Quân Hôn 80: Tái Giá Với Đại Lão Tàn Tật Vào Đêm Tân Hôn
Chương 42:
Ngân Sắc Thịnh Trang
03/06/2024
"Tinh Vũ, cậu cảm thấy thế nào sau khi kết hôn vậy?"
“Chân của cậu không sao chứ?"
“Phải mất khoảng bao lâu nữa thì cái chân của cậu mới khỏe lại vậy?”
“Dạo này không thấy cậu đâu cả, lúc Vương Bằng huấn luyện cũng không có động lực gì.”
Mấy người đàn ông cười ha hả trêu ghẹo anh, cách nói chuyện vô cùng thân thiết.
Tề Tư Tư có hơi kinh ngạc, cô không nghĩ tới những mối quan hệ ngoài xã hội của Triệu Tinh Vũ khá tốt.
Tề Tư Tư còn tưởng rằng người đàn ông này không thích nói chuyện, bình thường tính cách lãnh đạm cho nên không có nhiều bạn.
“Vẫn còn chưa biết chắc được, có thể phải chờ khoảng một tháng nữa.”
Triệu Tinh Vũ nói một cách bảo thủ.
Vết thương ở chân của cậu, ngoại trừ lãnh đạo và các y bác sĩ ra thì không có người ngoài nào biết được rõ ràng tình hình của nó cả.
“Lâu đến vậy à.”
Vương Bằng nhíu nhíu mày, "Vậy cậu ở nhà sẽ không thể rèn luyện, thời gian kéo dài quá lâu, đến lúc đó e là thể lực của cậu sẽ không theo kịp.”
“Ừ, tôi biết.”
Triệu Tinh Vũ lạnh nhạt gật đầu.
Đương nhiên cậu sẽ không sơ sẩy với bất kỳ chi tiết nào liên quan đến chuyện này, mỗi ngày dù là sáng sớm hay tối muộn cậu đều tự rèn luyện ở nhà, chỉ là cố gắng tránh sử dụng và chạm vào cái chân bị thương.
“Không nói những chuyện này nữa, chúng ta vẫn nên nói về tiệc cưới này đi.”
Triệu Tinh Vũ không muốn kéo dài đề tài này quá lâu.
“Có gì để nói đâu chứ, coi như dùng tiền để ăn bữa cơm thôi!”
Mấy người đàn ông đều trưng ra dáng vẻ mất hết hứng thú.
“Tiệc cưới này không thể so sánh với tiệc cưới của hai người hôm trước, tôi hối hận vì đã đến đây.”
“Không náo nhiệt chút nào, chỉ có ồn ào.”
“Thức ăn cũng rất bình thường, chỉ là thức ăn mà căn tin hay phục vụ ngày này qua tháng nọ mà thôi.”
“Thậm chí tôi còn không nhìn thấy bóng dáng của chú rể và cô dâu ở đâu, biết thế tôi thà ngồi không ở nhà còn hơn đến đây, đúng là lãng phí thời gian.”
Hai người liếc nhau.
Trong mắt hiện lên vẻ đắc ý và giảo hoạt.
“Mày sao hai vợ chồng cậu lại đến vậy, lẽ ra hai người nên cạch mặt bọn họ mới đúng chứ?”
Lâm Thanh Dương trưng ra vẻ mặt tò mò hỏi hai người.
“Bởi vì tò mò.”
Triệu Tinh Vũ thở dài, ai bảo lòng hiếu kỳ của vợ anh nặng đến thế cơ chứ.
Anh cũng muốn xem thử, để so sánh một chút.
Đây chính là cái gọi là lòng hiếu thắng của đàn ông...
Vẻ mặt Lâm Thanh Dương chua xót, không ngờ hai người đến đây là vì cái này.
...
Hàn Quế Binh và Mâu Thúy Thúy đi một vòng quanh căn tin rồi trở về.
Cả hai đều mặc một bộ đồ màu đỏ.
Hàn Quế Binh mặc đồ cưới hắn đã mặc vào ngày hôm trước, đồ cưới có màu đỏ thẫm khiến cho hắn trông càng lúc càng đen.
Mâu Thúy Thúy thì là một cái áo màu đỏ phối với quần đen, tóc buộc thành bím tóc bánh quai chèo, nếu như những vị khách ở buổi tiệc hôm nay không biết rõ còn suýt tưởng rằng cô ta chỉ là một người con gái đến từ nông thôn mà thôi.
Cả hai đều có dáng người to bự và làn da ngăm đen.
Sau khi hai người đọc lời tuyên thệ trước bức chân dung chủ tịch Mao, họ lập tức đến phân đoạn dâng trà, gọi phụ huynh đối phương là cha mẹ.
Mẹ Hàn ngồi trên ghế quan sát hai người.
Bà ta hoàn toàn không cảm thấy hài lòng đối với Mâu Thúy Thúy, một cô gái sống ở vùng nông thôn, gia đình không cho được cái gì khá khẩm cả, thậm chí cô ta còn không có tiền tài gì, chỉ có mỗi cơ thể và dáng người là xinh đẹp ưa nhìn mà thôi.
“Chân của cậu không sao chứ?"
“Phải mất khoảng bao lâu nữa thì cái chân của cậu mới khỏe lại vậy?”
“Dạo này không thấy cậu đâu cả, lúc Vương Bằng huấn luyện cũng không có động lực gì.”
Mấy người đàn ông cười ha hả trêu ghẹo anh, cách nói chuyện vô cùng thân thiết.
Tề Tư Tư có hơi kinh ngạc, cô không nghĩ tới những mối quan hệ ngoài xã hội của Triệu Tinh Vũ khá tốt.
Tề Tư Tư còn tưởng rằng người đàn ông này không thích nói chuyện, bình thường tính cách lãnh đạm cho nên không có nhiều bạn.
“Vẫn còn chưa biết chắc được, có thể phải chờ khoảng một tháng nữa.”
Triệu Tinh Vũ nói một cách bảo thủ.
Vết thương ở chân của cậu, ngoại trừ lãnh đạo và các y bác sĩ ra thì không có người ngoài nào biết được rõ ràng tình hình của nó cả.
“Lâu đến vậy à.”
Vương Bằng nhíu nhíu mày, "Vậy cậu ở nhà sẽ không thể rèn luyện, thời gian kéo dài quá lâu, đến lúc đó e là thể lực của cậu sẽ không theo kịp.”
“Ừ, tôi biết.”
Triệu Tinh Vũ lạnh nhạt gật đầu.
Đương nhiên cậu sẽ không sơ sẩy với bất kỳ chi tiết nào liên quan đến chuyện này, mỗi ngày dù là sáng sớm hay tối muộn cậu đều tự rèn luyện ở nhà, chỉ là cố gắng tránh sử dụng và chạm vào cái chân bị thương.
“Không nói những chuyện này nữa, chúng ta vẫn nên nói về tiệc cưới này đi.”
Triệu Tinh Vũ không muốn kéo dài đề tài này quá lâu.
“Có gì để nói đâu chứ, coi như dùng tiền để ăn bữa cơm thôi!”
Mấy người đàn ông đều trưng ra dáng vẻ mất hết hứng thú.
“Tiệc cưới này không thể so sánh với tiệc cưới của hai người hôm trước, tôi hối hận vì đã đến đây.”
“Không náo nhiệt chút nào, chỉ có ồn ào.”
“Thức ăn cũng rất bình thường, chỉ là thức ăn mà căn tin hay phục vụ ngày này qua tháng nọ mà thôi.”
“Thậm chí tôi còn không nhìn thấy bóng dáng của chú rể và cô dâu ở đâu, biết thế tôi thà ngồi không ở nhà còn hơn đến đây, đúng là lãng phí thời gian.”
Hai người liếc nhau.
Trong mắt hiện lên vẻ đắc ý và giảo hoạt.
“Mày sao hai vợ chồng cậu lại đến vậy, lẽ ra hai người nên cạch mặt bọn họ mới đúng chứ?”
Lâm Thanh Dương trưng ra vẻ mặt tò mò hỏi hai người.
“Bởi vì tò mò.”
Triệu Tinh Vũ thở dài, ai bảo lòng hiếu kỳ của vợ anh nặng đến thế cơ chứ.
Anh cũng muốn xem thử, để so sánh một chút.
Đây chính là cái gọi là lòng hiếu thắng của đàn ông...
Vẻ mặt Lâm Thanh Dương chua xót, không ngờ hai người đến đây là vì cái này.
...
Hàn Quế Binh và Mâu Thúy Thúy đi một vòng quanh căn tin rồi trở về.
Cả hai đều mặc một bộ đồ màu đỏ.
Hàn Quế Binh mặc đồ cưới hắn đã mặc vào ngày hôm trước, đồ cưới có màu đỏ thẫm khiến cho hắn trông càng lúc càng đen.
Mâu Thúy Thúy thì là một cái áo màu đỏ phối với quần đen, tóc buộc thành bím tóc bánh quai chèo, nếu như những vị khách ở buổi tiệc hôm nay không biết rõ còn suýt tưởng rằng cô ta chỉ là một người con gái đến từ nông thôn mà thôi.
Cả hai đều có dáng người to bự và làn da ngăm đen.
Sau khi hai người đọc lời tuyên thệ trước bức chân dung chủ tịch Mao, họ lập tức đến phân đoạn dâng trà, gọi phụ huynh đối phương là cha mẹ.
Mẹ Hàn ngồi trên ghế quan sát hai người.
Bà ta hoàn toàn không cảm thấy hài lòng đối với Mâu Thúy Thúy, một cô gái sống ở vùng nông thôn, gia đình không cho được cái gì khá khẩm cả, thậm chí cô ta còn không có tiền tài gì, chỉ có mỗi cơ thể và dáng người là xinh đẹp ưa nhìn mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.