Quân Hôn 80: Tái Giá Với Đại Lão Tàn Tật Vào Đêm Tân Hôn
Chương 11:
Ngân Sắc Thịnh Trang
26/05/2024
Tề Tư Tư hoàn toàn không sợ anh, thậm chí còn nhìn ngược lại anh.
Quả thực anh rất đẹp trai.
Đây là món quà duy nhất mà cặp cha mẹ vô trách nhiệm kia để lại cho anh.
Đôi mày như kiếm, hai mắt như sao, sống mũi cao thẳng, môi mỏng, hàm dưới ưu việt, hoàn mỹ như được đao khắc ra.
Bởi vì đang trong giai đoạn dưỡng thương, sắc mặt của người đàn ông tái nhợt, màu môi ảm đạm, có thêm chút cảm giác gầy yếu.
“Tề Tư Tư, rốt cuộc em nghĩ gì vậy?”
Không đợi cô trả lời, giọng nói của người đàn ông có chút cô đơn.
Anh muốn dũng cảm, nhưng lại không dám tiến lên một bước vượt quá giới hạn kia.
“Triệu Tinh Vũ!”
Cô khom lưng, ôm lấy cổ anh.
Nghĩ đến người đàn ông kiếp trước ở bên cạnh mình yên lặng bảo vệ mình nhiều năm như vậy, cô lập tức cảm thấy đau lòng không thôi.
“Hả?”
Người đàn ông ngẩng đầu lên.
Đôi mắt sáng ngời như sao kia đang chuyên chú nhìn cô, giống như cô chính là toàn bộ thế giới của anh.
Tề Tư Tư cúi người xuống, ánh mắt đối diện với anh, gằn từng chữ: "Lời mà em nói hôm nay, có hiệu quả cả cuộc đời này!"
“Em không thích Hàn Quế Binh nữa.”
"Em muốn ở bên anh, cả đời!"
Trước mắt Triệu Tinh Vũ trống rỗng, giọng nói vang lên bên tai phảng phất như tiên nhạc, khiến cho trái tim của anh vui như nở hoa ngay lập tức.
“Em chắc chắn chứ? Em thật sự không hối hận chứ?”
Nếu là lúc trước, chắc chắn Triệu Tinh Vũ sẽ rất vui lòng.
Nhưng hiện giờ thương thế ở chân của anh vẫn chưa rõ có thể hoàn toàn chữa khỏi hay không, tương lai sau này chưa biết được, Tư Tư thật sự sẽ không chán ghét anh sao…
“Chẳng lẽ... anh muốn em gả cho người đàn ông khác? Ngủ với người đàn ông khác? Sinh con cho người đàn ông khác sao?”
Tề Tư Tư cố ý kích thích anh.
Nói đến nước này rồi, không ngờ người đàn ông này vẫn còn do dự!
“Không được!”
Hai mắt Triệu Tinh Vũ đỏ lên, nắm chặt tay cô.
Vừa nghĩ tới cô sẽ nở nụ cười với người đàn ông khác, để cho cơ thể xinh đẹp của cô quấn quýt với người đàn ông khác, anh lập tức cảm thấy ghen tị đến mức muốn thiêu trụi đối phương đến khi cả tro cũng không còn, khiến cho anh gần như muốn nổi điên lên.
“Vậy không phải là được rồi sao!”
Tề Tư Tư đắc ý cười, trong mắt hiện lên chút giảo hoạt.
“Tư Tư, nếu như em nắm tay anh, cả đời này anh sẽ không buông ra đâu đấy.”
Triệu Tinh Vũ cảnh cáo lần cuối cùng.
“Em biết rồi.”
Tề Tư Tư dùng sức gật đầu, suy nghĩ một chút, nũng nịu gọi: "Ông xã~”
Một tiếng ông xã này, Triệu Tinh Vũ đã trông mong được nghe nó từ rất lâu rồi, anh đã mơ thấy vô số lần vào lúc ban đêm.
Hôm nay khi anh thật sự nghe được rồi, cả người anh cảm thấy vui sướng và lâng lâng, giống như đang nằm mơ.
Tề Tư Tư cảm thấy như vậy còn chưa đủ.
Cô xoay người lại gần, vểnh đôi môi đỏ mọng lên rồi nhẹ nhàng hôn anh một cái.
Đôi môi với màu sắc ảm đạm ấy bị son môi của cô nhuộm màu đỏ ửng, sau đó lan tràn trên mặt anh.
Cổ của Triệu Tinh Vũ đỏ bừng, ánh mắt anh nhìn cô dịu dàng như có thể nhỏ ra nước.
“Tư Tư~”
Anh gọi tên cô bằng chất giọng cực kỳ thâm tình, si mê và mong nhớ.
“Vâng, ông xã~”
Tề Tư Tư nở nụ cười ngọt ngào.
Thật tốt quá!
Khởi đầu của hạnh phúc!
“Đáng tiếc, chân của anh vẫn còn chưa khỏi hẳn, không thể dẫn em đi dạo.”
Triệu Tinh Vũ cúi đầu nhìn cái chân bị thương của mình, trái tim vốn bình tĩnh giờ phút này lại bắt đầu xao động.
“Không sao, chúng ta cũng không phải khỉ, muốn người ta vào tham quan miễn phí!"
Tề Tư Tư không thèm để ý.
Vốn dĩ kế hoạch của đám cưới này chính là, chú rể đến phòng cưới mà nhà họ Tề đã chuẩn bị xong xuôi đâu vào đấy để đón cô, đạp xe đạp đưa cô đi một vòng trong sân bộ đội rồi trở về.
Đúng vậy.
Phòng cưới là của nhà họ Tề.
Chức vụ của Hàn Quế Binh thăng tiến rất nhanh chỉ trong thời gian ngắn, bộ đội không có phòng trống, sau khi kết hôn hai người chỉ có thể ở lại nhà họ Tề.
Quả thực anh rất đẹp trai.
Đây là món quà duy nhất mà cặp cha mẹ vô trách nhiệm kia để lại cho anh.
Đôi mày như kiếm, hai mắt như sao, sống mũi cao thẳng, môi mỏng, hàm dưới ưu việt, hoàn mỹ như được đao khắc ra.
Bởi vì đang trong giai đoạn dưỡng thương, sắc mặt của người đàn ông tái nhợt, màu môi ảm đạm, có thêm chút cảm giác gầy yếu.
“Tề Tư Tư, rốt cuộc em nghĩ gì vậy?”
Không đợi cô trả lời, giọng nói của người đàn ông có chút cô đơn.
Anh muốn dũng cảm, nhưng lại không dám tiến lên một bước vượt quá giới hạn kia.
“Triệu Tinh Vũ!”
Cô khom lưng, ôm lấy cổ anh.
Nghĩ đến người đàn ông kiếp trước ở bên cạnh mình yên lặng bảo vệ mình nhiều năm như vậy, cô lập tức cảm thấy đau lòng không thôi.
“Hả?”
Người đàn ông ngẩng đầu lên.
Đôi mắt sáng ngời như sao kia đang chuyên chú nhìn cô, giống như cô chính là toàn bộ thế giới của anh.
Tề Tư Tư cúi người xuống, ánh mắt đối diện với anh, gằn từng chữ: "Lời mà em nói hôm nay, có hiệu quả cả cuộc đời này!"
“Em không thích Hàn Quế Binh nữa.”
"Em muốn ở bên anh, cả đời!"
Trước mắt Triệu Tinh Vũ trống rỗng, giọng nói vang lên bên tai phảng phất như tiên nhạc, khiến cho trái tim của anh vui như nở hoa ngay lập tức.
“Em chắc chắn chứ? Em thật sự không hối hận chứ?”
Nếu là lúc trước, chắc chắn Triệu Tinh Vũ sẽ rất vui lòng.
Nhưng hiện giờ thương thế ở chân của anh vẫn chưa rõ có thể hoàn toàn chữa khỏi hay không, tương lai sau này chưa biết được, Tư Tư thật sự sẽ không chán ghét anh sao…
“Chẳng lẽ... anh muốn em gả cho người đàn ông khác? Ngủ với người đàn ông khác? Sinh con cho người đàn ông khác sao?”
Tề Tư Tư cố ý kích thích anh.
Nói đến nước này rồi, không ngờ người đàn ông này vẫn còn do dự!
“Không được!”
Hai mắt Triệu Tinh Vũ đỏ lên, nắm chặt tay cô.
Vừa nghĩ tới cô sẽ nở nụ cười với người đàn ông khác, để cho cơ thể xinh đẹp của cô quấn quýt với người đàn ông khác, anh lập tức cảm thấy ghen tị đến mức muốn thiêu trụi đối phương đến khi cả tro cũng không còn, khiến cho anh gần như muốn nổi điên lên.
“Vậy không phải là được rồi sao!”
Tề Tư Tư đắc ý cười, trong mắt hiện lên chút giảo hoạt.
“Tư Tư, nếu như em nắm tay anh, cả đời này anh sẽ không buông ra đâu đấy.”
Triệu Tinh Vũ cảnh cáo lần cuối cùng.
“Em biết rồi.”
Tề Tư Tư dùng sức gật đầu, suy nghĩ một chút, nũng nịu gọi: "Ông xã~”
Một tiếng ông xã này, Triệu Tinh Vũ đã trông mong được nghe nó từ rất lâu rồi, anh đã mơ thấy vô số lần vào lúc ban đêm.
Hôm nay khi anh thật sự nghe được rồi, cả người anh cảm thấy vui sướng và lâng lâng, giống như đang nằm mơ.
Tề Tư Tư cảm thấy như vậy còn chưa đủ.
Cô xoay người lại gần, vểnh đôi môi đỏ mọng lên rồi nhẹ nhàng hôn anh một cái.
Đôi môi với màu sắc ảm đạm ấy bị son môi của cô nhuộm màu đỏ ửng, sau đó lan tràn trên mặt anh.
Cổ của Triệu Tinh Vũ đỏ bừng, ánh mắt anh nhìn cô dịu dàng như có thể nhỏ ra nước.
“Tư Tư~”
Anh gọi tên cô bằng chất giọng cực kỳ thâm tình, si mê và mong nhớ.
“Vâng, ông xã~”
Tề Tư Tư nở nụ cười ngọt ngào.
Thật tốt quá!
Khởi đầu của hạnh phúc!
“Đáng tiếc, chân của anh vẫn còn chưa khỏi hẳn, không thể dẫn em đi dạo.”
Triệu Tinh Vũ cúi đầu nhìn cái chân bị thương của mình, trái tim vốn bình tĩnh giờ phút này lại bắt đầu xao động.
“Không sao, chúng ta cũng không phải khỉ, muốn người ta vào tham quan miễn phí!"
Tề Tư Tư không thèm để ý.
Vốn dĩ kế hoạch của đám cưới này chính là, chú rể đến phòng cưới mà nhà họ Tề đã chuẩn bị xong xuôi đâu vào đấy để đón cô, đạp xe đạp đưa cô đi một vòng trong sân bộ đội rồi trở về.
Đúng vậy.
Phòng cưới là của nhà họ Tề.
Chức vụ của Hàn Quế Binh thăng tiến rất nhanh chỉ trong thời gian ngắn, bộ đội không có phòng trống, sau khi kết hôn hai người chỉ có thể ở lại nhà họ Tề.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.