Chương 126: Đảo ngược trố mắt líu lưỡi.
Ẩn Vi Giả
23/09/2015
Tô Mộc châm thuốc lá, trong làn khói hắn nheo mắt nói:
- Có nên điều tra lai lịch Nhiếp bí thư không đây?
Nếu Tô Mộc muốn điều tra thì không cần dùng Trịnh Mục, nhắn tin một phát cho Đỗ Phẩm Thượng là biết ngay. Nhưng nếu làm như thế Tô Mộc sẽ bị tội danh âm thầm điều tra lãnh đạo cấp trên.
Trong quan trường cố gắng tránh cho hành động này, dù là cục công an nếu không có mệnh lệnh cũng không dám làm như thế, huống chi là Tô Mộc?
Thôi, nếu đã quyết định đi con đường quan trường thì không thể luôn dựa dẫm người khác, hắn có Quan Bảng, biết trước tương lai, bài bố trước thời gian đã là may mắn. Suy nghĩ nhiều chẳng những không tăng thêm quan thuật cho mình còn đâm đầu vào ngõ cụt, vậy thì hỏng chuyện.
Hơn nữa sau này Tô Mộc đi theo Nhiếp Việt lăn lộn, có một ngày gã sẽ tin tưởng hắn, lật hết lá bài tẩy lên. Như thế có ưu thế tuyệt vời hơn là Tô Mộc điều tra Nhiếp Việt. Quyết định chờ đợi!
Tô Mộc nghĩ thông rồi không suy đoán lung tung nữa, hắn quay về xe hơi ngồi chờ. Tô Mộc không định báo cho Diệp Tích hay ai biết hắn đã đến Thành phố Thịnh Kinh. Khác với mọi lần, hắn đang mang nhiệm vụ trong người, không thể qua loa sơ sẩy được.
Nhiếp Việt đi vào không lâu, khoảng một tiếng là ra. Nhiếp Việt ngồi vào xe, cười toe toét vui vẻ hơn lúc đến.
Tô Mộc cười hỏi:
- Nhiếp bí thư, chúng ta về sao?
Tâm tình Nhiếp Việt vui sướng nói:
- Đúng vậy! Tranh thủ về Thành phố Thanh Lâm ngay trong đêm. Tô Mộc, cậu chịu vất vả chút, chờ trở về tôi sẽ mời cậu nhậu một bữa.
- Được rồi!
Tô Mộc biết Nhiếp Việt đến Thành phố Thịnh Kinh đã làm xong công chuyện, nhưng không biết mục tiêu của gã là vị trí nào. Chủ tịch huyện hay bí thư huyện ủy? Dù là vị trí nào đều tốt cho Tô Mộc. Chỉ cần Nhiếp Việt thuận lợi thăng chức sẽ lôi kéo một đám người, trợ giúp cho công tác của Tô Mộc về sau.
Tô Mộc chỉ cần biết như thế là đủ.
Động đất quan trường huyện Hình Đường vào ngày thứ mười Tạ Văn bị song quy rốt cuộc tạm chấm dứt. Cán bộ cấp khoa xử huyện Hình Đường, người lãnh đạo chính bốn ban đều ngồi trong phòng họp huyện ủy. Đám người châu đầu xì xầm, suy đoán sau trận động đất này vị trí quan trọng nhất kia thuộc về ai.
Mỗi người biết trong thời gian này phong cảnh nhất là chủ tịch huyện Triệu Thụy An, nhưng trước khi kết quả cuối cùng công bố, bất cứ khả năng nào đều có thể xuất hiện. Những người đã đứng về phe Triệu Thụy An hay tạm thời trung lập đều suy đoán Thái Nhạc, trưởng bộ tổ chức thị ủy Thành phố Thanh Lâm tự mình đến huyện Hình Đường, tuyên bố bí thư huyện ủy sẽ là ai.
Vì giữ kín quá nghiêm ngặt, mãi đến bây giờ trừ một vài người trung tâm ra, còn lại đám người trong phòng họp không rõ ràng bí thư huyện ủy là bên trên điều xuống hay đề bạt bản xứ huyện Hình Đường.
Khoảng mười giờ bên ngoài phòng họp vang tiếng bước chân. Chủ tịch huyện Triệu Thụy An, phó bí thư huyện ủy Nhiếp Việt, các lãnh đạo chủ yếu của thường ủy huyện ủy đi theo Thái Nhạc vào phòng. Tiếng vỗ tay vang dội tràn ngập căn phòng.
Thái Nhạc là một nam nhân trung niên bề ngoài nho nhã, mặt cười tủm tỉm, cũng vỗ tay ngồi trên đài chủ tịch dẫn đầu.
Trên đài chủ tịch trừ Thái Nhạc, Triệu Thụy An, Nhiếp Việt ra còn có hai khuôn mặt mới. Đám người không biết hai nam nhân này là ai, thầm suy đoán rốt cuộc là chuyện gì.
Tô Mộc ngồi trong góc yên lặng đánh giá mấy người trên đài chủ tịch. Đặc biệt khi thấy Triệu Thụy An, nhìn sắc mặt của gã âm trầm hơn trước nhiều. Lúc trước Triệu Thụy An phấn khởi bao nhiêu giờ bị bực tức thay thế.
Tô Mộc thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ chuyện đúng như mình đoán, có biến động?
Triệu Thụy An chậm rãi đứng dậy chủ trì đại hội, sau lời dạo đầu ngắn gọn, gã đưa micro cho Thái Nhạc.
Thái Nhạc rất rành quá trình, há mồm phun ra một đống lời quan trường quen thuộc. Hội nghị lần này khác với trước, dù sao huyện Hình Đường có hai thường ủy huyện ủy song quy, giờ Thái Nhạc đến tuyên bố nhâm mệnh mới nên không dài dòng quá nhiều, gã tiến thẳng chủ đề.
- Bây giờ tôi nhận uy thác của thị ủy tiên bố văn kiện nhậm chức cán bộ huyện Hình Đường . . .
Thái Nhạc nói lời dạo đầu là khẳng định công tích của huyện ủy huyện Hình Đường, khuyên nhủ cán bộ toàn huyện lấy Tạ Văn làm tấm gương, nghiêm khắc tuân theo điều lệ Đảng tính giai cấp. Mấy câu này mọi người nghe lỗ tai bên này chạy sang lỗ tai bên kia, bọn họ quan tâm thứ khác hơn. Điều đám người chú ý là những tuyên bố nhâm mệnh, chỉ có nó mới là thật sự.
Trong khi mọi người nôn nóng chờ đợi, ít ai chú ý thấy tay phải Triệu Thụy An đặt trên đầu gối co thành nắm đấm, nổi gân xanh. Nắm tay siết chặt rồi thả lỏng, Triệu Thụy An cố gắng hết sức kiềm chế mình.
Nhiếp Việt ngồi trên đài chủ tịch thì không còn dáng vẻ điệu thấp sa sút, gã cười mỉm, khí chất bí hiểm khó lường.
- Xét thấy trong thời gian chấp chính Tạ Văn phạm sai lầm nghiêm trọng, thị ủy nghiên cứu Thành phố Thanh Lâm quyết định miễn chức vụ bí thư huyện ủy huyện Hình Đường của Tạ Văn, chờ xử lý.
- Trải qua thị ủy nghiên cứu quyết định, miễn chức vụ, chờ xử lý.
- Trải qua thị ủy nghiên cứu quyết định, miễn chức vụ thường ủy huyện ủy, trưởng bộ tổ chức huyện của Lý Nhai, chờ xử lý.
- Trải qua thị ủy nghiên cứu quyết định, đề bạt Đồng chí Lý Kiều làm thường ủy huyện ủy huyện Hình Đường, phó bí thư huyện ủy.
- Trải qua thị ủy nghiên cứu quyết định, đề bạt Đồng chí Trần Thái Niên làm ủy viên huyện ủy, thường ủy, trưởng bộ tổ chức huyện Hình Đường.
- Trải qua thị ủy nghiên cứu quyết định, miễn chức vụ phó bí thư huyện ủy huyện Hình Đường của Đồng chí Nhiếp Việt, đề bạt Đồng chí Nhiếp Việt làm bí thư huyện ủy huyện Hình Đường.
Thái Nhạc tuyên bố mỗi một lần đề bạt là mí mắt người trong phòng họp lại nhảy một lần. Mọi người thế mới biết nam nhân lạ mặt thứ nhất trên đài chủ tịch là Đảng ủy phó bí thư huyện ủy mới nhậm chức, Lý Kiều, thay thế vị trí của Nhiếp Việt. Người ngồi bên cạnh Lý Kiều là Trần Thái Niên, nhận chức trưởng bộ tổ chức huyện ủy thay Lý Nhai.
Nếu nói mấy cái này mọi người còn hiểu được thì đợt đề bạt cuối cùng cũng nặng nhất làm cả đám rớt tròng mắt. Bọn họ không ngờ thay thế vị trí của Tạ Văn sẽ là Nhiếp Việt, Đảng ủy phó huyện ủy bị chèn ép dữ dội trong thường ủy huyện ủy.
Phó bí thư huyện ủy này bình thường rất điệu thấp, bỗng chốc nghịch chuyển lớn, diễn một màn kịch cực kỳ hoa lệ. Nhiếp Việt lắc người nắm quyền to nhất huyện Hình Đường.
Vở kịch đặc sắc làm người ta bất ngờ.
Thái Nhạc dứt lời, nhiều cặp mắt cùng nhìn Triệu Thụy An, muốn xem biểu tình của gã. Khiến bọn họ thất vọng là Triệu Thụy An rất bình tĩnh, như thể chuyện này bình thường thôi. Triệu Thụy An không lộ ra bất mãn trong lòng.
Mọi người toàn giỏi đeo mặt nạ, dù bỗng nhiên nghe tin tức này nhưng không ai lộ vẻ giật mình, kinh ngạc giây lát sau trở về bình tĩnh, nhiệt liệt vỗ tay chúc mừng Nhiếp Việt trở thành bí thư huyện ủy.
Tô Mộc ngồi trong góc phòng, lòng nổi sóng thần, giật mình vì hậu đài của Nhếp Việt.
- Bí thư huyện ủy, thật sự vận động thành bí thư huyện ủy!
- Có nên điều tra lai lịch Nhiếp bí thư không đây?
Nếu Tô Mộc muốn điều tra thì không cần dùng Trịnh Mục, nhắn tin một phát cho Đỗ Phẩm Thượng là biết ngay. Nhưng nếu làm như thế Tô Mộc sẽ bị tội danh âm thầm điều tra lãnh đạo cấp trên.
Trong quan trường cố gắng tránh cho hành động này, dù là cục công an nếu không có mệnh lệnh cũng không dám làm như thế, huống chi là Tô Mộc?
Thôi, nếu đã quyết định đi con đường quan trường thì không thể luôn dựa dẫm người khác, hắn có Quan Bảng, biết trước tương lai, bài bố trước thời gian đã là may mắn. Suy nghĩ nhiều chẳng những không tăng thêm quan thuật cho mình còn đâm đầu vào ngõ cụt, vậy thì hỏng chuyện.
Hơn nữa sau này Tô Mộc đi theo Nhiếp Việt lăn lộn, có một ngày gã sẽ tin tưởng hắn, lật hết lá bài tẩy lên. Như thế có ưu thế tuyệt vời hơn là Tô Mộc điều tra Nhiếp Việt. Quyết định chờ đợi!
Tô Mộc nghĩ thông rồi không suy đoán lung tung nữa, hắn quay về xe hơi ngồi chờ. Tô Mộc không định báo cho Diệp Tích hay ai biết hắn đã đến Thành phố Thịnh Kinh. Khác với mọi lần, hắn đang mang nhiệm vụ trong người, không thể qua loa sơ sẩy được.
Nhiếp Việt đi vào không lâu, khoảng một tiếng là ra. Nhiếp Việt ngồi vào xe, cười toe toét vui vẻ hơn lúc đến.
Tô Mộc cười hỏi:
- Nhiếp bí thư, chúng ta về sao?
Tâm tình Nhiếp Việt vui sướng nói:
- Đúng vậy! Tranh thủ về Thành phố Thanh Lâm ngay trong đêm. Tô Mộc, cậu chịu vất vả chút, chờ trở về tôi sẽ mời cậu nhậu một bữa.
- Được rồi!
Tô Mộc biết Nhiếp Việt đến Thành phố Thịnh Kinh đã làm xong công chuyện, nhưng không biết mục tiêu của gã là vị trí nào. Chủ tịch huyện hay bí thư huyện ủy? Dù là vị trí nào đều tốt cho Tô Mộc. Chỉ cần Nhiếp Việt thuận lợi thăng chức sẽ lôi kéo một đám người, trợ giúp cho công tác của Tô Mộc về sau.
Tô Mộc chỉ cần biết như thế là đủ.
Động đất quan trường huyện Hình Đường vào ngày thứ mười Tạ Văn bị song quy rốt cuộc tạm chấm dứt. Cán bộ cấp khoa xử huyện Hình Đường, người lãnh đạo chính bốn ban đều ngồi trong phòng họp huyện ủy. Đám người châu đầu xì xầm, suy đoán sau trận động đất này vị trí quan trọng nhất kia thuộc về ai.
Mỗi người biết trong thời gian này phong cảnh nhất là chủ tịch huyện Triệu Thụy An, nhưng trước khi kết quả cuối cùng công bố, bất cứ khả năng nào đều có thể xuất hiện. Những người đã đứng về phe Triệu Thụy An hay tạm thời trung lập đều suy đoán Thái Nhạc, trưởng bộ tổ chức thị ủy Thành phố Thanh Lâm tự mình đến huyện Hình Đường, tuyên bố bí thư huyện ủy sẽ là ai.
Vì giữ kín quá nghiêm ngặt, mãi đến bây giờ trừ một vài người trung tâm ra, còn lại đám người trong phòng họp không rõ ràng bí thư huyện ủy là bên trên điều xuống hay đề bạt bản xứ huyện Hình Đường.
Khoảng mười giờ bên ngoài phòng họp vang tiếng bước chân. Chủ tịch huyện Triệu Thụy An, phó bí thư huyện ủy Nhiếp Việt, các lãnh đạo chủ yếu của thường ủy huyện ủy đi theo Thái Nhạc vào phòng. Tiếng vỗ tay vang dội tràn ngập căn phòng.
Thái Nhạc là một nam nhân trung niên bề ngoài nho nhã, mặt cười tủm tỉm, cũng vỗ tay ngồi trên đài chủ tịch dẫn đầu.
Trên đài chủ tịch trừ Thái Nhạc, Triệu Thụy An, Nhiếp Việt ra còn có hai khuôn mặt mới. Đám người không biết hai nam nhân này là ai, thầm suy đoán rốt cuộc là chuyện gì.
Tô Mộc ngồi trong góc yên lặng đánh giá mấy người trên đài chủ tịch. Đặc biệt khi thấy Triệu Thụy An, nhìn sắc mặt của gã âm trầm hơn trước nhiều. Lúc trước Triệu Thụy An phấn khởi bao nhiêu giờ bị bực tức thay thế.
Tô Mộc thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ chuyện đúng như mình đoán, có biến động?
Triệu Thụy An chậm rãi đứng dậy chủ trì đại hội, sau lời dạo đầu ngắn gọn, gã đưa micro cho Thái Nhạc.
Thái Nhạc rất rành quá trình, há mồm phun ra một đống lời quan trường quen thuộc. Hội nghị lần này khác với trước, dù sao huyện Hình Đường có hai thường ủy huyện ủy song quy, giờ Thái Nhạc đến tuyên bố nhâm mệnh mới nên không dài dòng quá nhiều, gã tiến thẳng chủ đề.
- Bây giờ tôi nhận uy thác của thị ủy tiên bố văn kiện nhậm chức cán bộ huyện Hình Đường . . .
Thái Nhạc nói lời dạo đầu là khẳng định công tích của huyện ủy huyện Hình Đường, khuyên nhủ cán bộ toàn huyện lấy Tạ Văn làm tấm gương, nghiêm khắc tuân theo điều lệ Đảng tính giai cấp. Mấy câu này mọi người nghe lỗ tai bên này chạy sang lỗ tai bên kia, bọn họ quan tâm thứ khác hơn. Điều đám người chú ý là những tuyên bố nhâm mệnh, chỉ có nó mới là thật sự.
Trong khi mọi người nôn nóng chờ đợi, ít ai chú ý thấy tay phải Triệu Thụy An đặt trên đầu gối co thành nắm đấm, nổi gân xanh. Nắm tay siết chặt rồi thả lỏng, Triệu Thụy An cố gắng hết sức kiềm chế mình.
Nhiếp Việt ngồi trên đài chủ tịch thì không còn dáng vẻ điệu thấp sa sút, gã cười mỉm, khí chất bí hiểm khó lường.
- Xét thấy trong thời gian chấp chính Tạ Văn phạm sai lầm nghiêm trọng, thị ủy nghiên cứu Thành phố Thanh Lâm quyết định miễn chức vụ bí thư huyện ủy huyện Hình Đường của Tạ Văn, chờ xử lý.
- Trải qua thị ủy nghiên cứu quyết định, miễn chức vụ, chờ xử lý.
- Trải qua thị ủy nghiên cứu quyết định, miễn chức vụ thường ủy huyện ủy, trưởng bộ tổ chức huyện của Lý Nhai, chờ xử lý.
- Trải qua thị ủy nghiên cứu quyết định, đề bạt Đồng chí Lý Kiều làm thường ủy huyện ủy huyện Hình Đường, phó bí thư huyện ủy.
- Trải qua thị ủy nghiên cứu quyết định, đề bạt Đồng chí Trần Thái Niên làm ủy viên huyện ủy, thường ủy, trưởng bộ tổ chức huyện Hình Đường.
- Trải qua thị ủy nghiên cứu quyết định, miễn chức vụ phó bí thư huyện ủy huyện Hình Đường của Đồng chí Nhiếp Việt, đề bạt Đồng chí Nhiếp Việt làm bí thư huyện ủy huyện Hình Đường.
Thái Nhạc tuyên bố mỗi một lần đề bạt là mí mắt người trong phòng họp lại nhảy một lần. Mọi người thế mới biết nam nhân lạ mặt thứ nhất trên đài chủ tịch là Đảng ủy phó bí thư huyện ủy mới nhậm chức, Lý Kiều, thay thế vị trí của Nhiếp Việt. Người ngồi bên cạnh Lý Kiều là Trần Thái Niên, nhận chức trưởng bộ tổ chức huyện ủy thay Lý Nhai.
Nếu nói mấy cái này mọi người còn hiểu được thì đợt đề bạt cuối cùng cũng nặng nhất làm cả đám rớt tròng mắt. Bọn họ không ngờ thay thế vị trí của Tạ Văn sẽ là Nhiếp Việt, Đảng ủy phó huyện ủy bị chèn ép dữ dội trong thường ủy huyện ủy.
Phó bí thư huyện ủy này bình thường rất điệu thấp, bỗng chốc nghịch chuyển lớn, diễn một màn kịch cực kỳ hoa lệ. Nhiếp Việt lắc người nắm quyền to nhất huyện Hình Đường.
Vở kịch đặc sắc làm người ta bất ngờ.
Thái Nhạc dứt lời, nhiều cặp mắt cùng nhìn Triệu Thụy An, muốn xem biểu tình của gã. Khiến bọn họ thất vọng là Triệu Thụy An rất bình tĩnh, như thể chuyện này bình thường thôi. Triệu Thụy An không lộ ra bất mãn trong lòng.
Mọi người toàn giỏi đeo mặt nạ, dù bỗng nhiên nghe tin tức này nhưng không ai lộ vẻ giật mình, kinh ngạc giây lát sau trở về bình tĩnh, nhiệt liệt vỗ tay chúc mừng Nhiếp Việt trở thành bí thư huyện ủy.
Tô Mộc ngồi trong góc phòng, lòng nổi sóng thần, giật mình vì hậu đài của Nhếp Việt.
- Bí thư huyện ủy, thật sự vận động thành bí thư huyện ủy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.