Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 938: Một kế hoạch khác.

Tây Lâu Nguyệt

14/07/2015

Ông lão đầu tóc bạc phơ này là một trưởng lão đã về hưu. Trước kia ông ta cũng là một trong những thành viên quan trọng của gia tộc Rockefeller. Ông ta đã từng đảm nhiệm chức tổng giám đốc điều hành cao nhất của gia tộc, là một bậc tiền bối rất có quyền uy.

Chỉ có điều ông ta đã về hưu nhiều năm rồi không còn quản những vụ việc của gia tộc nữa. Hôm nay vì có một số lý do đặc biệt ông ta cũng tham gia hội nghị gia tộc này. Lời nói của ông ta cũng không nhận được sự tôn trọng từ thân phận của ông ta.

Gia tộc Rockefeller càng lớn mạnh càng có thêm rất nhiều thành viên gia tộc trẻ tuổi, cấp tiến có những hành vi tư tưởng không giống nhau. Người trẻ tuổi phần lớn có ham muốn viễn vong xem thường những người yếu kém hơn mình. Bởi vậy lời nói của tổng giám đốc điều hành xưa trong lòng của một số người thường không cho là đúng.

Bọn họ không biết được lực lượng quân sự của Đường triều Trung Quốc là bao nhiêu, cũng không biết thực lực kinh tế của Trung Quốc hưng thịnh cỡ nào. Bọn họ chỉ biết thiên hạ bây giờ toàn bộ đều là của họ.

Cho dù bọn họ biết tới Đường triều của Trung Quốc, gót sắt của đời Nguyên đã từng lan tràn đến Châu Âu, cho dù bọn họ biết đội tàu của Tống triều đã từng thăm Đại Tây Dương thì việc này có là gì chứ? Có thể bày tỏ gì nào?

Trong mắt của bọn họ chuyện đó là quá khứ, mà quá khứ chỉ có thể trở thành lịch sử. Trong mắt của những người thuộc thế hệ trẻ này bọn họ chỉ cần hiện tại tương lai, bọn họ chỉ đang nắm giữ hiện tại và tương lai mà thôi.

Một thành viên hơn bốn mươi mấy tuổi, anh ta là tổng giám đốc đang đương nhiệm trong gia tộc. Suy nghĩ và quan niệm của anh ta luôn luôn được sư khen ngợi và biểu dương của tiền bối đi trước. Thành tựu của anh ta cũng khiến cho nhũng bạn cùng trang lứa cảm thấy vô cùng vinh quang.

Trong hội nghị hôm nay anh ta được cho là người tham dự trẻ tuổi nhất. anh ta đứng ra nói:

- Tuy tôi vẫn luôn tôn trong tổng giám đốc điều hành tiền nhiệm của chúng ta, nhưng tôi cảm thấy lời nói của ông ấy có chút hơi giật gân. Iomega thì sao chứ? Nó chỉ là một con kiến nhỏ không đáng nói đến. Một con kiến yếu đuối như thế chúng ta có cần phải tốn thời gian vào việc quan sát nó không? Cho dù muốn gia tộc ra tay thì cũng phải đợi con kiến này lớn, lớn đến mức có tư cách để chúng ta ra tay thì mới được. Bây giờ với gia tộc Rockefeller vĩ đại như chúng ta đi đối phó với con kiến yếu đuối đó sẽ trở thành một chuyện đáng chê cười của Mỹ chúng ta. Với dòng máu quý tộc cao sang của chúng ta đi so đo với bọn bình dân không phải là làm giảm đi sự uy nghiêm của chúng ta sao? Nếu tổng giám đốc xưa đã nhắc tới lịch sử, vậy thì tôi sẽ nói hai câu liên quan đến lịch sử vậy.

- Lịch sử là gì? Lịch sử là đóng phân chó! Đúng vậy nó chính là phân chó đó.

Một câu nói của tổng giám đốc điều hành trẻ tuổi đã làm cho mọi người cười ầm lên. Sau đó anh ta tiếp tục phát ngôn một cách lưu loát.



- Tôi chưa bao giờ sùng bái lịch sử cũng chưa bao giờ sùng bái một người hay quốc gia huy hoàng nhất nào trong lịch sử cả, tại sao chứ? Bởi vì bọn họ đã trở thành lịch sử rồi mà lịch sử chỉ có thể trở thành quá khứ, nó không thể thay mặt cho hiện tại được và cũng không thay mặt cho tương lai. Từng huy hoàng một thời, sáng lập ra một gia tộc thời đại Wittgenstein thì sao chứ? Gia tộc Rose Richer thì sao? Không phải bọn họ hùng mạnh đến nỗi làm cho toàn bộ Châu Âu toàn bộ thế giới đều phải run rẩy sao? Vậy thì sao nào? Cũng không phải đã trở thành lịch sự đó sao. Nhiệm vụ của chúng ta là phải làm cho gia tộc Rockefeller chúng ta mãi mãi được huy hoàng! Là chúa tể của toàn bộ thế giới kinh tế.

- Thật ra Mỹ của chúng ta vốn dĩ là quốc gia không hề có lịch sử gì. Nhưng vẫn là quốc gia hùng mạnh nhất trên thế giới. Nhìn ra toàn cầu thì Trung Quốc, Russia là gì chứ? Cho dù là liên minh Châu Âu có hùng mạnh ra sao bọn họ trước mặt một Mỹ kiên cố, vĩ đại của chúng ta cũng chỉ có thể được ví như bọn chó săn. Chúng ta không cần phải đi sùng bái cái quốc gia là văn minh cổ xưa đó. Đó chỉ là phương thức để bọn họ dùng để tự an ủi mình mà thôi. Chúng ta không có lịch sự nhưng chúng ta có sự hùng mạnh, hùng mạnh để cho toàn bộ thế giới đều phải quỳ trước chúng ta! Chúng ta có vương quốc Rockefeller vĩ đại, có sự thịnh vượng vĩ đại. Đây chính là niềm tự hào của chúng ta. Cho nên đối với con kiến nhỏ như Iomega tôi nghĩ rằng vốn không cần phải để ý tới nó. Chúng ta không thể hạ thấp sự tôn nghiêm và cao quý của chúng ta được.

Anh ta nhìn James Brown nói:

- James Brown này thực sự tôi cảm thấy cậu thật ngu xuẩn mà, ngay cả một tập đoàn nhỏ như của Trung Quốc cũng đối phó không nổi còn không biết xấu hổ chạy tới đây xin cầu cứu. Làm cho biết bao nhiêu người vĩ đại trong gia tộc Rockefeller chúng tôi lãng phí biết bao nhiêu là thời gian ngồi ở đây thảo luận vấn đề này. Chẳng lẽ chỉ với vài câu nói giật gân của cậu là có thể làm chúng tôi tin được hay sao. Một Iomega nhỏ như vậy thực sự có thể nuốt sống nền kinh tế của Mỹ chúng ta sao? Nó có thể khống chế một nền kinh tế hùng mạnh của Mỹ chúng ta, anh xem mười đại gia tộc chúng tôi là gì chứ? Như vậy đi, tôi đề nghị gia tộc chúng ta quyên góp thêm một trăm đồng tiền Mốc cho James Brown đáng thương của chúng ta. Tôi tin chắc với tài năng của anh ta với một trăm đồng tiền Mốc là đủ cho anh ta đối phó với bọn Trung Quốc yếu đuối đó rồi.

- Ha ha…

Trong phòng hội nghị được một trận cười to, cuối cùng thì lần hội nghị này đã bị mọi người làm thành một màn đáng chê cười.

Thỉnh cầu của James Brown vốn không được gia tộc Rockefeller thông qua mà anh ta còn bị xỉ nhục một phen nữa. lúc từ đế quốc Rockefeller đi ra brown đang chửi rủa, những tên ngông cuồng mà kiêu ngạo này sớm muộn có ngày các người sẽ bị thất bại dưới tay của Iomega, bại dưới tay của bọn phụ nữ Trung Quốc đó. Đừng tưởng ông đây không biết các người thuộc loại người gì. Rắm! gia tộc Rockefeller vĩ đại chó má, các người cũng chỉ là một con chó mà người ta nuôi đó thôi! Một con chó đê tiện!

Các người sẽ phải trả giá cho sự ngông cuồng vô tri của mình!

Brown hung hăng mà chửi thầm nói, chửi rủa rất lâu lúc này mới phát ra một hơi ác khí. Đối phương không ngờ lại dùng một trăm đồng Mốc để hạ bệ mình. Thời điểm lúc đầu anh ta thực sự muốn một mạch bán Eng cho Iomega, thành toàn cho Iomega. Anh ta muốn sau mấy năm nữa để cho người Mỹ xem Iomega sẽ bật dậy như thế nào, nó sẽ làm thế nào để từng bước một hướng đến thương mại, sẽ làm sao để ăn sống các doanh nghiệp của Mỹ. Nhưng anh ta lại không dám làm như vậy vì nếu như làm vậy anh ta sẽ trở thành một nhân vật để cho người Mỹ phỉ nhổ.

Brown tức giận mắng một trận, sau đó mới thoải mái hơn một chút. Nhưng anh ta thề, thề là sẽ cắt đứt hết tất cả quan hệ với gia tộc Rockefeller. Trong toàn bộ quá trình anh ta không hề cảm thấy đó là một hội nghị thảo luận mà là một hội nghị phê phán.

Lúc đầu tập đoàn Eng đích thực là bởi vì nhờ vào sự dẫn dắt của gia tộc Rockefeller mới có thể quật dậy được. Việc này mới có thể làm cho nó trong mười mấy năm ngắn ngủi có thể dần dần trở thành một doanh nghiệp xuyên quốc gia lớn. Nhưng nguồn vốn căn bản mấy trăm triệu của Eng có thể họ đích thực được xếp hạng một trong những thủ phủ đứng trước trên thế giới. Ngay cả giá trị của tiểu Bill là năm mươi mấy tỉ cũng có thể chen vào thủ phủ thế giới.



Nhưng ai có thể ngờ được nguồn vốn của những gia tộc này đã lớn đến mức không thể đánh giá nổi. Chính là những tập đoàn tài chính ẩn núp trên khắp thế giới, chúa tể của toàn bộ nền kinh tế thế giới.

Brown bình tĩnh hẳn lại, dần dần anh ta lại không can tâm nữa. Nếu như thực sự bán Eng cho Iomega vậy thì anh ta đã thừa nhận thất bại của mình, thừa nhận sự vô năng của mình. Do đó anh ta lại nghĩ tới một gia tộc hùng mạnh khác—— gia tộc Morgan.

Có lẽ gia tộc Morgan này có thể cứu được Eng. Gia tộc Morgan và gia tộc Rockefeller như nhau cũng là sự quật khởi giống như một thần thoại. Lịch sử của họ có thể tới niên đại ba mươi của thế kỷ mười chín. Cũng là một gia tộc lớn với gần hai trăm năm lịch sử.

James Brown trong khi rơi vào đường cùng chỉ đành phải tới cầu viện gia tộc Morgan. Anh ta thầm nghĩ mong là người của gia tộc Morgan này không giống như những tên ngông cuồng kiêu ngạo như người của gia tộc Rockefeller. Nếu như ngay cả gia tộc Morgan cũng không chịu giúp mình thì mình thực sự gặp nguy hiểm hóa liều là phải bán Eng lại cho Iomega.

Nghĩ tới hai người phụ nữ vừa tới Iomega đó, trong lòng của James Brown thấy Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu chính là hóa thân của ác ma và thiên sứ.

Bọn họ có gương mặt của thiên sự và thủ đoạn của ác ma, làm cho tên James Brown cũng cảm thấy ớn lạnh.

Chính trong lúc James Brown cầu viện khắp nơi thì tập đoàn Iomega đột nhiên tuyên bố thông tin tăng đầu tư vào khu vực Trung Đông ý muốn bắt đầu hoạt động kế hoạch dự án khu vực Trung Đông.

Tin tức này truyền ra lập tức làm cho cổ phiếu vốn dĩ rất nóng hổi của tập đoàn Iomega trong thời điểm nháy mắt được tăng mạnh lên.

Mà James Brown nhìn thấy tin tức này thở một hơi dài. Xem ra tập đoàn Iomega đã từ bỏ truy đuổi Eng. Anh ta cảm thấy trong khoảng thời gian này anh ta đã bị hai người phụ nữ truy đuổi đến cùng đường.

Ai mà biết được cùng lúc mà Đổng Tiểu Phàm tuyên bố kế hoạch này thì cô ta cũng đang tiến hành một kế hoạch khác.

Kế hoạch này sẽ làm cho rất nhiều người Mỹ bị thương rất đau đớn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Thiên Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook