Chương 126: Sự lột xác của phụ nữ.
Tây Lâu Nguyệt
02/04/2013
Buổi chiều khi Thẩm Uyển Vân đáp máy bay bay thẳng đến tỉnh thành, mấy người mà Hồ Lôi phái đến cũng đang dán mắt vào Lý Đại Vỹ, bởi vì Trương Nhất Phàm đã dặn dò rằng, không được hành động thiếu suy nghĩ, bọn họ chỉ cần chụp mấy tấm hình là được.
Theo chân Lý Đại Vỹ đã một tuần nay, trong thời gian này, mới phát hiện ra gã gặp Chu Đỉnh Thiên nhiều nhất.
Buổi chiều Trương Nhất Phàm không đi làm, lái xe đến sân bay rồi. Hắn không về nhà, hơn nữa sau khi đón Thẩm Uyển Vân, hai người đã về thẳng thành phố Đông Lâm.
Khi đang đi trên đường cao tốc, đột nhiên Thẩm Uyển Vân đề nghị:
- Dừng xe một chút đi anh!
- Làm gì vậy, đây là đường cao tốc mà, không thể tùy tiện dừng xe được.
- Bên kia không phải là đường dành cho xe có nhu cầu bức thiết sao.
Thẩm Uyển Vân chỉ vào bên kia đường.
Trương Nhất Phàm đành phải dừng xe sát bên đường, nhấn nút đèn xi-nhan.
- Em muốn làm gì?
Chưa nói hết câu, Thẩm Uyển Vân nhảy bổ sang ôm lấy cổ hắn ta, nhỏ nhẹ nói vào tai hắn:
- Em muốn anh hôn em.
Trời đất ơi, trước giờ chưa gặp cô bé nào phóng khoáng như vậy, không ngờ lại nóng ruột muốn hôn môi trên đường cao tốc. Khi Trương Nhất Phàm ngớ người ra, thì Thẩm Uyển Vân đã nhanh chóng áp đôi môi nóng ấm của mình vào môi hắn.
Cả người cô ta từ bên ghế phụ quay sang ôm chặt lấy Trương Nhất Phàm, mạnh bạo hôn. Trương Nhất Phàm đành phải dùng hai tay nâng mông của cô ta lên, hai người ở trong xe hôn nhau đắm đuối.
Quá sức cuồng nhiệt, thỉnh thoảng có vài chiếc xe chạy vụt qua bên cạnh, nhìn thấy cảnh tượng đó bên đường, gần như đều mắt tròn mắt dẹt. Đây là người của nước nào? Mà lại phóng khoáng như vậy!
Khoảng chừng mười mấy phút trôi qua, Thẩm Uyển Vân vẫn quyến luyến môi không muốn rời môi, cười khì khì nói:
- Lâu lắm rồi không có hôn anh, nên quá kích động.
Kích động cũng không thể chơi trò lãng mạn trên đường cao tốc chứ! Trương Nhất Phàm không nói gì, khởi động cho xe nổ máy. Thẩm Uyển Vân cầm lấy tấm gương, kéo tờ khăn giấy lau chùi khuôn mặt.
Trương Nhất Phàm liền hỏi:
- Cái tay Lý Đại Vỹ là người thế nào vậy?
- Là một phóng viên tự do, đấy là tên vô lại, thường xuyên có người khiếu nại y nhận phong bì sau lưng.
Thẩm Uyển Vân trả gương về chỗ cũ, lại một lần nữa đeo mắt kính vào, khôi phục lại hình tượng của một phóng viên có tiếng.
Trương Nhất Phàm liếc mắt, rất khó mà tin rằng đây chính là Thẩm Uyển Vân mới lúc nãy rất là cuồng nhiệt, trong chớp mắt đã biến thành một cô gái thục nữ rồi. Chẳng lẽ bọn họ nói bình thường càng là những cô gái đứng đắn, đến khi lên giường thì càng mãnh liệt, Thẩm Uyển Vân chính là mẫu người này sao?
- Anh thấy Quan Hán Văn cũng có tình ý với em!
Từ lần trước trong cuộc phỏng vấn ở Thị trấn Liễu Thủy, Trương Nhất Phàm đã nhìn thấy điều này.
Thẩm Uyển Vân thẹn thùng đỏ mặt, hình như rất hoài nghi sự nhạy cảm của hắn, cuối cùng vẫn là thừa nhận:
- Nhưng mà, sau khi em nói rõ thân phận của em thì anh ta cũng không đến tìm em nữa rồi, nhìn thấy em đều cố tình lẫn tránh!
Con người Quan Hán Văn cũng không đến nỗi tệ, khá là công bằng hợp lý, một tay phóng viên tốt như vậy thật là hiếm thấy, Trương Nhất Phàm cũng có ấn tượng tốt với anh ta.
Thẩm Uyển Vân thấy Trương Nhất Phàm chỉ im lặng, liền mỉm cười nói:
- Cho nên anh phải đối xử với em tốt hơn nữa, nếu không em sẽ đi với người ta đó.
- Em dám!
Trương Nhất Phàm trợn mắt nhìn cô ta:
- Anh sẽ đè người em ra và viết tên anh lên trên đó.
- Có cần phải đóng dấu, in dấu tay lên không?
Thẩm Uyển Vân cũng cười nói pha chút hài hước.
Sau hai tiếng đồng hồ, hai người đã tiến vào khu vực của thành phố, tìm một nhà khách nghỉ chân.
Lúc này, dùng từ nắng hạn gặp mưa rào để hình dung ra Thẩm Uyển Vân thì rất là thích hợp. Vừa mới bước vào cửa, Thẩm Uyển Vân tỏ ra rất tự nhiên nhảy bổ đến ôm cổ Trương Nhất Phàm.
Trương Nhất Phàm thuận thế nâng mông cô nàng lên, bế cô ấy ném lên giường.
…
Sau một trận mây mưa, hai thân hình lõa thể nằm trên giường, Thẩm Uyển Vân vô cùng lưu luyến áp sát mặt vào ngực Trương Nhất Phàm thủ thỉ:
- Đã lâu lắm rồi không có được cảm giác dễ chịu như thế này.
Im lặng một chút, cô ta lại ngẩng đầu lên, kiên định nói:
- Em đã quyết định rồi, lần này lại trở về thành phố Đông Lâm làm phóng viên, để ngày ngày được ở bên cạnh anh, nếu không em sẽ chịu không nổi mà chết mất.
- Anh phát hiện ra sau khi em trở về kinh thành, đều biến thành ma nữ háo sắc.
Trương Nhất Phàm vỗ vỗ vào mông cô ta, xoay người một cái đã nằm lên người cô ấy.
Thẩm Uyển Vân cười toe toét nói:
- Người ta đều nói đàn ông không xấu thì phụ nữ không yêu, phụ nữ không lẳng lơ thì đàn ông cũng không thích. Người ta chẳng qua cũng là muốn anh thêm có hứng thú mà thôi! Nếu anh không thích phụ nữ lẳng lơ, vậy em sẽ biến thành thục nữ, sau này cũng không làm chuyện đó nữa.
Trương Nhất Phàm cũng không lên tiếng, tự nhiên dùng lực rất mạnh, ra sức đi vào trong. Làm cho Thẩm Uyển Vân chẳng thể đề phòng, không nén nổi mà la áh lên một tiếng, sau đó khua nắm đấm hung hăng đánh vào vai Trương Nhất Phàm.
- Anh là đồ xấu xa, hại người ta một chút ... áh ... chưa chuẩn bị…áh ... không có…
Trương Nhất Phàm cười khì khì lao tới.
- Không phải em cũng thích sao?
Thẩm Uyển Vân không nói gì, giống như con mực tám chân, ra sức quấn lấy Trương Nhất Phàm.
…
Người ta nói xa cách quá lâu tình cảm dâng trào còn hơn cả đêm tân hôn, thật đúng không có chút gì giả dối. Hai người đại chiến hơn nửa tiếng đồng hồ. Cả người hổn hển đầy mồ hôi ướt đẫm, giống như mới từ dưới nước ngoi lên.
Cuối cùng, không chỉ riêng gì Trương Nhất Phàm, ngay cả Thẩm Uyển Vân cũng chẳng còn chút sức ực nào.
- Nhất Phàm, chúng ta không phải là quá cuồng chứ?
Thẩm Uyển Vân ngồi dậy, bộ ngực trắng nõn nà giống như hai quả tuyết lê vô cùng quyến rũ.
Trương Nhất Phàm vuốt ve thân hình nuột nà, bàn tay mơn trớn bộ ngực trắng nõn nói:
- Em đã cho anh một sự bất ngờ thật lớn.
Nhớ lại hai lần phát cuồng vừa rồi, Trương Nhất Phàm phát hiện ra rằng, Thẩm Uyển Vân so với Hà Tiêu Tiêu dục vọng cuồng nhiệt hơn nhiều.
Thấy cô ta đeo mắt kính, dáng vẻ điềm đạm nho nhã, nhưng khi ở trên giường thật có thể dùng từ hai từ dâm phụ để hình dung. Nhưng mà mỗi người đều có tính cách riêng, nếu như ai cũng giống nhau thì không còn đẹp nữa, Trương Nhất Phàm thích tính cách dâng trào này của cô ta.
Vốn dĩ, làm một việc gì đó thì không cần phải quá áp lực, phải mặc sức phóng thích tất cả mọi áp lực, như vậy mới tìm được cái cảm giác muốn sống muốn chết này.
Khi màn đêm buông xuống, Trương Nhất Phàm trở về Thông Thành, Thẩm Uyển Vân ở lại trong thành phố.
Tin vào khả năng của Thẩm Uyển Vân có thể giải quyết được những phiền toái nhỏ.
Vừa rồi thả liên tục hai quả pháo, khi Trương Nhất Phàm lái xe cũng không được thuận tay cho lắm. Thẩm Uyển Vân đúng là quỷ cái hút máu người! Sau này phải thong thả một chút mới được, cô nha đầu này quá khùng rồi.
Trương Nhất Phàm tự cười chế giễu, khi về đến Huyện Thông Thành, Hồ Lôi, Đường Vũ hai người đó sớm đang chờ đợi.
Vẫn là trung tâm giải trí “Trời cao biển rộng” của Hồ Khoa, bởi vì hai người đó đều biết Trương Nhất Phàm có chuyện quan trọng, nên không gọi phụ nữ.
Sau khi Trương Nhất Phàm bước vào, Hồ Lôi đưa cho hắn một điếu thuốc:
- Anh Phàm, công việc sao rồi?
- Mọi việc ở bên đây đã có người chuẩn bị rồi, ở bên cậu thì sao?
- Chu Đỉnh Thiên mấy ngày nay thường xuyên gặp Thi Vĩnh Nhiên, tôi thấy tên tiểu tử này chính xác là không có việc gì tốt.
Hồ Lôi trả lời.
- Còn có Lý Đại Vỹ nữa, có gặp Chu Đỉnh Thiên mấy lần, dường như việc này chính là trò quỷ ma sau lưng gã.
Trương Nhất Phàm rít thuốc trầm tư nói:
- Chuyện này giao cho Đường Vũ giải quyết nhé!
Đường Vũ gật đầu.
- Tôi đã cho đàn em theo dõi ông ta rồi.
Trong phòng riêng ở Vạn Tử Thiên Hồng, Thi Vĩnh Nhiên và Chu Đình Thiên đang thoải mái nằm trên giường, đang hưởng thụ cảm giác sung sướng khi massage
Bên cạnh hai tên này có hai cô gái chỉ quấn khăn tắm đang đấm lưng cho hai gã.
- Anh Chu àh, lần này có Trương Nhất Phàm gây khó dễ. Tên tiểu tử này quá càn quấy, lơ là, tôi xém chút nữa bị hắn cho ngồi tù.
Thi Vĩnh Nhiên quay mặt lại, nhìn Chu Đỉnh Thiên nói.
Chu Đỉnh Thiên hừ một tiếng:
- Muốn dọa chết hắn cũng không có gì khó? Đây mới chỉ là bắt đầu. Nếu ngay trước mặt nhiều người như vậy mà để hắn xin nhận lỗi với một người dân của thành phố, xem hắn sau này còn gì là thể diện nữa.
- Đây đúng là cao kiến. Lần này hắn có thể muối mặt như vậy thì dường như ở Thông Thành này khó mà ngóc đầu lên nổi. Suy đi nghĩ lại, đường đường là một phó Chủ tịch Huyện, không ngờ lại xảy ra chuyện xấu, chỉ cần lên báo thì cũng đủ ê mặt rồi.
Thi Vĩnh Nhiên cười hả hê nói.
- Sẽ không để hắn chết dễ dàng như vậy đâu, thì giống như anh nói, từ từ mà chơi. Qua thời gian này sẽ điều hắn đến một nơi khác, xem hắn sẽ chết như thế nào!
Chu Đỉnh Thiên trở tay một cái liền ôm ngay cô gái massage vào lòng, tiếp đến là kéo khăn tắm của người ta xuống.
Cô gái kia ở bên trong chẳng mặc thứ gì, bị ông ta kéo một cái, tấm thân trần trụi lộ hết ra ngoài. Chu Đình Thiên mấy ngày nay đều ăn chơi thoải mái ở Vạn Tử Thiên Hồng, những cô gái ở đây trên cơ bản lần lượt đều bị gã làm như vậy.
Bóp thử lên ngực cô ta vài cái, phát hiện thấy nó có vẻ rất nhão, không có chút đàn hồi nào, vả lại cô gái này lại rất chủ động, là một điển hình của một loại sành sỏi, già đời, ông ta cảm thấy nhạt nhẽo vô vị.
- Mẹ nó, quá nhão, chẳng còn gì là thú vị nữa.
Giơ tay sờ soạng phía bên dưới của cô ta một chút, rồi đẩy cô gái kia ra:
- Đi gọi Nhâm Quốc Đống thay người khác đến đây, không có gì mới mẻ hơn àh!
Thi Vĩnh Nhiên mặc độc chiếc quần đùi, từ trên giường bước xuống.
- Để tôi đi kiếm, nghe nói vẫn còn hai cô em mới đến.
Sau đó ông ta lấy ra mấy tờ trăm đồng, xua đuổi hai cô gái này đi.
Tất cả mọi chi phí mà Chu Đỉnh Thiên chi ở đây đều là do Thi Vĩnh Nhiên cung cấp. Vì đã ràng buộc với cây đại thụ này, Thi Vĩnh Nhiên cũng không so đo mọi chi phí.
Đồng thời vì muốn lấy lòng Chu Đỉnh Thiên, ông ta liền quên ngay những quy tắc ở đây của Nhâm Quốc Đống. Đúng vào hôm nay Nhâm Quốc Đống không có ở Thông Thành, có việc ở tỉnh nên đã đi rồi.
Thi Vĩnh Nhiên rất nhanh chóng đã dắt hai nhân viên phục vụ khác đến. Hai cô gái này nhìn tuổi cũng không lớn lắm, chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi mà thôi. Một cô tên là Tiểu Ngọc, một cô tên gọi Tiểu Linh. Hai người này là con của nhân viên thất nghiệp, mới vừa tốt nghiệp trung học, cũng đến Vạn Tử Thiên Hồng làm nhân viên phục vụ.
Có rất nhiều cô gái đến Vạn Tử Thiên Hồng, rất nhiều người giống với Hà Tiêu Tiêu lúc đầu, chủ yếu là do công việc ở đây lương cao, đãi ngộ tốt, hơn nữa lại có một kỷ luật thép, ngoài sự tự nguyện ra, bất cứ người khách nào cũng không có quyền ép những cô gái ở đây phát sinh quan hệ.
Tuy nhiên có rất nhiều cô gái sau khi vào đây, cũng bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh, từ từ cũng thay đổi dự tính ban đầu của bản thân, nhưng không ai bắt buộc quan hệ, vẫn là để cho tự nguyện.
Tiểu Ngọc và Tiểu Linh mới đến đây làm việc vào tuần trước, trải qua một tuần huấn luyện, hôm nay là lần đầu tiên tiếp xúc với khách. Thi Vĩnh Nhiên là khách quen ở đây, cũng rất thân với giám đốc kinh doanh nhà tắm.
Vì vậy ông ta vừa ra tay, hai người mới đã được dẫn đến.
Thi Vĩnh Nhiên để Tiểu Ngọc xinh hơn một chút cho Chu Đỉnh Thiên, mình thì dắt Tiểu Linh đi sang một phòng khác. Tiểu Ngọc cũng ăn mặc giống như mấy cô nhân viên phục vụ tắm ở đây, trên người chỉ quấn khăn tắm, nhưng bên trong thì cô ta có mặc quần áo. Chỉ để lộ bờ vai, nhìn cũng không thấy gì.
Nhìn thấy vị đại gia này đang nằm trên giường, Tiểu Ngọc vẫn thật có chút căng thẳng, vừa rồi giám đốc cũng đã dặn dò qua, chỉ là massage, đến bên cạnh Chu Đỉnh Thiên ngồi xuống, hai tay nhẹ nhàng đặt lên cơ thể Chu Đình Thiên, ra sức xoa bóp.
Chu Đỉnh Thiên liếc mắt nhìn Tiểu Ngọc, phát hiện ra cô bé này vô cùng xinh đẹp, so với những cô gái massage ở đây có khác nhau về bản chất. Đó chính là trong ánh mắt của Tiểu Ngọc sự xấu hổ ngượng ngùng và sợ sệt đều biểu hiện ra ngoài.
- Em mới tới đây àh?
Tiểu Ngọc gật đầu, nhìn thấy sợ dây óng vàng trên tay, trên cổ vị đại gia này, thì biết rằng đây là đại ca lắm tiền.
- Mới tới thật tốt.
Chu Đình Thiên liền thò tay kéo khăn tắm của người ta xuống.
Tiếp tục để tay lên giữa đùi của Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc lập tức la lên một tiếng.
- Đừng…
Đừng cái con khỉ, bố đây xem trọng là phúc của cô em đó. Chu Đình Thiên không quan tâm nhiều như vậy, lại thêm đang cao hứng, liền kéo Tiểu Ngọc đến, ấn xuống giường, ra sức xé khăn tắm tên người cô ta.
Theo chân Lý Đại Vỹ đã một tuần nay, trong thời gian này, mới phát hiện ra gã gặp Chu Đỉnh Thiên nhiều nhất.
Buổi chiều Trương Nhất Phàm không đi làm, lái xe đến sân bay rồi. Hắn không về nhà, hơn nữa sau khi đón Thẩm Uyển Vân, hai người đã về thẳng thành phố Đông Lâm.
Khi đang đi trên đường cao tốc, đột nhiên Thẩm Uyển Vân đề nghị:
- Dừng xe một chút đi anh!
- Làm gì vậy, đây là đường cao tốc mà, không thể tùy tiện dừng xe được.
- Bên kia không phải là đường dành cho xe có nhu cầu bức thiết sao.
Thẩm Uyển Vân chỉ vào bên kia đường.
Trương Nhất Phàm đành phải dừng xe sát bên đường, nhấn nút đèn xi-nhan.
- Em muốn làm gì?
Chưa nói hết câu, Thẩm Uyển Vân nhảy bổ sang ôm lấy cổ hắn ta, nhỏ nhẹ nói vào tai hắn:
- Em muốn anh hôn em.
Trời đất ơi, trước giờ chưa gặp cô bé nào phóng khoáng như vậy, không ngờ lại nóng ruột muốn hôn môi trên đường cao tốc. Khi Trương Nhất Phàm ngớ người ra, thì Thẩm Uyển Vân đã nhanh chóng áp đôi môi nóng ấm của mình vào môi hắn.
Cả người cô ta từ bên ghế phụ quay sang ôm chặt lấy Trương Nhất Phàm, mạnh bạo hôn. Trương Nhất Phàm đành phải dùng hai tay nâng mông của cô ta lên, hai người ở trong xe hôn nhau đắm đuối.
Quá sức cuồng nhiệt, thỉnh thoảng có vài chiếc xe chạy vụt qua bên cạnh, nhìn thấy cảnh tượng đó bên đường, gần như đều mắt tròn mắt dẹt. Đây là người của nước nào? Mà lại phóng khoáng như vậy!
Khoảng chừng mười mấy phút trôi qua, Thẩm Uyển Vân vẫn quyến luyến môi không muốn rời môi, cười khì khì nói:
- Lâu lắm rồi không có hôn anh, nên quá kích động.
Kích động cũng không thể chơi trò lãng mạn trên đường cao tốc chứ! Trương Nhất Phàm không nói gì, khởi động cho xe nổ máy. Thẩm Uyển Vân cầm lấy tấm gương, kéo tờ khăn giấy lau chùi khuôn mặt.
Trương Nhất Phàm liền hỏi:
- Cái tay Lý Đại Vỹ là người thế nào vậy?
- Là một phóng viên tự do, đấy là tên vô lại, thường xuyên có người khiếu nại y nhận phong bì sau lưng.
Thẩm Uyển Vân trả gương về chỗ cũ, lại một lần nữa đeo mắt kính vào, khôi phục lại hình tượng của một phóng viên có tiếng.
Trương Nhất Phàm liếc mắt, rất khó mà tin rằng đây chính là Thẩm Uyển Vân mới lúc nãy rất là cuồng nhiệt, trong chớp mắt đã biến thành một cô gái thục nữ rồi. Chẳng lẽ bọn họ nói bình thường càng là những cô gái đứng đắn, đến khi lên giường thì càng mãnh liệt, Thẩm Uyển Vân chính là mẫu người này sao?
- Anh thấy Quan Hán Văn cũng có tình ý với em!
Từ lần trước trong cuộc phỏng vấn ở Thị trấn Liễu Thủy, Trương Nhất Phàm đã nhìn thấy điều này.
Thẩm Uyển Vân thẹn thùng đỏ mặt, hình như rất hoài nghi sự nhạy cảm của hắn, cuối cùng vẫn là thừa nhận:
- Nhưng mà, sau khi em nói rõ thân phận của em thì anh ta cũng không đến tìm em nữa rồi, nhìn thấy em đều cố tình lẫn tránh!
Con người Quan Hán Văn cũng không đến nỗi tệ, khá là công bằng hợp lý, một tay phóng viên tốt như vậy thật là hiếm thấy, Trương Nhất Phàm cũng có ấn tượng tốt với anh ta.
Thẩm Uyển Vân thấy Trương Nhất Phàm chỉ im lặng, liền mỉm cười nói:
- Cho nên anh phải đối xử với em tốt hơn nữa, nếu không em sẽ đi với người ta đó.
- Em dám!
Trương Nhất Phàm trợn mắt nhìn cô ta:
- Anh sẽ đè người em ra và viết tên anh lên trên đó.
- Có cần phải đóng dấu, in dấu tay lên không?
Thẩm Uyển Vân cũng cười nói pha chút hài hước.
Sau hai tiếng đồng hồ, hai người đã tiến vào khu vực của thành phố, tìm một nhà khách nghỉ chân.
Lúc này, dùng từ nắng hạn gặp mưa rào để hình dung ra Thẩm Uyển Vân thì rất là thích hợp. Vừa mới bước vào cửa, Thẩm Uyển Vân tỏ ra rất tự nhiên nhảy bổ đến ôm cổ Trương Nhất Phàm.
Trương Nhất Phàm thuận thế nâng mông cô nàng lên, bế cô ấy ném lên giường.
…
Sau một trận mây mưa, hai thân hình lõa thể nằm trên giường, Thẩm Uyển Vân vô cùng lưu luyến áp sát mặt vào ngực Trương Nhất Phàm thủ thỉ:
- Đã lâu lắm rồi không có được cảm giác dễ chịu như thế này.
Im lặng một chút, cô ta lại ngẩng đầu lên, kiên định nói:
- Em đã quyết định rồi, lần này lại trở về thành phố Đông Lâm làm phóng viên, để ngày ngày được ở bên cạnh anh, nếu không em sẽ chịu không nổi mà chết mất.
- Anh phát hiện ra sau khi em trở về kinh thành, đều biến thành ma nữ háo sắc.
Trương Nhất Phàm vỗ vỗ vào mông cô ta, xoay người một cái đã nằm lên người cô ấy.
Thẩm Uyển Vân cười toe toét nói:
- Người ta đều nói đàn ông không xấu thì phụ nữ không yêu, phụ nữ không lẳng lơ thì đàn ông cũng không thích. Người ta chẳng qua cũng là muốn anh thêm có hứng thú mà thôi! Nếu anh không thích phụ nữ lẳng lơ, vậy em sẽ biến thành thục nữ, sau này cũng không làm chuyện đó nữa.
Trương Nhất Phàm cũng không lên tiếng, tự nhiên dùng lực rất mạnh, ra sức đi vào trong. Làm cho Thẩm Uyển Vân chẳng thể đề phòng, không nén nổi mà la áh lên một tiếng, sau đó khua nắm đấm hung hăng đánh vào vai Trương Nhất Phàm.
- Anh là đồ xấu xa, hại người ta một chút ... áh ... chưa chuẩn bị…áh ... không có…
Trương Nhất Phàm cười khì khì lao tới.
- Không phải em cũng thích sao?
Thẩm Uyển Vân không nói gì, giống như con mực tám chân, ra sức quấn lấy Trương Nhất Phàm.
…
Người ta nói xa cách quá lâu tình cảm dâng trào còn hơn cả đêm tân hôn, thật đúng không có chút gì giả dối. Hai người đại chiến hơn nửa tiếng đồng hồ. Cả người hổn hển đầy mồ hôi ướt đẫm, giống như mới từ dưới nước ngoi lên.
Cuối cùng, không chỉ riêng gì Trương Nhất Phàm, ngay cả Thẩm Uyển Vân cũng chẳng còn chút sức ực nào.
- Nhất Phàm, chúng ta không phải là quá cuồng chứ?
Thẩm Uyển Vân ngồi dậy, bộ ngực trắng nõn nà giống như hai quả tuyết lê vô cùng quyến rũ.
Trương Nhất Phàm vuốt ve thân hình nuột nà, bàn tay mơn trớn bộ ngực trắng nõn nói:
- Em đã cho anh một sự bất ngờ thật lớn.
Nhớ lại hai lần phát cuồng vừa rồi, Trương Nhất Phàm phát hiện ra rằng, Thẩm Uyển Vân so với Hà Tiêu Tiêu dục vọng cuồng nhiệt hơn nhiều.
Thấy cô ta đeo mắt kính, dáng vẻ điềm đạm nho nhã, nhưng khi ở trên giường thật có thể dùng từ hai từ dâm phụ để hình dung. Nhưng mà mỗi người đều có tính cách riêng, nếu như ai cũng giống nhau thì không còn đẹp nữa, Trương Nhất Phàm thích tính cách dâng trào này của cô ta.
Vốn dĩ, làm một việc gì đó thì không cần phải quá áp lực, phải mặc sức phóng thích tất cả mọi áp lực, như vậy mới tìm được cái cảm giác muốn sống muốn chết này.
Khi màn đêm buông xuống, Trương Nhất Phàm trở về Thông Thành, Thẩm Uyển Vân ở lại trong thành phố.
Tin vào khả năng của Thẩm Uyển Vân có thể giải quyết được những phiền toái nhỏ.
Vừa rồi thả liên tục hai quả pháo, khi Trương Nhất Phàm lái xe cũng không được thuận tay cho lắm. Thẩm Uyển Vân đúng là quỷ cái hút máu người! Sau này phải thong thả một chút mới được, cô nha đầu này quá khùng rồi.
Trương Nhất Phàm tự cười chế giễu, khi về đến Huyện Thông Thành, Hồ Lôi, Đường Vũ hai người đó sớm đang chờ đợi.
Vẫn là trung tâm giải trí “Trời cao biển rộng” của Hồ Khoa, bởi vì hai người đó đều biết Trương Nhất Phàm có chuyện quan trọng, nên không gọi phụ nữ.
Sau khi Trương Nhất Phàm bước vào, Hồ Lôi đưa cho hắn một điếu thuốc:
- Anh Phàm, công việc sao rồi?
- Mọi việc ở bên đây đã có người chuẩn bị rồi, ở bên cậu thì sao?
- Chu Đỉnh Thiên mấy ngày nay thường xuyên gặp Thi Vĩnh Nhiên, tôi thấy tên tiểu tử này chính xác là không có việc gì tốt.
Hồ Lôi trả lời.
- Còn có Lý Đại Vỹ nữa, có gặp Chu Đỉnh Thiên mấy lần, dường như việc này chính là trò quỷ ma sau lưng gã.
Trương Nhất Phàm rít thuốc trầm tư nói:
- Chuyện này giao cho Đường Vũ giải quyết nhé!
Đường Vũ gật đầu.
- Tôi đã cho đàn em theo dõi ông ta rồi.
Trong phòng riêng ở Vạn Tử Thiên Hồng, Thi Vĩnh Nhiên và Chu Đình Thiên đang thoải mái nằm trên giường, đang hưởng thụ cảm giác sung sướng khi massage
Bên cạnh hai tên này có hai cô gái chỉ quấn khăn tắm đang đấm lưng cho hai gã.
- Anh Chu àh, lần này có Trương Nhất Phàm gây khó dễ. Tên tiểu tử này quá càn quấy, lơ là, tôi xém chút nữa bị hắn cho ngồi tù.
Thi Vĩnh Nhiên quay mặt lại, nhìn Chu Đỉnh Thiên nói.
Chu Đỉnh Thiên hừ một tiếng:
- Muốn dọa chết hắn cũng không có gì khó? Đây mới chỉ là bắt đầu. Nếu ngay trước mặt nhiều người như vậy mà để hắn xin nhận lỗi với một người dân của thành phố, xem hắn sau này còn gì là thể diện nữa.
- Đây đúng là cao kiến. Lần này hắn có thể muối mặt như vậy thì dường như ở Thông Thành này khó mà ngóc đầu lên nổi. Suy đi nghĩ lại, đường đường là một phó Chủ tịch Huyện, không ngờ lại xảy ra chuyện xấu, chỉ cần lên báo thì cũng đủ ê mặt rồi.
Thi Vĩnh Nhiên cười hả hê nói.
- Sẽ không để hắn chết dễ dàng như vậy đâu, thì giống như anh nói, từ từ mà chơi. Qua thời gian này sẽ điều hắn đến một nơi khác, xem hắn sẽ chết như thế nào!
Chu Đỉnh Thiên trở tay một cái liền ôm ngay cô gái massage vào lòng, tiếp đến là kéo khăn tắm của người ta xuống.
Cô gái kia ở bên trong chẳng mặc thứ gì, bị ông ta kéo một cái, tấm thân trần trụi lộ hết ra ngoài. Chu Đình Thiên mấy ngày nay đều ăn chơi thoải mái ở Vạn Tử Thiên Hồng, những cô gái ở đây trên cơ bản lần lượt đều bị gã làm như vậy.
Bóp thử lên ngực cô ta vài cái, phát hiện thấy nó có vẻ rất nhão, không có chút đàn hồi nào, vả lại cô gái này lại rất chủ động, là một điển hình của một loại sành sỏi, già đời, ông ta cảm thấy nhạt nhẽo vô vị.
- Mẹ nó, quá nhão, chẳng còn gì là thú vị nữa.
Giơ tay sờ soạng phía bên dưới của cô ta một chút, rồi đẩy cô gái kia ra:
- Đi gọi Nhâm Quốc Đống thay người khác đến đây, không có gì mới mẻ hơn àh!
Thi Vĩnh Nhiên mặc độc chiếc quần đùi, từ trên giường bước xuống.
- Để tôi đi kiếm, nghe nói vẫn còn hai cô em mới đến.
Sau đó ông ta lấy ra mấy tờ trăm đồng, xua đuổi hai cô gái này đi.
Tất cả mọi chi phí mà Chu Đỉnh Thiên chi ở đây đều là do Thi Vĩnh Nhiên cung cấp. Vì đã ràng buộc với cây đại thụ này, Thi Vĩnh Nhiên cũng không so đo mọi chi phí.
Đồng thời vì muốn lấy lòng Chu Đỉnh Thiên, ông ta liền quên ngay những quy tắc ở đây của Nhâm Quốc Đống. Đúng vào hôm nay Nhâm Quốc Đống không có ở Thông Thành, có việc ở tỉnh nên đã đi rồi.
Thi Vĩnh Nhiên rất nhanh chóng đã dắt hai nhân viên phục vụ khác đến. Hai cô gái này nhìn tuổi cũng không lớn lắm, chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi mà thôi. Một cô tên là Tiểu Ngọc, một cô tên gọi Tiểu Linh. Hai người này là con của nhân viên thất nghiệp, mới vừa tốt nghiệp trung học, cũng đến Vạn Tử Thiên Hồng làm nhân viên phục vụ.
Có rất nhiều cô gái đến Vạn Tử Thiên Hồng, rất nhiều người giống với Hà Tiêu Tiêu lúc đầu, chủ yếu là do công việc ở đây lương cao, đãi ngộ tốt, hơn nữa lại có một kỷ luật thép, ngoài sự tự nguyện ra, bất cứ người khách nào cũng không có quyền ép những cô gái ở đây phát sinh quan hệ.
Tuy nhiên có rất nhiều cô gái sau khi vào đây, cũng bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh, từ từ cũng thay đổi dự tính ban đầu của bản thân, nhưng không ai bắt buộc quan hệ, vẫn là để cho tự nguyện.
Tiểu Ngọc và Tiểu Linh mới đến đây làm việc vào tuần trước, trải qua một tuần huấn luyện, hôm nay là lần đầu tiên tiếp xúc với khách. Thi Vĩnh Nhiên là khách quen ở đây, cũng rất thân với giám đốc kinh doanh nhà tắm.
Vì vậy ông ta vừa ra tay, hai người mới đã được dẫn đến.
Thi Vĩnh Nhiên để Tiểu Ngọc xinh hơn một chút cho Chu Đỉnh Thiên, mình thì dắt Tiểu Linh đi sang một phòng khác. Tiểu Ngọc cũng ăn mặc giống như mấy cô nhân viên phục vụ tắm ở đây, trên người chỉ quấn khăn tắm, nhưng bên trong thì cô ta có mặc quần áo. Chỉ để lộ bờ vai, nhìn cũng không thấy gì.
Nhìn thấy vị đại gia này đang nằm trên giường, Tiểu Ngọc vẫn thật có chút căng thẳng, vừa rồi giám đốc cũng đã dặn dò qua, chỉ là massage, đến bên cạnh Chu Đỉnh Thiên ngồi xuống, hai tay nhẹ nhàng đặt lên cơ thể Chu Đình Thiên, ra sức xoa bóp.
Chu Đỉnh Thiên liếc mắt nhìn Tiểu Ngọc, phát hiện ra cô bé này vô cùng xinh đẹp, so với những cô gái massage ở đây có khác nhau về bản chất. Đó chính là trong ánh mắt của Tiểu Ngọc sự xấu hổ ngượng ngùng và sợ sệt đều biểu hiện ra ngoài.
- Em mới tới đây àh?
Tiểu Ngọc gật đầu, nhìn thấy sợ dây óng vàng trên tay, trên cổ vị đại gia này, thì biết rằng đây là đại ca lắm tiền.
- Mới tới thật tốt.
Chu Đình Thiên liền thò tay kéo khăn tắm của người ta xuống.
Tiếp tục để tay lên giữa đùi của Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc lập tức la lên một tiếng.
- Đừng…
Đừng cái con khỉ, bố đây xem trọng là phúc của cô em đó. Chu Đình Thiên không quan tâm nhiều như vậy, lại thêm đang cao hứng, liền kéo Tiểu Ngọc đến, ấn xuống giường, ra sức xé khăn tắm tên người cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.