Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1140: Tống Hạo Thiên muốn đến tỉnh Tương nhậm chức

Tây Lâu Nguyệt

01/01/2017

Lần này Émi chọn trợ lý khác xa hơn so với cô trợ lý người Hoa Kiều ở Singapore trước kia, cô gái này duyên dáng yêu kiều, thái độ trung thượng, đặc biệt là đôi mắt đen, tạo cho người ta một cảm giác điềm tĩnh.

Có thể là làm điều mờ ám, bình thường ở công ty có rất nhiều người khác phái chú ý đến nhất cử nhất động của cô, hôm nay ở đây cảm thấy trong ánh mắt của Chủ tịch Tỉnh Trương, căn bản không có sự tồn tại của mình, lúc này cô mới lỡ tay làm đổ cốc cà phê.

Đây là mạo hiểm bị bà chủ sa thải, mới làm ra hành động to gan như vậy, lúc Trương Nhất Phàm nhìn cô ấy, cô luôn có chút vui mừng như điên, giơ tay ra để bắt tay với một vị quan lớn như Chủ tịch Tỉnh Trương, cảm giác rất tốt, chỉ có điều, trái tim này nhảy rất mạnh.

Con gái đều có suy nghĩ này, Trương Nhất Phàm liếc mất một cái, lúc đó cũng không bóc trần. Lúc còn là học sinh, có rất nhiều nữ sinh nhìn có vẻ lạnh nhạt, rất kiêu ngạo, nhưng tâm tư của bọn họ, vẫn khát khao được người khác phái chú ý đến.

Chỉ có điều không ngờ được cô gái đeo kính trước mặt này, không ngờ cũng có lúc đáng yêu, Trương Nhất Phàm ngẫm lại có chút buồn cười.

Nhìn thời gian không còn sớm nữa, hắn liền nói:

– Đi thôi, chúng ta cùng đi ăn.

Trương Nhất Phàm gọi Đằng Phi:

– Anh đi đặt chỗ cho tôi, nhà Tương Thủy là được rồi!

Đằng Phi liền gọi điện thoại, Trương Nhất Phàm nói:

– Mời hai vị!

Đến nhà Tương Thủy, Trương Nhất Phàm mới biết mục đích hôm nay cô ấy đến, hóa anh là vì khách sạn quốc tế Ân Phi sắp khai trương, lần này cô ấy đến, là muốn mời Trương Nhất Phàm đi cổ vũ việc khai trương.

Yêu cầu này của Émi, Trương Nhất Phàm không thể nào từ chối, dẫu sao lúc Émi vào đại lục, là do Trương Nhất Phàm dẫn vào. Bây giờ Âu Phil đầu tư ở đại lục, đã không dưới hai mươi tỷ. Chỉ là khách sạn Âu Phil, cùng với nhà trọ bên cạnh khách sạn, tiền đầu tư cũng gần chục tỷ. Hơn nữa đầu tư trạm thủy điện và các lĩnh vực khác Émi có thể nói là khách hàng tiếng tăm lẫy lừng.

Trương Nhất Phàm nói, chuyện này gọi điện thoại cho tôi là được rồi, sao phải đích thân chạy đến làm gì?

Émi để lộ ra nụ cười mê hoặc, báu vật tràn đầy tình cảm nước ngoài như thế này, cười khiến người ta đến hồn cũng lạc mất:

– Bây giờ anh đường đường là Phó chủ tịch tỉnh, nếu tôi không đích thân chạy đến, sao có thể mời anh đến được?

Ở Trung Quốc lâu, có rất nhiều từ mới tiếng hán, Émi đều có thể đọc lưu loát.

Trương Nhất Phàm thản nhiên cười, thực ra Émi chỉ gọi một cuộc điện thoại, chắc chắn mình sẽ đích thân đến tham gia lễ khai trương của bọn họ. Là người tiến cử công ty Âu Phil, Trương Nhất Phàm có nghĩa vụ này.

Tuy nhiên, hắn lại nhớ đến một người khác.

Lý Hồng là Chủ tịch thành phố Song Giang tiền nhiệm, lại đương nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, nếu như có thể gọi Lý Hồng đi, đây đúng là niềm vinh hạnh cho khách sạn quốc tế Âu Phil. Nghe lời đề nghị của Trương Nhất Phàm, Émi liền gật đầu thích thú, đương nhiên cô ấy muốn mời những vị lãnh đạo có cấp bậc này, nhưng bản thân Émi cho rằng, mình ít khi qua lại với Lý Hồng, cho dù mời, người ta chưa chắc đã nể mặt.

Nếu như Trương Nhất Phàm có thể ra mặt, đương nhiên Émi sẽ rất vui sướng.

Có một Phó chủ tịch thường trực tỉnh, một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tham gia lễ khai trương của Âu Phil, đây đúng là một tài sản tiềm ẩn.

Để cảm ơn tấm thịnh tình của Trương Nhất Phàm, Émi và trợ lý, liền kính rượu Trương Nhất Phàm.



Sau khi ăn cơm, Trương Nhất Phàm để ha người tạm thời trở về khách sạn, đợi mình liên lạc với Lý Hồng rồi thông báo cho bọn họ.

Buổi chiều tan giờ làm, Trương Nhất Phàm đặc biệt đi đến phòng làm việc của Lý Hồng.

Lý Hồng đang suy nghĩ mấy vấn đề, thấy Trương Nhất Phàm vào, liền lộ ra dáng điệu mệt mỏi. Trương Nhất Phàm quan tâm hỏi:

– Sao thế?

Lý Hồng quơ đầu:

– Tống Hạo Thiên muốn đến Tỉnh Tương nhận chức.

Tin tức này, ít nhiều cũng khiến người ta giật mình.

Sao Tống Hạo Thiên lại muốn đến Tỉnh Tương nhỉ? Trương Nhất Phàm liền lập một manh mối trong đầu. Mục đích Tống Hạo Thiên đến Tỉnh Tương, em rằng là nhằm vào mình?

Chỉ nghĩ như thế này, có chút gượng ép.

Gã sẽ không để yên cho mình? Nếu như đúng là như vậy, vậy chỉ có thể nói rõ người này đã hết thuốc chữa rồi. Vì ân oán cá nhân, mà chạy đến tình Tỉnh Tương tranh cao thấp với mình.

Nhìn Lý Hồng:

– Gã đến nhằm vào tôi à?

Lý Hồng không nói gì, dụng ý của Tống Hạo Thiên, chỉ có hai khả năng, thứ nhất là nhằm vào mình, vẫn là vì chút chuyện tình cảm. Hai là nhằm vào Trương Nhất Phàm, gã luôn bất mãn với Trương Nhất Phàm, đặc biệt là biết giữa mình và Trương Nhất Phàm bắt đầu có sự mờ ám, Tống Hạo Thiên liền không chịu nổi.

Im lặng một lúc, Lý Hồng nói:

– Có lẽ có dụng ý khác!

– Émi đang lo lắng điều gì?

Trương Nhất Phàm nhìn Lý Hồng hỏi, tâm sự của Lý Hồng, Trương Nhất Phàm không hiểu, hôm đó Tống Hạo Thiên tìm đến nàh mình, muốn cưỡng hôn Lý Hồng, sau đó bị Lý Hồng cho ăn một bạt tai, gã liền thề sẽ đấu tranh với Trương Nhất Phàm đến cùng, sẽ dẫm nát Trương Nhất Phàm dưới chân. Chuyện này, Lý Hồng vẫn chưa nhắc với Trương Nhất Phàm.

Điều mà cô lo lắng là, Tống Hạo Thiên sẽ vì mình, mà gây chuyện với Trương Nhất Phàm, điều này đều không có ảnh hưởng xấu với ba người.

Nhưng cô không muốn nói chuyện này cho Trương Nhất Phàm, nghe thấy Trương Nhất Phàm quan tâm, cô liền gượng cười:

– Không có gì, em chỉ muốn nói cho anh tin này.

– Không sao là tốt, tuy nhiên anh có một tin tốt muốn nói với em.

Trương Nhất Phàm nhìn vào mắt Lý Hồng, mặt mang theo chút hưng phấn. Lý Hồng nhăn mặt:

– Chuyện gì?

Trương Nhất Phàm nói:



– Có người muốn gặp em, lại sợ em không nể mặt, cô ấy đành phải nhờ anh đi thăm dò.

– Ồ?

Lý Hồng liền dựa vào ghế:

– Người có thể để anh đích thân xuất mã, chắc không phải là người bình thường rồi? Để em đoán xem có thể là ai?

Trương Nhất Phàm vẫn mỉm cười, Lý Hồng ngâm nga một lúc, có thể khến anh đích thân xuất mã, lại sợ em không nể mặt, người này nhất định rất đặc biệt! Émi nghĩ xem…

Rất nhanh, Lý Hồng đã dùng biện pháp bài trừ, thoáng chốc đã tìm ra điểm mấu chốt của vấn đề:

– Cô Émi của tập đoàn Âu Phil, đúng không?

Trương Nhất Phàm cười phá lên:

– Émi thông minh quá.

Lý Hồng lườm hắn một cái:

– Có chuyện gì, nói đi! Chẳng lẽ là khách sạn ci cô ấy khai trương?

Trương Nhất Phàm không thể không thán phục cô ấy một lần nữa, không sai, chính là khai trương khách sạn quốc tế Âu Phil.

Đây là khách sạn quốc tế do doanh nghiệp nước ngoài đầu tư đầu tiên ở Song Giang, khách sạn tiêu chuẩn năm sao. Lần đầu tư của tập đàon Âu Phil này trị giá hàng tỷ đồng, tạo ra các tòa cung điện tráng lệ, đương nhiên là phải dựa vào sự chống đỡ của chính quyền địa phương dành cho cô ấy.

Trương Nhất Phàm nói:

– Cô ấy đã đến tỉnh thành rồi, nhưng mà sợ em không chịu đồng ý, liền nhờ anh thăm dò.

Lý Hồng nói:

– Émi không thân với cô Émi lắm, chắc đây là chủ ý của anh? Anh thì tốt rồi, ý tưởng của mình, sao lại lôi em chịu tội thay?

Trương Nhất Phàm nói:

– Émi chẳng phải là nữ Chủ tịch thành phố đầu tiên nhận chức ở Song Giang sao? Nịnh người ta, cổ vũ nhà đàu tư bên ngoài một chút, cớ sao mà không làm? Huống hồ, đây cũng là công việc ủng hộ anh, người ta còn đang trách cứ, anh dẫn người ta vào, lại vứt ở đó không lo.

– Ừ, chuyện này anh phải lo, hơn nữa anh làm Phó chủ tịch thường trực tỉnh, chuyện chiêu mộ nhà đầu tư nước ngoài vẫn không được thả lỏng, như vậy đi, anh thay em đồng ý là được, hôm đó em nhất định sẽ đi.

– Em nói đấy nhé, vậy anh quyết định như thế đấy.

Trương Nhất Phàm đưa ra tấm thiệp đã chuẩn bị xong từ lâu, cho Lý Hồng.

Lý Hồng nhìn cũng như không, tiện tay vứt lên bàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Thiên Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook