Chương 1098: Anh muốn sao đều được
Tây Lâu Nguyệt
22/12/2016
Trương Nhất Phàm uống rượu, giơ giơ chai rượu sắp uống cạn trong tay mình nói:
- Đã nói rõ là một người một chai, người nào thua thì phải chịu trừng phạt.
Lý Hồng khẽ cười khinh nói:
- Tửu lượng kém, có dám uống thêm một chai không?
Trương Nhất Phàm thấy chủ đề thay đổi thành công, khẩn trương nói:
- Được, chết cũng không sợ mà còn sợ uống rượu sao?
Lý Hồng một ngụm liền uống cạn hết rượu trong chai, lúc này mới giơ giơ cái chai trong tay của cô ta nói:
- Vốn dĩ đã cạn lâu rồi chẳng qua là giữ chút thể diện cho anh mà thôi.
Biểu hiện tối nay của Lý Hồng, phải nói là tích cực xa so với Trương Nhất Phàm nhiều lắm. Trương Nhất Phàm cũng nhìn ra một lòng muốn say của cô ta. Phỏng chừng cô bé này là có tâm sự gì. Trong lòng Trương Nhất Phàm liền đoán, chẳng lẽ có liên quan đến Lý Thiên Trụ?
Giữa Lý Hồng và Lý Thiên Trụ thuộc quan hệ chú cháu, nếu giữa Lý Thiên Trụ và Diêu Mộ Tình thực sự có quan hệ mờ ám, hoặc là có quan hệ đặc thù nào đó thì với tư cách là một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Lý Hồng đích thực có chút khó mà xử lý được việc này. Một người có công bằng đến như thế nào đi nữa, phải làm đến tuyệt đối không liên quan đến việc riêng, việc này sao có thể chứ? Người dù sao cũng là động vật có tình cảm, mâu thuẫn trong lòng Lý Hồng phỏng chừng cũng là việc này.
Hai người cạn xong một chai rượu, Trương Nhất Phàm còn nói:
- Cứ uống tiếp như vậy không phải là cách, hay là tắm rửa xong rồi tính tiếp?
Lý Hồng lắc đầu nói:
- Đừng làm mất hứng, anh mau mang rượu tới đi.
Cô nhìn nhìn Trương Nhất Phàm nói:
- Nói cho anh biết Trương Nhất Phàm anh rất là may mắn. Em lớn như vậy chưa từng say qua, hôm nay em phải say một lần, anh là người đàn ông thứ nhất nhìn thấy em uống rượu, cho nên ạnh rất may mắn. Nếu anh không uống cùng em, vậy thì thôi đi, mình em uống.
Trương Nhất Phàm lại đành phải ước chừng hai bình rượu nói:
- Được rồi, vậy thì anh đây sẽ cùng em uống một trận thoải mái luôn.
Lý Hồng cười tươi như hoa nói:
- Như vậy mới đáng nể chứ.
Sau đó, hai người lại mở hai chai rượu, mới uống một phần ba, Lý Hồng liền có chút men say. Trương Nhất Phàm cũng có hơi choáng choáng, chắc bởi vì một chai uống một mặt luôn nên bắt đầu có tác dụng chậm chậm lên đây.
Nhìn thấy bộ dáng này của Lý Hồng, Trương Nhất Phàm tính ra một ý hay. Không được, không thể để cả hai người đều uống rượu say được, nếu chẳng may xảy ra gì thực sự đúng là khó mà xử lý. Vì thế hắn quơ quơ cái đầu, ngồi gần bên người của Lý Hồng nói:
- Không được, đầu anh choáng quá, để anh dựa một chút.
Lý Hồng nhìn vỗ vỗ bả vai, Trương Nhất Phàm hoảng đầu lại nói:
- Bả vai của em rất cứng rắn, anh muốn dựa vào đây.
Hắn chỉ chỉ ngực cao ngất của Lý Hồng, Lý Hồng cắn răng, kháp cánh tay của Trương Nhất Phàm nói:
- Tâm thuật bất chính.
Cô đẩy Trương Nhất Phàm ra, Trương Nhất Phàm tựa lên sô pha, giơ tay khoác lên vai Lý Hồng nói:
- Thôi đi, chúng ta nói chuyện đi? Cũng uống khá nhiều rồi, gần như say rồi, như vậy được rồi.
Trong bụng Lý Hồng dâng lên một vẻ men say, rượu này quả nhiên có chút cách thức, lúc đầu mới uống không có cảm giác gì, hơn nữa vị hơi ngọt, rượu khá được, đích thực cũng uống rất ngon. Nhưng uống nhiều rồi, tác dụng nó mới chậm rãi dần lên, làm cho bạn cảm thấy không có cảm giác gì.
Lý Hồng nhấp một ngụm rượu, kéo Trương Nhất Phàm lại nói:
- Để em nằm một lát nào.
Sau đó cô cũng rất hống hách mà nằm xuống, Trương Nhất Phàm trừng hai mắt nói:
- Không thể nào, chị Hồng à. Chỉ cho chị nằm trên người em, lại không cho em nằm trên người chị sao?
Lý Hồng tức giận nắm cái mũi của Trương Nhất Phàm nói:
- Về sau không được gọi em là chị nữa. Còn nữa, anh là đàn ông, em là phụ nữ. Đây là độc quyền của phụ nữ mà.
Nói xong, cô yên tâm thoải mái nằm xuống. Kỳ thật, trong lòng Lý Hồng lần đầu có cảm giác khác thường, khi Trương Nhất Phàm nằm ở trong lòng ngực mình, cảm giác mình giống như người mẹ vậy.
Lý Hồng rất chán ghét cảm giác này, cô cảm thấy con gái và đàn ông ở cùng nhau, đáng ra hơn nữa là con gái nằm ở trong lòng ngực của đàn ông, lúc ngủ, cũng là mình gối đầu lên cánh tay của Trương Nhất Phàm mới đúng, nếu không cô thực sự có vẻ trở thành chị hay vú nuôi vậy.
Phụ nữ luôn kiêng kị tuổi của chính mình lớn so với đàn ông, Lý Hồng cũng không ngoại lệ, cô lớn hơn Trương Nhất Phàm cả 2 tuổi.
Loại tâm tư nhỏ bé này, Trương Nhất Phàm sao biết được chứ?
Nhìn thấy Lý Hồng nằm xuống yên tâm thoải mái như thế, hai tay hắn liền ôm lấy Lý Hồng, nhìn mặt Lý Hồng say rượu đỏ bừng cả lên, còn có làn môi trong suốt bình thường hồng hào kia, Trương Nhất Phàm có chút không kìm nổi muốn hôn một cái.
Lý Hồng giơ tay chặn, Trương Nhất Phàm nói, để anh hôn một chút.
Lý Hồng lắc đầu nói:
- Không thể quá dung túng cho anh, nếu không sẽ phạm sai lầm.
Trương Nhất Phàm còn có chút buồn bực nói:
- Hai chúng ta còn có thể phạm sai lầm gì nữa đây chứ? Thật sự mà nói Lý Hồng à, anh rất cần em, về sau đừng có để anh bị náo động tính tình nữa.
Trên mặt Lý Hồng mang theo nụ cười dị thường nói:
- Vậy anh nói đi, em và Diêu Mộ Tình ai xinh đẹp hơn?
- Việc này đương nhiên là Diêu Mộ Tình rồi ——
Trương Nhất Phàm nói tới đây, ánh mắt Lý Hồng lập tức trừng lên, dường như sẽ giận lên, Trương Nhất Phàm cười cười nói:
- Cái này đương nhiên là Diêu Mộ Tình không bằng em rồi! Em là nữ thần trên băng sơn, Diêu Mộ Tình có cỡ nào đi nữa, cũng không bằng mười phần của em.
Lý Hồng lập tức liền mỉm cười, mắng câu:
- Đồ miệng lưỡi trơn tru.
Nhìn thấy bộ dáng này của Lý Hồng, ở trong lòng Trương Nhất Phàm đặc biệt chịu đựng buồn bực, vì sao Lý Hồng để ý Diêu Mộ Tình như thế này? Hơn nữa dường như rất có thành kiến với cô ấy. Nhưng vấn đề này, hắn không hỏi, để cho chính mình từ từ cân nhắc.
Nhìn lông mi Lý Hồng cong cong, mặt đỏ như trái táo vậy, nhưng bộ dáng lại có vẻ đáng yêu, Trương Nhất Phàm lại một lần không kìm nổi kích động, muốn cầm Lý Hồng hôn một cái. Trương Nhất Phàm nói:
- Vừa nãy anh trả lời đúng rồi, thưởng cho một cái đi.
Lý Hồng vẫn là không cho hắn hôn nói:
- Trả lời đúng cái quỷ gì, em hỏi lại một vấn đề, anh phải trả lời thật chi tiết.
- Được rồi, trả lời đúng có được thưởng hay không?
Lý Hồng nghiêm túc nói:
- Không có đúng sai, chỉ có thật hay giả thôi.
- Vậy thì được thôi, nếu anh nói sự thật rồi thì sao?
- Anh muốn sao đều được!
Trương Nhất Phàm liền mỉm cười, cố ý mê đắm nhìn chằm chằm bộ ngực Lý Hồng nói:
- Vậy được rồi, em có thể bắt đầu rồi.
Lý Hồng giơ Lan Hoa Chỉ, điểm điểm trên trán Trương Nhất Phàm nói:
- Vừa nhìn là biết anh không phải người tốt. Lúc trước em sao lại ngớ ngẩn vậy chứ? Anh thành thật giải thích ngay trước mặt em, anh có người phụ nữ nào khác hay không?
Vấn đề của Lý Hồng, sớm có trong dự kiến của Trương Nhất Phàm. Hắn cho rằng Lý Hồng sớm đã nên hỏi, không nghĩ tới là hôm nay uống được khá nhiều rồi mới hỏi. Đối mặt với nghi ngờ của Lý Hồng, Trương Nhất Phàm sớm ở trong lòng luyện diễn hơn trăm lần, lần này uống không ít rượu vào, cho dù chính mình nói dối, mặt đỏ cũng không nhìn ra được.
Hắn nhìn Lý Hồng, nghiêm trang nói:
- Vấn đề này, anh không muốn lừa em, có đó!
Lý Hồng ngay lập tức liền bắn lên, ngồi thẳng thân mình, hơi khó chịu nhìn chằm chằm Trương Nhất Phàm. Kỳ thật đáp án này, Lý Hồng cũng ở trong lòng cân nhắc qua nhiều lần. Người đàn ông như Trương Nhất Phàm vậy, không thể bài trừ khả năng có tình nhân khác, chỉ có điều hôm nay rốt cục hơi không kìm nổi, muốn xem thử một chút Trương Nhất Phàm đối với mình có thật lòng hay không. Cho dù là có, cô đương nhiên cũng hy vọng Trương Nhất Phàm nói không có.
Nghe nói như thế, Lý Hồng sắc mặt hơi đổi, cắn cắn môi. Trương Nhất Phàm thấy kịch diễn cũng khá được, liền cười nói:
- Tiểu Phàm ở trước em, đây là sự thực không thể tranh cãi.
Lý Hồng đột nhiên nhướn mày, có vẻ mỉm cười nín khóc.
- Anh —— Lý Hồng tức giận, tên khốn này lại sờ xách mình.
Trương Nhất Phàm mượn cơ hội ôm cô nói:
- Trước khi quen biết em, anh không dám nói mình tốt như thế nào như thế nào, chuyên tâm như thế nào như thế nào, nhưng sau khi quen biết em, anh có thể thề với trời, không còn có động lòng với bất cứ một cô gái nào. Từ khi em xuất hiện, tất cả con gái trên thế giới này, cho dù cô ta có xinh đẹp đi nữa, quyến rũ hơn đi nữa, ở trong mắt anh đơn giản cũng là phấn hồng lâu khô mà thôi. Em mới là người không thể thay thế được.
Trong lời này của Trương Nhất Phàm, đích xác có thành phần đầu cơ trục lợi, nhưng Lý Hồng nghe vậy, lại rất cảm động. Con gái đúng là con gái, cho dù cô có cao ngạo hơn nữa, thanh cao hơn nữa, chỉ cần trong lòng các cô ấy, còn có một tia phàm trần tạp niệm, còn có thất tình lục dục, các cô cũng sẽ thích lời ngon tiếng ngọt của đàn ông.
Nhìn thấy Lý Hồng khẽ cắn môi, có bộ dáng hơi bị cảm động, Trương Nhất Phàm thừa cơ nói:
- Ai cũng không thể hủy diệt lịch sử vì ai đó, nhưng anh thì có thể thề, anh thật lòng thích em.
Hắn nhìn ánh mắt Lý Hồng, thế giới tình cảm của cô bé này, thật đúng là trống rỗng, không ngờ hai mắt hơi đẫm lệ mông lung.Trương Nhất Phàm có chút kích động, vồ qua ôm cô liền muốn hôn môi, Lý Hồng đẩy hắn ra nói:
- Em đi toilet.
Ở trong toilet Lý Hồng phát hiện tâm tình của mình hơi loạn, cô lấy nước vỗ bùm bùm mặt nói:
- Mình hôm nay là sao nữa đây? Lý Hồng ơi Lý Hồng, cô thật là không có thuốc nào cứu được. Lại bỏ lỡ một cơ hội ngả bài, cứ như vậy, cô sẽ càng lún càng sâu hơn.
Ngay tại lúc Lý Hồng tự oán mình, Trương Nhất Phàm không biết từ khi nào chạy vào, từ phía sau ôm eo của cô nói:
- Em đang nghĩ gì vậy?
- Không, không có việc gì.
Lý Hồng trả lời có chút hoang mang rối loạn.
- Đã nói rõ là một người một chai, người nào thua thì phải chịu trừng phạt.
Lý Hồng khẽ cười khinh nói:
- Tửu lượng kém, có dám uống thêm một chai không?
Trương Nhất Phàm thấy chủ đề thay đổi thành công, khẩn trương nói:
- Được, chết cũng không sợ mà còn sợ uống rượu sao?
Lý Hồng một ngụm liền uống cạn hết rượu trong chai, lúc này mới giơ giơ cái chai trong tay của cô ta nói:
- Vốn dĩ đã cạn lâu rồi chẳng qua là giữ chút thể diện cho anh mà thôi.
Biểu hiện tối nay của Lý Hồng, phải nói là tích cực xa so với Trương Nhất Phàm nhiều lắm. Trương Nhất Phàm cũng nhìn ra một lòng muốn say của cô ta. Phỏng chừng cô bé này là có tâm sự gì. Trong lòng Trương Nhất Phàm liền đoán, chẳng lẽ có liên quan đến Lý Thiên Trụ?
Giữa Lý Hồng và Lý Thiên Trụ thuộc quan hệ chú cháu, nếu giữa Lý Thiên Trụ và Diêu Mộ Tình thực sự có quan hệ mờ ám, hoặc là có quan hệ đặc thù nào đó thì với tư cách là một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Lý Hồng đích thực có chút khó mà xử lý được việc này. Một người có công bằng đến như thế nào đi nữa, phải làm đến tuyệt đối không liên quan đến việc riêng, việc này sao có thể chứ? Người dù sao cũng là động vật có tình cảm, mâu thuẫn trong lòng Lý Hồng phỏng chừng cũng là việc này.
Hai người cạn xong một chai rượu, Trương Nhất Phàm còn nói:
- Cứ uống tiếp như vậy không phải là cách, hay là tắm rửa xong rồi tính tiếp?
Lý Hồng lắc đầu nói:
- Đừng làm mất hứng, anh mau mang rượu tới đi.
Cô nhìn nhìn Trương Nhất Phàm nói:
- Nói cho anh biết Trương Nhất Phàm anh rất là may mắn. Em lớn như vậy chưa từng say qua, hôm nay em phải say một lần, anh là người đàn ông thứ nhất nhìn thấy em uống rượu, cho nên ạnh rất may mắn. Nếu anh không uống cùng em, vậy thì thôi đi, mình em uống.
Trương Nhất Phàm lại đành phải ước chừng hai bình rượu nói:
- Được rồi, vậy thì anh đây sẽ cùng em uống một trận thoải mái luôn.
Lý Hồng cười tươi như hoa nói:
- Như vậy mới đáng nể chứ.
Sau đó, hai người lại mở hai chai rượu, mới uống một phần ba, Lý Hồng liền có chút men say. Trương Nhất Phàm cũng có hơi choáng choáng, chắc bởi vì một chai uống một mặt luôn nên bắt đầu có tác dụng chậm chậm lên đây.
Nhìn thấy bộ dáng này của Lý Hồng, Trương Nhất Phàm tính ra một ý hay. Không được, không thể để cả hai người đều uống rượu say được, nếu chẳng may xảy ra gì thực sự đúng là khó mà xử lý. Vì thế hắn quơ quơ cái đầu, ngồi gần bên người của Lý Hồng nói:
- Không được, đầu anh choáng quá, để anh dựa một chút.
Lý Hồng nhìn vỗ vỗ bả vai, Trương Nhất Phàm hoảng đầu lại nói:
- Bả vai của em rất cứng rắn, anh muốn dựa vào đây.
Hắn chỉ chỉ ngực cao ngất của Lý Hồng, Lý Hồng cắn răng, kháp cánh tay của Trương Nhất Phàm nói:
- Tâm thuật bất chính.
Cô đẩy Trương Nhất Phàm ra, Trương Nhất Phàm tựa lên sô pha, giơ tay khoác lên vai Lý Hồng nói:
- Thôi đi, chúng ta nói chuyện đi? Cũng uống khá nhiều rồi, gần như say rồi, như vậy được rồi.
Trong bụng Lý Hồng dâng lên một vẻ men say, rượu này quả nhiên có chút cách thức, lúc đầu mới uống không có cảm giác gì, hơn nữa vị hơi ngọt, rượu khá được, đích thực cũng uống rất ngon. Nhưng uống nhiều rồi, tác dụng nó mới chậm rãi dần lên, làm cho bạn cảm thấy không có cảm giác gì.
Lý Hồng nhấp một ngụm rượu, kéo Trương Nhất Phàm lại nói:
- Để em nằm một lát nào.
Sau đó cô cũng rất hống hách mà nằm xuống, Trương Nhất Phàm trừng hai mắt nói:
- Không thể nào, chị Hồng à. Chỉ cho chị nằm trên người em, lại không cho em nằm trên người chị sao?
Lý Hồng tức giận nắm cái mũi của Trương Nhất Phàm nói:
- Về sau không được gọi em là chị nữa. Còn nữa, anh là đàn ông, em là phụ nữ. Đây là độc quyền của phụ nữ mà.
Nói xong, cô yên tâm thoải mái nằm xuống. Kỳ thật, trong lòng Lý Hồng lần đầu có cảm giác khác thường, khi Trương Nhất Phàm nằm ở trong lòng ngực mình, cảm giác mình giống như người mẹ vậy.
Lý Hồng rất chán ghét cảm giác này, cô cảm thấy con gái và đàn ông ở cùng nhau, đáng ra hơn nữa là con gái nằm ở trong lòng ngực của đàn ông, lúc ngủ, cũng là mình gối đầu lên cánh tay của Trương Nhất Phàm mới đúng, nếu không cô thực sự có vẻ trở thành chị hay vú nuôi vậy.
Phụ nữ luôn kiêng kị tuổi của chính mình lớn so với đàn ông, Lý Hồng cũng không ngoại lệ, cô lớn hơn Trương Nhất Phàm cả 2 tuổi.
Loại tâm tư nhỏ bé này, Trương Nhất Phàm sao biết được chứ?
Nhìn thấy Lý Hồng nằm xuống yên tâm thoải mái như thế, hai tay hắn liền ôm lấy Lý Hồng, nhìn mặt Lý Hồng say rượu đỏ bừng cả lên, còn có làn môi trong suốt bình thường hồng hào kia, Trương Nhất Phàm có chút không kìm nổi muốn hôn một cái.
Lý Hồng giơ tay chặn, Trương Nhất Phàm nói, để anh hôn một chút.
Lý Hồng lắc đầu nói:
- Không thể quá dung túng cho anh, nếu không sẽ phạm sai lầm.
Trương Nhất Phàm còn có chút buồn bực nói:
- Hai chúng ta còn có thể phạm sai lầm gì nữa đây chứ? Thật sự mà nói Lý Hồng à, anh rất cần em, về sau đừng có để anh bị náo động tính tình nữa.
Trên mặt Lý Hồng mang theo nụ cười dị thường nói:
- Vậy anh nói đi, em và Diêu Mộ Tình ai xinh đẹp hơn?
- Việc này đương nhiên là Diêu Mộ Tình rồi ——
Trương Nhất Phàm nói tới đây, ánh mắt Lý Hồng lập tức trừng lên, dường như sẽ giận lên, Trương Nhất Phàm cười cười nói:
- Cái này đương nhiên là Diêu Mộ Tình không bằng em rồi! Em là nữ thần trên băng sơn, Diêu Mộ Tình có cỡ nào đi nữa, cũng không bằng mười phần của em.
Lý Hồng lập tức liền mỉm cười, mắng câu:
- Đồ miệng lưỡi trơn tru.
Nhìn thấy bộ dáng này của Lý Hồng, ở trong lòng Trương Nhất Phàm đặc biệt chịu đựng buồn bực, vì sao Lý Hồng để ý Diêu Mộ Tình như thế này? Hơn nữa dường như rất có thành kiến với cô ấy. Nhưng vấn đề này, hắn không hỏi, để cho chính mình từ từ cân nhắc.
Nhìn lông mi Lý Hồng cong cong, mặt đỏ như trái táo vậy, nhưng bộ dáng lại có vẻ đáng yêu, Trương Nhất Phàm lại một lần không kìm nổi kích động, muốn cầm Lý Hồng hôn một cái. Trương Nhất Phàm nói:
- Vừa nãy anh trả lời đúng rồi, thưởng cho một cái đi.
Lý Hồng vẫn là không cho hắn hôn nói:
- Trả lời đúng cái quỷ gì, em hỏi lại một vấn đề, anh phải trả lời thật chi tiết.
- Được rồi, trả lời đúng có được thưởng hay không?
Lý Hồng nghiêm túc nói:
- Không có đúng sai, chỉ có thật hay giả thôi.
- Vậy thì được thôi, nếu anh nói sự thật rồi thì sao?
- Anh muốn sao đều được!
Trương Nhất Phàm liền mỉm cười, cố ý mê đắm nhìn chằm chằm bộ ngực Lý Hồng nói:
- Vậy được rồi, em có thể bắt đầu rồi.
Lý Hồng giơ Lan Hoa Chỉ, điểm điểm trên trán Trương Nhất Phàm nói:
- Vừa nhìn là biết anh không phải người tốt. Lúc trước em sao lại ngớ ngẩn vậy chứ? Anh thành thật giải thích ngay trước mặt em, anh có người phụ nữ nào khác hay không?
Vấn đề của Lý Hồng, sớm có trong dự kiến của Trương Nhất Phàm. Hắn cho rằng Lý Hồng sớm đã nên hỏi, không nghĩ tới là hôm nay uống được khá nhiều rồi mới hỏi. Đối mặt với nghi ngờ của Lý Hồng, Trương Nhất Phàm sớm ở trong lòng luyện diễn hơn trăm lần, lần này uống không ít rượu vào, cho dù chính mình nói dối, mặt đỏ cũng không nhìn ra được.
Hắn nhìn Lý Hồng, nghiêm trang nói:
- Vấn đề này, anh không muốn lừa em, có đó!
Lý Hồng ngay lập tức liền bắn lên, ngồi thẳng thân mình, hơi khó chịu nhìn chằm chằm Trương Nhất Phàm. Kỳ thật đáp án này, Lý Hồng cũng ở trong lòng cân nhắc qua nhiều lần. Người đàn ông như Trương Nhất Phàm vậy, không thể bài trừ khả năng có tình nhân khác, chỉ có điều hôm nay rốt cục hơi không kìm nổi, muốn xem thử một chút Trương Nhất Phàm đối với mình có thật lòng hay không. Cho dù là có, cô đương nhiên cũng hy vọng Trương Nhất Phàm nói không có.
Nghe nói như thế, Lý Hồng sắc mặt hơi đổi, cắn cắn môi. Trương Nhất Phàm thấy kịch diễn cũng khá được, liền cười nói:
- Tiểu Phàm ở trước em, đây là sự thực không thể tranh cãi.
Lý Hồng đột nhiên nhướn mày, có vẻ mỉm cười nín khóc.
- Anh —— Lý Hồng tức giận, tên khốn này lại sờ xách mình.
Trương Nhất Phàm mượn cơ hội ôm cô nói:
- Trước khi quen biết em, anh không dám nói mình tốt như thế nào như thế nào, chuyên tâm như thế nào như thế nào, nhưng sau khi quen biết em, anh có thể thề với trời, không còn có động lòng với bất cứ một cô gái nào. Từ khi em xuất hiện, tất cả con gái trên thế giới này, cho dù cô ta có xinh đẹp đi nữa, quyến rũ hơn đi nữa, ở trong mắt anh đơn giản cũng là phấn hồng lâu khô mà thôi. Em mới là người không thể thay thế được.
Trong lời này của Trương Nhất Phàm, đích xác có thành phần đầu cơ trục lợi, nhưng Lý Hồng nghe vậy, lại rất cảm động. Con gái đúng là con gái, cho dù cô có cao ngạo hơn nữa, thanh cao hơn nữa, chỉ cần trong lòng các cô ấy, còn có một tia phàm trần tạp niệm, còn có thất tình lục dục, các cô cũng sẽ thích lời ngon tiếng ngọt của đàn ông.
Nhìn thấy Lý Hồng khẽ cắn môi, có bộ dáng hơi bị cảm động, Trương Nhất Phàm thừa cơ nói:
- Ai cũng không thể hủy diệt lịch sử vì ai đó, nhưng anh thì có thể thề, anh thật lòng thích em.
Hắn nhìn ánh mắt Lý Hồng, thế giới tình cảm của cô bé này, thật đúng là trống rỗng, không ngờ hai mắt hơi đẫm lệ mông lung.Trương Nhất Phàm có chút kích động, vồ qua ôm cô liền muốn hôn môi, Lý Hồng đẩy hắn ra nói:
- Em đi toilet.
Ở trong toilet Lý Hồng phát hiện tâm tình của mình hơi loạn, cô lấy nước vỗ bùm bùm mặt nói:
- Mình hôm nay là sao nữa đây? Lý Hồng ơi Lý Hồng, cô thật là không có thuốc nào cứu được. Lại bỏ lỡ một cơ hội ngả bài, cứ như vậy, cô sẽ càng lún càng sâu hơn.
Ngay tại lúc Lý Hồng tự oán mình, Trương Nhất Phàm không biết từ khi nào chạy vào, từ phía sau ôm eo của cô nói:
- Em đang nghĩ gì vậy?
- Không, không có việc gì.
Lý Hồng trả lời có chút hoang mang rối loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.