Quan Đạo Vô Cương

Chương 143: Không phải vật trong hồ

Thụy Căn

30/08/2013

Khi Lục Vi Dân và Tô Yến Thanh cùng với hơn mười người khách trên chiếc Toyota Coaster đến Nam Đàn, đã qua 3 giờ chiều rồi.

Biểu ngữ treo ở trên đường khiến cho các vị khách đều thấy được sự nhiệt tình của người Nam Đàn, đường phố và hai bên đường đều được quét dọn sạch sẽ, mặc dù chưa nói đến cảnh đẹp ý vui, nhưng so với bình thường rác rưởi khắp nơi, đã tốt không biết bao nhiêu lần rồi.

Hai người Bí thư huyện ủy An Đức Kiện, Phó huyện ủy, chủ tịch huyện Thẩm Tử Liệt đều đích thân ở trước cửa khách sạn Nam Đàn chờ đón hơn mười vị khách ghé thăm.

Nghi thức nghênh đón và hội nghị tọa đàm diễn ra rất thành công. Bí thư huyện ủy An Đức Kiện và Chủ tịch huyện Thẩm Tử Liệt đều nói chuyện rất nhiệt tình, cơm tối cũng rất phong phú, bởi vì đã ngồi xe hơi 5 tiếng, sau khi các vị khách ăn xong cơm tối thì sắp xếp nghỉ ngơi, ngày hôm sau mới là màn chính.

Cuộc khảo sát của ngày hôm sau cũng thu được thành công lớn, việc xây dựng khu kinh tế mới hừng hực khí thế và thiết kế tinh mỹ khiến cho các vị khách mê đắm cũng cảm nhận được một cách đầy đủ triển vọng phát triển của Nam Đàn.

Nhất là sau khi các MC đài truyền hình Nam Đàn giải thích một cách nhịp nhàng, Lục Vi Dân cũng vừa đúng vì những vị khách này giải đáp một số vấn đề trình tự kỹ lưỡng hơn, ví dụ như cung ứng điện lực, việc xây dựng quốc lộ Phong Nam, giá cả đất đai trong khu, thực hiện chứng thực chính sách thu thuế ba mặt giảm haiv…v.., Lục Vi Dân dưới tình hình hết sức có thể đều nhất nhất trả lời.

Mặc dù không có khả năng khiến cho mọi người hài lòng, nhưng hắn ta cảm nhận được, có không ít người đã có chút xốn xang.

Mãi cho đến khi chiếc Toyota Coaster mất hút khỏi tầm nhìn, Lục Vi Dân mới xem như thực sự thở phào nhẹ nhõm, Mã Thông Tài ở bên cạnh vỗ vỗ vai của Lục Vi Dân một cách thân thiết nói:

-Vi Dân, lần này bất kể kết quả như thế nào, tiếng tăm của khu kinh tế mới Nam Đàn chúng ta xem như lan rộng rồi, tối nay ở Tùng Hạc, thảnh thơi uống mấy ly rượu! Tiểu Hứa cậu đi đặt chổ! Ông Cao, gọi người của Ban quản lý lại luôn, vất vả mấy ngày rồi, cuối cùng đã kết thúc.

Cao Nguyên có chút mến mộ nhìn anh chàng Lục Vi Dân thật sự may mắn, nhưng cũng không thể không khâm phục gan lớn của anh chàng này, không ngờ dám dồn Xương Châu vào góc tường.

Nghe nói bên Xương Châu giận dữ, đã tố cáo lên cả Bí thư Thành ủy tỉnh Xương Châu Uông Chính Hi còn kiêm chức Phó bí thư Tỉnh ủy, phỏng chừng bên Uỷ ban nhân dân Địa khu không thể thiếu được lại phải phê bình.

Nhưng phê thì cứ phê, việc này đứng ở góc độ của Nam Đàn và Lê Dương, lại không có người có thể nói Lục Vi Dân làm không đúng.

Làm cán bộ phụ trách thu hút vốn đầu tư khu kinh tế mới, đó chính là phải không tiếc bất cứ giá nào để thu hút vốn đầu tư, ngay cả là dùng một số thủ đoạn nhỏ, vậy có tính là gì? Chỉ cần không phải phạm pháp là được.

Từ thái độ của Bí thư An và Chủ tịch huyện Thẩm đối với Lục Vi Dân thì có thể nhìn ra đó là khá thân thích, Cao Nguyên thậm chí chú ý đến Chủ nhiệm An còn đặc biệt gọi Lục Vi Dân đến một bên nói chuyện mấy phút, điều này đối với một cán bộ cấp Phó phòng là niềm vinh dự lớn nhất.

- Tuy nhiên nói đi phải nói lại nói lại, Vi Dân, cậu cảm thấy bên trong tốp khách, có thể thu hút được không?

Mã Thông Tài ngoài miệng nói khéo, nhưng tận sâu trong lòng vẫn đầy sự mong đợi cấp thiết, dù sao tiến độ xây dựng khu kinh tế mới rất nhanh nếu không tiến vào dự án giống như vậy, không thành kế đó không thể dùng tiếp.



Tô Yến Thanh còn phải đi cùng các vị khách trở lại Xương Châu, ngoài ra trở lại Xương Châu dẵ mượn chiếc Toyota của Xương Cương hai ngày, làm thế nào cũng phải đi gặp mặt tỏ vẻ biết ơn, cho nên Tô Yến Thanh cùng xe trở về Xương Châu, chỉ còn lại ba người Mã Thông Tài, Cao Nguyên còn có Lục Vi Dân.

Nhìn thấy ánh mắt của Mã Thông Tài và Cao Nguyên nhằm mình, sau khi Lục Vi Dân hơi bớt suy nghĩ mới nói

- Có hai dự án vẫn rất có hi vọng, giống như dự án chế phẩm plastic của Phúc Kiến và dự án chế tạo linh kiện điện tử đó của Lĩnh Nam, tôi và bọn họ đã tiếp xúc qua mấy lần rồi, bọn họ cũng chủ động tìm tôi tìm hiểu nhiều tình hình, tôi cảm thấy hi vọng rất lớn, còn có dự án sản xuất bộ linh kiện thông dụng của Triết Giang, tôi cảm thấy cũng rất có ý nghĩa, chẳng qua điều kiện anh ta đề xuất khá cao, yêu cầu địa điểm, điện tử cũng ứng còn bồi dưỡng công nhân đều có yêu cầu đặc biệt, nhưng tôi cảm thấy dự án này rất có triển vọng.

Nghe Lục Vi Dân nói như vậy, Mã Thông Tài yên tâm rồi

-Vi Dân, anh không cần nói ba cái, chẳng sợ có thể quyết định hai hoặc một dự án, lần này chúng ta cũng coi là thành công rồi. Tôi chỉ sợ làm ra động tĩnh lớn như vậy, cuối cùng trắng tay, bên lãnh đạo không dể giao sổ sách à.

- Chủ nhiệm Mã, điều này tôi không dám nói, có lẽ ba, bốn dự án đều nhất tề ngụ lại, có lẽ một dự án cũng không thể quyết định, bước tiếp theo vẫn phải tiếp tục tiếp xúc làm công tác, một ngày dự án chưa ký hiệp nghị thì không thể thi công, vậy không đáng làm

Lục Vi Dân vội vàng nói lời phòng bị với đối phương.

Buổi chiều một bữa cơm ở Tùng Hạc cũng là ăn đến vui vẻ mà say sưa, Mã Thông Tài uống đến cứng đầu cưỡi, lôi Lục Vi Dân nói với ánh mắt lờ đờ.

- Chú em, lão Mã tôi hai mắt sáng không nhìn nhầm người, chú em không phải vật trong ao, về sau nhất định tiền đồ rộng mở, nhưng đừng quên chúng tôi những người anh em này.

Hai câu nói khiến cho Lục Vi Dân ra mồ hôi lạnh, những lời này làm sao nghe giống như đẩy mình vào đống lửa, nhưng nhìn thấy trong anh mắt lờ đờ của Mã Thông Tài lại là rất thẳng thắn, Lục Vi Dân chưa đáp lại lời nói của đối phương, chỉ nắm chặt tay của đối phương.

- Gan của Lục Vi Dân đủ lớn à.

Sau khi Tào Cương nghe được hành động của Lục Vi Dân cũng không kìm nổi giương mày lên:

- Vấn đề bên Xương Châu đó há chẳng phải vô cùng tức giận sao? Trong tỉnh sợ rằng cũng rất mất hứng?

Tần Hải Cơ chắp tay ra sau cười cười:

- Việc này hiện tại không dễ nói, tôi thấy lão An và Thẩm Tử Liệt vẫn bộ dạng tự tin, chỉ nhìn chằm chằm vào lợi ích trước mắt, hành vi không qun tâm đến đại cục này cũng là mặc kệ không hỏi, mặc kệ nó, kiểu như vậy không được bao lâu, có những người ỷ vào sự chiều chuộng mà kiêu ngạo, cuối cùng phải thất bại.

Tào Cương thầm cười trong lòng, Tần Hải Cơ cũng là có chút lo lắng, Thẩm Tử Liệt ở vị trí Chủ tịch huyện dường như càng ngày ngồi càng vững, uy tín cũng càng ngày càng tăng, nếu khu Kinh tế mới này thật sự phát triển tăng đột phá, thì lại thành chiến tích lớn của Thẩm Tử Liệt.

Chức Phó bí thư huyện ủy này của anh ta vốn trong huyện cũng là trên vạn người dưới một người, Thẩm Tử Liệt hộ khẩu ngoại lai này cơ bản không có cách nào so sánh với anh ta, nhưng hiện tại theo tình hình tiếp tục như thế này, chỉ sợ Thẩm Tử Liệt danh vọng càng cao, thật sự trở thành nhân vật số hai xứng đáng hoàn toàn, An Đức Kiện một khi rời đi, vị trí Bí thư huyện ủy này chưa chắc có thể để cho Tần Hải Cơ anh ta đạt được



Tần Hải Cơ đã đi vào con đường của Phó bí thư Địa ủy Đường Văn Trung, về điểm này Tào Cương rất rõ.

Thẩm Tử Liệt lên nhận chức thay Vương Tự Quang vốn dĩ có chút bất ngờ, cơ bản đều cho rằng Thẩm Tử Liệt phải năm sau mới trở lại tỉnh, không ngờ sự việc trái Kiwi Hoài Sơn gây nên ảnh hưởng rất xấu, Địa ủy tạm thời điều chỉnh bộ máy Hoài Sơn, bề ngoài là Vương Tự Quang đã nhặt một quả đào trên đất, nhưng trên thực tế mọi người đều biết Vương Tự Quang thăng chức chẳng qua là thời gian sớm một chút so với dự kiến mà thôi.

Theo sau đó, sự việc Phong Châu thành lập Địa khu ngày càng sáng tỏa, bất luận là trình độ chuyên môn hay là chiến tích đều là dấu hiệu không tầm thường, An Đức Kiện thăng chức làm lãnh đạo Địa khu Phong Châu, cũng là việc chuẩn bị sẵn sàng, mà như không có gì bất ngờ.

Vốn dĩ Vương Tự Quang tiếp nhận chức Bí thư huyện ủy cũng là việc hợp lý.

Không ngờ Vương Tự Quang tạm thời điều nhiệm đến Hoài Sơn, quân của Thẩm Tử Liệt lại đột ngột nổi lên, tiếp nhận chức Chủ tịch huyện, khiến cho Tần Hải Cơ Phó bí thư huyện ủy này ngồi không vững, bây giờ cũng là ở vào một vị trí vô cùng lúng túng.

Tần Hải Cơ vẫn xem thường Thẩm Tử Liệt loại cán bộ hình thức lợi dụng quyền thế mà lên chức, lúc Thẩm Tử Liệt xuống tạm giữ chức quan hệ hai người vẫn rất lạnh nhạt, vị trí cao của Thẩm Tử Liệt ngoài dự liệu của mọi người, khiến cho Tần Hải Cơ rất phẫn uất, Tào Cương phỏng chừng bên trên cũng có một suy nghĩ khá rõ ràng với anh ta, mới có thể khiến cho Tần Hải Cơ khá hơn một chút.

Lục Vi Dân là cán bộ một tay Thẩm Tử Liệt đề bạt lên, mới tốt nghiệp đại học mấy tháng thì dám đặt vào vị trí Trợ lý chủ nhiệm Ban quản lý khu Kinh tế mới, cho dù là Lục Vi Dân đang giúp đỡ việc xuất khẩu trái Kiwi trong huyện, ngoài trừ nổ lực hết sức thành công, nhưng điều này cũng không hề đại biểu cho đối phương có thể đảm nhện một vị trí như vậy, về điểm này bất luận là chính Tào Cương hay là Tần Hải Cơ đều có cách suy nghĩ.

Nhưng không biết Thẩm Tử Liệt làm sao nói qua với An Đức Kiện, hơn nữa Tần Hải Cơ và Tào Cương không hề xem trọng khu kinh tế mới lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng, huống hồ Mã Thông Tài đảm nhiệm Chủ nhiệm Ban quản lý cũng là điều Tào Cương vui mừng, cho nên Tần Hải Cơ và Tào Cương đều không có chỉ là vấn đề của ứng cử viên này làm quá giằng co.

Không ngờ Lục Vi Dân này đã gây sức ép rất tốt về vị trí trợ lý chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới, nếu nói sau khi công ty trách nhiệm hữu hạn thực phẩm Lâm Cấm Kí là lợi dụng tiếng tăm của trái Kiwi Nam Đàn mang lại thu hoạch, vậy thì Tập đoàn Hoa Mỹ cũng có ý tiến vào khu kinh tế mới thì khiến cho Tần Hải Cơ và Tào Cương đều cảm thấy chấn động không nhỏ.

Hiện tại Hội nghị thu hút vốn đầu tư trong tỉnh, lãnh đạo chủ chốt trong tỉnh đều chỉ thị rõ phải ủng hộ sự phát triển của Khu Khai thác và Phát triển kinh tế kỹ thuật Xương Châu, ngay cả Côn Hồ và Quế Bình đều chỉ có thể nén tức giận trong bụng không dám đi vuốt râu hùm. Lục Vi Dân không ngờ dám làm việc tày trời, đột ngột bước vào hội trường làm khuấy động lớn như vậy, không biết phía Xương Châu có nổi trận lôi đình không, trong tỉnh lại có đưa ra phê bình nghiêm khắc với địa khu Lê Dương không?

- Tuy nhiên đứng ở góc độ Nam Đàn chúng ta, làm như vậy cũng không gây rối.

Tào Cương nghĩ thầm:

- Lục Vi Dân không cần suy xét nhiều như vậy, điều hắn cần là làm tốt công việc bản chức của mình.

Nhưng Lã Ngọc thì sao? Làm lãnh đạo huyện, anh ta đang phân công quản lý khu kinh tế mới, làm như vậy có suy xét qua khả năng đem lại ảnh hưởng tiêu cực cho huyện không? Tần Hải Cơ cũng cảm thấy bản thân dường như có chút già mồm, ngay cả Uỷ ban nhân dân Địa khu bây giờ đều vẫn chưa có bày tỏa thái độ về vấn đề này, bản thân hiện tại phát biểu ý kiến mãnh liệt như vậy, có phải có chút không thích hợp không?

- Cho dù Uỷ ban nhân dân Địa ủy lần này giúp chúng tôi đảm nhận sự việc này, nhưng không khí cũng không kéo dài, nếu không sớm muộn sẽ xảy ra chuyện lớn.

Tào Cương không tiếp lời, lúc này đề xuất ra ý kiến như vậy không còn nghi ngờ là không sáng suốt, Tần Hải Cơ có lẽ chỉ là nói nói, nếu anh ta thật sự dự định làm như vậy, vậy chỉ có thể là tự làm mất mặt, trừ khi trong tỉnh thật sự truy cứu trách nhiệm vấn đề này, nhưng trước mắt Tào Cương quan sát, mặc dù trong tỉnh có một số người bất mãn, nhưng bên Uỷ ban nhân dân Địa ủy khẳng định sẽ đảm nhận việc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Vô Cương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook