Quân Hôn 80: Tái Giá Với Đại Lão Tàn Tật Vào Đêm Tân Hôn
Chương 26:
Ngân Sắc Thịnh Trang
30/05/2024
Triệu Tinh Vũ khẽ cau mày, hiểu vấn đề là gì.
Không khỏi có chút muốn cười.
“Cậu vẫn chưa nghe nói về chuyện xảy ra ngày hôm qua à?”
"Chuyện gì?"
Một số người tỏ ra do dự, anh nhìn tôi, tôi nhìn cậu. Chẳng lẽ bọn họ bỏ lỡ sự kiện lớn nào hay sao?
Bọn họ bận rộn luyện tập cả ngày, đi sớm về muộn. Ngủ trưa xong lại phải tiếp tục luyện tập buổi sáng, làm sao có thời gian để nghe chuyện phiếm.
Triệu Tinh Vũ tỏ ra tự hào, nắm lấy tay Tề Tư Tư, đan những ngón tay của họ vào nhau.
"Hôm qua là ngày Tư Tư và tôi kết hôn."
Một số người bị sốc đến mức hàm gần như rơi xuống đất.
Đôi mắt cậu ta ta đảo qua đảo lại giữa Tề Tư Tư và Triệu Tinh Vũ.
"Không đúng, tại sao anh lại làm thế hả anh Triệu, anh..."
Sau đó Triệu Tinh Vũ đã mang chuyện Hàn Quế Binh lừa dối trong chuyện hôn nhân nói ra, đồng thời kể về sự lựa chọn của Tề Tư Tư đối với bản thân.
Nhiều người lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù diễn biến sự việc có chút bất ngờ nhưng may mắn thay, cuối cùng anh Triệu cũng đạt được điều mình mong muốn.
"Tề Tư Tư, cô có thực sự muốn ở bên anh Triệu của chúng tôi không? Hay là do không chịu được sự mất mặt nên đã nhờ anh Triệu của chúng tôi làm người thay thế cho mình?"
Triệu Tinh Vũ không nói gì mà chỉ nắm chặt tay cô.
Anh cũng muốn nghe câu trả lời của Tề Tư Tư.
“Tôi rất thận trọng trong việc kết hôn. Bây giờ đã lựa chọn rồi thì tôi sẽ theo anh ấy cả đời.”
"Anh ấy không phải là người thay thế, anh ấy là người duy nhất."
Tề Tư Tư chuyển ánh mắt sang anh.
Đời này người cô muốn đền bù nhất chính là Triệu Tinh Vũ.
Nghe được lời của Tề Tư Tư, ai nấy đều tỏ ra kinh ngạc mà dùng ánh mắt thăm dò nhìn cô.
Đặc biệt là Triệu Tinh Vũ.
Trong thâm tâm, anh không biết nguyên nhân khiến thái độ của Tư Tư với mình thay đổi đột ngột như vậy. Nhưng ngoài việc thầm vui mừng ra, anh không dám hỏi thêm gì.
Thậm chí anh cũng không ngờ tới hôm nay lại gặp được bất ngờ như vậy.
"Dù sao thì Tinh Vũ và tôi đã kết hôn rồi. Mong sau này được mọi người đón nhận nhé!"
Tề Tư Tư thoải mái nói.
Cô có thể hiểu được sự nghi ngờ của Hắc Miêu cũng như những người khác, ai bảo trước đây cô từng từ chối Triệu Tinh Vũ nhiều lần như thế cơ chứ?
"Anh Triệu, anh thực sự thành công rồi à?"
"Vậy từ nay về sau em sẽ gọi cô ấy là chị dâu sao?"
Đôi mắt của Hắc Miêu mở to.
"Thế nào, cậu không muốn à?" Triệu Tinh Vũ nén cười.
Tính cách của đứa trẻ Hắc Miêu này có phần nổi loạn, trước đây cậu ta bị anh khuất phục mới bằng lòng chịu gọi một tiếng anh. Hơn nữa sau lưng còn thường xuyên cãi nhau với Tư Tư, hiện tại đột nhiên bắt cậu ta gọi một tiếng chị dâu, coi bộ trong lòng rất khó tiếp nhận nhỉ?
"Không..." Hắc miêu kìm nén khuôn mặt đỏ bừng của mình, hét hai tiếng lên "Chị dâu"!
Tề Tư Tư mỉm cười đáp lại.
“Vậy em nhận kẹo cưới này, hi vọng anh có thể mau chóng lấy một cô vợ, tìm được người tri kỷ sống cùng nhau với nhau.”
Đối với bọn người Hắc Miêu thì trận cãi nhau đó chỉ mới cách đây vài ngày, nhưng đối với cô thì đó là cả một đời người, nên Tề Tư Tư không quá để tâm.
Huống chi, vài năm sau Hắc Miêu còn phải hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ.
Trong số năm người trước mặt cô, chỉ vẻn vẹn hai người sống sót, nhưng cơ thể bị tổn thương.
Sau khi giao kẹo cưới, cả hai rời đi.
Hắc Miêu nhìn bóng người đang rút lui, trong lòng có một cảm giác kỳ lạ.
"Anh có cảm thấy Tề Tư Tư có vẻ hơi khác không?"
Hôm nay người phụ nữ không hề cãi nhau với cậu ta, còn nhìn thiếu niên bằng ánh mắt bao dung rộng lượng, thật kỳ lạ.
"Đương nhiên không giống lúc trước." Đại Hùng gõ đầu cậu ta nói: "Vừa rồi còn gọi một câu chị dâu, bây giờ lại gọi cả họ người ta ra rồi.”
Không khỏi có chút muốn cười.
“Cậu vẫn chưa nghe nói về chuyện xảy ra ngày hôm qua à?”
"Chuyện gì?"
Một số người tỏ ra do dự, anh nhìn tôi, tôi nhìn cậu. Chẳng lẽ bọn họ bỏ lỡ sự kiện lớn nào hay sao?
Bọn họ bận rộn luyện tập cả ngày, đi sớm về muộn. Ngủ trưa xong lại phải tiếp tục luyện tập buổi sáng, làm sao có thời gian để nghe chuyện phiếm.
Triệu Tinh Vũ tỏ ra tự hào, nắm lấy tay Tề Tư Tư, đan những ngón tay của họ vào nhau.
"Hôm qua là ngày Tư Tư và tôi kết hôn."
Một số người bị sốc đến mức hàm gần như rơi xuống đất.
Đôi mắt cậu ta ta đảo qua đảo lại giữa Tề Tư Tư và Triệu Tinh Vũ.
"Không đúng, tại sao anh lại làm thế hả anh Triệu, anh..."
Sau đó Triệu Tinh Vũ đã mang chuyện Hàn Quế Binh lừa dối trong chuyện hôn nhân nói ra, đồng thời kể về sự lựa chọn của Tề Tư Tư đối với bản thân.
Nhiều người lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù diễn biến sự việc có chút bất ngờ nhưng may mắn thay, cuối cùng anh Triệu cũng đạt được điều mình mong muốn.
"Tề Tư Tư, cô có thực sự muốn ở bên anh Triệu của chúng tôi không? Hay là do không chịu được sự mất mặt nên đã nhờ anh Triệu của chúng tôi làm người thay thế cho mình?"
Triệu Tinh Vũ không nói gì mà chỉ nắm chặt tay cô.
Anh cũng muốn nghe câu trả lời của Tề Tư Tư.
“Tôi rất thận trọng trong việc kết hôn. Bây giờ đã lựa chọn rồi thì tôi sẽ theo anh ấy cả đời.”
"Anh ấy không phải là người thay thế, anh ấy là người duy nhất."
Tề Tư Tư chuyển ánh mắt sang anh.
Đời này người cô muốn đền bù nhất chính là Triệu Tinh Vũ.
Nghe được lời của Tề Tư Tư, ai nấy đều tỏ ra kinh ngạc mà dùng ánh mắt thăm dò nhìn cô.
Đặc biệt là Triệu Tinh Vũ.
Trong thâm tâm, anh không biết nguyên nhân khiến thái độ của Tư Tư với mình thay đổi đột ngột như vậy. Nhưng ngoài việc thầm vui mừng ra, anh không dám hỏi thêm gì.
Thậm chí anh cũng không ngờ tới hôm nay lại gặp được bất ngờ như vậy.
"Dù sao thì Tinh Vũ và tôi đã kết hôn rồi. Mong sau này được mọi người đón nhận nhé!"
Tề Tư Tư thoải mái nói.
Cô có thể hiểu được sự nghi ngờ của Hắc Miêu cũng như những người khác, ai bảo trước đây cô từng từ chối Triệu Tinh Vũ nhiều lần như thế cơ chứ?
"Anh Triệu, anh thực sự thành công rồi à?"
"Vậy từ nay về sau em sẽ gọi cô ấy là chị dâu sao?"
Đôi mắt của Hắc Miêu mở to.
"Thế nào, cậu không muốn à?" Triệu Tinh Vũ nén cười.
Tính cách của đứa trẻ Hắc Miêu này có phần nổi loạn, trước đây cậu ta bị anh khuất phục mới bằng lòng chịu gọi một tiếng anh. Hơn nữa sau lưng còn thường xuyên cãi nhau với Tư Tư, hiện tại đột nhiên bắt cậu ta gọi một tiếng chị dâu, coi bộ trong lòng rất khó tiếp nhận nhỉ?
"Không..." Hắc miêu kìm nén khuôn mặt đỏ bừng của mình, hét hai tiếng lên "Chị dâu"!
Tề Tư Tư mỉm cười đáp lại.
“Vậy em nhận kẹo cưới này, hi vọng anh có thể mau chóng lấy một cô vợ, tìm được người tri kỷ sống cùng nhau với nhau.”
Đối với bọn người Hắc Miêu thì trận cãi nhau đó chỉ mới cách đây vài ngày, nhưng đối với cô thì đó là cả một đời người, nên Tề Tư Tư không quá để tâm.
Huống chi, vài năm sau Hắc Miêu còn phải hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ.
Trong số năm người trước mặt cô, chỉ vẻn vẹn hai người sống sót, nhưng cơ thể bị tổn thương.
Sau khi giao kẹo cưới, cả hai rời đi.
Hắc Miêu nhìn bóng người đang rút lui, trong lòng có một cảm giác kỳ lạ.
"Anh có cảm thấy Tề Tư Tư có vẻ hơi khác không?"
Hôm nay người phụ nữ không hề cãi nhau với cậu ta, còn nhìn thiếu niên bằng ánh mắt bao dung rộng lượng, thật kỳ lạ.
"Đương nhiên không giống lúc trước." Đại Hùng gõ đầu cậu ta nói: "Vừa rồi còn gọi một câu chị dâu, bây giờ lại gọi cả họ người ta ra rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.