Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 447: Thằng điên trên mạng

Tây Lâu Nguyệt

10/06/2013

Sau khi phá xong bản án buôn ma túy giết người, cả khu Song Giang, đã xuất hiện sự bình yên hiếm có.

Rất nhiều người đi trên đường, không ngờ rất tự giác cảm giác được nhiều như thế.

Công việc của Trương Nhất Phàm, cũng khôi phục được quỹ đạo bình thường. Vương Mộ Tuyết cuối cùng đã vượt qua thời kì nguy hiểm một cách an toàn, trong lòng mọi người coi như đã trút bỏ được khối đá đó.

Trải qua cuộc đấu tranh phạm tội kích động kia, suy nghĩ của rất nhiều người đối với Trương Nhất Phàm đã có sự thay đổi lớn.

Rất nhiều người vốn rất ít đến, thậm chí là những người không đến báo cáo công việc, mấy ngày này đã chịu khó hơn nhiều so với trước kia. Trưởng ban Tuyên giáo vừa đi, trong lòng cứ buồn bã, Từ Yến thấp thỏm không yên, mặt mang theo ý cười đến phòng làm việc Bí thư Thành ủy.

Thực ra Trương Nhất Phàm không có suy nghĩ gì với Từ Yến, chỉ có điều đưa cho cô ấy chức vị chủ nhiệm Chánh văn phòng rồi, để cô ấy vào phòng Thư ký. Mà Từ Yến luôn lo lắng trong lòng, trong kế hoạch tiếp theo cũng Bí thư Thành ủy, có loại trừ mình ra khỏi Thành ủy không?

Do đó nhìn thấy kết cục của Ngô Lý Mậu, cô ta thường có một cảm giác lo lắng không tả thành lời.

Tuy rằng cô ta và Ngô Lý Mậu không có giao tình gì, dù cũng là đồng nghiệp ở Thành ủy đã nhiều năm như vậy, khó tránh có cảm giác thỏ chết cáo thương. Nhưng mà sau khi Trương Nhất Phàm điều cô ta làm Phó trưởng ban thư kí, cũng vẫn không áp dụng hành động gì.

Trong lòng Từ Yến đắn đo suy nghĩ, cân nhắc rất lâu, cuối cùng vẫn thuyết phục bản thân, phải chủ động trong công việc, có tình hình báo cáo nhiều hơn với lãnh đạo.

Nếu như ăn năn hối hận, không cố gắng tranh thủ, chỉ sợ thực sự đã bị lãnh đạo cho ra rìa. Con người những lúc như thế này, một khi qua cửa ải bản thân này, trong lòng liền thoải mải rất nhanh, nhẹ nhàng đi nhiều.

Trương Nhất Phàm đang xem lướt qua thông tin trên mạng ngày hôm nay, thấy Từ Yến đi vào, liền ngẩng đầu lên nhìn.

- Bí thư Trương!

- Ngồi!

Trương Nhất Phàm ở vị trí nhân vật số một của bộ máy lãnh đạo của thành phố Song Giang, tự nhiên phải nhìn tổng quát. Biểu hiện của các thành viên quan trọng của thành ủy, đương nhiên cũng có cái nhìn đầy đủ. Gần đây biểu hiện của Từ Yến hơi tiêu cực, đây là một hiện tượng không tốt.

Nhưng mà thấy dáng vẻ hôm nay của cô ta, còn có vẻ mặt trang điểm một cách tỉ mỉ, Trương Nhất Phàm liền thầm gật đầu. Từ Yến cuối cùng đã phá bỏ những ràng buộc trong lòng, dựa vào tổ chức, đây là một hiện tượng tốt.

Có lẽ là thấy tâm trạng của Bí thư Trương tốt, Từ Yến mỉm cười:

- Bí thư Trương, gần đây trên diễn đàn Song Giang có một tin rất hót, ngôn từ của tác giả rất tùy tiện, quả thực đã đạt đến mức điên cuồng. Trước mắt bài này, đã ảnh hưởng rất lớn trên diễn đàn ở Song Giang.

- Ồ! Bài gì thế?

Từ trước đến giờ Trương Nhất Phàm không vào diễn đàn, sáng sớm Từ Yến đã chạy đến phòng làm việc, chắc chắn sẽ không bắn tên không đích, nói những lời không chất.

Thấy Bí thư Trương hỏi, Từ Yến đứng dậy:

- Tôi có thể đến dùng máy tính của anh một chút không?

Từ Yến hôm nay, rõ ràng đã ăn mặc một cách tỉ mỉ, vừa cắt tóc, uốn thành kiểu cuộn sóng xinh đẹp. Cả người một bộ tây phục khéo léo, mặc lên người càng tăng thêm khí chất của cô.

Bên trong tây phục mặc một chiếc áo trong cổ tròn, vừa không lộ ra sự mong manh ngắn ngủi, cũng tôn lên vòng ngực đáng tự hào của cô. Dưới sự cho phép của Trương Nhất Phàm, lúc cô đi đến, mang theo một mùi hương tươi mát. Trương Nhất Phàm lập tức đã ngửi ra, chính là loại mà Hà Tiêu Tiêu thích, hương vị của Bạch Hoan Tâm Estee Lauder.

Từ Yến ăn mặc xinh đẹp như vậy, đương nhiên không phải là để dụ dỗ lãnh đạo, mà chỉ vì muốn chiếm được tình cảm tốt và sự khen ngợi của lãnh đạo. Dẫu sao bề ngoài của con người, thường quyết định sự thành bại của một chuyện.

Khoảng thời gian này cô ta luôn suy nghĩ một vấn đề, muốn mở ra sự khác biệt giữa mình và Diệp Á Bình, vì vậy, Từ Yến liền trang điểm làm mình hoàn mỹ hơn trong hình tượng.

Thấy Từ Yến mở diễn đàn Song Giang ra, phía trên có một tiêu đề :

- Nhật kí người điên của tổ tông loài người.



Người phát ra tiêu đề tên là Y Giả vô địch.

Trương Nhất Phàm nghĩ, rốt cuộc tiêu đề này có gì kì quái? Có thể khiến Từ Yến vội vàng báo cáo với mình như vậy.

Từ Yến mở tiêu đề ra, liền lùi về phía sau ba bước, lặng lẽ chờ Bí thư Trương xem hết tiêu đề.

Trên tiêu đề viết như thế này.

Mỗi người trên thế giới đều có ước muốn của mình, tôi cũng từng có một ước muốn, một người cực kì vĩ đại, tư tưởng huy hoàng mà xưa nay chưa từng có. Hơn nữa nhiều năm như vậy, tôi luôn hướng về giấc mộng này để phấn đấu, cố gắng!

Có lẽ các bạn xem đến đây, đều cảm thấy rất kì lạ, ước muốn của tôi rốt cuộc là gì? Nói ra, chắc chắn sẽ dọa các bạn loài người ngu xuẩn có chỉ số thông minh thấp. Tôi từ trước đến giờ không cảm thấy mình là một loài người, tôi là thần linh ngồi tít trên cao, một vị thánh vĩ đại không ai thay thế được.

Tôi dám khẳng định, trăm năm sau, thành phố này, đất nước này, thậm chí là thế giới này, ha ha…tất cả loài người, đều sẽ là con cháu của tôi, là đời sau của tôi, là hậu duệ của tôi.

Những kẻ ngu ngốc xem bài văn này, nghĩ không rõ sao? Ha ha…

Bây giờ tôi có thể xác định rõ với các bạn, kế hoạch và lý tưởng vĩ đại này của tôi, sẽ khiến toàn bộ loài người, trở thành con cháu của tôi. Tôi muốn thống trị toàn bộ loài người, toàn bộ Địa Cầu.

Tôi muốn để cho tất cả phụ nữ, đều mang thai con của tôi, để bọn họ kế thừa cơ nghiệp này cho tôi! Sẽ có một ngày, thế giới này sẽ do con cháu tôi thống trị, chiếm lấy.

Hỡi những kẻ ngu ngốc, loài người ngu xuẩn, bây giờ đã hiểu rồi chứ! Trăm năm sau, thế giới này chỉ có một dòng họ, đó chính là dòng họ của ta, tất cả các ngươi và đời sau của các ngươi, đều sẽ biến mất trên thế giới này!

Từ nay về sau, cả thế giới, chỉ có ta độc tôn!

Y Giả vô địch!

Ồ! Nói lại cho các ngươi một bí mật kinh ngạc, hôm nay ta đã hoàn thành hai trăm ba mươi mốt thành quả, đã nhổ được hai trăm ba mươi mốt hạt cây ngày thần thánh. Từ nay về sau, trên thế giới này, đã có hai trăm ba mươi mốt người phụ nữ, Vì ta mà đi hoàn thành sứ mệnh vĩ đại này! Tin rằng trên thế giới này, chỉ có ta có thể bất tử!

Xem xong bài viết, phía sau là rất nhiều lời nhận xét. Rất nhiều người đã tức giận bất bình mà mắng lớn.

Lời nhận xét thứ hai: Thằng điên, chắc là con nhà giàu mới nổi nhiều tiền không có chỗ tiêu.

Lời nhận xét thứ ba: Vô vị, chắc nó toàn chơi với kĩ nữ, sau này con cháu nó đều là con trai, con gái của kĩ nữ. Con trai đời đời làm nô lệ, con gái đời đời làm kỹ nữ.

Lời nhận xét thứ tư: Đánh giá xong, đây là một kẻ thần kinh.

Lời nhận xét thứ năm: Bệnh tâm thần phân liệt, không có thuốc chữa.

Lời nhận xét thứ sáu: Giống như trên! Bổ sung một câu, nếu như loài người trên toàn thế giới này đều trở thành con cháu của mày, vậy thì sau này con cháu mày sẽ kết hôn với ai? Loạn luân à?

Lời nhận xét thứ bảy: Ủng hộ lời nhận xét trên, bổ sung một câu, biến thái!

Lời nhận xét thứ tám: thịt người gã, một người một chân, biến gã thành sinh vật bậc thấp.

Lời nhận xét thứ chín: Trực tiếp biến thành thực vật thì tốt thật, loại cặn bã này! Nước miếng.



Đây chỉ là những lời nói xằng bậy vô vị, có gì lạ sao? Trương Nhất Phàm châm một điếu thuốc, nhìn Từ Yến.

Từ Yến nhìn ánh mắt của hắn, trong lòng không sao kiên định được:

- Bí thư Trương, có thể cảm thấy, người đưa ra bài này, sẽ không nông cạn như vậy chứ. Hiện tại có rất nhiều người đang bàn luận, đang đoán, em cảm thấy người này chắc chắn có mục đích không thể nói cho ai biết, hoặc là nói y thực sự đang có một âm mưu lớn.

Loại bài này, không ngờ có thể tin được sao? Trương Nhất Phàm khẽ cười một chút, vậy thì phiền Trưởng ban thư kí, điều tra một chút.



Nhìn thấy Bí thư Trương đang rót trà, Từ Yến hơi thất vọng rời đi.

Đêm qua, cô đã nghiên cứu cả buổi, hơn nữa gần đây cô ấy cũng rât chú ý bài này. Luôn cảm thấy sau lưng người này, như đang đùa một âm mưu.

Trở về phòng làm việc, Từ Yến ngồi ngẩn người ở đó, một mình nghĩ, chẳng nhẽ gần đây mình đã xem phim viễn tưởng nhiều? Không ngờ lại chạy đến báo cáo với Bí thư Trương cái bài này.

Nhưng mà Từ Yến lại không cam tâm, bây giờ ngồi ở vị trí này, càng ngày càng có cảm giác khủng hoảng. Vừa rồi ánh mắt của Bí thư Trương này, rõ ràng là hơi không tín nhiệm.

Rất buồn bực, tình cảm thể hiện sai rồi.

Trương Nhất Phàm vốn dĩ cũng đang nghĩ, Từ Yến chắc không phải là người vô vị như thế. Không ngờ điện thoại của Hà Tiêu Tiêu gọi đến, đã quấy rầy suy nghĩ của hắn.

Hà Tiêu Tiêu muốn đến thành phố Song Giang điều tra thực tế, vì mối quan hệ cá nhân, Trương Nhất Phàm không đích thân đi đón. Lần này cô ấy chủ yếu là nhằm vào sự hợp tác của tập đoàn Hoa Long mà đến.

Khoảng thời gian trước, Vương Phú Nhân đã lấy được danh thiếp của cô ấy từ chỗ của Trương Nhất Phàm, hai người hẹn hôm nay gặp mặt. Vương Mộ Tuyết đã qua thời kì nguy hiểm, Vương Phú Nhân cũng thở phào nhẹ nhõm, tập trung tư tưởng vào công việc.

br />

Ông ta dẫn theo thư kí đón Hà Tiêu Tiêu và trợ lý của cô trên đường cao tốc.

Nhìn thấy người này tuổi không lớn, lại biểu hiện sự điềm đạm khác thường, nữ Chủ tịch chín chắn, Vương Phú Nhân không khỏi khiếp sợ trong lòng. Chính là cô Hà người nhỏ tuổi tương đương với con gái mình, làm cho cổ phiếu của tập đoàn Hoa Long chết đi sống lại.

Hai người nói chuyện mấy câu đơn giản, dưới sự sắp xếp của Vương Phú Nhân, trực tiếp ở trong khách sạn quốc tế Hải Thiên cao cấp nhất của Song Giang.

Đây là lần đầu tiên Hà Tiêu Tiêu đặt chân lên thương trường, dưới sự đồng ý và cho phép của Trương Nhất Phàm, cô ấy chắc chắn sẽ đưa quỹ tài chính, rót vào một phần của tập đoàn Hoa Long, chung vốn phát triển dự án mới này.

Đương nhiên, có địa vị của Trương Nhất Phàm ở thành phố Song Giang, số tiền đầu tư này của Hà Tiêu Tiêu chắc chắc không có rủi ro nào. Trương Nhất Phàm làm như vậy, cũng muốn giang tay cứu lấy doanh nghiệp duy nhất của thành phố Song Giang được tham gia vào thị trường cổ phiếu.

Quy mô và đẳng cấp của khách sạn quốc tế Hải Thiên này đều rất tốt, ở một khách sạn hạng nhất ở thành phố Song Giang. Hà Tiêu Tiêu tự nhiên không biết đây là sản nghiệp dưới danh nghĩa cũng Cừu Cương.

Vừa vào khách sạn, cô ấy liền bảo thư kí chuẩn bị tài liệu, sau đó nói đến chuyện đầu tư với Vương Phú Nhân ở trong khách sạn.

Vương Phú Nhân buôn bán đã nhiều năm, hiểu biết không ít thị trường tinh anh, nhưng từ trước đến giờ chưa từng thấy ai nhanh gọn dứt khoát như Hà Tiêu Tiêu, làm việc quyết đoán, là người nhanh nhẹn.

Không nghỉ lấy một hơi, liền chủ động yêu cầu làm việc. Đây chắc chắn là biểu hiện của thành ý, Vương Phú Nhân cũng không nỡ từ chối, liền gọi điện thoại, bảo thư kí đem tư liệu của khách sạn quốc tế Hải Thiên đến.

Trong kế hoạch của Hà Tiêu Tiêu, ở lại thành phố Song Giang ba ngày, hôm nay đã chuyển giao rõ ràng chuyện gặp mặt, ngày mai chính là ngày đến công ty để khảo sát. Nếu như phương diện hợp tác không có vấn đề gì, hai bên lập tức ký hợp đồng.

Hà Tiêu Tiêu làm việc, từ trước đến giờ không thích kéo dài. Đồng thời, cô ấy cũng chưa nhìn thấy dự án đầu tư này, sản xuất thiết bị chữa bệnh cao cấp, thuộc về hạng mục được liệt kê hàng đầu ở trong nước. Chỉ có điều làm thế nào sản xuất ra những thiết bị này và kĩ thuật sản xuất, lại cần Trương Nhất Phàm ra mặt.

Hai người đã đến khách sạn xác định việc kí hợp đồng, Vương Phú Nhân liền đứng dậy xin từ biệt.

Trương Nhất Phàm đang chuẩn bị hết giờ làm, liền nhận được điện thoại của Hà Tiêu Tiêu, vì thế liền cười nói:

- Nói sao rồi?

- Cũng được, con mắt tình tường của anh liệu em còn không tin sao. Chỉ có điều đến lúc cho nhập thiết bị sản xuất vào, e rằng cần anh ra mặt mới được. Dự án hợp đồng và ý đồ đầu tư của bọn họ đã nghiên cứu được mấy ngày rồi.

- Ừ, được, tối uống hai cốc, chúc sự nghiệp của chúng ta lại tiến thêm một bước nữa

Trương Nhất Phàm cười, nhẹ nhàng đi xuống lầu.

Mấy cô gái ở tòa nhà Thành ủy trông thấy tâm trạng hôm nay của Bí thư Trương rất vui! Mấy người lén cười phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Thiên Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook