Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1246: Môn đăng hộ đối.

Tây Lâu Nguyệt

24/01/2017

Lý Hồng quan sát tỉ mỉ, lập tức nhìn sâu vào mắt mẹ, đồng thời cô còn nhìn thấy nụ cười của Tống Hạo Thiên, trong lòng lập tức hiểu, đây chỉ sợ là có âm mưu.

Hôm nay nhận món quà trị giá hàng triệu của Trương Nhất Phàm, hiện tại ông cụ Tống lại muốn tặng vòng ngọc xa xỉ, nếu là người khác sẽ mừng rỡ như điên, cho dù là ông cụ Tống có yêu cầu gì cũng không để ý.

Nhưng Lý Hồng ý thức được việc này không đơn giản như vậy. Cô đang nghĩ từ chối món quà này như thế nào.

Quả nhiên, ông cụ Tống nói:

- Cháu Hồng, cháu cũng không nên coi thường vòng ngọc này, đây là vật quý gia truyền của nhà họ Tống chúng tôi, chỉ truyền cho trưởng tôn…

Ông chưa nói hết câu Lý Hồng cả kinh, chén trong tay không cẩn thận nghiêng đi, rượu tràn ra ngoài, cô lập tức đứng lên,

- Rất xin lỗi, rất xin lỗi, ông nội Tống, cháu đi rửa một chút.

Thất bóng Lý Hồng chật vật ông cụ Tống nhíu mày, ánh mắt liếc qua chỗ Tống Hạo Thiên có chút không hài lòng. Thủ đoạn này của Lý Hồng không thể lừa được ông cụ Tống, người ta không muốn nhận.

Với bối cảnh của Tống Hạo Thiên và quan hệ với nhà họ Lý, chỉ chứng tỏ một vấn đề, Tống Hạo Thiên làm không tốt. Về điểm này, ông cụ coi như khá tiến bộ.

Ông ta yêu cầu con cháu phải hoàn mỹ, siêu đẳng. Bởi vì ông ta đã từng nói, tôi đã cho mọi người những điều kiện ưu việt hơn so với người khác, nếu mọi người luôn đứng hàng đầu tôi sẽ rất vui.

Những lời này có lý.

Mọi nhân tố đã đủ, cho nên ông ta cho rằng con cháu nhà họ Tống không có lý do gì để thất bại nếu thua thì chỉ là do anh không cố gắng.

Giống như lần trước Tống Minh Triều âm thầm bày việc, vốn có thể nói là hoàn mỹ, lại cố tình để Trương Nhất Phàm phá vỡ kế hoạch. Việc này vẫn khiến Tống Minh Triều canh cánh trong lòng, luôn tiếc nuối.

Chuyện kết hôn ông cụ Tống cũng yêu cầu rất cao, cho nên Tống Minh Triều mãi không có được người phụ nữ tốt, chỉ việc này thôi ông cụ Tống cũng mất hứng.

Bị ông nội nhìn với ánh mắt này, Tống Hạo Thiên liền có chút vội vàng lập tức đứng lên nói:

- Cháu đi xem Lý Hồng thế nào.

Ông cụ Tống thở dài, đường đường một Phó chủ tịch quân ủy, lần đầu vì cháu mình mà rơi vào hoàn cảnh này. Chủ yếu vì tính khí cao ngạo của Lý Hồng, cô không nể mặt ai. Nhưng không nghĩ ông chưa nói hết cô đã kiếm cớ bỏ đi.

Ông cụ biết Lý Hồng rõ ràng đang nói với ông, việc này là không thể!

Thật ra ông cụ Tống cũng tự cho mình là người thanh cao, quyền quý ở Bắc Kinh. Ngoài tổng bí thư những người khác trong mắt ông ta đều là mây bay. Nhưng hôm nay rất mất mặt với trẻ con như Lý Hồng.

Ít nhất Lý Hồng cũng phải đợi ông ta nói xong, cho dù cô không thích Tống Hạo Thiên thì vẫn phải làm việc.



Mẹ Lý Hồng đương nhiên cũng cảm thấy không khí trong phòng trở nên ngột ngạt, bà cầm chén lên nói:

- Phó chủ tịch Tống, được rồi, hai đứa nhỏ đã ra ngoài nói chuyện, tôi kính ngài một ly!

Ông cụ Tống chậm rãi giãn lông mày ra:

- Tính tình cháu Hồng vẫn vậy, chưa thay đổi gì. Đây chính là lỗi của người làm mẹ như cô.

Ông cụ Tống giọng trưởng giả phê bình mẹ Lý Hồng.

Năm đó mẹ Lý Hồng cũng là người ngang bướng có tiếng ở Bắc Kinh. Có lẽ chính vì thế, cô không có lý do gì để thuyết phục Lý Hồng.

Mặc kệ là có ai làm gương nhưng cha mẹ ngay cả mình cũng không tốt thì sao có thể thuyết phục người khác? Điều này luôn đúng, cho nên mẹ Lý Hồng vẫn không có cách nào nói Lý Hồng.

Tuy nhiên, ngoài việc hôn nhân nhưng việc khác đều theo sắp xếp trong nhà, bởi vậy người trong nhà cũng thoải mái.

Hai ngày trước đột nhiên ông cụ Tống nhắc đến hôn nhân của Lý Hồng với bà. Đã ba mươi tuổi rồi, dù sao cũng phải có gia đình riêng. Nhà quyền quý ở Bắc Kinh, ba đời cách mạng, có thể so sánh được với Tông Hạo Thiên chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Đương nhiên, tất cả những việc này còn phụ thuộc vào Tống Hạo Thiên. Trước mặt bề trên, gã đều có thể cung kính, nhưng bên ngoài gã trở nên kiêu ngạo, ương ngạch.

Nếu ở Bắc Kinh không tìm thấy người sánh đôi với Lý Hồng thì sợ rằng ở địa phương càng khó.

Ông cụ biết được sự ưu việt này, nên ông tự tin. Tuy nói Tống Hạo Thiên đã ly hôn hai lần, nhưng dù sao gã cũng là người độc thân, với tuổi của Lý Hồng không có khả năng tìm một người đàn ông thực lực hơn.

Hơn nữa, gã đã hơn bốn mươi, trừ việc đó ra thì việc gì cũng được. Bởi vậy rất nhiều người đều chủ quan cho rằng Tống Hạo Thiên và Lý Hồng là đẹp đôi.

Mẹ Lý Hồng ngại ngùng cười:

- Phó chủ tịch Tống phê bình rất đúng, tôi đã ảnh hướng đến con gái, nếu không Lý Hồng cũng sẽ không đến bây giờ chưa kết hôn. Tuy nhiên, tôi thật ra khá thích Hạo Thiên, nó biết điều, có chừng mực, hơn nữa tuổi trẻ đầy hứa hẹn. Chuyện đàm phán ở Thổ Nhĩ Kỳ lần này nghe nói biểu hiện thật sự không tồi.

Đây là mấy câu khen, mẹ Lý Hồng nói khá khéo léo, ai không muốn nghe người khác khen con cháu mình. Càng không cần nói đến ông cụ Tống bình thường rất coi trọng Tống Hạo Thiên. Giờ mẹ Lý Hồng lại khen, ông cũng biết cháu mình không tồi.

Không tồi thì không tồi, con gái chưa chắc đã ưng, đây là thời hiện đại, con gái có quyền quyết định.

Mẹ Lý Hồng khen tức là đã thừa nhận đối nhân xử thế của Tống Hạo Thiên. Ông cụ cũng không thể nào tức giận, ông biết dưa hái xanh không ngọt liền cầm chén lên, cụng ly với mẹ Lý Hồng.

- Tôi đã đến tuổi này rồi, hơn hai năm nữa sẽ nghỉ hưu. Điều lo lắng nhất hiện giờ chính là vòng ngọc gia truyền không biết đưa cho ai? Tôi thấy Lý Hồng dường như cũng không đồng ý việc này, cô phải động viên con bé mới được. dù sao tuổi cũng không nhỏ, con gái vẫn phải lấy chồng.

Hai người nói chuyện trong phòng riêng, Lý Hồng đang đang rửa tay trong toilet. Tống Hạo Thiên ra khỏi phòng riêng, đi về phía Lý Hồng. Trong gương xuất hiện bóng dáng cao lớn của Tống Hạo Thiên làm Lý Hồng sửng sốt.



Vẻ mặt Tống Hạo Thiên không tốt lắm, gã nhìn bóng dáng xinh đẹp của Lý Hồng trong lòng có chút buồn bực. Với thân phận và gia thế của gã, có cái gì không tốt? không ngờ Lý Hồng coi thường không thèm để ý đến gã.

Mỗi lần nghĩ đến đây Tống Hạo Thiên có chút rối rắm.

Khi ánh mắt gã dừng ở cái mông của Lý Hồng, cảm giác thùy mị hơn trước kia. Trong đầu Tống Hạo Thiên lần đầu xuất hiện suy nghĩ, trong lòng cảm thấy xót xa, đó là một cảm giác đau khổ, chẳng lẽ Lý Hồng và Trương Nhất Phàm đã làm việc kia?

Đây vẫn là vấn đề mà Tống Hạo Thiên quan tâm.Trong lòng những người đàn ông, Lý Hồng luôn trong sáng như ngọc, thần thánh và thanh cao, không thể xâm phạm. nhưng Tống Hạo Thiên rất hiểu những thay đổi của một người phụ nữ, gã đã nhận ra, Lý Hồng trong lúc vô ý đã để gã phát hiện sự thay đổi. Tuy không thể chắc chắn nhưng gã biết Lý Hồng chắc đã xảy ra một chút cái gì.

Lý Hồng rửa tay xong, vẩy vẩy, Tống Hạo Thiên nói:

- Rửa sạch chưa, cô và ông nội còn đang chờ chúng ta.

- Ồ!

Lý Hồng hong tay khô, nhìn ánh mắt của Tống Hạo Thiên thấy có chút kỳ lạ.

Trở lại phòng riêng, ông cụ và mẹ Lý Hồng đang nói chuyện, không khí cũng không tệ. Lý Hồng và Tống Hạo Thiên ngồi xuống, tỏ ra lễ phép. Ông cụ Tống biết suy nghĩ của Lý Hồng tất nhiên không tự làm nhục mình, cũng không nhắc lại việc đưa vòng ngọc.

Bữa cơm này xong Tống Hạo Thiên vẫn không thấy ông nội lên tiếng, trong lòng nóng nảy, nhưng không dám có ý kiến, chỉ chịu đựng sự dày vò mãi đến lúc tan cuộc.

Khi bốn người cùng về ông cụ Tống nói:

- Cháu không phải đưa ông về, đưa Lý Hồng về đ.

Sau đó ông ta nhìn Lý Hồng nói:

- Cháu Hồng, có thời gian đến nhà chúng tôi chơi nhé, tôi vẫn coi cháu là người trong nhà, giống cháu gái của tôi.

Lý Hồng cười vui vẻ:

- Vâng ạ, tết cháu sẽ đến thăm ông.

Thấy ông cụ Tống đi rồi, Tống Hạo Thiên mở cửa mời mẹ Lý Hồng lên xe.

Xe chạy đến nhà Lý Hồng Tống Hạo Thiên nói:

- Cô, cháu có thể nói chuyện với Lý Hồng một lát không ạ?

Mẹ Lý Hồng mỉm cười gật đầu bước vào nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Thiên Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook