Chương 66: Điều chỉnh
Thụy Căn
18/03/2013
Hạ Lực Hành đến Lê Dương trước anh ta một năm, chẳng qua anh ta là chủ nhiệm Uỷ ban Kế hoạch tỉnh, mà Hạ Lực Hành là từ Phó bí thư thành ủy Côn Hồ trực tiếp thăng nhiệm lên Bí thư Địa ủy Lê Dương, phá vỡ thông lệ là từ Chủ tịch thành phố, Chủ tịch Địa khu hoặc là người đứng đầu cơ quan Trực thuộc tỉnh điều nhiệm Bí thư Địa ủy. Mặc dù nói Côn Hồ là thành phố lớn có nền kinh tế đứng thứ hai của cả tỉnh gần với tỉnh Xương Châu, mà vùng Lê Dương là khu vực nghèo nhất toàn tỉnh, nhưng vào thời điểm ấy vẫn dẫn tới chấn động tương đương.
Khi Thượng Quyền Trí trong công việc của Uỷ ban Kế hoạch đã từng giao tiếp với Hạ Lực Hành, cảm thấy người này tác phong bình tĩnh, trong bông có kim, nhưng không ngờ chính mình hợp tác với anh ta, cũng may hợp tác trong ba năm này, hai người mặc dù cũng có lúc bất hòa, nhưng nói chung vẫn coi như không có trở ngại. Tuy nhiên người đó về quyền nhân sự nắm bắt rất nhanh, ngay cả chính mình cũng rất khó nhúng tay đến việc điều chỉnh nhân sự.
- Tân Lễ Nguyên sợ rằng phải thay đổi một chút, nếu không không thể giải thích với tỉnh
Hạ Lực Hành đi thẳng vào vấn đề, khẽ gõ ngón tay trên bàn trà, vẻ mặt suy tư.
- Lê Dương chúng ta là khu nông nghiệp lớn nhất toàn tỉnh, nhân khẩu nông nghiệp cũng nhiều nhất toàn tỉnh, có thể nói lấy nông nghiệp làm gốc, về điều chỉnh cơ cấu nông nghiệp nói nhiều, làm ít, sự kiện trái Kiwi lần này cũng đã phản ánh khoảng cách về công việc của các lãnh đạo chủ chốt mỗi huyện chúng ta, có tốt có xấu, có đáng để khen ngợi làm ghi nhận, cũng cần nghiêm túc xử lý làm cảnh cáo, hình thành sự tương phản sắc nét. Nghe nói Bí thư Hải Hoa và Chủ tịch tỉnh Đăng Giang đều đã đề cập Nam Đàn lợi dụng thời cơ Á Vận Hội gây tiếng vang sinh thái trái Kiwi, đã cho đánh giá rất cao, nhưng xảy ra chuyện như vậy với Hoài Sơn của địa khu Lê Dương chúng tanh cũng rất tức giận, so sánh hai điều này, muốn không nghiêm túc xử lý cũng không được à.
Trong lòng Thượng Quyền Trí nhẹ nhõm, cười lên:
- Bí thư Hạ, theo anh nói như vậy, nếu đều làm kém, vậy cũng được thông qua rồi.
-Haha, lão Thượng, tôi đâu nói như vậy, nhưng so sánh như vậy, quá mức rõ ràng, nếu Địa ủy không có động tác, thực sự cũng không thể nào nói nổi.
Hạ Lực Hành đã hạ quyết tâm ngừng lại một chút:
-Ý kiến của tôi là Tân Lễ Nguyên không nên ở lại đảm nhận Bí thư huyện ủy Hoài Sơn, có thể để anh ta về địa khu rồi sắp xếp một vị trí, công việc hai năm nay ở Hoài Sơn không mấy khởi sắc, vấn đề lại không nhỏ, tôi thấy Tân Lễ Nguyên phải chịu trách nhiệm chính.
- Ừ, Tân Lễ Nguyên tuổi tác không lớn không nhỏ, thiếu một chút tinh thần khai thác tiến thủ, làm việc luôn thích ngồi đợi nhìn, tôi nghe có người trong huyện nói suy nghĩ của huyện ủy Hoài Sơn với quy tắc giao thông không mấy khác biệt, một đi chậm hai chú ý ba đi qua, thà dừng ba phút không thiếu một giây, ha ha, cách nghĩ như vậy mặc dù khắc nghiệt một chút, chỉ sợ cũng là có cảm mà phát
Thượng Quyền Trí nói một cách xúc tích.
- Điều này cũng không thể hoàn toàn trách bên dưới, từ Trung ương đến tỉnh đều là chính sách và tinh thần một tháng ba biến, làm cho bên dưới không hiểu ra sao không biết theo ai.
Dường như Hạ Lực Hành đối với lời nói Thượng Quyền Trí có chút cảm xúc khẽ nói một câu.
- Lê Dương chúng ta là khu nông nghiệp lớn, cơ sở công nghiệp yếu kém, chiếm tỉ lệ thấp, cho nên tỉnh đối với việc phát triển nông nghiệp chúng ta càng xem trọng hơn, xảy ra một chút vấn đề cũng rất chú ý.
Thượng Quyền Trí và Hạ Lực Hành hợp tác ba năm, vẫn là lần đầu tiên nghe được Hạ Lực Hành trở nên bất mãn với tinh thần chính sách của Trung ương, có chút kinh ngạc, tuy nhiên anh ta cũng có chút cảm xúc như vậy, chẳng qua trong trường hợp như thế này vẫn không nên phụ họa về vấn đè này, đành phải tránh, chuyển hướng đề tài.
- Ý của Bí thư Hạ là để lão Tân trở về, ai đi Hoài Sơn?
Hạ Lực Hành sau một hồi trầm ngâm mới chậm rãi nói:
- Cách nghĩ của tôi là để Vương Tự Vinh bên Nam Đàn đi tiếp nhận Tân Lễ Nguyên, lão Thượng, ông cảm thấy thế nào?
- Vậy ai đến nhận vị trí Vương Tự Vinh hiện tại?
Thượng Quyền Trí không trả lời câu hỏi của Hạ Lực Hành, hỏi lại một câu.
- Tôi cảm thấy có thể đề xuất trong phòng ban hiện có ở Nam Đàn, hai đồng chí Tần Hải Cơ và Thẩm Tử Liệt đều rất giỏi, đồng chí Tần Hải Cơ kinh nghiệm làm việc phong phú, chính trực, đồng chí Thẩm Tử Liệt biểu hiện đặc biệt xông xáo trong công tác chuyên nghiệp trái Kiwi lần này, tuy nhiên hai đồng chí này là cán bộ ban Tuyên giáo tỉnh ủy cử đến, vấn đề quan hệ tổ chức của ông ta…
Ánh mắt Hạ Lực Hành nhìn sang.
Thượng Quyền Trí hít một hơi sâu, anh ta có thể đủ hiểu được ẩn ý trong ánh mắt của Hạ Lực Hành, quan hệ tổ chức của Thẩm Tử Liệt là một vấn đề, nếu vấn đề này không phải vấn đề, vậy thì Chủ tịch huyện Nam Đàn, vị trí này có thể do Thẩm Tử Liệt ngồi vào.
- Bí thư Hạ, tôi thấy có thể vấn đề của Hoài Sơn cần cho tỉnh ủy một lời giải thích, nhưng có tội có phạt, có công có thưởng, đồng chí có biểu hiện nổi trội xuất sắc nên đặt ở cương vị quan trọng hơn để phát huy sở trường.
Thượng Quyền Trí tiếp nhận lời nói một cách rất hài lòng.
An Đức Kiện có chút kỳ lạ, khi nhận thông báo khẩn cấp từ Địa ủy là thông báo ba người anh ta và Vương Tự Vinh cùng với Thẩm Tử Liệt cùng đến Địa ủy, theo hội nghị thông báo thường lệ đáng lẽ là văn phòng Địa ủy, nhưng lần này lại là thông báo của văn phòng Tổ chức cán bộ Địa ủy, cũng không nói nội dung hội nghị, về sau anh ta gọi điện thoại hỏi thử Phó trưởng ban Tổ chức địa ủy Cao Anh Thành. Cao Anh Thành trong điện thoại nói không tỉ mỉ, chỉ nói đến rồi thì biết.
Khi An Đức Kiện một hàng ba người đuổi tới trụ sở Địa ủy Lê Dương, hội nghị địa ủy vừa mới kết thúc, sau khi Trưởng ban Tổ chức cán bộ Địa ủy Khương Đình Quốc nhìn thấy ba người An Đức Kiện đến, đã do dự một chút vẫn là cho ba người ở phòng làm việc của mình chờ, bản thân thì đi tới văn phòng làm việc của Bí thư Địa ủy Hạ Lực Hành.
Phó bí thư Địa ủy Đường Văn Trung đang ở văn phòng Hạ Lực Hành bàn việc, sau khi Khương Định Quốc đi vào cũng không nói nhiều, chỉ nói ba vị ở huyện ủy Nam Đàn đến rồi, Hạ Lực Hành nghĩ một lát, mới nói:
- Vậy đi, lão Đường, ông và Vương Tự Vinh nói qua trước, còn tôi cùng lão An nói chuyện, còn bên Thẩm Tử Liệt, thì làm phiền lão Khương rồi, Địa ủy đã có kiến nghị, nhưng chúng ta vẫn phải nghe thử ý kiến của ba vị.
Khi Thẩm Tử Liệt từ văn phòng làm việc của Khương Định Quốc đi ra, có chút hoảng hốt, mặc dù khi bên Ban tuyên giáo tỉnh ủy có người đến hỏi bản thân về vấn đề liên quan tổ chức, Thẩm Tử Liệt phỏng e là bản thân anh ta tức cán bộ điều phái xuống, có khả năng trở thành chính thức nhậm chức, rất rõ ràng Địa ủy Lê Dương sẽ không vì vị trí lúc này của mình, mà chuyên môn xem xét vấn đề quan hệ tổ chức, cho nên anh ta thử tính hỏi qua Thượng Quyền Trí, nhưng Thượng Quyền Trí trong điện thoại không noi đến phương diện này, anh ta cũng khó hỏi kĩ.
Quan hệ với Thượng Quyền Trí dù là thân thiết, có một số việc Thượng Quyền Trí vẫn sẽ không dễ dàng tiết lộ, không phải vấn đề nguyên tắc gì, Thẩm Tử Liệt dự đoán về vấn đề này chỉ sợ không đến thời khắc cuối cùng, Địa ủy cũng chưa chắc có thể quyết định.
Thẩm Tử Liệt đứng một lặng bên cạnh chiếc Volga, nhìn thấy Vương Tự Vinh từ văn phòng làm việc của Đường Văn Trung ra, sắc mặt vẫn rất bình tĩnh, không khỏi có chút khâm phục sự kiềm chế của anh chàng này, theo lệ thường, bản thân mình vẫn phải lần lượt tới gặp Đường Văn Trung và Hạ Lực Hành, phỏng chừng cũng không lâu lắm đâu.
- Chúc mừng, Chủ tịch huyện Vương, bây giờ nên gọi Bí thư Vương rồi.
Khóe miệng Thẩm Tử Liệt hiện lên nụ cười nhạt, tiến ra đón.
- Cùng vui mà, Chủ tịch huyện Thẩm, Bí thư Đường vẫn đang đợi anh, vẫn là đợi anh đi gặp các lãnh đạo trước. Chúng ta sẽ nói sau.
Vương Tự Vinh khẽ gật đầu cười nói:
- Đoán chắc Bí thư An vẫn đang ở trong văn phòng Bí thư Hạ, sáng hôm nay chúng ta đoán chừng phải không ngừng gặp mặt các vị lãnh đạo.
Khi Thượng Quyền Trí trong công việc của Uỷ ban Kế hoạch đã từng giao tiếp với Hạ Lực Hành, cảm thấy người này tác phong bình tĩnh, trong bông có kim, nhưng không ngờ chính mình hợp tác với anh ta, cũng may hợp tác trong ba năm này, hai người mặc dù cũng có lúc bất hòa, nhưng nói chung vẫn coi như không có trở ngại. Tuy nhiên người đó về quyền nhân sự nắm bắt rất nhanh, ngay cả chính mình cũng rất khó nhúng tay đến việc điều chỉnh nhân sự.
- Tân Lễ Nguyên sợ rằng phải thay đổi một chút, nếu không không thể giải thích với tỉnh
Hạ Lực Hành đi thẳng vào vấn đề, khẽ gõ ngón tay trên bàn trà, vẻ mặt suy tư.
- Lê Dương chúng ta là khu nông nghiệp lớn nhất toàn tỉnh, nhân khẩu nông nghiệp cũng nhiều nhất toàn tỉnh, có thể nói lấy nông nghiệp làm gốc, về điều chỉnh cơ cấu nông nghiệp nói nhiều, làm ít, sự kiện trái Kiwi lần này cũng đã phản ánh khoảng cách về công việc của các lãnh đạo chủ chốt mỗi huyện chúng ta, có tốt có xấu, có đáng để khen ngợi làm ghi nhận, cũng cần nghiêm túc xử lý làm cảnh cáo, hình thành sự tương phản sắc nét. Nghe nói Bí thư Hải Hoa và Chủ tịch tỉnh Đăng Giang đều đã đề cập Nam Đàn lợi dụng thời cơ Á Vận Hội gây tiếng vang sinh thái trái Kiwi, đã cho đánh giá rất cao, nhưng xảy ra chuyện như vậy với Hoài Sơn của địa khu Lê Dương chúng tanh cũng rất tức giận, so sánh hai điều này, muốn không nghiêm túc xử lý cũng không được à.
Trong lòng Thượng Quyền Trí nhẹ nhõm, cười lên:
- Bí thư Hạ, theo anh nói như vậy, nếu đều làm kém, vậy cũng được thông qua rồi.
-Haha, lão Thượng, tôi đâu nói như vậy, nhưng so sánh như vậy, quá mức rõ ràng, nếu Địa ủy không có động tác, thực sự cũng không thể nào nói nổi.
Hạ Lực Hành đã hạ quyết tâm ngừng lại một chút:
-Ý kiến của tôi là Tân Lễ Nguyên không nên ở lại đảm nhận Bí thư huyện ủy Hoài Sơn, có thể để anh ta về địa khu rồi sắp xếp một vị trí, công việc hai năm nay ở Hoài Sơn không mấy khởi sắc, vấn đề lại không nhỏ, tôi thấy Tân Lễ Nguyên phải chịu trách nhiệm chính.
- Ừ, Tân Lễ Nguyên tuổi tác không lớn không nhỏ, thiếu một chút tinh thần khai thác tiến thủ, làm việc luôn thích ngồi đợi nhìn, tôi nghe có người trong huyện nói suy nghĩ của huyện ủy Hoài Sơn với quy tắc giao thông không mấy khác biệt, một đi chậm hai chú ý ba đi qua, thà dừng ba phút không thiếu một giây, ha ha, cách nghĩ như vậy mặc dù khắc nghiệt một chút, chỉ sợ cũng là có cảm mà phát
Thượng Quyền Trí nói một cách xúc tích.
- Điều này cũng không thể hoàn toàn trách bên dưới, từ Trung ương đến tỉnh đều là chính sách và tinh thần một tháng ba biến, làm cho bên dưới không hiểu ra sao không biết theo ai.
Dường như Hạ Lực Hành đối với lời nói Thượng Quyền Trí có chút cảm xúc khẽ nói một câu.
- Lê Dương chúng ta là khu nông nghiệp lớn, cơ sở công nghiệp yếu kém, chiếm tỉ lệ thấp, cho nên tỉnh đối với việc phát triển nông nghiệp chúng ta càng xem trọng hơn, xảy ra một chút vấn đề cũng rất chú ý.
Thượng Quyền Trí và Hạ Lực Hành hợp tác ba năm, vẫn là lần đầu tiên nghe được Hạ Lực Hành trở nên bất mãn với tinh thần chính sách của Trung ương, có chút kinh ngạc, tuy nhiên anh ta cũng có chút cảm xúc như vậy, chẳng qua trong trường hợp như thế này vẫn không nên phụ họa về vấn đè này, đành phải tránh, chuyển hướng đề tài.
- Ý của Bí thư Hạ là để lão Tân trở về, ai đi Hoài Sơn?
Hạ Lực Hành sau một hồi trầm ngâm mới chậm rãi nói:
- Cách nghĩ của tôi là để Vương Tự Vinh bên Nam Đàn đi tiếp nhận Tân Lễ Nguyên, lão Thượng, ông cảm thấy thế nào?
- Vậy ai đến nhận vị trí Vương Tự Vinh hiện tại?
Thượng Quyền Trí không trả lời câu hỏi của Hạ Lực Hành, hỏi lại một câu.
- Tôi cảm thấy có thể đề xuất trong phòng ban hiện có ở Nam Đàn, hai đồng chí Tần Hải Cơ và Thẩm Tử Liệt đều rất giỏi, đồng chí Tần Hải Cơ kinh nghiệm làm việc phong phú, chính trực, đồng chí Thẩm Tử Liệt biểu hiện đặc biệt xông xáo trong công tác chuyên nghiệp trái Kiwi lần này, tuy nhiên hai đồng chí này là cán bộ ban Tuyên giáo tỉnh ủy cử đến, vấn đề quan hệ tổ chức của ông ta…
Ánh mắt Hạ Lực Hành nhìn sang.
Thượng Quyền Trí hít một hơi sâu, anh ta có thể đủ hiểu được ẩn ý trong ánh mắt của Hạ Lực Hành, quan hệ tổ chức của Thẩm Tử Liệt là một vấn đề, nếu vấn đề này không phải vấn đề, vậy thì Chủ tịch huyện Nam Đàn, vị trí này có thể do Thẩm Tử Liệt ngồi vào.
- Bí thư Hạ, tôi thấy có thể vấn đề của Hoài Sơn cần cho tỉnh ủy một lời giải thích, nhưng có tội có phạt, có công có thưởng, đồng chí có biểu hiện nổi trội xuất sắc nên đặt ở cương vị quan trọng hơn để phát huy sở trường.
Thượng Quyền Trí tiếp nhận lời nói một cách rất hài lòng.
An Đức Kiện có chút kỳ lạ, khi nhận thông báo khẩn cấp từ Địa ủy là thông báo ba người anh ta và Vương Tự Vinh cùng với Thẩm Tử Liệt cùng đến Địa ủy, theo hội nghị thông báo thường lệ đáng lẽ là văn phòng Địa ủy, nhưng lần này lại là thông báo của văn phòng Tổ chức cán bộ Địa ủy, cũng không nói nội dung hội nghị, về sau anh ta gọi điện thoại hỏi thử Phó trưởng ban Tổ chức địa ủy Cao Anh Thành. Cao Anh Thành trong điện thoại nói không tỉ mỉ, chỉ nói đến rồi thì biết.
Khi An Đức Kiện một hàng ba người đuổi tới trụ sở Địa ủy Lê Dương, hội nghị địa ủy vừa mới kết thúc, sau khi Trưởng ban Tổ chức cán bộ Địa ủy Khương Đình Quốc nhìn thấy ba người An Đức Kiện đến, đã do dự một chút vẫn là cho ba người ở phòng làm việc của mình chờ, bản thân thì đi tới văn phòng làm việc của Bí thư Địa ủy Hạ Lực Hành.
Phó bí thư Địa ủy Đường Văn Trung đang ở văn phòng Hạ Lực Hành bàn việc, sau khi Khương Định Quốc đi vào cũng không nói nhiều, chỉ nói ba vị ở huyện ủy Nam Đàn đến rồi, Hạ Lực Hành nghĩ một lát, mới nói:
- Vậy đi, lão Đường, ông và Vương Tự Vinh nói qua trước, còn tôi cùng lão An nói chuyện, còn bên Thẩm Tử Liệt, thì làm phiền lão Khương rồi, Địa ủy đã có kiến nghị, nhưng chúng ta vẫn phải nghe thử ý kiến của ba vị.
Khi Thẩm Tử Liệt từ văn phòng làm việc của Khương Định Quốc đi ra, có chút hoảng hốt, mặc dù khi bên Ban tuyên giáo tỉnh ủy có người đến hỏi bản thân về vấn đề liên quan tổ chức, Thẩm Tử Liệt phỏng e là bản thân anh ta tức cán bộ điều phái xuống, có khả năng trở thành chính thức nhậm chức, rất rõ ràng Địa ủy Lê Dương sẽ không vì vị trí lúc này của mình, mà chuyên môn xem xét vấn đề quan hệ tổ chức, cho nên anh ta thử tính hỏi qua Thượng Quyền Trí, nhưng Thượng Quyền Trí trong điện thoại không noi đến phương diện này, anh ta cũng khó hỏi kĩ.
Quan hệ với Thượng Quyền Trí dù là thân thiết, có một số việc Thượng Quyền Trí vẫn sẽ không dễ dàng tiết lộ, không phải vấn đề nguyên tắc gì, Thẩm Tử Liệt dự đoán về vấn đề này chỉ sợ không đến thời khắc cuối cùng, Địa ủy cũng chưa chắc có thể quyết định.
Thẩm Tử Liệt đứng một lặng bên cạnh chiếc Volga, nhìn thấy Vương Tự Vinh từ văn phòng làm việc của Đường Văn Trung ra, sắc mặt vẫn rất bình tĩnh, không khỏi có chút khâm phục sự kiềm chế của anh chàng này, theo lệ thường, bản thân mình vẫn phải lần lượt tới gặp Đường Văn Trung và Hạ Lực Hành, phỏng chừng cũng không lâu lắm đâu.
- Chúc mừng, Chủ tịch huyện Vương, bây giờ nên gọi Bí thư Vương rồi.
Khóe miệng Thẩm Tử Liệt hiện lên nụ cười nhạt, tiến ra đón.
- Cùng vui mà, Chủ tịch huyện Thẩm, Bí thư Đường vẫn đang đợi anh, vẫn là đợi anh đi gặp các lãnh đạo trước. Chúng ta sẽ nói sau.
Vương Tự Vinh khẽ gật đầu cười nói:
- Đoán chắc Bí thư An vẫn đang ở trong văn phòng Bí thư Hạ, sáng hôm nay chúng ta đoán chừng phải không ngừng gặp mặt các vị lãnh đạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.