Chương 844: Lý Hồng yêu rồi
Tây Lâu Nguyệt
25/09/2013
Sau lễ khai giảng, vẫn còn mấy ngày nữa mới phải chính thức đi học.
Trương Nhất Phàm về Trương gia một chuyến để thăm con. Bố hắn nghe tin hắn được tham gia khóa học cho Thanh niên xuất sắc của Tỉnh thì cũng không nói gì. Việc của đám trẻ, ông cũng chẳng muốn quản, cứ để chúng tự phát huy khả năng của mình.
Có điều, việc Trương Nhất Phàm có thể vào được trường Đảng khiến ông có chút bất ngờ.
Khóa học này tuyển sinh trên cả nước, điều kiện vô cùng khó khăn, dưới bốn mươi tuổi, phải là lãnh đạo từ cấp phó, chủ tịch huyện (phòng) trở lên, là Đảng viên Đảng cộng sản Trung Quốc, có bằng ĐH chính quy trở lên. Lần tuyển sinh này chỉ nhận ba mươi lăm học viên.
Trương Nhất Phàm phù hợp với tất cả điều kiện họ đặt ra, hơn nữa cán bộ dưới bốn mươi tuổi có thể leo được lên đến vị trí như hắn bây giờ quả là không nhiều. Những cán bộ như vậy trong cả tỉnh cũng chẳng được mấy người.
Trương Nhất Phàm có thể lọt vào danh sách này, thật sự có chút bất ngờ.
Bởi vì, có nhiều người ở các phe cánh cũng rất chú ý đến chỉ tiêu này. Mãi sau này Trương Nhất Phàm mới biết, chỉ tiêu này do Lý Hồng nhường lại cho hắn. Vốn dĩ ứng cử viên lần này là cô, nhưng cô cho rằng, Trương Nhất Phàm cần cơ hội này hơn mình.
Tin này Trương Nhất Phàm nghe được từ chính miệng ông cụ, bởi vậy, ngay tối hôm ấy, hắn định gọi cho Lý Hồng.
Cũng không biết vì lí do gì, chỉ cần nghĩ đến Lý Hồng, Trương Nhất Phàm lại có một cảm giác xốn xang khó tả.
Cho đến bây giờ, điều khiến hắn nhớ nhung nhất chính là đôi môi non mềm như sương sa của Lý Hồng. Lúc hắn hôn cô, hương vị ngọt ngào ấy khiến người ta có cảm giác nhớ mãi không quên.
Mỗi lần nghĩ đến điều này, trong đầu Trương Nhất Phàm lại vang lên lời cảnh báo, Lý Hồng không phải là dạng phụ nữ có thể tiếp cận, phải tránh xa cô ta ra.
Một giọng nói khác lại vang lên, mày không thích Lý Hồng sao? Đừng lừa dối bản thân mình, lẽ nào mày định trơ mắt đứng nhìn một cô gái xuất sắc như cô ấy bị Tống Hạo Thiên cướp đi sao?
Giành lấy cô ấy, giữ cô ấy lại!
Một đàn gia súc phía sau rống lên!
Trương Nhất Phàm nghĩ ngợi một chút, vẫn cảm thấy nên gọi điện thoại cho cô, nếu không chẳng phải rất có lỗi với người ta hay sao?
Về mặt này, Lý Hồng thật quá vĩ đại, có phải cô có ý gì không? Trương Nhất Phàm chợt mỉm cười, cười bản thân thật ngốc nghếch. Đến giờ hắn mới hiểu được tại sao lúc ở Hồ Nam, Lý Hồng lại nói với mình những lời như vậy.
Nói thực thì Trương Nhất Phàm không sợ gặp mặt Lý Hồng, hắn sợ là sợ sau khi gặp cô, bản thân lại không kìm chế được.
Hắn đã được hôn cô rồi, hắn còn muốn gì hơn nữa?
Theo lý mà nói, có phải hắn nên thấy thỏa mãn rồi hay không? Hắn không thể phá vỡ giấc mộng đẹp trong lòng cô. Nhưng một khi rơi vào tình huống như vậy, ai cũng chẳng thể khống chế được mình mà sẽ muốn làm chuyện kia.
