Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 352: Tai nạn có chủ đích

Tây Lâu Nguyệt

10/06/2013

Trước nghỉ tết hai ngày, cuối cùng cũng tìm được cho Lưu Hiểu Hiên một phòng diện tích không quá nhỏ, loại căn hộ hai tầng hơn 140m2.

Lưu Hiểu Hiên nói không cần rộng đến thế, một mình cô ở chỉ cần qua loa là được. Bao nhiêu căn hộ đơn thì không mua lại mua to như thế này. Nhưng Trương Nhất Phàm khăng khăng mua căn hộ loại này.

Khi hai người đi xem nhà, Lưu Hiểu Hiên liền trình bày ý kiến của mình, Trương Nhất Phàm cười nói:

- Rộng một tí không thừa đâu, nghe anh đi. Sau này em sinh một đống con nít thì lầu trên lầu dưới là chỗ vui chơi của chúng.

Lưu Hiểu Hiên véo hắn một cái:

- Anh bỏ ngay cái suy nghĩ này đi nhé. Em không muốn sinh con. Hơn nữa sinh con là việc của bà lớn. Em chỉ là một con ong mật được anh nuôi, không có nghĩa vụ này.

Sau khi mua xong căn hộ này, cô mới biết được ý đồ của Trương Nhất Phàm. Trên lầu có 3 phòng gồm phòng ngủ, phòng tập thể hình và thư phòng, ngoài ra còn một ban công dùng để phơi nắng.

Dưới lầu là một phòng khách to, bếp và phòng vệ sinh. Phòng tắm là loại rất to. Nghe xong sự bố trí của Trương Nhất Phàm cô liền giỡn hắn:

- Em lại tưởng có chị em nào mới xin gia nhập liên minh chứ?

Trương Nhất Phàm vỗ vào cặp mông cong của cô:

- Chẳng lẽ em không sợ một năm chỉ đến lượt một lần?

Vài hôm trước còn trách hắn vài tháng mới đến thăm cô một lần, Lưu Hiểu Hiên hiểu ý của hắn. Đi từ tầng trên xuống, kéo tay hắn thân thiết cô mỉm cười duyên dáng nói:

- Không sao, có nhà to thế này, về sau nếu anh không đến em sẽ nuôi bồ.

Sau đó cô cười ha hả để lộ hàm răng trắng như tuyết.

Không kịp sửa sang vì lập tức sang năm mới rồi. Kế hoạch của Trương Nhất Phàm vốn là sẽ đi Hải Nam hoặc Hồng Kông với Đổng Tiểu Phàm, nhưng không ngờ có tin từ thủ đô báo rằng Triệu Khả Hinh và con trai thứ hai của Thẩm gia sẽ đính hôn vào mùng 4. Vợ chồng Trương Nhất Phàm bắt buộc phải có mặt

Đầu tiên là mẹ, sau đó là chú hai nhà họ Thẩm gọi điện bảo dù gì thì gì hai vợ chồng Trương Nhất Phàm cũng phải có mặt, nếu không là không nể mặt cô dâu chú rể rồi.

Triệu Khả Hinh cũng mời hắn. Trương Nhất Phàm chẳng ngờ ngày trước Triệu Khả Hinh chê Chú hai nhà họ Thẩm, nhưng chẳng bao lâu sau lại đính hôn. Nghe giọng phấn khích cả Triệu Khả Hinh, Trương Nhất Phàm đoán là hai người này đã thích nhau rồi.

Trương gia và Thẩm gia chính thức kết thành đồng minh, ông cụ cười ha hả suốt ngày.

Vì thế, trước ngày đi một hôm, Trương Nhất Phàm gọi cho Hồ Lôi bảo rằng tết năm nay hắn phải đi Bắc Kinh, bảo những nhân viện của hắn không cần đến mất công.

Hồ Lôi lo lắng hỏi:

- Sao cũng là mùng 4 à?

Trương Nhất Phàm hỏi

- Sao thế?

Hồ Lôi nói:

- Ngày dự kiến sinh của Băng Băng là mùng 4, tôi còn mong ông bố nuôi là anh có mặt cơ.

Trương Nhất Phàm cười nói:

- Lúc về bù quà vậy.

Gọi xong điện thoại, hắn liền bảo Đổng Tiểu Phàm chuẩn bị tiền mừng, 1888 tệ

Đêm 30 tết, Lớn nhỏ trong nhà họ Trương đều quây quần đông đủ. Trương Mạnh Phàm cũng từ nước ngoài về, lần này ông cụ không trách y.

Về việc hai người đính hôn, về tiền đồ hợp tác sau này của hai nhà Trương Thẩm. Bởi vậy, hai bên gia đình đều rất coi trọng việc này. Thẩm gia rất thích cô con dâu họ Trương này.

Thẩm Uyển Vân cũng về Bắc Kinh khá sớm để chúc mừng anh hai mình. Tất cả mọi việc đã được sắp xếp ổn thỏa. Sau khi mọi người ăn tết rất vui vẻ, hai nhà thương lượng với nhau là sẽ tổ chức vài mâm tại nhà hàng Shangri – La sang trọng nhất thủ đô.

Ý của ông cụ là không nên phô trương quá, chỉ là thông báo một tiếng cho một vài người bạn trong giới chính trị là được. Nhưng ý của Thẩm gia thì hoàn toàn ngược lại, họ cho rằng cần phải phô trương, càng chấn động càng tốt. Bởi vì đây là cuộc hôn nhân mang tính chất chính trị của hai họ Trương Thẩm. Từ đó chính thức kết thành đồng minh. Đồng thời cũng báo cho mọi người biết rằng lợi ích của hai nhà là cùng nhau, vinh cùng vinh mà nhục thì cùng nhục. Nếu có ai muốn động đến người của một trong hai nhà thì cần phải suy xét trước thực lực của mình.

Thời gian thì đã được định từ trước tết rồi, nên thiệp mời cũng đã gửi đi từ sớm rồi. Ông cụ cũng chỉ có thể không lên tiếng, mặc cho Thẩm gia làm gì thì làm. Dù sao họ cưới vợ cho con, mình gả con, họ muốn làm phô trương một chút cũng không có gì đáng trách cả.



Căn cơ của Thẩm gia rất sâu, ở quân đội cũng có chút thế lực. Tư lệnh viên thuộc quân khu Hoa Nam chính là Thẩm Hệ Trung con trai cả của Thẩm lão gia, cũng chính là bác của Thẩm Uyển Vân.

Con trai thứ hai của Thẩm gia Thẩm Hoành Vĩ là bố của Thẩm Uyển Vân. Giờ Triệu Khả Hinh được gả vào Thẩm gia, sau này là chị dâu của Thẩm Uyển Vân. Địa vị của Thẩm Hoành Vĩ ở trung ương cũng không thấp, ông đảm nhiệm vai trò Trưởng ban tuyên giáo trung ương.

Mà Trương Kính Hiên sau khi được điều về trung ương cũng giữ chức Phó bí thư Ủy ban Kỷ luật Trung ương.

Do đó với địa vị và mạng lưới quan hệ của Thẩm Trương hai họ ở trung ương nếu thông báo hết tất cả mọi người thì e chừng bao cả khách sạn Shangri- La cũng không đủ, hơn nữa lại đang là tết, đây chính là lý do Trương lão gia không muốn phô trương.

Nhưng Thẩm gia sợ bị xem là có ý coi thường Triệu Khả Hinh nên họ đương nhiên là phải phô trương một chút rồi, để tránh việc người ta rèm pha lấy được con dâu họ Trương mà dám khinh thường người ta.

Hôm mùng 4, Trương Nhất Phàm và anh em họ cùng bà con họ hàng của hắn, tầm 11h đã đến khách sạn Shangri- La trước rồi.

Triệu Khả Hinh hôm nay dậy từ rất sớm, cô cùng với em gái và hai, ba người chị em họ đi cùng đến hiệu ảnh trang điểm và mặc váy cưới.

Giờ đính hôn mặc váy cưới khá phổ biến, làm cho lễ đính hôn còn long trọng hơn cả lễ cưới. Lúc Trương Nhất Phàm đính hôn cũng vậy. Hắn và Đổng Tiểu Phàm tay trong tay như đôi tiên đồng ngọc nữ tiến vào khách sạn.

Mọi người trong Thẩm gia đều bận bịu hết rồi. Thẩm Hoành Vĩ và Thư An Ảnh đứng cạnh nhau khá đẹp đôi. Lúc này Trương Nhất Phàm mới nhớ lại câu chuyện tình yêu lãng mạn từng có giữa hai người. Nhưng Thư An Ảnh chẳng có địa vị gì trong Thẩm gia cả. Thẩm lão gia chưa từng xem trọng người phụ nữ từng làm thiếp này.

Hôm nay là ngày vui của hai họ Trương Thẩm. Trên mặt ai cũng nở nụ cười rất tươi. Hai ông cụ sớm đã ngồi trong đại sảnh của khách sạn rồi, hai người đang nói chuyện khá vui vẻ với nhau.

Trương Nhất Phàm nhìn thấy Thẩm Uyển Vân trang điểm vô cùng xinh đẹp ở cửa, hai người cùng gật đầu chào nhau. Đổng Tiểu Phàm nhìn thấy liền véo cho hắn một cái.

Trước mặt mình mà còn liếc mắt đưa tình? Không coi bà hoàng hậu này ra gì đây.

Thẩm Uyển Vân lại để ý động tác nhỏ này của Đổng Tiểu Phàm, che miệng cười thầm. Nhân lúc mọi người không để ý cô liền nói nhỏ vào tai Đổng Tiểu Phàm:

- Chị à, người đàn ông tốt thì không phải để tra tấn, nếu chị còn ngược đãi anh ấy như thế, cẩn thận sẽ bị em cướp mất đấy.

Đổng Tiểu Phàm không hề bận tâm chút nào với khiêu khích của Thẩm Uyển Vân, cười trầm tư nói:

- Nếu thích, hay là để tôi cắt một phần cho cô?

Thẩm Uyển Vân không ngờ Đổng Tiểu Phàm lại bạo mồm đến thế. Cái đó mà cắt đi thì làm gì được?

Vì thế cô cười ngượng ngùng đáp:

- Cắt thì thôi, chị giữ lấy mà dùng.

Thấy vẻ mặt của Thẩm Uyển Vân, Đổng Tiểu Phàm có chút bực mình nói:

- Không sao, nếu em thực sự không tìm được ai, thì cứ tìm chị mượn, chỉ cần không để bụng to là được.

Thẩm Uyển Vân tức điên lên được, không ngờ Đổng Tiểu Phàm cũng có lúc ra uy, cô hơi hối hận vì đã động đến dây thần kinh đanh đá của Đổng Tiểu Phàm. Cũng may đúng lúc này Trương Nhất Phàm đi ra từ toilet, nhìn thấy hai người đàn bà mặt mày tươi tỉnh đang nói chuyện rất hoan hỉ.

Hắn liền hỏi một câu:

- Đang nói chuyện gì mà cười vui thế?

- Không có gì!

Hai cô đồng thanh đáp.

Trương Nhất Phàm hơi sửng sốt:

- Không ngờ hai người cũng có tiếng nói chung đấy nhỉ?

- Là vì chúng tôi có cùng một sở thích.

Lần này hai người lại nói cùng một lúc là Trương Nhất Phàm hơi choáng. Hai người này cùng một mặt trận cùng đối phó với kẻ địch à?

- Sở thích chung?

Trương Nhất Phàm hết nhìn Đổng Tiểu Phàm lại quay sang Thẩm Uyển Vân. Nhìn biểu hiện kỳ lạ của hai người Trương Nhất Phàm biết mình đã trúng kế. Sở thích chung của họ không phải là nói mình đấy chứ?



Trương Nhất Phàm thấy tình hình không khả quan, liền lấy cớ:

- Anh đi vệ sinh cái đã!

Đổng Tiểu Phàm nhìn dáng vẻ hoảng hốt tháo thân của hắn liền nghi ngờ:

- Lại đi vệ sinh? Anh chẳng phải là đi xong sao? Tên này có vấn đề!

Gần 12h rồi, một vài người bạn thân dồn dập tới khách sạn Shangri – La, hai đại sảnh ít nhất cũng vài trăm người, Thẩm Hoành Vĩ nhìn đồng hồ, sao xe đi đón cô dâu của con trai ông vẫn chưa về?

Thư An Ảnh liền nói nhỏ hay là gọi điện hỏi xem sao, liệu có xảy ra chuyện gì không?

Thẩm Hoành Vĩ mắng bà:

- Xảy ra chuyện gì chứ? Ngày nào cũng đi con đường quen thuộc đó.

Nhưng ông vẫn không yên tâm, gọi điện thoại cho con, đường dây bận, bên trong vọng lại âm thanh tu tu.

Điện thoại đang bận tức là nó đang nghe điện, Thẩm Hoành Vĩ chưa nghĩ đến trường hợp xấu nhất.

Nhưng sự lo âu hiện rõ trên khuôn mặt ông, đã nói trước là đúng 12h thì đôi trẻ sẽ đến khách sạn, nhưng chỉ còn vài phút nữa là đến 12h mà chiếc xe đi đón Triệu Khả Hinh vẫn không thấy bóng dáng đâu cả.

Hai ông cụ đang nói chuyện ở đại sảnh, Thẩm lão gia liền hỏi :

- Sao lại chưa đến nhỉ? Giờ đẹp sắp qua rồi.

Thẩm lão gia khá chú ý đến điểm này. Đôi trẻ phải bước vào cửa đúng giờ. Chú trọng giờ đẹp. Thấy đã sắp đến 12h đúng mà đôi trẻ vẫn chưa có động tĩnh gì.

Ông liền phái người đến giục. Thẩm Hoành Vĩ lập tức chạy vào:

- Con đã gọi điện rồi, máy bận, chắc là đang nghe điện.

_ Gọi tiếp đi

Thẩm lão gia ra lệnh, Thẩm Hoành Vĩ đang định gọi cuộc nữa thì có người hốt hoảng chạy vào nói:

- Xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện rồi. Thẩm thiếu gia bị tai nạn rồi.

Tiếng hét này làm tất cả mọi người trong lễ đường đều đứng bật dậy, bàn tán sôi nổi:

- Sao lại thế?

- Việc này rút cuộc là sao?

- Xảy ra tai nạn xe hơi rồi.

Thẩm Hoành Vĩ như phát điên tóm cổ người truyền tin hỏi:

- Mày nói lại một lần nữa xem nào, rút cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Người ngày thở không ra hơi nói:

- Vừa vừa rồi Thẩm thiếu gia đi đón cô dâu, đến ngã tư thì xảy ra va chạm với một chiếc xe tải lớn. Thẩm thiếu gia không sao, nhưng cô dâu bị thương, đang được đưa đến bệnh viện.

Sao lại như thế được?

Thẩm Hoành Vĩ nghe tin Chú hai nhà họ Thẩm không sao trong lòng có chút mừng thầm, nhưng Triệu Khả Hinh bị thương, sự việc gấp gáp. Ông không màng đến việc gọi mọi người liền nói với hai ông cụ:

- Con sẽ đi xem ngay bây giờ.

Trương Nhất Phàm đứng ở cửa nghe được tin này đã sớm kéo Đổng Tiểu Phàm, theo sau là Thẩm Uyển Vân ba người lái xe mà trong lòng như lửa đốt tiến về bệnh viện.

Hiện trường vụ tai nạn đã chật kín người. Cảnh sát giao thông và 111 đều đã đến. Một chiếc xe của cục vệ sinh môi trường dừng ở giữa đường. Đầu chiếc xe Mercedes-Benz của Chú hai nhà họ Thẩm đâm vào trong, cửa kính xe nát như tương.

Vừa rồi người báo tin nói nhầm, không phải xe tải mà là xe vệ sinh môi trường. Ngay chỗ ngã tư đèn giao thông, ai cũng muốn vượt lên để không phải đợi đèn đỏ, rút cuộc là đâm vào nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Thiên Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook