Chương 798: Đêm sau cơn bão
Tây Lâu Nguyệt
10/09/2013
Tình hình ở Vĩnh Lâm vừa giống như trận đấu cờ, vừa lộn xộn như thị trường cổ phiếu.
Một người ra sức muốn trấn áp, muốn đè xuống, muốn đập sàn, một người lại ra sức chống đỡ, che chắn, muốn ngăn chặn, muốn bảo vệ sàn. Thật ra, mục đích cuối cùng đều là muốn đạt được phần thắng.
Rất nhiều người biết Sinh nhật của Chủ tịch tỉnh Lý, , nhưng ông ta đã nói, bất cứ người nào cũng không được đến làm phiền ông ta.
Lúc này, ông ta đang cùng Thẩm Hoành Quốc, Trương Nhất Phàm, Lý Hồng ở trong khách sạn đánh mạt chược.
Di động của ông ta gưi cho thư ký, Lý Thiên Trụ nói với thư ký:
- Tối hôm nay không gặp bất kì ai, có chuyện gì anh chống đỡ cho tôi.
Làm cán bộ bình thường đều có đến hai ba cái di động, Lý Thiên Trụ giao cho thư kí là điện thoại tiếp công chúng, ông ta đem theo điện thoại riêng. Nếu điện thoại riêng này đổ chuông, thì người gọi đến chắc chắn ông ta không thể nào không nghe.
Bốn người thuê một phòng trong khách sạn, bắt đầu đánh bài.
Lý Thiên Trụ nói:
- Hôm nay mọi người đừng có làm gì liên quan đến công việc, vốn dĩ tôi và Thẩm Bí thư thì không cần nói nữa, đặc biệt là hai người trẻ này, không được nhường bài đâu đấy.
Sinh nhật của Lý Thiên Trụ, Lý Hồng sớm đã sắp xếp tốt, hơn nữa Lý Thiên Trụ cũng không muốn có người nhiều quá, chỉ còn cách đồng ý hai người đó đến đây, Thẩm Hoành Quốc là bạn đồng minh của ông ta, là một người đặc biệt.
Khi chơi mạt chược, Lý Thiên Trụ ngồi đối diện với Thẩm Hoành Quốc, Lý Hồng ngồi đối diện Trương Nhất Phàm, bốn người bắt đầu chơi một cách vui vẻ. Hôm nay vận may của Trương Nhất Phàm không đến, cũng không biết là xảy ra chuyện gì, liên tục bị dập tơi bời.
Lý Thiên Trụ nói đùa:
- Gần đây hình như vợ cậu không ở bên cạnh phải không?
Trương Nhất Phàm ừ một tiếng:
- Cô ấy đi Mỹ tiếp quản công ty của mẹ tôi rồi.
Sau khi trả lời, mới phát hiện đang ngầm ám chỉ nguyên nhân mà hắn đen như vậy, vợ không ở đây, có phải là có bồ ở ngoài rồi hay không?
Đàn ông phong lưu không phải là sai, Lý Thiên Trụ không phản đối điều này, nhưng là một cán bộ nhà nước thì phải chú ý hình tượng.
Cán bộ nhà nước cũng có nhu cầu về mặt này, hơn nữa còn khát khao mãnh liệt hơn cả người bình thường, quan trọng chính là xem anh làm như thế nào thôi. Bí mật một chút, có một hai tình nhân cũng là chuyện bình thường. Xã hội này bây giờ người không có tình nhân e rằng cũng không nhiều.
Về mặt này, Lý Thiên Trụ vẫn còn tốt, đến nay vẫn chưa nghe qua tin đồn có liên quan đến ông ta. Đương nhiên tin đồn kiểu này cần phải giữ kín, nếu công khai ra ngoài, Lý Thiên Trụ không còn là Lý Thiên Trụ nữa.
Bình thường Lý Thiên Trụ không nói đùa, đặc biệt là khi ở cùng vãn bối, hôm nay là sinh nhật của ông ta, tâm trạng rất tốt. Lý Hồng nghe ông ta nói như vậy, cũng tiếp một câu:
- Đều nói đỏ tình đen bạc, Bí thư Nhất Phàm chắc tình cảm đang thuận lợi ?
Trương Nhất Phàm nhìn cô một cái, lấy một quân hai bánh ra:
- Hai bánh!
Lý Hồng nói đốt pháo!
- Ha ha… Cô nói đúng thật, ù —— ăn hai bánh.
Thẩm Hoành Quốc đẩy bài ra, cười ha ha.
- Miệng quạ đen!
Trương Nhất Phàm mắng cô một câu:
- Cô ghét tôi vậy sao? Tối hôm nay tôi thua cũng nhiều lắm rồi, nhiệm vụ đốt pháo tiếp theo sẽ giao cho cô.
Lý Hồng nói:
- Đàn ông mà, nhỏ mọn vậy sao, bị thua vài ván thì có gì chứ. Với tài sản của bà xã anh, tối nay nhất định không thể thua hết đâu, anh vẫn chuẩn bị thành kẻ keo kiệt ư?
Thẩm Hoành Quốc nói:
- Gần đây trên mạng có một đoạn tin, mọi người nghe nói chưa?
Trương Nhất Phàm nói:
- Nghe nói rồi, nói cái gì mà tâm trạng tốt mới là quan trọng! Bằng không người lên thiên đường, mà tiền còn trong ngân hàng.
Lý Thiên Trụ bật cười:
- Anh hiểu đúng rồi, tối nay chúng ta đánh thổ hào.
Trương Nhất Phàm cười ha ha nói:
- Đánh đi, đánh đi! Tôi đang là một công dân tốt, lại bị mọi người nói thành thổ hào.
- Anh khóc than đi!
Lý Hồng đánh một quân bài ra:
- Nghe nói tài xế taxi lần trước ở Vĩnh Lâm gây chuyện cũng ghê gớm lắm? Chuyện này là như thế nào?
Lý Hồng cố tình nhắc tới vấn đề này, Trương Nhất Phàm lắc lắc đầu:
- Vốn là một chuyện nhỏ, bị họ làm nghiêm trọnglên.
Lý Thiên Trụ vừa rút bài vừa nói:
- Anh là Bí thư Thành ủy, chẳng lẽ không thể làm yên chuyện này , xử lý nhóm người đó.
Ông ta nhìn Thẩm Hoành Quốc:
- Anh có ý kiến gì về tình hình của Vĩnh Lâm?
Thẩm Hoành Quốc nói:
- Gần đây tình hình ở Vĩnh Lâm phát triển rất tốt, cố gắng duy trì tiếp! Nếu phát động toàn bộ sẽ gây bất lợi cho sự phát triển của Vĩnh Lâm.
- Tôi cũng có ý đó.
Lý Thiên Trụ nói:
- Nhưng mà vận động một cách thích hợp cũng là điều nên làm.
Bốn người vừa đánh bài, vừa bàn luận chuyện này.
Khi sắp đến mười một giờ, Lý Thiên Trụ nói không đánh nữa, khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi, thời gian bị hai vãn bối các người chiếm hết rồi, hai người có việc gì cần làm thì cứ làm đi, tôi và Bí thư Thẩm nói chuyện một lát.
Từ khách sạn đi ra, hai người cùng đi vào thang máy.
Gương trong thang máy phản chiếu dáng vẻ của hai người đứng vai kề vai với nhau, nam thanh nữ tú, Lý Hồng tuy đã ba mươi ba tuổi, nhưng khí chất nhu mì xinh đẹp, vẫn giữ được vẻ đẹp như một cô gái hai sáu hai bảy tuổi.
Nhìn mình trong gương, càng ngày càng lăn lộn trong chốn quan trường, hai bên đối đầu nhau, hao tâm tổn sức, hôm nay lại không cạo râu, vì thế nhìn có phần già nua đi.
Nhưng điều này tăng thêm vẻ trưởng thành,đỉnh đạc hơn của Trương Nhất Phàm, Lý Hồng nhìn hắn trong gương, cũng không biết mình đang nghĩ gì, đột nhiên trên mặt hiện lên một nụ cười kì quái.
Trong thang máy không có người nào khác, Trương Nhất Phàm hỏi một câu:
- Cô cười cái gì?
Lý Hồng mặc kệ anh ta, liền quay mặt đi.
Ra khỏi thang máy, Lý Hồng nói:
- Anh đi đâu?
Trương Nhất Phàm Phàm đờ đẫn nói:
- Về nhà!
Thời tiết tháng mười một đã có gió lạnh phất phơ, thổi bay quần áo của Lý Hồng, vẫn là một phong thái t nhẹ nhàng tựa như tiên nữ giáng trần. Chỉ có điều vẻ lạnh lùng của cô từ trước đến giờ luônkhiến người khác khó mà lại gần.
Trương Nhất Phàm nhìn vẻ cô độc, lạnh lùng của cô nhưng lại vẫn tỏ ra tự nhiên, một phong cách độc đáo thoát tục, trong lòng cảm thấy có chút yêu mến và ngưỡng mộ.
Nhưng Trương Nhất Phàm luôn không đoán được tâm tư của Lý Hồng, có thể trên thế gian này, căn bản không có ai đoán được cô nghĩ gì. Trái tim của cô đã đóng kín từ lâu, không thể mở lòng với bất kì ai nữa.
Vẫn trong lúc này, Lý Hồng cảm thấy một cảm giác lạnh cả người, đột nhiên cô nhớ đến một số chuyện, xoay người lại, phát hiện Trương Nhất Phàm đứng phía sau mình, bộ dáng có vẻ hơi ngốc nghếch, Lý hồng nhíu mày:
- Anh đang làm gì thế?
Không sai, Trương Nhất Phàm đang nhìn cô, thưởng thức vẻ đẹp của cô, nhưng tuyệt nhiên không phải ánh mắt háo sắc kia, nhìn một cô gái có dáng người hấp dẫn như vậy, trong lòng có chút dục vọng.
Bị ánh mắt hoài nghi của Lý Hồng nhìn chằm chằm vào mình, Trương Nhất Phàm mới phát hiện mình đang thất thần:
- Ồ, lần trước tôi đã hứa với cô đi đến suối nước nóng Sơn Trang, bây giờ còn sớm, hay là đi ngâm mình một cái? Mùa này vừa đẹp.
Lý Hồng cũng đang nghĩ như vậy, Trương Nhất Phàm như nhìn thấy tâm tư của mình vậy, lần đầu tiên Lý Hồng tỏ vẻ ưng thuận:
- Được thôi! Tôi cũng đang có ý này.
Hai người không nói gì nhiều, Trương Nhất Phàm lái xe, Lý Hồng ngồi bên cạnh, rất nhanh liền đã đến suối nước nóng Sơn Trang.
Mười một giờ rưỡi, khách rất ít, Trương Nhất Phàm ở quầy tiếp tân đặt hai bể tắm vip.
Lý Hồng đứng đợi ở đó, nhìn thấy trong tay Trương Nhất Phàm chỉ có một cái thẻ, cô liền hỏi:
- Chỉ đặt một phòng thôi sao?
Trương Nhất Phàm nhìn bộ dạng nghiêm túc như vậy của cô, đột nhiên rất muốn đùa cô một chút, muốn xem thử bộ dạng tức giận của Lý Hồng là như thế nào, hắn liền gật đầu:
- Đặt hai phòng rất lãng phí, bồn tắm rất lớn đó.
Lý Hồng nhíu nhíu mày, cô chưa bao giờ cùng người khác tắm suối nước nóng, chứ đừng nói đến đàn ông. Đôi mắt đẹp nhìn trừng trừng, hai hàng lông màydựng đứng lên, Lý Hồng mắng câu đồ keo kiệt!
Liền tự mình đến quầy tiếp tân, muốn đặt thêm một bồn tắm nữa.
Sau khi Trương Nhất Phàm đi đến, giơ giơ hai cái thẻ trong tay:
- Đi thôi, đã đặt xong cả rồi.
Trên mặt Lý Hồng lộ rõ ra vẻ bị đùa cợt liền không vui, nhận tấm thẻ rồi xoay người đi.
Trương Nhất Phàm nhìn bóng dáng của cô, bất đắc dĩ bật cười, Lý Hồng này!
Đến suối nước nóng Sơn Trang mấy lần, Trương Nhất Phàm đúng là lần đầu tiên đi cùng một phụ nữ. Bây giờ Lưu Hiểu Hiên đi Bắc Kinh rồi, nghe nói cuối năm phải chính thức tham gia vào cuộc tuyển chọn người dẫn chương trình của CCTV, hiện tại cô đang trong quá trình tập luyện khắc nghiệt.
Ôn Nhã vẫn luôn ở Song Giang, không có thời gian đi cùng mình đến Vu Sơn.
Một mình Trương Nhất Phàm nằm trong bồn tắm, nghĩ đến thái độ tối nay của Lý Thiên Trụ và Thẩm Hoành Quốc, rõ ràng hai người này nói cũng rất đúng. Vĩnh Lâm vừa mới phát triển có chút khởi sắc, rõ ràng không nên lâm trận đổi tướng.
Nhưng cái tên kiêu ngạo Ô Dật Long thì phải xử lý cho được. Lại có cái tên Tiểu Cảnh nữa, trực tiếp kéo xuống hết! Người như vậy tâm địa hiểm ác, không coi ai ra gì, thật không thích hợp được giữ lại trong đội ngũ lãnh đạo.
Trương Nhất Phàm chỉ ở trong bồn tắm nửa tiếng, sau đó ngồi trong phòng chờ đợi Lý Hồng.
Nửa tiếng sau, Lý Hồng quấn tóc, cơ thể còn ẩm ướt đến bên cạnh Trương Nhất Phàm:
- Anh nhanh vậy đã xong rồi sao?
Trương Nhất Phàm nhìn vẻ mặt hướng lên trời của Lý Hồng, không son phấn gì lại càng tươi mát thoát tục, đặc biệt là sau khi tắm xong tinh thần thoải mái nên có nhiều hơn vẻ dịu dàng hơn bình thường, đi vẻ lạnh lùng cũng bớt đi, hắn liền cảm thấy Lý Hồng lúc này rất thật thân thiết, gần gũi.
- Đàn ông mà, tắm qua loa một chút là được rồi. Chúng ta ở đây hay là đi về?
Trương Nhất Phàm trả lời câu hỏi của Lý Hồng.
Ở nơi này tai mắt nhiều, Lý Hồng lắc đầu:
- Đi về thôi, vừa hay có thể hóng gió.
Cô nhìn ra rồi, Trương Nhất Phàm không có tâm trạng tắm táp.
Ở trên xe, gió đêm thổi tung mái tóc của Lý Hồng, có vài sợi vương trên mặt của Trương Nhất Phàm, mùi hương thanh nhẹ khiến hắn không thể không rung động, hắn liếc nhìn bộ ngực lộ ra dưới dây an toàn thắt lại của Lý Hồng, đột nhiên nhớ lại một câu quảng cáo kinh điển, là con gái thật tuyệt!
Lý Hồng cảnh giác nhìn hắn:
- Anh nhìn cái gì?
Trương Nhất Phàm trốn tránh không trả lời:
- Sao cô không sấy khô tóc rồi mới ra, trong đó chẳng phải có máy sấy tóc hay sao?
Lý Hồng thở nhẹ nhàng:
- Tôi không thích dùng máy sấy, tóc khô tự nhiên sẽ tốt hơn.
Trương Nhất Phàm mượn cơ hội dời mắt đi, ngược lại Lý Hồng lại nhìn hắn, thật kì lạ, cô phát hiện trên mặt Trương Nhất Phàm có vẻ u buồn như vậy, đột nhiên, cô nhờ đến một vấn đề rất kì lạ, sau đó cô cười trộm một mình.
Trương Nhất Phàm hỏi cô cười cái gì? Lý Hồng cũng không trả lời, chỉ nói:
- Tối hôm nay không về nữa phải không? Tìm nơi nào có không khí trong lành, nằm xuống ngắm sao đi, tôi đột nhiên rất muốn tìm cảm giác trở lại với thiên nhiên .
Trương Nhất Phàm nói:
- Tùy cô thôi! Dù sao bây giờ tôi cũng là người cô đơn.
Hắn liền lái xe đến một bãi cỏ trống trải rộng lớn. Phong cảnh buổi đêm ở đây rất tuyệt, không khí trong lành, lại ở giữa hai bên sông Tương.
Rõ ràng rất thích hợp để nói chuyện yêu đương, chỉ đáng tiếc là hai người không phải là người yêu.
Lý Hồng nhảy xuống xe, nằm trên bãi cỏ, ngẩng mặt nhìn bầu trời xa xăm đầy sao.
Một người ra sức muốn trấn áp, muốn đè xuống, muốn đập sàn, một người lại ra sức chống đỡ, che chắn, muốn ngăn chặn, muốn bảo vệ sàn. Thật ra, mục đích cuối cùng đều là muốn đạt được phần thắng.
Rất nhiều người biết Sinh nhật của Chủ tịch tỉnh Lý, , nhưng ông ta đã nói, bất cứ người nào cũng không được đến làm phiền ông ta.
Lúc này, ông ta đang cùng Thẩm Hoành Quốc, Trương Nhất Phàm, Lý Hồng ở trong khách sạn đánh mạt chược.
Di động của ông ta gưi cho thư ký, Lý Thiên Trụ nói với thư ký:
- Tối hôm nay không gặp bất kì ai, có chuyện gì anh chống đỡ cho tôi.
Làm cán bộ bình thường đều có đến hai ba cái di động, Lý Thiên Trụ giao cho thư kí là điện thoại tiếp công chúng, ông ta đem theo điện thoại riêng. Nếu điện thoại riêng này đổ chuông, thì người gọi đến chắc chắn ông ta không thể nào không nghe.
Bốn người thuê một phòng trong khách sạn, bắt đầu đánh bài.
Lý Thiên Trụ nói:
- Hôm nay mọi người đừng có làm gì liên quan đến công việc, vốn dĩ tôi và Thẩm Bí thư thì không cần nói nữa, đặc biệt là hai người trẻ này, không được nhường bài đâu đấy.
Sinh nhật của Lý Thiên Trụ, Lý Hồng sớm đã sắp xếp tốt, hơn nữa Lý Thiên Trụ cũng không muốn có người nhiều quá, chỉ còn cách đồng ý hai người đó đến đây, Thẩm Hoành Quốc là bạn đồng minh của ông ta, là một người đặc biệt.
Khi chơi mạt chược, Lý Thiên Trụ ngồi đối diện với Thẩm Hoành Quốc, Lý Hồng ngồi đối diện Trương Nhất Phàm, bốn người bắt đầu chơi một cách vui vẻ. Hôm nay vận may của Trương Nhất Phàm không đến, cũng không biết là xảy ra chuyện gì, liên tục bị dập tơi bời.
Lý Thiên Trụ nói đùa:
- Gần đây hình như vợ cậu không ở bên cạnh phải không?
Trương Nhất Phàm ừ một tiếng:
- Cô ấy đi Mỹ tiếp quản công ty của mẹ tôi rồi.
Sau khi trả lời, mới phát hiện đang ngầm ám chỉ nguyên nhân mà hắn đen như vậy, vợ không ở đây, có phải là có bồ ở ngoài rồi hay không?
Đàn ông phong lưu không phải là sai, Lý Thiên Trụ không phản đối điều này, nhưng là một cán bộ nhà nước thì phải chú ý hình tượng.
Cán bộ nhà nước cũng có nhu cầu về mặt này, hơn nữa còn khát khao mãnh liệt hơn cả người bình thường, quan trọng chính là xem anh làm như thế nào thôi. Bí mật một chút, có một hai tình nhân cũng là chuyện bình thường. Xã hội này bây giờ người không có tình nhân e rằng cũng không nhiều.
Về mặt này, Lý Thiên Trụ vẫn còn tốt, đến nay vẫn chưa nghe qua tin đồn có liên quan đến ông ta. Đương nhiên tin đồn kiểu này cần phải giữ kín, nếu công khai ra ngoài, Lý Thiên Trụ không còn là Lý Thiên Trụ nữa.
Bình thường Lý Thiên Trụ không nói đùa, đặc biệt là khi ở cùng vãn bối, hôm nay là sinh nhật của ông ta, tâm trạng rất tốt. Lý Hồng nghe ông ta nói như vậy, cũng tiếp một câu:
- Đều nói đỏ tình đen bạc, Bí thư Nhất Phàm chắc tình cảm đang thuận lợi ?
Trương Nhất Phàm nhìn cô một cái, lấy một quân hai bánh ra:
- Hai bánh!
Lý Hồng nói đốt pháo!
- Ha ha… Cô nói đúng thật, ù —— ăn hai bánh.
Thẩm Hoành Quốc đẩy bài ra, cười ha ha.
- Miệng quạ đen!
Trương Nhất Phàm mắng cô một câu:
- Cô ghét tôi vậy sao? Tối hôm nay tôi thua cũng nhiều lắm rồi, nhiệm vụ đốt pháo tiếp theo sẽ giao cho cô.
Lý Hồng nói:
- Đàn ông mà, nhỏ mọn vậy sao, bị thua vài ván thì có gì chứ. Với tài sản của bà xã anh, tối nay nhất định không thể thua hết đâu, anh vẫn chuẩn bị thành kẻ keo kiệt ư?
Thẩm Hoành Quốc nói:
- Gần đây trên mạng có một đoạn tin, mọi người nghe nói chưa?
Trương Nhất Phàm nói:
- Nghe nói rồi, nói cái gì mà tâm trạng tốt mới là quan trọng! Bằng không người lên thiên đường, mà tiền còn trong ngân hàng.
Lý Thiên Trụ bật cười:
- Anh hiểu đúng rồi, tối nay chúng ta đánh thổ hào.
Trương Nhất Phàm cười ha ha nói:
- Đánh đi, đánh đi! Tôi đang là một công dân tốt, lại bị mọi người nói thành thổ hào.
- Anh khóc than đi!
Lý Hồng đánh một quân bài ra:
- Nghe nói tài xế taxi lần trước ở Vĩnh Lâm gây chuyện cũng ghê gớm lắm? Chuyện này là như thế nào?
Lý Hồng cố tình nhắc tới vấn đề này, Trương Nhất Phàm lắc lắc đầu:
- Vốn là một chuyện nhỏ, bị họ làm nghiêm trọnglên.
Lý Thiên Trụ vừa rút bài vừa nói:
- Anh là Bí thư Thành ủy, chẳng lẽ không thể làm yên chuyện này , xử lý nhóm người đó.
Ông ta nhìn Thẩm Hoành Quốc:
- Anh có ý kiến gì về tình hình của Vĩnh Lâm?
Thẩm Hoành Quốc nói:
- Gần đây tình hình ở Vĩnh Lâm phát triển rất tốt, cố gắng duy trì tiếp! Nếu phát động toàn bộ sẽ gây bất lợi cho sự phát triển của Vĩnh Lâm.
- Tôi cũng có ý đó.
Lý Thiên Trụ nói:
- Nhưng mà vận động một cách thích hợp cũng là điều nên làm.
Bốn người vừa đánh bài, vừa bàn luận chuyện này.
Khi sắp đến mười một giờ, Lý Thiên Trụ nói không đánh nữa, khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi, thời gian bị hai vãn bối các người chiếm hết rồi, hai người có việc gì cần làm thì cứ làm đi, tôi và Bí thư Thẩm nói chuyện một lát.
Từ khách sạn đi ra, hai người cùng đi vào thang máy.
Gương trong thang máy phản chiếu dáng vẻ của hai người đứng vai kề vai với nhau, nam thanh nữ tú, Lý Hồng tuy đã ba mươi ba tuổi, nhưng khí chất nhu mì xinh đẹp, vẫn giữ được vẻ đẹp như một cô gái hai sáu hai bảy tuổi.
Nhìn mình trong gương, càng ngày càng lăn lộn trong chốn quan trường, hai bên đối đầu nhau, hao tâm tổn sức, hôm nay lại không cạo râu, vì thế nhìn có phần già nua đi.
Nhưng điều này tăng thêm vẻ trưởng thành,đỉnh đạc hơn của Trương Nhất Phàm, Lý Hồng nhìn hắn trong gương, cũng không biết mình đang nghĩ gì, đột nhiên trên mặt hiện lên một nụ cười kì quái.
Trong thang máy không có người nào khác, Trương Nhất Phàm hỏi một câu:
- Cô cười cái gì?
Lý Hồng mặc kệ anh ta, liền quay mặt đi.
Ra khỏi thang máy, Lý Hồng nói:
- Anh đi đâu?
Trương Nhất Phàm Phàm đờ đẫn nói:
- Về nhà!
Thời tiết tháng mười một đã có gió lạnh phất phơ, thổi bay quần áo của Lý Hồng, vẫn là một phong thái t nhẹ nhàng tựa như tiên nữ giáng trần. Chỉ có điều vẻ lạnh lùng của cô từ trước đến giờ luônkhiến người khác khó mà lại gần.
Trương Nhất Phàm nhìn vẻ cô độc, lạnh lùng của cô nhưng lại vẫn tỏ ra tự nhiên, một phong cách độc đáo thoát tục, trong lòng cảm thấy có chút yêu mến và ngưỡng mộ.
Nhưng Trương Nhất Phàm luôn không đoán được tâm tư của Lý Hồng, có thể trên thế gian này, căn bản không có ai đoán được cô nghĩ gì. Trái tim của cô đã đóng kín từ lâu, không thể mở lòng với bất kì ai nữa.
Vẫn trong lúc này, Lý Hồng cảm thấy một cảm giác lạnh cả người, đột nhiên cô nhớ đến một số chuyện, xoay người lại, phát hiện Trương Nhất Phàm đứng phía sau mình, bộ dáng có vẻ hơi ngốc nghếch, Lý hồng nhíu mày:
- Anh đang làm gì thế?
Không sai, Trương Nhất Phàm đang nhìn cô, thưởng thức vẻ đẹp của cô, nhưng tuyệt nhiên không phải ánh mắt háo sắc kia, nhìn một cô gái có dáng người hấp dẫn như vậy, trong lòng có chút dục vọng.
Bị ánh mắt hoài nghi của Lý Hồng nhìn chằm chằm vào mình, Trương Nhất Phàm mới phát hiện mình đang thất thần:
- Ồ, lần trước tôi đã hứa với cô đi đến suối nước nóng Sơn Trang, bây giờ còn sớm, hay là đi ngâm mình một cái? Mùa này vừa đẹp.
Lý Hồng cũng đang nghĩ như vậy, Trương Nhất Phàm như nhìn thấy tâm tư của mình vậy, lần đầu tiên Lý Hồng tỏ vẻ ưng thuận:
- Được thôi! Tôi cũng đang có ý này.
Hai người không nói gì nhiều, Trương Nhất Phàm lái xe, Lý Hồng ngồi bên cạnh, rất nhanh liền đã đến suối nước nóng Sơn Trang.
Mười một giờ rưỡi, khách rất ít, Trương Nhất Phàm ở quầy tiếp tân đặt hai bể tắm vip.
Lý Hồng đứng đợi ở đó, nhìn thấy trong tay Trương Nhất Phàm chỉ có một cái thẻ, cô liền hỏi:
- Chỉ đặt một phòng thôi sao?
Trương Nhất Phàm nhìn bộ dạng nghiêm túc như vậy của cô, đột nhiên rất muốn đùa cô một chút, muốn xem thử bộ dạng tức giận của Lý Hồng là như thế nào, hắn liền gật đầu:
- Đặt hai phòng rất lãng phí, bồn tắm rất lớn đó.
Lý Hồng nhíu nhíu mày, cô chưa bao giờ cùng người khác tắm suối nước nóng, chứ đừng nói đến đàn ông. Đôi mắt đẹp nhìn trừng trừng, hai hàng lông màydựng đứng lên, Lý Hồng mắng câu đồ keo kiệt!
Liền tự mình đến quầy tiếp tân, muốn đặt thêm một bồn tắm nữa.
Sau khi Trương Nhất Phàm đi đến, giơ giơ hai cái thẻ trong tay:
- Đi thôi, đã đặt xong cả rồi.
Trên mặt Lý Hồng lộ rõ ra vẻ bị đùa cợt liền không vui, nhận tấm thẻ rồi xoay người đi.
Trương Nhất Phàm nhìn bóng dáng của cô, bất đắc dĩ bật cười, Lý Hồng này!
Đến suối nước nóng Sơn Trang mấy lần, Trương Nhất Phàm đúng là lần đầu tiên đi cùng một phụ nữ. Bây giờ Lưu Hiểu Hiên đi Bắc Kinh rồi, nghe nói cuối năm phải chính thức tham gia vào cuộc tuyển chọn người dẫn chương trình của CCTV, hiện tại cô đang trong quá trình tập luyện khắc nghiệt.
Ôn Nhã vẫn luôn ở Song Giang, không có thời gian đi cùng mình đến Vu Sơn.
Một mình Trương Nhất Phàm nằm trong bồn tắm, nghĩ đến thái độ tối nay của Lý Thiên Trụ và Thẩm Hoành Quốc, rõ ràng hai người này nói cũng rất đúng. Vĩnh Lâm vừa mới phát triển có chút khởi sắc, rõ ràng không nên lâm trận đổi tướng.
Nhưng cái tên kiêu ngạo Ô Dật Long thì phải xử lý cho được. Lại có cái tên Tiểu Cảnh nữa, trực tiếp kéo xuống hết! Người như vậy tâm địa hiểm ác, không coi ai ra gì, thật không thích hợp được giữ lại trong đội ngũ lãnh đạo.
Trương Nhất Phàm chỉ ở trong bồn tắm nửa tiếng, sau đó ngồi trong phòng chờ đợi Lý Hồng.
Nửa tiếng sau, Lý Hồng quấn tóc, cơ thể còn ẩm ướt đến bên cạnh Trương Nhất Phàm:
- Anh nhanh vậy đã xong rồi sao?
Trương Nhất Phàm nhìn vẻ mặt hướng lên trời của Lý Hồng, không son phấn gì lại càng tươi mát thoát tục, đặc biệt là sau khi tắm xong tinh thần thoải mái nên có nhiều hơn vẻ dịu dàng hơn bình thường, đi vẻ lạnh lùng cũng bớt đi, hắn liền cảm thấy Lý Hồng lúc này rất thật thân thiết, gần gũi.
- Đàn ông mà, tắm qua loa một chút là được rồi. Chúng ta ở đây hay là đi về?
Trương Nhất Phàm trả lời câu hỏi của Lý Hồng.
Ở nơi này tai mắt nhiều, Lý Hồng lắc đầu:
- Đi về thôi, vừa hay có thể hóng gió.
Cô nhìn ra rồi, Trương Nhất Phàm không có tâm trạng tắm táp.
Ở trên xe, gió đêm thổi tung mái tóc của Lý Hồng, có vài sợi vương trên mặt của Trương Nhất Phàm, mùi hương thanh nhẹ khiến hắn không thể không rung động, hắn liếc nhìn bộ ngực lộ ra dưới dây an toàn thắt lại của Lý Hồng, đột nhiên nhớ lại một câu quảng cáo kinh điển, là con gái thật tuyệt!
Lý Hồng cảnh giác nhìn hắn:
- Anh nhìn cái gì?
Trương Nhất Phàm trốn tránh không trả lời:
- Sao cô không sấy khô tóc rồi mới ra, trong đó chẳng phải có máy sấy tóc hay sao?
Lý Hồng thở nhẹ nhàng:
- Tôi không thích dùng máy sấy, tóc khô tự nhiên sẽ tốt hơn.
Trương Nhất Phàm mượn cơ hội dời mắt đi, ngược lại Lý Hồng lại nhìn hắn, thật kì lạ, cô phát hiện trên mặt Trương Nhất Phàm có vẻ u buồn như vậy, đột nhiên, cô nhờ đến một vấn đề rất kì lạ, sau đó cô cười trộm một mình.
Trương Nhất Phàm hỏi cô cười cái gì? Lý Hồng cũng không trả lời, chỉ nói:
- Tối hôm nay không về nữa phải không? Tìm nơi nào có không khí trong lành, nằm xuống ngắm sao đi, tôi đột nhiên rất muốn tìm cảm giác trở lại với thiên nhiên .
Trương Nhất Phàm nói:
- Tùy cô thôi! Dù sao bây giờ tôi cũng là người cô đơn.
Hắn liền lái xe đến một bãi cỏ trống trải rộng lớn. Phong cảnh buổi đêm ở đây rất tuyệt, không khí trong lành, lại ở giữa hai bên sông Tương.
Rõ ràng rất thích hợp để nói chuyện yêu đương, chỉ đáng tiếc là hai người không phải là người yêu.
Lý Hồng nhảy xuống xe, nằm trên bãi cỏ, ngẩng mặt nhìn bầu trời xa xăm đầy sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.