Mùi hương của cô rất mê người, thật khiến người ta muốn phạm tội. Đã có vài lần Trương Nhất Phàm muốn gần gũi cô, song đều bị cô ngăn lại.
Lần ấy trên thảm cỏ, lần đầu tiên hắn được chạm vào thân hình hoàn mỹ không tỳ vết của Lý Hồng. Trống ngực hắn đập thình thịch. Tuy không được tận mắt nhìn ngắm bộ ngực của cô, song hắn có thể tưởng tượng ra được loại mỹ cảm ấy sẽ như thế nào.
Nghĩ đến đó, đầu óc hắn lại hỗn loạn, không ngừng nhớ đến giây phút quấn quýt bên cô.
- Reng...
Chuông điện thoại chợt vang lên, Trương Nhất Phàm giật mình lấy lại tỉnh táo, không ngờ Lý Hồng lại gọi cho hắn.
Lần trước vì muốn tránh mặt Lý Hồng, Trương Nhất Phàm không cùng bọn họ đến Song Giang. Giờ này sao Lý Hồng còn gọi cho hắn? Trương Nhất Phàm nhận điện thoại.
- Anh vẫn chưa ngủ à?
Giọng Lý Hồng rất nhẹ nhàng, giống như buổi tối ngày hôm ấy, hai người ở bên bờ sông, những biểu hiện nữ tính của cô thật làm cho người ta say mê. Lý Hồng nói:
- Anh đến Bắc Kinh rồi phải không? Buổi khai giảng thế nào?
Trương Nhất Phàm nghe ra được, cô rất quan tâm đến chuyện này.
- Lễ khai giảng đều cùng một kiểu mà, chỉ đến nghe mấy ông lãnh đạo nói này nói nọ thôi.
Trương Nhất Phàm đột nhiên gọi:
- Lý Hồng!
- Sao vậy?
- Cám ơn em!
Lý Hồng không nói gì, có lẽ cô biết Trương Nhất Phàm đã biết cơ hội lần này là do cô nhường cho hắn. Vốn dĩ cấp trên muốn cô tham gia đợt bồi dưỡng này, khi nghe thấy câu cảm ơn của hắn, một người thường ngày lạnh lùng như Lý Hồng tim bỗng loạn nhịp.
Cô cũng nhớ tới giây phút gần gũi của hai người, thật không ngờ, chỉ hôn thôi mà cũng tuyệt vời đến vậy. Trái tim cô đã bắt đầu loạn nhịp vì hắn.
- Cảm ơn em đã cho anh cơ hội này.
Trương Nhất Phàm nói với giọng nhẹ nhàng.
- Đừng nghĩ một đằng nói một nẻo, cảm ơn em mà lại muốn tránh mặt em à?
Lý Hồng vẫn là Lý Hồng, đột nhiên thấy mình cư xử như một thiếu nữ khiến cô giật mình, lập tức đổi sang thái độ bình thường.
- Làm gì có? Giờ anh trông thấy em đã nhớ muốn điên lên đây.
Mặt Lý Hồng đỏ bừng lên. Đó là lần đầu tiên cô hôn người ta, khát vọng trong lòng khiến cô không thể ngừng đuổi theo giấc mộng của mình.
Vậy nên, cô hỏi lại Trương Nhất Phàm:
- Em hỏi anh một câu nhé.
- Em nói đi!
Trương Nhất Phàm im lặng lắng nghe.
- Giữa nam nữ nhất định phải có chuyện ấy, phải không?
- Chuyện gì?
- Anh đừng có giả vờ, không nói thì thôi!
Lý Hồng rất bực mình. Cô không thích cái giọng điệu khiêu khích này của Trương Nhất Phàm. Cô cho rằng hắn hẳn là nên hiểu cô, hắn nên đoán được ẩn ý trong lời của cô. Lý Hồng là một người phụ nữ tính cách mạnh mẽ, thường dùng suy nghĩ của mình để đoán suy nghĩ của người khác. Vì thế, đương nhiên cô sẽ cho rằng, Trương Nhất Phàm đang cố ý trêu mình.
Trương Nhất Phàm quả thực là vô tội, bởi vì giữa nam nữ có rất nhiều chuyện, lúc đó hắn không phản ứng kịp, không ngờ lại làm cô tức. Cơn tức này khiến hắn lập tức hiểu ra vấn đề, à, hóa ra là như vậy.
Hắn chỉ có thể cười khổ, đối với Lý Hồng không thể sử dụng cùng một phương thức như những cô gái khác.
- Anh thật không hiểu ý ban nãy em nói mà. Giữa nam nữ, nếu có tình yêu thì sớm hay muộn cũng xảy ra chuyện này. Nếu em đã thật lòng thích một người thì cần gì phải tránh né?
Lý Hồng nói:
- Tình yêu, nhất định phải liên quan đến quan hệ kia sao? Em không phải nói với anh rồi sao, em chỉ cần một tình yêu đơn thuần, một sự đồng cảm giữa hai trái tim. Đàn ông các anh chỉ thích nghĩ đến chuyện ấy.
Trương Nhất Phàm ngẫm nghĩ một chút.
- Theo anh biết, từ khi trên thế giới xuất hiện đàn ông và phụ nữ, tình yêu giữa bọn họ cuối cùng cũng đều dẫn đến vấn đề này. Đây cũng là bước tiến hóa cuối cùng của nhân loại, nếu em đã yêu người ta như vậy, sao lại không thể chấp nhận...
- Không thèm nói chuyện với anh nữa, em lên mạng đây, em có cái này gửi cho anh!
Lý Hồng cúp điện thoại, xem ra vẫn còn khá giận, bởi vì quan niệm của hắn khác cô.
Bật máy tính, Trương Nhất Phàm nhận được một file do cô gửi. Tên file là một thần thoại đẹp.
Từng có một truyện thần thoại kể lại rằng, trên thế giới có một nữ thần vô cùng thuần khiết. Vị nữ thần này là người cai quản vạn vật trên thế gian, cô vô cùng cao quý, bất kỳ thế lực nào cũng không thể xâm phạm.
Nhưng rồi một ngày, cô chợt động lòng, muốn có được tình yêu.
Cô gặp một chàng trai vô cùng tuấn tú, hai người có tình cảm với nhau, họ yêu nhau đến long trời lở đất, yêu đến kinh thiên động địa, yêu đến sống đi chết lại.
Nhưng vị nữ thần này nhanh chóng nhận ra những nhu cầu về thể xác của chàng trai, và những hành động ấy khiến cô không thể tha thứ được. Điều cô cần chỉ là một tình yêu thuần khiết, nhưng có đôi lúc chàng trai ấy lại vì nhu cầu của bản thân mà làm ra một số chuyện xâm hại cơ thể cô.
Nữ thần cho rằng, thân thể của mình là thứ thuần khiết nhất, hoàn mỹ nhất thế gian, không thể để bất kỳ kẻ nào vấy bẩn. Tình yêu không liên quan gì đến tình dục, tình dục chỉ là thứ dơ bẩn, tình yêu mới là điều thanh cao nhất trên đời này.
Bởi vậy, nữ thần rất giận dữ, cô giết tất cả đàn ông trên thế gian, và sau đó đã hình thành nên Nữ nhi quốc.
Xem xong câu chuyện thần thoại này, Trương Nhất Phàm không kìm nổi tiếng cười.
Lý Hồng thông qua QQ hỏi hắn:
- Anh xem xong chưa?
(QQ: một phần mềm chat thông dụng của Trung Quốc, như Yahoo ở nước ta)
Trương Nhất Phàm liền trả lời:
- Nữ thần của tôi ơi, đây là câu chuyện tình yêu của em đấy à?
Lý Hồng đáp:
- Ít nhất thì quan điểm của em và bà ấy giống nhau.
- Vậy em sẽ không giết anh chứ?
- Chưa chắc, anh mà dám làm gì xâm phạm em, em sẽ giết anh.
Trương Nhất Phàm gửi lại một biểu tượng sợ hãi, nói với vẻ vô tội:
- Vậy anh xin rút lui!
Lý Hồng:
- Không kịp nữa rồi! Kể từ lần trước anh xâm phạm em trên bãi cỏ, anh đã không thể chạy thoát được rồi.
Trương Nhất Phàm:
- Em tính kế lừa anh phải không?
Lý Hồng: Không liên quan đến em, là tự anh đâm đầu vào mà! Vốn em đã đóng cửa trái tim rồi, là anh cứ xông vào làm loạn thế giới của em đấy chứ.
Trương Nhất Phàm: Phải làm sao bây giờ? Anh không muốn chết!
Lý Hồng: Còn phải xem biểu hiện của anh thế nào đã! Nếu lần sau gặp mặt, anh không nghĩ linh tinh, em sẽ suy nghĩ đến việc buông tha cho anh. Sau đó Lý Hồng còn gửi kèm theo một biểu tượng đắc ý.
Như thể cô thật sự nắm trong tay cả thế giới này, cô chính là nữ thần duy nhất trên thế giới này, ai làm trái lại quy tắc của cô, cô nhất định giết không tha!
Trương Nhất Phàm chán nản nói:
- Để anh đào hầm đã rồi tính!
Lý Hồng: Muộn rồi, chôn sống cũng không sao chứ?
Trương Nhất Phàm: Không, anh định chôn sống em!
Lý Hồng gửi một biểu tượng giết người!
Hai người tán gẫu một thôi một hồi, Trương Nhất Phàm mới nghiêm túc nói: Lý Hồng, giờ anh có một chuyện quan trọng muốn nói với em.
Lý Hồng đáp: Anh nói đi!
Trương Nhất Phàm nói: Thực ra anh không cố ý, thật sự là không cố ý, chỉ là không kìm lòng được thôi. Em cũng nói rồi, em là một nữ thần băng giá, những cô gái như em, nếu anh không có phản ứng về khoản kia, thì anh chính là một thằng đần. Không được, anh thật không làm được, anh không thể kiềm chế bản thân được. Cứ thế này anh sẽ điên mất.
Cái cảm giác kiềm chế này rất khó chịu, rất mệt mỏi, em không phải là đàn ông nên không thể hiểu được cảm giác này đâu.
Lý Hồng ờ một tiếng, ý anh là, muốn em buông thả rồi để anh muốn làm gì thì làm hả?
- Không đến mức nghiêm trọng như vậy! Anh chỉ muốn em hiểu, thực ra chuyện ấy cũng không dơ bẩn như em vẫn nghĩ đâu.
Lý Hồng không nói gì nữa, chỉ gửi một biểu tượng byebye rồi logout.
Trương Nhất Phàm về Trương gia một chuyến để thăm con. Bố hắn nghe tin hắn được tham gia khóa học cho Thanh niên xuất sắc của Tỉnh thì cũng không nói gì. Việc của đám trẻ, ông cũng chẳng muốn quản, cứ để chúng tự phát huy khả năng của mình.
Có điều, việc Trương Nhất Phàm có thể vào được trường Đảng khiến ông có chút bất ngờ.
Khóa học này tuyển sinh trên cả nước, điều kiện vô cùng khó khăn, dưới bốn mươi tuổi, phải là lãnh đạo từ cấp phó, chủ tịch huyện (phòng) trở lên, là Đảng viên Đảng cộng sản Trung Quốc, có bằng ĐH chính quy trở lên. Lần tuyển sinh này chỉ nhận ba mươi lăm học viên.
Trương Nhất Phàm phù hợp với tất cả điều kiện họ đặt ra, hơn nữa cán bộ dưới bốn mươi tuổi có thể leo được lên đến vị trí như hắn bây giờ quả là không nhiều. Những cán bộ như vậy trong cả tỉnh cũng chẳng được mấy người.
Trương Nhất Phàm có thể lọt vào danh sách này, thật sự có chút bất ngờ.
Bởi vì, có nhiều người ở các phe cánh cũng rất chú ý đến chỉ tiêu này. Mãi sau này Trương Nhất Phàm mới biết, chỉ tiêu này do Lý Hồng nhường lại cho hắn. Vốn dĩ ứng cử viên lần này là cô, nhưng cô cho rằng, Trương Nhất Phàm cần cơ hội này hơn mình.
Tin này Trương Nhất Phàm nghe được từ chính miệng ông cụ, bởi vậy, ngay tối hôm ấy, hắn định gọi cho Lý Hồng.
Cũng không biết vì lí do gì, chỉ cần nghĩ đến Lý Hồng, Trương Nhất Phàm lại có một cảm giác xốn xang khó tả.
Cho đến bây giờ, điều khiến hắn nhớ nhung nhất chính là đôi môi non mềm như sương sa của Lý Hồng. Lúc hắn hôn cô, hương vị ngọt ngào ấy khiến người ta có cảm giác nhớ mãi không quên.
Mỗi lần nghĩ đến điều này, trong đầu Trương Nhất Phàm lại vang lên lời cảnh báo, Lý Hồng không phải là dạng phụ nữ có thể tiếp cận, phải tránh xa cô ta ra.
Một giọng nói khác lại vang lên, mày không thích Lý Hồng sao? Đừng lừa dối bản thân mình, lẽ nào mày định trơ mắt đứng nhìn một cô gái xuất sắc như cô ấy bị Tống Hạo Thiên cướp đi sao?
Giành lấy cô ấy, giữ cô ấy lại!
Một đàn gia súc phía sau rống lên!
Trương Nhất Phàm nghĩ ngợi một chút, vẫn cảm thấy nên gọi điện thoại cho cô, nếu không chẳng phải rất có lỗi với người ta hay sao?
Về mặt này, Lý Hồng thật quá vĩ đại, có phải cô có ý gì không? Trương Nhất Phàm chợt mỉm cười, cười bản thân thật ngốc nghếch. Đến giờ hắn mới hiểu được tại sao lúc ở Hồ Nam, Lý Hồng lại nói với mình những lời như vậy.
Nói thực thì Trương Nhất Phàm không sợ gặp mặt Lý Hồng, hắn sợ là sợ sau khi gặp cô, bản thân lại không kìm chế được.
Hắn đã được hôn cô rồi, hắn còn muốn gì hơn nữa?
Theo lý mà nói, có phải hắn nên thấy thỏa mãn rồi hay không? Hắn không thể phá vỡ giấc mộng đẹp trong lòng cô. Nhưng một khi rơi vào tình huống như vậy, ai cũng chẳng thể khống chế được mình mà sẽ muốn làm chuyện kia.
Mùi hương của cô rất mê người, thật khiến người ta muốn phạm tội. Đã có vài lần Trương Nhất Phàm muốn gần gũi cô, song đều bị cô ngăn lại.
Lần ấy trên thảm cỏ, lần đầu tiên hắn được chạm vào thân hình hoàn mỹ không tỳ vết của Lý Hồng. Trống ngực hắn đập thình thịch. Tuy không được tận mắt nhìn ngắm bộ ngực của cô, song hắn có thể tưởng tượng ra được loại mỹ cảm ấy sẽ như thế nào.
Nghĩ đến đó, đầu óc hắn lại hỗn loạn, không ngừng nhớ đến giây phút quấn quýt bên cô.
- Reng...
Chuông điện thoại chợt vang lên, Trương Nhất Phàm giật mình lấy lại tỉnh táo, không ngờ Lý Hồng lại gọi cho hắn.
Lần trước vì muốn tránh mặt Lý Hồng, Trương Nhất Phàm không cùng bọn họ đến Song Giang. Giờ này sao Lý Hồng còn gọi cho hắn? Trương Nhất Phàm nhận điện thoại.
- Anh vẫn chưa ngủ à?
Giọng Lý Hồng rất nhẹ nhàng, giống như buổi tối ngày hôm ấy, hai người ở bên bờ sông, những biểu hiện nữ tính của cô thật làm cho người ta say mê. Lý Hồng nói:
- Anh đến Bắc Kinh rồi phải không? Buổi khai giảng thế nào?
Trương Nhất Phàm nghe ra được, cô rất quan tâm đến chuyện này.
- Lễ khai giảng đều cùng một kiểu mà, chỉ đến nghe mấy ông lãnh đạo nói này nói nọ thôi.
Trương Nhất Phàm đột nhiên gọi:
- Lý Hồng!
- Sao vậy?
- Cám ơn em!
Lý Hồng không nói gì, có lẽ cô biết Trương Nhất Phàm đã biết cơ hội lần này là do cô nhường cho hắn. Vốn dĩ cấp trên muốn cô tham gia đợt bồi dưỡng này, khi nghe thấy câu cảm ơn của hắn, một người thường ngày lạnh lùng như Lý Hồng tim bỗng loạn nhịp.
Cô cũng nhớ tới giây phút gần gũi của hai người, thật không ngờ, chỉ hôn thôi mà cũng tuyệt vời đến vậy. Trái tim cô đã bắt đầu loạn nhịp vì hắn.
- Cảm ơn em đã cho anh cơ hội này.
Trương Nhất Phàm nói với giọng nhẹ nhàng.
- Đừng nghĩ một đằng nói một nẻo, cảm ơn em mà lại muốn tránh mặt em à?
Lý Hồng vẫn là Lý Hồng, đột nhiên thấy mình cư xử như một thiếu nữ khiến cô giật mình, lập tức đổi sang thái độ bình thường.
- Làm gì có? Giờ anh trông thấy em đã nhớ muốn điên lên đây.
Mặt Lý Hồng đỏ bừng lên. Đó là lần đầu tiên cô hôn người ta, khát vọng trong lòng khiến cô không thể ngừng đuổi theo giấc mộng của mình.
Vậy nên, cô hỏi lại Trương Nhất Phàm:
- Em hỏi anh một câu nhé.
- Em nói đi!
Trương Nhất Phàm im lặng lắng nghe.
- Giữa nam nữ nhất định phải có chuyện ấy, phải không?
- Chuyện gì?
- Anh đừng có giả vờ, không nói thì thôi!
Lý Hồng rất bực mình. Cô không thích cái giọng điệu khiêu khích này của Trương Nhất Phàm. Cô cho rằng hắn hẳn là nên hiểu cô, hắn nên đoán được ẩn ý trong lời của cô. Lý Hồng là một người phụ nữ tính cách mạnh mẽ, thường dùng suy nghĩ của mình để đoán suy nghĩ của người khác. Vì thế, đương nhiên cô sẽ cho rằng, Trương Nhất Phàm đang cố ý trêu mình.
Trương Nhất Phàm quả thực là vô tội, bởi vì giữa nam nữ có rất nhiều chuyện, lúc đó hắn không phản ứng kịp, không ngờ lại làm cô tức. Cơn tức này khiến hắn lập tức hiểu ra vấn đề, à, hóa ra là như vậy.
Hắn chỉ có thể cười khổ, đối với Lý Hồng không thể sử dụng cùng một phương thức như những cô gái khác.
- Anh thật không hiểu ý ban nãy em nói mà. Giữa nam nữ, nếu có tình yêu thì sớm hay muộn cũng xảy ra chuyện này. Nếu em đã thật lòng thích một người thì cần gì phải tránh né?
Lý Hồng nói:
- Tình yêu, nhất định phải liên quan đến quan hệ kia sao? Em không phải nói với anh rồi sao, em chỉ cần một tình yêu đơn thuần, một sự đồng cảm giữa hai trái tim. Đàn ông các anh chỉ thích nghĩ đến chuyện ấy.
Trương Nhất Phàm ngẫm nghĩ một chút.
- Theo anh biết, từ khi trên thế giới xuất hiện đàn ông và phụ nữ, tình yêu giữa bọn họ cuối cùng cũng đều dẫn đến vấn đề này. Đây cũng là bước tiến hóa cuối cùng của nhân loại, nếu em đã yêu người ta như vậy, sao lại không thể chấp nhận...
- Không thèm nói chuyện với anh nữa, em lên mạng đây, em có cái này gửi cho anh!
Lý Hồng cúp điện thoại, xem ra vẫn còn khá giận, bởi vì quan niệm của hắn khác cô.
Bật máy tính, Trương Nhất Phàm nhận được một file do cô gửi. Tên file là một thần thoại đẹp.
Từng có một truyện thần thoại kể lại rằng, trên thế giới có một nữ thần vô cùng thuần khiết. Vị nữ thần này là người cai quản vạn vật trên thế gian, cô vô cùng cao quý, bất kỳ thế lực nào cũng không thể xâm phạm.
Nhưng rồi một ngày, cô chợt động lòng, muốn có được tình yêu.
Cô gặp một chàng trai vô cùng tuấn tú, hai người có tình cảm với nhau, họ yêu nhau đến long trời lở đất, yêu đến kinh thiên động địa, yêu đến sống đi chết lại.
Nhưng vị nữ thần này nhanh chóng nhận ra những nhu cầu về thể xác của chàng trai, và những hành động ấy khiến cô không thể tha thứ được. Điều cô cần chỉ là một tình yêu thuần khiết, nhưng có đôi lúc chàng trai ấy lại vì nhu cầu của bản thân mà làm ra một số chuyện xâm hại cơ thể cô.
Nữ thần cho rằng, thân thể của mình là thứ thuần khiết nhất, hoàn mỹ nhất thế gian, không thể để bất kỳ kẻ nào vấy bẩn. Tình yêu không liên quan gì đến tình dục, tình dục chỉ là thứ dơ bẩn, tình yêu mới là điều thanh cao nhất trên đời này.
Bởi vậy, nữ thần rất giận dữ, cô giết tất cả đàn ông trên thế gian, và sau đó đã hình thành nên Nữ nhi quốc.
Xem xong câu chuyện thần thoại này, Trương Nhất Phàm không kìm nổi tiếng cười.
Lý Hồng thông qua QQ hỏi hắn:
- Anh xem xong chưa?
(QQ: một phần mềm chat thông dụng của Trung Quốc, như Yahoo ở nước ta)
Trương Nhất Phàm liền trả lời:
- Nữ thần của tôi ơi, đây là câu chuyện tình yêu của em đấy à?
Lý Hồng đáp:
- Ít nhất thì quan điểm của em và bà ấy giống nhau.
- Vậy em sẽ không giết anh chứ?
- Chưa chắc, anh mà dám làm gì xâm phạm em, em sẽ giết anh.
Trương Nhất Phàm gửi lại một biểu tượng sợ hãi, nói với vẻ vô tội:
- Vậy anh xin rút lui!
Lý Hồng:
- Không kịp nữa rồi! Kể từ lần trước anh xâm phạm em trên bãi cỏ, anh đã không thể chạy thoát được rồi.
Trương Nhất Phàm:
- Em tính kế lừa anh phải không?
Lý Hồng: Không liên quan đến em, là tự anh đâm đầu vào mà! Vốn em đã đóng cửa trái tim rồi, là anh cứ xông vào làm loạn thế giới của em đấy chứ.
Trương Nhất Phàm: Phải làm sao bây giờ? Anh không muốn chết!
Lý Hồng: Còn phải xem biểu hiện của anh thế nào đã! Nếu lần sau gặp mặt, anh không nghĩ linh tinh, em sẽ suy nghĩ đến việc buông tha cho anh. Sau đó Lý Hồng còn gửi kèm theo một biểu tượng đắc ý.
Như thể cô thật sự nắm trong tay cả thế giới này, cô chính là nữ thần duy nhất trên thế giới này, ai làm trái lại quy tắc của cô, cô nhất định giết không tha!
Trương Nhất Phàm chán nản nói:
- Để anh đào hầm đã rồi tính!
Lý Hồng: Muộn rồi, chôn sống cũng không sao chứ?
Trương Nhất Phàm: Không, anh định chôn sống em!
Lý Hồng gửi một biểu tượng giết người!
Hai người tán gẫu một thôi một hồi, Trương Nhất Phàm mới nghiêm túc nói: Lý Hồng, giờ anh có một chuyện quan trọng muốn nói với em.
Lý Hồng đáp: Anh nói đi!
Trương Nhất Phàm nói: Thực ra anh không cố ý, thật sự là không cố ý, chỉ là không kìm lòng được thôi. Em cũng nói rồi, em là một nữ thần băng giá, những cô gái như em, nếu anh không có phản ứng về khoản kia, thì anh chính là một thằng đần. Không được, anh thật không làm được, anh không thể kiềm chế bản thân được. Cứ thế này anh sẽ điên mất.
Cái cảm giác kiềm chế này rất khó chịu, rất mệt mỏi, em không phải là đàn ông nên không thể hiểu được cảm giác này đâu.
Lý Hồng ờ một tiếng, ý anh là, muốn em buông thả rồi để anh muốn làm gì thì làm hả?
- Không đến mức nghiêm trọng như vậy! Anh chỉ muốn em hiểu, thực ra chuyện ấy cũng không dơ bẩn như em vẫn nghĩ đâu.
Lý Hồng không nói gì nữa, chỉ gửi một biểu tượng byebye rồi logout.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.