Chương 31:
Thuần Tình Học Sinh Muội
28/11/2023
Đáng tiếc, hiện tại cô không chịu thua trước dáng vẻ này của bà Tống nữa, hôm nay những lời nói của bà ta chỉ khiến cô cảm thấy buồn cười.
Hơn nữa Tống Nhụy cũng chỉ thua cô hai tuổi, một cô gái hai mươi hai tuổi cũng đâu còn nhỏ nữa, bà ta có thể nói những lời này, không biết có thẹn với lòng hay không.
Lại nói, dựa vào cái gì mà cô làm chị dâu phải khôn khéo, thành thục, thận trọng, còn Tống Nhụy có thể khóc lóc la lối, không nói lý lẽ?
Khi ở nhà, cô cũng là công chúa được ông Hứa và bà Hứa nâng niu ở trong lòng bàn tay, nếu không kết hôn với Tống Dương thì cô đâu phải chịu nhiều nỗi khổ sở như vậy. Hôm nay cô không chửi thẳng mặt bà Tống và Tống Nhụy đã là tôn trọng lắm rồi.
Tống Nhụy thấy bà Tống nói chuyện giúp mình thì bắt đầu làm nũng: “Mẹ, vẫn là mẹ thương con, chị ta làm chị dâu mà không có một chút ý thức nào cả, không cho con thì thôi, còn muốn tranh giành với con, còn không nhìn xem ai mới là con gái ruột của mẹ.”
Tống Nhụy nhe răng trợn mắt làm một cái mặt quỷ với Hứa Khả Hân, cô ta đã không ưa Hứa Khả Hân từ lâu, người này không chỉ chiếm đoạt anh trai cô ta mà còn hy vọng hão huyền, muốn lấy lòng ba mẹ, cướp vị trí của cô ta. Nhưng thật may là mẹ cô ta khôn khéo nên mới không bị Hứa Khả Hân dụ dỗ.
Bà Tống vỗ vỗ vào mu bàn tay Tống Nhụy, ý bảo cô ta bình tĩnh đừng nóng vội: “Khả Hân, nếu con đã gả cho Tống Dương thì Nhụy Nhụy cũng coi như một nửa em gái con. Tống Dương vô cùng yêu thương người em gái Nhụy Nhụy này, nếu như con đối xử không tốt với Nhụy Nhụy thì sẽ khiến Tống Dương lạnh lòng, con cũng không muốn thằng bé buồn phải không?”
Bà Tống giỏi bắt bí Hứa Khả Hân nhất, dù sao thì cô gái này thích con trai bà ta đến tận xương tủy, chỉ cần lấy Tống Dương ra, cô sẽ khuất phục vô điều kiện.
Bà Tống không nói, Hứa Khả Hân suýt chút nữa đã quên mất người đàn ông này. Cô ghét nhất là bà Tống bắt cô phải nhường nhịn Tống Nhụy vô điều kiện, muốn cô phải nâng niu cô ta giống như công chúa giống người nhà họ Tống.
Tống Nhụy tức giận thì phải dỗ dành, Tống Nhụy ngã thì phải thương, Tống Nhụy muốn gì thì phải dâng lên ngay lập tức. Nhụy Nhụy trưởng thành nhưng lại nói cô ta còn nhỏ, cuối cùng thành công nuôi dưỡng cô ta trở thành một em bé to xác điêu ngoa đanh đá.
Hơn nữa, bà Tống và Tống Dương thích cưng chiều Tống Nhụy thì tự mình cưng chiều mới phải, tại sao lại cứ làm khó một người con dâu là cô, nhất định muốn cô phải làm những chuyện phá hủy tam quan này?
Cô không ra tay dạy dỗ Tống Nhụy để cô ta biết được xã hội hiểm ác thế nào đã là nhân từ lắm rồi, tại sao cô ta cứ thích nhảy nhót ở trước mặt cô hết lần này tới lần khác?
Hơn nữa Tống Nhụy cũng chỉ thua cô hai tuổi, một cô gái hai mươi hai tuổi cũng đâu còn nhỏ nữa, bà ta có thể nói những lời này, không biết có thẹn với lòng hay không.
Lại nói, dựa vào cái gì mà cô làm chị dâu phải khôn khéo, thành thục, thận trọng, còn Tống Nhụy có thể khóc lóc la lối, không nói lý lẽ?
Khi ở nhà, cô cũng là công chúa được ông Hứa và bà Hứa nâng niu ở trong lòng bàn tay, nếu không kết hôn với Tống Dương thì cô đâu phải chịu nhiều nỗi khổ sở như vậy. Hôm nay cô không chửi thẳng mặt bà Tống và Tống Nhụy đã là tôn trọng lắm rồi.
Tống Nhụy thấy bà Tống nói chuyện giúp mình thì bắt đầu làm nũng: “Mẹ, vẫn là mẹ thương con, chị ta làm chị dâu mà không có một chút ý thức nào cả, không cho con thì thôi, còn muốn tranh giành với con, còn không nhìn xem ai mới là con gái ruột của mẹ.”
Tống Nhụy nhe răng trợn mắt làm một cái mặt quỷ với Hứa Khả Hân, cô ta đã không ưa Hứa Khả Hân từ lâu, người này không chỉ chiếm đoạt anh trai cô ta mà còn hy vọng hão huyền, muốn lấy lòng ba mẹ, cướp vị trí của cô ta. Nhưng thật may là mẹ cô ta khôn khéo nên mới không bị Hứa Khả Hân dụ dỗ.
Bà Tống vỗ vỗ vào mu bàn tay Tống Nhụy, ý bảo cô ta bình tĩnh đừng nóng vội: “Khả Hân, nếu con đã gả cho Tống Dương thì Nhụy Nhụy cũng coi như một nửa em gái con. Tống Dương vô cùng yêu thương người em gái Nhụy Nhụy này, nếu như con đối xử không tốt với Nhụy Nhụy thì sẽ khiến Tống Dương lạnh lòng, con cũng không muốn thằng bé buồn phải không?”
Bà Tống giỏi bắt bí Hứa Khả Hân nhất, dù sao thì cô gái này thích con trai bà ta đến tận xương tủy, chỉ cần lấy Tống Dương ra, cô sẽ khuất phục vô điều kiện.
Bà Tống không nói, Hứa Khả Hân suýt chút nữa đã quên mất người đàn ông này. Cô ghét nhất là bà Tống bắt cô phải nhường nhịn Tống Nhụy vô điều kiện, muốn cô phải nâng niu cô ta giống như công chúa giống người nhà họ Tống.
Tống Nhụy tức giận thì phải dỗ dành, Tống Nhụy ngã thì phải thương, Tống Nhụy muốn gì thì phải dâng lên ngay lập tức. Nhụy Nhụy trưởng thành nhưng lại nói cô ta còn nhỏ, cuối cùng thành công nuôi dưỡng cô ta trở thành một em bé to xác điêu ngoa đanh đá.
Hơn nữa, bà Tống và Tống Dương thích cưng chiều Tống Nhụy thì tự mình cưng chiều mới phải, tại sao lại cứ làm khó một người con dâu là cô, nhất định muốn cô phải làm những chuyện phá hủy tam quan này?
Cô không ra tay dạy dỗ Tống Nhụy để cô ta biết được xã hội hiểm ác thế nào đã là nhân từ lắm rồi, tại sao cô ta cứ thích nhảy nhót ở trước mặt cô hết lần này tới lần khác?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.