Chương 954: Mua lại Anh Phi Đặc
Tây Lâu Nguyệt
14/07/2015
Cuối tháng tư, tin tức từ New York, dưới sự giúp đỡ của nhân vật thần bí Gillian, Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu đã được vay vốn không thế chấp năm mươi tỷ đô la Mỹ, lấy danh nghĩa của một công ty khác bỏ ra ba mươi bảy tỷ đô la Mỹ đủ để mua lại Anh Phi Đặc.
Trên đài truyền hình của nước Mỹ và một vài truyền thông trong nước đều lần lượt đưa tin về chuyện này, nói Anh Đặc Phi bị một công ty châu Âu mua lại, vả lại còn xem Anh Đặc Phi làm sao vực dậy được?
Trước mắt, công ty này do đích thân dì Ngô xử lý, dì Ngô cũng vì chuyện của công ty mà bà lại dời núi lần nữa. Đương nhiên, dì Ngô xuất hiện với thân phận bà chủ đứng phía sau, mà công ty này vẫn tiếp tục lấy việc khai thác dầu mỏ tinh luyện làm ngành sản xuất chủ yếu, từ nay về sau, đứng đầu Iomega là một xí nghiệp có ông chủ đứng sau là người Trung Quốc, chính thức tiến quân vào ngành sản xuất dầu mỏ.
Trương Nhất Phàm nhận được tin này, cực kì kinh ngạc, rốt cuộc là người nào? Có thể cho vay không hoàn trả năm mươi tỷ chứ?
Điều này đối với Trương Nhất Phàm mà nói, cũng cảm thấy đó là một chuyện không thể tin nổi. Năm mươi tỷ là một khía niệm gì, rất nhiều người đều không tưởng tượng đến. Khi tiền nhiều đến một mức độ nhất định, tiền cũng chỉ là một con số, con số này có bao nhiêu thì đã không còn ý nghĩa nào quá lớn nữa.
Vị Gillian này đem đến năm mươi tỷ, gần như có thể mua cả Tập đoàn Iomega, mà tại sao cô ta lại phải làm như vậy? Không có bất cứ điều kiện gì để giúp đỡ Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu, vấn đề này dì Ngô cũng hiểu được được động cơ của cô ta.
Mà châm ngôn của cô Gillian là, cô ta không quen nhìn hành vi của những người Mỹ này, chỉ muốn giúp đỡ một tập đoàn có thực lực của Trung Quốc, trút giận cho người Hoa trên toàn thế giới.
Thật là như vậy sao? Không ai đoán được động cơ của cô ta.
Cù Tĩnh chạy ngay đến Mỹ, cũng chính là vì sự giúp đỡ của cô ta, mới có được rất nhiều tài liệu liên quan đến Anh Đặc Phi, mới khiến cho lần thu mua này được tiến hành thuận lợi. Nhưng Cù Tĩnh lại không thể điều tra ra bất cứ tư liệu có liên quan đến Gillian.
Họ chỉ biết rằng, cô Gillian đảm nhận chức vụ ở một công ty châu Âu, thường qua lại giữa Mỹ và châu Âu. Rốt cuộc cô ta là người như thế nào, Cù Tĩnh không cách nào thu được tư liệu gì trên máy tính, cho dù như vậy, Cù Tĩnh cũng đã giúp các cô ấy rất lớn.
Trương Nhất Phàm cũng đang suy nghĩ trong lòng, lai lịch của cô Gillian này, hắn cũng đã từng phân tích động cơ của đối phương. Hắn cho rằng cô Gillian không thể đơn giản mà giúp đỡ một người như vậy, trên thế giới này không có tình yêu nào là vô duyên vô cớ cả, cũng không có mối hận nào khi không mà có cả.
Trương Nhất Phàm đoán trong lòng, có thể Gillian đến từ một gia tộc nào đó, nhưng nhìn ra toàn thế giới, có thể dễ dàng bỏ ra năm mươi tỷ mà không hoàn trả lại trong gia tộc của Đổng Tiểu Phàm thì sợ cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Là tập đoàn tài chính Thập đại của Mỹ sao?
Không thể nào?
Trương Nhất Phàm đã nhiều lần suy đoán, tập đoàn tài chính Thập đại của Mỹ có cần phải ngầm nâng đỡ cho một tập đoàn Trung Quốc để đối phó với Anh Đặc Phi hay không? Vậy thì chỉ có một khả năng, là một gia tộc lớn trong các quốc gia châu Âu, chỉ có họ mới có quyền lực mạnh mẽ như vậy.
Trương Nhất Phàm đã từng nghiên cứu những gia tộc này, nguồn gốc và sự ra đời của họ, trong mắt họ, cái gì mà Morgan, DuPont, Rockefelle, đều là phù du. Trong mắt của họ, xem thường nhất chính là những xí nghiệp của các quốc gia đang phát triển.
Vả lại trong lĩnh vực quốc tế, họ luôn có thể hạn chế một số khả năng phát triển kinh tế của một số nước đang phát triển.
Vấn đề này, Trương Nhất Phàm đã suy nghĩ rất nhiều ngày, ngoại trừ các gia tộc lớn như gia tộc Wittgenstein và gia tộc Rose Richer ở Đức, nhất định không phải là người khác.
Cho dù George Soros đã từng khiến cho các nước như Anh, Thái Lan vừa nghe thấy đã khiếp sợ, cũng không thể tùy tiện bỏ ra năm mươi tỷ, số vốn lớn mấy chục tỷ như vậy không thể dễ dàng miêu tả sơ lược bằng một nét bút, đủ có thể thấy được quyền lực của người ta.
George Soros, một nhân vật như Phi Ba Đặc, trước mặt của họ cũng chỉ là muối bỏ biển thôi!
Lúc trước trong mắt của đám người Trương Nhất Phàm, Phi Ba Đặc không nghi ngờ gì là một ngọn núi cao sững không thể với tới, nhưng trong vòng một năm nay, họ đã chinh phục được ngọn núi cao sững này, dẫm nát nó ngay dưới chân. Lại còn đem nó làm đá kê chân để chinh phục nền kinh tế thế giới.
James? Brown có nằm mơ cũng không nghĩ đến, Đổng Tiểu Phàm sẽ mượn cớ mà đến, khoác lên áo khoác của người khác, rồi đưa anh ta vào trong túi.
Nếu anh ta muốn hối hận, chỉ có thể nói thế giới thay đổi quá nhanh, bọn họ theo không kịp thời đại. Năm đó khi các gia tộc cổ xưa châu Âu đến nước Mỹ xưng hung, chính là những người Mỹ này đã mượn sự giúp đỡ về quyền lực của người khác mà đứng dậy, bây giờ họ lại liên minh lại, đuổi chính ân nhân của mình đi.
Để mình trở thành chủ nhân của vùng đất này! Xưa nay người Mỹ vốn trơ tráo như vậy. Trương Nhất Phàm đang nghĩ, có thể nào là gia tộc cổ xưa nào đó của châu Âu không, họ muốn một đối tượng, làm cho đối tượng này đến đây thay họ trả thù.
Khi hắn nói phỏng đoán này cho người thứ hai, hai người cũng cảm thấy không thể. Dù cho trên đời này không có cơm trưa miễn phí, sẽ có một ngày, Gillian sẽ lộ ra mục đích thật sự của cô ta.
Nhưng Đổng Tiểu Phàm hiểu ra được, cái này lại không ngăn cản sự phát triển của Iomega, vì vậy cứ cho là đối phương muốn lợi dụng mình, nhưng mình chẳng phải cũng đang lợi dụng họ sao?
Đồng thời khi mua lại Tập đoàn Anh Phi Đặc, một dự án khác của Đổng Tiểu Phàm cũng đang khởi công, cô và dì Ngô lại bay đến khu vực Trung Đông, vừa kịp lúc bàn về dự án Trung Đông.
Mà Hà Tiêu Tiêu vẫn ở thị trường chứng khoán, kiếm bộn tiền của người Mỹ, vì lúc trước, với bàn tay to ném tờ đơn, lấy cổ phiếu của công ty mình ra cầm, khiến cho giá cổ phiếu tụt xuống.
Sau khi liên tục duy trì được một tháng và lợi dụng khoảng không tiêu lợi, giá cổ phiếu vẫn ở tình trạng bằng phẳng, khiến cho rất nhiều tổ chức và người đầu tư phỏng đoán. Vì vậy, trong mặt này, Đổng Tiểu Phàm lại một lần nữa đưa ra tin lợi dụng khoảng không tiêu lợi, để Hà Tiêu Tiêu tranh thủ đủ thời gian.
Trong thời gian này, Hà Tiêu Tiêu rất kiên nhẫn tích lũy, cả quá trình tích lũy lại kéo dài thêm một khoảng thời gian rất dài, khiến cho rất nhiều dân chứng khoán khi đã mất hết kiên nhẫn, cô lại tiếp tục duy trì mức khiêm tốn mà thiết lập lại quá trình.
Với sự lớn mạnh của tập thể Hà Tiêu Tiêu, muốn làm được điểm này thực chất không phải là rất khó. Đương nhiên, ngoại trừ số tiền đầu cơ vào cổ phiếu của mình, các cô ấy cũng làm tương tự đối với cổ phiếu của người khác.
Cho đến khi Hà Tiêu Tiêu tích lũy cong, Đổng Tiểu Phàm phối hợp với tiến độ của cô, lúc này mới đứng dậy bay đến khu vực Trung Đông. Lên giọng tuyên bố dự án này lại một lần nữa bắt đầu.
Lúc trước, rất nhiều nhà đầu tư và tổ chức còn cho rằng các cô ấy lại đang đánh Karate, đợi đến khi đài truyền hình công bố Đổng Tiểu Phàm ở khu vực Trung Đông, khi ký kết thành công, họ mới một lần nữa phát hiện chuyện này, dường như lúc này có chút muộn rồi.
Lúc này giá cổ phiếu lại đi vào một cao trào khác.
Mà tổ chức Tia chớp của Trương Nhất Phàm cũng đã xây dựng hoàn thiện trong thời gian này, tính cả Đường Vũ, Liễu Hồng trong đó thì ước chừng khoảng 108 người. Trương Nhất Phàm đã chia họ thành hai nhóm, chia cho hai người đến quản lý.
Tất cả mọi thứ đều phát triển theo lý tưởng, tinh thần rất phấn chấn, có chí tiến thủ.
Trong thời gian này, Trương Nhất Phàm về hỏi Đỉnh Tỉnh Phủ, trở thành
Phó Chủ tịch tỉnh trẻ tuổi nhất của tỉnh Tương, cũng trở thành cán bộ cấp Phó trẻ tuổi nhất. So với lúc trước khi Tống Hạo Thiên tiến lên cấp Phó, anh ta còn nhỏ hơn ba tuổi.
Tỉnh Tương Giang dưới sự lãnh đạo của Bí thư Tỉnh ủy Lý Thiên Trụ, cũng đang phát triển kinh tế một cách rất mạnh mẽ.
Ai biết rằng, trong lúc quan trọng như vậy, một tai nạn bất thình lình ập đến trong xã hội này.
Một loại vi rút tên là “sars” bắt đầu làm rung chuyển toàn thế giới.
Một tai họa xưa nay chưa từng có mang tính hủy diệt bắt đầu thử thách tổ chức này, đất nước này.
Ở đất nước tôi, khu vực Hongkong và tỉnh Quảng đột nhiên bùng phát một loại bệnh truyền nhiễm viêm đường hô hấp cấp (sars). Thực ra tháng 1 năm nay, thành phố Nguyên Hà, thành phố Sơn Trung của tỉnh Quảng hai bệnh viện và gia đình bị mắc bệnh viêm phổi không rõ nguyên nhân, Bộ Y tế của tỉnh Quảng nhanh chóng cử chuyên gia bệnh truyền nhiễm và y học lâm sang tiến hành kiểm tra lâm sàng và bệnh truyền nhiễm học. Khi xem lại bản điều tra, ca phát bệnh sớm nhất xảy ra vào tháng 11 năm 2002. Trong khoảng tháng 1 đến tháng 2 năm 2003, phân biệt tỉnh Quế, tỉnh Tương, tỉnh Xuyênđều đã có một số ít các báo cáo về các ca nhiễm bệnh. Cuối tháng 2, tỉnh Sơn Tây xảy ra một trường hợp nhiễm bệnh, từ đó lan truyền khắp địa phương. Đầu tháng 3 năm 2003, Bắc Kinh phát hiện các ca nhiễm bệnh ở tỉnh Tây Sơn, Hongkong, đặc biệt là các khu hành chính. Rất nhiều bệnh viện không trang bị đủ điều kiện chữa trị để bắt đầu điều trị Sars cho bệnh nhân, do công tác phòng chống không đến nơi đến chốn dẫn đến việc truyền nhiễm nghiêm trọng hơn.
Vào đầu tháng năm, cũng đúng lúc Đổng Tiểu Phàm vừa gọi điện đến, sau khi mua lại thành công tập đoán Anh Phi Đặc, chưa đến một tuần, dịch sars hoàn toàn bùng phát, gây nên một sự khủng hoảng.
Vì thế, khắp cả nước đều đang trải qua cuộc thử thách với tình hình bệnh dịch, trong đó có các khu vực như tỉnh Tương, tỉnh Quảng là nghiêm trọng nhất.
Lý Thiên trụ lập tức tổ chức hội nghị về việc làm sao triển khai cứu chữa và cách ly, phát động, khích lệ thảo luận, cũng mời toàn bộ các chuyện gia và học giả giỏi nhất khắp các tỉnh cùng nhau tham dự vào trận đại dịch có tính truyền nhiễm cao nhất trong lịch sử.
Sau khi dịch Sars bùng nổ, trung ương Đảng, nội các Chính phủ chẩn đoán tình hình dịch Sars lan rộng một cách rất ác liệt, quyết định áp dụng hàng loạt các biện pháp mạnh, thành lập đội chỉ huy phòng chống dịch Sars, đề xuất ra những yêu cầu và chỉ thị đối với công tác phòng ngừa dịch Sars, các bộ và ủy ban trung ương và các Ủy ban nhân dân thành phố có liên quan đề cao coi trọng công tác phòng chống dịch Sars, trong hội nghị, Lý Thiên Trụ cón nhấn mạnh, kiên quyết làm tốt tinh thần chỉ đạo của nội các Chính phủ và Trung ương Đảng, cũng nhấn mạnh thêm Bộ Y tế làm tốt công tác kiểm dịch, tăng cường nhân viên làm công tác kiểm dịch đối với các khu vực lưu động trọng điểm như nhà ga, sân bay, bến tàu, bến cảng xuất nhập cảnh và ô tô, xe lửa, máy bay v.v…, áp dụng các biện pháp quyết liệt, cắt đứt con đường lây truyền dịch bệnh. Tổ hậu cần làm tốt công tác hậu cần, bảo đảm cung cấp đầy đủ, không giãn đoạn, không tăng giá thuốc, dược phẩm các loại vật tư và trang thiết bị.
Hệ thống cảnh sát, công an có vũ trang trong thời gian có dịch Sars phải đảm bảo an ninh trật tự, ổn định vật giá, nơi nào xuất hiện vấn đề thì xử lý nơi đó. Đem từng bước và từng chi tiết quán triệt một cách đầy đủ.
Trên đài truyền hình của nước Mỹ và một vài truyền thông trong nước đều lần lượt đưa tin về chuyện này, nói Anh Đặc Phi bị một công ty châu Âu mua lại, vả lại còn xem Anh Đặc Phi làm sao vực dậy được?
Trước mắt, công ty này do đích thân dì Ngô xử lý, dì Ngô cũng vì chuyện của công ty mà bà lại dời núi lần nữa. Đương nhiên, dì Ngô xuất hiện với thân phận bà chủ đứng phía sau, mà công ty này vẫn tiếp tục lấy việc khai thác dầu mỏ tinh luyện làm ngành sản xuất chủ yếu, từ nay về sau, đứng đầu Iomega là một xí nghiệp có ông chủ đứng sau là người Trung Quốc, chính thức tiến quân vào ngành sản xuất dầu mỏ.
Trương Nhất Phàm nhận được tin này, cực kì kinh ngạc, rốt cuộc là người nào? Có thể cho vay không hoàn trả năm mươi tỷ chứ?
Điều này đối với Trương Nhất Phàm mà nói, cũng cảm thấy đó là một chuyện không thể tin nổi. Năm mươi tỷ là một khía niệm gì, rất nhiều người đều không tưởng tượng đến. Khi tiền nhiều đến một mức độ nhất định, tiền cũng chỉ là một con số, con số này có bao nhiêu thì đã không còn ý nghĩa nào quá lớn nữa.
Vị Gillian này đem đến năm mươi tỷ, gần như có thể mua cả Tập đoàn Iomega, mà tại sao cô ta lại phải làm như vậy? Không có bất cứ điều kiện gì để giúp đỡ Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu, vấn đề này dì Ngô cũng hiểu được được động cơ của cô ta.
Mà châm ngôn của cô Gillian là, cô ta không quen nhìn hành vi của những người Mỹ này, chỉ muốn giúp đỡ một tập đoàn có thực lực của Trung Quốc, trút giận cho người Hoa trên toàn thế giới.
Thật là như vậy sao? Không ai đoán được động cơ của cô ta.
Cù Tĩnh chạy ngay đến Mỹ, cũng chính là vì sự giúp đỡ của cô ta, mới có được rất nhiều tài liệu liên quan đến Anh Đặc Phi, mới khiến cho lần thu mua này được tiến hành thuận lợi. Nhưng Cù Tĩnh lại không thể điều tra ra bất cứ tư liệu có liên quan đến Gillian.
Họ chỉ biết rằng, cô Gillian đảm nhận chức vụ ở một công ty châu Âu, thường qua lại giữa Mỹ và châu Âu. Rốt cuộc cô ta là người như thế nào, Cù Tĩnh không cách nào thu được tư liệu gì trên máy tính, cho dù như vậy, Cù Tĩnh cũng đã giúp các cô ấy rất lớn.
Trương Nhất Phàm cũng đang suy nghĩ trong lòng, lai lịch của cô Gillian này, hắn cũng đã từng phân tích động cơ của đối phương. Hắn cho rằng cô Gillian không thể đơn giản mà giúp đỡ một người như vậy, trên thế giới này không có tình yêu nào là vô duyên vô cớ cả, cũng không có mối hận nào khi không mà có cả.
Trương Nhất Phàm đoán trong lòng, có thể Gillian đến từ một gia tộc nào đó, nhưng nhìn ra toàn thế giới, có thể dễ dàng bỏ ra năm mươi tỷ mà không hoàn trả lại trong gia tộc của Đổng Tiểu Phàm thì sợ cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Là tập đoàn tài chính Thập đại của Mỹ sao?
Không thể nào?
Trương Nhất Phàm đã nhiều lần suy đoán, tập đoàn tài chính Thập đại của Mỹ có cần phải ngầm nâng đỡ cho một tập đoàn Trung Quốc để đối phó với Anh Đặc Phi hay không? Vậy thì chỉ có một khả năng, là một gia tộc lớn trong các quốc gia châu Âu, chỉ có họ mới có quyền lực mạnh mẽ như vậy.
Trương Nhất Phàm đã từng nghiên cứu những gia tộc này, nguồn gốc và sự ra đời của họ, trong mắt họ, cái gì mà Morgan, DuPont, Rockefelle, đều là phù du. Trong mắt của họ, xem thường nhất chính là những xí nghiệp của các quốc gia đang phát triển.
Vả lại trong lĩnh vực quốc tế, họ luôn có thể hạn chế một số khả năng phát triển kinh tế của một số nước đang phát triển.
Vấn đề này, Trương Nhất Phàm đã suy nghĩ rất nhiều ngày, ngoại trừ các gia tộc lớn như gia tộc Wittgenstein và gia tộc Rose Richer ở Đức, nhất định không phải là người khác.
Cho dù George Soros đã từng khiến cho các nước như Anh, Thái Lan vừa nghe thấy đã khiếp sợ, cũng không thể tùy tiện bỏ ra năm mươi tỷ, số vốn lớn mấy chục tỷ như vậy không thể dễ dàng miêu tả sơ lược bằng một nét bút, đủ có thể thấy được quyền lực của người ta.
George Soros, một nhân vật như Phi Ba Đặc, trước mặt của họ cũng chỉ là muối bỏ biển thôi!
Lúc trước trong mắt của đám người Trương Nhất Phàm, Phi Ba Đặc không nghi ngờ gì là một ngọn núi cao sững không thể với tới, nhưng trong vòng một năm nay, họ đã chinh phục được ngọn núi cao sững này, dẫm nát nó ngay dưới chân. Lại còn đem nó làm đá kê chân để chinh phục nền kinh tế thế giới.
James? Brown có nằm mơ cũng không nghĩ đến, Đổng Tiểu Phàm sẽ mượn cớ mà đến, khoác lên áo khoác của người khác, rồi đưa anh ta vào trong túi.
Nếu anh ta muốn hối hận, chỉ có thể nói thế giới thay đổi quá nhanh, bọn họ theo không kịp thời đại. Năm đó khi các gia tộc cổ xưa châu Âu đến nước Mỹ xưng hung, chính là những người Mỹ này đã mượn sự giúp đỡ về quyền lực của người khác mà đứng dậy, bây giờ họ lại liên minh lại, đuổi chính ân nhân của mình đi.
Để mình trở thành chủ nhân của vùng đất này! Xưa nay người Mỹ vốn trơ tráo như vậy. Trương Nhất Phàm đang nghĩ, có thể nào là gia tộc cổ xưa nào đó của châu Âu không, họ muốn một đối tượng, làm cho đối tượng này đến đây thay họ trả thù.
Khi hắn nói phỏng đoán này cho người thứ hai, hai người cũng cảm thấy không thể. Dù cho trên đời này không có cơm trưa miễn phí, sẽ có một ngày, Gillian sẽ lộ ra mục đích thật sự của cô ta.
Nhưng Đổng Tiểu Phàm hiểu ra được, cái này lại không ngăn cản sự phát triển của Iomega, vì vậy cứ cho là đối phương muốn lợi dụng mình, nhưng mình chẳng phải cũng đang lợi dụng họ sao?
Đồng thời khi mua lại Tập đoàn Anh Phi Đặc, một dự án khác của Đổng Tiểu Phàm cũng đang khởi công, cô và dì Ngô lại bay đến khu vực Trung Đông, vừa kịp lúc bàn về dự án Trung Đông.
Mà Hà Tiêu Tiêu vẫn ở thị trường chứng khoán, kiếm bộn tiền của người Mỹ, vì lúc trước, với bàn tay to ném tờ đơn, lấy cổ phiếu của công ty mình ra cầm, khiến cho giá cổ phiếu tụt xuống.
Sau khi liên tục duy trì được một tháng và lợi dụng khoảng không tiêu lợi, giá cổ phiếu vẫn ở tình trạng bằng phẳng, khiến cho rất nhiều tổ chức và người đầu tư phỏng đoán. Vì vậy, trong mặt này, Đổng Tiểu Phàm lại một lần nữa đưa ra tin lợi dụng khoảng không tiêu lợi, để Hà Tiêu Tiêu tranh thủ đủ thời gian.
Trong thời gian này, Hà Tiêu Tiêu rất kiên nhẫn tích lũy, cả quá trình tích lũy lại kéo dài thêm một khoảng thời gian rất dài, khiến cho rất nhiều dân chứng khoán khi đã mất hết kiên nhẫn, cô lại tiếp tục duy trì mức khiêm tốn mà thiết lập lại quá trình.
Với sự lớn mạnh của tập thể Hà Tiêu Tiêu, muốn làm được điểm này thực chất không phải là rất khó. Đương nhiên, ngoại trừ số tiền đầu cơ vào cổ phiếu của mình, các cô ấy cũng làm tương tự đối với cổ phiếu của người khác.
Cho đến khi Hà Tiêu Tiêu tích lũy cong, Đổng Tiểu Phàm phối hợp với tiến độ của cô, lúc này mới đứng dậy bay đến khu vực Trung Đông. Lên giọng tuyên bố dự án này lại một lần nữa bắt đầu.
Lúc trước, rất nhiều nhà đầu tư và tổ chức còn cho rằng các cô ấy lại đang đánh Karate, đợi đến khi đài truyền hình công bố Đổng Tiểu Phàm ở khu vực Trung Đông, khi ký kết thành công, họ mới một lần nữa phát hiện chuyện này, dường như lúc này có chút muộn rồi.
Lúc này giá cổ phiếu lại đi vào một cao trào khác.
Mà tổ chức Tia chớp của Trương Nhất Phàm cũng đã xây dựng hoàn thiện trong thời gian này, tính cả Đường Vũ, Liễu Hồng trong đó thì ước chừng khoảng 108 người. Trương Nhất Phàm đã chia họ thành hai nhóm, chia cho hai người đến quản lý.
Tất cả mọi thứ đều phát triển theo lý tưởng, tinh thần rất phấn chấn, có chí tiến thủ.
Trong thời gian này, Trương Nhất Phàm về hỏi Đỉnh Tỉnh Phủ, trở thành
Phó Chủ tịch tỉnh trẻ tuổi nhất của tỉnh Tương, cũng trở thành cán bộ cấp Phó trẻ tuổi nhất. So với lúc trước khi Tống Hạo Thiên tiến lên cấp Phó, anh ta còn nhỏ hơn ba tuổi.
Tỉnh Tương Giang dưới sự lãnh đạo của Bí thư Tỉnh ủy Lý Thiên Trụ, cũng đang phát triển kinh tế một cách rất mạnh mẽ.
Ai biết rằng, trong lúc quan trọng như vậy, một tai nạn bất thình lình ập đến trong xã hội này.
Một loại vi rút tên là “sars” bắt đầu làm rung chuyển toàn thế giới.
Một tai họa xưa nay chưa từng có mang tính hủy diệt bắt đầu thử thách tổ chức này, đất nước này.
Ở đất nước tôi, khu vực Hongkong và tỉnh Quảng đột nhiên bùng phát một loại bệnh truyền nhiễm viêm đường hô hấp cấp (sars). Thực ra tháng 1 năm nay, thành phố Nguyên Hà, thành phố Sơn Trung của tỉnh Quảng hai bệnh viện và gia đình bị mắc bệnh viêm phổi không rõ nguyên nhân, Bộ Y tế của tỉnh Quảng nhanh chóng cử chuyên gia bệnh truyền nhiễm và y học lâm sang tiến hành kiểm tra lâm sàng và bệnh truyền nhiễm học. Khi xem lại bản điều tra, ca phát bệnh sớm nhất xảy ra vào tháng 11 năm 2002. Trong khoảng tháng 1 đến tháng 2 năm 2003, phân biệt tỉnh Quế, tỉnh Tương, tỉnh Xuyênđều đã có một số ít các báo cáo về các ca nhiễm bệnh. Cuối tháng 2, tỉnh Sơn Tây xảy ra một trường hợp nhiễm bệnh, từ đó lan truyền khắp địa phương. Đầu tháng 3 năm 2003, Bắc Kinh phát hiện các ca nhiễm bệnh ở tỉnh Tây Sơn, Hongkong, đặc biệt là các khu hành chính. Rất nhiều bệnh viện không trang bị đủ điều kiện chữa trị để bắt đầu điều trị Sars cho bệnh nhân, do công tác phòng chống không đến nơi đến chốn dẫn đến việc truyền nhiễm nghiêm trọng hơn.
Vào đầu tháng năm, cũng đúng lúc Đổng Tiểu Phàm vừa gọi điện đến, sau khi mua lại thành công tập đoán Anh Phi Đặc, chưa đến một tuần, dịch sars hoàn toàn bùng phát, gây nên một sự khủng hoảng.
Vì thế, khắp cả nước đều đang trải qua cuộc thử thách với tình hình bệnh dịch, trong đó có các khu vực như tỉnh Tương, tỉnh Quảng là nghiêm trọng nhất.
Lý Thiên trụ lập tức tổ chức hội nghị về việc làm sao triển khai cứu chữa và cách ly, phát động, khích lệ thảo luận, cũng mời toàn bộ các chuyện gia và học giả giỏi nhất khắp các tỉnh cùng nhau tham dự vào trận đại dịch có tính truyền nhiễm cao nhất trong lịch sử.
Sau khi dịch Sars bùng nổ, trung ương Đảng, nội các Chính phủ chẩn đoán tình hình dịch Sars lan rộng một cách rất ác liệt, quyết định áp dụng hàng loạt các biện pháp mạnh, thành lập đội chỉ huy phòng chống dịch Sars, đề xuất ra những yêu cầu và chỉ thị đối với công tác phòng ngừa dịch Sars, các bộ và ủy ban trung ương và các Ủy ban nhân dân thành phố có liên quan đề cao coi trọng công tác phòng chống dịch Sars, trong hội nghị, Lý Thiên Trụ cón nhấn mạnh, kiên quyết làm tốt tinh thần chỉ đạo của nội các Chính phủ và Trung ương Đảng, cũng nhấn mạnh thêm Bộ Y tế làm tốt công tác kiểm dịch, tăng cường nhân viên làm công tác kiểm dịch đối với các khu vực lưu động trọng điểm như nhà ga, sân bay, bến tàu, bến cảng xuất nhập cảnh và ô tô, xe lửa, máy bay v.v…, áp dụng các biện pháp quyết liệt, cắt đứt con đường lây truyền dịch bệnh. Tổ hậu cần làm tốt công tác hậu cần, bảo đảm cung cấp đầy đủ, không giãn đoạn, không tăng giá thuốc, dược phẩm các loại vật tư và trang thiết bị.
Hệ thống cảnh sát, công an có vũ trang trong thời gian có dịch Sars phải đảm bảo an ninh trật tự, ổn định vật giá, nơi nào xuất hiện vấn đề thì xử lý nơi đó. Đem từng bước và từng chi tiết quán triệt một cách đầy đủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.