Chương 479: Cô gái hít heroin
Tây Lâu Nguyệt
10/06/2013
Song song với việc phía Cảnh sát thành phố Song Giang không ngừng nghỉ triển khai điều tra vụ án, thì việc hợp tác với Emi và tập đoàn Hoa Long đã thành công mỹ mãn. Đối với dự án đầu tư mới của tập đoàn Hoa Long, Emi có suy nghĩ của chính mình, bởi vì cô cũng coi trọng tiềm lực thiết bị chữa bệnh cao cấp ở Trung Quốc đại lục.
Làm một thương nhân ưu tú, cô đương nhiên không muốn từ bỏ bất kì một cơ hội phát tài nào. Hơn nữa cô cũng chỉ có thể tham gia đầu tư một cách chân chính, mới có thể danh chính ngôn thuận khiến cho ba cô là chủ tịch Hội đồng quản trị Âu Phil phục cô.
Trong chuyện này, Emi đã phải cố gắng rất nhiều, hiện tại tất cả thiết bị và dây chuyền sản xuất đã lên thuyền, ít ngày nữa sẽ đem tới Trung Quốc đại lục.
Vì thế, tập đoàn Hoa Long trống chiêng rùm beng nhằm xây dựng dự án mới nhanh hơn, sau khi trải qua sự tổ chức lại, bởi vì có sự gia nhập của Emi, tập đoàn Hoa Long chính thức trở thành doanh nghiệp liên doanh với nước ngoài bước chân lên sàn chứng khoán.
Tin tức này được công bố ra, cổ phiếu của Tập đoàn Hoa Long lại một lần nữa tăng lên một cách điên cuồng. Mặc dù Vương Phú Nhân vẫn là đại cổ đông, nhưng cổ phần của ông ta và bà xã đã hợp lại làm một.
Trước mắt Hà Tiêu Tiêu xếp thứ hai, Emi xếp thứ ba, ba đại cổ đông của Tập đoàn Hoa Long chính thức ra lò.
Các hạng mục đầu tư ở thành phố Song Giang của Công ty Âu Phil cũng chuẩn bị khởi công. Một là một đại siêu thị, một cái là khách sạn năm sao cao cấp. Hai dự án này, kế hoạch tổng đầu tư đạt sáu tỷ.
Việc có được hai dự án lớn này, đã viết thêm một chính tích lớn cho thành phố Song Giang.
Kế hoạch quy hoạch đất đai lần thứ hai và kế hoạch giải phóng mặt bằng đã bắt đầu, đây cũng là vì dự án phối hợp của công ty Âu Phil ở thành phố Song Giang. Bởi vì khách sạn năm sao của công ty Âu Phil được đem xây dựng ở vị trí này.
Kỳ đấu thầu đất lần thứ hai cũng gần đến ngày cử hành, bởi vì việc tuyên truyền của thành phố Song Giang cũng không tồi, ở trên Ti Vi và trên quảng cáo, hầu hết tin đưa về việc gia nhập của Tập đoàn Âu Phil. Bởi vậy, rất nhiều nhà đầu tư nghe được liền lập tức hành động, liên tiếp không ngừng đến đây.
Trong thời gian thu hút đầu tư, toàn bộ các khách sạn ở Thành phố Song Giang tạm thời đầy khách, thành phố Song Giang liền đạt tới sự náo nhiệt chưa từng có. Lượng người gia tăng mạnh, đồng thời cũng khiến Cục Công an Thành phố Song Giang chịu áp lực rất lớn.
Bởi vì Bí thư Thành ủy Trương Nhất Phàm đã nhấn mạnh trên hội nghị, nếu trong lúc thu hút đầu tư, khu vực ai quản lí xảy ra chuyện gì thì sẽ hỏi người đó. An ninh phải được coi trọng.
Trương Nhất Phàm quyết tâm muốn thiết lập một thành phố Song Giang yên bình, đầy sức hấp dẫn và tràn ngập cảm giác an toàn. Bởi vậy, đối với thế lực đen tối cùng với hoạt động của tội phạm đã tiến hành một trận đả kích rất lớn.
Hội nghị triển khai xong, Diệp Á Bình lại vào văn phòng của Bí thư Thành ủy, nêu ra một tình hình vô cùng quan trọng. Ở nơi ăn chơi của thành phố Song Giang, phát hiện có độc phẩm chảy ra. Thị trường thuốc phiện thành phố Song Giang có hiện tượng sống lại.
