Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng
Chương 31: Cảm Thấy Ghen Tỵ
Đông Phương Ký Bạch
04/12/2023
Giang Xuyên đứng ở trước cửa, đi vào cũng không đúng là rời đi cũng không phải.
Anh ta thật sự muốn giúp đỡ Đỗ Vãn Thu nhưng sức lực có hạn, người nhà của anh ta không muốn giúp đỡ, đưa tiền và phiếu là điều duy nhất anh ta có thể làm vào lúc này.
Anh ta lặng lẽ đi vào nhà, đặt tiền lên trên bàn không nói gì cứ như vậy rời đi.
Giang Xuyên không biết, anh ta vừa mới rời đi chưa bao lâu sau lưng đã có người truyền ra tin đồn rằng anh ta và Đỗ Vãn Thu trai đơn gái chiếc ở cùng một căn phòng.
Tin tức nói ra như thật, có người tận mắt chứng kiến anh ta đi lên tầng, còn có người nhìn thấy anh ta từ trong nhà Đỗ Vãn Thu đi ra.
Về phần giữa của quá trình, tuy rằng không ai tận mắt chứng kiến nhưng chỉ cần liên tưởng một chút cũng sẽ đoán được xảy ra chuyện gì.
Lời đồn nhảm hay những chuyện vô căn cứ giống như một cơn gió, nhanh chóng lan truyền đến mọi người.
Mẹ Tiêu đi ra khỏi cửa cũng nghe được chuyện này.
Bà thầm nghĩ may mắn Thanh Như nhà bọn họ đã thoát khỏi bể khổ, nếu không bây giờ sẽ bị người khác cười nhạo đến chết mất.
Không phải Giang Xuyên luôn nói mình cây ngay không sợ chết chết đứng sao?
Lần này để xem anh ta ăn nói như thế nào?
Phải biết rằng có một số chuyện bị người khác nói tới nói lui sẽ được coi là sự thật, có muốn giải thích như thế nào cũng không có tác dụng.
Nếu không thì bốn chữ ‘lời người đáng sợ’ ở đâu mà ra?
Mẹ Tiêu tin tưởng Giang Xuyên và Đỗ Vãn Thu không có làm ra chuyện gì sai trái, nhưng anh ta làm việc không đúng mực, thì đó là sai.
Đầu năm nay, vấn đề tác phong được quản lý nghiêm ngặt, mặc kệ lời đồn đãi đó là thật hay là giả, có lẽ đã gây ra ảnh hưởng lớn đối với Giang Xuyên.
Thời điểm anh ta bị lãnh đạo gọi vào văn phòng để nói chuyện, cả người
Giang Xuyên đều cảm thấy mơ hồ.
Anh ta có ý tốt đưa tiền cho mẹ con Đỗ Vãn Thu, làm thế nào ở trong mắt người khác lại biến thành hành vi không đúng mực?
Anh ta đi vào nhà chưa được nửa phút, sao những người đó có thể mở to mắt nói dối như thế?
Trong lòng Giang Xuyên vừa bối rối xem lẫn lo lắng không yên, trong đầu cứ quanh quẩn một câu hỏi, vì sao làm chuyện tốt cũng sẽ bị người khác hiểu lầm?
Chẳng lẽ nên bỏ mặc mẹ con Đỗ Vãn Thu không nơi nương tựa sao?
Tại sao không ai hiểu anh ta vậy?
"Chuyện này có ảnh hưởng xấu rất nhiều, đồng chí Giang, chúng tôi hy vọng cậu tự mình kiểm điểm lại mình."
"Lúc đấy tôi và đồng chí Đỗ không làm gì cả."
"Chúng tôi tin tưởng cậu, nếu không cũng sẽ không bảo cậu tự mình kiểm điểm đơn giản như thế."
Giang Xuyên cười chua xót, tự kiểm điểm đồng nghĩa với phủ nhận lời nói của anh ta trước đây.
Vậy thì chuyện anh ta vì Đỗ Vãn Thi mà chia tay với Thanh Như, thậm chí còn hủy hôn chẳng phải sẽ nực cười lắm sao?
Ra khỏi văn phòng của lãnh đạo, cả người Giang Xuyên đều ngây ngốc.
Anh ta muốn tìm một người để tâm sự, muốn để cho mọi người hiểu anh ta thật sự vì nể tình bạn tốt mới chăm sóc quan tâm Đỗ Vãn Thu nhiều như thế.
Thế nhưng anh ta có thể tìm ai đây?
Giang Xuyên giật mình hoảng hốt, không biết bắt đầu từ lúc nào những bạn bè của anh ta không còn qua lại với anh ta nữa.
Ngay cả Thanh Như, người mà vốn dĩ anh ta cho rằng cả đời này cũng sẽ không rời xa anh ta, cũng đã bỏ anh ta rồi.
Bước đi không mục đích, không biết vì sao lại đi đến gần đoàn văn công.
Nhớ đến tình cảnh gặp mặt lần trước, Giang Xuyên bỗng dừng bước.
Anh ta muốn gặp Tiêu Thanh Như lại sợ nhìn thấy Tiêu Thanh Như.
Cảm giác mâu thuẫn này như biến thành một lưỡi dao sắc bén cắt vào Giang Xuyên cực kỳ đau đớn.
Anh ta không biết tiếp theo phải đối mặt với mẹ con Đỗ Vãn Thu như thế nào, cũng không biết phải làm sao để xóa bỏ đi tin đồn này.
Nếu không thể giải thích rõ ràng, liệu anh ta có trở nên đáng ghét hơn ở trong mắt Thanh Như không?
Giang Xuyên không ngừng hỏi chính mình, vì sao mọi chuyện lại rối tung rối mù đến mức này, anh ta và Thanh Như lại đi tới bước đường này rồi?
Đây không phải là kết quả mà anh ta mong muốn.
Rõ ràng chẳng còn bao lâu nữa bọn họ sẽ kết hôn với nhau.
Đứng yên một chỗ một hồi lâu, trong tầm mắt xuất hiện một người mà anh ta đang nghĩ tới.
Đôi chân vô thức bước đi, anh ta rất muốn bước đến gần cô gái mình yêu nhưng lúc nhìn thấy người đàn ông đi bên cạnh cô thì bước chân của anh ta bỗng khựng lại.
Mặc dù chỉ là một bóng dáng nhưng anh ta nhận ra người đó là ai.
Giang Xuyên biến sắc, từ lúc nào Thanh Như và Hứa Mục Chu thân thiết đến như vậy?
Không biết hai người đang nói gì đó mà Thanh Như nở nụ cười.
Nụ cười rạng rỡ như vậy đã từ lâu rồi anh ta chưa nhìn thấy.
Lần đầu tiên Giang Xuyên cảm thấy ghen tỵ.
Thì ra, lúc đối mặt với người khác, Thanh Như cũng sẽ cười tươi đến như vậy.
Anh ta thật sự muốn giúp đỡ Đỗ Vãn Thu nhưng sức lực có hạn, người nhà của anh ta không muốn giúp đỡ, đưa tiền và phiếu là điều duy nhất anh ta có thể làm vào lúc này.
Anh ta lặng lẽ đi vào nhà, đặt tiền lên trên bàn không nói gì cứ như vậy rời đi.
Giang Xuyên không biết, anh ta vừa mới rời đi chưa bao lâu sau lưng đã có người truyền ra tin đồn rằng anh ta và Đỗ Vãn Thu trai đơn gái chiếc ở cùng một căn phòng.
Tin tức nói ra như thật, có người tận mắt chứng kiến anh ta đi lên tầng, còn có người nhìn thấy anh ta từ trong nhà Đỗ Vãn Thu đi ra.
Về phần giữa của quá trình, tuy rằng không ai tận mắt chứng kiến nhưng chỉ cần liên tưởng một chút cũng sẽ đoán được xảy ra chuyện gì.
Lời đồn nhảm hay những chuyện vô căn cứ giống như một cơn gió, nhanh chóng lan truyền đến mọi người.
Mẹ Tiêu đi ra khỏi cửa cũng nghe được chuyện này.
Bà thầm nghĩ may mắn Thanh Như nhà bọn họ đã thoát khỏi bể khổ, nếu không bây giờ sẽ bị người khác cười nhạo đến chết mất.
Không phải Giang Xuyên luôn nói mình cây ngay không sợ chết chết đứng sao?
Lần này để xem anh ta ăn nói như thế nào?
Phải biết rằng có một số chuyện bị người khác nói tới nói lui sẽ được coi là sự thật, có muốn giải thích như thế nào cũng không có tác dụng.
Nếu không thì bốn chữ ‘lời người đáng sợ’ ở đâu mà ra?
Mẹ Tiêu tin tưởng Giang Xuyên và Đỗ Vãn Thu không có làm ra chuyện gì sai trái, nhưng anh ta làm việc không đúng mực, thì đó là sai.
Đầu năm nay, vấn đề tác phong được quản lý nghiêm ngặt, mặc kệ lời đồn đãi đó là thật hay là giả, có lẽ đã gây ra ảnh hưởng lớn đối với Giang Xuyên.
Thời điểm anh ta bị lãnh đạo gọi vào văn phòng để nói chuyện, cả người
Giang Xuyên đều cảm thấy mơ hồ.
Anh ta có ý tốt đưa tiền cho mẹ con Đỗ Vãn Thu, làm thế nào ở trong mắt người khác lại biến thành hành vi không đúng mực?
Anh ta đi vào nhà chưa được nửa phút, sao những người đó có thể mở to mắt nói dối như thế?
Trong lòng Giang Xuyên vừa bối rối xem lẫn lo lắng không yên, trong đầu cứ quanh quẩn một câu hỏi, vì sao làm chuyện tốt cũng sẽ bị người khác hiểu lầm?
Chẳng lẽ nên bỏ mặc mẹ con Đỗ Vãn Thu không nơi nương tựa sao?
Tại sao không ai hiểu anh ta vậy?
"Chuyện này có ảnh hưởng xấu rất nhiều, đồng chí Giang, chúng tôi hy vọng cậu tự mình kiểm điểm lại mình."
"Lúc đấy tôi và đồng chí Đỗ không làm gì cả."
"Chúng tôi tin tưởng cậu, nếu không cũng sẽ không bảo cậu tự mình kiểm điểm đơn giản như thế."
Giang Xuyên cười chua xót, tự kiểm điểm đồng nghĩa với phủ nhận lời nói của anh ta trước đây.
Vậy thì chuyện anh ta vì Đỗ Vãn Thi mà chia tay với Thanh Như, thậm chí còn hủy hôn chẳng phải sẽ nực cười lắm sao?
Ra khỏi văn phòng của lãnh đạo, cả người Giang Xuyên đều ngây ngốc.
Anh ta muốn tìm một người để tâm sự, muốn để cho mọi người hiểu anh ta thật sự vì nể tình bạn tốt mới chăm sóc quan tâm Đỗ Vãn Thu nhiều như thế.
Thế nhưng anh ta có thể tìm ai đây?
Giang Xuyên giật mình hoảng hốt, không biết bắt đầu từ lúc nào những bạn bè của anh ta không còn qua lại với anh ta nữa.
Ngay cả Thanh Như, người mà vốn dĩ anh ta cho rằng cả đời này cũng sẽ không rời xa anh ta, cũng đã bỏ anh ta rồi.
Bước đi không mục đích, không biết vì sao lại đi đến gần đoàn văn công.
Nhớ đến tình cảnh gặp mặt lần trước, Giang Xuyên bỗng dừng bước.
Anh ta muốn gặp Tiêu Thanh Như lại sợ nhìn thấy Tiêu Thanh Như.
Cảm giác mâu thuẫn này như biến thành một lưỡi dao sắc bén cắt vào Giang Xuyên cực kỳ đau đớn.
Anh ta không biết tiếp theo phải đối mặt với mẹ con Đỗ Vãn Thu như thế nào, cũng không biết phải làm sao để xóa bỏ đi tin đồn này.
Nếu không thể giải thích rõ ràng, liệu anh ta có trở nên đáng ghét hơn ở trong mắt Thanh Như không?
Giang Xuyên không ngừng hỏi chính mình, vì sao mọi chuyện lại rối tung rối mù đến mức này, anh ta và Thanh Như lại đi tới bước đường này rồi?
Đây không phải là kết quả mà anh ta mong muốn.
Rõ ràng chẳng còn bao lâu nữa bọn họ sẽ kết hôn với nhau.
Đứng yên một chỗ một hồi lâu, trong tầm mắt xuất hiện một người mà anh ta đang nghĩ tới.
Đôi chân vô thức bước đi, anh ta rất muốn bước đến gần cô gái mình yêu nhưng lúc nhìn thấy người đàn ông đi bên cạnh cô thì bước chân của anh ta bỗng khựng lại.
Mặc dù chỉ là một bóng dáng nhưng anh ta nhận ra người đó là ai.
Giang Xuyên biến sắc, từ lúc nào Thanh Như và Hứa Mục Chu thân thiết đến như vậy?
Không biết hai người đang nói gì đó mà Thanh Như nở nụ cười.
Nụ cười rạng rỡ như vậy đã từ lâu rồi anh ta chưa nhìn thấy.
Lần đầu tiên Giang Xuyên cảm thấy ghen tỵ.
Thì ra, lúc đối mặt với người khác, Thanh Như cũng sẽ cười tươi đến như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.