có bằng chứng xác thực. Không nghĩ tới, bên ban kỷ luật thanh tra thành phố lại âm thầm điều tra Triệu Thụy An!
Triệu Thụy An, mông của ông không ngờ lại không sạch sẽ sao?
Chẳng lẽ quan trường huyện Hình Đường mới trải qua một trận động đất, ngay sau đó lại đến một lần sao? Tạ Văn bị song quy, ngay sau đó đến lượt chủ tịch huyện bước theo sao? Nếu thật sự là vậy, huyện Hình Đường thật sự lòng người bàng hoàng. Những người sống bám vào hai gốc đại thụ kia, nhất định sẽ sống trong những ngày kinh hoàng không chịu nổi.
Lần này thật sự có vở kịch hay mà nhìn!
- Em xác định không nghe lầm?
Tô Mộc vội hỏi.
- Không có!
Chu Từ quyết đoán gật đầu:
- Tuyệt đối không nghe lầm, nếu không em về nhà hỏi bóng gió giúp anh thử xem?
- Bỏ đi, chuyện này tạm thời em đừng đi quản, anh biết tới là được!
Tô Mộc ngẫm nghĩ, thật sự phải tìm một cơ hội chạm tay Triệu Thụy An, sau đó vận dụng quan bảng cảm thụ hắn, nói không chuẩn có thể nhìn ra hắn sẽ bị song quy hay không.
Nghĩ tới đây, có vẻ như đã lâu hắn không dùng quan bảng với Chu Từ, cũng không biết độ thân mật với cao gái này đã tăng cao bao nhiêu, nghĩ tới đây hắn liền thử nghiệm, chẳng qua khi nhìn thấy hàng chữ xuất hiện, lập tức làm cho hắn ôm cô hung hăng hôn lên.
Độ thân mật: 100.
Một trăm chính là cực hạn, điều này nói rõ chuyện gì? Nói rõ Chu Từ hoàn toàn không hề có chút phòng bị với hắn! Cô gái như vậy đem toàn tâm toàn ý đặt lên người mình, Tô Mộc làm sao lại không kích động?
Một trận gió táp mưa sa lập tức xuất hiện!
…
Tô Mộc thị sát xong ba đại tập đoàn, ngày hôm sau lại đi tới tiến hành khảo sát Lạc thị kiến trúc cùng thị chính, xác định đoạn đường họ phụ trách không có vấn đề gì, tiến trình hạng mục đều thật thuận lợi, lúc này mới thả lỏng xuống. Cũng đã tới gần ngày nghỉ, làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là ngoại trừ Hồng Phong thủy sản tặng hàng tết, mấy công ty còn lại đều tặng tới.
Mấy xe hàng tết chất đống trong đại viện trấn ủy, nhìn một màn này tất cả mọi người đều hưng phấn. Tô Mộc không chút do dự, vung tay cho Lâm Thần đứng ra phân phát.
Làm cho Tô Mộc có chút ngoài ý muốn chính là những công ty này lưu lại cho mình hàng tết thật nhiều cho mình không nói, đợi sau khi hắn về nhà mới phát hiện họ làm việc càng thêm tinh tế, còn đặc biệt tặng thêm một phần tới nhà hắn, giống như e ngại hắn không nhận được tận tay mình.
Hai mươi chín tháng Chạp, sau khi an bài xong mọi chuyện trong trấn Hắc Sơn, Tô Mộc xuất phát về nhà. Đoạn Bằng vẫn phụ trách lái xe, khoảng cách từ Hắc Sơn về Tô trang trấn Long Tỉnh không xa lắm, bắt đầu đi từ sáng tới hơn mười giờ đã về tới nơi.
- Đoạn Bằng, bác gái đã khôi phục hẳn chưa?
Tô Mộc hỏi, lúc ấy làm phẫu thuật, Tô Mộc đã tới hơn nữa cũng mời giúp đỡ, phẫu thuật cũng làm rất thành công.
- Anh Tô, mẹ tôi khôi phục rất tốt, hiện tại đã có thể đi đường. Mẹ tôi còn nói khi nào anh có thời gian mời anh tới nhà, mẹ tôi muốn tự mình xuống bếp làm cho anh bữa ăn ngon.
Đoạn Bằng cười nói, sau khi thương lượng hắn liền xưng hô Tô Mộc là Anh Tô, như vậy có vẻ thân thiết hơn.
- Vậy sao? Vậy đợi khi nào có rảnh đi trong huyện, nhất định phải qua nếm thử tay nghề của bác gái.
Tô Mộc cười nói.
- Nhất định!
Đoạn Bằng khẽ cười.
Chờ xe chạy tới Tô trang, Tô Mộc vào nhà lấy hai gói thuốc ném cho Đoạn Bằng sau đó cho hắn rời đi, khi nào cần dùng xe sẽ gọi điện thoại thông tri cho hắn.
- Anh, anh đã trở lại!
Tô Khả nhảy nhót chạy ra lớn tiếng hô:
- Cha mẹ, anh của con đã trở lại!
Giống như muốn cho toàn bộ mọi người trong thôn đều nghe được thanh âm của mình, Tô Khả đứng ngoài cửa ôm vai Tô Mộc hô to.
Tô Lão Thực cùng Diệp Thúy Lan đi nhanh ra ngoài, nhìn thấy Tô Mộc trên mặt liền lộ nụ cười hạnh phúc. Hai lão nhân vất vả mệt nhọc cả đời, tận mắt nhìn thấy con trai có tiền đồ không còn gì tốt hơn. Nói lời khó nghe một chút, Tô Lão Thực cho rằng muốn hắn chết ngay bây giờ hắn cũng cảm thấy thật đáng giá.
- Con trai, nhanh vào nhà, mấy ngày trước có người tặng hàng tết thật sự nhiều lắm, đều chồng chất trong phòng, con nói phải làm sao đây? Nhiều lắm không chỗ sắp xếp, hơn nữa mẹ còn phải tự làm chủ tặng ra ngoài một ít.
Diệp Thúy Lan kéo tay con trai đi vào trong sân, vừa đi vừa nói.
Nhóm hàng tết này Tô Mộc cũng nghe nói, lúc ấy nhóm người Hà Sanh cũng có nói qua. Tô Mộc cũng không cự tuyệt, chỉ là hàng tết mà thôi, nếu hắn từ chối thì có vẻ không nể mặt.
Ở trên quan trường muốn làm thế nào đều được, nhưng đừng làm chuyện khác người. Làm như vậy nhiều khi cũng không mang tới kết quả mà mình muốn, hơn nữa rất có thể biến thành con chim đầu đàn bị xử lý. Tổn hại quy tắc quan trường, người như vậy sớm muộn cũng sẽ bị quan trường đánh ngã.
Đây cũng là sự thật trực quan nhất trong quan trường!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.