Đây là một trong những phát hiện quan trọng! Cho thấy số thuốc phiện kia ở ngay tại thành phố Song Giang.
Trương Nhất Phàm nghiêm túc nói:
- Cục trưởng Diệp, tuyến công an các đồng chí, nhiệm vụ quan trọng lắm.
- Bí thư Trương, tôi biết, cam đoan rằng trước khi diễn ra đại hội thương nghiệp sẽ điều tra ra tung tích số thuốc phiện đó.
Diệp Á Bình đứng lên, hơi ưỡn ngực, chào Trương Nhất Phàm theo nghi thức quân đội.
Trương Nhất Phàm nhìn cô, khuôn mặt có ý cười:
- Cục trưởng Diệp quả nhiên anh hùng nữ kiệt. Tốt! Tôi muốn chính là thái độ này của cô! An ninh của thành phố Song Giang có thể được như ngày hôm nay, không thể thiếu được công của cô!
Diệp Á Bình ngại ngùng cười:
- Bí thư Trương quá khen.
Trương Nhất Phàm rút ra một điếu thuốc, tự châm khói. Hắn hút miếng thuốc rồi đánh giá người nữ tướng mà chính mình tự tay nâng đỡ, dìu dắt đi lên. Tư chất của Diệp Á Bình vô cùng, oai hùng, thực khiến cho người ta có một cảm giác khoan khoái, nhẹ nhàng.
Lưu Bá Lâm trước kia so sánh với cô, chính xác khác biệt một trời một vực. Tất cả chứng minh, lựa chọn của mình lúc trước không hề sai. Hai người bàn bạc chi tiết cụ thể một hồi, trước khi đi, Diệp Á Bình không ngờ có chút nhăn nhó yêu cầu:
- Bí thư Trương, buổi tối có thể mời ngài và phu nhân tới ăn cơm được không?
Cùng Trương Nhất Phàm lăn lộn lâu như vậy, Diệp Á Bình vẫn chưa có cơ hội mời Bí thư Trương ăn cơm, Trương Nhất Phàm hiểu ý tứ của cô. Trong cái vòng trong này, có lúc ăn cơm cũng là một loại ám hiệu.
Cấp dưới mời lãnh đạo ăn cơm, nếu lãnh đạo không nể tình, điều này ý nghĩa rằng người này phải cẩn thận một chút, cái nhìn của lãnh đạo đối với người ta, người ta không muốn ăn bữa cơm với họ.
Nếu lãnh đạo ngày nào cũng muốn ngươi mời ăn cơm, người lãnh đạo này có vấn đề. Tuy nhiên, lãnh đạo như vậy xem chừng cả đời cũng là kẻ bất lực, không có kết quả.
Còn Trương Nhất Phàm với cấp lãnh đạo như vậy, ngươi muốn cho người ta ăn của ngươi cả đời, người ta cũng còn không thèm.
Trương Nhất Phàm không ngờ đồng ý:
- Vậy buổi tối liên hệ đi.
Mời Bí thư Trương ăn cơm, thật ra là mong muốn của Vu Quan, gã ta muốn trước mặt lãnh đạo mình tỏ rõ một chút ít thái độ. Có lẽ ngày nào đó, lão Trương sẽ cho gã ta thăng thêm một bậc.
Sắp đến giờ nghỉ, Trương Nhất Phàm bèn gọi điện thoại cho Đổng Tiểu Phàm.
- Bà xã, tối nay cùng đi ăn cơm với anh.
- Làm gì mà lôi cả em đi vậy!
- Đi đi, đi đi! Là Cục trưởng Diệp mời.
Trương Nhất Phàm hăng hái, Đổng Tiểu Phàm đành bất đắc dĩ nói:
- Vậy được ạ, em về thay quần áo.
Buổi tối, hai người tới nhà hàng Diệp Á Bình dự định --- Phú Qúy Viên.
Diệp Á Bình nghe nói vợ chồng Trương Nhất Phàm sắp tới, liền xuống lầu đón tiếp, Vu Quan cũng đi theo xuống dưới. Hai người vừa hay đợi vợ chồng Trương Nhất Phàm ở cửa.
Lúc Đổng Tiểu Phàm ra khỏi xe, Vu Quan trông có chút ngây người, Diệp Á Bình véo gã ta một chút, Vu Quan mới phản ứng lại. bà xã của Bí thư Trương xinh đẹp như vậy ư! Đây còn chưa trang điểm. Minh tinh điện ảnh chắc cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Vu Quan không phải kẻ háo sắc, cưới người vợ mạnh mẽ như Diệp Á Bình, gã cũng không dám háo sắc. Chính là đối với người phụ nữ đẹp có chút suy nghĩ, cũng chỉ có thể mò vào trong phòng tắm mà tự xử. Tuy nhiên, nét kiều diễm của Đổng Tiểu Phàm, thực sự khiến gã ta phải sửng sốt một phen.
Thất lễ trước mặt lãnh đạo khiến Diệp Á Bình cảm thấy buồn bực, cô cũng biết Vu Quan không phải là kẻ háo sắc, không ngờ khi nhìn phu nhân của bí thư lại có biểu hiện như vậy, mất mặt quá!
Cũng may Bí thư Trương không để ý, bởi vì hắn đang quay đầu nhìn bà xã thân yêu của mình.
Bốn người vào phòng riêng, Trương Nhất Phàm nhìn trên cửa dán tấm biển “Tử Trúc Lâm”. Lúc ăn cơm, Vu Quan đã làm một chuyện khiến người ta buồn bực. Không ngờ gã ta lại lấy ra một bao lì xì, muốn đưa cho Bí thư Trương. Chiêu này Vu Quan trước kia đã làm thuận buồn xuôi gió, gã tặng đi thì cũng thu lại, tất cả đều là đương nhiên.
Trong một thể chế hỗn loạn, lúc nào cũng phải mang theo bên cạnh mình một cái bao lì xì, đây là thứ đồ chuẩn bị của chốn quan trường, cũng là pháp bảo thử trăm lần không sai, không ngờ hôm nay lại không nhạy. Vu Quan còn nghĩ có phải lì xì không đủ dày hay không. Bí thư Trương có lẽ đối với hai chữ đầu ra phía sau thêm bốn số không nữa không hài lòng lắm.
Diệp Á Bình nhìn hành động của Vu Quan, sắc mặt đều thay đổi, liên tục nháy mắt. Đáng tiếc Vu Quan không hiểu ý này. Gã ta sống đến ngần này tuổi rồi, từ trước đến nay chưa từng thấy tay lãnh đạo nào không nhận tiền lì xì.
- Bí thư Trương, sự nâng đỡ của ngài, Vu Quan khắc trong tâm khảm. Đây là chút lòng thành cho cháu bé, không có ý gì khác, không có ý gì khác đâu ạ.
Vu Quan mỉm cười đem tiền lì xì đặt trước mặt Đổng Tiểu Phàm. Gã sớm nghe được, bé con của Trương Nhất Phàm đã được nửa tuổi, hắn liền cố ý chuẩn bị như vậy.
Không ngờ Trương Nhất Phàm ngẩng đầu:
- Cục trưởng Diệp, đây là ý của cô sao?
Diệp Á Bình chỉ biết ngại ngùng nói:
- Vâng, à không.
Cô không quen nói dối trước mặt Bí thư Trương, cho nên khi nói dối có chút băn khoăn. Cô rõ ràng là đã nói rõ.
- Đây là ý của lão Vu, anh ấy vẫn muốn cảm tạ ngài một chút, tiếc rằng không có cơ hội.
Trương Nhất Phàm mỉm cười:
- Xem ra hôm nay đến ăn bữa cơm này, tôi đến nhầm rồi. Cục trưởng Diệp, đồng chí Vu Quan, thân là chiến sĩ trong đội ngũ cách mạng, anh cứ như đạn bọc đường thế này thật không được, thế này rõ ràng là khiến tôi phạm sai lầm rồi?
Bí thư Trương tuy rằng ăn nói bình thản, nhưng thái độ kiên quyết, Vu Quan xấu hổ liền cất tiền lì xì đi.
Nhân viên phục vụ mang đồ ăn lên, Vu Quan thật sự rất chịu khó, luôn chân luôn tay kính rượu.
Tuy nhiên, tửu lượng của gã ta dường như còn không lợi hại bằng Trương Nhất Phàm. Vì thể diện, Trương Nhất Phàm đương nhiên sẽ không khiến gã cảm thấy khó coi. Nhưng hắn cảm thấy, Vu Quan loại người này năng lực qua loa, chắc chắn bị bà xã dắt mũi lâu rồi, mất đi nhuệ khí của đàn ông.
Cho nên con người trở nên có chút dối trá.
Thật ra Vu Quan bên trong không phải là người xấu, chính là uất ức, nghĩ muốn phá tan phòng tuyến của bà xã, đi ra hít thở không khí.
Tâm tư của gã, Trương Nhất Phàm còn không nhìn ra ư?
Lúc đề bạt Vu Quan là do tình thế cấp bách. Nhưng sau lại nghĩ, cùng với Đàm Duy Tân lăn lộn ăn uống chỗ nào đó, còn không bằng khiến cho Vu Quan ngốc nghếch ở nơi này.
Tùy rằng Vu Quan không có năng lực nhưng gã ta lịa biết nghe lời. Mặc dù có ngờ nghệch một chút, nhưng cũng có thể thật thà mà đi làm việc theo ý đồ của mình, thì dù sao cũng là một sự lựa chọn không tồi.
Diệp Á Bình hôm nay đã có chút buồn bực, lão không cho mình được nở mày mặt, lại khiến mình mất mặt. Đầu tiên là lúc nghênh đón lãnh đạo không ngờ lại sững sờ nhìn phu nhân lãnh đạo.
Sau đó lại thần thần bí bí, đến nói cũng chẳng nói với mình một câu liền lặng lẽ nhét lì xì. Bây giờ uống rượu, tửu lượng của gã đã không được còn muốn thể hiện, uống được một nửa đã bắt đầu nói lung tung rồi.
Một người đàn ông đã bị chèn ép nhiều năm, lúc muốn giải phóng rất khó dừng lại được. Diệp Á Bình nháy mắt như thế nào, Vu Quan cũng không nhìn thấy, chỉ lo nói cho bản thân mình. Diệp Á Bình tức giận bèn lôi lão ra ngoài phòng riêng:
- Bí thư Trương, thật xin lỗi, anh Vu uống hơi nhiều, anh đừng để ý.
Diệp Á Bình ngượng nghịu cười cười:
- Tôi dìu anh ấy ra ngoài nghỉ ngơi một chút cho tỉnh.
Diệp Á Bình sau khi đi ra ngoài, Đổng Tiểu Phàm liền hướng mày nhìn ông xã:
- Đồng chí Vu này, xem ra bị áp lực lâu lắm rồi! Bà xã gã lợi hại lắm phải không?
Trương Nhất Phàm mỉm cười nói:
- Mỗi gia đình đều có một người mạnh mẽ, một người mềm yếu, nếu cả hai đều mạnh mẽ chung quy không thể lâu dài. Hai vợ chồng quan hệ rất tinh tế, thật ra không khác chốn quan trường chút nào. Cho nên khi phối hợp cùng với đồng nghiệp luôn cần phải chú ý điều tiết.
Hai người nói chuyện trong phòng riêng, Diệp Á Bình lôi Vu Quan ra:
- Em làm gì mà kéo anh? Anh muốn cùng nói chuyện với Bí thư Trương.
Diệp Á Bình muốn thể hiện uy nghiêm của người vợ, giáo huấn gã mấy câu. Lúc này, từ trong phòng có một cô gái chạy đến. Cô giá này ăn mặc khá hở hang, khiến cho người ta vừa nhìn đã biết là gái hầu rượu.
Cũng không biết cô gái này có chuyện gì, từ trong phòng riêng lao tới, vội vàng chạy vào toilet. Không ngờ không cẩn thận đụng vào Diệp Á Bình, một bọc nhỏ màu bột trắng rơi xuống mặt đất.
Cô gái thần sắc có chút bối rối, vội vàng nhặt cái túi, chạy vào trong toilet.
Bạch phiến! Diệp Á Bình đột nhiên giật mình, lập tức buông Vu Quan ra, cũng đi vào toilet xem.
Diệp Á Bình làm điệu bộ như đi nhà vệ sinh, ở bên vách của cô gái nghe ngóng âm thanh, cô mơ hồ nghe có tiếng bật lửa, sau đó lại nghe từng đợt hít thở dồn dập.
Người này hít thuốc phiện! Diệp Á Bình từ khe hở của tấm ván, nhìn thấy được một cảnh tượng kinh người.
Làm một thương nhân ưu tú, cô đương nhiên không muốn từ bỏ bất kì một cơ hội phát tài nào. Hơn nữa cô cũng chỉ có thể tham gia đầu tư một cách chân chính, mới có thể danh chính ngôn thuận khiến cho ba cô là chủ tịch Hội đồng quản trị Âu Phil phục cô.
Trong chuyện này, Emi đã phải cố gắng rất nhiều, hiện tại tất cả thiết bị và dây chuyền sản xuất đã lên thuyền, ít ngày nữa sẽ đem tới Trung Quốc đại lục.
Vì thế, tập đoàn Hoa Long trống chiêng rùm beng nhằm xây dựng dự án mới nhanh hơn, sau khi trải qua sự tổ chức lại, bởi vì có sự gia nhập của Emi, tập đoàn Hoa Long chính thức trở thành doanh nghiệp liên doanh với nước ngoài bước chân lên sàn chứng khoán.
Tin tức này được công bố ra, cổ phiếu của Tập đoàn Hoa Long lại một lần nữa tăng lên một cách điên cuồng. Mặc dù Vương Phú Nhân vẫn là đại cổ đông, nhưng cổ phần của ông ta và bà xã đã hợp lại làm một.
Trước mắt Hà Tiêu Tiêu xếp thứ hai, Emi xếp thứ ba, ba đại cổ đông của Tập đoàn Hoa Long chính thức ra lò.
Các hạng mục đầu tư ở thành phố Song Giang của Công ty Âu Phil cũng chuẩn bị khởi công. Một là một đại siêu thị, một cái là khách sạn năm sao cao cấp. Hai dự án này, kế hoạch tổng đầu tư đạt sáu tỷ.
Việc có được hai dự án lớn này, đã viết thêm một chính tích lớn cho thành phố Song Giang.
Kế hoạch quy hoạch đất đai lần thứ hai và kế hoạch giải phóng mặt bằng đã bắt đầu, đây cũng là vì dự án phối hợp của công ty Âu Phil ở thành phố Song Giang. Bởi vì khách sạn năm sao của công ty Âu Phil được đem xây dựng ở vị trí này.
Kỳ đấu thầu đất lần thứ hai cũng gần đến ngày cử hành, bởi vì việc tuyên truyền của thành phố Song Giang cũng không tồi, ở trên Ti Vi và trên quảng cáo, hầu hết tin đưa về việc gia nhập của Tập đoàn Âu Phil. Bởi vậy, rất nhiều nhà đầu tư nghe được liền lập tức hành động, liên tiếp không ngừng đến đây.
Trong thời gian thu hút đầu tư, toàn bộ các khách sạn ở Thành phố Song Giang tạm thời đầy khách, thành phố Song Giang liền đạt tới sự náo nhiệt chưa từng có. Lượng người gia tăng mạnh, đồng thời cũng khiến Cục Công an Thành phố Song Giang chịu áp lực rất lớn.
Bởi vì Bí thư Thành ủy Trương Nhất Phàm đã nhấn mạnh trên hội nghị, nếu trong lúc thu hút đầu tư, khu vực ai quản lí xảy ra chuyện gì thì sẽ hỏi người đó. An ninh phải được coi trọng.
Trương Nhất Phàm quyết tâm muốn thiết lập một thành phố Song Giang yên bình, đầy sức hấp dẫn và tràn ngập cảm giác an toàn. Bởi vậy, đối với thế lực đen tối cùng với hoạt động của tội phạm đã tiến hành một trận đả kích rất lớn.
Hội nghị triển khai xong, Diệp Á Bình lại vào văn phòng của Bí thư Thành ủy, nêu ra một tình hình vô cùng quan trọng. Ở nơi ăn chơi của thành phố Song Giang, phát hiện có độc phẩm chảy ra. Thị trường thuốc phiện thành phố Song Giang có hiện tượng sống lại.
Đây là một trong những phát hiện quan trọng! Cho thấy số thuốc phiện kia ở ngay tại thành phố Song Giang.
Trương Nhất Phàm nghiêm túc nói:
- Cục trưởng Diệp, tuyến công an các đồng chí, nhiệm vụ quan trọng lắm.
- Bí thư Trương, tôi biết, cam đoan rằng trước khi diễn ra đại hội thương nghiệp sẽ điều tra ra tung tích số thuốc phiện đó.
Diệp Á Bình đứng lên, hơi ưỡn ngực, chào Trương Nhất Phàm theo nghi thức quân đội.
Trương Nhất Phàm nhìn cô, khuôn mặt có ý cười:
- Cục trưởng Diệp quả nhiên anh hùng nữ kiệt. Tốt! Tôi muốn chính là thái độ này của cô! An ninh của thành phố Song Giang có thể được như ngày hôm nay, không thể thiếu được công của cô!
Diệp Á Bình ngại ngùng cười:
- Bí thư Trương quá khen.
Trương Nhất Phàm rút ra một điếu thuốc, tự châm khói. Hắn hút miếng thuốc rồi đánh giá người nữ tướng mà chính mình tự tay nâng đỡ, dìu dắt đi lên. Tư chất của Diệp Á Bình vô cùng, oai hùng, thực khiến cho người ta có một cảm giác khoan khoái, nhẹ nhàng.
Lưu Bá Lâm trước kia so sánh với cô, chính xác khác biệt một trời một vực. Tất cả chứng minh, lựa chọn của mình lúc trước không hề sai. Hai người bàn bạc chi tiết cụ thể một hồi, trước khi đi, Diệp Á Bình không ngờ có chút nhăn nhó yêu cầu:
- Bí thư Trương, buổi tối có thể mời ngài và phu nhân tới ăn cơm được không?
Cùng Trương Nhất Phàm lăn lộn lâu như vậy, Diệp Á Bình vẫn chưa có cơ hội mời Bí thư Trương ăn cơm, Trương Nhất Phàm hiểu ý tứ của cô. Trong cái vòng trong này, có lúc ăn cơm cũng là một loại ám hiệu.
Cấp dưới mời lãnh đạo ăn cơm, nếu lãnh đạo không nể tình, điều này ý nghĩa rằng người này phải cẩn thận một chút, cái nhìn của lãnh đạo đối với người ta, người ta không muốn ăn bữa cơm với họ.
Nếu lãnh đạo ngày nào cũng muốn ngươi mời ăn cơm, người lãnh đạo này có vấn đề. Tuy nhiên, lãnh đạo như vậy xem chừng cả đời cũng là kẻ bất lực, không có kết quả.
Còn Trương Nhất Phàm với cấp lãnh đạo như vậy, ngươi muốn cho người ta ăn của ngươi cả đời, người ta cũng còn không thèm.
Trương Nhất Phàm không ngờ đồng ý:
- Vậy buổi tối liên hệ đi.
Mời Bí thư Trương ăn cơm, thật ra là mong muốn của Vu Quan, gã ta muốn trước mặt lãnh đạo mình tỏ rõ một chút ít thái độ. Có lẽ ngày nào đó, lão Trương sẽ cho gã ta thăng thêm một bậc.
Sắp đến giờ nghỉ, Trương Nhất Phàm bèn gọi điện thoại cho Đổng Tiểu Phàm.
- Bà xã, tối nay cùng đi ăn cơm với anh.
- Làm gì mà lôi cả em đi vậy!
- Đi đi, đi đi! Là Cục trưởng Diệp mời.
Trương Nhất Phàm hăng hái, Đổng Tiểu Phàm đành bất đắc dĩ nói:
- Vậy được ạ, em về thay quần áo.
Buổi tối, hai người tới nhà hàng Diệp Á Bình dự định --- Phú Qúy Viên.
Diệp Á Bình nghe nói vợ chồng Trương Nhất Phàm sắp tới, liền xuống lầu đón tiếp, Vu Quan cũng đi theo xuống dưới. Hai người vừa hay đợi vợ chồng Trương Nhất Phàm ở cửa.
Lúc Đổng Tiểu Phàm ra khỏi xe, Vu Quan trông có chút ngây người, Diệp Á Bình véo gã ta một chút, Vu Quan mới phản ứng lại. bà xã của Bí thư Trương xinh đẹp như vậy ư! Đây còn chưa trang điểm. Minh tinh điện ảnh chắc cũng chỉ đến vậy mà thôi.
Vu Quan không phải kẻ háo sắc, cưới người vợ mạnh mẽ như Diệp Á Bình, gã cũng không dám háo sắc. Chính là đối với người phụ nữ đẹp có chút suy nghĩ, cũng chỉ có thể mò vào trong phòng tắm mà tự xử. Tuy nhiên, nét kiều diễm của Đổng Tiểu Phàm, thực sự khiến gã ta phải sửng sốt một phen.
Thất lễ trước mặt lãnh đạo khiến Diệp Á Bình cảm thấy buồn bực, cô cũng biết Vu Quan không phải là kẻ háo sắc, không ngờ khi nhìn phu nhân của bí thư lại có biểu hiện như vậy, mất mặt quá!
Cũng may Bí thư Trương không để ý, bởi vì hắn đang quay đầu nhìn bà xã thân yêu của mình.
Bốn người vào phòng riêng, Trương Nhất Phàm nhìn trên cửa dán tấm biển “Tử Trúc Lâm”. Lúc ăn cơm, Vu Quan đã làm một chuyện khiến người ta buồn bực. Không ngờ gã ta lại lấy ra một bao lì xì, muốn đưa cho Bí thư Trương. Chiêu này Vu Quan trước kia đã làm thuận buồn xuôi gió, gã tặng đi thì cũng thu lại, tất cả đều là đương nhiên.
Trong một thể chế hỗn loạn, lúc nào cũng phải mang theo bên cạnh mình một cái bao lì xì, đây là thứ đồ chuẩn bị của chốn quan trường, cũng là pháp bảo thử trăm lần không sai, không ngờ hôm nay lại không nhạy. Vu Quan còn nghĩ có phải lì xì không đủ dày hay không. Bí thư Trương có lẽ đối với hai chữ đầu ra phía sau thêm bốn số không nữa không hài lòng lắm.
Diệp Á Bình nhìn hành động của Vu Quan, sắc mặt đều thay đổi, liên tục nháy mắt. Đáng tiếc Vu Quan không hiểu ý này. Gã ta sống đến ngần này tuổi rồi, từ trước đến nay chưa từng thấy tay lãnh đạo nào không nhận tiền lì xì.
- Bí thư Trương, sự nâng đỡ của ngài, Vu Quan khắc trong tâm khảm. Đây là chút lòng thành cho cháu bé, không có ý gì khác, không có ý gì khác đâu ạ.
Vu Quan mỉm cười đem tiền lì xì đặt trước mặt Đổng Tiểu Phàm. Gã sớm nghe được, bé con của Trương Nhất Phàm đã được nửa tuổi, hắn liền cố ý chuẩn bị như vậy.
Không ngờ Trương Nhất Phàm ngẩng đầu:
- Cục trưởng Diệp, đây là ý của cô sao?
Diệp Á Bình chỉ biết ngại ngùng nói:
- Vâng, à không.
Cô không quen nói dối trước mặt Bí thư Trương, cho nên khi nói dối có chút băn khoăn. Cô rõ ràng là đã nói rõ.
- Đây là ý của lão Vu, anh ấy vẫn muốn cảm tạ ngài một chút, tiếc rằng không có cơ hội.
Trương Nhất Phàm mỉm cười:
- Xem ra hôm nay đến ăn bữa cơm này, tôi đến nhầm rồi. Cục trưởng Diệp, đồng chí Vu Quan, thân là chiến sĩ trong đội ngũ cách mạng, anh cứ như đạn bọc đường thế này thật không được, thế này rõ ràng là khiến tôi phạm sai lầm rồi?
Bí thư Trương tuy rằng ăn nói bình thản, nhưng thái độ kiên quyết, Vu Quan xấu hổ liền cất tiền lì xì đi.
Nhân viên phục vụ mang đồ ăn lên, Vu Quan thật sự rất chịu khó, luôn chân luôn tay kính rượu.
Tuy nhiên, tửu lượng của gã ta dường như còn không lợi hại bằng Trương Nhất Phàm. Vì thể diện, Trương Nhất Phàm đương nhiên sẽ không khiến gã cảm thấy khó coi. Nhưng hắn cảm thấy, Vu Quan loại người này năng lực qua loa, chắc chắn bị bà xã dắt mũi lâu rồi, mất đi nhuệ khí của đàn ông.
