Chương 665: Cầu cứu Emi
Tây Lâu Nguyệt
10/06/2013
Trong lòng hắn cũng thiếu tự tin là có thể giải quyết được vấn đề này, dù sao thì sự việc cũng phát sinh ở bên kia bờ Thái Bình Dương, bản thân hắn cũng khó lòng nắm chắc được phần thắng. Nhưng hiện tại lợi thế trong tay của hắn duy nhất chỉ có Emi.
Nghĩ đến Emi, hắn lập tức cầm lấy điện thoại, nhưng trong lòng vẫn thầm mong cô ấy có thể ra mặt giải quyết vụ này. Nếu được như vậy thì công lao của Emi quá lớn rồi.
Hắn gọi điện thoại cho Liễu Hải:
- Liễu Hải. Emi có ở đấy không? Em lập tức đến trường học tìm cô ấy về đi.
- Anh, cô ấy đi Hồng Kông rồi, anh có việc gì gấp không?
Liễu Hải trả lời.
- Cái gì?Cô ấy đang ở Hồng Kông?
Hắn reo lên, không ngờ sự việc lại thuận lợi đến như vậy, Emi cũng đến Hồng Kông, Liễu Hải lúc trước không nhớ ra bây giờ mới nhớ hắn cũng đang ở Hồng Kông.
Nghe thấy giọng của Trương Nhất Phàm trong điện thoại hình như đang có việc gấp, khiến Liễu Hải cũng cảm thấy có chút lo lắng.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Có cần em đến đó không?
Hắn vội la lên:
-Nhanh đưa địa chỉ liên lạc của cô ấy cho anh, anh đang có việc gấp.
Liễu Hải đưa cho hắn số điện thoại ở Trung Quốc của Emi. Không đợi đến khi Liễu Hải hỏi câu thứ 2 hắn đã cúp điện thoại. Emi, nhất định phải tìm được Emi.
Trương Nhất Phàm vốn định gọi điện thoại trực tiếp cho George, nhưng lại sợ mình chưa đủ tư cách ấy, những chuyện như thế này, George cũng không tiện trúng tay vào, hơn nữa với thân phận của mình mà lại đi liên lạc với 1 tên trùm xã hội đen nước ngoài cũng không được ổn cho lắm.
Nhưng những tên tội phạm lần này lại là ở Mỹ, mà bên đó bang 3K là băng đảng xã hội đen lớn nhất, có đệ tử dải khắp đất nước. Nếu như bọn chúng đồng ý ra tay giúp đỡ, so với chuyện báo cảnh sát, việc này còn dễ giải quyết hơn nhiều.
Nhưng mấu chốt là bọn bang 3K có tham gia gây nên chuyện này hay không, nếu như là bọn chúng tham gia chuyện này , thì chuyện này càng khó giải quyết rồi.
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang ngoài vùng phủ sóng, …”
Hắn đứng đần mặt ra, không hiểu Emi đang làm cái quái gì không biết, mà điện thoại lại ngoài vùng phủ sóng, hắn chợt nghĩ ngay ra là điện thoại của Emi không đăng kí roaming, lúc đó, trong lòng hắn dâng lên 1 cơn bực tức dữ dội, đúng là bọn di động chó má, kinh doanh gì mà phiền phức nhiều hình thức đến vậy, 1 loại là được rồi, lại còn phân cấp bậc người dùng. Đúng là điên rồ.
Cùng 1 số điện thoại, mà mấy trăm loại hình dịch vụ, mà không phải là dịch vụ mà là bòn rút tiền của khách hàng. Đúng là 1 ngày chó má!Một người không mấy khi nổi giận mắng người như hắn hôm nay cũng không nhịn được, văng ra mấy câu chửi tục.
Liễu Hải gọi điện thoại đến:
- Anh, em quên nói cho anh biết điện thoại của Emi không cài đặt roaming
Trương Nhất Phàm đang trong lúc nổi nóng, liền gào lên với Liễu Hải:
-Tại sao không cài cơ chứ, em làm cái quái gì thế hả?
Cuộc sống của Emi ở Trung Quốc đều do Liễu Hải lo liệu hết, vì vậy mọi bực tức hắn đều trút lên đầu Liễu Hải. Liễu Hải nghe thấy giọng điệu sốt sắng của hắn như vậy cũng phần nào đoán được tính nghiêm trọng của sự tình.
Cậu liền giải thích với hắn:
- Emi trước khi về Hồng Kông có nói với em, là cô ấy có 1 người bạn mới quen trên mạng ở Hồng Kông, lần này cô ấy muốn đến thăm người bạn đó
- Có ai đi cùng cô ấy không?
- Có, tất nhiên là có người đi cùng, nhưng điện thoại của người đó cũng không đăng kí roaming.
- Thôi xong.
Hắn cảm thấy rất chán nản, Hồng Kông rộng như vậy hắn biết đi đâu tìm Emi bây giờ.
Lại còn đi gặp bạn quen trên mạng nữa, mới đây có 1 công cụ hỗ trợ phần mềm chát trên inte do 1 công ty viễn thông nào đó mới tung ra, làm dấy lên cơn sốt chát chít ở đại lục. Có rất nhiều người thích kiểu giao lưu này, từ bắc tới nam, từ đông sang tây toàn những chuyện trên trời dưới đất, những chuyện không ai hiểu nổi
Rất nhiều cô gái chỉ vì tin lời những câu chuyện phiếm này, không phân biệt được thật hư, cuối cùng đi vào con đường hư hỏng. Dù đã có rất nhiều hồi chuông cảnh tỉnh, nhưng vẫn có rất nhiều thiếu nữ không quan tâm. Có rất nhiều nam nữ vì thích mơ mộng hão huyền, thậm chí còn có ý nghĩ sẽ tìm được 1 nửa đích thực của mình trên mạng.
Hắn không tài nào ngờ tới, Emi lại chỉ vì đi gặp 1 người bạn trên mạng, mà lặn lội đường xá xa xôi tới tận Hồng Kông trong khi cũng còn chưa xác định được người mà cô ấy gặp là người như thế nào. Cũng còn may là bên cạnh còn có vệ sỹ đi cùng, hắn cũng cảm thấy yên tâm hơn 1 chút.
Ngộ nhỡ Emi ở Trung Quốc xảy ra chuyện gì, hắn cũng khó bề giải thích với George.
Trương Nhất Phàm nổi nóng một hồi:
- Thôi được rồi, anh tự tìm cách.
Liễu Hải trong lòng cũng sốt ruột, nhất định đại ca đã gặp chuyện gì nghiêm trọng rồi, nếu không tại sao lại nôn nóng như vậy? thật không giống với tính cách hằng ngày của hắn.
Hắn ở trong phòng bồn chồn lo lắng không yên đi lại khắp phòng mười mấy vòng, cuối cũng hạ quyết tâm, quyết định gọi điện thoại cho George, nhưng trong lòng vẫn cân nhắc lại mấy phút xem có nên gọi điện thoại cho mẹ vợ mình trước hay không?
Bà Ngô nhìn thấy điện thoại của hắn. Bây giờ bà đang họp, liền dùng tiếng anh lưu loát, cười, nói với mọi người:
- Xin lỗi, tôi nghe điện thoại 1 chút, mọi người cứ tiếp tục thảo luận.
Bình thường khi họp bà Ngô không bao giờ nghe điện thoại, nhưng khi biết là điện thoại của con rể yêu liền bỏ ra ngoài nghe. Trương Nhất Phàm đang có việc gấp cũng không buồn nói vòng vo trực tiếp vào thẳng vấn đề:
-Mẹ, con có chút việc gấp, có lẽ phải nhờ người ra mặt giải quyết dùm.
Bà Ngô nghe thấy giọng điệu của hắn như thế, khẳng định việc này không hề đơn giản, bà bình tĩnh hỏi:
-Con nói đi, có chuyện gì thế?
- Con trai cả của ông Lý Gia Minh ở Hồng Kông bị 1 băng đảng xã hội đen người Hoa ở Mỹ bắt cóc.
- Hả?
Không đợi hắn nói xong, bà Ngô đã vội kêu lên kinh ngạc:
- Người mà con nói có phải là người giàu nhất Hồng Kông, ông Lý Gia Minh đó không?
- Đúng vậy, chính là ông ta, con trai cả của ông ấy bị bắt cóc trên đường tới sân bay.
- Bọn bắt cóc nói như thế nào?
- Bọn chúng đòi 5 trăm trăm triệu tiền chuộc.
- Thật là lũ đê tiện!Toàn những lũ rác rưởi đem toàn những điều xấu xa ra cả nước ngoài.
Bà Ngô phẫn nộ không phải vì chuyện tiền nong mà là vì bọn người này quá đê tiện. Trước đây là hội Hắc Long ở Mỹ, bây giờ lại tới bọn Hoa kiều làm loạn. Những tên Hoa kiều này tại sao lại không chịu thua kém như thế cơ chứ.
Những điều bà Ngô cảm nhận được thì chỉ có những người nhiều năm sinh sống tại nước ngoài như bà mới có thể cảm nhận được. Vì vậy đối với những chuyện như thế này, bà căm ghét đến tận xương tủy.
Bà Ngô mắng xong mấy câu, lại quay lại hỏi Trương Nhất Phàm:
-Con muốn ta đi xin George giúp đỡ có đúng không, hi vọng bang 3K ra mặt giúp đỡ giải quyết chuyện này có đúng không?
- Mẹ đúng là thiên tài!
- Đừng có nịnh hót!
Cuối cùng bà Ngô cũng nở một nụ cười.
- Tuy nhiên còn chưa biết được, bởi vì trước đây không lâu, nội bộ bang 3K đang tiến hành thanh lý môn hộ, thủ lĩnh hiện tại của bang 3K cuối năm ngoái đã qua đời rồi, vì thế nội bộ nhóm đó đang tranh đấu quyết liệt, cũng không biết chắc được George có giúp được chuyện này hay không?
Hắn hỏi lại:
-Chuyện này xảy ra khi nào vậy?
- Ngay khi các con rời đi không lâu, thì bọn họ cũng bắt đầu nội chiến, đến bây giờ vẫn chưa kết thúc. Vì thế George cũng không thể nhúng tay vào chuyện bên ngoài được. Ông ấy vẫn đang giữ thái độ trung lập, đến giờ vẫn bàng quan xem xét tình hình.
-Thì ra vậy giờ thì con biết vì sao ông ấy lại giao cô cháu gái duy nhất của mình cho 1 đứa bất tài như con rồi, chính là vì ông ấy muốn bảo vệ Emi.
Trương Nhất Phàm nói.
- Coi như con thông minh, hiện nay các bang đảng xã hội đen ở khắp nơi trên thế giới cũng chưa có băng đảng nào dám lộ liễu gây chuyện ở Trung Quốc, ngay cả lập căn cứ cũng không dám, bọn họ cũng không cần nghĩ đến nữa.
Bà Ngô nói:
-Con hãy kể lại toàn bộ sự tình cho ta nghe, ta sẽ thử xem sao, nhưng chuyện này tôi cũng phải nhắc nhở con, chưa chắc đã thành công, đừng có đặt quá nhiều hi vọng, đặc biệt là trong thời kì nhạy cảm này…
Thì ra từ đầu George đã có chủ định này, lão già này đúng là có tầm nhìn xa trông rộng! Có lẽ lão đã sớm biết trước được sẽ có ngày hôm nay, nên mới có quyết định như vậy. Nếu đã như vậy, mình càng có lợi thế. Nếu mình bảo vệ tốt cô cháu gái yêu quý của lão thì lão cũng không có lý do gì để từ chối mà không trả món nợ ân tình này cho mình.
Trương Nhất Phàm nói:
- Con chỉ cố gắng làm hết sức thôi, tiền không thành vấn đề, chỉ cần người không sao là được.
Đặt điện thoại xuống, hắn trầm ngâm đi đi lại lại trong phòng của mình, mọi người đều ở bên phòng của Trương Chấn Nam đợi hắn, vừa nhìn thấy hắn bước vào cả phòng đều nhốn nháo cả lên:
-Thế nào rồi?
Ánh mắt của hắn dừng lại khi nhìn thấy Lý Hồng:
-Tại soa cô vẫn chưa đi?
Lý Hồng bị hắn nhìn như vậy có chút chột dạ
- Tại vì em đang muốn xem kết quả của anh như thế nào thôi?
- Đợi cái con khỉ gì, nước đến chân rồi còn đợi gì nữa.
Lần đầu tiên hắn nổi giận văng tục trước mặt Lý Hồng làm cô ngơ ngác nhìn hắn, cô cảm thấy không thể tin nổi chuyện này.
- Cô và trợ lý Kim đi trước đi, đến trấn an lão Lý. Cánh đàn ông bọn tôi ở đây còn bàn bạc đối sách.
Lý Hồng khẽ nghiến môi:
-Được rồi!Viện Viện chúng ta đi thôi!.
- Không được, tôi còn phải đi đón 1 người bạn nữa, cô ấy đáp chuyến máy bay buổi tối, sắp đến rồi.
Viện Viện nói.
- Bây giờ là lúc nào rồi, cô còn có tâm trí để đi đón bạn nữa sao.
Có người không nhịn được nói Viện Viện vài câu.
Trương Nhất Phàm nói:
-Người ta cũng đã đến đây rồi, không đi đón cũng không được, Hồ Lôi, Mạnh Phàm, 2 cậu đi cùng cô ấy đi, đón được người thì lập tức quay về. Bạn của Viện Viện cũng là đường xá xa xôi đến đây để dự yến thọ, tlà chủ nhân không thể thất lễ được.
Hồ Lôi, Mạnh Phàm trả lời:
- Được ạ, vậy chúng em đi đây.
- Lý Hồng, cô cũng mau về cùng trợ lý Kim đi, đề phòng lão Lý không an tâm, chúng ta không thể đứng ngoài cuộc chuyện này được. Ở đây 1 người là bí thư, 1 người là thiếu tướng lại thêm cô là 1 công chúa, laị bị bọn bắt cóc này dồn vào 1 góc này thật không ra thể thống gì cả. Chính vì ý đó, chúng ta là những người đại diện cho chính phủ, nên đối với chuyện này chúng ta phải dốc hết sức không được để chuyện gì đáng tiếc xảy ra với lão Lý.
Trương Chấn Nam cũng đập bàn nói:
- Mẹ kiếp, nếu như là ở trong nước, mấy tên chó chết này không thể làm loạn như thế được. Thật không ra thể thống gì.
Lý Hồng nhìn tất cả mọi người, người nào người nấy đều đằng đằng uất khí, rất đáng sợ. Nhưng vừa nghe thấy Trương Nhất Phàm gọi mình là công chúa trong lòng liền cảm thấy kì lạ. Cô nói:
- Vậy được, em sẽ đi xem xét tình hình bên Lý lão gia.
Đợi Lý Hồng đi khỏi, Trương Chấn Nam liền hỏi Nhất Phàm:
- Cậu ba, cậu thật sự có cách sao?
- không, em cũng chỉ là đi đến đâu tính đến đó, thử xem sao, cũng không nắm chắc tuyệt đối phần thắng.
Hắn trầm ngâm đáp.
Trương Chấn Nam tính tình nóng nảy:
-Chúng ta gặp phải chuyện này, nếu không giải quyết được thì thật mất mặt họ Trương nhà chúng ta, thật hổ thẹn. Nhưng cái bọn khốn khiếp đó, lại ở nước ngoài, nếu không ông đã vặt chụi lông chúng.
Trương Nhất Phàm nói
-Dù chúng ở nước ngoài cũng không sợ, anh đi liên hệ với bên quân đội Hồng Kông đi, chỉ cần bên phía Mỹ có tin tức gì mà cần đến sự đảm bảo an toàn cho con tin thì anh hãy lập tức hành động. Những lời mắng chửi này hãy đợi đến khi giăng lưới bắt gọn đồng bọn của bọn chúng ở Hồng Kông hãy nói.
- Được! Quyết định như vậy đi! Em phụ trách bên đây đi, anh sẽ qua bên đó xem thế nào. Anh em chúng ta cùng nhau tác chiến. Trương Chấn Nam giận dữ đứng dậy:
- Anh đi liên lạc với bên quân đội, nhất định phải cho chúng 1 trận tơi tả, không còn 1 mảnh giáp.
Nghĩ đến Emi, hắn lập tức cầm lấy điện thoại, nhưng trong lòng vẫn thầm mong cô ấy có thể ra mặt giải quyết vụ này. Nếu được như vậy thì công lao của Emi quá lớn rồi.
Hắn gọi điện thoại cho Liễu Hải:
- Liễu Hải. Emi có ở đấy không? Em lập tức đến trường học tìm cô ấy về đi.
- Anh, cô ấy đi Hồng Kông rồi, anh có việc gì gấp không?
Liễu Hải trả lời.
- Cái gì?Cô ấy đang ở Hồng Kông?
Hắn reo lên, không ngờ sự việc lại thuận lợi đến như vậy, Emi cũng đến Hồng Kông, Liễu Hải lúc trước không nhớ ra bây giờ mới nhớ hắn cũng đang ở Hồng Kông.
Nghe thấy giọng của Trương Nhất Phàm trong điện thoại hình như đang có việc gấp, khiến Liễu Hải cũng cảm thấy có chút lo lắng.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Có cần em đến đó không?
Hắn vội la lên:
-Nhanh đưa địa chỉ liên lạc của cô ấy cho anh, anh đang có việc gấp.
Liễu Hải đưa cho hắn số điện thoại ở Trung Quốc của Emi. Không đợi đến khi Liễu Hải hỏi câu thứ 2 hắn đã cúp điện thoại. Emi, nhất định phải tìm được Emi.
Trương Nhất Phàm vốn định gọi điện thoại trực tiếp cho George, nhưng lại sợ mình chưa đủ tư cách ấy, những chuyện như thế này, George cũng không tiện trúng tay vào, hơn nữa với thân phận của mình mà lại đi liên lạc với 1 tên trùm xã hội đen nước ngoài cũng không được ổn cho lắm.
Nhưng những tên tội phạm lần này lại là ở Mỹ, mà bên đó bang 3K là băng đảng xã hội đen lớn nhất, có đệ tử dải khắp đất nước. Nếu như bọn chúng đồng ý ra tay giúp đỡ, so với chuyện báo cảnh sát, việc này còn dễ giải quyết hơn nhiều.
Nhưng mấu chốt là bọn bang 3K có tham gia gây nên chuyện này hay không, nếu như là bọn chúng tham gia chuyện này , thì chuyện này càng khó giải quyết rồi.
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang ngoài vùng phủ sóng, …”
Hắn đứng đần mặt ra, không hiểu Emi đang làm cái quái gì không biết, mà điện thoại lại ngoài vùng phủ sóng, hắn chợt nghĩ ngay ra là điện thoại của Emi không đăng kí roaming, lúc đó, trong lòng hắn dâng lên 1 cơn bực tức dữ dội, đúng là bọn di động chó má, kinh doanh gì mà phiền phức nhiều hình thức đến vậy, 1 loại là được rồi, lại còn phân cấp bậc người dùng. Đúng là điên rồ.
Cùng 1 số điện thoại, mà mấy trăm loại hình dịch vụ, mà không phải là dịch vụ mà là bòn rút tiền của khách hàng. Đúng là 1 ngày chó má!Một người không mấy khi nổi giận mắng người như hắn hôm nay cũng không nhịn được, văng ra mấy câu chửi tục.
Liễu Hải gọi điện thoại đến:
- Anh, em quên nói cho anh biết điện thoại của Emi không cài đặt roaming
Trương Nhất Phàm đang trong lúc nổi nóng, liền gào lên với Liễu Hải:
-Tại sao không cài cơ chứ, em làm cái quái gì thế hả?
Cuộc sống của Emi ở Trung Quốc đều do Liễu Hải lo liệu hết, vì vậy mọi bực tức hắn đều trút lên đầu Liễu Hải. Liễu Hải nghe thấy giọng điệu sốt sắng của hắn như vậy cũng phần nào đoán được tính nghiêm trọng của sự tình.
Cậu liền giải thích với hắn:
- Emi trước khi về Hồng Kông có nói với em, là cô ấy có 1 người bạn mới quen trên mạng ở Hồng Kông, lần này cô ấy muốn đến thăm người bạn đó
- Có ai đi cùng cô ấy không?
- Có, tất nhiên là có người đi cùng, nhưng điện thoại của người đó cũng không đăng kí roaming.
- Thôi xong.
Hắn cảm thấy rất chán nản, Hồng Kông rộng như vậy hắn biết đi đâu tìm Emi bây giờ.
Lại còn đi gặp bạn quen trên mạng nữa, mới đây có 1 công cụ hỗ trợ phần mềm chát trên inte do 1 công ty viễn thông nào đó mới tung ra, làm dấy lên cơn sốt chát chít ở đại lục. Có rất nhiều người thích kiểu giao lưu này, từ bắc tới nam, từ đông sang tây toàn những chuyện trên trời dưới đất, những chuyện không ai hiểu nổi
Rất nhiều cô gái chỉ vì tin lời những câu chuyện phiếm này, không phân biệt được thật hư, cuối cùng đi vào con đường hư hỏng. Dù đã có rất nhiều hồi chuông cảnh tỉnh, nhưng vẫn có rất nhiều thiếu nữ không quan tâm. Có rất nhiều nam nữ vì thích mơ mộng hão huyền, thậm chí còn có ý nghĩ sẽ tìm được 1 nửa đích thực của mình trên mạng.
Hắn không tài nào ngờ tới, Emi lại chỉ vì đi gặp 1 người bạn trên mạng, mà lặn lội đường xá xa xôi tới tận Hồng Kông trong khi cũng còn chưa xác định được người mà cô ấy gặp là người như thế nào. Cũng còn may là bên cạnh còn có vệ sỹ đi cùng, hắn cũng cảm thấy yên tâm hơn 1 chút.
Ngộ nhỡ Emi ở Trung Quốc xảy ra chuyện gì, hắn cũng khó bề giải thích với George.
Trương Nhất Phàm nổi nóng một hồi:
- Thôi được rồi, anh tự tìm cách.
Liễu Hải trong lòng cũng sốt ruột, nhất định đại ca đã gặp chuyện gì nghiêm trọng rồi, nếu không tại sao lại nôn nóng như vậy? thật không giống với tính cách hằng ngày của hắn.
Hắn ở trong phòng bồn chồn lo lắng không yên đi lại khắp phòng mười mấy vòng, cuối cũng hạ quyết tâm, quyết định gọi điện thoại cho George, nhưng trong lòng vẫn cân nhắc lại mấy phút xem có nên gọi điện thoại cho mẹ vợ mình trước hay không?
Bà Ngô nhìn thấy điện thoại của hắn. Bây giờ bà đang họp, liền dùng tiếng anh lưu loát, cười, nói với mọi người:
- Xin lỗi, tôi nghe điện thoại 1 chút, mọi người cứ tiếp tục thảo luận.
Bình thường khi họp bà Ngô không bao giờ nghe điện thoại, nhưng khi biết là điện thoại của con rể yêu liền bỏ ra ngoài nghe. Trương Nhất Phàm đang có việc gấp cũng không buồn nói vòng vo trực tiếp vào thẳng vấn đề:
-Mẹ, con có chút việc gấp, có lẽ phải nhờ người ra mặt giải quyết dùm.
Bà Ngô nghe thấy giọng điệu của hắn như thế, khẳng định việc này không hề đơn giản, bà bình tĩnh hỏi:
-Con nói đi, có chuyện gì thế?
- Con trai cả của ông Lý Gia Minh ở Hồng Kông bị 1 băng đảng xã hội đen người Hoa ở Mỹ bắt cóc.
- Hả?
Không đợi hắn nói xong, bà Ngô đã vội kêu lên kinh ngạc:
- Người mà con nói có phải là người giàu nhất Hồng Kông, ông Lý Gia Minh đó không?
- Đúng vậy, chính là ông ta, con trai cả của ông ấy bị bắt cóc trên đường tới sân bay.
- Bọn bắt cóc nói như thế nào?
- Bọn chúng đòi 5 trăm trăm triệu tiền chuộc.
- Thật là lũ đê tiện!Toàn những lũ rác rưởi đem toàn những điều xấu xa ra cả nước ngoài.
Bà Ngô phẫn nộ không phải vì chuyện tiền nong mà là vì bọn người này quá đê tiện. Trước đây là hội Hắc Long ở Mỹ, bây giờ lại tới bọn Hoa kiều làm loạn. Những tên Hoa kiều này tại sao lại không chịu thua kém như thế cơ chứ.
Những điều bà Ngô cảm nhận được thì chỉ có những người nhiều năm sinh sống tại nước ngoài như bà mới có thể cảm nhận được. Vì vậy đối với những chuyện như thế này, bà căm ghét đến tận xương tủy.
Bà Ngô mắng xong mấy câu, lại quay lại hỏi Trương Nhất Phàm:
-Con muốn ta đi xin George giúp đỡ có đúng không, hi vọng bang 3K ra mặt giúp đỡ giải quyết chuyện này có đúng không?
- Mẹ đúng là thiên tài!
- Đừng có nịnh hót!
Cuối cùng bà Ngô cũng nở một nụ cười.
- Tuy nhiên còn chưa biết được, bởi vì trước đây không lâu, nội bộ bang 3K đang tiến hành thanh lý môn hộ, thủ lĩnh hiện tại của bang 3K cuối năm ngoái đã qua đời rồi, vì thế nội bộ nhóm đó đang tranh đấu quyết liệt, cũng không biết chắc được George có giúp được chuyện này hay không?
Hắn hỏi lại:
-Chuyện này xảy ra khi nào vậy?
- Ngay khi các con rời đi không lâu, thì bọn họ cũng bắt đầu nội chiến, đến bây giờ vẫn chưa kết thúc. Vì thế George cũng không thể nhúng tay vào chuyện bên ngoài được. Ông ấy vẫn đang giữ thái độ trung lập, đến giờ vẫn bàng quan xem xét tình hình.
-Thì ra vậy giờ thì con biết vì sao ông ấy lại giao cô cháu gái duy nhất của mình cho 1 đứa bất tài như con rồi, chính là vì ông ấy muốn bảo vệ Emi.
Trương Nhất Phàm nói.
- Coi như con thông minh, hiện nay các bang đảng xã hội đen ở khắp nơi trên thế giới cũng chưa có băng đảng nào dám lộ liễu gây chuyện ở Trung Quốc, ngay cả lập căn cứ cũng không dám, bọn họ cũng không cần nghĩ đến nữa.
Bà Ngô nói:
-Con hãy kể lại toàn bộ sự tình cho ta nghe, ta sẽ thử xem sao, nhưng chuyện này tôi cũng phải nhắc nhở con, chưa chắc đã thành công, đừng có đặt quá nhiều hi vọng, đặc biệt là trong thời kì nhạy cảm này…
Thì ra từ đầu George đã có chủ định này, lão già này đúng là có tầm nhìn xa trông rộng! Có lẽ lão đã sớm biết trước được sẽ có ngày hôm nay, nên mới có quyết định như vậy. Nếu đã như vậy, mình càng có lợi thế. Nếu mình bảo vệ tốt cô cháu gái yêu quý của lão thì lão cũng không có lý do gì để từ chối mà không trả món nợ ân tình này cho mình.
Trương Nhất Phàm nói:
- Con chỉ cố gắng làm hết sức thôi, tiền không thành vấn đề, chỉ cần người không sao là được.
Đặt điện thoại xuống, hắn trầm ngâm đi đi lại lại trong phòng của mình, mọi người đều ở bên phòng của Trương Chấn Nam đợi hắn, vừa nhìn thấy hắn bước vào cả phòng đều nhốn nháo cả lên:
-Thế nào rồi?
Ánh mắt của hắn dừng lại khi nhìn thấy Lý Hồng:
-Tại soa cô vẫn chưa đi?
Lý Hồng bị hắn nhìn như vậy có chút chột dạ
- Tại vì em đang muốn xem kết quả của anh như thế nào thôi?
- Đợi cái con khỉ gì, nước đến chân rồi còn đợi gì nữa.
Lần đầu tiên hắn nổi giận văng tục trước mặt Lý Hồng làm cô ngơ ngác nhìn hắn, cô cảm thấy không thể tin nổi chuyện này.
- Cô và trợ lý Kim đi trước đi, đến trấn an lão Lý. Cánh đàn ông bọn tôi ở đây còn bàn bạc đối sách.
Lý Hồng khẽ nghiến môi:
-Được rồi!Viện Viện chúng ta đi thôi!.
- Không được, tôi còn phải đi đón 1 người bạn nữa, cô ấy đáp chuyến máy bay buổi tối, sắp đến rồi.
Viện Viện nói.
- Bây giờ là lúc nào rồi, cô còn có tâm trí để đi đón bạn nữa sao.
Có người không nhịn được nói Viện Viện vài câu.
Trương Nhất Phàm nói:
-Người ta cũng đã đến đây rồi, không đi đón cũng không được, Hồ Lôi, Mạnh Phàm, 2 cậu đi cùng cô ấy đi, đón được người thì lập tức quay về. Bạn của Viện Viện cũng là đường xá xa xôi đến đây để dự yến thọ, tlà chủ nhân không thể thất lễ được.
Hồ Lôi, Mạnh Phàm trả lời:
- Được ạ, vậy chúng em đi đây.
- Lý Hồng, cô cũng mau về cùng trợ lý Kim đi, đề phòng lão Lý không an tâm, chúng ta không thể đứng ngoài cuộc chuyện này được. Ở đây 1 người là bí thư, 1 người là thiếu tướng lại thêm cô là 1 công chúa, laị bị bọn bắt cóc này dồn vào 1 góc này thật không ra thể thống gì cả. Chính vì ý đó, chúng ta là những người đại diện cho chính phủ, nên đối với chuyện này chúng ta phải dốc hết sức không được để chuyện gì đáng tiếc xảy ra với lão Lý.
Trương Chấn Nam cũng đập bàn nói:
- Mẹ kiếp, nếu như là ở trong nước, mấy tên chó chết này không thể làm loạn như thế được. Thật không ra thể thống gì.
Lý Hồng nhìn tất cả mọi người, người nào người nấy đều đằng đằng uất khí, rất đáng sợ. Nhưng vừa nghe thấy Trương Nhất Phàm gọi mình là công chúa trong lòng liền cảm thấy kì lạ. Cô nói:
- Vậy được, em sẽ đi xem xét tình hình bên Lý lão gia.
Đợi Lý Hồng đi khỏi, Trương Chấn Nam liền hỏi Nhất Phàm:
- Cậu ba, cậu thật sự có cách sao?
- không, em cũng chỉ là đi đến đâu tính đến đó, thử xem sao, cũng không nắm chắc tuyệt đối phần thắng.
Hắn trầm ngâm đáp.
Trương Chấn Nam tính tình nóng nảy:
-Chúng ta gặp phải chuyện này, nếu không giải quyết được thì thật mất mặt họ Trương nhà chúng ta, thật hổ thẹn. Nhưng cái bọn khốn khiếp đó, lại ở nước ngoài, nếu không ông đã vặt chụi lông chúng.
Trương Nhất Phàm nói
-Dù chúng ở nước ngoài cũng không sợ, anh đi liên hệ với bên quân đội Hồng Kông đi, chỉ cần bên phía Mỹ có tin tức gì mà cần đến sự đảm bảo an toàn cho con tin thì anh hãy lập tức hành động. Những lời mắng chửi này hãy đợi đến khi giăng lưới bắt gọn đồng bọn của bọn chúng ở Hồng Kông hãy nói.
- Được! Quyết định như vậy đi! Em phụ trách bên đây đi, anh sẽ qua bên đó xem thế nào. Anh em chúng ta cùng nhau tác chiến. Trương Chấn Nam giận dữ đứng dậy:
- Anh đi liên lạc với bên quân đội, nhất định phải cho chúng 1 trận tơi tả, không còn 1 mảnh giáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.