Chương 890: Phải xem thái độ của anh thế nào đã
Tây Lâu Nguyệt
14/07/2015
Liễu Hồng cũng không có tiết lộ tin này cho Trương Nhất Phàm biết, những việc trên công ty, phần lớn cô đều nghe theo Hà Tiêu Tiêu.
Sau khi cô ân ái với Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm hỏi cô chuyện gì, cô chỉ nói, Tiêu Tiêu không nói gì, kêu cô đợi tin tức của cô ấy vào ngày mai.
Đương nhiên Trương Nhất Phàm không có suy nghĩ nhiều, ôm chặt Liễu Hồng, yêu cầu hợp tác lần hai.
Liễu Hồng sợ hãi, lo lắng nói:
Làm gì sao điên vậy? Cũng nên kiềm chế những chuyện này chút, nhiều quá không tốt cho sức khoẻ.
Trương Nhất Phàm nói, em còn lo cho cơ thể của anh sao? Đến đây, anh nói qua rồi, tối nay sẽ làm em mệt mỏi.
Cuối cùng, Liễu Hồng để cho hắn dằn vặt thêm ba lần, đến khi Liễu Hồng nói, em thật sự không xong rồi, nếu tiếp tục như vậy, em sẽ thành xác chết mất!
Trương Nhất Phàm cũng có chút mệt, cái gì một đêm bảy lần, đều là gạt người.
Sau khi xong việc, hai người ôm nhau ngủ.
Liễu Hồng nhìn nhìn hắn, một chút buồn ngủ cũng không có.
Trưa hôm sau, Trương Nhất Phàm bay về thành phố. Sau khi Liễu Hồng tiễn hắn, nhận được tài liệu của Hà Tiêu Tiêu. Liễu Hồng xem tư liệu, mới hoảng sợ.
Trong vài ngày ngắn ngủn, các nhà cung ứng cho tập đoàn Dương thị, tất cả đều phản bội, đơn phương xé bỏ hợp đồng, không cung cấp linh kiện và nguyên vật liệu cho Dương thị nữa.
Dương Lam Lam lập tức đi trao đổi với các nhà cung ứng, nếu các nhà cung ứng không cung cấp, thì phải trì hoãn thời gian giao hàng, có thể dẫn đến thất hứa, thậm chí làm cho công ty ngừng sản xuất.
Không theo kịp những sản phẩm có giá trị cao, sự phát triển về sau chắc chắn sẽ rất khó khăn.
Các nhà quản lý tập đoàn Dương thị luống cuống, bọn họ đi trao đổi với các nhà cung ứng, có nhà cung ứng thống khổ, còn lại trực tiếp trả lời, bọn họ tình nguyện bồi thường tổn thất, cũng không muốn cung cấp loại sản phẩm như vậy cho Dương thị.
Có người nói Dương thị đã ép giá của bọn họ xuống rất thấp, có người nói Dương thị trả tiền trễ, cũng có người nói, Dương thị yêu cầu rất cao, làm cho bọn họ rất khó khăn trong quá trình sản xuất.
Dù sao đủ loại lý do đều có, những nhà cung ứng trước kia tới cầu Dương thị hợp tác, đột nhiên thay đổi một trăm tám mươi độ, không hợp tác với Dương thị nữa.
Liên tiếp nhận được tin tức này, Dương Lam Lam vội chết được.
Cô kêu Thái Cấu Tổng truyền mệnh lệnh, không cần biết phải trả giá như thế nào, đi tìm hiểu nguyên nhân vì sao những nhà cung ứng lại phản bội. Rốt cuộc là ai giở trò sau lưng, chặt đứt dây chuyền sản xuất của tập đoàn Dương thị.
Đồng thời, cô không thể không tập hợp tài chính, trên thị trường tìm kiếm những sản phẩm tương tự. Có thể ra đến nước ngoài, tìm những linh kiện và nguyên vật liệu mình cần.
Nhưng hai biện pháp này, chỉ áp dụng tạm thời, nếu tiếp tục như vậy không phải kế sách hay. Bởi vậy cô mới xin Hà Tiêu Tiêu giúp đỡ.
Liễu Hồng thấy những tài liệu này, run như cầy sấy, dường như cô thấy được một cuộc đại chiến thương mại. Chỉ là bọn họ không thấy rõ ràng, có một bàn tay đen tối khổng lồ phía sau, rốt cuộc đang có âm mưu gì.
Dương thị, vẫn là một trong những tập đoàn tài chính đằng sau Trương gia, có người ra tay đối phó với Dương thị, có mục đích gì?
Lúc Liễu Hồng nghiên cứu các tài liệu đó, Trương Nhất Phàm đã đến Thành phố.
Vừa ngồi máy bay lúc chiều, hắn liền nhận được điện thoại của chị dâu.
Chị dâu trong tình hình bình thường, sẽ không gọi điện thoại cho Trương Nhất Phàm, xem ra sự tình đang khẩn cấp. Lúc này cô mới gọi trực tiếp cho Trương Nhất Phàm.
Sáng hôm nay cô đột nhiên phát hiện, giá cả linh kiện và nguyên vật liệu trên thị trường đồng đoạt, tăng giá gấp đôi chỉ trong một đêm, tin tức này làm người ta giật mình, làm cho cô vô cùng hoang mang.
Trương Chấn Nam biết chuyện này, đáng tiếc cậu ta là người trong quân đội, căn bản không hiểu buôn bán, lại càng không hiểu bí mật buôn bán. Chị dâu suy nghĩ thật lâu, lúc này mới quyết định nói với Trương Nhất Phàm.
Trương Nhất Phàm hoảng sợ, bởi vì trước đó không lâu, hắn đã biết tin tức này, có người muốn Dương thị bất lợi, đồng thời, hắn cũng đã nói thông tin này cho Dương thị biết. Tất cả mọi người đều nghĩ đối phương rất có khả năng quấy động trên thị trường chứng khoán, không ngờ bọn họ ra tay trên hệ thống cung ứng.
Đợi chị dâu nói xong, Trương Nhất Phàm nói:
Chị chờ tin tức của em, em lập tức đi điều tra.
Phải điều tra cho rõ đầu đuôi sự việc, chỉ có đi tìm Quân Thiếu. Sau khi ở bờ biển Hoàng Kim quen biết với Quân Thiếu, Trương Nhất Phàm cảm thấy có lẽ người này giúp được mình.
Bởi vậy, xuống máy bay, hắn liền thẳng đến Hội sở bên bờ biển Hoàng Kim.
Vốn Thẩm Kế Văn đến đón hắn, bởi vì còn một số chuyện, trên đường anh ta nhận được điện thoại của Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm nói tôi có việc gấp phải đến bờ biển Hoàng Kim tìm Quân Thiếu, anh đến đó chờ tôi đi!
Trong Hội sở, Trương Nhất Phàm không có thẻ hội viên, không vào được Hội sở. Vì thế hắn gọi điện cho Thẩm Kế Văn,
Anh nói với Quân Thiếu một tiếng, nói tôi đã đến Hội sở, nhưng vào không được.
Không lâu, Quân Thiếu đi ra. Lúc thấy Trương Nhất Phàm, vô cùng bất ngờ.
Lập tức đưa hắn vào Hội sở, hai người thẳng đến lầu Duệ Quân ở.
Trên lầu nhỏ, Trương Nhất Phàm trực tiếp nói:
- Tôi muốn biết rốt cuộc ai ở đằng sau ám hại Dương thị! Anh giúp tôi điều tra, ra giá đi! Tiền không là vấn đề.
Quân Thiếu mời hắn chén rượu, bình tĩnh nói:
Xem ra họ đã hành động, nếu không anh cũng không vội vã đến tìm ta. Tôi có thể dẫn anh đến gặp một người, anh đích thân hỏi cô ấy đi!
Quân Thiếu cầm ly lên, hai người uống hết, Trương Nhất Phàm uống rượu xong mới đi.
Dưới sự dẫn đường của Quân Thiếu, anh ta đưa Trương Nhất Phàm tới lầu Sắc Tự Hào.
Ở đó có rất nhiều cô gái trong giới thượng lưu, các cô đều đến đây góp vui. Sắc, có khi không chỉ tỏ ra trạng thái con trai, cũng biểu hiện con gái quyến rũ.
Sắc ở đây, cũng có nghĩa là sắc đẹp.
Lầu Sắc Tự Hào thật ra là nơi**, Duệ Quân ngừng ngay trước cửa, nói với Trương Nhất Phàm, anh tự đi đi, may mắn, có thể gặp được cô ấy.
Lý Đình Đình đã sống ở Thành phố được một thời gian, một đứa con gái phóng đãng của Lý gia, đã đến hết những nơi ăn chơi lớn lớn nhỏ nhỏ trong Thành phố, cảm thấy vô vị, vì thế khi Phương Tấn Bằng giới thiệu, gia nhập Hội sở bờ biển Hoàng Kim.
Trong cái Hội sở này, quả nhiên Lý Đình Đình đã quen biết rất nhiều con cháu Thành phố, tuy rằng đa số con cháu ở Thành phố có thân thế không bằng cô, nhưng trong trường hợp nào đó, sẽ có tác dụng.
Nhưng hôm nay, Lý Đình Đình lại ngồi một mình ở đó, uống rượu một mình. Bên cạnh có vài người đứng rất cẩn thận, cũng không dám đến gần.
Trương Nhất Phàm xuất hiện, lúc hắn nhìn thấy Lý Đình Đình, phát hiện Lý Đình Đình không giống với trước kia, trở nên rất nữ tính. Vì thế, Trương Nhất Phàm lấy ly rượu, đi đến ngồi đối diện Lý Đình Đình.
Lý Đình Đình nhìn cũng không thèm nhìn hắn, nói một câu,
Ai cho ngươi ngồi, không thấy tâm trạng của tiểu thư không tốt sao?
Trương Nhất Phàm cần ly lên, nhìn chằm chằm Lý Đình Đình nói:
Rốt cuộc cô muốn gì?
Lý Đình Đình nghe thấy giọng nói không hợp, lúc này mới ngẩng lên nhìn Trương Nhất Phàm,
Là anh? Công tử bột!
Mấy năm rồi, cô còn nhớ rõ hình dạng của Trương Nhất Phàm, cũng nhớ rõ biệt danh mà cô đã đặt cho Trương Nhất Phàm.
Trương Nhất Phàm nhìn chằm chằm bộ mặt đen thui của cô, lạnh lùng nói:
Chuyện của tập đoàn Dương thị, phải cô giở trò sau lưng không?
Đột nhiên Lý Đình Đình mỉm cười, cô nhìn Trương Nhất Phàm, bộ dạng cười rất vui vẻ. Sau khi cười xong, Lý Đình Đình nói:
Trương Nhất Phàm, còn nhớ năm đó, anh cho người tàn sát tập đoàn Hoa Sơn không? Một trăm tỷ, đúng một trăm tỷ, có thể khiến cho thằng nhóc như anh biến mất. Không phải do anh, hiện nay tập đoàn Hoa Sơn vẫn là một xí nghiệp nổi tiếng nhất cả nước. Lý Hoa Sơn vẫn sẽ là nhà giàu nhất cả nước, anh không cảm thấy anh làm vậy là được lắm sao! Vậy anh thử đi cứu tập đoàn Dương thị đi! Nói cho anh biết, không cần điều tra, tất cả mọi chuyện do tôi làm. Tôi Lý Đình Đình người ngay thẳng không làm chuyện mờ ám. Năm đó Dương thị cũng không có tham gia cung cấp hàng hoá cho tập đoàn Hoa Sơn. Tôi biết anh, bổn tiểu thư biết nếu chơi cổ phiếu sẽ thua các anh, nên tôi có cách của tôi, hừ!
Cô cầm ly lên, cười khẽ, giơ lên uống một hơi cãn sạch.
Không cần điều tra, Lý Đình Đình đã thừa nhận, trong lòng Trương Nhất Phàm đã hiểu. Hắn bình tĩnh nhìn Lý Đình Đình, huynh thấy Lý Đình Đình tự mình uống rượu, thậm chí có chút lẳng lơ nhìn Trương Nhất Phàm,
Công tử bột, thế nào? Cùng uống với chị một ly, chị suy nghĩ chút, có nên buông tha Dương thị hay không?
Trương Nhất Phàm thấy bộ dạng lơ lãng không kiềm chế được của cô, đã nghe nói qua Lý Hoa Sơn có đứa con gái ăn uống rất thô, đứa con trai nào cũng có thể ăn, hôm nay thấy bộ dạng mơ mơ màng màng mà sống của Lý Đình Đình, đã tin hoàn toàn.
Đối với việc lẳng lơ của Lý Đình Đình, Trương Nhất Phàm nhìn cô với con mắt khác người. Đương nhiên cô không thể so với Lý Hồng, nhưng Lý Đình Đình là loại người này, thích coi mình là nữ hoàng trên cao. Trong mắt cô, đàn ông chính là đồ chơi, giống như trong mắt đàn ông, coi đàn bà là trò chơi vậy, chẳng qua, cô giữ quyền chủ động.
Thấy Trương Nhất Phàm của vài năm sau gặp lại, đột nhiên Lý Đình Đình có hứng thú, cô lẳng lơ với Trương Nhất Phàm mỉm cười,
Muốn tôi buông tha Dương thị, thật ra rất đơn giản, chủ yếu là xem biểu hiện của anh.
Trương Nhất Phàm thấy khuôn mặt kia của cô, nói thật, Lý Đình Đình ngoại trừ hơi đen, thật sự không xấu, nhưng không phải khẩu vị của hắn. Nhất là sau khi cùng với Lý Hồng, hắn thề, mình sẽ không có hứng thú với bất kì con gái nào khác!
Sau khi cô ân ái với Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm hỏi cô chuyện gì, cô chỉ nói, Tiêu Tiêu không nói gì, kêu cô đợi tin tức của cô ấy vào ngày mai.
Đương nhiên Trương Nhất Phàm không có suy nghĩ nhiều, ôm chặt Liễu Hồng, yêu cầu hợp tác lần hai.
Liễu Hồng sợ hãi, lo lắng nói:
Làm gì sao điên vậy? Cũng nên kiềm chế những chuyện này chút, nhiều quá không tốt cho sức khoẻ.
Trương Nhất Phàm nói, em còn lo cho cơ thể của anh sao? Đến đây, anh nói qua rồi, tối nay sẽ làm em mệt mỏi.
Cuối cùng, Liễu Hồng để cho hắn dằn vặt thêm ba lần, đến khi Liễu Hồng nói, em thật sự không xong rồi, nếu tiếp tục như vậy, em sẽ thành xác chết mất!
Trương Nhất Phàm cũng có chút mệt, cái gì một đêm bảy lần, đều là gạt người.
Sau khi xong việc, hai người ôm nhau ngủ.
Liễu Hồng nhìn nhìn hắn, một chút buồn ngủ cũng không có.
Trưa hôm sau, Trương Nhất Phàm bay về thành phố. Sau khi Liễu Hồng tiễn hắn, nhận được tài liệu của Hà Tiêu Tiêu. Liễu Hồng xem tư liệu, mới hoảng sợ.
Trong vài ngày ngắn ngủn, các nhà cung ứng cho tập đoàn Dương thị, tất cả đều phản bội, đơn phương xé bỏ hợp đồng, không cung cấp linh kiện và nguyên vật liệu cho Dương thị nữa.
Dương Lam Lam lập tức đi trao đổi với các nhà cung ứng, nếu các nhà cung ứng không cung cấp, thì phải trì hoãn thời gian giao hàng, có thể dẫn đến thất hứa, thậm chí làm cho công ty ngừng sản xuất.
Không theo kịp những sản phẩm có giá trị cao, sự phát triển về sau chắc chắn sẽ rất khó khăn.
Các nhà quản lý tập đoàn Dương thị luống cuống, bọn họ đi trao đổi với các nhà cung ứng, có nhà cung ứng thống khổ, còn lại trực tiếp trả lời, bọn họ tình nguyện bồi thường tổn thất, cũng không muốn cung cấp loại sản phẩm như vậy cho Dương thị.
Có người nói Dương thị đã ép giá của bọn họ xuống rất thấp, có người nói Dương thị trả tiền trễ, cũng có người nói, Dương thị yêu cầu rất cao, làm cho bọn họ rất khó khăn trong quá trình sản xuất.
Dù sao đủ loại lý do đều có, những nhà cung ứng trước kia tới cầu Dương thị hợp tác, đột nhiên thay đổi một trăm tám mươi độ, không hợp tác với Dương thị nữa.
Liên tiếp nhận được tin tức này, Dương Lam Lam vội chết được.
Cô kêu Thái Cấu Tổng truyền mệnh lệnh, không cần biết phải trả giá như thế nào, đi tìm hiểu nguyên nhân vì sao những nhà cung ứng lại phản bội. Rốt cuộc là ai giở trò sau lưng, chặt đứt dây chuyền sản xuất của tập đoàn Dương thị.
Đồng thời, cô không thể không tập hợp tài chính, trên thị trường tìm kiếm những sản phẩm tương tự. Có thể ra đến nước ngoài, tìm những linh kiện và nguyên vật liệu mình cần.
Nhưng hai biện pháp này, chỉ áp dụng tạm thời, nếu tiếp tục như vậy không phải kế sách hay. Bởi vậy cô mới xin Hà Tiêu Tiêu giúp đỡ.
Liễu Hồng thấy những tài liệu này, run như cầy sấy, dường như cô thấy được một cuộc đại chiến thương mại. Chỉ là bọn họ không thấy rõ ràng, có một bàn tay đen tối khổng lồ phía sau, rốt cuộc đang có âm mưu gì.
Dương thị, vẫn là một trong những tập đoàn tài chính đằng sau Trương gia, có người ra tay đối phó với Dương thị, có mục đích gì?
Lúc Liễu Hồng nghiên cứu các tài liệu đó, Trương Nhất Phàm đã đến Thành phố.
Vừa ngồi máy bay lúc chiều, hắn liền nhận được điện thoại của chị dâu.
Chị dâu trong tình hình bình thường, sẽ không gọi điện thoại cho Trương Nhất Phàm, xem ra sự tình đang khẩn cấp. Lúc này cô mới gọi trực tiếp cho Trương Nhất Phàm.
Sáng hôm nay cô đột nhiên phát hiện, giá cả linh kiện và nguyên vật liệu trên thị trường đồng đoạt, tăng giá gấp đôi chỉ trong một đêm, tin tức này làm người ta giật mình, làm cho cô vô cùng hoang mang.
Trương Chấn Nam biết chuyện này, đáng tiếc cậu ta là người trong quân đội, căn bản không hiểu buôn bán, lại càng không hiểu bí mật buôn bán. Chị dâu suy nghĩ thật lâu, lúc này mới quyết định nói với Trương Nhất Phàm.
Trương Nhất Phàm hoảng sợ, bởi vì trước đó không lâu, hắn đã biết tin tức này, có người muốn Dương thị bất lợi, đồng thời, hắn cũng đã nói thông tin này cho Dương thị biết. Tất cả mọi người đều nghĩ đối phương rất có khả năng quấy động trên thị trường chứng khoán, không ngờ bọn họ ra tay trên hệ thống cung ứng.
Đợi chị dâu nói xong, Trương Nhất Phàm nói:
Chị chờ tin tức của em, em lập tức đi điều tra.
Phải điều tra cho rõ đầu đuôi sự việc, chỉ có đi tìm Quân Thiếu. Sau khi ở bờ biển Hoàng Kim quen biết với Quân Thiếu, Trương Nhất Phàm cảm thấy có lẽ người này giúp được mình.
Bởi vậy, xuống máy bay, hắn liền thẳng đến Hội sở bên bờ biển Hoàng Kim.
Vốn Thẩm Kế Văn đến đón hắn, bởi vì còn một số chuyện, trên đường anh ta nhận được điện thoại của Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm nói tôi có việc gấp phải đến bờ biển Hoàng Kim tìm Quân Thiếu, anh đến đó chờ tôi đi!
Trong Hội sở, Trương Nhất Phàm không có thẻ hội viên, không vào được Hội sở. Vì thế hắn gọi điện cho Thẩm Kế Văn,
Anh nói với Quân Thiếu một tiếng, nói tôi đã đến Hội sở, nhưng vào không được.
Không lâu, Quân Thiếu đi ra. Lúc thấy Trương Nhất Phàm, vô cùng bất ngờ.
Lập tức đưa hắn vào Hội sở, hai người thẳng đến lầu Duệ Quân ở.
Trên lầu nhỏ, Trương Nhất Phàm trực tiếp nói:
- Tôi muốn biết rốt cuộc ai ở đằng sau ám hại Dương thị! Anh giúp tôi điều tra, ra giá đi! Tiền không là vấn đề.
Quân Thiếu mời hắn chén rượu, bình tĩnh nói:
Xem ra họ đã hành động, nếu không anh cũng không vội vã đến tìm ta. Tôi có thể dẫn anh đến gặp một người, anh đích thân hỏi cô ấy đi!
Quân Thiếu cầm ly lên, hai người uống hết, Trương Nhất Phàm uống rượu xong mới đi.
Dưới sự dẫn đường của Quân Thiếu, anh ta đưa Trương Nhất Phàm tới lầu Sắc Tự Hào.
Ở đó có rất nhiều cô gái trong giới thượng lưu, các cô đều đến đây góp vui. Sắc, có khi không chỉ tỏ ra trạng thái con trai, cũng biểu hiện con gái quyến rũ.
Sắc ở đây, cũng có nghĩa là sắc đẹp.
Lầu Sắc Tự Hào thật ra là nơi**, Duệ Quân ngừng ngay trước cửa, nói với Trương Nhất Phàm, anh tự đi đi, may mắn, có thể gặp được cô ấy.
Lý Đình Đình đã sống ở Thành phố được một thời gian, một đứa con gái phóng đãng của Lý gia, đã đến hết những nơi ăn chơi lớn lớn nhỏ nhỏ trong Thành phố, cảm thấy vô vị, vì thế khi Phương Tấn Bằng giới thiệu, gia nhập Hội sở bờ biển Hoàng Kim.
Trong cái Hội sở này, quả nhiên Lý Đình Đình đã quen biết rất nhiều con cháu Thành phố, tuy rằng đa số con cháu ở Thành phố có thân thế không bằng cô, nhưng trong trường hợp nào đó, sẽ có tác dụng.
Nhưng hôm nay, Lý Đình Đình lại ngồi một mình ở đó, uống rượu một mình. Bên cạnh có vài người đứng rất cẩn thận, cũng không dám đến gần.
Trương Nhất Phàm xuất hiện, lúc hắn nhìn thấy Lý Đình Đình, phát hiện Lý Đình Đình không giống với trước kia, trở nên rất nữ tính. Vì thế, Trương Nhất Phàm lấy ly rượu, đi đến ngồi đối diện Lý Đình Đình.
Lý Đình Đình nhìn cũng không thèm nhìn hắn, nói một câu,
Ai cho ngươi ngồi, không thấy tâm trạng của tiểu thư không tốt sao?
Trương Nhất Phàm cần ly lên, nhìn chằm chằm Lý Đình Đình nói:
Rốt cuộc cô muốn gì?
Lý Đình Đình nghe thấy giọng nói không hợp, lúc này mới ngẩng lên nhìn Trương Nhất Phàm,
Là anh? Công tử bột!
Mấy năm rồi, cô còn nhớ rõ hình dạng của Trương Nhất Phàm, cũng nhớ rõ biệt danh mà cô đã đặt cho Trương Nhất Phàm.
Trương Nhất Phàm nhìn chằm chằm bộ mặt đen thui của cô, lạnh lùng nói:
Chuyện của tập đoàn Dương thị, phải cô giở trò sau lưng không?
Đột nhiên Lý Đình Đình mỉm cười, cô nhìn Trương Nhất Phàm, bộ dạng cười rất vui vẻ. Sau khi cười xong, Lý Đình Đình nói:
Trương Nhất Phàm, còn nhớ năm đó, anh cho người tàn sát tập đoàn Hoa Sơn không? Một trăm tỷ, đúng một trăm tỷ, có thể khiến cho thằng nhóc như anh biến mất. Không phải do anh, hiện nay tập đoàn Hoa Sơn vẫn là một xí nghiệp nổi tiếng nhất cả nước. Lý Hoa Sơn vẫn sẽ là nhà giàu nhất cả nước, anh không cảm thấy anh làm vậy là được lắm sao! Vậy anh thử đi cứu tập đoàn Dương thị đi! Nói cho anh biết, không cần điều tra, tất cả mọi chuyện do tôi làm. Tôi Lý Đình Đình người ngay thẳng không làm chuyện mờ ám. Năm đó Dương thị cũng không có tham gia cung cấp hàng hoá cho tập đoàn Hoa Sơn. Tôi biết anh, bổn tiểu thư biết nếu chơi cổ phiếu sẽ thua các anh, nên tôi có cách của tôi, hừ!
Cô cầm ly lên, cười khẽ, giơ lên uống một hơi cãn sạch.
Không cần điều tra, Lý Đình Đình đã thừa nhận, trong lòng Trương Nhất Phàm đã hiểu. Hắn bình tĩnh nhìn Lý Đình Đình, huynh thấy Lý Đình Đình tự mình uống rượu, thậm chí có chút lẳng lơ nhìn Trương Nhất Phàm,
Công tử bột, thế nào? Cùng uống với chị một ly, chị suy nghĩ chút, có nên buông tha Dương thị hay không?
Trương Nhất Phàm thấy bộ dạng lơ lãng không kiềm chế được của cô, đã nghe nói qua Lý Hoa Sơn có đứa con gái ăn uống rất thô, đứa con trai nào cũng có thể ăn, hôm nay thấy bộ dạng mơ mơ màng màng mà sống của Lý Đình Đình, đã tin hoàn toàn.
Đối với việc lẳng lơ của Lý Đình Đình, Trương Nhất Phàm nhìn cô với con mắt khác người. Đương nhiên cô không thể so với Lý Hồng, nhưng Lý Đình Đình là loại người này, thích coi mình là nữ hoàng trên cao. Trong mắt cô, đàn ông chính là đồ chơi, giống như trong mắt đàn ông, coi đàn bà là trò chơi vậy, chẳng qua, cô giữ quyền chủ động.
Thấy Trương Nhất Phàm của vài năm sau gặp lại, đột nhiên Lý Đình Đình có hứng thú, cô lẳng lơ với Trương Nhất Phàm mỉm cười,
Muốn tôi buông tha Dương thị, thật ra rất đơn giản, chủ yếu là xem biểu hiện của anh.
Trương Nhất Phàm thấy khuôn mặt kia của cô, nói thật, Lý Đình Đình ngoại trừ hơi đen, thật sự không xấu, nhưng không phải khẩu vị của hắn. Nhất là sau khi cùng với Lý Hồng, hắn thề, mình sẽ không có hứng thú với bất kì con gái nào khác!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.