Cho nên con người trở nên có chút dối trá.
Thật ra Vu Quan bên trong không phải là người xấu, chính là uất ức, nghĩ muốn phá tan phòng tuyến của bà xã, đi ra hít thở không khí.
Tâm tư của gã, Trương Nhất Phàm còn không nhìn ra ư?
Lúc đề bạt Vu Quan là do tình thế cấp bách. Nhưng sau lại nghĩ, cùng với Đàm Duy Tân lăn lộn ăn uống chỗ nào đó, còn không bằng khiến cho Vu Quan ngốc nghếch ở nơi này.
Tùy rằng Vu Quan không có năng lực nhưng gã ta lịa biết nghe lời. Mặc dù có ngờ nghệch một chút, nhưng cũng có thể thật thà mà đi làm việc theo ý đồ của mình, thì dù sao cũng là một sự lựa chọn không tồi.
Diệp Á Bình hôm nay đã có chút buồn bực, lão không cho mình được nở mày mặt, lại khiến mình mất mặt. Đầu tiên là lúc nghênh đón lãnh đạo không ngờ lại sững sờ nhìn phu nhân lãnh đạo.
Sau đó lại thần thần bí bí, đến nói cũng chẳng nói với mình một câu liền lặng lẽ nhét lì xì. Bây giờ uống rượu, tửu lượng của gã đã không được còn muốn thể hiện, uống được một nửa đã bắt đầu nói lung tung rồi.
Một người đàn ông đã bị chèn ép nhiều năm, lúc muốn giải phóng rất khó dừng lại được. Diệp Á Bình nháy mắt như thế nào, Vu Quan cũng không nhìn thấy, chỉ lo nói cho bản thân mình. Diệp Á Bình tức giận bèn lôi lão ra ngoài phòng riêng:
- Bí thư Trương, thật xin lỗi, anh Vu uống hơi nhiều, anh đừng để ý.
Diệp Á Bình ngượng nghịu cười cười:
- Tôi dìu anh ấy ra ngoài nghỉ ngơi một chút cho tỉnh.
Diệp Á Bình sau khi đi ra ngoài, Đổng Tiểu Phàm liền hướng mày nhìn ông xã:
- Đồng chí Vu này, xem ra bị áp lực lâu lắm rồi! Bà xã gã lợi hại lắm phải không?
Trương Nhất Phàm mỉm cười nói:
- Mỗi gia đình đều có một người mạnh mẽ, một người mềm yếu, nếu cả hai đều mạnh mẽ chung quy không thể lâu dài. Hai vợ chồng quan hệ rất tinh tế, thật ra không khác chốn quan trường chút nào. Cho nên khi phối hợp cùng với đồng nghiệp luôn cần phải chú ý điều tiết.
Hai người nói chuyện trong phòng riêng, Diệp Á Bình lôi Vu Quan ra:
- Em làm gì mà kéo anh? Anh muốn cùng nói chuyện với Bí thư Trương.
Diệp Á Bình muốn thể hiện uy nghiêm của người vợ, giáo huấn gã mấy câu. Lúc này, từ trong phòng có một cô gái chạy đến. Cô giá này ăn mặc khá hở hang, khiến cho người ta vừa nhìn đã biết là gái hầu rượu.
Cũng không biết cô gái này có chuyện gì, từ trong phòng riêng lao tới, vội vàng chạy vào toilet. Không ngờ không cẩn thận đụng vào Diệp Á Bình, một bọc nhỏ màu bột trắng rơi xuống mặt đất.
Cô gái thần sắc có chút bối rối, vội vàng nhặt cái túi, chạy vào trong toilet.
Bạch phiến! Diệp Á Bình đột nhiên giật mình, lập tức buông Vu Quan ra, cũng đi vào toilet xem.
Diệp Á Bình làm điệu bộ như đi nhà vệ sinh, ở bên vách của cô gái nghe ngóng âm thanh, cô mơ hồ nghe có tiếng bật lửa, sau đó lại nghe từng đợt hít thở dồn dập.
Người này hít thuốc phiện! Diệp Á Bình từ khe hở của tấm ván, nhìn thấy được một cảnh tượng kinh người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.