Chương 839: Thà giết tôi đi còn hơn
Tây Lâu Nguyệt
25/09/2013
Tình yêu trong mắt Lý Hồng thật đẹp, thật thuần khiết.
Cô vẫn nhất định cho rằng, tình yêu và tình dục không có quan hệ với nhau.
Tình yêu vô cùng đẹp đẽ, như thánh thần; mà tình dục là xấu xa, là biểu hiện hèn mọn nhất của con người.
Cô nghĩ, chỉ có động vật mới cần tính dục. Còn con người, cần có nhu cầu cao hơn, phá vỡ sự ràng buộc nông cạn này.
Có một truyền thuyết đẹp như thế này, thế gian có một nữ thần trong trắng thuần khiết, vị nữ thần này cai quản vạn vật trên trái đất, vô cùng thanh cao, đến thần thánh cũng không thể xâm hại đến nàng.
Nhưng có một ngày, trong lòng vị nữ thần, tình yêu đột nhiên trỗi dậy.
Cô đã gặp một chàng trai đẹp nhất trên thế giới, hai người nảy sinh tình cảm, tình yêu của hai người mãnh liệt không gì so sánh được.
Nhưng vị nữ thần ngay sau đó phát hiện, sự đòi hỏi trên cơ thể của nam giới trở thành hành vi cô không thể chấp nhận. Điều nữ thần cần là tình yêu về mặt tinh thần, còn nam giới thì thường trong một số thời điểm khó kiềm chế được hành vi muốn xâm phạm vào cơ thể của nữ thần.
Nữ thần cho rằng, cơ thể của mình là thuần khiết nhất, hoàn mỹ nhất thế gian, không cho phép kẻ nào tới xâm phạm. Tình yêu đối với cô, chắc chắn không có quan hệ với tình dục. Tình dục là dơ bẩn, chỉ có tình yêu mới là cao quý nhất.
Do đó, nữ thần trong một phút tức giận đã giết hết tất cả đàn ông trên thế gian, từ đó chỉ còn phụ nữ.
Mà trong lòng Lý Hồng, vẫn mơ về một huyền thoại như thế.
Cho nên khi Trương Nhất Phàm đụng vào cô, toàn thân cô run lên, cảm giác như toàn thân nổi da gà.
Về khoản này, Lý Hồng tuyệt đối thần khiết như nước vậy, thủ thân như ngọc ba mươi năm, thân thể của cô ấy, ngoài bố mẹ cô hồi nhỏ khi tắm rửa cho, còn chưa có bất kỳ ai khác động vào. Cho nên hôm nay, khi Trương Nhất Phàm đột nhiên phá vỡ ranh giới đó, Lý Hồng quá căng thẳng đã đẩy Trương Nhất Phàm ra.
Cô có thể thật thà mà nói, Trương Nhất Phàm chính là người đàn ông đầu tiên chạm vào thân thể cô.
Nụ hôn đầu tiên, cả bầu ngực cô nữa, đều bị hắn cướp đi rồi. Hơn nữa cả hai lần đều rất bất ngờ, khiến cô không kịp phòng bị.
Cô vẫn luôn cho rằng, tình yêu là dắt tay nhau, trao nhau nụ hôn, hai người nằm trên thảm cỏ ngắm trăng, đếm sao. Sự tiếp xúc thân mật nhất của thân thể cũng chỉ là ôm.
Ngoài những điều đó ra thì còn gì khác nữa? Nếu tiến thêm một bước nữa thôi là Lý Hồng thấy tình yêu không còn trong sáng, thuần khiết nữa. Nó giống như kiểu bản năng động vật, thú tính nguyên thủy của con người.
Tình yêu đích thực, không cần đến cái đó.
Thế nhưng, Trương Nhất Phàm vừa mới đụng vào vùng cấm của cô, mà khu vực cấm này, cô đã rất cẩn thận giữ gìn ba mươi năm nay, hôm nay đã bị người ta xâm phạm. Lý Hồng ngồi bật dậy, mặt biến sắc.
Trương Nhất Phàm không hiểu nổi, bản thân đã mạo phạm cô ở chỗ nào khiến cô tức giận như vậy. Hắn nhìn vẻ phẫn nộ của cô, giống hệt như lúc hắn hôn cô lần đầu tiên.
Thật là một người kỳ quái, làm gì có chuyện chỉ hôn thôi mà không vuốt ve. Vuốt ve nhiều lúc là việc làm không tự chủ, do không kìm lòng được mà tự nhiên xảy ra thôi. Thế nhưng Lý Hồng lại quá để ý, thậm chí còn tức giận. Trương Nhất Phàm chỉ có thể kết luận, cô ta là một người kỳ dị.
Hai người ngồi trên thảm cỏ bên bờ sông cũng quên mất cả thời gian. Lý Hồng đột nhiên đứng lên nói:
- Chúng ta về đi!
Trương Nhất Phàm có thể thấy được là cô vẫn còn đang giận.
Trong lòng hắn đang rất không hiểu, chẳng phải là chính em muốn được yêu sao? Khi anh hôn em, em cũng không từ chối mà.
Lẽ nào mình không nên chạm vào cô ấy? Trương Nhất Phàm không thể đoán được trong lòng cô nghĩ gì, nhìn thấy Lý Hồng đang tức giận bỏ về, hắn đành phải đứng dậy đuổi theo.
Lần trước cũng vậy, sau khi mình hôn cô ấy một cái, cô ấy cũng nổi giận.
Lần này cũng thế, chỉ là khi hôn cô ấy, cô có vẻ không tức giận, thậm chí còn thụ động tiếp nhận rồi. Điều này Trương Nhất Phàm có thể khẳng định. Vậy nguyên nhân sự tức giận của cô ấy là gì?
Mặt trăng khẽ chui ra từ trong đám mây, nhìn thấy bóng hai người có chút khoảng cách, lại chậm chậm chui trở lại.
Lý Hồng chờ cạnh cửa xe, chờ Trương Nhất Phàm dùng điều khiển mở khóa liền mở cửa lên xe, không nói một lời. Xem chừng như đang bị tổn thương một cách ghê gớm.
Trương Nhất Phàm nhìn cô, cũng không biết nên nói gì, chỉ chậm rãi thắt dây an toàn, đồng thời ra hiệu cho Lý Hồng, cô vùng vằng kéo dây, gài trước ngực.
Khi thắt dây an toàn, đột nhiên cô phát hiện phần ngực bị Trương Nhất Phàm sờ vào căng lên rất lớn, cô phải nới rộng dây thêm.
Trương Nhất Phàm không nhịn nổi muốn cười, Lý Hồng trừng mắt nhìn hắn một cái, cũng không nói gì.
Trương Nhất Phàm hỏi, em giận à?
Lý Hồng rốt cục trả lời một câu:
- Mặc kệ anh!
Trương Nhất Phàm sờ sờ gáy, ngượng ngùng cười khởi động xe.
Hắn cuối cùng cũng nhận ra kiểu tính cách của Lý Hồng, có phải người con gái nào cũng có thiên tính như vậy? Dù có kiên cường, lạnh lùng đến đâu thì cũng có điểm yếu.
Xe đưa Lý Hồng về tới khách sạn, dừng lại hồi lâu mà cô vẫn ngồi yên trên xe không động đậy, cũng không biết là cô đang nghĩ gì? Trương Nhất Phàm nói:
- Để anh đưa em lên nhé!
Lý Hồng xuống xe, hắn cũng theo xuống.
Hai người vào khách sạn, vào thang máy, cũng không ai nói câu nào.
Tới cửa phòng, Lý Hồng quẹt thẻ mở cửa, cô đi vào cũng không đóng cửa. Trương Nhất Phàm cũng tự nhiên đi theo vào, và đóng cửa lại.
Lý Hồng nghe thấy cả tiếng tim mình đập thình thịch, cũng không biết tại sao lại đập mạnh như thế. Nhất là khi nhìn thấy Trương Nhất Phàm bước vào, cô càng có chút khát vọng, vừa có chút bối rối.
Trương Nhất Phàm ôm lấy cô từ phía sau, thân thể cô tự nhiên mềm nhũn ra, giống như bùn ướt vậy. Sau đó, Trương Nhất Phàm hôn cô, cô vẫn không cự tuyệt, ngược lại còn thụ động tiếp nhận nụ hôn của anh.
Hút lấy nước miếng trong miệng cô, Trương Nhất Phàm cảm thấy như có hương đàn nhè nhẹ đưa vào miệng mình, cảm giác này thật là thích.
Lý Hồng là một học sinh giỏi, hay đó là bản năng tự nhiên của con gái. Sự chủ động của Trương Nhất Phàm làm Lý Hồng cũng bị kéo theo, Lý Hồng cũng dần dần thích ứng.
Khi hôn, bàn tay của đàn ông thường không chủ động tìm đến những chỗ nhạy cảm của người yêu, Trương Nhất Phàm lại sờ vào ngực của cô, Lý Hồng đẩy tay hắn ra, nói cô không muốn.
Nhưng khi Trương Nhất Phàm buông lỏng cô ra, cô lại ôm lấy đầu hắn, chủ động hôn.
Lần này, là cô ấy chủ động. Trương Nhất Phàm ôm lấy cô, ngồi lên sô pha, hai người thực hiện nụ hôn kiểu pháp. (Đừng hỏi tôi hôn kiểu Pháp là thế nào, nếu không hiểu, có thể mua đĩa về xem.)
Lý Hồng hôn môi, hoàn toàn không có chút kỹ năng nào đáng nói, chỉ là những phản ứng bản năng thụ động.
Trương Nhất Phàm không biết trong lòng cô nghĩ gì, dù sao, cô hôn rất nhiệt tình, mặc dù hôn không giỏi. Dường như là châm ngòi cho ngọn núi lửa đang âm ỉ nung nấu trong mình dòng nham thạch bấy lâu, cuối cùng cũng bộc phát, tuôn trào.
ĐĐiều nguy hiểm nhất là, Lý Hồng không cho hắn chạm vào những khu vực nhạy cảm trên người cô, ngực và mông đều không cho phép, phần đùi trong càng không cần nói rồi. Kỳ thật, mông của Lý Hồng rất tròn, gợi cảm. Trương Nhất Phàm khi áp sát vào người cô cảm giác rất rõ điều này.
Thế nhưng, khu vực kích thích chết người như vậy mà Lý Hồng lại không cho phép chạm vào.
Trương Nhất Phàm chỉ có thể ôm đầu cô, hôn điên cuồng. Tới khi lưỡi của cả hai đều tê dại rồi mới ngồi xuống nghỉ ngơi. Lý Hồng được Trương Nhất Phàm ôm ngang người, bộ mông đẫy đà của cô cảm thấy được vũ khí đàn ông của Trương Nhất Phàm, đang hừng hực hung khí nén vào mông cô.
Lý Hồng không có kinh nghiệm về việc này, cô không thể hiểu được cảm khổ sở của Trương Nhất Phàm lúc này. Giờ phút này, bản thân cô cảm thấy rất thỏa mãn, dường như vừa làm được một việc rất sung sướng.
Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của cô đang đỏ bừng, sắc đỏ hoàn toàn không giống như khi uống rượu, mà là do tình cảm mãnh liệt tạo ra. Trương Nhất Phàm phát hiện, ánh mắt của Lý Hồng lúc này thật nhu mì hiếm thấy, cô dường như đang bị chính mình kích động. Trương Nhất Phàm rất hy vọng cô bị kích động, để rồi anh nhân cơ hội tiến lên. Nhưng Lý Hồng vẫn là Lý Hồng, một người con gái mà có thể làm mùa hè đóng băng.
Có thể khiến cô ấy biến đổi như hiện tại thế này cũng là thành tích đáng kể rồi. Còn mong cô ấy biến chuyển thêm chút nữa, sợ là còn khó hơn cả làm cây sắt ra hoa. Trương Nhất Phàm không biết nụ hôn mãnh liệt vừa rồi có làm cho thân thể Lý Hồng biến chuyển gì hay không, hắn rất muốn biết, nhưng đáng tiếc là Lý Hồng không cho hắn đụng vào người.
Trương Nhất Phàm khổ sở, ánh mắt dừng lại trên gò bồng đảo của cô dưới lớp áo, trong tim gào thét: thà giết tôi đi còn hơn!
Quả thật, hành vi của Lý Hồng không thua gì giết người, thậm chí còn dã man hơn.
Bản thân là một người đàn ông vô cùng bình thường, đầy sức khỏe, mà Lý Hồng chỉ cho phép xem, không được phép động vào. Điều này khiến cho hỏa dục trong người Trương Nhất Phàm cảm giác như không thể kìm nổi, muốn bộc phát bất cứ lúc nào.
Hắn rất thèm được ôm lấy Lý Hồng, cùng cô đắm chìm trong chuyện đó.
Lý Hồng nhìn hắn, cảm thấy không thể tin nổi, đều là đàn ông – là sinh vật chuyên dùng nửa thân dưới để giải quyết vấn đề, cho nên bây giờ là lúc cần phải bàn đến vấn đề của nửa thân dưới rồi. Thế nhưng Lý Hồng chọn cách trốn tránh không trả lời, ngược lại, nếu Trương Nhất Phàm cố tình đòi hỏi, cô sẽ cho đó là một sự sỉ nhục cô.
Điều cô cần là tình yêu, không có liên quan đến tình dục. Nếu đề cập đến vấn đề này, Lý Hồng sẽ cho là không trong sáng.
Cũng may là khi Trương Nhất Phàm sắp không kiềm chế nổi thì chuông điện thoại reo. Trật trùng hợp là điện thoại của cả Trương Nhất Phàm và Lý Hồng đều cùng reo một lúc.
Lý Hồng từ trên người Trương Nhất Phàm đứng dậy, mò lấy điện thoại trong túi, đi ra ngoài nghe. Trương Nhất Phàm cũng rút điện thoại, là Đường Vũ gọi. Y nói hội đàn em muốn tổ chức tiễn đại ca, hỏi Trương Nhất Phàm thời gian nào phù hợp nhất.
Trương Nhất Phàm nói, chuyện này để tính sau, ngày mai tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu. Vừa ngắt máy xong thì Lý Hồng cũng kết thúc cuộc điện thoại của cô.
Cô nắm điện thoại trong tay, nhìn Trương Nhất Phàm nói:
- Anh phải đi bây giờ à?
Trương Nhất Phàm gật gật đầu, hắn thấy mình không đi không được rồi, vốn dĩ còn chưa biết nói với Lý Hồng thế nào, nhân câu hỏi đó của cô, hắn bèn thuận nước đẩy thuyền luôn. Nếu không cứ thế này, hắn sợ sẽ đứt hết gân mạch, nổ tung người mà chết mất.
Đàn ông vốn là động vật đầy thú tính, họ không thể chống đỡ nổi với cám dỗ, khiêu khích. Người con gái như Lý Hồng đối với họ, thật đúng như một loại vũ khí có khả năng sát thương chí mạng.
Lý Hồng cũng biết là không thể giữ hắn ở lại qua đêm, về mặt này, cô dù sao cũng rất có lý trí. Do đó, Lý Hồng tiễn hắn ra cửa, hai người ôm lấy nhau, lại hôn nhau say đắm.
Trương Nhất Phàm trong khi hôn lại muốn vuốt ve cơ thể cô, nhưng Lý Hồng luôn chủ động gạt tay hắn ra mỗi khi tay hắn gần chạm vào ngực cô. Cuối cùng, Trương Nhất Phàm mang theo một chút thất vọng rời khỏi nhà Lý Hồng.
Lúc chia tay, hắn nhận thấy trong mắt Lý Hồng đang nhìn hắn có một tia lưu luyến.
Từ khách sạn đi ra, Trương Nhất Phàm toàn thân nóng bừng, hắn cần phải tìm chỗ nào đó để dập lửa, nếu không hắn có thể sẽ chết mất. Do đó, hắn gọi điện cho Liễu Hồng, Liễu Hồng lúc này đang tắm trong nhà, nhận được điện thoại của Trương Nhất Phàm, cô ậm ừ vài tiếng.
Sau đó, cô quấn khăn tắm vào phòng khách ngồi chờ hắn về, Trương Nhất Phàm vừa vào phòng liền điên cuồng bế Liễu Hồng vào phòng ngủ. Liễu Hồng bị sự thô lỗ và bạo lực của hắn làm cho hoảng sợ một chút, nhưng cô vẫn cắn môi chịu đựng, phối hợp với hắn, nằm trên giường không phản kháng.
Liễu Hồng không thể ngăn được miệng mình phát ra những âm thanh rên rỉ, dưới ánh đèn, thân thể Liễu Hồng trắng như tuyết đang rung lắc không ngừng. Khi mới bắt đầu, cô còn cảm thấy có thể thích ứng được, nhưng sau đó, cô chỉ biết hai tay nắm chặt khăn trải giường, chịu đựng những cái đâm húc điên cuồng của Trương Nhất Phàm.
Cô vẫn nhất định cho rằng, tình yêu và tình dục không có quan hệ với nhau.
Tình yêu vô cùng đẹp đẽ, như thánh thần; mà tình dục là xấu xa, là biểu hiện hèn mọn nhất của con người.
Cô nghĩ, chỉ có động vật mới cần tính dục. Còn con người, cần có nhu cầu cao hơn, phá vỡ sự ràng buộc nông cạn này.
Có một truyền thuyết đẹp như thế này, thế gian có một nữ thần trong trắng thuần khiết, vị nữ thần này cai quản vạn vật trên trái đất, vô cùng thanh cao, đến thần thánh cũng không thể xâm hại đến nàng.
Nhưng có một ngày, trong lòng vị nữ thần, tình yêu đột nhiên trỗi dậy.
Cô đã gặp một chàng trai đẹp nhất trên thế giới, hai người nảy sinh tình cảm, tình yêu của hai người mãnh liệt không gì so sánh được.
Nhưng vị nữ thần ngay sau đó phát hiện, sự đòi hỏi trên cơ thể của nam giới trở thành hành vi cô không thể chấp nhận. Điều nữ thần cần là tình yêu về mặt tinh thần, còn nam giới thì thường trong một số thời điểm khó kiềm chế được hành vi muốn xâm phạm vào cơ thể của nữ thần.
Nữ thần cho rằng, cơ thể của mình là thuần khiết nhất, hoàn mỹ nhất thế gian, không cho phép kẻ nào tới xâm phạm. Tình yêu đối với cô, chắc chắn không có quan hệ với tình dục. Tình dục là dơ bẩn, chỉ có tình yêu mới là cao quý nhất.
Do đó, nữ thần trong một phút tức giận đã giết hết tất cả đàn ông trên thế gian, từ đó chỉ còn phụ nữ.
Mà trong lòng Lý Hồng, vẫn mơ về một huyền thoại như thế.
Cho nên khi Trương Nhất Phàm đụng vào cô, toàn thân cô run lên, cảm giác như toàn thân nổi da gà.
Về khoản này, Lý Hồng tuyệt đối thần khiết như nước vậy, thủ thân như ngọc ba mươi năm, thân thể của cô ấy, ngoài bố mẹ cô hồi nhỏ khi tắm rửa cho, còn chưa có bất kỳ ai khác động vào. Cho nên hôm nay, khi Trương Nhất Phàm đột nhiên phá vỡ ranh giới đó, Lý Hồng quá căng thẳng đã đẩy Trương Nhất Phàm ra.
Cô có thể thật thà mà nói, Trương Nhất Phàm chính là người đàn ông đầu tiên chạm vào thân thể cô.
Nụ hôn đầu tiên, cả bầu ngực cô nữa, đều bị hắn cướp đi rồi. Hơn nữa cả hai lần đều rất bất ngờ, khiến cô không kịp phòng bị.
Cô vẫn luôn cho rằng, tình yêu là dắt tay nhau, trao nhau nụ hôn, hai người nằm trên thảm cỏ ngắm trăng, đếm sao. Sự tiếp xúc thân mật nhất của thân thể cũng chỉ là ôm.
Ngoài những điều đó ra thì còn gì khác nữa? Nếu tiến thêm một bước nữa thôi là Lý Hồng thấy tình yêu không còn trong sáng, thuần khiết nữa. Nó giống như kiểu bản năng động vật, thú tính nguyên thủy của con người.
Tình yêu đích thực, không cần đến cái đó.
Thế nhưng, Trương Nhất Phàm vừa mới đụng vào vùng cấm của cô, mà khu vực cấm này, cô đã rất cẩn thận giữ gìn ba mươi năm nay, hôm nay đã bị người ta xâm phạm. Lý Hồng ngồi bật dậy, mặt biến sắc.
Trương Nhất Phàm không hiểu nổi, bản thân đã mạo phạm cô ở chỗ nào khiến cô tức giận như vậy. Hắn nhìn vẻ phẫn nộ của cô, giống hệt như lúc hắn hôn cô lần đầu tiên.
Thật là một người kỳ quái, làm gì có chuyện chỉ hôn thôi mà không vuốt ve. Vuốt ve nhiều lúc là việc làm không tự chủ, do không kìm lòng được mà tự nhiên xảy ra thôi. Thế nhưng Lý Hồng lại quá để ý, thậm chí còn tức giận. Trương Nhất Phàm chỉ có thể kết luận, cô ta là một người kỳ dị.
Hai người ngồi trên thảm cỏ bên bờ sông cũng quên mất cả thời gian. Lý Hồng đột nhiên đứng lên nói:
- Chúng ta về đi!
Trương Nhất Phàm có thể thấy được là cô vẫn còn đang giận.
Trong lòng hắn đang rất không hiểu, chẳng phải là chính em muốn được yêu sao? Khi anh hôn em, em cũng không từ chối mà.
Lẽ nào mình không nên chạm vào cô ấy? Trương Nhất Phàm không thể đoán được trong lòng cô nghĩ gì, nhìn thấy Lý Hồng đang tức giận bỏ về, hắn đành phải đứng dậy đuổi theo.
Lần trước cũng vậy, sau khi mình hôn cô ấy một cái, cô ấy cũng nổi giận.
Lần này cũng thế, chỉ là khi hôn cô ấy, cô có vẻ không tức giận, thậm chí còn thụ động tiếp nhận rồi. Điều này Trương Nhất Phàm có thể khẳng định. Vậy nguyên nhân sự tức giận của cô ấy là gì?
Mặt trăng khẽ chui ra từ trong đám mây, nhìn thấy bóng hai người có chút khoảng cách, lại chậm chậm chui trở lại.
Lý Hồng chờ cạnh cửa xe, chờ Trương Nhất Phàm dùng điều khiển mở khóa liền mở cửa lên xe, không nói một lời. Xem chừng như đang bị tổn thương một cách ghê gớm.
Trương Nhất Phàm nhìn cô, cũng không biết nên nói gì, chỉ chậm rãi thắt dây an toàn, đồng thời ra hiệu cho Lý Hồng, cô vùng vằng kéo dây, gài trước ngực.
Khi thắt dây an toàn, đột nhiên cô phát hiện phần ngực bị Trương Nhất Phàm sờ vào căng lên rất lớn, cô phải nới rộng dây thêm.
Trương Nhất Phàm không nhịn nổi muốn cười, Lý Hồng trừng mắt nhìn hắn một cái, cũng không nói gì.
Trương Nhất Phàm hỏi, em giận à?
Lý Hồng rốt cục trả lời một câu:
- Mặc kệ anh!
Trương Nhất Phàm sờ sờ gáy, ngượng ngùng cười khởi động xe.
Hắn cuối cùng cũng nhận ra kiểu tính cách của Lý Hồng, có phải người con gái nào cũng có thiên tính như vậy? Dù có kiên cường, lạnh lùng đến đâu thì cũng có điểm yếu.
Xe đưa Lý Hồng về tới khách sạn, dừng lại hồi lâu mà cô vẫn ngồi yên trên xe không động đậy, cũng không biết là cô đang nghĩ gì? Trương Nhất Phàm nói:
- Để anh đưa em lên nhé!
Lý Hồng xuống xe, hắn cũng theo xuống.
Hai người vào khách sạn, vào thang máy, cũng không ai nói câu nào.
Tới cửa phòng, Lý Hồng quẹt thẻ mở cửa, cô đi vào cũng không đóng cửa. Trương Nhất Phàm cũng tự nhiên đi theo vào, và đóng cửa lại.
Lý Hồng nghe thấy cả tiếng tim mình đập thình thịch, cũng không biết tại sao lại đập mạnh như thế. Nhất là khi nhìn thấy Trương Nhất Phàm bước vào, cô càng có chút khát vọng, vừa có chút bối rối.
Trương Nhất Phàm ôm lấy cô từ phía sau, thân thể cô tự nhiên mềm nhũn ra, giống như bùn ướt vậy. Sau đó, Trương Nhất Phàm hôn cô, cô vẫn không cự tuyệt, ngược lại còn thụ động tiếp nhận nụ hôn của anh.
Hút lấy nước miếng trong miệng cô, Trương Nhất Phàm cảm thấy như có hương đàn nhè nhẹ đưa vào miệng mình, cảm giác này thật là thích.
Lý Hồng là một học sinh giỏi, hay đó là bản năng tự nhiên của con gái. Sự chủ động của Trương Nhất Phàm làm Lý Hồng cũng bị kéo theo, Lý Hồng cũng dần dần thích ứng.
Khi hôn, bàn tay của đàn ông thường không chủ động tìm đến những chỗ nhạy cảm của người yêu, Trương Nhất Phàm lại sờ vào ngực của cô, Lý Hồng đẩy tay hắn ra, nói cô không muốn.
Nhưng khi Trương Nhất Phàm buông lỏng cô ra, cô lại ôm lấy đầu hắn, chủ động hôn.
Lần này, là cô ấy chủ động. Trương Nhất Phàm ôm lấy cô, ngồi lên sô pha, hai người thực hiện nụ hôn kiểu pháp. (Đừng hỏi tôi hôn kiểu Pháp là thế nào, nếu không hiểu, có thể mua đĩa về xem.)
Lý Hồng hôn môi, hoàn toàn không có chút kỹ năng nào đáng nói, chỉ là những phản ứng bản năng thụ động.
Trương Nhất Phàm không biết trong lòng cô nghĩ gì, dù sao, cô hôn rất nhiệt tình, mặc dù hôn không giỏi. Dường như là châm ngòi cho ngọn núi lửa đang âm ỉ nung nấu trong mình dòng nham thạch bấy lâu, cuối cùng cũng bộc phát, tuôn trào.
ĐĐiều nguy hiểm nhất là, Lý Hồng không cho hắn chạm vào những khu vực nhạy cảm trên người cô, ngực và mông đều không cho phép, phần đùi trong càng không cần nói rồi. Kỳ thật, mông của Lý Hồng rất tròn, gợi cảm. Trương Nhất Phàm khi áp sát vào người cô cảm giác rất rõ điều này.
Thế nhưng, khu vực kích thích chết người như vậy mà Lý Hồng lại không cho phép chạm vào.
Trương Nhất Phàm chỉ có thể ôm đầu cô, hôn điên cuồng. Tới khi lưỡi của cả hai đều tê dại rồi mới ngồi xuống nghỉ ngơi. Lý Hồng được Trương Nhất Phàm ôm ngang người, bộ mông đẫy đà của cô cảm thấy được vũ khí đàn ông của Trương Nhất Phàm, đang hừng hực hung khí nén vào mông cô.
Lý Hồng không có kinh nghiệm về việc này, cô không thể hiểu được cảm khổ sở của Trương Nhất Phàm lúc này. Giờ phút này, bản thân cô cảm thấy rất thỏa mãn, dường như vừa làm được một việc rất sung sướng.
Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của cô đang đỏ bừng, sắc đỏ hoàn toàn không giống như khi uống rượu, mà là do tình cảm mãnh liệt tạo ra. Trương Nhất Phàm phát hiện, ánh mắt của Lý Hồng lúc này thật nhu mì hiếm thấy, cô dường như đang bị chính mình kích động. Trương Nhất Phàm rất hy vọng cô bị kích động, để rồi anh nhân cơ hội tiến lên. Nhưng Lý Hồng vẫn là Lý Hồng, một người con gái mà có thể làm mùa hè đóng băng.
Có thể khiến cô ấy biến đổi như hiện tại thế này cũng là thành tích đáng kể rồi. Còn mong cô ấy biến chuyển thêm chút nữa, sợ là còn khó hơn cả làm cây sắt ra hoa. Trương Nhất Phàm không biết nụ hôn mãnh liệt vừa rồi có làm cho thân thể Lý Hồng biến chuyển gì hay không, hắn rất muốn biết, nhưng đáng tiếc là Lý Hồng không cho hắn đụng vào người.
Trương Nhất Phàm khổ sở, ánh mắt dừng lại trên gò bồng đảo của cô dưới lớp áo, trong tim gào thét: thà giết tôi đi còn hơn!
Quả thật, hành vi của Lý Hồng không thua gì giết người, thậm chí còn dã man hơn.
Bản thân là một người đàn ông vô cùng bình thường, đầy sức khỏe, mà Lý Hồng chỉ cho phép xem, không được phép động vào. Điều này khiến cho hỏa dục trong người Trương Nhất Phàm cảm giác như không thể kìm nổi, muốn bộc phát bất cứ lúc nào.
Hắn rất thèm được ôm lấy Lý Hồng, cùng cô đắm chìm trong chuyện đó.
Lý Hồng nhìn hắn, cảm thấy không thể tin nổi, đều là đàn ông – là sinh vật chuyên dùng nửa thân dưới để giải quyết vấn đề, cho nên bây giờ là lúc cần phải bàn đến vấn đề của nửa thân dưới rồi. Thế nhưng Lý Hồng chọn cách trốn tránh không trả lời, ngược lại, nếu Trương Nhất Phàm cố tình đòi hỏi, cô sẽ cho đó là một sự sỉ nhục cô.
Điều cô cần là tình yêu, không có liên quan đến tình dục. Nếu đề cập đến vấn đề này, Lý Hồng sẽ cho là không trong sáng.
Cũng may là khi Trương Nhất Phàm sắp không kiềm chế nổi thì chuông điện thoại reo. Trật trùng hợp là điện thoại của cả Trương Nhất Phàm và Lý Hồng đều cùng reo một lúc.
Lý Hồng từ trên người Trương Nhất Phàm đứng dậy, mò lấy điện thoại trong túi, đi ra ngoài nghe. Trương Nhất Phàm cũng rút điện thoại, là Đường Vũ gọi. Y nói hội đàn em muốn tổ chức tiễn đại ca, hỏi Trương Nhất Phàm thời gian nào phù hợp nhất.
Trương Nhất Phàm nói, chuyện này để tính sau, ngày mai tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu. Vừa ngắt máy xong thì Lý Hồng cũng kết thúc cuộc điện thoại của cô.
Cô nắm điện thoại trong tay, nhìn Trương Nhất Phàm nói:
- Anh phải đi bây giờ à?
Trương Nhất Phàm gật gật đầu, hắn thấy mình không đi không được rồi, vốn dĩ còn chưa biết nói với Lý Hồng thế nào, nhân câu hỏi đó của cô, hắn bèn thuận nước đẩy thuyền luôn. Nếu không cứ thế này, hắn sợ sẽ đứt hết gân mạch, nổ tung người mà chết mất.
Đàn ông vốn là động vật đầy thú tính, họ không thể chống đỡ nổi với cám dỗ, khiêu khích. Người con gái như Lý Hồng đối với họ, thật đúng như một loại vũ khí có khả năng sát thương chí mạng.
Lý Hồng cũng biết là không thể giữ hắn ở lại qua đêm, về mặt này, cô dù sao cũng rất có lý trí. Do đó, Lý Hồng tiễn hắn ra cửa, hai người ôm lấy nhau, lại hôn nhau say đắm.
Trương Nhất Phàm trong khi hôn lại muốn vuốt ve cơ thể cô, nhưng Lý Hồng luôn chủ động gạt tay hắn ra mỗi khi tay hắn gần chạm vào ngực cô. Cuối cùng, Trương Nhất Phàm mang theo một chút thất vọng rời khỏi nhà Lý Hồng.
Lúc chia tay, hắn nhận thấy trong mắt Lý Hồng đang nhìn hắn có một tia lưu luyến.
Từ khách sạn đi ra, Trương Nhất Phàm toàn thân nóng bừng, hắn cần phải tìm chỗ nào đó để dập lửa, nếu không hắn có thể sẽ chết mất. Do đó, hắn gọi điện cho Liễu Hồng, Liễu Hồng lúc này đang tắm trong nhà, nhận được điện thoại của Trương Nhất Phàm, cô ậm ừ vài tiếng.
Sau đó, cô quấn khăn tắm vào phòng khách ngồi chờ hắn về, Trương Nhất Phàm vừa vào phòng liền điên cuồng bế Liễu Hồng vào phòng ngủ. Liễu Hồng bị sự thô lỗ và bạo lực của hắn làm cho hoảng sợ một chút, nhưng cô vẫn cắn môi chịu đựng, phối hợp với hắn, nằm trên giường không phản kháng.
Liễu Hồng không thể ngăn được miệng mình phát ra những âm thanh rên rỉ, dưới ánh đèn, thân thể Liễu Hồng trắng như tuyết đang rung lắc không ngừng. Khi mới bắt đầu, cô còn cảm thấy có thể thích ứng được, nhưng sau đó, cô chỉ biết hai tay nắm chặt khăn trải giường, chịu đựng những cái đâm húc điên cuồng của Trương Nhất Phàm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.