Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 449: Lần đầu tiên của Ôn Nhã

Tây Lâu Nguyệt

10/06/2013

Ôn Nhã gật đầu, ừ! Cô ấy nhìn đồng hồ:

- Thời gian không sớm nữa, em đi ngủ đây.

Không ngờ lúc đứng lên không cẩn thân, chân xiêu vẹo, mông ngồi trong lòng của Trương Nhất Phàm.

Trương Nhất Phàm bị cô ta dọa một cái, cảm nhận được cơ thể của Ôn Nhã, bản năng của một số nơi đã phản ứng. Cái vật cứng kia, đối với Ôn Nhã mà nói, đã không hề xa lạ nữa.

Lần trước, cô còn không cẩn thận bắt được cái không hiền lành là nó. Lần thứ hai lúc gặp phải đồ chơi nghệ thuật này, mặt Ôn Nhã vẫn nóng bỏng lên.

Trương Nhất Phàm hơi không khống chế được, giơ tay ra ôm eo Ôn Nhã, vừa khéo lúc Ôn Nhã đứng lên. Xấu hổ nói:

- Em đi ngủ đây.

Trương Nhất Phàm không nói chuyện, kéo tay cô ấy, Ôn Nhã lại ngồi trên đùi hắn.

Ôn Nhã lại đứng dậy, Trương Nhất Phàm lại kéo tay cô. Ôn Nhã lại lần nữa ngồi lên đùi hắn, Trương Nhất Phàm giơ hai tay ra, nắm cả thắt lưng của cô, ôm chặt.

Hắn hơi không chịu được, trên người con gái phát ra mùi hương kia, hormone kích thích tiết ra nhanh. Ánh mắt Trương Nhất Phàm, nói với Ôn Nhã rất rõ ràng, đêm nay bất cứ giá nào.

Ôn Nhã nhìn hắn, cười có chút mờ ám:

- Đừng đùa nữa, thực sự em muốn đi ngủ, nếu không thì mai không dậy được.

Trương Nhất Phàm ôm chặt cô ấy:

- Ở lại đi! Anh không chịu nổi rồi.

- Khanh khách…

Ôn Nhã đột nhiên che miệng khẽ cười, lập tức thay đổi bộ dạng nghiêm trang:

- Trước kia anh lừa các cô gái như thế này sao?

Trương Nhất Phàm phát hiện, lúc Ôn Nhã cười, rất đặc biệt, không có dáng vẻ nghiêm trang, luôn đáng yêu. Trương Nhất Phàm tự nhiên sẽ không vướng mắc vào vấn đề này, hắn cũng nhìn ra, Ôn Nhã đang cố ý đùa mình, nếu không cô ấy đã quăng mình từ lâu, tức giận đi mất rồi.

Hai tay ôm thắt lưng cô ấy, bàn tay đã lần theo mép quần áo tiến vào dò xét một chút, một bàn tay đã dính sát đang xoa nhẹ vào làn da mềm mại mà có tính đàn hồi.

Ôn Nhã nhíu mày, có chút giận nói:

- Nếu không em ngồi cùng anh nhé?

Sau đó cô ấy liền từ trên đùi Trương Nhất Phàm xuống, ngồi trên ghế sô pha, dựa đầu sát trên vai hắn. Lúc này Trương Nhất Phàm đâu có duy trì phong độ khiêm tốn của quân tử chứ? Nếu đã ra tay, tuyệt đối không độ lượng.

Đêm nay, hắn đã chuẩn bị bất cứ giá nào rồi, phải xử lý cho bằng được cô nàng Ôn Nhã này. Chỉ có điều hiện tại hắn vẫn không rõ, mấy hôm trước cô ấy chẳng phải rất chủ động, rất phối hợp sao? Mỗi lần thơm cô ấy, hôn cô ấy, sờ mó cô ấy, cô ấy luôn từ chối. Hôm nay cuối cùng đã thấy được chân tướng rồi, cô ấy ngược lại hơi do dự. Làm trò gì thế?

Lúc đàn ông đói khát, thường sẽ xem nhẹ rất nhiều vấn đề. Cho nên nói đa số đàn ông đều không thích hợp nuôi thả, càng là chàng trai ưu tú, càng phải chú ý buộc chặt trong tay, bởi vì cơ hội bọn họ bị dụ dỗ, nhiều hơn những người khác rất nhiều.

Thấy Ôn Nhã dựa vào, Trương Nhất Phàm liền ôm lấy vai cô, hôn vào môi. Ôn Nhã cũng không từ chối, hai người liền cùng lăn vào với nhau trên ghế sô pha.

Những cô gái từng ở với Trương Nhất Phàm đều biết, tay của hắn nổi tiếng với vô ảnh trảo, chỉ cần hơi không để ý, ngực lúc nào đã bị giải thoát rồi, bạn cũng không biết. Quả nhiên, Ôn Nhã vẫn chưa kịp phản ứng lại, một móng vuốt đã đặt trên ngực mình, hơn nữa hắn còn dùng lực hơn lần trước nắm lấy mấy lần.

- A…

Ôn Nhã kêu một tiếng, bởi vì cô ấy phát hiện, lúc hai người đang hôn, tay của Trương Nhất Phàm thần không biết, quỷ không hay đã luồn vào trong nội y của mình. Điều đó đối với bán cầu vô tội, đã vặn vẹo thay đổi hình dạng vô hạn.

Trước kia lúc Trương Nhất Phàm sờ cô, còn dừng lại ở bên ngoài quần áo, lần này chắc chắn là lần đầu tiên Ôn Nhã tiếp xúc thân mật với đàn ông như thế. Ngực bị Trương Nhất Phàm nắm chắc, bóp mạnh, khiến cho con tim của Ôn Nhã lập tức nhảy lên.

Có thể không chịu nổi sự kích thích trực tiếp này, Ôn Nhã lắc người, giãy dụa không được. Miệng phát ra âm thanh ừ ừ. Khó khăn lắm mới giãy ra từ trong lòng của Trương Nhất Phàm, Ôn Nhã hổn hển nói:

- Không chịu nổi rồi, em không quen sờ âu yếm như vậy.

Ôn Nhã bĩu môi, vẻ mặt cầu khẩn.

Trương Nhất Phàm ngạc nhiên:

- Chẳng nhẽ muốn anh đeo găng tay à?

Ôn Nhã thở phù cười lên, hai tay nâng mặt Trương Nhất Phàm:

- Thực ra em cũng muốn, nhưng mà em rất sợ, thật đấy, em rất căng thẳng. Anh xem, lòng bàn tay đã đổ mồ hôi rồi.

Trương Nhất Phàm rất buồn bực, nhìn bộ dạng Ôn Nhã lại không giống như đang diễn kịch, hắn liền úp mặt vào bộ ngực cô, hít mấy hơi hương vị của con gái:



-Chúng mình đi ngủ đi?

Ôn Nhã gật đầu, trong lòng thầm nói, mình sao thế nhỉ? Đến thời điểm mấu chốt lại căng thẳng như thế.

Hai người đã lên giường, Ôn Nhã chỉ cởi áo khoác quần dài, sau đó liền nhanh chóng tiến vào chăn.

Lúc Trương Nhất Phàm lên giường, cô ấy lập tức nhào lại, ôm chặt lấy tay Trương Nhất Phàm:

- Đừng cử động, ôm như thế này một lúc

Lúc cô ấy nói, Trương Nhất Phàm thậm chí còn cảm thấy cơ thể cô ấy đang run lên.

Cũng không hiểu là cô ta đang căng thẳng hay đang kích động nữa, chỉ biết phản ứng của cô ta không hề giống với những người con gái khác.

Hai người ôm nhau nói chuyện vài câu, Ôn Nhã hình như đã thả lỏng ra một chút. Trương Nhất Phàm bắt đầu cởi quần dài của cô ấy, Ôn Nhã nhắm mắt lại, ôm chặt lấy hắn. Trực tiếp cởi hoàn toàn quần ra ném trên tấm thảm trên mặt đất.

Ôn Nhã mới như trút được gánh nặng, nhưng mà tim càng ngày càng lo lắng, thình thịch đập không ngừng.

Đột nhiên, cô ấy hỏi một câu khiến người ta buồn bực:

- Sao em cứ có hương vị có tật giật mình, như là ăn cắp cái gì đó của người khác ý, anh nói những cô gái khác có như vậy không?

