Quan Đạo Vô Cương

Chương 152: Chi tiết quyết định thành bại

Thụy Căn

30/08/2013

Lục Vi Dân cảm thấy vị Tổng giám đốc Bành này không chỉ khá là thông minh tháo vát trong kinh doanh, hơn nữa trong cách nói chuyện cũng rất không tầm thường. Ông ta rất có khí khái nho nhã phóng khoáng, không có dáng vẻ làm bộ làm tịch kệch cỡm mà các thương nhân Hồng Kông và Đài Loan thường có, điều này khiến hắn rất có thiện cảm với đối phương.

Bành Thượng Nguyên có ấn tượng rất tốt với người thanh niên này, không giống lắm so với trong tưởng tượng của ông ta.

Không thể tìm thấy dù chỉ một dấu vết của tính cứng nhắc bảo thủ trong các cán bộ nội địa ở cậu thanh niên này. Đương nhiên việc Phó chánh văn phòng của khu công nghiệp kinh tế mới này trẻ tuổi như vậy cũng nằm ngoài dự đoán của ông ta.

Trong mắt ông ta các cán bộ nội địa đa phần đều là những người mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, tác phong làm việc cứng nhắc và giáo điều, căn bản là không hiểu vai trò của kinh tế thị trường. Nhưng không ngờ cậu thanh niên này lại có thể giao tiếp rất thoải mái với mình, một số quan điểm đưa ra tuy chưa hẳn đã chính xác, nhưng suy nghĩ kỹ càng thì cũng rất có lý.

Sau mấy lần tiếp xúc này khiến ấn tượng về các cán bộ nội địa của ông ta cũng thay đổi nhiều.

Đương nhiên cũng không phải tất cả cán bộ nội địa đều như thế, Bành Thượng Nguyên đã vào đại lục nhiều năm như vậy, những cán bộ mà ông ta tiếp xúc đa phần đều khó lòng để người ta vừa ý.

Tuy rằng bọn họ bề ngoài vô cùng tôn trọng nhà đầu tư là mình, nhưng trong thâm tâm vẫn có một sự tẩy chay theo bản năng, bất cứ một khâu nhỏ nào cũng phải tính toán chi li. Điều này cũng không có gì đáng trách, nhưng trong một số thứ mang tính trình tự, vẫn rắc rối rườm rà, khiến người ta phát điên.

Một thủ tục phê duyệt mà phải chạy lên bao nhiêu lần cũng chưa chắc có thể xin được một con dấu, mà một hạng mục cần phải xin mười mấy, thậm chí mấy chục con dấu mới xong. Thời gian bị trì hoãn thì không nói, mà còn làm hao mòn nhiệt tình làm việc của người ta đến chẳng còn bao nhiêu. Đã tới không ít nơi ở đại lục, Bành Thượng Nguyên sợ nhất là gặp phải chuyện như vậy.

Nhưng cán bộ Ban quản lý khu công nghiệp kinh tế mới Nam Đàm mà ông ta tiếp xúc lần này khiến ông ta có phần tin tưởng, cũng đủ để cho Bành Thượng Nguyên trút được một gánh nặng. Nếu như những người mình gặp thực sự đều là một số cán bộ bần nông và trung nông, không hiểu một chút nào về lý luận khế ước kinh tế thị trường, ông ta sẽ thực sự phải suy xét việc đầu tư xây dựng nhà máy ở nơi đây có phải là sáng suốt hay không.

- Ha ha, Phó chánh văn phòng Lục nói rất hay. Những Hoa Mỹ chúng tôi vào nội địa đầu tư xây dựng nhà máy, không phải là nhất thời nổi hứng, mà là đánh giá cao nguồn tài nguyên phong phú của nội địa. Đồng thời chúng tôi cũng hy vọng khai thác thị trường nội địa trong thời gian thích hợp, cho nên chúng tôi rất hy vọng có thể tìm được một vùng đất đầu tư thích hợp.

Bành Thượng Nguyên chắp hai tay sau lưng, đi thẳng tới, dường như không cảm thấy ánh mặt trời dữ dội, nói rất bùi tai.

- Tài nguyên kiwi của Nam Đàm rất phong phú, sức lao động dồi dào, hơn nữa các cơ quan chính quyền cũng rất ủng hộ, cho nên tôi đánh giá rất cao nơi này. Sở dĩ tôi muốn đến một lần cũng là hy vọng có thể khiến mình thấy chắc chắn hơn, khiến việc đầu tư của Hoa Mỹ càng thêm yên tâm. Nói cho cùng với tình hình hiện nay, Hoa Mỹ chúng tôi xây dựng nhà máy ở Nam Đàm, nước trái cây sản xuất ra chủ yếu vẫn là nhằm tiêu thụ ở nước ngoài như thị trường Âu Mĩ, Nhật, Hàn. Mà yêu cầu của nước ngoài về an toàn thực phẩm rất cao, mà trong nước, một số người trồng trọt cây ăn quả vì kiếm chác chút lợi cỏn con mà làm tổn hại đến chất lượng. Những việc đó tôi đã từng nghe, cho nên tôi kiên quyết phải xuống thực địa kiểm tra một lần. Tôi cảm thấy Phó chánh văn phòng Lục dường như cũng có hiểu biết về điểm này, tôi không hy vọng bởi vì sơ sẩy nhất thời mà ảnh hưởng đến thương hiệu Hoa Mỹ mà chúng tôi đã gây dựng không hề dễ dàng. Hy vọng Phó chánh văn phòng Lục có thể hiểu cho, cũng may chuyến đi này không khiến tôi thất vọng, trước mắt mà nói, tôi rất hài lòng.

- Có thể được nghe Tổng giám đốc Bành nói rất thẳng thắn, tôi cũng rất vui mừng. Kiwi Nam Đàm chúng tôi có thể trở thành loại hoa quả chỉ định, thu hút sức chú ý ở Á Vận hội, chắc chắn là có lý của nó. Yêu cầu của vận động viên ở mặt này còn cao hơn, cho nên chúng tôi cũng không hề lơ là sơ suất. Về điểm này xin Tổng giám đốc Bành yên tâm.



Trong lòng Lục Vi Dân thầm nói may mắn. Nếu không phải có thêm trí nhớ và kinh nghiệm hai mươi năm, e rằng mình còn thực sự không suy xét được chu toàn như vậy, không ngờ vị Tổng giám đốc Bành cũng suy xét kỹ càng đến thế. Chẳng trách tập đoàn Hoa Mỹ có thể thu được thành công như vậy trong sự cạnh tranh gay gắt ở ngành sản xuất thực phẩm.

Xét thấy việc thương lượng của đôi bên trong việc đàm phán giai đoạn tiền kỳ trong các phương diện cũng đã tiến hành gần đủ, được Bành Thượng Nguyên đồng ý, hợp đồng đầu tư xây dựng nhà máy về cơ bản liền coi như được xác định. Thậm chí so với số tiền đầu tư mười hai triệu đô la Hồng Kông mà tập đoàn Hoa Mỹ suy xét đầu tư lúc trước còn lớn hơn nhiều. Giai đoạn hai sẽ căn cứ diện tích gieo trồng kiwi của huyện Nam Đàm và các địa khu xung quanh để tính đến chuyện làm thêm hai dây chuyền sản xuất nhằm mở rộng khả năng sản xuất.

Buổi tiệc chúc mừng thành công được tổ chức ở nhà khách Nam Đàm, bởi vì dự án nước ép hoa quả của tập đoàn Hoa Mỹ có thể được tính là dự án đầu tư có vốn Hồng Kông lớn nhất mà địa khu Lê Dương có được. Thậm chí đến cả Chủ tịch Địa khu Thượng Quyền Trí cũng đích thân tham dự nghi lễ ký kết hợp đồng.

Sau khi dùng cơm xong, dưới sự hộ tống của Thẩm Tử Liệt và Thượng Quyền Trí, An Đức Kiện cùng đi thị sát khu công nghiệp kinh tế mới Nam Đàm.

Ba con đường chủ đạo ngoại trừ đường chính phía bắc ra, cơ cấu ban đầu của đường phía nam và phía tây cũng được xác định về cơ bản. Theo thiết kế quy hoạch, đường chính phía nam và phía tây đều là thiết kế theo kiểu ngoài bốn làn đường cho ô tô còn có hai làn không ô tô cùng với khoảng không gian xanh. Đường khá là rộng rãi, còn nơi giao nhau giữa các tuyến đường cũng sử dụng thiết kế vòng xoay khá là vượt mức, có thể gọi là một khoản kinh phí lớn.

Tấm bảng sơ đồ quy hoạch của Khu kinh tế mới được dựng ở chỗ vòng xoay tương đối hoành tráng, cầu kỳ, đứng cách mấy chục mét đã có thể cảm nhận được khí thế lớn lao của nó.

- Đức Kiện, Tử Liệt, Khu kinh tế mới Nam Đàm thật sự rất khá, Ủy ban nhân dân Địa khu đều vô cùng hài lòng. Dự án này của tập đoàn Hoa Mỹ cuối cùng có thể xác định chắc chắn là Nam Đàm cũng đã phải trải qua mấy phen thăng trầm.

Thượng Quyền Trí chắp hai tay sau lưng, đứng trước tấm biển quảng cáo nói với vẻ rất cảm thán:

- Địa khu Lạc Môn bên cạnh chúng ta từ trước đến này luôn gợi ý với tập đoàn Hoa Mỹ. Trên thực tế trước khi tập đoàn Hoa Mỹ quyết định đầu tư ở Nam Đàm chúng ta thì đã khảo sát hai lần ở Lạc Môn. Chuyện này tôi cũng là hai ngày trước mới biết.

- Hả?

Dù là An Đức Kiện hay là Thẩm Tử Liệt đều vô cùng kinh ngạc.

- Chủ tịch Địa khu, địa khu Lạc Môn tuy rằng cũng có kiwi, nhưng diện tích gieo trồng của bọn họ so với chúng ta vẫn ít hơn rất nhiều. Theo những gì tôi biết, bọn họ hình như chỉ có huyện Lạc Khâu là có một nghìn mẫu? Hơn nữa vào nghề cũng muộn hơn so với Nam Đàm chúng ta hai năm, hình như phải đến năm sau mới có thể thu hoạch.

- Nhưng các cậu đã nhìn thấy quy hoạch gieo trồng kiwi của huyện Lạc Khâu chưa?

Thượng Quyền Trí thản nhiên nói:



- Huyện Lạc Khâu lập kế hoạch trong thời gian ba năm phải mở rộng diện tích gieo trồng kiwi đạt tới năm nghìn mẫu, trong năm năm đạt hơn mười nghìn mẫu. Đó mới chỉ là kế hoạch của riêng huyện Lạc Khâu, địa khu Lạc Môn còn có hai huyện khác cũng có kế hoạch trồng kiwi. Huống chi Lạc Khâu ngoại trừ gieo trồng kiwi ra, vẫn còn khu trồng cam ngọt truyền thống. Khi ấy tập đoàn Hoa Mỹ lựa chọn Lạc Khâu cũng là xét đến cả nguồn cam ngọt.

An Đức Kiện và Thẩm Tử Liệt đều ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ không ngờ đằng sau chuyện này còn có điều bất trắc đầy nguy hiểm như vậy.

- Khi nãy tôi có trao đổi với ông Bành Thượng Nguyên một chút. Tập đoàn Hoa Mỹ sở dĩ lựa chọn Nam Đàm cũng không hoàn toàn là vì nguồn kiwi dồi dào Nam Đàm, cũng không phải bởi vì điều kiện của khu kinh tế mới Nam Đàm rất tốt. Điều mấu chốt là ông ấy cho rằng trong một số phương diện chính quyền địa phương Nam Đàm đã suy xét rất chu toàn, điều này khiến ông ta thấy yên tâm.

Thượng Quyền Trí hơi cao giọng, để các cán bộ huyện khác ngoài An Đức Kiện và Thẩm Tử Liệt đang đứng xung quanh đều có thể nghe thấy.

- Tôi hỏi ông ta chi tiết nào khiến ông ta thấy yên tâm. Ông ấy nói, ví dụ như sự đào tạo chuyên môn về sử dụng phân hóa học và thuốc trừ sâu của phòng Khoa học Kỹ thuật Bộ nông nghiệp, họ bảo đảm an toàn chất lượng của kiwi. Lại ví dụ như hợp đồng thu mua với nhà vườn của công ty phát triển nông nghiệp huyện, đảm bảo thực hiện theo hợp đồng, điều đó khiến ông ta rất ngạc nhiên. Ông ta nói rất thẳng thắn với tôi, ông ta không ngờ chính quyền địa phương nội địa lại có thể có ý thức về chất lượng và pháp luật vượt mức đến như thế. Điều đó khiến ông ta vô cùng đánh giá cao môi trương đầu tư ở Nam Đàm, cho nên tuy rằng Địa khu Lạc Môn đưa ra điều kiện ưu đãi hơn, nhưng cuối cùng ông ấy vẫn quyết định đầu tư xây dựng nhà máy ở Nam Đàm.

Ánh mắt của Thượng Quyền Trí lướt như điện xẹt qua các cán bộ đang đứng xung quanh:

- Các đồng chí, Romain Vincent Pierre từng nói một câu, chi tiết quyết định thành bại. Tôi không thể nói tập đoàn Hoa Mỹ chọn Nam Đàm để đầu tư hoàn toàn là bởi vì mấy chi tiết này. Nhưng những chi tiết đó thực sự đủ để cán cân tiểu ly giữa Nam Đàm và Lạc Khâu cuối cùng lại nghiêng về phía Nam Đàm chúng ta. Ví dụ này chỉ bảo cho tôi rất nhiều, tôi cũng hy vọng cán bộ lãnh đạo Nam Đàm chúng ta có thể nhân cơ hội này suy xét thật nghiêm túc trong công việc của mình còn có chi tiết nào chưa xử lý tốt, dốc sức để công việc của chúng ta càng ngày càng hoàn thiện, để công việc của Nam Đàm chúng ta trong năm này bước lên một nấc thang mới.

Lục Vi Dân đang đứng trong đám người không thể không khâm phục sự nhanh trí và khả năng ứng biến của Thượng Quyền Trí. Ông ta chỉ tùy ý chọn một cái cớ cũng có thể khai triển đầy ngẫu hứng cả một bài nói, có lẽ đây chính là bản lĩnh của lãnh đạo.

Tập đoàn Hoa Mỹ đầu tư ở Nam Đàm có lẽ thực sự là do những nguyên nhân đó nhưng điểm mấu chốt nhất vẫn là vì khu vực nền tảng vài nghìn mẫu khế của Nam Đàm và mấy tỉnh lân cận Hoài Sơn, Phụ Đầu về cơ bản đã hình thành. Hơn nữa vùng cơ sở trồng kiwi mà Nam Đàm quy hoạch có quy mô cũng không nhỏ như Lạc Môn, mà Lạc Môn mới chỉ là kế hoạch, vài trăm mẫu kiwi vẫn phải đợi năm sau mới có thể thu hoạch.

Còn về chuyện nói khu vực nền tảng của cam ngọt, như hai huyện Song Phong và Đại Viên của địa khu Lê Dương đều là vùng cơ sở của cam ngọt. Nếu tập đoàn Hoa Mỹ thật sự có ý muốn lắp dây chuyền sản xuất chế biến nước cam ngọt, số cam ngọt vốn đã bắt đầu ế hàng của hai huyện này vừa khéo có thể trở thành nguyên liệu. Phía Nam Đàm cầu còn không được.

Thượng Quyền Trí đến Nam Đàm đương nhiên cũng không chỉ đơn giản là để tham gia nghi lễ ký kết hợp đồng với tập đoàn Hoa Mỹ. Sau khi nói chuyện riêng với An Đức Kiện và Thẩm Tử Liệt, ông ta lại nói chuyện riêng với Phó bí thư Huyện ủy Tần Hải Cơ và Phó bí thư Huyện ủy kiêm Phó chủ tịch thường trực huyện Tào Cương.

Tình huống kiểu này trong mắt rất nhiều người xem ra có phần kỳ quái. Có điều liên tưởng đến địa khu Phong Châu sắp xuất hiện rõ mồn một, còn Thượng Quyền Trí lại cực kỳ có khả năng trở thành Bí thư Địa ủy đầu tiên của Phong Châu, thì đây sẽ có thể lý giải được ngay.

Lục Vi Dân cảm thấy lịch sử vẫn đang phát triển rất công bằng theo phương hướng đã định. Nếu như không có gì nằm ngoài dự đoán, Thượng Quyền Trí sẽ lên nhậm chức Bí thư Địa ủy Phong Châu nhiệm kỳ đầu tiên chỉ trong vài tháng sau. Còn Tôn Chấn - người mà mình mang ơn khi xưa liệu có thể đến Phong Châu?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Vô Cương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook