Quan Đạo Vô Cương

Chương 131: Mời quân vào tròng

Thụy Căn

30/08/2013

Khi Lục Vi Dân ở Xương Châu hao tổn tâm sức tìm được khách sạn mà khách Hong Kong đang ở, đã là chiều ngày thứ hai rồi.

Có được tin tức này của Hoàng Thiệu Thành, chiếm được tiên cơ không hề khó, nhưng chiếm được tiên cơ cũng không có nghĩa ổn thỏa nắm chắc thắng lợi, làm sao giành thắng lợi từ cuộc cạnh tranh, cũng là vấn đề khó khăn.

Theo bên tin tức thu được bên Hoài Sơn mà nói, bọn họ cũng giống vậy không được thông báo, đây cũng tức là nói ngườiHong Kong đến không hề thông báo cho Đại Lục bên này, Lục Vi Dân thì đang cân nhắc hàm ý trong đó.

So với Lâm Cẩm Ký, sức mạnh của tập đoàn Hoa Mỹ không thể so sánh nổi, đối với việc Hong Kong lấy loại hình lao động tập trung làm chủ yếu, ngành sản xuất thực phẩm không mấy phát đạt, nhiều nhất là xuất hiện với hình tượng thương mại mậu dịch, nhưng cũng có mấy doanh nghiệp chế tạo nhỏ có danh tiếng, tập đoàn Hoa Mỹ chính là một trong số đó.

Theo mức cải cách đối ngoại của Đại Lục không ngừng tăng cao, bất luận là ngành sản xuất thực phẩm của HongKong hay là Đài Loan đều bắt đầu chuyển dời quy mô lớn đến hai vùng đất Phúc Kiến và Quảng Đông, trở thành một xu thế lớn, mà đối với nguyên liệu thực phẩm từ trái cây và nước trái cây gia công có yêu cầu đặc thù thì càng cần gần kề nơi sản xuất nguyên liệu, cho nên tiến vào nội địa cũng chính là một sự lựa chọn tất yếu.

Tập đoàn Hoa Mỹ lập nghiệp với việc thương mại xuất khẩu thực phẩm, rất có ảnh hưởng trong ngành thực phẩm ở HongKong, nhìn thấy đại lục mở cửa đối ngoại mang đến thời cơ thương mại, thời kì đầu những năm 80 tập đoàn Hoa Mỹ sớm đã bắt đầu tham gia sản xuất các loại bánh kẹo thực phẩm trái cây, và còn nhanh chóng mở ra thị trường nội địa, rất được khen ngợi.

Mà tập đoàn Hoa Mỹ chuẩn bị tham gia sản xuất nước trái cây cũng không phải lần đầu tiên, từ ba năm trước đã đầu tư xây dựng một nhà máy sản xuất nước chanh, mà dự án nước ép trái Kiwi tươi và nước ép hỗn hợp trái cây cũng là bọn họ căn cứ vào nhu cầu của thị trường nước ngoài không ngừng thay đổi, nhiều lần nghiên cứu mới xác định được bước đầu.

Những tình hình này, trước đây Hoàng Thiệu Thành đã chuyển cho Lục Vi Dân.

Lục Vi Dân sàng lọc tất cả vị trí có điều kiện phù hợp, trước mắt trong tỉnh Xương Giang có sẵn quy mô trồng trái Kiwi chỉ có ba huyện Hoài Sơn, Nam Đàn và Phụ Đầu.

Trong đó cây Kiwi Hoài Sơn trồng với quy mô lớn nhất, sức ảnh hưởng của Kiwi Nam Đàn lớn nhất, hơn nữa theo hiều biết của Lục Vi Dân, Phụ Đầu không có bất cứ ý nào về việc tiến hành gia công kỹ trái Kiwi, về cơ bản có thể loại trừ, vậy thì trên thực tế bày ra trước mắt cũng chỉ có Hoài Sơn.

Trái Kiwi Hoài Sơn trồng quy mô lớn hơn Nam Đàn, điều kiện thổ nhưỡng thủy nhiệt giống như Nam Đàn, điều duy nhất không bằng Nam Đàn chính là trái Kiwi Nam Đàn giành trước gây ra tiếng tăm ở thị trường, và đã đăng ký thương hiệu nhưng đối với việc sản xuất gia công trái Kiwi mà nói, điểm này không bằng việc xem trọng tiêu thụ hoa quả tươi.

Nhưng quy mô gieo trồng trái Kiwi Nam Đàn và Hoài Sơn không kém mấy, hơn nữa khoảng cách hai huyện cũng không xa lắm, hay nói cách khác về điểm này, hai bên cạnh tranh về cơ bản là đứng trên điểm đầu tiên, vậy thì ai có thể thắng, thì phải xem thái độ của thương nhân HongKong.

Lục Vi Dân không cho rằng thương nhân HongKong sẽ nhận thức chuẩn Hoài Sơn, khiến hai bên đi đến cạnh tranh, để mà có thể thu được điều kiện tốt hơn từ giữa, đây mới là một số sách lược của thương nhân HongKong.

Tuy nhiên hiện tại thương nhân HongKong vẫn chưa có thông báo, Hoài Sơn và Nam Đàn cũng nói rõ đối phương làm không tốt, muốn trước tiên đến xem xét thực tế một lần, tìm hiểu một cách khách quan môi trường đầu tư của hai nơi.

Đã có phán đoán này, trong lòng Lục Vi Dân khá ổn, làm sao khiến cho Nam Đàn biểu hiện tốt nhất, điều này cần vạch kế hoạch kỹ lưỡng.

Từ Binh cảm thấy mình giống như một đặc vụ Quốc Dân Đảng trước lúc giải phóng, trong nhà hàng ở Xương Giang đợi sự xuất hiện của Đảng Cộng Sản ngầm, tiện tóm gọn.

Khách sạn Xương Giang là khách sạn có tiếng tăm của Xương Châu, theo sự thâm nhập không ngừng của cải cách mở cửa, nghành khách sạn của Xương Giang cũng bắt đầu tiến vào một thời kỳ phát triển cao độ, không ngừng có những khách sạn cấp sao mới xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, quan niệm chỉ có bạn bè quốc tế mới ở khách sạn cấp sao từ lâu đã được vứt bỏ, nhưng khách sạn có tiếng như khách sạn Xương Giang vẫn đối tượng được rất nhiều người ưa thích.

Làm Công an không ngờ đã làm mức đến điều tra hành tung của các thương nhân HongKong, hơn nữa phải theo dõi suốt hành trình không thể bại lộ, điều này thật sự là một việc mới mẻ.

Chuyện mới mẻ thì chuyện mới mẻ, nhưng Từ Binh lại rất khó chịu, công việc đúng chức trách không làm lại đến nằm vùng ở đây, việc này cái chuyện gì không biết?

Nhưng đến đội trưởng Đồng, không, bây giờ phải gọi là đồn trưởng Đồng cũng đích thân đến, anh ta còn có thể nói gì?



Đại khái là cảm nhận được sự nôn nóng bất an của Từ Binh, Đồng Lập Trụ vỗ vỗ bả vai Từ Binh.

- Đừng ở đây gãi ngứa cho tôi, nhiệm vụ hôm nay của chúng ta chính là phải đi theo bọn họ, mấy người anh đều đã gặp qua rồi, nhiệm vụ của chúng ta chính là phải theo sát, không thể mất dấu, xem thử bọn họ đi đâu.

- Sếp Đồng, lẽ nào nói chúng ta còn có thể ép những người này đến Nam Đàn chúng ta đầu tư? Chân trên người bọn họ, bọn họ muốn đi đâu thì đi đó, chúng ta còn có thể quản được ư?

Từ Binh tức giận nói.

- Ha ha, Từ Binh, thằng nhóc nhà cậu, làm công an là những người tài giỏi, nhưng so với bạn học cũ của cậu, cái đầu óc này không chỉ kém một chút, nói đi cũng phải nói lại, ngay cả tôi cũng phải khâm phục người bạn học cũ đó của cậu, cũng không biết trong đầu anh ta làm sao nhiều lối giải quyết thế, kiếm phạt tới đâu, ở đó thấy máu, cao thủ.

Đồng Lập Trụ thở dài một hơi.

- Tôi dám cam đoan, bạn học này của cậu về sau tiền đồ rộng mở.

- Mấy năm không gặp, Vi thay đổi khiến một số bạn học chúng tôi đều không thể tiếp nhận, hắn học trung học ở Xương Châu, đi Lĩnh Nam học đại học, những cuộc gặp gỡ nói không rõ ràng.

Trên mặt Từ Binh cũng toát ra vẻ mặt hồi tưởng lại, nói thật trước kia ấn tượng của anh ta đối với Lục Vi Dân cũng không sâu sắc lắm, thời đầu đi học vốn dĩ tính cách mỗi người đều chưa định hình, mà thời trung học Lục Vi Dân lại đến Xương Châu đi học rồi.

Đồng Lập Trụ đang muốn nhắc nhở Từ Binh nên dần dần có quan hệ tốt với người bạn học cũ này, về sau nói không chừng có thể có ích, ánh mắt lại liếc thấy mấy bóng người từ trong thang máy đi ra.

- Đến đây, Từ Binh.

- Anh Đồng, xem ra bọn họ thật sự muốn chia ra ngồi hai chiếc xe à. Có khhi nào chia làm hai đường không?

Từ Binh và Đồng Lập Trụ im lặng theo đoàn người ra cửa, nhìn thấy hai xe tải ngoài cửa mà khách sạn cung cấp

- May mà chúng ta chuẩn bị hai xe ô tô.

- Xem ra có khả năng, nếu bọn họ có một đi Hoài Sơn, tôi liền đi theo đến Hoài Sơn, cậu theo bọn họ về Nam Đàn, lúc cậu đi gọi điện thoại đến huyện, thông báo một tiếng, để bọn họ chú ý.

Đồng Lập Trụ đã hít một hơi, Lục Vi Dân này liệu việc như thần, suy nghĩ cũng chu đáo, tính toán sự việc chuẩn xác như vậy, cũng khó trách trẻ như vậy thì có thể tỏa sáng đến thế.

Lục Vi Dân nhận được điện thoại lập tức báo cáo sự việc này tới Mã Thông Tài, theo thời gian lộ trình, từ Xương Châu đến Hoài Sơn cần bốn tiếng rưỡi, đến Nam Đàn cần gần năm tiếng, nói cách khác bọn họ sẽ trong khoảng 3h chiều đến 4h chiều lần lượt tới Hoài Sơn và Nam Đàn.

- Vi Dân, việc này tôi thật sự lo lắng bất an, thật không ngờ người Hong Kong cũng xảo quyệt khó chơi như vậy.

Mã Thông Tài hỗn loạn căng thẳng trong hưng phấn, xoa xoa tay bước thong thả trong văn phòng.

- Chủ nhiệm Mã, đây không phải là khôn ngoan, đổi anh lấy tiền ném ra ngoài, anh cũng phải xem thử nơi ném tiền vào có đáng không? Mấy triệu đến chục triệu ném vào cũng phải ném ra bọt nước đúng không? Thương nhân Hong Kong không phải đồ ngốc, họ cũng phải đánh giá đầu tư này có thể kiếm được tiền hay không, khi nào mới có thể kiếm tiền về, đây là điểm mấu chốt.



Lục Vi Dân cười nói:

- Làm việc với lời nói sáo rỗng đối với bọn họ mà nói không hề có ý nghĩa, chỉ một từ, kiếm tiền, làm thế nào kiếm tiền nhiều nhất nhanh nhất, chính là mục đích của bọn họ đến nội địa đầu tư, nắm chắc tâm lý về điểm này của bọn họ, thì có thể làm tốt công việc thu hút vốn đầu tư, kỳ thực công việc của chúng ta cũng như nhau, dựa vào sở thích của người khác để đứng vững hơn, khiến cho bọn họ nhận thấy ở chỗ chúng ta vững chắc nhất để kiếm càng nhiều tiền, thì thành công rồi.

Trong hai mắt của Mã Thông Tài lóe lên một tia sáng, hiển nhiên là rất tán đồng quan điểm rõ ràng thực tế của Lục Vi Dân, không hổ là nhân vật hàng đầu hiểu rõ về cải cách mở cửa ở Lĩnh Nam, có thể nắm bắt rất chuẩn xác tâm thái của các nhà đầu tư này.

- Hì hì, Vi Dân, có lời nói này, trong lòng tôi kiên định rất nhiều. Không tính Lâm Cẩm Ký, đây cũng xem như trận chiến đầu tiên khi khu kinh tế mới khai trương đúng không? Không giấu gì cậu, việc này tôi không dám báo cáo tới Chủ tịch huyện Thẩm, Bí thư An, ngay cả Chủ tịch huyện Lã tôi cũng chỉ nói một cách mơ hồ, không dám nói rõ, tôi chỉ sợ lỡ hỏng chuyện, tôi chính là tội nhân chết trăm lần cũng không chuộc hết tội.

Thấy Mã Thông Tài ra vẻ ta đây như vậy, Lục Vi Dân cũng không kìm nổi buồn cười:

- Chủ nhiệm Mã, dù gì, việc thu hút vốn đầu tư vốn dĩ cũng có thành công có thất bại, ai có thể trận nào cũng thắng? Sự lựa chọn của các thương gia đầu tư người ta cũng theo tình hình thực tế để quyết định, chúng ta chỉ cần cố gắng hết sức của chúng ta, quyền lựa chọn vẫn là trong tay đối phương.

- Vi Dân, nói là nói như vậy, nhưng điều này tốt xấu cũng là dự án đầu tiên khi tôi làm chủ nhiệm, nếu có thể xác định, có phải cũng coi như một sự khởi đầu tốt đẹp?

Mã Thông Tài thở một hơi dài, nhìn Lục Vi Dân một cái:

- Vi Dân, cậu chưa ngồi trên vị trí này của tôi, không cảm thấy được sức nóng ở dưới mông, không biết có bao nhiêu người trông tôi lộn nhào đâu.

Lục Vi Dân vẫn là rất có thiện cảm với vị Chủ nhiệm bộc trực này, Mã Thông Tài mặc dù bên ngoài thô tục một chút, nhưng làm việc lại rất kiên định, rất coi trọng vị trí chủ nhiệm này, cũng đại biểu là y thực sự muốn giữ lấy công việc trong tay.

- Yên tâm, Chủ nhiệm Mã, chỉ cần công việc của chúng ta làm tốt. Nó là của chúng ta, không thoát được đâu!

Lục Vi Dân an ủi nói.

Mã Thông Tài rõ ràng không rộng rãi như Lục Vi Dân, bước đi thong thả xoa xoa tay:

- Vi Dân, cái nên chuẩn bị đều đã chuẩn bị theo ý kiến của cậu, ngay cả bên Hoài Sơn tôi cũng toàn quyền ủy thác cho ông Đồng xử lý rồi, xem người HongKong có vào vào tròng hay không.

- Chớ nói khó nghe như vậy, Chủ nhiệm Mã, vì sao gọi là vào tròng? Chúng ta chỉ là làm đúng thực tế cho họ thấy thực lực và sự chân thành của chúng ta.

Lục Vi Dân cười lên, Mã Thông Tài cũng chịu sự ảnh hưởng của Lục Vi Dân, hơi thả lòng.

Hai xe Toyota ở Phong Châu chia ra, một xe hướng đến Hoài Sơn, một xe hướng đến Nam Đàn.

Nhìn thấy điểm này Đồng Lập Trụ thầm khâm phục tầm nhìn của Lục Vi Dân, y ra hiệu bằng động tác tay với Từ Binh, ý bảo Từ Binh đi theo đối phương về Nam Đàn trước, mình y thì dẫn theo hai người theo một xe khác đến Hoài Sơn.

Sau nửa tiếng đồng hồ, Volga dưới mông Đồng Lập Trụ cũng sắp rơi ra từng mảnh, mới miễn cưỡng theo kịp xe Toyota của đối phương đến khách sạn Hoài Sơn.

Ba người sớm đã ở Hoài Sơn đợi đón Đồng Lập Trụ, đóng cửa trao đổi hơn nửa ngày, về cơ bản đã xác định nên hoạt động như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Vô Cương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook