Chương 6:
Thuần Tình Học Sinh Muội
26/11/2023
Chỉ qua vài câu ngắn gọn, Đinh Nguyên đã tưởng tượng ra một câu chuyện ngược luyến, yêu hận tình thù.
Đinh Nguyên đi theo Tưởng Mục đã lâu, nhưng không học được phong thái đứng đắn nghiêm túc, ngược lại càng lớn tuổi càng tò mò nhiều chuyện, vì vậy cậu ta háo hức bắt chuyện, cùng cô gái mắng chửi gã đàn ông đốn mạt kia, kết quả lại thấy một ánh mắt nghiêm nghị liếc qua, Đinh Nguyên lập tức ngậm miệng.
Tưởng Mục không biết mình bị làm sao, sau khi nghe cô gái thổ lộ, anh chỉ cảm thấy bực bội khó hiểu, chỉ muốn cô chết tâm đối với tên đàn ông kia.
Anh biết tất cả những chuyện này đều không liên quan đến mình, dù là cô gái hay người đàn ông mà cô đang nghĩ đến đều không có chút dính dáng nào tới anh, lẽ ra anh nên cười cho qua chuyện, nhưng đột nhiên trong lòng lại sinh ra một cảm giác tức giận khó tả. Anh vừa tức vì chuyện của cô gái kia, vừa giận vì mọi chuyện không dính dáng gì đến mình
Tưởng Mục đè nén cảm xúc hỗn loạn của mình, hừ lạnh một tiếng trong lòng, khinh thường nghĩ: Hừ, tình yêu của một cô bé thật trẻ con và nực cười.
Anh tức giận liếc nhìn Hứa Khả Hân: “Đời còn dài, trai còn nhiều.” Anh cảm thấy cô gái này nên nhanh chóng đá bay người đàn ông đó đi, sau đó mở to mắt nhìn những người đàn ông tốt khác xung quanh mình.
Hứa Khả Hân đã suy nghĩ hàng trăm lần về câu nói này, cô hiểu nhưng không thể làm được.
Cô ôm ngực, đau lòng nói: “Nhưng tôi vẫn rất thích anh ấy, tôi phải làm sao đây?”
Đinh Nguyên không nhịn được xen vào: “Tôi hiểu, chỉ cần cô tìm được một người đàn ông tốt hơn, có sự so sánh, chắc chắn cô sẽ sớm quên anh ta." Cô gái này còn trẻ, hẳn là từng gặp quá ít đàn ông, cho nên mới sống chết yêu một tên khốn.
Tưởng Mục tán thưởng liếc nhìn Đinh Nguyên, xem ra bao nhiêu năm qua cậu ta sống cũng không vô ích.
Hứa Khả Hân ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Đinh Nguyên, không khỏi cảm thấy lời cậu ta nói cũng có lý, chẳng lẽ cô thật sự quá cố chấp rồi sao?
Cô nghi hoặc hỏi: “Nhưng tôi có thể tìm một người đàn ông ở đâu?”
Thấy cô gái nhỏ cuối cùng cũng giác ngộ, Đinh Nguyên cười hài lòng, đang định dạy cho cô ba mươi sáu kế thì Tưởng Mục bỗng cắt ngang: “Cô gái, đừng cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện hẹn hò, kiếm tiền mới là quan trọng nhất.”
Cô gái nhỏ ra đời chưa được bao lâu, đừng để bị Đinh Nguyên dùng vài câu dụ dỗ, Tưởng Mục đã từng thấy kỹ năng dụ dỗ con gái của Đinh Nguyên, chỉ sợ cô gái kia về sau sẽ bám lấy cậu ta không rời.
Đinh Nguyên: À, cậu ta quên mất sếp mình là một người nghiện công việc và không biết yêu đương.
Hứa Khả Hân mím môi, lẩm bẩm không vui: "Nhưng tôi chỉ muốn yêu."
Tưởng Mục - người không muốn yêu: “…”
Quên đi, anh là một người đàn ông trưởng thành, không muốn tranh cãi với cô gái nhỏ.
Đinh Nguyên đi theo Tưởng Mục đã lâu, nhưng không học được phong thái đứng đắn nghiêm túc, ngược lại càng lớn tuổi càng tò mò nhiều chuyện, vì vậy cậu ta háo hức bắt chuyện, cùng cô gái mắng chửi gã đàn ông đốn mạt kia, kết quả lại thấy một ánh mắt nghiêm nghị liếc qua, Đinh Nguyên lập tức ngậm miệng.
Tưởng Mục không biết mình bị làm sao, sau khi nghe cô gái thổ lộ, anh chỉ cảm thấy bực bội khó hiểu, chỉ muốn cô chết tâm đối với tên đàn ông kia.
Anh biết tất cả những chuyện này đều không liên quan đến mình, dù là cô gái hay người đàn ông mà cô đang nghĩ đến đều không có chút dính dáng nào tới anh, lẽ ra anh nên cười cho qua chuyện, nhưng đột nhiên trong lòng lại sinh ra một cảm giác tức giận khó tả. Anh vừa tức vì chuyện của cô gái kia, vừa giận vì mọi chuyện không dính dáng gì đến mình
Tưởng Mục đè nén cảm xúc hỗn loạn của mình, hừ lạnh một tiếng trong lòng, khinh thường nghĩ: Hừ, tình yêu của một cô bé thật trẻ con và nực cười.
Anh tức giận liếc nhìn Hứa Khả Hân: “Đời còn dài, trai còn nhiều.” Anh cảm thấy cô gái này nên nhanh chóng đá bay người đàn ông đó đi, sau đó mở to mắt nhìn những người đàn ông tốt khác xung quanh mình.
Hứa Khả Hân đã suy nghĩ hàng trăm lần về câu nói này, cô hiểu nhưng không thể làm được.
Cô ôm ngực, đau lòng nói: “Nhưng tôi vẫn rất thích anh ấy, tôi phải làm sao đây?”
Đinh Nguyên không nhịn được xen vào: “Tôi hiểu, chỉ cần cô tìm được một người đàn ông tốt hơn, có sự so sánh, chắc chắn cô sẽ sớm quên anh ta." Cô gái này còn trẻ, hẳn là từng gặp quá ít đàn ông, cho nên mới sống chết yêu một tên khốn.
Tưởng Mục tán thưởng liếc nhìn Đinh Nguyên, xem ra bao nhiêu năm qua cậu ta sống cũng không vô ích.
Hứa Khả Hân ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Đinh Nguyên, không khỏi cảm thấy lời cậu ta nói cũng có lý, chẳng lẽ cô thật sự quá cố chấp rồi sao?
Cô nghi hoặc hỏi: “Nhưng tôi có thể tìm một người đàn ông ở đâu?”
Thấy cô gái nhỏ cuối cùng cũng giác ngộ, Đinh Nguyên cười hài lòng, đang định dạy cho cô ba mươi sáu kế thì Tưởng Mục bỗng cắt ngang: “Cô gái, đừng cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện hẹn hò, kiếm tiền mới là quan trọng nhất.”
Cô gái nhỏ ra đời chưa được bao lâu, đừng để bị Đinh Nguyên dùng vài câu dụ dỗ, Tưởng Mục đã từng thấy kỹ năng dụ dỗ con gái của Đinh Nguyên, chỉ sợ cô gái kia về sau sẽ bám lấy cậu ta không rời.
Đinh Nguyên: À, cậu ta quên mất sếp mình là một người nghiện công việc và không biết yêu đương.
Hứa Khả Hân mím môi, lẩm bẩm không vui: "Nhưng tôi chỉ muốn yêu."
Tưởng Mục - người không muốn yêu: “…”
Quên đi, anh là một người đàn ông trưởng thành, không muốn tranh cãi với cô gái nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.