Trương Nhất Phàm không nói, chỉ hôn vào miệng cô, ngăn cô nói những lời tiếp theo.

Lúc chậm rãi xâm nhập vào nửa người trên của cô, mất sức rấtt lớn, mới giải phóng hoàn toàn bộ ngực của cô ta. Trên đất lại thêm một chiếc áo lót màu đen.

Hai người cuối cùng đã thẳng thắn thành khẩn, Ôn Nhã từ trong chăn thò đầu ra:

- Tắt đèn đi, khó coi.

Trương Nhất Phàm đành phải tắt đèn, hai người ôm chặt nhau trong chăn.

Mãi đến khi Trương Nhất Phàm trèo lên, hai tay Ôn Nhã năm chặt lấy lưng hắn, rất gắng sức, hình như móng tay muốn đâm vào làn da.

- Thả lỏng một chút, không có gì đáng sợ.

Ôn Nhã lẩm bẩm nói:

- Anh không biết, em…em…lúc em đi học, đã từng tận mắt nhìn thấy mấy học sinh nam, xé rách tất cả quần áo của một bạn nữ, cảnh đó rất đáng sợ. Cho nên em thề, không muốn gặp phải đàn ông nữa.

- Thế à?

Trương Nhất Phàm đã rơi vào tình thế hết sức nguy ngập, lúc chưa bắt đầu công thành, Ôn Nhã đã bảo:

- Đau…

Trương Nhất Phàm không nói gì, mình căn bản không va vào cô ấy, tiểu đệ vẫn đang hóng gió ở bên ngoài? Tuy nhiên, hắn rất nhanh đã phát hiện, trên trán Ôn Nhã đã đổ mồ hôi rồi. Nhìn cô ấy lo lắng! Trương Nhất Phàm chắc chắn, bộ dạng của cô ấy chắc chắn là không phải giả vờ.

Qua một lúc, Ôn Nhã nhẹ nhàng nói:

- Anh đã vào chưa?

Trương Nhất Phàm gượng cười nói:

- Em như vậy, anh đâu dám động?

- Sao em lại cảm thấy đau nhỉ?

- Nếu không thì thôi đi, chúng mình nằm như thế này một lúc đi?

Trương Nhất Phàm liền nằm xuống, Ôn Nhã ôm chặt hắn:

- Không!

- Vậy thì làm như thế nào? Như thế này anh rất buồn.

Trương Nhất Phàm cảm thấy phía dưới giống như đã trang bị một quả bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ. Nhưng mà Ôn Nhã quá căng thẳng, so với biểu hiện bình thường của cô ấy như hai người khác nhau.

- Nếu không thì anh nhẹ một chút!

- A__



Trong phòng đột nhiên vang lên tiếng kêu của Ôn Nhã, tuy nhiên, cô lập tức phản ứng lại, lập tức bịt miệng lại. Qua một lúc, đấm Trương Nhất Phàm mạnh mấy cái:

- Xấu quá đi, đến một lời hỏi thăm cũng không dám.

Trong nháy mắt tiến vào, Trương Nhất Phàm lập tức biết, Ôn Nhã quả nhiên là lần đầu tiên.

Lúc này, hắn đột nhiên nhớ đến câu mà Hồ Lôi từng nói, con gái là đóa hoa của tổ quốc, nở một đóa, tôi hái một đóa.

Mình đây chẳng phải lại hái một đóa sao? Phía dưới hắn là cơ thể nóng bỏng của Ôn Nhã, Trương Nhất Phàm tiến hành những động tác thật chậm rãi, nhẹ nhàng.

Ôn Nhã dần dần đã thích ứng được, trong cổ họng phát ra một hồi những âm thanh khe khẽ. Chỉ có điều trong bóng tối, không nhìn thấy vẻ mặt của cô. Trương Nhất Phàm đang nghĩ, cô Ôn Nhã này còn sợ chuyện hơn Đổng Tiểu Phàm. Một cô gái đã lớn như thế này rồi, đúng là một người kì quặc.

Lúc này Ôn Nhã, nét mặt sẽ như thế nào nhỉ? Trương Nhất Phàm đột nhiên liền đùa với cô, lén lút bật đèn lên.

Ôn Nhã hét một tiếng chói tai, âm thanh đó, nghe rất sảng khoái, rất kích thích. Trương Nhất Phàm liền di chuyển khẩn trương lên.

Vốn dĩ Ôn Nhã muốn đánh hắn, bây giờ đến cả sức nắm tay cũng không có, toàn thân giống như bùn, mềm nhũn nằm trên giường. Mặc cho Trương Nhất Phàm trên người mình, tung hoành ngang dọc.

Tuy nhiên Trương Nhất Phàm cũng khá thương hoa tiếc ngọc, không dám buông thả bản thân. Chỉ làm như thế này, thì quá mệt, quá mất sức, hắn nằm xuống, đè lên người Ôn Nhã, nghỉ ngơi một lúc.

Ôn Nhã đột nhiên mở mắt thẹn thùng:

- Xong rồi sao?

Trương Nhất Phàm cười nói:

- Phim mới mở đầu thôi, đâu có dễ như vậy?

Ôn Nhã liền mở to mắt, không thể tin nổi nhìn hắn. Cô nắm lấy một góc của cái chăn, cắn trong miệng, lại nhắm nghiền hai mắt lại:

- Vậy thì anh nhanh lên đi!

Toàn thânnóng bỏng rát, từ mặt đến cổ, đến cả ngực đều đỏ, lúc Trương Nhất Phàm chống lên, cô lập tức dùng hai tay che trước ngực, giống như là sợ phơi bày ra.

Trương Nhất Phàm nhẹ nhàng nói mấy câu:

- Bắt đầu rồi! Em không chịu được kêu một tiếng.

Ôn Nhã không dám nhìn hắn, chỉ dùng sức gật đầu.

Lần này cảm thấy tốt hơn nhiều rồi, Trương Nhất Phàm có thể tha hồ tung hoành theo ý thích của mình, nhưng hắn vẫn không dám quá dùng sức. Cho dù như vậy, trong phòng vẫn vang lên tiếng kêu mất hồn của Ôn Nhã.

Cũng không biết sau bao lâu, cuối cùng đã ngừng lại, lúc Trương Nhất Phàm muốn nằm xuống, Ôn Nhã vẫn ôm chặt lấy hắn:

- Không được cử động.

Có lẽ phần lớn những cô gái đều giống nhau, lưu luyến loại cảm nhận đi vào trong cơ thể mình, đặc biệt là lần đầu tiên, tâm tình của bọn họ càng mãnh liệt hơn. Trương Nhất Phàm rất hiểu nằm sấp trên người cô, hai người ngủ như thế một lúc.

Ôn Nhã đột nhiên nói:

- Anh nói tên chuyên gia biến thái đó, có phải là dùng phương thức này dùng đồ của mình, đặt vào trong cơ thể của những người phụ nữ đó không?

Trán! Cả người Trương Nhất Phàm đều là mồ hôi, không ngờ Ôn Nhã trong lúc này, còn có thể nghĩ đến những chuyện đó, không biết nói gì, không biết nói gì hơn nữa cả.

Thấy Trương Nhất Phàm không nói, cô lại nói thầm mấy câu:

- Kỳ lạ thật, rõ ràng là rất đau mà, sao bọn họ lại ngốc thế nhỉ?

Trương Nhất Phàm nhéo mặt cô:

- Đầu heo, em là lần đầu tiên, sau này sẽ không đau nữa. Hơn nữa, tên chuyên gia đó chẳng phải đã gây tê rồi sao?

Ôn Nhã bừng tỉnh ngộ, liền sợ đến mức thè lưỡi:

- Bác sĩ bây giờ biến thái thật, tuyệt đối đừng để bác sĩ nam xem bệnh phụ khoa.

Nằm trên giường rất lâu, Ôn Nhã cứ không muốn hắn đi ra, hai người cứ nằm như thế này nói chuyện, nói một số chủ đề rất kỳ lạ. Cô giơ một ngón tay ra, ấn vào trán của Trương Nhất Phàm, uất ức nói:

- Lần này đến thành phố Song Giang, thiệt lớn rồi. Anh hơi không thật thà, em vốn dĩ chỉ muốn ôm anh, không ngờ bị anh lừa vào.

Cô đột nhiên nhìn Trương Nhất Phàm:

- Anh nói, như thế này em có bị tính là người thứ ba không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Thiên Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook