Chương 1297: Gọi điện ngay trước mặt của ông!
Ẩn Vi Giả
05/11/2016
Lời hay ai cũng biết nói, nhưng sau khi nói xong, khi cần động đao động
thương, miệng lưỡi sắc sảo mới là điểm chết người nhất. Thái Kim Đường
biết vì sao Tô Mộc tới đây, đó là vì bênh vực Tiêu Tri Lâm, đồng thời
làm chỗ dựa cho Văn Nhân Đình, còn gõ chính mình. Nhưng cho dù hắn muốn
làm vậy thì đã thế nào?
Tôi là người tùy tiện cho anh muốn gõ thế nào thì gõ sao? Lão tử là người có hậu trường, hơn nữa còn là bí thư huyện ủy, nếu chọc giận lão tử, chẳng qua nghỉ việc, nhìn xem anh còn làm khó dễ được tôi? Hơn nữa tới tuổi già còn tham được không ít tiền, sau khi đuổi tôi xuống sân khấu, tôi vừa lúc cuốn gói chạy lấy người!
Cho nên hiện tại Thái Kim Đường thất thần, nhưng không có bao nhiêu bối rối. Hơn nữa hắn tự nhận mình làm sổ sách cục tài chính xem như rõ ràng, là có thể chống lại kiểm toán. Chỉ cần việc này không có vấn đề, thì không sợ bị Tô Mộc bão nổi.
Tô chủ tịch, nói tới việc này tôi phải làm kiểm điểm với anh. Chính khoản trong cục thật sự không nhiều lắm, chỉ còn lại một vạn. Nếu trong một tuần nữa tài chính trong thành phố gởi tới không kịp, toàn bộ tiền lương trong huyện tháng này sẽ không có tin tức. Tô chủ tịch, hay là anh giúp đỡ hỏi một chút, vì sao tới bây giờ trong thành phố còn chưa chuyển tiền?
Thái Kim Đường cố ý làm ra bộ dạng thương cảm, nhưng ngữ khí không nhẹ nhàng như vậy.
Khiêu khích trắng trợn sao?
Tâm tình của Tô Mộc hoàn toàn bị Thái Kim Đường quấy nhiễu biến mất sạch sẽ, hiện tại nhìn thái độ xấc xược của hắn, ngang nhiên dám vuốt râu hổ, vậy không cần tiếp tục che giấu. Dù sao lần này cần lập uy, vậy lấy Thái Kim Đường bắt đầu đi.
Phanh!
Tô Mộc đột nhiên buông ly nước, nước trà bắn ra tung tóe, ánh mắt của hắn bắt đầu biến thành đằng đằng sát khí.
Thái Kim Đường, đem lời vừa rồi của ông lặp lại lần nữa, ông nói hiện tại tài chính trong huyện còn thừa lại bao nhiêu tiền?
Một vạn!
Thái Kim Đường nói, dù trong lòng đã có ý tưởng, nhưng nhìn thấy Tô Mộc phát uy, cũng không nhịn được hoảng sợ.
Thái Kim Đường đã có cảm giác như vậy, những người khác cũng là như thế. Không ai ngờ vừa rồi Tô Mộc vẫn đang tươi cười, nhưng chỉ chớp mắt đã nổi giận, lời nói còn mãnh liệt như vậy, tư thế chỉ thiếu chút nữa chỉ thẳng vào mũi Thái Kim Đường mắng nhiếc!
Tốt, xuất diễn hôm nay rốt cục có ý tứ!
Mọi người đều ngồi thẳng người, chờ đợi xuất hiện phát triển, thầm nghĩ Thái Kim Đường sẽ gặp phải kết quả thế nào.
Một vạn đồng? Thái Kim Đường, ông thật có can đảm nói vậy với tôi. Vừa rồi một loạt lời nói lưu loát đường hoàng, nhưng thật sự vậy sao? Cái gì gọi là toàn bộ tài chính đều phân phối xuống, thật sao? Nếu như thật sự là vậy, tài chính trong cục không thể còn một vạn! Năm trước rốt cục có những hạng mục gì, ông rõ ràng hơn ai hết, hiện tại ông nói lời này với tôi, ông thật sự không biết xấu hổ sao?
Là cục trưởng cục tài chính, thậm chí làm sao vận dụng tiền trong cục cũng không biết, còn ở đây nói ẩu nói tả với tôi. Nói cái gì phải chờ đợi thành phố chi tiền mới có thể phát tiền lương? Thật sự làm như vậy, vậy trước kia làm như thế nào? Lại dám đem tài chính trong huyện bốc hơi, ông còn không biết xấu hổ đứng đây ra vẻ đúng lý hợp tình?
Tô Mộc nhìn Thái Kim Đường quát lớn.
Tô chủ tịch, anh nói chuyện phải giảng chứng cớ, tôi nói ẩu nói tả cái gì. Mỗi số tiền mỗi hạng mục trong cục tài chính đều có đăng ký minh xác, nếu anh không tin thì tìm người kiểm toán!
Thái Kim Đường nói.
Kiểm toán phải không? Yên tâm, tôi đã xin phép, chiều nay tiểu tổ thẩm tra do sở tài chính tỉnh cùng sở kiểm toán tỉnh hợp tác sẽ tới, tới lúc đó họ sẽ nghiêm khắc kiểm tra sổ sách trong cục. Nhưng trước đó phải đông lại tiểu kim khố của ông trong cục tài chính huyện!
Tô Mộc lãnh đạm nói.
Tiểu kim khố?
Khi lời này vừa nói ra, toàn bộ cán bộ đều xôn xao, họ không biết còn có một thứ gọi là tiểu kim khố. Nếu biết cũng không ai dám giống như Tô Mộc, khẳng định đó là một tàng bảo khố.
Tô chủ tịch, tôi muốn cử báo với anh một việc!
Đúng lúc này Văn Nhân Đình đột nhiên mở miệng nói.
Nói!
Tô Mộc đáp ứng.
Dạ, theo tôi được biết, sổ sách trong cục tài chính không phải là như vậy, mỗi hạng mục thu vào cùng chi tiêu tôi đều ghi chép rõ ràng, trong đó có vài hạng mục chỉ là lập lờ nước đôi. Việc này còn chưa tính, quan trọng là tôi biết có tiểu kim khố tồn tại, hơn nữa tài chính bên trong đã lên tới năm trăm vạn!
Văn Nhân Đình trầm giọng nói.
Mùi thuốc súng càng thêm nồng đậm!
Sự tình phát triển tới bước này, người trong cục đều biết hoàn toàn thay đổi. Đã nhắc tới tiểu kim khố, Tô Mộc còn nói sẽ có tổ điều tra đi xuống, không cần biết Tô Mộc dùng phương pháp gì làm được chuyện này, tất cả đều chứng minh một việc, sự tình xuất hiện biến hóa.
Lưỡi lê thấy máu!
Nếu Tô Mộc không thắng lợi, thì là Thái Kim Đường sừng sững không ngã. Nhưng không cần biết là thế nào, đợi trận đánh kết thúc, còn lại là họ làm sao đứng thành hàng.
Nhưng khi nghe được Văn Nhân Đình nhắc tới trong tiểu kim khố có số tiền lên tới năm trăm vạn, sắc mặt mọi người vô cùng khó xem. Nói thật họ biết có tiểu kim khố tồn tại, bởi vì trong các cơ quan trực thuộc huyện đều có. Nhưng họ không có tư cách sử dụng, bởi vì đó thuộc về quyền lực cục trưởng.
Hoàn toàn bởi vì không chiếm được, cho nên họ càng thêm phẫn nộ. Năm trăm vạn a, đó là khoản tiền lớn bao nhiêu, cứ như vậy rơi vào trong túi Thái Kim Đường.
Năm trăm vạn? Thật hay giả vậy!
Nếu Văn cục trưởng cũng đã nói như vậy, nhất định là có việc này!
Thật sự không ngờ trong cục lại còn tồn tại chuyện như vậy!
Khi những tiếng bàn luận xôn xao truyền vào trong tai Thái Kim Đường, hắn chợt phát hiện sự tình không như ý nghĩ của mình. Cho dù hắn đã để lại đường rút quân, nhưng nếu chuyện này tiếp tục gây sức ép, tạo thêm tội danh khác cho mình, sẽ vô cùng rắc rối.
Không thể ngồi chờ chết như vậy!
Tiểu kim khố? Văn Nhân Đình, anh nghe ai nói, trong cục tài chính làm gì có tiểu kim khố. Toàn bộ khoản đều ghi trong sổ sách, nếu Tô chủ tịch không tin, đại khái có thể kiểm toán. Nhưng nếu chỉ tin lời nói của một vài tiểu nhân, ác ý suy đoán tôi, tôi bảo trì quyền lực truy cứu!
Thanh âm Thái Kim Đường lạnh lùng nói.
Vậy sao?
Khóe môi Tô Mộc nhếch lên:
Thái cục trưởng, nếu ông đã có tự tin như vậy, ông lại có can đảm như thế, hoàn toàn chí công vô tư, vậy tra đi! Dù sao xem như chính danh cho ông. Nếu sau khi điều tra, trong cục tài chính không xuất hiện vấn đề gì, tôi cam đoan giải thích. Nhưng nếu thật sự có tiểu kim khố cùng vấn đề sổ sách, phiền toái của Thái cục trưởng sẽ lớn.
Tra thì tra, tôi không sợ ảnh tử tà!
Thái Kim Đường cố chấp nói.
Tốt lắm, việc hôm nay phát sinh thật đột nhiên, lại đề cập tới Thái cục trưởng, như vậy đi, trong lúc tổ điều tra đi xuống điều tra vấn đề trong cục tài chính, ông đừng tiếp tục đi làm!
Tô Mộc nói.
Có ý tứ gì? Tô chủ tịch, anh muốn miễn chức của tôi sao?
Thái Kim Đường không hề có chút ý tứ lui nhường.
Không có, tôi nói tạm thời không cần đi làm, ông quay về nghỉ ngơi hai ngày chờ phối hợp điều tra là được! Ông cũng không muốn bởi vì quấy nhiễu điều tra mà xuất hiện thêm phiền phức khác đi!
Tô Mộc lạnh nhạt nói.
Tôi không đồng ý, tôi là cán bộ do huyện ủy nhâm mệnh, là cục trưởng cục tài chính. Nếu không có mệnh lệnh huyện ủy, không có quyết nghị hội thường ủy, dù cục tài chính là cơ quan bên dưới ủy ban huyện, Tô chủ tịch cũng không có quyền lực dừng chức của tôi!
Thái Kim Đường ngoan cố nói.
Thái Kim Đường thật sự muốn làm phản sao?
Mặc dù Thái Kim Đường có chút bảo thủ, nhưng không nghĩ tới lại dám làm như vậy. Lời của Tô Mộc không tác dụng sao? Nói thế nào Thái Kim Đường làm việc bên dưới sự lãnh đạo của ủy ban huyện, hiện tại chủ tịch huyện đã hạ lệnh, ông lại dám kháng cự không chấp hành!
Thái Kim Đường, chẳng lẽ ông thật sự cho rằng ông còn lợi hại hơn Đổng Học Võ? Đổng Học Võ còn bị Tô Mộc đưa tới trường đảng học tập, ông chỉ là một cục trưởng chẳng lẽ còn muốn nghịch thiên sao?
Như vậy phải không?
Ánh mắt Tô Mộc lạnh băng đảo qua Thái Kim Đường, ngay trước mặt mọi người liền cầm di động gọi cho Lý Tuyển. Bên kia Lý Tuyển còn đang chờ tin tức bên này, nhưng không ngờ Tô Mộc lại ngang nhiên gọi điện cho nàng. Sau khi cầm điện thoại, vẻ mặt Lý Tuyển còn có chút kinh ngạc.
Lý bí thư, có sự tình tôi nghĩ trưng cầu ý kiến của cô.
Tô Mộc nói thẳng.
Chuyện gì?
Lý Tuyển hỏi.
Là như vậy, hôm nay tôi nhận được thông tri, nói sở tài chính tỉnh chuẩn bị tiến hành hoạt động thí điểm kiểm tra tài vụ toàn tỉnh, mà cục tài chính huyện Hoa Hải cũng có tên trong danh sách hoạt động lần này, hơn nữa còn là thứ nhất, cho nên chiều nay tổ điều tra sẽ đi tới huyện Hoa Hải.
Ở trong này có một số việc đề cập tới cục trưởng cục tài chính Thái Kim Đường, tôi muốn Thái cục trưởng tạm thời tránh né, ai ngờ Thái cục trưởng nói chưa có lệnh của cô ông ta tuyệt đối không đồng ý rời đi. Cho nên bây giờ tôi không có cách nào, đành phải hồi báo cho cô, cô nói nên làm sao bây giờ?
Tô Mộc bình tĩnh nói.
Toàn trường im lặng một mảnh!
Đây là sự tình chưa từng xảy ra từ trước tới nay, mặc cho ai cũng không nghĩ tới Tô Mộc lại làm như vậy. Ở ngay công chúng gọi điện cho Lý Tuyển, còn hỏi ý kiến, hơn nữa chủ yếu nhất chính là vẻ mặt của Tô Mộc, rõ ràng là thật trấn định, giống như còn có hậu chiêu, thật sự thú vị.
Lý Tuyển sẽ làm thế nào đây?
Tôi là người tùy tiện cho anh muốn gõ thế nào thì gõ sao? Lão tử là người có hậu trường, hơn nữa còn là bí thư huyện ủy, nếu chọc giận lão tử, chẳng qua nghỉ việc, nhìn xem anh còn làm khó dễ được tôi? Hơn nữa tới tuổi già còn tham được không ít tiền, sau khi đuổi tôi xuống sân khấu, tôi vừa lúc cuốn gói chạy lấy người!
Cho nên hiện tại Thái Kim Đường thất thần, nhưng không có bao nhiêu bối rối. Hơn nữa hắn tự nhận mình làm sổ sách cục tài chính xem như rõ ràng, là có thể chống lại kiểm toán. Chỉ cần việc này không có vấn đề, thì không sợ bị Tô Mộc bão nổi.
Tô chủ tịch, nói tới việc này tôi phải làm kiểm điểm với anh. Chính khoản trong cục thật sự không nhiều lắm, chỉ còn lại một vạn. Nếu trong một tuần nữa tài chính trong thành phố gởi tới không kịp, toàn bộ tiền lương trong huyện tháng này sẽ không có tin tức. Tô chủ tịch, hay là anh giúp đỡ hỏi một chút, vì sao tới bây giờ trong thành phố còn chưa chuyển tiền?
Thái Kim Đường cố ý làm ra bộ dạng thương cảm, nhưng ngữ khí không nhẹ nhàng như vậy.
Khiêu khích trắng trợn sao?
Tâm tình của Tô Mộc hoàn toàn bị Thái Kim Đường quấy nhiễu biến mất sạch sẽ, hiện tại nhìn thái độ xấc xược của hắn, ngang nhiên dám vuốt râu hổ, vậy không cần tiếp tục che giấu. Dù sao lần này cần lập uy, vậy lấy Thái Kim Đường bắt đầu đi.
Phanh!
Tô Mộc đột nhiên buông ly nước, nước trà bắn ra tung tóe, ánh mắt của hắn bắt đầu biến thành đằng đằng sát khí.
Thái Kim Đường, đem lời vừa rồi của ông lặp lại lần nữa, ông nói hiện tại tài chính trong huyện còn thừa lại bao nhiêu tiền?
Một vạn!
Thái Kim Đường nói, dù trong lòng đã có ý tưởng, nhưng nhìn thấy Tô Mộc phát uy, cũng không nhịn được hoảng sợ.
Thái Kim Đường đã có cảm giác như vậy, những người khác cũng là như thế. Không ai ngờ vừa rồi Tô Mộc vẫn đang tươi cười, nhưng chỉ chớp mắt đã nổi giận, lời nói còn mãnh liệt như vậy, tư thế chỉ thiếu chút nữa chỉ thẳng vào mũi Thái Kim Đường mắng nhiếc!
Tốt, xuất diễn hôm nay rốt cục có ý tứ!
Mọi người đều ngồi thẳng người, chờ đợi xuất hiện phát triển, thầm nghĩ Thái Kim Đường sẽ gặp phải kết quả thế nào.
Một vạn đồng? Thái Kim Đường, ông thật có can đảm nói vậy với tôi. Vừa rồi một loạt lời nói lưu loát đường hoàng, nhưng thật sự vậy sao? Cái gì gọi là toàn bộ tài chính đều phân phối xuống, thật sao? Nếu như thật sự là vậy, tài chính trong cục không thể còn một vạn! Năm trước rốt cục có những hạng mục gì, ông rõ ràng hơn ai hết, hiện tại ông nói lời này với tôi, ông thật sự không biết xấu hổ sao?
Là cục trưởng cục tài chính, thậm chí làm sao vận dụng tiền trong cục cũng không biết, còn ở đây nói ẩu nói tả với tôi. Nói cái gì phải chờ đợi thành phố chi tiền mới có thể phát tiền lương? Thật sự làm như vậy, vậy trước kia làm như thế nào? Lại dám đem tài chính trong huyện bốc hơi, ông còn không biết xấu hổ đứng đây ra vẻ đúng lý hợp tình?
Tô Mộc nhìn Thái Kim Đường quát lớn.
Tô chủ tịch, anh nói chuyện phải giảng chứng cớ, tôi nói ẩu nói tả cái gì. Mỗi số tiền mỗi hạng mục trong cục tài chính đều có đăng ký minh xác, nếu anh không tin thì tìm người kiểm toán!
Thái Kim Đường nói.
Kiểm toán phải không? Yên tâm, tôi đã xin phép, chiều nay tiểu tổ thẩm tra do sở tài chính tỉnh cùng sở kiểm toán tỉnh hợp tác sẽ tới, tới lúc đó họ sẽ nghiêm khắc kiểm tra sổ sách trong cục. Nhưng trước đó phải đông lại tiểu kim khố của ông trong cục tài chính huyện!
Tô Mộc lãnh đạm nói.
Tiểu kim khố?
Khi lời này vừa nói ra, toàn bộ cán bộ đều xôn xao, họ không biết còn có một thứ gọi là tiểu kim khố. Nếu biết cũng không ai dám giống như Tô Mộc, khẳng định đó là một tàng bảo khố.
Tô chủ tịch, tôi muốn cử báo với anh một việc!
Đúng lúc này Văn Nhân Đình đột nhiên mở miệng nói.
Nói!
Tô Mộc đáp ứng.
Dạ, theo tôi được biết, sổ sách trong cục tài chính không phải là như vậy, mỗi hạng mục thu vào cùng chi tiêu tôi đều ghi chép rõ ràng, trong đó có vài hạng mục chỉ là lập lờ nước đôi. Việc này còn chưa tính, quan trọng là tôi biết có tiểu kim khố tồn tại, hơn nữa tài chính bên trong đã lên tới năm trăm vạn!
Văn Nhân Đình trầm giọng nói.
Mùi thuốc súng càng thêm nồng đậm!
Sự tình phát triển tới bước này, người trong cục đều biết hoàn toàn thay đổi. Đã nhắc tới tiểu kim khố, Tô Mộc còn nói sẽ có tổ điều tra đi xuống, không cần biết Tô Mộc dùng phương pháp gì làm được chuyện này, tất cả đều chứng minh một việc, sự tình xuất hiện biến hóa.
Lưỡi lê thấy máu!
Nếu Tô Mộc không thắng lợi, thì là Thái Kim Đường sừng sững không ngã. Nhưng không cần biết là thế nào, đợi trận đánh kết thúc, còn lại là họ làm sao đứng thành hàng.
Nhưng khi nghe được Văn Nhân Đình nhắc tới trong tiểu kim khố có số tiền lên tới năm trăm vạn, sắc mặt mọi người vô cùng khó xem. Nói thật họ biết có tiểu kim khố tồn tại, bởi vì trong các cơ quan trực thuộc huyện đều có. Nhưng họ không có tư cách sử dụng, bởi vì đó thuộc về quyền lực cục trưởng.
Hoàn toàn bởi vì không chiếm được, cho nên họ càng thêm phẫn nộ. Năm trăm vạn a, đó là khoản tiền lớn bao nhiêu, cứ như vậy rơi vào trong túi Thái Kim Đường.
Năm trăm vạn? Thật hay giả vậy!
Nếu Văn cục trưởng cũng đã nói như vậy, nhất định là có việc này!
Thật sự không ngờ trong cục lại còn tồn tại chuyện như vậy!
Khi những tiếng bàn luận xôn xao truyền vào trong tai Thái Kim Đường, hắn chợt phát hiện sự tình không như ý nghĩ của mình. Cho dù hắn đã để lại đường rút quân, nhưng nếu chuyện này tiếp tục gây sức ép, tạo thêm tội danh khác cho mình, sẽ vô cùng rắc rối.
Không thể ngồi chờ chết như vậy!
Tiểu kim khố? Văn Nhân Đình, anh nghe ai nói, trong cục tài chính làm gì có tiểu kim khố. Toàn bộ khoản đều ghi trong sổ sách, nếu Tô chủ tịch không tin, đại khái có thể kiểm toán. Nhưng nếu chỉ tin lời nói của một vài tiểu nhân, ác ý suy đoán tôi, tôi bảo trì quyền lực truy cứu!
Thanh âm Thái Kim Đường lạnh lùng nói.
Vậy sao?
Khóe môi Tô Mộc nhếch lên:
Thái cục trưởng, nếu ông đã có tự tin như vậy, ông lại có can đảm như thế, hoàn toàn chí công vô tư, vậy tra đi! Dù sao xem như chính danh cho ông. Nếu sau khi điều tra, trong cục tài chính không xuất hiện vấn đề gì, tôi cam đoan giải thích. Nhưng nếu thật sự có tiểu kim khố cùng vấn đề sổ sách, phiền toái của Thái cục trưởng sẽ lớn.
Tra thì tra, tôi không sợ ảnh tử tà!
Thái Kim Đường cố chấp nói.
Tốt lắm, việc hôm nay phát sinh thật đột nhiên, lại đề cập tới Thái cục trưởng, như vậy đi, trong lúc tổ điều tra đi xuống điều tra vấn đề trong cục tài chính, ông đừng tiếp tục đi làm!
Tô Mộc nói.
Có ý tứ gì? Tô chủ tịch, anh muốn miễn chức của tôi sao?
Thái Kim Đường không hề có chút ý tứ lui nhường.
Không có, tôi nói tạm thời không cần đi làm, ông quay về nghỉ ngơi hai ngày chờ phối hợp điều tra là được! Ông cũng không muốn bởi vì quấy nhiễu điều tra mà xuất hiện thêm phiền phức khác đi!
Tô Mộc lạnh nhạt nói.
Tôi không đồng ý, tôi là cán bộ do huyện ủy nhâm mệnh, là cục trưởng cục tài chính. Nếu không có mệnh lệnh huyện ủy, không có quyết nghị hội thường ủy, dù cục tài chính là cơ quan bên dưới ủy ban huyện, Tô chủ tịch cũng không có quyền lực dừng chức của tôi!
Thái Kim Đường ngoan cố nói.
Thái Kim Đường thật sự muốn làm phản sao?
Mặc dù Thái Kim Đường có chút bảo thủ, nhưng không nghĩ tới lại dám làm như vậy. Lời của Tô Mộc không tác dụng sao? Nói thế nào Thái Kim Đường làm việc bên dưới sự lãnh đạo của ủy ban huyện, hiện tại chủ tịch huyện đã hạ lệnh, ông lại dám kháng cự không chấp hành!
Thái Kim Đường, chẳng lẽ ông thật sự cho rằng ông còn lợi hại hơn Đổng Học Võ? Đổng Học Võ còn bị Tô Mộc đưa tới trường đảng học tập, ông chỉ là một cục trưởng chẳng lẽ còn muốn nghịch thiên sao?
Như vậy phải không?
Ánh mắt Tô Mộc lạnh băng đảo qua Thái Kim Đường, ngay trước mặt mọi người liền cầm di động gọi cho Lý Tuyển. Bên kia Lý Tuyển còn đang chờ tin tức bên này, nhưng không ngờ Tô Mộc lại ngang nhiên gọi điện cho nàng. Sau khi cầm điện thoại, vẻ mặt Lý Tuyển còn có chút kinh ngạc.
Lý bí thư, có sự tình tôi nghĩ trưng cầu ý kiến của cô.
Tô Mộc nói thẳng.
Chuyện gì?
Lý Tuyển hỏi.
Là như vậy, hôm nay tôi nhận được thông tri, nói sở tài chính tỉnh chuẩn bị tiến hành hoạt động thí điểm kiểm tra tài vụ toàn tỉnh, mà cục tài chính huyện Hoa Hải cũng có tên trong danh sách hoạt động lần này, hơn nữa còn là thứ nhất, cho nên chiều nay tổ điều tra sẽ đi tới huyện Hoa Hải.
Ở trong này có một số việc đề cập tới cục trưởng cục tài chính Thái Kim Đường, tôi muốn Thái cục trưởng tạm thời tránh né, ai ngờ Thái cục trưởng nói chưa có lệnh của cô ông ta tuyệt đối không đồng ý rời đi. Cho nên bây giờ tôi không có cách nào, đành phải hồi báo cho cô, cô nói nên làm sao bây giờ?
Tô Mộc bình tĩnh nói.
Toàn trường im lặng một mảnh!
Đây là sự tình chưa từng xảy ra từ trước tới nay, mặc cho ai cũng không nghĩ tới Tô Mộc lại làm như vậy. Ở ngay công chúng gọi điện cho Lý Tuyển, còn hỏi ý kiến, hơn nữa chủ yếu nhất chính là vẻ mặt của Tô Mộc, rõ ràng là thật trấn định, giống như còn có hậu chiêu, thật sự thú vị.
Lý Tuyển sẽ làm thế nào đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.