Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận
Chương 33: Ván đã đóng thuyền, không thể thay đổi.
Tam Thiên Trường Ca
13/04/2015
___Xin nhớ kỹ, cô tổn thương người khác thì cũng sẽ bị như vậy. Người phản bội, phải trả giá thật lớn! Đoạt người yêu, chắc chắn sẽ yêu đến mức đau đớn không nơi nương tựa!___
“ Quên nói cho cô một câu quan trọng nhất: đoạt người yêu, chắc chắn sẽ yêu đến mức đau đớn không nơi nương tựa!”
Không giống với sắc mặt tức giận của Triệu Bội Bội, Giản Trang mỉm cười ngắt lời cô, giành nói ra lời nói còn lại của mình trước.
Rõ ràng là cướp lời, nhưng từ ngữ bật ra từ miệng Giản Trang không nhanh không chậm, âm thanh vang vang có lực, khi nói đến bốn chữ “đau đớn không nơi nương tựa” thì nhấn rất mạnh.
Người cẩn thận, gần như có thể thông qua lời nói này, nghe ra sự căm hận ẩn dưới giọng điệu.
Lời vừa nói ra, mọi người đều chấn động!
Nụ cười giả dối trên mặt Nguyễn Thiếu Dật đột nhiên cứng đờ, gương mặt đẹp trai lập tức căng chặt, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Giản Trang chăm chú.
Luôn bình tĩnh và tự kiềm chế như Thẩm Phương, giờ phút này cũng mở to mắt kinh ngạc, biểu cảm trên mặt biến đổi rất nhỏ, ánh mắt tập trung trên người Giản Trang.
Bên cạnh, ngồi trên ghế làm việc, Hứa Kiến Nghiệp từ đầu đến cuối không nói một câu, lúc này đã khẽ nhếch mép, hít vào một hơi khí lạnh. Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt nâng lên từng chút một, nhìn Giản Trang ở đối diện, đôi mắt màu nâu nhìn chằm chằm gương mặt cô, đáy mắt từ từ hiện lên một chút nghi ngờ, giờ phút này ánh mắt xuyên qua không khí khóa chặt, tìm tòi nghiên cứu nhìn vào đáy mắt Giản Trang.
Cô……. Cô ấy có biết mình vừa nói gì hay không?
Hứa Kiến Nghiệp ngồi trên ghế, khuôn mặt anh tuấn không có biểu tình gì, bộ dạng không sợ hãi không gợn sóng, nhưng thực tế, trong lồng ngực anh, trái tim đã không thể kiềm chế mà nhảy lên kịch liệt, máu toàn cơ thể sôi trào, từ trong cơ thể theo mạch máu tràn về tay chân. Lòng bàn tay của anh nóng hầm hập, đã xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.
Anh thực sự không biết, trong đầu cô gái gọi là Giản Trang này rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Cô có hiểu câu kia nghĩa là gì hay không?
“ Đoạt người yêu, chắc chắn sẽ yêu đến mức đau đớn không nơi nương tựa.”
Ý tứ của lời nói này rất rõ ràng. Mắng Triệu Bội Bội hoành đao đoạt ái, xen vào gia đình, cướp chồng bạn.
Nhưng……. Chuyện anh và Lý Vận ly hôn, trừ luật sư và người của cục dân chính ra, tuyệt nhiên không có ai biết. Khi còn là vợ anh Lý Vận rất ít cùng anh xuất hiện trong công việc buôn bán, cũng chưa đến công ty lần nào.
Mọi người trong thương trường đều nghĩ rằng anh chưa kết hôn, sẽ không biết được anh đã lập gia đình.
Tin tức ly hôn bị anh đè xuống rất nhanh, hoàn toàn không để lộ ra chút thông tin nào. Tuy có tin đồn, nhưng cùng lắm là nói anh và phụ nữ chưa kết hôn mà có con, khiến người ta to bụng mới vội vàng kết hôn.
Làm sao có thể nhắc tới chuyện “đoạt người yêu” chứ? !
Trừ người nhà họ Hứa, cũng không ai biết nguyên nhân thật sự anh và Lý Vận ly hôn.
Nhưng……. Sao Giản Trang lại biết được?
Cô thật sự biết chuyện, hay là vì xảy ra tranh cãi với Triệu Bội Bội, mà nói bừa lại nói đến loại sự việc này ư?
Cô cố ý nói thế chăng? Hay là vô tình thôi?
Cô chỉ là một nhân viên mới, chẳng qua là người bình thường non nớt. Một trợ lý nhỏ bé, nói thẳng ra chính là chân sai vặt của tổng giám đốc, không có quyền hành gì trong tay, làm sao có thể thăm dò được tin tức này chứ?
Nhưng mà, ánh mắt khi cô nói lúc nãy, quá thâm sâu khó lường, đáy mắt chất chứa rất nhiều cảm xúc, ánh mắt như vậy quả thực khó nói lên lời, không giống như ánh mắt chỉ đơn thuần tức giận khi cãi nhau.
Cô ……….
Hứa Kiến Nghiệp nhìn trước mặt, khóe miệng Giản Trang cười nhạt nhẽo, lòng bàn tay mồ hôi toát ra càng nhiều…….. Lời của cô khiến anh nhớ tới sự sai lầm của chính mình, nhớ tới người anh không muốn nhắc đến nhất – Lý Vận, nhớ tới một mặt đáng ghê tởm của bản thân.
Nếu như……. Không phải anh không chống lại được sự mê hoặc liên tục của Triệu Bội Bội, sẽ không trúng thưởng khiến Triệu Bội Bội mang thai ngoài ý muốn, có lẽ…….Hiện tại mọi việc sẽ không như vậy. Có lẽ, anh và Lý Vận sẽ không ly hôn, Lý Vận cũng sẽ không làm chuyện điên rồ sẽ không tự sát………
Mà anh, sau khi Lý Vận chết, kết hôn với Triệu Bội Bội thì mới phát hiện, hóa ra Triệu Bội Bội cũng không phải dạng người vợ anh muốn. Loại phụ nữ như Triệu Bội Bội, vĩnh viễn chỉ thích hợp làm tình nhân, tuyệt nhiên không thích hợp làm vợ. Cô có cảm xúc mãnh liệt hừng hực như lửa nóng kết hợp với vẻ gợi cảm lẳng lơ, nhưng lại không có khả năng và suy nghĩ để trở thành một người vợ tốt.
Người vợ mà anh muốn, chính là Lý Vận.
Nhưng mà, tất cả đều không thể tránh được, ván đã đóng thuyền, không thể thay đổi.
Trong phòng họp, bởi vì lời nói của Giản Trang, yên tĩnh một lúc lâu.
Triệu Bội Bội cũng đơ người đứng tại chỗ, khiếp sợ nhìn Giản Trang. Một lúc sau, Triệu Bội Bội là người đầu tiên có phản ứng, cái mông săn chắc uốn éo, đến chỗ Hứa Kiến Nghiệp, khóc lóc kể lể, hờn dỗi nói: “ Chồng à ~ anh nhìn, anh nhìn kìa! Đối tác của anh chỉ chưa chỉ vào mặt chúng ta để mắng thôi! Anh cũng mặc kệ sao! Em và anh là thật lòng thật dạ yêu nhau, sao lại thành ‘đoạt người yêu’ chứ? Rõ ràng chúng ta yêu nhau, là yêu thật lòng, làm sao có thể là đoạt người yêu được? Nói như vậy, con của chúng ta cũng là không nên xuất hiện sao? Vậy để em đến bệnh viện bỏ đi là được rồi!”
Nói xong, Triệu Bội Bội xoay người, mắt ngấn lệ môi vểnh lên, hậm hực đi ra cửa.
“Bội Bội, đừng làm bậy!”
Lúc Triệu Bội Bội sắp rời phòng hội nghị, Hứa Kiến Nghiệp luôn giữ yên lặng cuối cùng cũng lên tiếng, nhìn bóng lưng Triệu Bội Bội, âm thanh nâng cao, giọng điệu mềm mỏng nói: “ Ngoan, em về nhà trước đi, chỗ này là công ty, chuyện vừa nãy anh sẽ xử lý, chắc chắn tối về sẽ cho em một câu trả lời vừa lòng.”
“Có thật không?” Nghe vậy Triệu Bội Bội xoay người, chân mày giãn ra, hờn dỗi hỏi.
“Tin tưởng anh, anh là tổng giám đốc, chút chuyện này chẳng lẽ không xử lý được ư?”
…….
Sau khi Triệu Bội Bội tức giận rời đi, Nguyễn Thiếu Dật giật mình, ánh mắt dần dần khôi phục tỉnh táo.
Anh nhìn đối tác của mình – Hứa Kiến Nghiệp, trong lòng bất đắc dĩ rên rỉ: hôm nay Giản Trang ăn nhầm thuốc gì vậy? Cô làm trò quỷ gì chứ, trêu chọc vợ Hứa Kiến Nghiệp phát cáu chăng? Đúng là tốt lắm, đơn hàng lần này chắc chắn là thất bại rồi!
“ Quên nói cho cô một câu quan trọng nhất: đoạt người yêu, chắc chắn sẽ yêu đến mức đau đớn không nơi nương tựa!”
Không giống với sắc mặt tức giận của Triệu Bội Bội, Giản Trang mỉm cười ngắt lời cô, giành nói ra lời nói còn lại của mình trước.
Rõ ràng là cướp lời, nhưng từ ngữ bật ra từ miệng Giản Trang không nhanh không chậm, âm thanh vang vang có lực, khi nói đến bốn chữ “đau đớn không nơi nương tựa” thì nhấn rất mạnh.
Người cẩn thận, gần như có thể thông qua lời nói này, nghe ra sự căm hận ẩn dưới giọng điệu.
Lời vừa nói ra, mọi người đều chấn động!
Nụ cười giả dối trên mặt Nguyễn Thiếu Dật đột nhiên cứng đờ, gương mặt đẹp trai lập tức căng chặt, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc, ngơ ngác nhìn Giản Trang chăm chú.
Luôn bình tĩnh và tự kiềm chế như Thẩm Phương, giờ phút này cũng mở to mắt kinh ngạc, biểu cảm trên mặt biến đổi rất nhỏ, ánh mắt tập trung trên người Giản Trang.
Bên cạnh, ngồi trên ghế làm việc, Hứa Kiến Nghiệp từ đầu đến cuối không nói một câu, lúc này đã khẽ nhếch mép, hít vào một hơi khí lạnh. Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt nâng lên từng chút một, nhìn Giản Trang ở đối diện, đôi mắt màu nâu nhìn chằm chằm gương mặt cô, đáy mắt từ từ hiện lên một chút nghi ngờ, giờ phút này ánh mắt xuyên qua không khí khóa chặt, tìm tòi nghiên cứu nhìn vào đáy mắt Giản Trang.
Cô……. Cô ấy có biết mình vừa nói gì hay không?
Hứa Kiến Nghiệp ngồi trên ghế, khuôn mặt anh tuấn không có biểu tình gì, bộ dạng không sợ hãi không gợn sóng, nhưng thực tế, trong lồng ngực anh, trái tim đã không thể kiềm chế mà nhảy lên kịch liệt, máu toàn cơ thể sôi trào, từ trong cơ thể theo mạch máu tràn về tay chân. Lòng bàn tay của anh nóng hầm hập, đã xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.
Anh thực sự không biết, trong đầu cô gái gọi là Giản Trang này rốt cuộc suy nghĩ cái gì? Cô có hiểu câu kia nghĩa là gì hay không?
“ Đoạt người yêu, chắc chắn sẽ yêu đến mức đau đớn không nơi nương tựa.”
Ý tứ của lời nói này rất rõ ràng. Mắng Triệu Bội Bội hoành đao đoạt ái, xen vào gia đình, cướp chồng bạn.
Nhưng……. Chuyện anh và Lý Vận ly hôn, trừ luật sư và người của cục dân chính ra, tuyệt nhiên không có ai biết. Khi còn là vợ anh Lý Vận rất ít cùng anh xuất hiện trong công việc buôn bán, cũng chưa đến công ty lần nào.
Mọi người trong thương trường đều nghĩ rằng anh chưa kết hôn, sẽ không biết được anh đã lập gia đình.
Tin tức ly hôn bị anh đè xuống rất nhanh, hoàn toàn không để lộ ra chút thông tin nào. Tuy có tin đồn, nhưng cùng lắm là nói anh và phụ nữ chưa kết hôn mà có con, khiến người ta to bụng mới vội vàng kết hôn.
Làm sao có thể nhắc tới chuyện “đoạt người yêu” chứ? !
Trừ người nhà họ Hứa, cũng không ai biết nguyên nhân thật sự anh và Lý Vận ly hôn.
Nhưng……. Sao Giản Trang lại biết được?
Cô thật sự biết chuyện, hay là vì xảy ra tranh cãi với Triệu Bội Bội, mà nói bừa lại nói đến loại sự việc này ư?
Cô cố ý nói thế chăng? Hay là vô tình thôi?
Cô chỉ là một nhân viên mới, chẳng qua là người bình thường non nớt. Một trợ lý nhỏ bé, nói thẳng ra chính là chân sai vặt của tổng giám đốc, không có quyền hành gì trong tay, làm sao có thể thăm dò được tin tức này chứ?
Nhưng mà, ánh mắt khi cô nói lúc nãy, quá thâm sâu khó lường, đáy mắt chất chứa rất nhiều cảm xúc, ánh mắt như vậy quả thực khó nói lên lời, không giống như ánh mắt chỉ đơn thuần tức giận khi cãi nhau.
Cô ……….
Hứa Kiến Nghiệp nhìn trước mặt, khóe miệng Giản Trang cười nhạt nhẽo, lòng bàn tay mồ hôi toát ra càng nhiều…….. Lời của cô khiến anh nhớ tới sự sai lầm của chính mình, nhớ tới người anh không muốn nhắc đến nhất – Lý Vận, nhớ tới một mặt đáng ghê tởm của bản thân.
Nếu như……. Không phải anh không chống lại được sự mê hoặc liên tục của Triệu Bội Bội, sẽ không trúng thưởng khiến Triệu Bội Bội mang thai ngoài ý muốn, có lẽ…….Hiện tại mọi việc sẽ không như vậy. Có lẽ, anh và Lý Vận sẽ không ly hôn, Lý Vận cũng sẽ không làm chuyện điên rồ sẽ không tự sát………
Mà anh, sau khi Lý Vận chết, kết hôn với Triệu Bội Bội thì mới phát hiện, hóa ra Triệu Bội Bội cũng không phải dạng người vợ anh muốn. Loại phụ nữ như Triệu Bội Bội, vĩnh viễn chỉ thích hợp làm tình nhân, tuyệt nhiên không thích hợp làm vợ. Cô có cảm xúc mãnh liệt hừng hực như lửa nóng kết hợp với vẻ gợi cảm lẳng lơ, nhưng lại không có khả năng và suy nghĩ để trở thành một người vợ tốt.
Người vợ mà anh muốn, chính là Lý Vận.
Nhưng mà, tất cả đều không thể tránh được, ván đã đóng thuyền, không thể thay đổi.
Trong phòng họp, bởi vì lời nói của Giản Trang, yên tĩnh một lúc lâu.
Triệu Bội Bội cũng đơ người đứng tại chỗ, khiếp sợ nhìn Giản Trang. Một lúc sau, Triệu Bội Bội là người đầu tiên có phản ứng, cái mông săn chắc uốn éo, đến chỗ Hứa Kiến Nghiệp, khóc lóc kể lể, hờn dỗi nói: “ Chồng à ~ anh nhìn, anh nhìn kìa! Đối tác của anh chỉ chưa chỉ vào mặt chúng ta để mắng thôi! Anh cũng mặc kệ sao! Em và anh là thật lòng thật dạ yêu nhau, sao lại thành ‘đoạt người yêu’ chứ? Rõ ràng chúng ta yêu nhau, là yêu thật lòng, làm sao có thể là đoạt người yêu được? Nói như vậy, con của chúng ta cũng là không nên xuất hiện sao? Vậy để em đến bệnh viện bỏ đi là được rồi!”
Nói xong, Triệu Bội Bội xoay người, mắt ngấn lệ môi vểnh lên, hậm hực đi ra cửa.
“Bội Bội, đừng làm bậy!”
Lúc Triệu Bội Bội sắp rời phòng hội nghị, Hứa Kiến Nghiệp luôn giữ yên lặng cuối cùng cũng lên tiếng, nhìn bóng lưng Triệu Bội Bội, âm thanh nâng cao, giọng điệu mềm mỏng nói: “ Ngoan, em về nhà trước đi, chỗ này là công ty, chuyện vừa nãy anh sẽ xử lý, chắc chắn tối về sẽ cho em một câu trả lời vừa lòng.”
“Có thật không?” Nghe vậy Triệu Bội Bội xoay người, chân mày giãn ra, hờn dỗi hỏi.
“Tin tưởng anh, anh là tổng giám đốc, chút chuyện này chẳng lẽ không xử lý được ư?”
…….
Sau khi Triệu Bội Bội tức giận rời đi, Nguyễn Thiếu Dật giật mình, ánh mắt dần dần khôi phục tỉnh táo.
Anh nhìn đối tác của mình – Hứa Kiến Nghiệp, trong lòng bất đắc dĩ rên rỉ: hôm nay Giản Trang ăn nhầm thuốc gì vậy? Cô làm trò quỷ gì chứ, trêu chọc vợ Hứa Kiến Nghiệp phát cáu chăng? Đúng là tốt lắm, đơn hàng lần này chắc chắn là thất bại rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.