Quân Hôn 80: Trên Đường Ly Hôn, Cấm Dục Quan Quân Đổi Ý Rồi!
Chương 7: Người Dưng
Tam Nguyệt Cố Lý
17/07/2024
Trên tay cô không có lấy một xu, bây giờ đối với cô mà nói, 50 đồng chính là hi vọng sống sót.
Chỉ có khi cầm tiền vào đến tay, cô mới có cảm giác an toàn.
Trong mắt Lục Thời Niên tràn đầy ghét bỏ.
Anh ghét bỏ Lý Khinh Mị tham tiền.
Thế nhưng vẫn nhanh chóng lấy 50 đồng đưa cho Lý Khinh Mị.
Lý Khinh Mị cầm tiền trong tay, trong lòng đắc ý.
Cô cầm bút máy của Lục Thời Niên, ký tên lên thỏa thuận ly hôn.
Ký tên xong, Lý Khinh Mị hỏi: “Sao phải chờ đến nửa năm mới ly hôn? Sao không thể ly hôn ngay bây giờ?”
Một câu bình đạm hỏi ra, trong mắt Lục Thời Niên lại lần nữa xuất hiện nghi hoặc.
Dường như anh không nghĩ đến, sao Lý Khinh Mị lại sốt ruột muốn ly hôn với anh như vậy?
Chẳng lẽ có được người của anh, cho nên không hiếm lạ gì nữa?
Nghĩ như vậy, khiến sắc mặt Lục Thời Niên càng trở nên khó coi.
Anh khinh thường nói chuyện với Lý Khinh Mị, người phụ nữ như vậy sớm cách xa mới là tốt nhất.
Lục Thời Niên cầm thỏa thuận ly hôn đi vào trong phòng.
Ký xong thỏa thuận ly hôn, đối với Lý Khinh Mị và Lục Thời Niên mà nói, bọn họ tương đương với ly hôn.
Nếu đã ly hôn, buổi tối đương nhiên không thể ngủ chung trên một chiếc giường, tránh cho lại xảy ra quan hệ, sau này không dễ ly hôn.
Vì thế sau khi tắm xong, Lý Khinh Mị cực kỳ tự giác cầm gối còn cả chăn của mình đến sofa trong phòng khách để ngủ.
Phần lớn quần áo trong tủ của Lý Khinh Mị là sườn xám, còn lại là váy.
Áo ngủ là kiểu dáng tương đối gợi cảm, mặc lên người loáng thoáng lộ ra một số khe rãnh, còn có thể nhìn xuyên thấu qua vải, thấy được dáng người uyển chuyển.
Đây là nguyên chủ đặt may trước đó, đặc biệt chuẩn bị những bộ đồ ngủ này để dụ dỗ Lục Thời Niên.
Lý Khinh Mị tìm một lúc lâu cũng không tìm được một bộ đồ ngủ nào bình thường trong tủ quần áo.
Trời rất nóng, buổi tối cô mặc sườn xám ngủ sẽ rất không thoải mái.
Lật tìm một hồi lâu, cuối cùng cũng tìm thấy trong một góc tối tăm, có một bộ đồ ngủ màu đen.
Chiếc váy ngủ này xem như tương đối bình thường, cổ áo không quá rộng, vải vóc không tệ, điều duy nhất không bình thường là váy xẻ tà.
Đường xẻ từ đầu gối đi thẳng lên trên, vẫn ở trong phạm vi Lý Khinh Mị có thể tiếp nhận được.
Sau khi tắm xong, Lý Khinh Mị không đợi Lục Thời Niên ở trong phòng sách đi ra, nằm trên ghế sofa, đắp chăn mỏng lên bụng, rồi mới bắt đầu ngủ.
Nửa đêm Lục Thời Niên từ phòng sách đi ra, Lý Khinh Mị đã sớm ngủ.
Thời tiết nóng bức, sau khi ngủ, Lý Khinh Mị vô thức đá chăn mỏng lên người sang một bên.
Chỗ xẻ tà trên váy cũng bị co đến cuốn lên.
Dưới ánh đèn mờ, Lý Khinh Mị lộ ra hai cái đùi, vừa trắng lại thẳng.
Bên trên làn da giống như bôi lên một tầng ánh sáng, sáng chói khiến người ta không dời nổi mắt.
Lục Thời Niên đứng trước cửa phòng sách, nhìn hai đùi lộ ra bên ngoài của Lý Khinh Mị, cũng không biết nghĩ đến chuyện gì, ánh mắt trở nên sâu thẳm.
Mức độ dụ dỗ người của hai đùi Lý Khinh Mị, Lục Thời Niên hiểu rõ hơn bất kỳ ai.
Chỉ có khi cầm tiền vào đến tay, cô mới có cảm giác an toàn.
Trong mắt Lục Thời Niên tràn đầy ghét bỏ.
Anh ghét bỏ Lý Khinh Mị tham tiền.
Thế nhưng vẫn nhanh chóng lấy 50 đồng đưa cho Lý Khinh Mị.
Lý Khinh Mị cầm tiền trong tay, trong lòng đắc ý.
Cô cầm bút máy của Lục Thời Niên, ký tên lên thỏa thuận ly hôn.
Ký tên xong, Lý Khinh Mị hỏi: “Sao phải chờ đến nửa năm mới ly hôn? Sao không thể ly hôn ngay bây giờ?”
Một câu bình đạm hỏi ra, trong mắt Lục Thời Niên lại lần nữa xuất hiện nghi hoặc.
Dường như anh không nghĩ đến, sao Lý Khinh Mị lại sốt ruột muốn ly hôn với anh như vậy?
Chẳng lẽ có được người của anh, cho nên không hiếm lạ gì nữa?
Nghĩ như vậy, khiến sắc mặt Lục Thời Niên càng trở nên khó coi.
Anh khinh thường nói chuyện với Lý Khinh Mị, người phụ nữ như vậy sớm cách xa mới là tốt nhất.
Lục Thời Niên cầm thỏa thuận ly hôn đi vào trong phòng.
Ký xong thỏa thuận ly hôn, đối với Lý Khinh Mị và Lục Thời Niên mà nói, bọn họ tương đương với ly hôn.
Nếu đã ly hôn, buổi tối đương nhiên không thể ngủ chung trên một chiếc giường, tránh cho lại xảy ra quan hệ, sau này không dễ ly hôn.
Vì thế sau khi tắm xong, Lý Khinh Mị cực kỳ tự giác cầm gối còn cả chăn của mình đến sofa trong phòng khách để ngủ.
Phần lớn quần áo trong tủ của Lý Khinh Mị là sườn xám, còn lại là váy.
Áo ngủ là kiểu dáng tương đối gợi cảm, mặc lên người loáng thoáng lộ ra một số khe rãnh, còn có thể nhìn xuyên thấu qua vải, thấy được dáng người uyển chuyển.
Đây là nguyên chủ đặt may trước đó, đặc biệt chuẩn bị những bộ đồ ngủ này để dụ dỗ Lục Thời Niên.
Lý Khinh Mị tìm một lúc lâu cũng không tìm được một bộ đồ ngủ nào bình thường trong tủ quần áo.
Trời rất nóng, buổi tối cô mặc sườn xám ngủ sẽ rất không thoải mái.
Lật tìm một hồi lâu, cuối cùng cũng tìm thấy trong một góc tối tăm, có một bộ đồ ngủ màu đen.
Chiếc váy ngủ này xem như tương đối bình thường, cổ áo không quá rộng, vải vóc không tệ, điều duy nhất không bình thường là váy xẻ tà.
Đường xẻ từ đầu gối đi thẳng lên trên, vẫn ở trong phạm vi Lý Khinh Mị có thể tiếp nhận được.
Sau khi tắm xong, Lý Khinh Mị không đợi Lục Thời Niên ở trong phòng sách đi ra, nằm trên ghế sofa, đắp chăn mỏng lên bụng, rồi mới bắt đầu ngủ.
Nửa đêm Lục Thời Niên từ phòng sách đi ra, Lý Khinh Mị đã sớm ngủ.
Thời tiết nóng bức, sau khi ngủ, Lý Khinh Mị vô thức đá chăn mỏng lên người sang một bên.
Chỗ xẻ tà trên váy cũng bị co đến cuốn lên.
Dưới ánh đèn mờ, Lý Khinh Mị lộ ra hai cái đùi, vừa trắng lại thẳng.
Bên trên làn da giống như bôi lên một tầng ánh sáng, sáng chói khiến người ta không dời nổi mắt.
Lục Thời Niên đứng trước cửa phòng sách, nhìn hai đùi lộ ra bên ngoài của Lý Khinh Mị, cũng không biết nghĩ đến chuyện gì, ánh mắt trở nên sâu thẳm.
Mức độ dụ dỗ người của hai đùi Lý Khinh Mị, Lục Thời Niên hiểu rõ hơn bất kỳ ai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.