Chương 1310: Trong tự phụ chôn mầm tai họa
Ẩn Vi Giả
06/11/2016
Ở trong thời gian ổn định nhất gặp phải người không ổn định, tình huống như vậy sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Hiện tại ý nghĩ của Bàng Chấn Kỳ là như vậy.
Từ khi hắn trở thành bí thư thành ủy Tây Phẩm thị tới bây giờ, trong Tây Phẩm thị chưa từng phát sinh qua chuyện gì làm kinh động toàn tỉnh, cũng không có ảnh hưởng xấu phát sinh. Mãi tới khi Tô Mộc xuất hiện tại huyện Hoa Hải, điều này mới khiến Bàng Chấn Kỳ cảm thấy sự tình biến hóa.
Thật sự bắt đầu phát sinh biến hóa!
Chỉ nói sự tình của Âu Dương tập đoàn trong Tây Phẩm thị, thật sự làm Bàng Chấn Kỳ đau đầu. Đoạn thời gian gần đây Âu Dương tập đoàn giống như bị người đả kích, lợi nhuận giảm mạnh, cổ phiếu cuồng ngã, lòng người bàng hoàng vô cùng. Nếu như nói xí nghiệp lớn như Âu Dương tập đoàn bị sụp đổ, điều này thật khó thể tưởng tượng, thật sự sẽ hình thành sự kiện quần thể tai nạn không nhỏ.
Có lẽ những người khác sẽ cho rằng đây là âm mưu của ai đó, nhưng Bàng Chấn Kỳ lại rất rõ ràng, sở dĩ Âu Dương tập đoàn rơi tới nông nỗi này, cũng bởi vì thanh niên ngồi trước mắt!
Là Tô Mộc!
Bàng Chấn Kỳ còn biết ra tay đả kích Âu Dương tập đoàn chính là Trịnh Mục của Trịnh thị tập đoàn, cũng là công tử của bí thư tỉnh ủy Trịnh Vấn Tri. Cho dù Trịnh Mục chưa từng lộ ra yêu cầu chính sách với hắn, nhưng cũng đã đủ cho Âu Dương tập đoàn chao đảo. Theo tin tức mà Bàng Chấn Kỳ nhận được, chỉ sợ Âu Dương tập đoàn không còn gượng được nữa!
Ngân hàng chặt đứt tài chính liên, chủ nợ biến thành Trịnh thị tập đoàn!
Toàn bộ con đường cung hàng đều ngừng hợp tác với Âu Dương tập đoàn, cho dù phải bồi thường hợp đồng cũng làm như vậy, điều này càng làm Âu Dương tập đoàn họa vô đơn chí!
Bàng Chấn Kỳ biết, hiện tại hai cột trụ của Âu Dương tập đoàn là Âu Dương Nghị Tranh cùng Lương Tĩnh còn chưa ra tay. Nhưng không ra tay thì thế nào? Bởi vì ngày hôm trước có một tin tức đã lặng lẽ truyền khắp Tây Phẩm thị. Vị ủy viên thành ủy Lương Tĩnh lại ngang nhiên tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với Âu Dương tập đoàn!
Thật sự, đoạn tuyệt không một chút do dự!
Khi tin tức được truyền ra, cả Tây Phẩm thị đều chấn động. Mặc dù Lương Tĩnh chỉ là con nuôi, không quan hệ huyết thống, nhưng Lương Tĩnh làm vậy ý tứ thế nào? Chẳng lẽ nàng không biết làm như vậy sẽ đem Âu Dương gia tộc đưa vào vực sâu tai nạn sao?
Nhưng kế tiếp Âu Dương Nghị Tranh lại không có ý tứ ra tay trợ giúp Âu Dương tập đoàn. Trong lòng Bàng Chấn Kỳ suy nghĩ chính là, không phải không muốn giúp mà không thể giúp, bởi vì chỉ cần xen tay vào, Trịnh Mục sẽ có lý do để đặt bài xuống.
Mà người tạo thành tất cả những chuyện này chính là Tô Mộc! Là bởi vì chuyện tên công tử ăn chơi trác táng Âu Dương Dung đâm trọng thương thư ký Sở Tranh của hắn!
Nói thật, sau khi Bàng Chấn Kỳ biết được Âu Dương Dung làm ra chuyện như vậy, cũng thật phẫn nộ. Hắn có thể tưởng tượng được Tô Mộc giận dữ như thế nào. Nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ tới Tô Mộc trả thù kịch liệt như vậy. Âu Dương Dung làm ra chuyện ngu xuẩn như thế, vậy đem toàn gia tộc mà bồi thường!
Bàng Chấn Kỳ thật sự không nguyện ý thậm chí là không muốn đối đãi Tô Mộc như một chủ tịch huyện bình thường. Nên nhớ vị chủ tịch huyện này, thật sự có thể thông thiên!
Tô Mộc, có biết hôm nay tôi gọi cậu tới đây là vì chuyện gì sao?
Bàng Chấn Kỳ cũng rất rõ ràng, biết nói chuyện với người như Tô Mộc nếu dùng tâm nhãn quá mức cũng là điều không cần thiết.
Có thể đoán được một chút, Bàng bí thư, ngài không phải muốn hỏi chuyện đã xảy ra trong huyện Hoa Hải hôm qua đi?
Tô Mộc cũng vào thẳng vấn đề.
Phải, cũng bởi vì chuyện đó. Nói một chút đi, rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Bàng Chấn Kỳ châm điếu thuốc, sau đó ném hộp thuốc lá cho Tô Mộc:
Hút đi, ở chỗ của tôi không cần câu nệ như vậy!
Để tôi nói xong trước đã.
Tô Mộc mỉm cười nói:
Bàng bí thư, nếu ngài hỏi chuyện hôm qua, hiện tại tôi có thể hội báo, sự tình là như vậy…
Tô Mộc không hề thiên vị ai, cũng không có ý tứ vu tội ai, chỉ đơn giản thuật lại toàn bộ quá trình điều nghiên của mình, sau đó là sự kiện bắt cóc, còn nói tới hội nghị thường ủy. Bàng Chấn Kỳ nhíu mày, cẩn thận lắng nghe, không hề có ý nói xen vào.
Bàng bí thư, sự tình chính là như vậy! Nếu trong thành phố có bất cứ ý kiến gì với cách làm của tôi, tôi nguyện ý nhận thượng cấp chỉ thị.
Tô Mộc bình tĩnh nói.
Lời đã nói tới mức này, hắn còn muốn Bàng Chấn Kỳ nói được gì? Hơn nữa Bàng Chấn Kỳ cũng không biết mình nên nói gì mới tốt. Bởi vì lời của Tô Mộc hoàn toàn trùng hợp tình hình thực tế mà hắn biết. Thật sự muốn Bàng Chấn Kỳ đi làm, chưa chắc làm tốt được như Tô Mộc, đây là chuyện mà chính hắn cũng thừa nhận.
Nhưng Bàng Chấn Kỳ nghĩ tới cuộc điện thoại mình vừa nhận được, người bên kia lại có ân huệ với hắn. Chính xác mà nói Bàng Chấn Kỳ cũng có ý tưởng với hắn, nếu có thể cũng muốn tiến vào đội ngũ kia. Mà người kia là hậu trường của Lý Tuyển, nội dung gọi điện thật đơn giản, gõ Tô Mộc.
Điều này làm Bàng Chấn Kỳ cảm thấy khó xử!
Tô Mộc là người mà Trịnh Vấn Tri, Chu Thao cùng Diệp An Bang liên danh thông qua, an bài xuống huyện Hoa Hải đảm nhiệm chức chủ tịch huyện, ba vị đầu sỏ trong tỉnh đều hài lòng với Tô Mộc. Điểm này Bàng Chấn Kỳ hiểu rõ ràng, nếu bảo hắn trách mắng Tô Mộc, gõ Tô Mộc, không biết có làm cho Tô Mộc có ý nghĩ khác hay không.
Tô Mộc có ý tưởng cũng không đáng sợ, vạn nhất nếu người sau lưng Tô Mộc có ý tưởng, Bàng Chấn Kỳ cũng không thể đối kháng. Nói thế nào hiện tại hắn cũng là người của Trịnh Vấn Tri, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Trịnh Vấn Tri nhất định sẽ tìm hắn tính sổ.
Gõ?
Không gõ?
Bàng Chấn Kỳ quan sát thanh niên anh tuấn trước mắt, đáy lòng chần chờ. Bởi vậy hắn định hút thuốc, cho nên vươn tay cầm hộp thuốc lá. Nhưng hộp thuốc lá nằm chỗ Tô Mộc, Tô Mộc liền đứng dậy đưa qua cho hắn.
Ngón tay hai người va chạm, đáy lòng Tô Mộc cả kinh, bởi vì khi quan bảng xoay tròn, hắn đã biết ý nghĩ hiện tại của Bàng Chấn Kỳ.
Khuy tư: Làm sao lựa chọn giữa Trịnh Vấn Tri cùng Lý Tình?
Lý Tình là ai?
Nếu là ngày trước, Tô Mộc có lẽ không biết Lý Tình là ai, vì sao lại làm Bàng Chấn Kỳ phải do dự. Nhưng hiện tại Tô Mộc đã rõ ràng, Lý Tình chính là chị của Lý Tuyển. Đừng hiểu lầm, không phải là chị kết nghĩa, mà là chị ruột cùng cha cùng mẹ.
Sở dĩ Lý Tuyển có thể đi tới hôm nay, là nhờ có Lý Tình, Lý Tình gả vào thủ đô, là gia tộc không kém, cho nên mới nâng đỡ được Lý Tuyển tới như thế. Nhưng làm Tô Mộc có chút khó hiểu chính là, vì sao Bàng Chấn Kỳ lại quen với Lý Tình? Hắn chẳng phải là người của Trịnh Vấn Tri sao?
Phức tạp a!
Nhưng càng phức tạp thì càng thích thú, nếu chỉ như tờ giấy trắng, thật sự không còn ý tứ gì.
Nhưng như vậy cũng đã rõ ràng, vì sao Bàng Chấn Kỳ gọi hắn tới đây, mà nói chuyện hồi lâu vẫn không nói thẳng vào vấn đề. Hiện tại nếu Tô Mộc đã biết, đương nhiên sẽ có ý tưởng.
Tô Mộc thật muốn biết Bàng Chấn Kỳ chuẩn bị làm như thế nào. Không cần biết quan hệ giữa Lý Tình cùng Bàng Chấn Kỳ ra sao, chỉ biết Bàng Chấn Kỳ là người của Trịnh Vấn Tri, rốt cục hắn lựa chọn trung thành ủng hộ Tô Mộc, hay là lựa chọn Lý Tình, sẽ gõ Tô Mộc?
Đừng tưởng rằng đây là sự lựa chọn đơn giản, nếu không cẩn thận sẽ trực tiếp ảnh hưởng tiền đồ ngày sau của Bàng Chấn Kỳ. Không ai cho phép trong lòng thuộc hạ của mình còn suy nghĩ tới người khác. Đây là hành vi a dua, quả quyết ngăn cấm!
Tô Mộc, cậu là chủ tịch huyện Hoa Hải, nên nhớ khi làm sự tình gì cũng phải chú ý phương pháp, không thể chỉ dựa vào chủ quan của mình làm gì thì làm. Nên uyển chuyển thì phải uyển chuyển một chút, nhất là đoàn kết công tác với đồng chí Lý Tuyển!
Phải biết rằng nàng là lãnh đạo của cậu, cậu không thể tiến hành phản bác nàng trong trường hợp công khai, cần phải giữ gìn mặt mũi của nàng. Nhưng nếu có chuyện nào khác, hoặc là cậu có thái độ khác thì nên tiến hành khai thông cũng có thể đó thôi.
Bàng Chấn Kỳ vừa hút thuốc vừa chậm rãi nói.
Đây là thái độ của Bàng Chấn Kỳ.
Khi Bàng Chấn Kỳ biểu lộ rõ thái độ của mình, tảng đá trong lòng Tô Mộc cũng rơi xuống. Chỉ cần hiểu sự lựa chọn của hắn, sẽ trực tiếp quyết định thái độ của mình ngày sau đối với hắn, hơn nữa phải cẩn thận sự ảnh hưởng cho Tương Hoài Bắc trong Tây Phẩm thị, phải để Trịnh Vấn Tri biết rõ để tiến hành tẩy bài lần nữa.
Bàng bí thư phê bình không sai, sau này tôi biết nên làm thế nào. Tôi cam đoan đoàn kết công tác với Lý bí thư, chỉ cần là huyện ủy quyết định, tôi sẽ ủng hộ.
Vẻ mặt Tô Mộc không chút dao động, nói.
Vậy thì được rồi!
Tâm tình Bàng Chấn Kỳ cao hứng trở lại, cười nói:
Về phần Thái Kim Đường, nếu hắn có vấn đề thì phải nghiêm khắc thẩm tra. Nếu trong huyện các vị không cách nào xác định, tôi sẽ cho thành phố tiếp nhận.
Bàng bí thư, không cần đâu, chỉ là Thái Kim Đường, không cần kinh động đồng chí trong thành phố!
Tô Mộc cười nói.
Vậy cũng tốt!
Bàng Chấn Kỳ nói.
Hai người tùy ý hàn huyên vài câu, Tô Mộc liền rời đi. Đợi khi chỉ còn lại một mình, Bàng Chấn Kỳ cầm di động gọi điện thoại.
Sự tình đã thu phục, sau này cô làm việc phải cẩn thận, đừng lỗ mãng như vậy! Nếu không tôi khó trả lời với chị của cô!
Ngay lúc Bàng Chấn Kỳ gọi điện thoại, Tô Mộc đã lên xe, sau thoáng trầm tư, hắn vẫn quyết định gọi điện cho một người.
Hiện tại ý nghĩ của Bàng Chấn Kỳ là như vậy.
Từ khi hắn trở thành bí thư thành ủy Tây Phẩm thị tới bây giờ, trong Tây Phẩm thị chưa từng phát sinh qua chuyện gì làm kinh động toàn tỉnh, cũng không có ảnh hưởng xấu phát sinh. Mãi tới khi Tô Mộc xuất hiện tại huyện Hoa Hải, điều này mới khiến Bàng Chấn Kỳ cảm thấy sự tình biến hóa.
Thật sự bắt đầu phát sinh biến hóa!
Chỉ nói sự tình của Âu Dương tập đoàn trong Tây Phẩm thị, thật sự làm Bàng Chấn Kỳ đau đầu. Đoạn thời gian gần đây Âu Dương tập đoàn giống như bị người đả kích, lợi nhuận giảm mạnh, cổ phiếu cuồng ngã, lòng người bàng hoàng vô cùng. Nếu như nói xí nghiệp lớn như Âu Dương tập đoàn bị sụp đổ, điều này thật khó thể tưởng tượng, thật sự sẽ hình thành sự kiện quần thể tai nạn không nhỏ.
Có lẽ những người khác sẽ cho rằng đây là âm mưu của ai đó, nhưng Bàng Chấn Kỳ lại rất rõ ràng, sở dĩ Âu Dương tập đoàn rơi tới nông nỗi này, cũng bởi vì thanh niên ngồi trước mắt!
Là Tô Mộc!
Bàng Chấn Kỳ còn biết ra tay đả kích Âu Dương tập đoàn chính là Trịnh Mục của Trịnh thị tập đoàn, cũng là công tử của bí thư tỉnh ủy Trịnh Vấn Tri. Cho dù Trịnh Mục chưa từng lộ ra yêu cầu chính sách với hắn, nhưng cũng đã đủ cho Âu Dương tập đoàn chao đảo. Theo tin tức mà Bàng Chấn Kỳ nhận được, chỉ sợ Âu Dương tập đoàn không còn gượng được nữa!
Ngân hàng chặt đứt tài chính liên, chủ nợ biến thành Trịnh thị tập đoàn!
Toàn bộ con đường cung hàng đều ngừng hợp tác với Âu Dương tập đoàn, cho dù phải bồi thường hợp đồng cũng làm như vậy, điều này càng làm Âu Dương tập đoàn họa vô đơn chí!
Bàng Chấn Kỳ biết, hiện tại hai cột trụ của Âu Dương tập đoàn là Âu Dương Nghị Tranh cùng Lương Tĩnh còn chưa ra tay. Nhưng không ra tay thì thế nào? Bởi vì ngày hôm trước có một tin tức đã lặng lẽ truyền khắp Tây Phẩm thị. Vị ủy viên thành ủy Lương Tĩnh lại ngang nhiên tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với Âu Dương tập đoàn!
Thật sự, đoạn tuyệt không một chút do dự!
Khi tin tức được truyền ra, cả Tây Phẩm thị đều chấn động. Mặc dù Lương Tĩnh chỉ là con nuôi, không quan hệ huyết thống, nhưng Lương Tĩnh làm vậy ý tứ thế nào? Chẳng lẽ nàng không biết làm như vậy sẽ đem Âu Dương gia tộc đưa vào vực sâu tai nạn sao?
Nhưng kế tiếp Âu Dương Nghị Tranh lại không có ý tứ ra tay trợ giúp Âu Dương tập đoàn. Trong lòng Bàng Chấn Kỳ suy nghĩ chính là, không phải không muốn giúp mà không thể giúp, bởi vì chỉ cần xen tay vào, Trịnh Mục sẽ có lý do để đặt bài xuống.
Mà người tạo thành tất cả những chuyện này chính là Tô Mộc! Là bởi vì chuyện tên công tử ăn chơi trác táng Âu Dương Dung đâm trọng thương thư ký Sở Tranh của hắn!
Nói thật, sau khi Bàng Chấn Kỳ biết được Âu Dương Dung làm ra chuyện như vậy, cũng thật phẫn nộ. Hắn có thể tưởng tượng được Tô Mộc giận dữ như thế nào. Nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ tới Tô Mộc trả thù kịch liệt như vậy. Âu Dương Dung làm ra chuyện ngu xuẩn như thế, vậy đem toàn gia tộc mà bồi thường!
Bàng Chấn Kỳ thật sự không nguyện ý thậm chí là không muốn đối đãi Tô Mộc như một chủ tịch huyện bình thường. Nên nhớ vị chủ tịch huyện này, thật sự có thể thông thiên!
Tô Mộc, có biết hôm nay tôi gọi cậu tới đây là vì chuyện gì sao?
Bàng Chấn Kỳ cũng rất rõ ràng, biết nói chuyện với người như Tô Mộc nếu dùng tâm nhãn quá mức cũng là điều không cần thiết.
Có thể đoán được một chút, Bàng bí thư, ngài không phải muốn hỏi chuyện đã xảy ra trong huyện Hoa Hải hôm qua đi?
Tô Mộc cũng vào thẳng vấn đề.
Phải, cũng bởi vì chuyện đó. Nói một chút đi, rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Bàng Chấn Kỳ châm điếu thuốc, sau đó ném hộp thuốc lá cho Tô Mộc:
Hút đi, ở chỗ của tôi không cần câu nệ như vậy!
Để tôi nói xong trước đã.
Tô Mộc mỉm cười nói:
Bàng bí thư, nếu ngài hỏi chuyện hôm qua, hiện tại tôi có thể hội báo, sự tình là như vậy…
Tô Mộc không hề thiên vị ai, cũng không có ý tứ vu tội ai, chỉ đơn giản thuật lại toàn bộ quá trình điều nghiên của mình, sau đó là sự kiện bắt cóc, còn nói tới hội nghị thường ủy. Bàng Chấn Kỳ nhíu mày, cẩn thận lắng nghe, không hề có ý nói xen vào.
Bàng bí thư, sự tình chính là như vậy! Nếu trong thành phố có bất cứ ý kiến gì với cách làm của tôi, tôi nguyện ý nhận thượng cấp chỉ thị.
Tô Mộc bình tĩnh nói.
Lời đã nói tới mức này, hắn còn muốn Bàng Chấn Kỳ nói được gì? Hơn nữa Bàng Chấn Kỳ cũng không biết mình nên nói gì mới tốt. Bởi vì lời của Tô Mộc hoàn toàn trùng hợp tình hình thực tế mà hắn biết. Thật sự muốn Bàng Chấn Kỳ đi làm, chưa chắc làm tốt được như Tô Mộc, đây là chuyện mà chính hắn cũng thừa nhận.
Nhưng Bàng Chấn Kỳ nghĩ tới cuộc điện thoại mình vừa nhận được, người bên kia lại có ân huệ với hắn. Chính xác mà nói Bàng Chấn Kỳ cũng có ý tưởng với hắn, nếu có thể cũng muốn tiến vào đội ngũ kia. Mà người kia là hậu trường của Lý Tuyển, nội dung gọi điện thật đơn giản, gõ Tô Mộc.
Điều này làm Bàng Chấn Kỳ cảm thấy khó xử!
Tô Mộc là người mà Trịnh Vấn Tri, Chu Thao cùng Diệp An Bang liên danh thông qua, an bài xuống huyện Hoa Hải đảm nhiệm chức chủ tịch huyện, ba vị đầu sỏ trong tỉnh đều hài lòng với Tô Mộc. Điểm này Bàng Chấn Kỳ hiểu rõ ràng, nếu bảo hắn trách mắng Tô Mộc, gõ Tô Mộc, không biết có làm cho Tô Mộc có ý nghĩ khác hay không.
Tô Mộc có ý tưởng cũng không đáng sợ, vạn nhất nếu người sau lưng Tô Mộc có ý tưởng, Bàng Chấn Kỳ cũng không thể đối kháng. Nói thế nào hiện tại hắn cũng là người của Trịnh Vấn Tri, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Trịnh Vấn Tri nhất định sẽ tìm hắn tính sổ.
Gõ?
Không gõ?
Bàng Chấn Kỳ quan sát thanh niên anh tuấn trước mắt, đáy lòng chần chờ. Bởi vậy hắn định hút thuốc, cho nên vươn tay cầm hộp thuốc lá. Nhưng hộp thuốc lá nằm chỗ Tô Mộc, Tô Mộc liền đứng dậy đưa qua cho hắn.
Ngón tay hai người va chạm, đáy lòng Tô Mộc cả kinh, bởi vì khi quan bảng xoay tròn, hắn đã biết ý nghĩ hiện tại của Bàng Chấn Kỳ.
Khuy tư: Làm sao lựa chọn giữa Trịnh Vấn Tri cùng Lý Tình?
Lý Tình là ai?
Nếu là ngày trước, Tô Mộc có lẽ không biết Lý Tình là ai, vì sao lại làm Bàng Chấn Kỳ phải do dự. Nhưng hiện tại Tô Mộc đã rõ ràng, Lý Tình chính là chị của Lý Tuyển. Đừng hiểu lầm, không phải là chị kết nghĩa, mà là chị ruột cùng cha cùng mẹ.
Sở dĩ Lý Tuyển có thể đi tới hôm nay, là nhờ có Lý Tình, Lý Tình gả vào thủ đô, là gia tộc không kém, cho nên mới nâng đỡ được Lý Tuyển tới như thế. Nhưng làm Tô Mộc có chút khó hiểu chính là, vì sao Bàng Chấn Kỳ lại quen với Lý Tình? Hắn chẳng phải là người của Trịnh Vấn Tri sao?
Phức tạp a!
Nhưng càng phức tạp thì càng thích thú, nếu chỉ như tờ giấy trắng, thật sự không còn ý tứ gì.
Nhưng như vậy cũng đã rõ ràng, vì sao Bàng Chấn Kỳ gọi hắn tới đây, mà nói chuyện hồi lâu vẫn không nói thẳng vào vấn đề. Hiện tại nếu Tô Mộc đã biết, đương nhiên sẽ có ý tưởng.
Tô Mộc thật muốn biết Bàng Chấn Kỳ chuẩn bị làm như thế nào. Không cần biết quan hệ giữa Lý Tình cùng Bàng Chấn Kỳ ra sao, chỉ biết Bàng Chấn Kỳ là người của Trịnh Vấn Tri, rốt cục hắn lựa chọn trung thành ủng hộ Tô Mộc, hay là lựa chọn Lý Tình, sẽ gõ Tô Mộc?
Đừng tưởng rằng đây là sự lựa chọn đơn giản, nếu không cẩn thận sẽ trực tiếp ảnh hưởng tiền đồ ngày sau của Bàng Chấn Kỳ. Không ai cho phép trong lòng thuộc hạ của mình còn suy nghĩ tới người khác. Đây là hành vi a dua, quả quyết ngăn cấm!
Tô Mộc, cậu là chủ tịch huyện Hoa Hải, nên nhớ khi làm sự tình gì cũng phải chú ý phương pháp, không thể chỉ dựa vào chủ quan của mình làm gì thì làm. Nên uyển chuyển thì phải uyển chuyển một chút, nhất là đoàn kết công tác với đồng chí Lý Tuyển!
Phải biết rằng nàng là lãnh đạo của cậu, cậu không thể tiến hành phản bác nàng trong trường hợp công khai, cần phải giữ gìn mặt mũi của nàng. Nhưng nếu có chuyện nào khác, hoặc là cậu có thái độ khác thì nên tiến hành khai thông cũng có thể đó thôi.
Bàng Chấn Kỳ vừa hút thuốc vừa chậm rãi nói.
Đây là thái độ của Bàng Chấn Kỳ.
Khi Bàng Chấn Kỳ biểu lộ rõ thái độ của mình, tảng đá trong lòng Tô Mộc cũng rơi xuống. Chỉ cần hiểu sự lựa chọn của hắn, sẽ trực tiếp quyết định thái độ của mình ngày sau đối với hắn, hơn nữa phải cẩn thận sự ảnh hưởng cho Tương Hoài Bắc trong Tây Phẩm thị, phải để Trịnh Vấn Tri biết rõ để tiến hành tẩy bài lần nữa.
Bàng bí thư phê bình không sai, sau này tôi biết nên làm thế nào. Tôi cam đoan đoàn kết công tác với Lý bí thư, chỉ cần là huyện ủy quyết định, tôi sẽ ủng hộ.
Vẻ mặt Tô Mộc không chút dao động, nói.
Vậy thì được rồi!
Tâm tình Bàng Chấn Kỳ cao hứng trở lại, cười nói:
Về phần Thái Kim Đường, nếu hắn có vấn đề thì phải nghiêm khắc thẩm tra. Nếu trong huyện các vị không cách nào xác định, tôi sẽ cho thành phố tiếp nhận.
Bàng bí thư, không cần đâu, chỉ là Thái Kim Đường, không cần kinh động đồng chí trong thành phố!
Tô Mộc cười nói.
Vậy cũng tốt!
Bàng Chấn Kỳ nói.
Hai người tùy ý hàn huyên vài câu, Tô Mộc liền rời đi. Đợi khi chỉ còn lại một mình, Bàng Chấn Kỳ cầm di động gọi điện thoại.
Sự tình đã thu phục, sau này cô làm việc phải cẩn thận, đừng lỗ mãng như vậy! Nếu không tôi khó trả lời với chị của cô!
Ngay lúc Bàng Chấn Kỳ gọi điện thoại, Tô Mộc đã lên xe, sau thoáng trầm tư, hắn vẫn quyết định gọi điện cho một người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.