Chương 581: Lý do Lý Hồng không kết hôn
Tây Lâu Nguyệt
10/06/2013
Trở lại văn phòng, Lý Hồng lập tức sắp xếp lại những suy nghĩ của ngày hôm nay một chút.
Cô càng cảm thấy suy luận của mình là chính xác, Phương Nghĩa Kiệt nhất định là vì tình yêu mới đánh bị thương người khác. Nếu không, cô thật không tìm ra được bất kỳ một lí do gì, để nói lên được động cơ của Phương Nghĩa Kiệt.
Lý Hồng ngồi trên sofa, nhìn xuất thần ra cửa kính sát đất, con người Ninh Thành Cương này cũng không hề đơn giản, lại muốn nhẹ nhàng đổ trách nhiệm lên đầu Trương Nhất Phàm, biểu hiện hôm nay của mình, có lẽ đã lừa được Ninh Thành Cương rồi.
Lão già này nhất định đã nghĩ, mình sẽ đi nghi ngờ Trương Nhất Phàm.
Đây là lối suy nghĩ thông thường thôi, bởi vì ân oán của bốn đại gia tộc ở Bắc Kinh, không thể chiều theo ý anh mà không nghi ngờ. Lý Tông Hán chết ở Song Giang, Lý Tông Huy bị đổ dưới tay Trương Nhất Phàm. Nếu không phải ông cụ Lý gia từ chức để bảo đảm, thì Lý Tông Huy cũng đã gặp phiền phức rồi.
Nhưng tất cả những điều này đều do sự xuất hiện của Trương Nhất Phàm gây nên.
Hiện giờ Lý Hồng vẫn khó có thể đưa ra kết luận về con người của Trương Nhất Phàm.
Sắp xếp lại rõ ràng các mối quan hệ này, trong lòng Lý Hồng đã hiểu được đại khái, giờ chỉ cần đi tìm chứng cứ, chính là động cơ khiến Phương Nghĩa Kiệt giam giữ Hồ Lôi trái phép. Nhưng tất cả mọi người đều đang đang né tránh vấn đề này.
Lý Hồng thân mang sứ mệnh, là một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, cô không mong muốn có kẻ ác ung đứng ngoài vòng pháp luật, cũng không hy vọng người tốt phải chịu oan khuất. Trương Nhất Phàm rốt cuộc là một người như thế nào, cô chắc chắn phải có được một kết quả.
Ngày hôm sau, Lý Hồng xin nghỉ với Trương Nhất Phàm, lái xe đến một trại tạm giam trên tỉnh thành gặp Phương Nghĩa Kiệt.
Phương Nghĩa Kiệt ở trong tù, xem ra tinh thần rất tốt. Khi anh ta trông thấy Lý Hồng thì rất bất ngờ.
Bởi vì, mấy năm trước, anh ta từng gặp qua, cũng nhận thấy người phụ nữ này rất giống với Tống Vũ Hà.
Chỉ có điều, Lý Hồng mang trong mình dòng máu quý tộc chân chính, còn Tống Vũ Hà thì chỉ là con gái thương nhân.
Căn phòng rất yên ắng, Lý Hồng vẫn mang vẻ lạnh lùng như cũ, ánh mắt bình tĩnh mà sắc bén, nhìn lướt qua gương mặt của Phương Nghĩa Kiệt.
- Phương Nghĩa Kiệt, chúng ta cũng không phải người xa lạ gì, tôi người ngay không nói mập mờ.
Lý Hồng còn chưa nói xong, Phương Nghĩa Kiệt đã ngẩng đầu nhìn cô nói:
- Tôi biết thân phận hiện giờ của cô, là Phó Bí thư thành ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật của Song Giang. Tôi giờ thân đang mang tội, không có bất kỳ câu trả lời nào mà cô muốn đâu.
Phương Nghĩa Kiệt thân đang trong trại tạm giam, mà tin tức vẫn còn nhanh nhạy như vậy, nhưng Lý Hồng cũng không cảm thấy kỳ quái.
Cô quả quyết:
- Có! Đương nhiên là có, nếu không tôi sẽ không đến tìm anh.
Sau đó cô lật mở một cuốn sổ, nhìn Phương Nghĩa Kiệt nói:
- Anh nhất định phải trả lời tôi mấy câu hỏi, thứ nhất, vì sao anh phải giam giữ Hồ Lôi trái phép. Anh ta là một nhà đầu tư hợp pháp ở thành phố Song Giang. Động cơ của anh là gì?
- Cô đi xem hồ sơ đi! Cái gì cần nói tôi đều nói cả rồi!
Phương Nghĩa Kiệt rất không kiên nhẫn, có biết bao nhiêu người đã từng hỏi anh ta câu hỏi này, Phương Nghĩa Kiệt đều không thèm trả lời.
Lý Hồng tiện tay lấy ra một túi hồ sơ màu vàng.
- Tôi đã xem qua rồi. Trong này không có chủ đề anh trả lời.
- Rất xin lỗi! Tôi không muốn cứ lặp đi lặp lại cái loại chủ đề nhàm chán này.
Phương Nghĩa Kiệt lắc lắc cổ, nói một cách thờ ơ.
- Nếu anh không trả lời, tôi sẽ không giúp được anh!
- Có trả lời, cô cũng không giúp được tôi. Chuyện của tôi, tôi tự mình giải quyết.
Phương Nghĩa Kiệt đứng dậy.
- Cô Lý Hồng, nếu không có chuyện gì khác, tôi đi trước đây.
Phương Nghĩa Kiệt đứng dậy bước đi, Lý Hồng đột nhiên nói một câu:
- Tôi biết động cơ thật sự của anh.
Cô càng cảm thấy suy luận của mình là chính xác, Phương Nghĩa Kiệt nhất định là vì tình yêu mới đánh bị thương người khác. Nếu không, cô thật không tìm ra được bất kỳ một lí do gì, để nói lên được động cơ của Phương Nghĩa Kiệt.
Lý Hồng ngồi trên sofa, nhìn xuất thần ra cửa kính sát đất, con người Ninh Thành Cương này cũng không hề đơn giản, lại muốn nhẹ nhàng đổ trách nhiệm lên đầu Trương Nhất Phàm, biểu hiện hôm nay của mình, có lẽ đã lừa được Ninh Thành Cương rồi.
Lão già này nhất định đã nghĩ, mình sẽ đi nghi ngờ Trương Nhất Phàm.
Đây là lối suy nghĩ thông thường thôi, bởi vì ân oán của bốn đại gia tộc ở Bắc Kinh, không thể chiều theo ý anh mà không nghi ngờ. Lý Tông Hán chết ở Song Giang, Lý Tông Huy bị đổ dưới tay Trương Nhất Phàm. Nếu không phải ông cụ Lý gia từ chức để bảo đảm, thì Lý Tông Huy cũng đã gặp phiền phức rồi.
Nhưng tất cả những điều này đều do sự xuất hiện của Trương Nhất Phàm gây nên.
Hiện giờ Lý Hồng vẫn khó có thể đưa ra kết luận về con người của Trương Nhất Phàm.
Sắp xếp lại rõ ràng các mối quan hệ này, trong lòng Lý Hồng đã hiểu được đại khái, giờ chỉ cần đi tìm chứng cứ, chính là động cơ khiến Phương Nghĩa Kiệt giam giữ Hồ Lôi trái phép. Nhưng tất cả mọi người đều đang đang né tránh vấn đề này.
Lý Hồng thân mang sứ mệnh, là một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, cô không mong muốn có kẻ ác ung đứng ngoài vòng pháp luật, cũng không hy vọng người tốt phải chịu oan khuất. Trương Nhất Phàm rốt cuộc là một người như thế nào, cô chắc chắn phải có được một kết quả.
Ngày hôm sau, Lý Hồng xin nghỉ với Trương Nhất Phàm, lái xe đến một trại tạm giam trên tỉnh thành gặp Phương Nghĩa Kiệt.
Phương Nghĩa Kiệt ở trong tù, xem ra tinh thần rất tốt. Khi anh ta trông thấy Lý Hồng thì rất bất ngờ.
Bởi vì, mấy năm trước, anh ta từng gặp qua, cũng nhận thấy người phụ nữ này rất giống với Tống Vũ Hà.
Chỉ có điều, Lý Hồng mang trong mình dòng máu quý tộc chân chính, còn Tống Vũ Hà thì chỉ là con gái thương nhân.
Căn phòng rất yên ắng, Lý Hồng vẫn mang vẻ lạnh lùng như cũ, ánh mắt bình tĩnh mà sắc bén, nhìn lướt qua gương mặt của Phương Nghĩa Kiệt.
- Phương Nghĩa Kiệt, chúng ta cũng không phải người xa lạ gì, tôi người ngay không nói mập mờ.
Lý Hồng còn chưa nói xong, Phương Nghĩa Kiệt đã ngẩng đầu nhìn cô nói:
- Tôi biết thân phận hiện giờ của cô, là Phó Bí thư thành ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật của Song Giang. Tôi giờ thân đang mang tội, không có bất kỳ câu trả lời nào mà cô muốn đâu.
Phương Nghĩa Kiệt thân đang trong trại tạm giam, mà tin tức vẫn còn nhanh nhạy như vậy, nhưng Lý Hồng cũng không cảm thấy kỳ quái.
Cô quả quyết:
- Có! Đương nhiên là có, nếu không tôi sẽ không đến tìm anh.
Sau đó cô lật mở một cuốn sổ, nhìn Phương Nghĩa Kiệt nói:
- Anh nhất định phải trả lời tôi mấy câu hỏi, thứ nhất, vì sao anh phải giam giữ Hồ Lôi trái phép. Anh ta là một nhà đầu tư hợp pháp ở thành phố Song Giang. Động cơ của anh là gì?
- Cô đi xem hồ sơ đi! Cái gì cần nói tôi đều nói cả rồi!
Phương Nghĩa Kiệt rất không kiên nhẫn, có biết bao nhiêu người đã từng hỏi anh ta câu hỏi này, Phương Nghĩa Kiệt đều không thèm trả lời.
Lý Hồng tiện tay lấy ra một túi hồ sơ màu vàng.
- Tôi đã xem qua rồi. Trong này không có chủ đề anh trả lời.
- Rất xin lỗi! Tôi không muốn cứ lặp đi lặp lại cái loại chủ đề nhàm chán này.
Phương Nghĩa Kiệt lắc lắc cổ, nói một cách thờ ơ.
- Nếu anh không trả lời, tôi sẽ không giúp được anh!
- Có trả lời, cô cũng không giúp được tôi. Chuyện của tôi, tôi tự mình giải quyết.
Phương Nghĩa Kiệt đứng dậy.
- Cô Lý Hồng, nếu không có chuyện gì khác, tôi đi trước đây.
Phương Nghĩa Kiệt đứng dậy bước đi, Lý Hồng đột nhiên nói một câu:
- Tôi biết động cơ thật sự của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.