Quân Cưới Thập Niên 80: Thay Chị Gả Chồng
Chương 34: Bí Mật
Nhật Thu Quá Vạn
14/06/2024
Dương Niệm Niệm chớp chớp mắt, cũng không nói xen vào, Vương Phượng Kiều tiếp tục nói: “Chị nói thật với em nhá, chủ nhiệm Đinh không thích em còn vì một nguyên nhân khác.”
“Lúc trước lão thủ trưởng mai mối đoàn trưởng Lục với con gái của chủ nhiệm Đinh, lúc đó đoàn trưởng Lục vẫn chưa là đoàn trưởng, chủ nhiệm Đinh xem thường gia đình nông dân của đoàn trưởng Lục, sau đó thấy đoàn trưởng Lục có bản lĩnh thì lung lay, ai ngờ đoàn trưởng Lục đã nộp báo cáo kết hôn với em.”
“…”
Cô biết ngay mà, Lục Thời Thâm tuổi trẻ tương lai rộng mở, chắc chắn không ít người nhớ thương.
Dương Niệm Niệm lập tức biến thành giấm tinh, tiện thể hỏi: “Vương đại tỷ, Thời Thâm và giáo viên của An An có quan hệ gì thế?”
Vương Phượng Kiều không ngờ Dương Niệm Niệm mới đến trong quân ba ngày đã biết giáo viên Chu: “Có phải là có người nói gì với em không?”
Dương Niệm Niệm nghe thấy vậy càng chắc chắn có chuyện gì đó mà mình không biết: “Không ai nói gì, là Chu Tuyết Lị đã dẫn An An về nhà.”
“Phụ nữ chúng ta ấy mà, khá mẫn cảm về những chuyện này.” Nếu Dương Niệm Niệm hỏi, Vương Phượng Kiều cũng không giấu: “Giáo viên Chu thích đoàn trưởng Lục, nhưng mà đoàn trưởng Lục không thích cô ta, trước đó cô ta đến nhà khu tập thể giúp đoàn trưởng Lục dọn dẹp nhà cửa, bị đoàn trưởng Lục đuổi đi, đã ra lệnh cho An An không được tùy tiện dẫn người về nhà đó.”
Dương Niệm Niệm ngạc nhiên: “Có cả chuyện này à?”
Không phải ở thời đại này tình cảm đều rất thẹn thùng sao?
Giáo viên Chu này cũng thật là mạnh mẽ.
Trong lòng cô càng chua: “Nhiều người thích anh ấy như vậy, cũng không biết sau này anh ấy có kiêu căng bắt nạt người khác không?”
Vương Phượng Kiều đảm bảo: “Đoàn trưởng Lục chắc chắn sẽ không bắt nạt em, lúc trước trong khu tập thể gia đình quân nhân có người đánh vợ, đoàn trưởng Lục tự mình ra mặt nói bạo lực gia đình sẽ bị phạt nặng, từ đó về sau không ai dám đánh vợ. Cậu ấy có thể tự vả mặt mình sao?”
Dương Niệm Niệm bật cười: “Em thấy bình thường anh ấy luôn nghiêm mặt, không ngờ còn thích quan tâm việc nhà người khác.”
“Đoàn trưởng Lục nói, không thể chỉ yêu nước không yêu thương gia đình, quốc gia do hàng ngàn hàng vạn gia đình hợp thành, gia đình là do vợ con tạo thành…”
“Đoàn trưởng Lục không có chỗ dựa, hoàn toàn dựa vào bản thân cố gắng leo lên chức vị này, sau lưng có rất nhiều người nhòm ngó đó.”
“Lúc đoàn trưởng Lục mới đón An An về, mọi người đều cảm thấy cậu ấy mua dây buộc mình, sau này cưới vợ, hẳn là sẽ vì đứa trẻ này mà cãi nhau nhiều, bao nhiêu người đang chờ xem kịch hay…”
Vương Phượng Kiều là một người có khả năng nói chuyện, câu nào cũng rất thú vị, nhờ cô ấy mà Dương Niệm Niệm biết được một mặt khác của Lục Thời Thâm…
Thời tiết nóng bức, mặt trời như chiếc bóng lửa, đến chiều than nắm đã phơi xong, Dương Niệm Niệm đặt than nắm vào một góc bếp, đúng lúc gian nhà vệ sinh cũng đã xong, lúc cô thanh toán tiền cho thợ thoáng nhìn thấy Đinh Lan Anh đến cửa sân đi một vòng, xem xong thì đi mất.
Bận rộn cả ngày, quần áo ướt mồ hôi đến vài lần, Dương Niệm Niệm lấy quần áo sạch sẽ đi tắm, lúc đi ra ngoài gặp phải Diệp Mỹ Tĩnh đi vệ sinh, hai người không thích nhau, liếc nhau một cái.
Năm giờ rưỡi, Lục Thời Thâm đúng giờ mang cơm hộp về, An An vẫn chưa về nhà, Lục Thời Thâm mở cơm hộp ra đẩy đến trước mặt Dương Niệm Niệm: “Nếu em đói thì ăn trước đi.”
Dương Niệm Niệm lắc đầu: “Tôi vẫn chưa đói, sáng mai không cần mang cơm về nữa, tôi sẽ dùng bếp than nấu cơm.”
“Lúc trước lão thủ trưởng mai mối đoàn trưởng Lục với con gái của chủ nhiệm Đinh, lúc đó đoàn trưởng Lục vẫn chưa là đoàn trưởng, chủ nhiệm Đinh xem thường gia đình nông dân của đoàn trưởng Lục, sau đó thấy đoàn trưởng Lục có bản lĩnh thì lung lay, ai ngờ đoàn trưởng Lục đã nộp báo cáo kết hôn với em.”
“…”
Cô biết ngay mà, Lục Thời Thâm tuổi trẻ tương lai rộng mở, chắc chắn không ít người nhớ thương.
Dương Niệm Niệm lập tức biến thành giấm tinh, tiện thể hỏi: “Vương đại tỷ, Thời Thâm và giáo viên của An An có quan hệ gì thế?”
Vương Phượng Kiều không ngờ Dương Niệm Niệm mới đến trong quân ba ngày đã biết giáo viên Chu: “Có phải là có người nói gì với em không?”
Dương Niệm Niệm nghe thấy vậy càng chắc chắn có chuyện gì đó mà mình không biết: “Không ai nói gì, là Chu Tuyết Lị đã dẫn An An về nhà.”
“Phụ nữ chúng ta ấy mà, khá mẫn cảm về những chuyện này.” Nếu Dương Niệm Niệm hỏi, Vương Phượng Kiều cũng không giấu: “Giáo viên Chu thích đoàn trưởng Lục, nhưng mà đoàn trưởng Lục không thích cô ta, trước đó cô ta đến nhà khu tập thể giúp đoàn trưởng Lục dọn dẹp nhà cửa, bị đoàn trưởng Lục đuổi đi, đã ra lệnh cho An An không được tùy tiện dẫn người về nhà đó.”
Dương Niệm Niệm ngạc nhiên: “Có cả chuyện này à?”
Không phải ở thời đại này tình cảm đều rất thẹn thùng sao?
Giáo viên Chu này cũng thật là mạnh mẽ.
Trong lòng cô càng chua: “Nhiều người thích anh ấy như vậy, cũng không biết sau này anh ấy có kiêu căng bắt nạt người khác không?”
Vương Phượng Kiều đảm bảo: “Đoàn trưởng Lục chắc chắn sẽ không bắt nạt em, lúc trước trong khu tập thể gia đình quân nhân có người đánh vợ, đoàn trưởng Lục tự mình ra mặt nói bạo lực gia đình sẽ bị phạt nặng, từ đó về sau không ai dám đánh vợ. Cậu ấy có thể tự vả mặt mình sao?”
Dương Niệm Niệm bật cười: “Em thấy bình thường anh ấy luôn nghiêm mặt, không ngờ còn thích quan tâm việc nhà người khác.”
“Đoàn trưởng Lục nói, không thể chỉ yêu nước không yêu thương gia đình, quốc gia do hàng ngàn hàng vạn gia đình hợp thành, gia đình là do vợ con tạo thành…”
“Đoàn trưởng Lục không có chỗ dựa, hoàn toàn dựa vào bản thân cố gắng leo lên chức vị này, sau lưng có rất nhiều người nhòm ngó đó.”
“Lúc đoàn trưởng Lục mới đón An An về, mọi người đều cảm thấy cậu ấy mua dây buộc mình, sau này cưới vợ, hẳn là sẽ vì đứa trẻ này mà cãi nhau nhiều, bao nhiêu người đang chờ xem kịch hay…”
Vương Phượng Kiều là một người có khả năng nói chuyện, câu nào cũng rất thú vị, nhờ cô ấy mà Dương Niệm Niệm biết được một mặt khác của Lục Thời Thâm…
Thời tiết nóng bức, mặt trời như chiếc bóng lửa, đến chiều than nắm đã phơi xong, Dương Niệm Niệm đặt than nắm vào một góc bếp, đúng lúc gian nhà vệ sinh cũng đã xong, lúc cô thanh toán tiền cho thợ thoáng nhìn thấy Đinh Lan Anh đến cửa sân đi một vòng, xem xong thì đi mất.
Bận rộn cả ngày, quần áo ướt mồ hôi đến vài lần, Dương Niệm Niệm lấy quần áo sạch sẽ đi tắm, lúc đi ra ngoài gặp phải Diệp Mỹ Tĩnh đi vệ sinh, hai người không thích nhau, liếc nhau một cái.
Năm giờ rưỡi, Lục Thời Thâm đúng giờ mang cơm hộp về, An An vẫn chưa về nhà, Lục Thời Thâm mở cơm hộp ra đẩy đến trước mặt Dương Niệm Niệm: “Nếu em đói thì ăn trước đi.”
Dương Niệm Niệm lắc đầu: “Tôi vẫn chưa đói, sáng mai không cần mang cơm về nữa, tôi sẽ dùng bếp than nấu cơm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.