Chương 814: Cuộc chiến
Tây Lâu Nguyệt
10/09/2013
Đổng Tiểu Phàm đi vào, đúng vào thời điểm nghỉ trưa, cô chào hỏi chú hai.
Chú hai cười khanh khách nhìn Tiểu Phàm:
- Thật không ngờ, trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi không gặp, cháu đã biến hóa nhanh chóng, đã trở thành đại phú hào của tập đoàn đa quốc gia.
Đổng Tiểu Phàm càng ngày càng có vẻ hào hoa phú quý, đã từ một cô thiên kim tiểu thư, hoàn toàn biến thành hình tượng của một phụ nữ quý tộc. Lúc này, tóc cô buộc cao, để lại mấy sợi buông xuống bên tai.
Viên ngọc phỉ thúy được điểm xuyết sau đầu, dưới anh đèn liền phát ra hào quang rực rỡ. Dưới ánh hào quang này, Đổng Tiểu Phàm giống như tiên nữ trong tranh, vẻ đẹp xa hoa lộng lẫy như vậy.
Ba người ngồi trong phòng chỉ huy công việc của Hà Tiêu Tiêu, Đổng Tiểu Phàm mỉm cười nói chú hai khen trật rồi, cái gì mà đại phú hào chứ, chẳng qua cũng là công ty nhỏ có tiếng không có miếng.
Trước mặt bậc cha chú, Đổng Tiểu Phàm vô cùng khiêm tốn. Hai người nói mấy câu khách sáo, cô liền hỏi kết quả chiến đấu mấy ngày nay như thế nào?
Hà Tiêu Tiêu chỉ vào máy tính nói:
- Đây là một trận chiến đấu trường kỳ, công việc trước mắt của chúng ta, tuyệt đối không được kinh động đối phương, mà lén lút tiến hành, mỗi lần đều lấy nhiều tài khoản, giao dịch số tiền nhỏ. Trước mắt chưa có lợi nhuận.
Đổng Tiểu Phàm nói, hiện tại chắc thắng quá sớm, hay là xem kế hoạch lâu dài đi! Cô ấy hỏi chú hai:
- Chú có ý kiến gì đối với công ty Âu Phi này không?
-
Chú hai uống trà mà Đổng Tiểu Phàm đích thân pha:
- Âu Phi chắc chắn là một tập đoàn lớn rất mạnh, chỉ có điều hiện tại toàn bộ bầu không khí của thị trường cổ phiếu thấp, vẫn có thể coi như là một thời điểm tốt để thiết lập nhà kho. Hơn nữa người nối nghiệp tương lai của bọn họ bị ra tòa khiến dư luận hoang mang, phản ứng của xã hội không sao tốt lên được, rất nhiều người Hoa không tán thành, đều đè giá cổ phiếu xuống.
- Nhưng chú tin rằng, khoảng thời gian này sẽ không dài đâu, bọn họ sẽ có động tác. Do đó, chúng ta phải cướp lấy số lượng cổ phiếu lớn về phía mình là điều kiện trước tiên. Theo như tình hình phân tích mấy ngày nay, công việc của bọn Tiêu Tiêu ở bên này rất chu đáo, mánh khóe cũng rất lão luyện.
- Chú nghĩ, động tác hiện nay của chúng ta, không nên thu hút sự chú ý của đối phương. Bởi vì trong lúc này, không chỉ là chúng ta, bao gồm rất nhiều nhà đầu tư nhỏ và cơ cấu nội bộ trong thành phố, một vài nhà đầu tư có sự quan sát nhạy bén hẳn đã xây kho. Các cháu xem, lượng giao dịch thành công mấy ngày nay, đang dần dần xảy ra sự thay đổi. Số lượng này, không chỉ là công ty chúng ta có thể thực hiện được.
Chú hai chỉ vào trên màn phân tích:
- Các cháu cứ yên tâm, hoạt động trước mắt, không đủ để dẫn đến sự nghi ngờ của bọn họ đâu. Hơn nữa bọn họ cũng cần số lượng lớn những nhà đầu tư nhỏ và cơ cấu tham gia, để kéo khí thế lên. Nếu như không đoán nhầm, lực lượng chính vẫn không động, mặc cho các cháu tranh đoạt cổ phiếu. Đợi các cháu kéo giá cổ phiếu của bọn họ đến vị trí trong lòng bọn họ, bọn họ sẽ ra tay.
Hà Tiêu Tiêu nói:
- Đúng vậy, cháu phát hiện cơ cấu cổ phiếu của công ty Âu Phi rất nhiều, hiện tại bọn họ đều đang cướp đoạt cổ phiếu. Nhưng mà mặc kệ thay đổi như thế nào, lượng giao dịch thành công và tỷ lệ hoán đổi cũng không phải là quá lớn. Điều này chỉ có thể nói rõ, thực lực của Trang gia rất mạnh, cổ phiếu trong tay quá nhiều!
Chú hai đứng dậy:
- Chiều lại xem đi! Đây đúng là một miếng mồi béo bở. Nhưng mong rằng lần này chú đến đây không phải là mất công, phải vớt một chút mang về, nếu không thì lấy cái gì để đưa cho người ta làm quà gặp mặt đây? Ha ha…
Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu cũng đứng dậy:
- Đi thôi, đi ăn cơm trước, chiều lại tiếp tục cố gắng.
Ba người đi khỏi ban chỉ huy, Hà Tiêu Tiêu vẫy tay với đoàn người:
- Đi ăn cơm, mọi người vất vả rồi.
Từ sau khi chú Hai đến, lại thêm năm tay cao thủ, hơn hai mươi người trẻ tuổi, ai nấy cũng hung phấn cười phá lên:
- Đi, ăn cơm rồi, ăn cơm rồi!
Ôn Nhã lại một lần nữa từ tòa án đi ra, đi cùng bọn họ vừa đi, vừa bàn bạc. Cứ như vậy, vụ kiện tụng này e rằng một năm rưỡi nữa cũng sẽ không có kết quả. Cô nói nhất định phải nghĩ cách, nếu không thì sẽ không ngừng nghỉ.
Về phía thẩm phán, rõ ràng đang thiên vị mấy tên người da trắng này, đây cũng là lịch sử quen thuộc của Mỹ.
Luật sư biện hộ nói:
- Căn cứ vào điều tra gần đây chúng tôi đã phát hiện, trước kia Michae cũng đã từng bạo hành phụ nữ, chỉ cần chúng ta có thể tìm thấy những cô gái đã từng bị gã bạo hành, để các cô ấy ra tòa làm chứng, có lẽ sẽ có lợi đối với vụ án của chúng ta.
Ôn Nhã nói với một người trung niên năm mươi tuổi ở bên cạng:
- Lão La, ông cũng là người Mỹ, với tư cách là là luật sư người Hoa già nhất, ông cảm thấy chuyện này nên làm như thế nào?
Ông lão được gọi là lão La kia, trên đỉnh đầu đã trọc lốc, ông ấy suy nghĩ rồi nói:
- Theo như tình hình hôm nay, đối phương đã sử dụng một chiêu, kéo dài. Bởi vì đây là ưu thế của bọn họ, bọn họ kéo dài được, chuyện này, là một vấn đề đối với ông Ô!
Gã nhìn người bào chữa nói:
- Chuyện vừa nãy là cô nói, cứ giao cho tôi làm cho! Chuyện nói tôi quen thuộc hơn cô
Nói xong, ông ấy liền đi.
Ôn Nhã nói:
- Ông La, cùng ăn bữa cơm rồi đi cũng chưa muộn.
Ô Dật Long cũng đi lên phía trước giữ ông ấy lại:
- Ông La, mọi người đều vất vả rồi, cùng đi đi! Trong khoảng thời gian này, các ông đã tốn công tốn sức như thế, tôi vẫn chưa kịp cảm ơn!
Không ngờ ông La nhìn gã, lắc đầu:
- Thôi đi! Đi ra ngoài, chỉ có mấy người Trung Quốc đâu có thể tính toán chuyện này. tôi còn vội đi tìm mấy người làm chứng. Như vậy sẽ có lợi đối với phiên tòa lần sau.
Ô Dật Long còn nói ông ấy không nể mặt mình, nôn nóng đi tìm Ôn Nhã, Ôn Nhã cười phá lên:
- Thôi đi! ông ấy là một người kì quái. Chưa làm xong việc, ăn cơm của người ta, ông ấy sẽ cảm thấy không quen.
Luật sư biện hộ nói:
- Ừ, người Hoa bên ngoài với người trong nước không giống nhau, không khí trong nước không tốt. Đặc biệt là mấy người làm quan kia, ăn uống, ăn xong còn muốn mang về. Như vậy không tính, tìm bọn họ làm việc, vừa là hát hò, lại là uống rượu, còn phải tìm gái. Mấy năm trước tôi về nước một lần, diện mạo của mấy người làm quan đó, ôi! Không cần nhắc đến!
Ôn Nhã nghe gã đầy bụng oán trách, không khỏi nhíu mày, Ô Dật Long đã rất ngại rồi, vẫn cố ý nói:
- Nếu như những kẻ làm quan ở nước tôi, đều có thể trong sạch một chút, tôi nghĩ, chắc hiện tại Trung QUốc hẳn không phải như thế này. Khoảng thời gian trước, tôi đã gặp được một người Hoa ở Canada. Sống rất thoải mái. Ông ấy nói là ông ấy về hưu sớm, vợ con buôn bán ở Canada, tôi thấy chắc ông ấy là loại chuyển khoản chạy trốn.
- Ô! Ông ấy nói ông ấy là người Hồ Nam, có thể là đồng hương với mọi người! Toi nghe giọng của mọi người có vẻ giống.
Sắc mặt Ô Dật Long, hoàn toàn thay đổi, gã biết, đối phương nói người này, có thể là Tả Thanh Lâm. Lại là Cục trưởng cục công an, lại là giọng Hồ Nam, anh nói trùng hợp vậy sao?
Ôi! Tên Tả Thanh Lâm này, cũng là cấp dưới cũ của mình!
Nghĩ đến đây, Ô Dật Long hơi đỏ mặt.
Gã liền giục mọi người nói:
- Đi thôi, đi thôi, đi ăn cơm, chúng ta đến bàn ăn rồi nói tiếp.
Trương Nhất Phàm ở Vĩnh Lâm, hết lần này đến lần khác nghe được tin tức từ Mỹ, bên Hà Tiêu Tiêu tiến triển rất thuận lợi. Người mua vào nhiều, cũng không quan tâm vvieecj thêm cô ấy. CHỉ có điều vụ án bên Ô Dật Long, gần một tháng cũng không có tiến triển gì. Hơn nữa lại thường xuyên nghỉ phiên toàn, cứ nghỉ là một tuần.
Điều này khiến cho Ô Dật Long trong lòng nóng như lửa đốt. Từ khi đi Mỹ, hàng ngày gã cũng gọi điện thoại cho Trương Nhất Phàm, báo cáo tình hình bên đó, đồng thời trong điện thoại luôn lộ ra mùi vị cảm kích.
Ở đây Đổng Tiểu Phàm đã giúp đỡ bọn họ quá nhiều, vừa xuất tiền lại vừa xuất lực, còn tìm luật sư, những cái khác không cần nói. Lúc này, trong lòng Ô Dật Long, đã coi Trương Nhất Phàm là người bạn tín nhiệm nhất.
Sau mấy tiếng, thị trường chứng khoán lại bắt đàu phiên giao dịch.
Chú Hai và Hà Tiêu Tiêu, vẫn đang ngồi ở trung tâm chỉ huy chỗ của Đổng Tiểu Phàm. Ba người chin chăm chú vào bảng lúc đang nghiên cứu giá cả thị trường, đột nhiên có người báo cáo:
- Tổng chỉ huy, có người cướp mã số.
Lúc này, ba người Hà Tiêu Tiêu cũng nhìn thấy, trên bàn đột nhiên xuất hiện người ra tay mua đơn, có người ra tay đoạt cổ phiếu, giá cổ phiếu trong chốc lát đã kéo tang lên ba trăm điểm.
Quả nhiên Hà Tiêu Tiêu hạ lệnh, để mấy vị đập bàn đập vỡ đơn lớn, thử xem năng lực tiếp nhận của bàn.
Nhưng mà, mấy tên đó sau khi đùa giỡn, chưa đến hai mươi phút đã bị đối phương nuốt mất. Ai đang ra tay nhỉ? Ba người chắc chắn không có cách nào phân tích được sắc mặt của đối thủ.
Nhìn thấy đối phương khí thế mạnh mẽ, Hà Tiêu Tiêu lại làm một chút điều chỉnh. Hiện tại trong tay mình đã có gần hai tỷ, đây chính là thành quả trong vòng nửa tháng đổ lại.
Cổ phiếu trong tay không đổi, như thế này rat ay quá dễ dàng cho đối thủ rồi. Hà Tiêu Tiêu bình tĩnh nói:
- Mọi người không cần manh động, bình tĩnh quan sát sự thay đổi của nó.
Sau đó, tình thế lại không lạc quan như trong tưởng tưởng của bọn họ, đối phương ra tay liên tiếp, giống như một cái động đen, thôn tính tất cả đơn bán không giới hạn. Giá cổ phiếu trên đường, danh tiếng vang dội.
Người này thứ nhất không thủ bàn, thứ hai không rửa bàn, nhanh chóng thu hút cổ phiếu, chỉ cần bạn chịu bán, hắn sẽ qua bàn ăn mất, và cương quyết kéo lên, vừa nhập hàng vừa kéo lên cao. Đến chú Hai cũng bị mánh khóe cường mạnh của tên nàu làn cho ngưng lại.
Đối phương khí thế to như thế, chẳng nhẽ là người đứng ra tổ chức bảo vệ bàn? Hay là bọn họ đã nhận thấy được có người muốn đục nước béo cò?
Mình đã mất đi cơ hội tốt, hay là đợi bọn họ sau khi hưởng lợi quay về thì tiến hành xây kho? Nếu như đối phương mạnh mẽ kéo lên, dọc đường đi lên cao, thực sự sẽ vuột mất thời cơ, trong lúc chú Hai cân nahwcs, Hà Tiêu Tiêu nói một cách quyết đoán:
- Án binh bất động!
Lần này, lực lượng thần bí ra tay, trong nháy mắt đã kéo giá cổ phiếu tăng lên năm sáu trăm điểm. Trên hình không để lại một đường tiền dương dài. Số lượng giao dịch thành công lớn lên nhanh chóng, Tỷ lệ trao day cũng trong thời gian buổi sáng ngắn ngủi, đã tang đến ba phần trăm điểm.
Mấy người nhìn số liệu này, đã cân nhắc đến động cơ ngấm ngầm của Trang gia!
Chú hai cười khanh khách nhìn Tiểu Phàm:
- Thật không ngờ, trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi không gặp, cháu đã biến hóa nhanh chóng, đã trở thành đại phú hào của tập đoàn đa quốc gia.
Đổng Tiểu Phàm càng ngày càng có vẻ hào hoa phú quý, đã từ một cô thiên kim tiểu thư, hoàn toàn biến thành hình tượng của một phụ nữ quý tộc. Lúc này, tóc cô buộc cao, để lại mấy sợi buông xuống bên tai.
Viên ngọc phỉ thúy được điểm xuyết sau đầu, dưới anh đèn liền phát ra hào quang rực rỡ. Dưới ánh hào quang này, Đổng Tiểu Phàm giống như tiên nữ trong tranh, vẻ đẹp xa hoa lộng lẫy như vậy.
Ba người ngồi trong phòng chỉ huy công việc của Hà Tiêu Tiêu, Đổng Tiểu Phàm mỉm cười nói chú hai khen trật rồi, cái gì mà đại phú hào chứ, chẳng qua cũng là công ty nhỏ có tiếng không có miếng.
Trước mặt bậc cha chú, Đổng Tiểu Phàm vô cùng khiêm tốn. Hai người nói mấy câu khách sáo, cô liền hỏi kết quả chiến đấu mấy ngày nay như thế nào?
Hà Tiêu Tiêu chỉ vào máy tính nói:
- Đây là một trận chiến đấu trường kỳ, công việc trước mắt của chúng ta, tuyệt đối không được kinh động đối phương, mà lén lút tiến hành, mỗi lần đều lấy nhiều tài khoản, giao dịch số tiền nhỏ. Trước mắt chưa có lợi nhuận.
Đổng Tiểu Phàm nói, hiện tại chắc thắng quá sớm, hay là xem kế hoạch lâu dài đi! Cô ấy hỏi chú hai:
- Chú có ý kiến gì đối với công ty Âu Phi này không?
-
Chú hai uống trà mà Đổng Tiểu Phàm đích thân pha:
- Âu Phi chắc chắn là một tập đoàn lớn rất mạnh, chỉ có điều hiện tại toàn bộ bầu không khí của thị trường cổ phiếu thấp, vẫn có thể coi như là một thời điểm tốt để thiết lập nhà kho. Hơn nữa người nối nghiệp tương lai của bọn họ bị ra tòa khiến dư luận hoang mang, phản ứng của xã hội không sao tốt lên được, rất nhiều người Hoa không tán thành, đều đè giá cổ phiếu xuống.
- Nhưng chú tin rằng, khoảng thời gian này sẽ không dài đâu, bọn họ sẽ có động tác. Do đó, chúng ta phải cướp lấy số lượng cổ phiếu lớn về phía mình là điều kiện trước tiên. Theo như tình hình phân tích mấy ngày nay, công việc của bọn Tiêu Tiêu ở bên này rất chu đáo, mánh khóe cũng rất lão luyện.
- Chú nghĩ, động tác hiện nay của chúng ta, không nên thu hút sự chú ý của đối phương. Bởi vì trong lúc này, không chỉ là chúng ta, bao gồm rất nhiều nhà đầu tư nhỏ và cơ cấu nội bộ trong thành phố, một vài nhà đầu tư có sự quan sát nhạy bén hẳn đã xây kho. Các cháu xem, lượng giao dịch thành công mấy ngày nay, đang dần dần xảy ra sự thay đổi. Số lượng này, không chỉ là công ty chúng ta có thể thực hiện được.
Chú hai chỉ vào trên màn phân tích:
- Các cháu cứ yên tâm, hoạt động trước mắt, không đủ để dẫn đến sự nghi ngờ của bọn họ đâu. Hơn nữa bọn họ cũng cần số lượng lớn những nhà đầu tư nhỏ và cơ cấu tham gia, để kéo khí thế lên. Nếu như không đoán nhầm, lực lượng chính vẫn không động, mặc cho các cháu tranh đoạt cổ phiếu. Đợi các cháu kéo giá cổ phiếu của bọn họ đến vị trí trong lòng bọn họ, bọn họ sẽ ra tay.
Hà Tiêu Tiêu nói:
- Đúng vậy, cháu phát hiện cơ cấu cổ phiếu của công ty Âu Phi rất nhiều, hiện tại bọn họ đều đang cướp đoạt cổ phiếu. Nhưng mà mặc kệ thay đổi như thế nào, lượng giao dịch thành công và tỷ lệ hoán đổi cũng không phải là quá lớn. Điều này chỉ có thể nói rõ, thực lực của Trang gia rất mạnh, cổ phiếu trong tay quá nhiều!
Chú hai đứng dậy:
- Chiều lại xem đi! Đây đúng là một miếng mồi béo bở. Nhưng mong rằng lần này chú đến đây không phải là mất công, phải vớt một chút mang về, nếu không thì lấy cái gì để đưa cho người ta làm quà gặp mặt đây? Ha ha…
Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu cũng đứng dậy:
- Đi thôi, đi ăn cơm trước, chiều lại tiếp tục cố gắng.
Ba người đi khỏi ban chỉ huy, Hà Tiêu Tiêu vẫy tay với đoàn người:
- Đi ăn cơm, mọi người vất vả rồi.
Từ sau khi chú Hai đến, lại thêm năm tay cao thủ, hơn hai mươi người trẻ tuổi, ai nấy cũng hung phấn cười phá lên:
- Đi, ăn cơm rồi, ăn cơm rồi!
Ôn Nhã lại một lần nữa từ tòa án đi ra, đi cùng bọn họ vừa đi, vừa bàn bạc. Cứ như vậy, vụ kiện tụng này e rằng một năm rưỡi nữa cũng sẽ không có kết quả. Cô nói nhất định phải nghĩ cách, nếu không thì sẽ không ngừng nghỉ.
Về phía thẩm phán, rõ ràng đang thiên vị mấy tên người da trắng này, đây cũng là lịch sử quen thuộc của Mỹ.
Luật sư biện hộ nói:
- Căn cứ vào điều tra gần đây chúng tôi đã phát hiện, trước kia Michae cũng đã từng bạo hành phụ nữ, chỉ cần chúng ta có thể tìm thấy những cô gái đã từng bị gã bạo hành, để các cô ấy ra tòa làm chứng, có lẽ sẽ có lợi đối với vụ án của chúng ta.
Ôn Nhã nói với một người trung niên năm mươi tuổi ở bên cạng:
- Lão La, ông cũng là người Mỹ, với tư cách là là luật sư người Hoa già nhất, ông cảm thấy chuyện này nên làm như thế nào?
Ông lão được gọi là lão La kia, trên đỉnh đầu đã trọc lốc, ông ấy suy nghĩ rồi nói:
- Theo như tình hình hôm nay, đối phương đã sử dụng một chiêu, kéo dài. Bởi vì đây là ưu thế của bọn họ, bọn họ kéo dài được, chuyện này, là một vấn đề đối với ông Ô!
Gã nhìn người bào chữa nói:
- Chuyện vừa nãy là cô nói, cứ giao cho tôi làm cho! Chuyện nói tôi quen thuộc hơn cô
Nói xong, ông ấy liền đi.
Ôn Nhã nói:
- Ông La, cùng ăn bữa cơm rồi đi cũng chưa muộn.
Ô Dật Long cũng đi lên phía trước giữ ông ấy lại:
- Ông La, mọi người đều vất vả rồi, cùng đi đi! Trong khoảng thời gian này, các ông đã tốn công tốn sức như thế, tôi vẫn chưa kịp cảm ơn!
Không ngờ ông La nhìn gã, lắc đầu:
- Thôi đi! Đi ra ngoài, chỉ có mấy người Trung Quốc đâu có thể tính toán chuyện này. tôi còn vội đi tìm mấy người làm chứng. Như vậy sẽ có lợi đối với phiên tòa lần sau.
Ô Dật Long còn nói ông ấy không nể mặt mình, nôn nóng đi tìm Ôn Nhã, Ôn Nhã cười phá lên:
- Thôi đi! ông ấy là một người kì quái. Chưa làm xong việc, ăn cơm của người ta, ông ấy sẽ cảm thấy không quen.
Luật sư biện hộ nói:
- Ừ, người Hoa bên ngoài với người trong nước không giống nhau, không khí trong nước không tốt. Đặc biệt là mấy người làm quan kia, ăn uống, ăn xong còn muốn mang về. Như vậy không tính, tìm bọn họ làm việc, vừa là hát hò, lại là uống rượu, còn phải tìm gái. Mấy năm trước tôi về nước một lần, diện mạo của mấy người làm quan đó, ôi! Không cần nhắc đến!
Ôn Nhã nghe gã đầy bụng oán trách, không khỏi nhíu mày, Ô Dật Long đã rất ngại rồi, vẫn cố ý nói:
- Nếu như những kẻ làm quan ở nước tôi, đều có thể trong sạch một chút, tôi nghĩ, chắc hiện tại Trung QUốc hẳn không phải như thế này. Khoảng thời gian trước, tôi đã gặp được một người Hoa ở Canada. Sống rất thoải mái. Ông ấy nói là ông ấy về hưu sớm, vợ con buôn bán ở Canada, tôi thấy chắc ông ấy là loại chuyển khoản chạy trốn.
- Ô! Ông ấy nói ông ấy là người Hồ Nam, có thể là đồng hương với mọi người! Toi nghe giọng của mọi người có vẻ giống.
Sắc mặt Ô Dật Long, hoàn toàn thay đổi, gã biết, đối phương nói người này, có thể là Tả Thanh Lâm. Lại là Cục trưởng cục công an, lại là giọng Hồ Nam, anh nói trùng hợp vậy sao?
Ôi! Tên Tả Thanh Lâm này, cũng là cấp dưới cũ của mình!
Nghĩ đến đây, Ô Dật Long hơi đỏ mặt.
Gã liền giục mọi người nói:
- Đi thôi, đi thôi, đi ăn cơm, chúng ta đến bàn ăn rồi nói tiếp.
Trương Nhất Phàm ở Vĩnh Lâm, hết lần này đến lần khác nghe được tin tức từ Mỹ, bên Hà Tiêu Tiêu tiến triển rất thuận lợi. Người mua vào nhiều, cũng không quan tâm vvieecj thêm cô ấy. CHỉ có điều vụ án bên Ô Dật Long, gần một tháng cũng không có tiến triển gì. Hơn nữa lại thường xuyên nghỉ phiên toàn, cứ nghỉ là một tuần.
Điều này khiến cho Ô Dật Long trong lòng nóng như lửa đốt. Từ khi đi Mỹ, hàng ngày gã cũng gọi điện thoại cho Trương Nhất Phàm, báo cáo tình hình bên đó, đồng thời trong điện thoại luôn lộ ra mùi vị cảm kích.
Ở đây Đổng Tiểu Phàm đã giúp đỡ bọn họ quá nhiều, vừa xuất tiền lại vừa xuất lực, còn tìm luật sư, những cái khác không cần nói. Lúc này, trong lòng Ô Dật Long, đã coi Trương Nhất Phàm là người bạn tín nhiệm nhất.
Sau mấy tiếng, thị trường chứng khoán lại bắt đàu phiên giao dịch.
Chú Hai và Hà Tiêu Tiêu, vẫn đang ngồi ở trung tâm chỉ huy chỗ của Đổng Tiểu Phàm. Ba người chin chăm chú vào bảng lúc đang nghiên cứu giá cả thị trường, đột nhiên có người báo cáo:
- Tổng chỉ huy, có người cướp mã số.
Lúc này, ba người Hà Tiêu Tiêu cũng nhìn thấy, trên bàn đột nhiên xuất hiện người ra tay mua đơn, có người ra tay đoạt cổ phiếu, giá cổ phiếu trong chốc lát đã kéo tang lên ba trăm điểm.
Quả nhiên Hà Tiêu Tiêu hạ lệnh, để mấy vị đập bàn đập vỡ đơn lớn, thử xem năng lực tiếp nhận của bàn.
Nhưng mà, mấy tên đó sau khi đùa giỡn, chưa đến hai mươi phút đã bị đối phương nuốt mất. Ai đang ra tay nhỉ? Ba người chắc chắn không có cách nào phân tích được sắc mặt của đối thủ.
Nhìn thấy đối phương khí thế mạnh mẽ, Hà Tiêu Tiêu lại làm một chút điều chỉnh. Hiện tại trong tay mình đã có gần hai tỷ, đây chính là thành quả trong vòng nửa tháng đổ lại.
Cổ phiếu trong tay không đổi, như thế này rat ay quá dễ dàng cho đối thủ rồi. Hà Tiêu Tiêu bình tĩnh nói:
- Mọi người không cần manh động, bình tĩnh quan sát sự thay đổi của nó.
Sau đó, tình thế lại không lạc quan như trong tưởng tưởng của bọn họ, đối phương ra tay liên tiếp, giống như một cái động đen, thôn tính tất cả đơn bán không giới hạn. Giá cổ phiếu trên đường, danh tiếng vang dội.
Người này thứ nhất không thủ bàn, thứ hai không rửa bàn, nhanh chóng thu hút cổ phiếu, chỉ cần bạn chịu bán, hắn sẽ qua bàn ăn mất, và cương quyết kéo lên, vừa nhập hàng vừa kéo lên cao. Đến chú Hai cũng bị mánh khóe cường mạnh của tên nàu làn cho ngưng lại.
Đối phương khí thế to như thế, chẳng nhẽ là người đứng ra tổ chức bảo vệ bàn? Hay là bọn họ đã nhận thấy được có người muốn đục nước béo cò?
Mình đã mất đi cơ hội tốt, hay là đợi bọn họ sau khi hưởng lợi quay về thì tiến hành xây kho? Nếu như đối phương mạnh mẽ kéo lên, dọc đường đi lên cao, thực sự sẽ vuột mất thời cơ, trong lúc chú Hai cân nahwcs, Hà Tiêu Tiêu nói một cách quyết đoán:
- Án binh bất động!
Lần này, lực lượng thần bí ra tay, trong nháy mắt đã kéo giá cổ phiếu tăng lên năm sáu trăm điểm. Trên hình không để lại một đường tiền dương dài. Số lượng giao dịch thành công lớn lên nhanh chóng, Tỷ lệ trao day cũng trong thời gian buổi sáng ngắn ngủi, đã tang đến ba phần trăm điểm.
Mấy người nhìn số liệu này, đã cân nhắc đến động cơ ngấm ngầm của Trang gia!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.